Ngoại Tình (Full) - Chương 05

Tác giả: Tử Ngôn

Đêm dài đằng đẵng rồi cũng tít tắc trôi qua . Ở giữa hai người vẫn là khoảng cách cũ như đầu hôm . Hai tấm lưng cô độc vẫn đối diện vào nhau mà chủ nhân của nó vẫn không thấy mỏi mệt .
Người ta nói thân phụ nữ mềm dạ yếu lòng quả không sai . Mới đêm còn u buồn giận dỗi . Nhưng trải qua vài tiếng đồng hồ tĩnh lặng và nhìn vào đối phương thì con tim phản chủ lại quay về quỹ đạo vốn quen thuộc của nó .
Mới hơn 6h sáng , khi ánh nắng bên ngoài tấm rèm cửa vẫn còn dịu nhẹ . Vân My tỉnh giấc trước rồi vào nhà vệ sinh . Mặt mũi cô đã sớm sưng húp vì tối qua cứ thức tức tưởi đến tận khuya . Một lúc sau cô quay trở ra , đi lại phía giường ngắm nhìn anh một lúc . Nhìn gương mặt anh lúc này thật yên bình làm cô quên mất cũng chính nó đã trợn trừng lên hung tợn với cô đêm qua . Anh trở mình làm rơi chăn ra khỏi người . Cô vội kéo nó lại rồi đắp lại giúp anh . Xong xuôi mới chịu đi ra ngoài chuẩn bị bữa sáng .
Nghe được tiếng cửa đóng lại Khánh mới chịu mở mắt nhìn ra hướng cô vừa đi khỏi . Sau đó lại gác tay lên trán vẻ sầu tư khó hiểu , lắm lúc còn thở dài ngao ngán cũng chẳng biết lí do gì.
- Anh dậy rồi sao ? Mau ra ăn sáng với em đi . Em chuẩn bị xong hết rồi nè .
- Ùhm.
Vừa dọn ra vài món ăn nhẹ buổi sáng lên bàn thì Khánh bước ra . My vẫn vui vẻ cười nói với anh như bình thường như chưa từng có cuộc cãi vã nào xảy ra . Khánh thì trái lại với cô , nhìn anh như uể oải mệt mỏi lắm . Anh chỉ ừ qua loa cho cô nghe rồi tới kéo ghế ngồi xuống đó . My để ý thấy nét lạnh nhạt của anh . Nhưng vì không muốn tiếp tục có thêm bất hòa nên cô đành nhẫn nhịn trước gắp thức ăn cho anh .
- Em thấy anh mệt quá . Anh ăn nhiều một chút đi nếu không sẽ đổ bệnh đó .
- Em đang nói khách anh à ?
Câu nói rata bình thường của cô mà anh lại nghĩ lệch đi hướng hướng khác khiến cô vội vàng giải thích .
- Không , em không nói khích gì anh cả . Anh đừng nghĩ xấu về em như vậy mà .
- Đúng là trước đây tôi đã nghĩ em quá hiền rồi .
- Anh vừa nói cái gì ? Anh vừa xưng hô với em làm sao đấy ?
- Tôi nói tôi đã từng nghĩ em rất hiền từ nhân hậu . Nhưng có lẽ thời gian qua tôi vẫn chưa đủ hiểu hết về em rồi .
- Em đã làm gì để anh phải nói như vậy chứ ?
- Em đã làm gì thì tự em phải biết . Em nên nhớ là em đang có thai . Phụ nữ mang thai thì nên nhu mì tích đức một chút . Em cứ làm việc lỗ mãng như vậy thì sau này đứa bé sẽ không còn chút đức nào đâu ?
- Nè Khánh, em đã làm gì anh phải nói rõ ra đi chứ . Sao anh lại nói con của chúng ta như vậy ?
- Tôi mệt rồi , tôi không nói với em nữa . Tôi đi làm trước , hôm qua nghỉ một ngày chắc công việc đã chất chồng như núi rồi . Em tự đón xe đi làm đi .
- Thái độ vậy là sao , Khánh , anh có thái độ gì vậy hả ?
Nói xong Khánh không chút động tác thừa kéo ghế đứng lên rồi đi thẳng . Vân My ở phía sau lại thêm một lần tức tối đến đỏ mặt tía tai . Anh là người sai , cô không tỏ thaia độ khó chịu với anh thì thôi . Hà cớ gì anh phải đối xử ngược với cô như vậy chứ . Nghĩ vậy cô liền ném đôi đũa trong tay xuống bàn rồi lấy túi xách xuống dưới bắt xe đi làm .
Trong phòng kinh doanh hôm nay mới sáng đã nhộn nhịp khi có thành viên mới vào gia nhập .
- Hoàng Đăng chào mừng cậu đến công ty chúng ta làm việc . Càng chào mừng cậu đã chính thức được làm đồng nghiệp của chúng tôi . Cùng nhau phấn đấu vì công ty phát triển nhé .
Trong khi Đình Trọng trưởng phòng kinh doanh đang cùng mọi người nhiệt liệt chào mừng người mới .Thì Hoàng Đăng lại một mình một cõi vẫn mải mê với màn hình điện thoại . Ấn tượng ban đầu không được tốt , nhưng Trọng không muốn mọi người cùng nhau mất hứng nên lỡ rồi đành giới thiệu luôn .
- Xin giới thiệu với mọi người đây là Hoàng Đăng , cậu ta là nhân viên mới của phòng kinh doanh của chúng ta . Cậu Đăng , để tôi giới thiệu với cậu . Đây là Linh , còn đây Toàn , bên kia là Thu , một thành viên nữa tên Khánh chắc cậu ta đến trễ . Còn mấy người bên kia họ đang họp nhóm nên để họ tự giới thiệu sau vậy . Thôi cậu mau chào hỏi mấy anh chị này trước đi cho mau thân thiết .
- Ai cần thân thiết với họ ?
- Ơ , vậy à .. vậy ..
Ai nấy nghe xong đều bễu môi chán ghét cậu người mới này . Riêng Trọng thì không nói thêm được gì vì mọi người đã tự bỏ về chỗ hết rồi . Đáng lí ra cậu mới phải là kẻ đi làm thân với mọi người mới đúng . Đằng này lại tỏ thái độ ta đây không cần như thế . Mỹ Linh vòng tay trước *** không thèm đứng đó mất thời gian nữa . Vừa đi ngang qua cậu cô cũng không quên nói xéo .
- Cũng là nhân viên thực tập mà ra dáng chảnh chọe cho ai coi ?
Trọng đứng đó một mình mà không ai còn hưởng ứng theo mình nên anh cũng ngồi vào vị trí làm .
- Vậy mọi người lo làm việc đi . Hôm nào rãnh chúng ta tổ chức bữa tiệc đón chào người mới sau nha .
- Tôi không cần , các người tự lo cho mình là được rồi .
Câu chốt hạ của Đăng khiến bao nhiêu người liếc xéo . Vị trí làm việc của cậu ở trước mặt Linh nên cứ nhìn thấy cậu là Linh lại muốn chửi vài câu . Được một lúc thì Khánh cũng đến . Khánh ghé qua bàn trưởng phòng nói vài câu sau đó mới đi về chỗ ngồi . Mỹ Linh đã gián chặt đôi mắt vào anh kể từ khi anh đi vào . Chỉ đợi anh ngồi xuống là cô liền đi sang hỏi chuyện .
- Anh không khỏe sao ?
- Không cần cô lo .
- Anh không cần nhưng em vẫn thấy lo . Sao mới có hôm qua không gặp mà khí sắc anh tệ quá như vầy ?
- Tôi mệt lắm , cô đừng làm phiền tôi .
Khánh nhiều lần cự tuyệt nhưng Linh vẫn không chịu dừng lại . Cô đến trước mặt anh rồi nói tiếp .
- Hay để em đi mua chút gì đó cho anh ăn nha . Dù gì cũng chưa tới giờ làm mà .
Khánh thở dài một hơi rồi xoa đầu .
- Tôi đã nói tôi mệt sao cô còn không chịu tha cho tôi nữa chứ ?
- Em không có làm phiền anh . Em đang lo cho anh đó thôi . Em đã bỏ hết lòng tự tôn để xuống nước với anh như vậy rồi anh còn không chịu hiểu sao ?
- Cô muốn tôi phải hiểu chuyện gì đây ? Nếu cô vì chuyện đó mà ép buộc tôi phải tốt với cô hơn thì xin lỗi tôi không làm được .
Phía bên kia , Đăng dù đang ngó lơ để chơi điện thoại . Nhưng đoạn hội thoại của hai người nãy giờ đều lọt hết vào tay cậu . Chỉ cần nghe sơ qua những gì Mỹ Linh nói thì cậu cũng đã biết cô ta đang một mình tự ngộ nhận rồi . Không cần nể nan ai , cũng không cần sợ chuyện gì cậu ngồi đó nói trổng không .
- Người ta đã không cần mà còn lì lợm đeo bám theo làm gì không biết . Một chút liêm sĩ cũng không muốn giữ lại cho mình thì đừng trách sao người khác sẽ hạ giá trị của mình xuống .
Khánh và Linh đều nghe rõ nhũng gì cậu nói . Nhưng Khánh chỉ nhìn cậu rồi không quan tâm . Còn Linh bị nói trúng tim đen nên nổi đóa đi sang chỗ cậu gằn giọng .
- Cậu đang nói ai đó cậu kia ?
- Tôi nói ai thì chị rõ nhất rồi mà còn hỏi .
- Này , mới ngày đầu tiên cậu đến đây làm việc thôi nên tôi không muốn đôi co nhiều với cậu . Khôn hồn thì im miệng rồi lo làm việc của mình đi .
- Tôi chướng mắt thì tôi nói thôi . Có thích nghe hay không thì tùy chị .
- Cậu ..
- Chị còn không mau về chỗ làm việc thì bị sếp la là tôi không chịu trách nhiệm đâu .
- Cậu giỏi lắm , đồ ranh con .
Trong khi Linh phải nuốt trôi cơn giận rồi bỏ về chỗ khi không thể lagm gì được Đăng . Còn Đăng thì lại cười nhếch mép thỏa mãn với chuyện vừa xảy ra . Cậu vốn rất ghét kiểu con gái không biết tự trọng như thế . Huống hồ nãy giờ Linh cũng đã kiếm chuyện trước với cậu rồi .
Ở bên dưới , Vân My đến quầy làm việc mà mặt mũi yểu xìu . Chị Ngân hôm nay tranh thủ đi làm sớm để hỏi chuyện cô . Nhưng khi đến lại thấy cô như vậy chị liền lo lắng .
- Này sao rồi , sao hôm qua không nhắn tin cho chị . Chị sợ mày đang bận nên cũng không nhắn cho mày .
- Không sao đâu chị đừng lo . Tại không có chuyện gì hết nên em mới không nhắn cho chị .
- Mày đừng có gạt chị . Chị quá rành mày rồi đó . Mày lại viện cớ bênh vực cho cái thằng đó nữa chứ gì . Không có gì mà mặt mũi mày sưng húp lên vậy hả ? Mày đừng nói với tao là tại ngủ nhiều nên sưng nhé .
Vân My biết chị lo , nhưng chuyện nhà cô cũng không muốn nói ra ngoài. Vả lại trước khi mọi chuyện được sáng tỏ cô không thể phá đi hết tôn nghiêm của Khánh được . Nghĩ vậy cô liền nặn ra một nụ cười nhìn sơ là biết gượng gạo đến thế nào . Sau đó kéo tay chị ngồi xuống rồi nói tiếp .
- Em có sao đâu , hôm qua về em với anh ấy đã ngồi lại nói chuyện với nhau rồi . Anh ấy nói anh ấy không có làm chuyện gì có lỗi với em hết . Em cũng tin anh ấy nên em không truy cứu nữa . Còn mặt em sưng là do em ngủ nhiều thật . Đã vậy tối qua em còn ăn nhiều đồ ăn vặt quá nên chắc sáng nay em tăng cân rồi .
- Mày tưởng chị là con nít chắc . Làm gì có chuyện tối qua ăn thì sáng đã tăng cân . Thôi , nếu mày không chịu nói thì chị cũng không ép mày . Tại chị thấy mày yêu đến ngu muội luôn rồi nên mới muốn khuyên mày vài câu thôi .
- Em biết chị Ngân tốt với em nhất mà . Em không sao đâu , em tự biết mình nên làm gì mà . Nếu thật sự anh áy không tốt với mẹ con em hay phản bội mẹ con em thì em về sống với chị nhé .
- Cái miệng của mày đó , lúc nào cũng dẻo cũng nịnh bợ chị . Không biết là mày nói thật hay giả nhưng chị ừ đấy . Nó có không tốt thì qua ở với chị . Nhà chị nhỏ nhưng mà cũng đủ cho mẹ con mày nương nhờ .
- Rồi được rồi , mai mốt mẹ con em sẽ qua đó có được chưa . Giờ thì làm việc nha bà chị tôi ơi .
Chị Ngân nhìn cô mà chua xót . Chị biết rõ cô yêu Khánh như thế nào . Mối tình đầu ai cũng sẽ yêu đến quên hết đúng sai phải trái như vậy thôi .
Bây giờ còn đang trong giờ làm việc , ai nấy đều đang miệt mài đau đầu với một mớ bồng bông trong máy tính . Chỉ riêng một mình Đăng là vừa làm vừa ăn số đồ ăn vặt trên bàn . Trọng thấy vài lần nhưng nghĩ cậu là người mới không nên quá khắt khe nên chỉ nhắc nhở cậu vài câu rồi thôi . Nhưng lần này cậu lại cứ tiếp tục không nghe theo lời Trọng khiến Trọng nổi giận .
- Cậu Đăng , từ sáng đến giờ tôi nói gì cậu không nghe à ?
- Tôi đói thì tôi phải ăn thôi . Chẳng lẽ đói anh cũng không cho à ?
- Cậu còn dám dùng thái độ đó nói chuyện với tôi hay sao ? Qui định của công ty là gì cậu có còn nhớ nữa không ?
- Quy định là cái gì mà tôi phải nhớ ?
- Cậu .. cậu mau tới bàn làm việc của tôi . Tôi có chuyện muốn nói riêng với cậu . Đây là mệnh lệnh .
Trọng quá đỗi tức tối với cậu nhân viên trẻ cấp dưới của mình . Từ sâng đến giờ anh luôn để mắt quan sát đến cậu ta . Nhìn dáng vẻ cậu ta đi làm mà cứ như ông chủ vậy . Anh cũng nghi ngờ lắm . Thôi thì sãn dịp thì hỏi luôn cho chắc .
- Cậu ngồi xuống đó đi .
Đăng nghe theo liền ngồi xuống đó , chân cũng vắt chéo lên nhau trọng sang trọng như kẻ có tiền .
- Ở bên ngoài cậu là một tay chơi đúng không ?
Sở dĩ Trọng hỏi như vậy cũng vì vẻ ngoài đúng điệu "trai hư" của cậu . Kiểu tóc mohican với phần giữa dài hơn nửa đầu được vuốt keo chỉnh chu gọn gàng . Hai bên được cắt sát , một bên đó còn được nhấn thêm hai lằn cạo sát sắt lẹm . Với dáng người cao ráo chững chạc hơn so với tuổi 22 , cậu diện cho mình một chiếc áo sơ mi xanh đen đậm đắc giá cùng chiếc quần tây đen phối cùng giày thể thao đồng điệu tạo nên một Hoàng Đăng vô cùng cá tính .
- Đúng thì sao ? Tôi là ai ở bên ngoài thì có liên quan tới công việc à ?
- Đúng , tôi đang muốn nói với cậu . Cái vẻ ăn chơi không nghiêm túc của cậu là việc ở ngoài công ty . Còn ở đây là trong công ty , cậu muốn vào đây làm thì buộc cậu phải tuân theo nề nếp ở đây . Cậu nên nhớ cậu chỉ là một nhân viên đang thử việc tại đây và tôi sẽ là người trực tiếp giám sát phân phó công việc cho cậu làm . Tôi không muốn làm khó bất kì nhân viên nào . Nhưng làm ra làm , chơi ra chơi cậu có hiểu không ?
- Vậy ý anh là không muốn nhận tôi ? Được , vậy tôi đi .
Thái độ này của Đang khiến Trọng càng nhận định suy nghĩ của mình là đúng . Có lẽ Đăng có thân phận đặc biệt hoặc quen biết cấp trên nên mới ra dáng thế này . Thấy Đăng không chút chần chừ đứng lên bỏ ra ngoài . Trọng vội đứng lên gọi với theo ngay .
- Này tôi chưa nói xong cậu mau quay vào đây cho tôi .
Đăng vẻ không phục nhưng cậu vẫn đứng yên ở đó , tay nắm cửa rồi chán ghét nói .
- Còn chuyện gì nữa anh nói luôn một lượt đi rồi tôi đi .
- Cậu đi làm mà như ai ép cậu vậy . Có phải cậu có thân phận đặc biệt mới vào đây được không ? Chứ một nhân viên như cậu thì làm sao qua được kì khảo sát chứ ?
- Vậy thì anh hiểu lầm rồi , tôi vào đây là nhờ hết vào thực lực . Không tin anh cứ đi kiểm chứng đi . Còn việc anh không thể nhận tôi vào làm ở bộ phận này thì được thôi . Tôi nghỉ việc .
- Cậu khoan đã , trước khi tôi xác minh được việc này thì cậu không được đi đâu hết . Nếu cậu đã nói vậy thì được thôi , tôi sẽ cho cậu một cơ hội chứng minh . Nếu cậu đúng thật vào đây vì tri thức và tài năng thì tôi sẽ đề đơn lên cấp trên để cậu làm nhân viên chính thức và kết thúc ngắn 3 tháng thử việc . Cậu thấy thế nào ?
- Được , anh định thế nào để kiểm chứng ?
- Cũng không có gì cao cả hết . Số công việc tôi giao từ sáng đến giờ cho cậu cậu đã làm tới đâu rồi . Chỉ dựa vào mức độ tư duy của cậu trong mớ công việc đó là tôi đủ để có nền tảng để tin lời cậu nói rồi .
Đăng không trả lời mà phì cười nhếch mép một cái sau đó bỏ ra ngoài . Trọng không kịp nói lời nào nữa thì Đăng đã đi khỏi mất rồi . Cứ nghĩ Đăng đã biết khó mà lui nên liền trở về vị trí ngồi . Số công việc anh đã giao vốn dĩ là cả một khối việc của 2 người làm . Vì bao nhiêu vấn đề nhỏ lẻ amh đều gộp lại giao cho ngừơi mới giải quyết cả thì làm gì có chuyện một kẻ ăn không ngồi rồi như Đăng từ sáng tới giờ mà làm xong .
Vừa nghĩ đã minh bạch tống khứ đi một kẻ bất tài thì màn hình máy tính anh lại liên tục nhấp nháy . Vội nhấp chuột mở lên xem thì ôi thôi , bên trên đó đang lần lượt nhận được những tài liệu mà anh đã giao cho Đang làm lúc sáng . Lướt sơ nhìn qua miệng anh không khỏi há hốc , mắt cũng không ngừng trợn tròn .
- Xong hết luôn sao ? Thằng này nó là quỷ à ?
Ở cuối bảng thông tin còn có một dòng ghi chú khiến Trọng nổi giận mà không làm gì được .
"Đàn ông đã nói thì nhất ngôn cửu đỉnh . 3 tháng thử việc sẽ kết thúc vào ngày hôm nay nhé trưởng phòng."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc