Người Tình Giấu Mặt - Chương 44

Tác giả: Sơ Thần

Ngoài cửa biệt thự, người phụ nữ đứng ở bên ngoài chậm rãi mở cửa ra, biệt thự hơi có vẻ âm u của ngọn đèn mờ, lộ ra một chút nghệ thuật, người phụ nữ kéo váy trên người xuống, cố gắng làm cho quang cảnh bên trong lộ hết ra ngoài.
“Tử Duệ?” Giọng nói của cô ta kiều mị, gương mặt xinh đẹp thuần thục lộ ra chút ửng đỏ.
“Sao cô lại tới đây?” Giọng hắn lãnh đạm vang lên lần thứ hai.
“Người ta nhớ anh thôi, người ta cũng biết sai rồi nên sẽ chịu phạt, anh tha thứ cho em, được không?” Trong mắt cô ta ngân ngấn nước, đôi môi đỏ mọng, chậm rãi tới gần thân thể hắn.
Nhìn thấy hắn không có phẫn nộ, Niếp Thanh biết người đàn ông này không có ý đuổi cô ta đi, cô ta to gan mà vươn tay mình, tìm kiếm nơi mẫn ảm quen thuộc trên người hắn.
“Cô tìm đến tôi, là có chuyện gì cầu xin tôi sao?” Thân Tử Duệ trước sau đều lạnh như băng.
“Em chính là nhớ anh, nhớ anh đến phát điên, nhớ nụ cười của anh, nhớ sự lạnh lùng của anh, nhớ thân thể anh. . . . . . .” Cô ta cố tránh đi tất cả những gì có thể làm cho hắn nổi giận, dùng sự ôn nhu của người phụ nữ để hóa giải định kiến của hắn về cô ta, cô ta nhất định phải làm cho người đàn ông này phải mê luyến cô lần thứ nữa.
Thân Tử Duệ nhìn người phụ nữ nhiệt tình như thế, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Tay cô ta bắt đầu hành động trên người hắn, hơi hơi nắm lấy nơi trung tâm, tay kia thì lại bao quanh thắt lưng hắn, làm cho thân thể mềm mại của mình gắt gao dựa sát vào hắn.
“Em muốn anh. . . . . Tử Duệ. . . . . . .” Giọng nói của cô ta như một tia sáng lóe lên giữa bầu trời đêm.
Thân Tử Duệ hơi đẩy cô ta ra, ngồi trên sofa châm một điếu xì gà, nhìn thấy người đàn bà này cực lực lấy lòng hắn, đàn bà ở bên cạnh hắn vĩnh viễn đều bị đổi đi, nhưng Niếp Thanh lại dùng kĩ xảo ở lại bên cạnh hắn tận hai năm, đồng thời, trong hai năm này, hắn làm cho cô ta trở thành ngôi sao của Hoa Đằng, trở thành diễn viên sáng giá trong giới điện ảnh và truyền hình, hai năm này phỏng chừng cô ta đều thu được lợi lớn.
Thế nhưng hắn phát hiện ra trong mắt cô ta là lòng tham vĩnh viễn không đủ, mà ánh mắt của người nào đó, ngoại trừ quật cường, kiên nhẫn còn thật trong trẻo.
Hắn lại giật mình một lần nữa, tại sao đột nhiên lại nghĩ đến cô, hắn không cho phép mình động lòng, tuyệt đối không cho phép!
Niếp Thanh dường như rất biến hóa, lại gắt gao mà tiến lên chút nữa, cô ta đặc biệt hiểu biết về Dụς ∀ọηg mạnh mẽ của Thân Tử Duệ, cô ta còn biết, mấy ngày nay, bên người hắn căn bản là không có một người phụ nữ nào khác xuất hiện, cho nên cô ta mới dám to gan như thế.
Cô ta kéo áo hắn lên, không chút do dự mà đem gương mặt mình tiến vào trong lớp quần áo của hắn, dùng cái lưỡi của mình mà khéo léo liếm từng tấc da thịt trên người hắn.
Thân Tử Duệ để mặc cho cô ta khiêu khích thân thể, đàn bà đối với hắn, chỉ là quần áo, Hứa Ân Tịch cũng không ngoại lệ, cô ta đối với hắn, cũng chỉ là một thứ quần áo, hắn buộc chính mình phải nghĩ xấu về cô gái tốt đẹp này.
Hắn vứt điếu xì gà trong tay ra, dùng tay ấn đầu Niếp Thanh xuống, được động tác của hắn ngầm đồng ý, cô ta càng ra sức đứng dậy, khéo léo cởi hết váy của mình ra, thế nhưng bên trong cái gì cũng không mặc.
Cô ta ngẩng đầu, đem bộ иgự¢ tuyết trắng của mình phơi bày trước mặt hắn, nhẹ nhàng mà xoa nắn bộ иgự¢ tuyết trắng của mình, khóe miệng nhếch lên gợi tình, ngồi lên trên đùi hắn.
“Tử Duệ. . . . . . . . . em muốn. . . . . . em muốn. . . . .” Giọng nói của cô ta tràn ngập khiêu khích: “Em muốn anh yêu em, mạnh mẽ mà muốn em, yêu thân thể em, yêu làn da em.”
Cô ta nhẹ nhàng mà dùng thân thể chính mình đánh thức vật nam tính của hắn, bên tai lại tràn ngập thanh âm đầy dục tình: “Em muốn anh tiến vào cơ thể em. . . . . . . Thỏa mãn em. . . . . . . Dùng sức xuyên vào em. . . . .”
Cô ta ngẩng mặt lên, đem thân thể chính mình ngồi xuống càng sâu . . . .
Thân Tử Duệ xoay người một cái, tay cô ta nhanh chóng cởi hết quần áo trên người hắn, hắn không có âu yếm gì cô ta, thậm chí không thèm liếc qua cô ta lấy một cái, thuần túy là chỉ vì giải quyết nhu cầu sinh lý của cơ thể mà đem chính mình vùi vào cơ thế người đàn bà kia . . .
Đàn bà, ૮ởเ φµầɳ áo ra đều như nhau, đều chỉ xứng ở dưới thân hắn hầu hạ, trằn trọc thở gấp. . . . .
Biệt thự, đêm nay dường như cũng không yên bình, một bóng dáng xinh đẹp cũng đi đến.
Cánh cửa lại có tiếng vang lên, Thân Tử Duệ đang dùng sức ở trong cơ thể cô ta tiến lên, nhưng cũng không chút do dự mà rút ra khỏi thân thể cô ta. . . . .
“Tử Duệ. . . . .” Niếp Thanh đôi mắt vẫn mơ màng như cũ, nhưng cô ta không dám nói tiếp, mà tự động đi nhặt quần áo dưới đất lên.
“Tử Duệ, em rất nhớ anh!” Lại là một giọng nói nũng nịu của người phụ nữ khác, thế nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ khác ở trong phòng, mặt cô ta lập tức trắng bệch. . . .
Tóc của Niếp Thanh rất lộn xộn, không thể nghi ngờ rằng cô ta đã vào cửa trước, Thân Tử Duệ cùng cô ta đang tiến hành vận động mãnh liệt.
Hắn rõ ràng biết ở bên ngoài chính là Tề Tư Mục, hắn hẳn phải để cho Niếp Thanh tránh mặt đi, thế nhưng hắn cư nhiên lại không làm, trong lòng hắn thật muốn cho các cô gặp nhau, Tề Tư Mục cư nhiên cũng trầm luân như Niếp Thanh, các cô đều là những người đàn bà tầm thường, thuần túy chỉ là một loại quần áo, muốn mặc cũng không được, muốn vứt cũng không xong!
“Tử Duệ, tại sao cô ta lại ở chỗ này?” Cô ta rõ ràng biết mình nên tự kiềm chế không nên hỏi, nhưng đố kị trong lòng lại thiêu đốt, cô ta phẫn nộ khi có một người phụ nữ khác đến giành Thân Tử Duệ cùng cô ta.
“Tôi cùng Tử Duệ đã lâu không có gặp mặt, không nghĩ là Tư Mục cô cũng đến hội ngộ đông đủ!” Niếp Thanh lớn giọng nói, loại thiên kim tiểu thư này, ngày ngày ở trong nhà tự đắc kinh khủng, lại còn tự cho mình là thanh cao lắm, vậy cô sẽ cùng cô ta đấu.
“Nhưng hiện tại tôi đã đến đây có phải không? Cô có thể đi rồi!” Tính tình ương ngạnh của Tề Tư Mục lại nổi lên, ngữ khí của cô ta không thể khống chế mà hét lên.
“Thực xin lỗi, tôi không có lái xe tới đây.” Giọng của Niếp Thanh thực ôn hòa, ôn nhu mà cúi đầu, cô ta ngầm hiểu được cô ta càng làm bộ như điềm đạm đáng yêu thì càng làm cho đối phương tức đến hộc máu, ở trong lòng cô ta cười thầm kẻ miệng còn hôi sữa kia.
“Tử Duệ, em mặc kệ, hôm nay buổi tối anh phải giúp em!” Cô ta làm nũng mà cọ cọ vào trong Ⱡồ₦g иgự¢ hắn, cô ta nghĩ rằng chỉ cần trải qua một lần tiếp xúc thân thể kia, thì Thân Tử Duệ liền mê luyến cô ta, thế nhưng quay lại trước đây, Thân Tử Duệ đều không có tìm cô ta, mới buổi tối mà cô ta đã vội vã chạy đến biệt thự của hắn, lại không nghĩ rằng được chứng kiến một màn như vậy, điều này sao có thể không làm cô ta tức giận.
Hắn rõ ràng vẫn lạnh như băng, như một cái kiếm bén nhọn, Tề Tư Mục lại không ác độc nhưng cũng không hiền lành, xem ra tầm nhìn cùng đại não so với Tề Tư Di là cách biệt một trời, cô ta chỉ cần có ba phần công lực của chị gái mình, thì đêm nay cô sẽ không ngốc nghếch mà theo Thân Tử Duệ làm nũng, vì sau lưng đàn ông, ghét nhất là bị dính chiêu này.
Tề Tư Mục lại khờ dại nghĩ ,cô ta làm nũng sẽ làm Tử Duệ khuất phục, thậm chí vì cô ta mà đuổi Niếp Thanh đi, nói cho người phụ nữ bên người hắn biết, cô ta mới là người mà Tử Duệ cưng chiều.
Niếp Thanh ở trong lòng cười lạnh, coi như hiểu biết con người Thân Tử Duệ, hắn tuyệt đối không thích phụ nữ ra lệnh cho hắn làm việc, cho dù là cầu xin, hắn cũng sẽ không, cô ta đứng ở một bên, chờ xem kịch hay kế tiếp.
“Yêu cầu của cô thật nhiều, tôi nghĩ cô hiện tại cần phải bình tĩnh, cô đi về trước đi!” Thân Tử Duệ nhìn thấy người phụ nữ ngang ngược vô lý trước mắt, đó thật sự là người phụ nữ kiên nhẫn quật cường tối hôm đó sao? Hay là trực giác của hắn sai lầm rồi, đêm đó dược tính quá mạnh mẽ đến nỗi làm hắn phạm sai lầm.
“Tử Duệ, anh làm sao vậy, lần đầu tiên anh cự tuyệt em, em không cần bình tĩnh, em sợ, em muốn anh!” Nước mắt trong suốt của cô ta bắt đầu chảy ra.
Giờ phút này, hắn lại chán ghét người phụ nữ trước mắt đến như vậy.
“Tử Duệ, anh đừng tức giận, em sẽ ngoan được không? Đừng bắt em đi!” Tề Tư Mục dường như đã cảm giác được thực tế là hắn rất lạnh lùng, ý đồ dùng nước mắt để gây sự chú ý của hắn, để cho hắn thương xót.
“Tử Duệ, xem ra Tề tiểu thư cũng rất nhớ anh, nếu không có gì em đi trước, để cô ấy ở lại, trò chuyện cùng anh!” Niếp Thanh căn đúng thời gian, thức thời mà lấy lùi để tiến.
Vậy chiêu này cũng là nói cho Tề Tư Mục biết, cô ta đã muốn lưu lại, tốt lắm, Niếp Thanh tôi tặng cho cô!
Tề Tư Mục sao lại có thể không biết rằng cô ta đang tuyên chiến, ngược lại càng thêm kích thích tính tình ương ngạnh của cô ta, cô ta làm sao có thể chịu ủy khuất như vậy? Người phụ nữ này ở trong giới giải trí chỉ là dựa vào đàn ông, như thế nào mà có thể sánh với thiên kim tiểu thư danh giá như cô đây.
“Chát!” Một tếng tát tai vang lên, Tề Tư Mục bị kích động mà tát cô ta, một cái tát đau ở trên mặt Niếp Thanh, thì giống như trong lòng cô ta cũng cười thầm, cô thầm nghĩ Tề tư Mục không kiềm được kích động, xem ra cô ta sẽ không là đối thủ của mình.
Thân Tử Duệ không thể tin được toàn bộ sự việc, cô ta cư nhiên dám tát Niếp Thanh trước mặt hắn, cả gan làm loạn để thị uy như vậy làm cho hắn không chút đồng tình mà càng thêm ghét bỏ.
“Các cô cút ra ngoài hết cho tôi!” Thân Tử Duệ gầm nhẹ, trong giọng nói là sự uy nghiêm cùng lạnh lùng như không tha cho bất kì kẻ nào cự tuyệt.
“Tử Duệ, em chỉ muốn. . . . . .” Tề Tư Mục rụt tay lại, lấy lại tinh thần mới phát hiện chính mình rất lỗ mãng, nhưng cũng đã muộn, mà trong mắt Niếp Thanh lại lộ rõ vẻ thắng lợi cùng trào phúng, cô ta càng thêm tức giận, rồi lại không có chỗ phát tiết.
Thân Tử Duệ dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn xuyên qua, Niếp Thanh biết Thân Tử Duệ không còn bình tĩnh, tao nhã mà sải bước chân đi ra ngoài. Tề Tư Mục lần đầu tiên nhìn thấy hắn tức giận, sợ tới mức không dám lên tiếng lần nữa, phụ nữ cũng nên hiểu được, giờ phút này đàn ông là không thể chọc vào.
Ngoài biệt thự, Niếp Thanh mỉm cười với thắng lợi, hai tay vòng trước иgự¢, nhìn thấy Tề Tư Mục chật vật mà đi ra khỏi cửa. . . . .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc