Người Tình Bắc Hải - Chương 10

Tác giả: Thiên Tầm

Vì một người yêu cả thành phố
Em có biết một loài chim không chân? Suốt cả đời nó chỉ có thể bay trên bầu trời, bay mỏi cánh thì ngủ trong gió, cả đời chỉ một lần hạ xuống đất, đó chính là lúc nó từ giã cõi đời.
__ “A Phi chính chuyện” __
Chuyện đã qua không thể lấy lại
Thành phố Penang ở Malaysia có ngọn núi Bukit Bendera, đó là điểm cao nhất thành phố, cũng là thắng cảnh nghỉ mát nối tiếng. Đứng trên điỉnh có thể nhìn thấy cảnh trời xanh biên biếc và bãi cát trắng phau dưới chân núi, buổi tối có thể thưởng ngoạn cảnh biển đèn tráng lệ muôn màu của thành phố. Dòng xe nườm nượp như nước chảy trên cầu vượt Penang kéo dài đến tận cửa ô thành phố, ánh đèn sáng rực từng điểm chi chít, nhìn xa tựa như dải ngân hà cuộn chảy, cảnh sắc thần tiên như mộng ảo, nhưng mỗi lần đứng trên đỉnh núi, Triệu Thành Tuấn cơ hồ không ngắm cảnh thành phố lên đèn, mà thường ngửa mặt ngắm sao trời. Anh vốn tưởng đứng trên cao sẽ gần bầu trời hơn một chút, nhưng không phải, anh phát hiện bất luận đứng cao bao nhiêu, giữa anh và bầu trời vẫn là khoảng cách tít tắp vô cùng vô tận như thế. Bầu trời sao thăm thẳm vũ trụ bao la khôn cùng, con người bé nhỏ như hạt cát, dưới một bầu trời sao như thế, ai có thể nhìn thấy ai. Nhiều lúc anh tự hỏi, rốt cuộc mình muốn thấy gì, muốn thấy vẻ hùng vĩ vô tận của vũ trụ hay là muốn chiêm ngưỡng những vì sao xa lắc, những vì sao lấp lánh như ánh sáng của tình yêu đắm say, anh có thể nhìn rất rõ nhưng không thể chạm tới.
Xuất thân như anh không có tư cách hướng về tình yêu, sự sinh tồn phải đặt lên trên hết. Trong mắt bao người, anh sinh trưởng trong một gia đình giàu sang rất mực, sống cuộc đời nhung lụa, được hưởng nền giáo dục tốt nhất, vệ sĩ người hầu không thiếu, một cuộc sống vương giả như vậy, chắc hẳn anh rất hạnh phúc, nhưng thực sự có phải như thế?
Không ai biết, anh đã phải giẫm lên băng tuyết để sinh tồn. Đúng như mẹ đã dạy anh từ nhỏ, học cách nhẫn nhịn, cho dù trên chữ "nhẫn" là con dao, cũng phải nhịn, nếu không chỉ có ૮ɦếƭ đói.
Cha qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi lúc anh bốn tuổi, em gái khi đó chưa đầy một tuổi, mẹ không thể làm việc, chỉ sống nhờ vào tiếp tế của người thân, nhưng nguồn tiếp tế đó rất nhanh chóng mỗi ngày một ít, lại còn liên tục có chủ nợ đến gõ cửa đòi tiền, bởi vì trước khi qua đời cha phải gánh một tội danh oan uổng, toàn bộ tích lũy không đủ chi trả đền bù tổn thất, vậy là gia đình lâm vào cảnh nợ nần chồng chất.
"Cha con trong sạch, con phải nhớ điều này." Mẹ nói vậy. Về sau Triệu Thành Tuấn mới biết, không phải cha ૮ɦếƭ do tai nạn mà là tự sát, ông chủ ý lao vào một thân cây to, chiếc xe bẹp dúm.
Triệu Thành Tuấn lúc đó còn quá nhỏ, vẻ đau buồn của mẹ và cảnh ngộ túng bấn hàng ngày để lại trong anh ấn tượng không thể phai mờ. Anh chỉ biết, khi ba mẹ con đã rơi vào khốn cảnh, một người đàn ông là Chương Thế Huân đi vào căn nhà nát của họ, chính là ông chủ công ty cha anh làm việc lúc còn sống, ông ta đến đưa cho mẹ tiền trợ cấp.
Nửa năm sau, mẹ tái giá với ông ta.
Không còn cách nào khác, một phụ nữ cô quả với hai đứa con nhỏ, không việc làm, nợ ngập đầu, mặc dù Lưu Khoản Ngọc rất muốn tự vẫn theo chồng, nhưng không đành lòng nhìn hai đứa con vô tội ૮ɦếƭ đói. Lại thêm Triệu Thành Tuấn từ nhỏ ốm yếu nhiều bệnh, bà không chỉ phải duy trì sinh kế mà còn phải chữa bệnh cho con, không còn con đường nào khác buộc phải tái giá, cho nên sau này khi đã lớn, Triệu Thành Tuấn không hề oán trách mẹ.
Chương Thế Huân là con trai thứ hai cúa chủ tịch tập đoàn Hồng Hải Chương thị. Ở thành phố Penang, Chương gia là đại gia tộc có thực lực hùng hậu, sản nghiệp đồ sộ, quan hệ nội bộ gia tộc cũng hết sức phức tạp. Chương Thế Huân đã trải qua một cuộc hôn nhân, có với vợ trước một con trai, về sau vợ ốm ૮ɦếƭ, ông bận lo sự nghiệp không có thời gian tái hôn, mãi đến khi ông nắm quyền điều hành tập đoàn Hồng Hải, gây dựng nền tảng ổn định mới bắt đầu tính chuyện tìm mẹ kế cho con trai Chương Kiến Phi. Còn tại sao ông lựa chọn Lưu Khoản Ngọc - mẹ của Triệu Thành Tuấn, một thời đã khiến đại gia tộc họ Chương và thiên hạ bàn tán xôn xao? Bởi vì cha của Triệu Thành Tuấn trước đây là trợ lý đắc lực của Chương Thế Đức, con trưởng nhà họ Chương. Anh em Chương Thế Đức, Chương Thế Huân nhiều năm đấu đá tranh giành ác liệt, tạo thành hai phe đối lập, tại sao Chương Thế Huân lại cưới vợ góa của người trợ lý dưới quyền anh trai mình? Nguyên nhân không ai biết...
Triệu Thành Tuấn trở thành con của Chương Thế Huân lúc chưa đầy năm tuổi, em gái hơn một tuổi. Hai mươi năm nay, mẹ nhẫn nhục sống trong Chương gia, cuộc sống dưới con mắt người ngoài là ăn sung mặc sướng thực chất muôn vàn tủi nhục. Triệu Thành Tuấn luôn bắt gặp mẹ lén lau nước mắt. vẻ đau buồn nhẫn nhịn đó của bà bây giờ nhớ lại anh vẫn thấy xót xa. Chương gia có rất nhiều tiểu thư, mệnh phụ, ai cũng sắc sảo, lắm tiền, Lưu Khoản Ngọc thân cô thế cô bị ức Hi*p cơ hồ là lẽ đương nhiên, hồi đó Triệu Thành Tuấn chi mong mình mau lớn để bảo vệ mẹ đáng thương, trong giấc ngủ anh cũng nằm mơ có ngày mình tự thân lập nghiệp.
Sự vượt lên của Triệu Thành Tuấn không hề dựa vào thế lực gia tộc như người ngoài vẫn tưởng, anh thực sự tay trắng lập nghiệp. Mặc dù Chương Thế Huân coi anh như con đẻ, không ngờ khi anh tốt nghiệp trung học ông đột ngột qua đời vì cơn tai biến mạch máu não. Chương gia vốn dĩ chưa bao giờ hết sóng ngầm lại dấy lên cuộc phân tranh ác liệt, nếu không nhờ thái độ kiên quyết của Lưu Khoản Ngọc, anh em Triệu Thành Tuấn tuổi vị thành niên đã bị đuổi khỏi Chương gia.
Theo dự định trước đây của Chương Thế Huân, khi Triệu Thành Tuấn tốt nghiệp đại học sẽ để anh và Chương Kiến Phi cùng tiếp quản sự nghiệp của gia tộc, ai ngờ trời không chiều lòng người, sau khi ông qua đời, cả Chương gia rơi vào cơn ác mộng phân tranh. Anh cả Chương Thế Đức lập tức chiếm đoạt vị trí của em trai, ông ta biết rõ con trai mình Chương Gia Minh là công tử ăn chơi nối tiếng thành phố Penang, chưa tốt nghiệp đại học, chỉ biết vung tiền hưởng lạc, vẫn không do dự đưa vào vị trí ngự trị kế nghiệp, giao cho chức tổng giám đốc Hồng Hải.
Chương Kiến Phi tốt nghiệp trước Triệu Thành Tuấn hai năm, do là trưởng nam của Chương Thế Huân nên được trao một chức vụ tượng trưng ở Hồng Hải, sau đó Chương Thế Đức cử anh sang chi nhánh Thượng Hải cho khuất mắt. Hai năm sau, Lưu Khoản Ngọc buồn phiền qua đời, Chương Thế Đức không còn sĩ diện gì nữa, không ngần ngại hất anh em Triệu Thành Tuấn ra khỏi Chương gia, còn cắt viện trợ kinh tế, với lý do Chương gia không nuôi con cho kẻ khác, càng không thể giao sản nghiệp cho người ngoài.
Khi mẹ ốm nặng, Triệu Thành Tuấn thực ra đã nghĩ đến kết cục này, cho nên hầu như khá bình tĩnh đón nhận. Lúc đó còn khoảng một năm nữa anh mới tốt nghiệp đại học, bị cắt nguồn kinh tế, anh chỉ có thể vừa học vừa làm, một mình làm thêm mấy việc, vừa gửi tiền cho em gái vừa phải trả tiền học phí cao ngất ngưởng của Đại học Cambridge, cũng may cuối cùng vẫn gắng được đến lúc tốt nghiệp. Triệu Thành Tuấn lặng lẽ trở về thành phố Penang, thuê một ngôi nhà sống với em gái, đồng thời bắt đầu hành trình lập nghiệp khó khăn, chỉ nhớ lúc bi đát nhất, anh phải ngủ trong kho hàng, bữa ăn hàng ngày chỉ có bánh mỳ, may vẫn chưa đến nỗi lang thang ngoài đường. Còn Chương Kiến Phi không hề biết chuyện, lúc đó đang ở Thượng Hải bận rộn yêu đương và kết hôn với cô gái anh si mê.
Người Chương Kiến Phi muốn cưới là một cô gái Trung Quốc tên Mao Lệ, là em gái của Mao Tấn, bạn cùng trường với anh em họ. Mao Tấn người Trung Quốc, một gã trai vô cùng phóng khoáng, điều kiện gia đình rất tốt, cha kinh doanh chuỗi nhà hàng ở Thượng Hải, nghe nói là đại gia ẩn danh, nếu không sao có thể chu cấp cho Mao Tấn một cuộc sống đế vương ở Anh quốc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc