Ngoại Tình (Full) - Chương 09

Tác giả: Tử Ngôn

Vân My về đến nhà cũng đã gần 7h tối . Bên trong nhà vẫn tối om im lìm không có dấu hiệu một ai đó đã quay về . Cô vào phòng ngủ cất đi túi xách rồi quay ra ngoài sô pha gọi cho anh . Vừa mở điện thoại vẫn chưa nhấn gọi thì cánh cửa lại mở . Lần này đúng là bóng dáng người mà cô đang mong chờ rồi . Cô như có luồn điện chạy ngược , đôi chân phản chủ quên mất đang hờn giận chợt đứng dậy nhanh như chớp .
- Anh Khánh , anh về rồi . Anh đi đâu từ tối qua tới bây giờ em không liên lạc được , em lo cho anh quá .
- Ừ.
Đáp lại sự mong chờ nóng ruột của cô là một câu trả lời không thể nào lạnh nhạt được hơn . Anh thậm chí không nhìn cô rồi đi thẳng vào phòng . Vân My với nguồn lửa giận cũng đã nhen nhóm trong tâm . Cô không chịu bỏ qua liền đi theo sau anh vào đó . Thấy anh vẫn lờ đi mình , cô oan khuất lao đến ôm anh từ đằng sau mà nước mắt cũng rơi lã chã .
- Anh đừng như vậy với em được không ? Em chịu không nổi đâu Khánh . Nếu anh thật sự đã lỡ làm chuyện có lỗi với em thì không sao hết . Em bỏ qua hết , em không tính toán với anh nữa . Chúng ta cùng nhau làm lại từ đầu nha có được không anh . Anh cũng biết anh là tất cả với em rồi mà . Em không thể mất anh được đâu anh .
Khánh như đã quá chán ghét cái điệu bộ này của cô . Mặc dù đó làn lần đầu tiên cô yếu đuối xuống nước cầu xin anh như vậy . Nhưng anh đã không một chút động lòng , trong anh bây giờ thật sự đã bị Mỹ Linh chi phối . Cũng không biết tự bao giờ anh không còn muốn nhiều lời với Vân My . Cũng không quan tâm lỗi lầm sai trái gì nữa rồi . Anh nhìn xuống đôi tay nhỏ nhắn của cô đang siết chặt lấy người mình . Anh không nhân nhượng rồi gỡ từng ngón tay ra khỏi .
- Tôi mệt rồi , tôi cũng không có lỗi gì với cô hết . Mau buông ra đi tôi còn đi tăm nữa .
- Sao lại như vậy , Khánh , sao anh lại như vậy chứ ? Em đã làm gì có lỗi khiến anh phải đối xử như vậy để trừng phạt em ?
- Không ai có lỗi gì hết , tôi chỉ mệt muốn nghỉ ngơi thôi .
- Anh Khánh .
Mặc cho cô có gọi thêm thì anh cũng đã bước vào nhà tắm . Vân My bất lực ngồi phịch xuống giường rồi nấc nghẹn . Bao nhiêu năm qua trong anh chỉ có cô , trong cô cũng chỉ có anh . Có đánh ૮ɦếƭ cô cũng không thể tưởng tượng được sẽ có một ngày Khánh sẽ đối xử với cô như vậy . Không , không , cô không thể trơ mắt để cho kẻ không biết liêm sĩ kia ςướק đi thứ quan trọng nhất đời mình . Nghĩ đến đó cô như có thêm một lí do để phấn chấn . Vội gạt đi dòng nước mắt đang chảy ròng đau thương , cô đứng lên đi ra phòng tắm khác bên ngoài tắm rửa cho tỉnh táo . Sau đó cô về phòng mình ngủ , còn Khánh lại đi ra ngoài phòng khách ngủ trên sô pha .
Vân My ấm ức khi thái độ anh vẫn như thế nên không ngủ được . Nằm tràn trọc mãi một hồi mới có tiếng tin nhắn reo lên . Mở lên xem thì từ một dãy số lạ gửi đến cho cô . Nhìn vào những thông tin hình ảnh trên đó mà cô như đứng tròng . Nhưng cô vẫn nín nhịn cho đến sáng hôm sau . Đồng hồ vừa điểm 6h là cô đã chuẩn bị đi làm xong xuôi rồi ra khỏi nhà . Lúc Khánh thức dậy cũng đã hơn 6h30 , anh vào trong thay đồ đi làm thì đã không thấy My đâu . Anh nghĩ cô lại giận dỗi nên cũng không để ý mà chỉ lo đến việc của mình .
Vân My đến công ty từ sớm cốt cũng chỉ để đón gặp Mỹ Linh . Cô không vào công ty mà đứng chờ mãi ở trong nhà xe . Cũng gần 7h cô mới thấy Mỹ Linh dựng xe ở gần đó . Cũbg không biết Linh có thấy mình hay không . Nhưng khi cô ta vừa định xoay lưng đi thì Vân My cũng từ sau đi tới vỗ vai cô ta .
- Tôi cần gặp chị nói chuyện , bây giờ còn sớm , chúng ta qua quán cà phê bên kia đường ngồi một chút đi .
Mỹ Linh mới đầu còn giật mình không biết ai . Sau quay lại thấy Vân My cô ta mới bẽn lẽn vén tóc rồi đáp lời .
- Xin lỗi em , hôm qua chị có việc nên nghĩ làm rồi . Hôm nay chị tranh thủ đi sớm để giải quyết đóng công việc kia . Em thông cảm để hôm khác mình nói chuyện sau nha .
- Bây giờ một là chị đi cùng tôi nói chuyện cho rõ ràng . Hai là tôi nói luôn tại đây xem chị còn tâm trí nào muốn lên đó làm nữa không . Chị biết rồi đó , tôi chỉ nhân nhượng với kẻ hiểu chuyện thôi . Còn những kẻ thuộc hàng khốn nạn như chị thì tôi đây không dám chắc có lịch sự hay không chứ đừng nói là nhịn . Trước khi tôi mất hết kiên nhẫn thì chị mau đưa ra quyết định đi . Đừng để Vân My này nóng tính lên là đôi bên khó nói chuyện lắm đó .
Thấy ánh mắt Vy nhìn mình sắc lẹm , khí sẵ cũng như kẻ sắp *** tới nơi mà Linh cũng phải dè chừng . Huống hồ bây giờ cũng là giờ cao điểm nên nếu My muốn gây chuyện ở đây thật thì e là mặt mũi cũng không còn để nhìn ai chứ đừng nghĩ đến chuyện tiếp tục đi làm . Thôi thì trước sau gì cũng phải đối mặt chi bằng đi luôn bây giờ cho êm chuyện .
- Thôi được rồi , giờ cũng còn sớm mình đi thôi .
- Xem như chị cũng biết sợ đó chứ , đi thôi .
Vân My cùng Mỹ Linh đi qua bộ qua quán cà phê đối diện công ty . Chọn một chỗ đủ yên tĩnh trên tầng hai rồi ngồi xuống đó gọi nước . Hai ly cà phê sữa đá được yên vị trên bàn Mỹ Linh mới mở lời nói trước .
- Được rồi đó , em có gì thì mau nói đi chị còn có việc nữa .
- Giọng điệu cũng tốt lắm chứ , chị nên nhớ chị là tội đồ của cuộc nói chuyện này chứ cũng không có quan minh chính đại gì đâu mà nói chuyện kiểu đó với tôi . Bây giờ tôi cũng không muốn vòng do làm gì , tôi nói vào vấn đề chính luôn . Tối hôm kia chị và chồng tôi hẹn nhau có đúng không ?
- Em đang nói gì vậy , chị sao lại hẹn với chồng em được chứ ?
- Vậy nguyên một ngày hôm qua chị nghĩ việc là vì đi cùng anh ấy đúng vậy không ?
- Không , chị và chồng em không có quan hệ gì hết . Hôm qua chị nghỉ việc là tại chị có chút việc cần giải quyết thôi . My à , hình như em đang ghen tuông quá mức rồi sinh ra ảo tưởng luôn rồi phải không ?
- Hơ, đúng là không thể nhìn ra một người có nhan sắc như chị lại mặt dày như vậy . Tôi cho chị nói lại một lần nữa , tối hôm kia và cả ngày hôm qua chị có đi cùng chồng tôi không ?
- Chị đã nói là không có rồi mà sao em nói nhiều quá vậy ? Tại sao chị phải đi với chồng em , em nghĩ chị là ai ?
- Được , nếu chị không chịu thật lòng thì tôi cũng không cần dài dòng nữa , chị nhìn đi .
Nói xong Vân My mở điện thoại ra bấm vài thao tác rồi đẩy đến trước mặt Mỹ Linh . Cô ta mới đầu còn hâm hở vì nghĩ My không tài nào bắt thóp được mình . Nhưng khi nhìn thấy những tấm ảnh hiện rõ mồn một gương mặt của cả mình và Khánh trong khách sạn . Cùng vài tấm hình được cắt từ camera của nhà dân gần quán nhậu đó mà khiến Linh xanh xao mặt mày .
- Cái .. cái này là ..
Tối qua chính là vì My nhận được mấy tấm hình này từ dãy số lạ nên cô mới hạ quyết tâm sáng nay phải tìm gặp Mỹ Linh sớm . Đến cả cô còn sốc khi thấy chúng hiện ra trước mắt thì thử hỏi Mỹ Linh làm sao không sững sốt cho được . Ở phía đối diện , Mỹ Linh cứ luôn tay lướt tới lướt lui những bức ảnh đó như muốn chối bỏ sự thật . Cứ như thể chỉ cần vuốt mãi nhu thế thì gương mặt cô ta ở trong đó sẽ bị thay đổi đi mất vậy . Vân My nhếch mép khinh bỉ một cái rồi với tới giật điện thoại lại tắt ngủm . Mỹ Linh bây giờ mới lắp bắp trố mắt nhìn Vân My nói tiếp .
- Mày cho người theo dõi tao à con kia ?
Cô ta đúng là lật mặt nhanh thật , vừa rồi còn chii chị em em như đã thân thiết từ bao giờ . Ấy vậy mà quay ngoắc một cái đã lòi ngay cái đuôi cáo chín nhánh rồi . Vân My đưa ly cà phê nhấp môi một cái rồi điềm đạm nói tiếp .
- Sao ? Chị nhìn kĩ chưa , gương mặt của Con đ*** trong đó có phải là chị không ?
- Mày vừa mới nói gì ? Mày nói ai là Con đ*** hả?
- Oa , thì ra con nhỏ trong đó đúng là chị sao ? Vừa rồi chị còn chối bai bãi nhu vậy làm em cứ tưởng mắt em có vấn đề nên nhìn lầm rồi . Gọi chị là Con đ*** là còn đang khách sáo với chị đấy . Này tôi nói cho chị biết , xem như lần này tôi còn đọng lại chút lòng nhân từ hẹn chị ra đây để nói chuyện phải quấy . Bao nhiêu bằng chứng chị cặp kè với chồng tôi tôi sẽ lưu hết lại ở đây . Kể từ giây phút này tôi cấm chị không được qua lại quyến rũ chồng tôi . Nếu không chị lo mà về quê cắm câu đi chứ nơi thành phố phồn hoa này chị sẽ không trụ nổi khi bị bàn dân thiên hạ chà đạp đai nghiến đâu . Người thân cận của tôi không có nhiều nhưng chỉ cần mỗi người phun một ít nước bọt là cũng đủ dìm ૮ɦếƭ chị đó . Tạm biệt và không hẹn gặp lại loại trơ trẽn hôi thối như chị . Tôi đi trước , chị trả tiền cà phê đi .
Nói hết một lèo những câu sốc não đối phương xong là Vân My đứng lên ngay rồi đi thẳng một lối . Mỹ Linh ngồi đó đag cố tiêu hóa hết những gì My nói mà mặt mày lúc đỏ lúc xanh dờn . Đôi bàn tay xinh đẹp , trắng trẽo mỹ miều chuyên cầm gậy đàn ông cũng đã sớm nắm chặt để bài tiết cơn thịnh nộ . Đôi môi đỏ chót đúng nghĩa một con gà mám trai cũng cắn chặt vì quá đỗi nóng giận .
- Vân My mày được lắm , lại còn dám ăn nói sất xược như vậy với tao hả ? Mất chồng đến nơi mà còn lên mạt dạy tao . Mày đợi đó , tao không cho mày được toại nguyện đâu con điên .
Vân My rời khỏi quán liền lấy điện thoại gọi vào dãy số lạ kia muốn hỏi là ai . Nhưng gọi mãi vẫn không có ai nhấc máy hết . Vừa định nhắn tin hỏi thăm thì người đó đã nhắn lại ngay rồi .
" Gọi tôi làm gì ?"
Đọc xong mà cô khẽ chau mày , cô tạm thời chưa thể đoán người bí mật này có thể là ai . Vì vậy cô liền hỏi lại theo quán tính .
"Tôi nên xưng hô thế nào đây ?"
"Tôi lớn hơn cô , gọi tôi là anh ."
" Được , vậy anh tên gì , tôi có quen anh không , tại sao lại giúp tôi ?"
" Cô chỉ cần biết tôi chỉ là người thấy chuyện bất bình thì ra tay tương trợ thôi . Những chuyện còn lại cô không cần biết nhiều . Vậy nha , tôi đang bận ."
Kết thúc cuộc trò chuyện mà cô cũng không biết được đối phương là ai . Ngay cả cái tên cũng không biết khiến cô thở dài một cái . Nhưng thôi không sao , chắc là ai đó biết chuyện nên muốn giúp cô mà không muốn lộ mặt thôi nên cũng không cần bận tâm quá nhiều . Cái cô bận tâm bây giờ là cái thai . Cô vẫn chưa biết phải làm thế nào với nó đây .
Vân My quay về công ty rồi vào ngay quầy tiếp tân . Lúc cô vào thì lại thấy chị Ngân đã ngồi sẵn ở đó . Cô vừa trút được vài cơn giận nên tâm tình cũng nhẹ nhàng hơn một chút . Cô đến ngay chỗ chị Ngân ngồi rồi hỏi .
- Sao hôm nay chị lại tới sớm vậy ?
- Nay chị không dâm đi trễ nũa đâu . Hôm qua đã bị gọi đi nhắc nhở rồi còn gì . Không khéo lại bị trừ luơng hay đuổi việc là đói nhăn răng đó .
- Trời , chị là đại gia ở đây mà còn than phiền vì tiền à ? Thôi , đi làm sớm cũng tốt , tới sơm thì em có người nói chuyện cũng đỡ buồn mà .
Nhận ra trong giọng điệu của Vân My hôm nay có chút hứng khởi . Chị Ngân tinh ý nghe được nên bèn hỏi .
- Nè , sao hôm nay mày tươi tỉnh vậy ? Chuyện đó sao rồi ?
- Sao , có sao , em vẫn bình thường mà .
- Mày giấu đuợc ai chứ sao qua mắt được chị . Nói chị nghe xem .
Vân My mỉm cười nhìn bà chị không máu mủ nhưng tốt tính thế này rồi nói .
- Em vừa đấu võ mồm với cô ta đó .
- Với ai , con Linh đó hả ?
- Ùhm , là cô ta đó .
- Rồi sao , nó có làm gì mày không ?
- Cô ta mà làm gì được em , cô ta là kẻ phải sợ cụt đuôi mới đúng chứ .
- Mày mạnh miệng vậy à ? Có phải đã soi ra được bằng chứng gì hay không ? Chứ cái nết của mày nếu không có gì trong tay thì mày dễ gì mà tự tin như vậy .
- Đúng là không có gì qua mắt được chị Ngân hết . Em cũng không tiện đầu đuôi với chị , mà em cũng không biết nói thế nào nữa . Vậy nên chị chỉ cần biết em đã nắm thóp cô ta được rồi . Em đã cảnh cáo cô ta không được qua lại với anh Khánh nữa . Nếu còn để em phát hiện ra thì đừng trách .
- Mày oai vậy à , nhưng cái con đó có cái tật ăn vụng đồ ăn của người khác . Cái tật nó ăn sâu vô máu thì sao nó bỏ qua được . Mày có bằng chứng thì mày công khai công kích nó luôn đi chứ codn đợi gì nữa .
- Em biết rồi , em cũng muốn lắm . Nhưng em cần xử lí chuyện này nhẹ nhàng êm đẹp một chút chị à .
Nói đến đây cô lại chùn xuống buồn bã . Chị Ngân thì quá rành việc này nên thở dài nói lãng .
- Thôi chị hiểu rồi , mày lại sợ cái thằng khốn kia nó mất mặt chứ gì .
- Chị Ngân đừng nói vậy , dù gì anh ấy cũng cần mặt mũi để đi làm kiếm tiền mà .
- Tùy mày thôi, giải quyết như vậy thì nói chung cũng ổn chút rồi . Mày lo thả lỏng chút đi , có mấy bữa thôi mà chị thấy mày xanh xao quá rồi đó . Coi mà điều dưỡng lại thân thể đi . À , hôm qua mày đi khám thai mà , sao rồi , em bé đuợc mấy tuần rồi .
Chị Ngân nhắc tới đứa bé lại khiến Vân My buồn bã gục đầu . Cô đang phân vân không biết nói sao thì Khánh đã bước vào đến nơi . Anh đứng trước quầy hỏi vọng vào chỗ cô một câu trổng không .
- Sao đi làm mà không nói tiếng nào vậy ?
Nghe được giọng anh , Vân My ngẩng lên nhìn rồi niềm nở đi lại quầy .
- Em sợ chuyện tối qua làm anh giận không muốn thấy em nữa nên em mới tạm lánh đi trước để sáng sớm anh không phải bực bội thôi mà .
- Từ khi nào mà biết chuyện như vậy . Điệu bộ này cũng đáng nghi ngờ lắm , tốt nhất là đừng làm chuyện gì dại dột sau lưng tôi . Nếu không cô nhất định sẽ hối hận .
- Em.. em có làm gì đâu .
- Tôi nói vậy đó , tôi đi làm đây .
Khánh mặt mày hậm hực như kẻ vừa bị mất ςướק bỏ vào lối thang máy . Chị Ngân ngồi phía xa không nghe rõ cuộc nói chuyện mà chỉ nghe loáng thoáng nên lại gần hỏi cô .
- Nó lại kiếm chuyện với mày à ?
Vân My vô cùng khó chịu với việc anh đối xử với mình thế này . Nhưng truớc mặt người ngoài cuộc cô vẫn không nên bôi bác anh nên liền vờ như không có chuyện gì .
- Không có đâu chị , anh ấy hỏi em vài chuyện vặt thôi à .
- Lại bênh vực , thôi chị hết nói nổi mày rồi , lo làm việc đi .
Trong phòng kinh doanh , Khánh vào một hồi sau Mỹ Linh mới tới nơi . Mặt mày cô đen đúa ủ dột không khác gì nhọ nồi . Mọi khi đi qua anh cô còn nhìn ngắm rồi cười nói chào hỏi . Hôm nay đi qua thì im lặng thậm chí còn không nhìn . Đăng ngồi kế bên cũng nhìn ra điểm khác nên nhếch môi chuẩn bị xem kịch . Khánh đợi mãi mà vẫn không nghe Linh nói gì . Không chịu được bất thường anh lại quay sang hỏi .
- Linh , em sao vậy ?
Linh phớt lờ lời anh nói như không nghe thấy rồi tiếp tục làm việc . Khánh không được đáp lời nên nhìn quanh xem có ai để ý đến không rồi mới lẳng lặng tiếp tục làm việc .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc