Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 15

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Tiêu Mai xé miệng dưới, chu môi, “Ba đứa trẻ kia cũng rất tốt, làm sao mà con bé kia lại như vậy? Kỳ cục”
Tiêu Lạc còn muốn khuyên gì đó nhưng Tiêu Mai đã bỏ đi lên lầu.
Tiêu Lạc khẽ thở dài một tiếng.
Ngũ Y Y hiên ngang mạnh mẽ cưỡi xe đạp tới trường, vừa bước một chân vào cổng trường đã bị người khác chặn đường.
“Núi này do ta mở, cây này do ta trồng, nếu muốn qua đường này, lưu lại tiền mãi lộ” Hàn Giang Đình dang hai tay lưu manh chặn trước mặt Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y tức đến nỗi xạm mặt lại, “Làm ơn không cần sớm như vậy liền cho mọi người biết cậu là thằng ngốc! Nhàm chán”
Hàn Giang Đình nhìn Ngũ Y Y mặc trên người một cái áo T-shirt, mắt híp lại, nói, “Mình nói cậu…..cậu là cố ý? Không phải tối qua nói là hôm nay mặc váy sao ? Mình cùng mấy học trưởng khác ở bên ngoài chờ cậu muốn điền rồi”
Ngũ Y Y không thèm để ý đánh tay Hàn Giang Đình, “Mình như vậy không thể gặp người hả? Mình như vậy không phải là con gái sao ? Mình cho cậu biết họ Hàn kia, chỉ vì cậu muốn làm thân được nhiều người không mặt mũi dám bán rẻ mình như vậy, mình không tính sổ với cậu là nể mặt lắm rồi. Cậu còn ở đó oán thán, mình không đi gặp tên học trưởng Háo Sắc kia nữa”
Hàn Giang Đình không có khí chất, cợt nhã, rất nịnh bợ ôm lấy cánh tay Ngũ Y Y, “Lão đại ngài bớt giận, bớt giận a. Là tiểu nhân đắc tội với ngài, ngài đem tiểu nhân làm một cái rắm, thả đi”
Hi hi….Ngũ Y Y bị chọc cười một cái.
Có một tri âm tri kỉ ở bên người, thật tốt. Tối thiểu, nàng cũng không cảm thấy cô đơn vô dụng như vậy nữa.
“Cậu biết không Y Y, cậu trở thành tiêu điểm rối nha. Kỳ này trên mặt báo đều là hình của cậu, nào là hoa hậu gương mặt, hoa hậu bóng lưng, hoa hậu..."
"Rắc rối" Ngũ Y Y phẫn uất nói.
Đám kí giả trong trường học chẳng khác gì chim sẻ lúc nào cũng thích moi chuyện của người khác.
không làm phiền người khác bọn họ sẽ ốm đi sao?
đúng là phiền ૮ɦếƭ người.
"Cậu mau đi tìm mấy tờ báo kia xé đi"
"Ai nha, xé cái gì, cậu vốn là hoa khôi xinh đẹp nhất trường mà, nên để cho bọn họ biết Ngũ Y Y là ai chứ ?"
Ngũ Y Y cười gằn , "Buổi chiều không phải cậu phải đi gặp mấy học trưởng kia sao....Hừ Hừ , mình không đi"
Hàn Giang Đình mặt xanh như tàu lá chuối, "Mình đi! Mình lập tức đi xé những thứ tạp chí viết lung tung kia! Mình lập tức xé ngay"
Ngũ Y Y sờ sờ đầu Hàn Giang Đình, " Ngoan"
Hàn Giang Đình tức giận trợn mắt một cái.
Sắp hết tiết cuối cùng, mọi người ai cũng đều nằm trên bàn ngủ thiếp đi.
Cao nhất là Bản Gia Minh, thế nhưng có thể chống mặt ngủ không nhúc nhích rất giống như đang nghe giảng.
Ngũ Y Y nhanh chóng chép bài, đột nhiên, cửa phòng học bị đẩy ra, thầy giáo giật nảy mình,chưa bao giờ quản việc dạy học vậy mà hiệu trưởng lại xuất hiện ở đây .
"A, hiệu trưởng, sao thầy lại tới đây?"
Thầy giáo cường nịnh nọt nói.
toàn thể học sinh choáng váng.
chỉ có một nam sinh vô tri vô giác, như cũ đánh tiếng gáy nhẹ nhàng.
Hiệu trưởng trên mặt mang mấy phần lúng túng, mấy phần khẩn trương, lại giống như là hốt hoảng.
"Ờ...Tôi có chuyện muốn nói với một học sinh trong lớp"
Hiệu trưởng nghiêm túc nói với thầy giáo.
"A, vậy xin mời, thầy muốn tìm trò nào a?"
A, vì sao, hiệu trưởng đứng đầu trường lại đi tìm học sinh, chẳng lẽ là tìm tiểu tình nhân? Cái này không được? Không phải định tiến hành chuyện mờ ám gì tại phòng làm việc chứ?
"Ngũ Y Y! Trò nào là Ngũ Y Y?"
Hả? Ngũ Y Y sửng sốt, chắc là lỗ tai mình lão hóa rồi, có thể mình nghe lầm, hình như hiệu trưởng đang gọi mình.
Ngũ Y Y không có nhúc nhích, cô đang suy nghĩ, có thể là gọi một học sinh khác có tên giống mình đi?
Thầy hiệu trưởng bắt đầu lau mồ hôi rồi, “Học trò Ngũ Y Y ! Làm phiền trò, mời theo ta một chuyến”
Thầy giáo đứng trên bục phiền não, bất đắc dĩ dùng giọng bình thường hay mắng học trò hét lên, “Ngũ Y Y! Là thầy hiệu trưởng đang gọi trò đó! Trò còn không đi theo”
Thầy hiệu trưởng lập tức đánh ngay tay thầy giáo một cái, trên trán đầy mồ hôi, “Từ từ nói, từ từ nói.Chúng ta là thầy giáo cần phải giữ thái độ hòa hợp với hoc trò, làm bằng hữu với học trò”
Thầy giáo một đầu choáng váng, một lúc nhất thời không thể tiếp nhận.
Mẹ a, thầy hiệu trưởng hôm nay bị làm sao vậy, này không giống với tác phong cọp chúa như bình thường a.
Ngũ Y Y nghi ngờ đứng lên, “Là tìm mình thật sao?”
Hiều trưởng thấy Ngũ Y Y, lập tức vui vẻ ra mặt, vô cùng dịu dàng ngoắc cô, “Học trò Ngũ Y Y, mời theo ta ra ngoài, ha ha ha, có một chút chuyện nhỏ muốn nói với trò. Chậm một chút, chậm một chút, coi chừng bậc thang”
Không bình thường, Ngũ Y Y khiếp sợ, thầy giáo kinh hãi, tất cả học trò trong lớp đều kinh hãi.
Thầy hiệu trưởng lúc nào thì dịu dàng như thế hả?
Chỉ là, bình thường giống hung hãn, tự nhiên lại dịu dàng, thật quá dọa người rồi, giọng điệu này, thật là nổi da gà a.
Ngũ Y Y nghi ngờ đi theo thầy hiệu trưỡng ra ngoài, “Thầy Hiệu trưởng, thầy tìm trò có việc gì sao?”
“Không có việc gì, không có việc gì” Thầy hiệu trưởng một mặt hoảng sợ nói, một mặt vội vàng đi.
Ngũ Y Y không biết làm sao, chỉ đành phải đi theo Ngô hiệu trưởng .
“Thầy hiệu trưởng, thầy có việc gì sao ?”
Đây là đi nơi nào a? Không phải là……..Gọi mình đến giao công việc, sau đó…..
Ngũ Y Y rụt cổ một cái. Ghê tởm.
Cho đến khi xuống lầu dưới, thầy hiệu trưởng mới dùng sức cười nói, “Học trò Y Y, trò là vinh quang của trường chúng ta, về sau này trò có thể tự do thời gian học tập, ta sẽ nói lại với thầy giáo của trò, học phần cũng không cho khấu trừ”
Ngũ Y Y khiếp sợ.
Trường đại học này nổi danh nghiêm khắc, không được đến trễ, không được về sớm, cuộc thi rất quan trọng, đều muốn cài học phần.( Chỗ này ta không hiểu, các nàng thông cảm ;) )
Học phần khó muốn ૮ɦếƭ người, muốn lấy bằng không phải dễ.
Thế mà…đối với nàng lại rộng lượng như vậy a.
“Thầy hiệu trưởng, thầy không sao chứ? Trò có cảm giác, thầy đang đùa giỡn trò a”
Thật ra thì nàng hoài nghi thầy hiệu trường đang bị quỷ ám a.
“Ngũ Y Y, bên này, có người tìm trò” Thầy hiệu trưởng đứng phía trướng chỉ tay, ông ta hướng xe hơi gật đầu một cái, hết sức nhún nhường , sau đó liền rút lui.
Ngũ Y Y nghi ngờ xoay mặt xe, đầu tiên, thấy được ba chiếc xe.
Ba chiếc xe!
Mấu chốt là, đều là xe sang trọng!
Maybach!
Xe này rất đắc, cô và Hàn Giang Đình đã từng thấy trên tạp chí.
Ba chiếc xe này tới tìm mình sao?
Ngũ Y Y liếc mắt nhìn.
Rắc !
Cửa xe mờ ra, một đôi giày da sáng bóng bước ra ngoài, sau đó là một đôi chân thon dài, Ngũ Y Y nhìn lên phía trên, tiếp theo liền âm thầm gật đầu than thở, người này ௱ô** thật không tệ, đầy đặn, bền chắc, cũng còn rất cứng rắn a.
Chậm!
Mình lại đang hoa si rồi sao?
Ngũ Y Y lắc lắc đầu, sau đó liền thấy khuôn mặt của người đứng cạnh chiếc xe kia!
“Hoắc đại thúc?” Ngũ Y Y mắt đều muôn lòi ra ngoài.
Dù thế nào cô cũng không nghĩ ra, Hoắc Phi Đoạt lại mò đến trường tìm nàng.
Ngũ Y Y há hốc miệng, ngập ngừng, “ Hoắc đại thúc, ngài tới trường làm gì?Là có chuyện gì sao? Cùng trường chúng tôi có hợp tác hạng mục gì sao?”
Ngũ Y Y gãi gãi đầu, nhìn Hoắc Phi Đoạt có chút khác lạ.
Hôm nay, Hoắc Phi Đoạt không có đeo kính mát, anh cứ như vậy dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô.
Ngũ Y Y bị anh nhìn như vậy, không tự chủ rùng mình một cái.
Mẹ ơi, thế nào bị Hoắc Phi Đoạt nhìn như vậy, giống như là bị lột sạch y phục một dạng vậy. Ánh mắt của anh có chứa năng nhìn xuyên thấu sao?
Ngũ Y Y đi tới trước mặt Hoắc Phi Đoạt, ngẩng mặt nhìn anh.
Đáng ૮ɦếƭ, người này giàu như vậy, dáng dấp khuynh thành như vậy, thân là nữ như cô, cũng ghen tị muốn ૮ɦếƭ.
“Hoắc đại thúc, ngài đến đây có chuyện gì sao?”
Hoắc Phi Đoạt quan sát Ngũ Y Y một chút.
Áo T-shirt bình thường, quần jeans, căn bản ra ngoài đường ai ai cũng mặc như vậy, nhưng tại sao mặc trên người tiểu nha đầu này lại mang đầy phong vị như vậy?( cái này gọi là trong mắt người yêu đều là Tây thi anh à)
Eo nhỏ, *** đầy đặn, tóc tùy ý cột đuôi ngựa, có thể là không chịu chăm chuốt nên có chút xốc xếch.
Chỉ là, đầu tóc có chút rồi này, xem ra vẫn còn có một loại hấp dẫn khó tả.
Rất hợp với nha đầu quật cường này, đúng là khiến cho người khác si mê.
“Tôi nhất định có việc mới phải tới đây sao?”
Con người xinh đẹp cơ hồ có thể đem người hút vào nhìn cô.
Ngũ Y Y muốn phát điên, “Ngài hắc bạch đều ăn sạch như vậy, như vậy mà không bận sao, Hắc bang chủ”
Nêu người khác trước mặt anh xưng anh “Hắc bang thủ lĩnh”, anh đã sớm trở mặt rồi.
“Qủa thật rất bận”
“Vậy ngài còn có tâm tình chạy đến trường học thăm quan?”
“Ha? Tôi đi dạo? Em thấy tôi là muốn đi dạo sao?”
“Vậy ngài tới làm chi?”
“Đón em”
Hả? Ngũ Y Y ngơ ngẩn
“Đón tôi?”
“Chẳng lẽ em đã quên, tối qua chúng ta đã nói rồi mà, trưa hôm nay gặp mắt nói chuyện”
Một mảnh lá cây nhẹ nhàng bay bay xuống, Hoắc Phi Đoạt nhanh chóng vun tay, hai Ng'n t thoải mái kẹp chiếc lá vốn sẽ phải rới trên đầu Ngũ Y Y, vứt trên mắt đất.
Cũng không ảnh hướng chút nào đến cuộc nói chuyện.
Ngũ Y Y đen mặt, “ Tôi nói Hoắc đại thúc, lão ngài yên tâm ,ngài một tay che trời, tôi nào dám trốn tránh, ngài không cũng không cần đặc biệt đích thân đến đón như vậy”
Cô quả thật mở miệng là cứ một tiếng Hoắc đại thúc ra phun a.
Hoắc Phi Đoạt đanh mặt, lạnh giọng nói, “Buổi trưa tôi rất bận, cũng không phải đặt biệt đến đón em, chỉ là thuận đường thôi. Lên xe đi”
A Trung mở cửa xe da mặt run lên.
Từ thành Bắc đặc biệt chạy đến thành Nam, lãng phì nửa tiếng đồng hồ, như vậy mà gọi là không đặc biệt sao?
Mà lúc nào thì lão đại nói chuyện như vậy….Uyển chuyển rồi.
Ngũ Y Y thở dài, bất đắc dĩ, ai biểu mình thiếu tiền người ta chứ, phải nghe mệnh trời a.
Ngũ Y Y lên xe.
Để cho cô không thể trốn, Hoắc Phi Đoạt liền ngồi hàng sau, tiện thể hưởng một chút phúc lợi.
Nhất thời trên người Hoắc Phi Đoạt truyền đến một mùi hương rất nhạt, một n\\mùi thơm nam tính thuộc về anh.
Không biết sao Ngũ Y Y chỉ thấy miệng đắng lưỡi khô, có chút không khỏi tim đập nhanh mấy nhịp, cô nhịn được được quay đầu nhìn ra bên ngoài
Chiếc Maybach xa xỉ vững vàng chạy.
Ngũ Y Y không nhịn được than thở, “Không hổ là Maybach a, ngồi lên thật thoải mái. Ghế bọc bằng da, chổ để chân cùng rất thoải mái”
A Trung ngồi ở vị trí kế tài xế thiếu chút nữa là bật cười.
Hoắc Phi Đoạt giọng mang đầy sủng ái, “Thích xe này? Vậy sau này có chuyện gì liến phái xe này đến đón em”
Ngũ Y Y bận quan sát chiếc Maybach, căn bản không nghe Hoắc Phi Đoạt nói gì, lung tung đáp, “Ừ a, xe vô cùng tốt, xem qua trên tạp chí, nghe nói rất quý”
Đột nhiên, xe thắng gấp một phát.
“Cẩn thận!” Hoắc Phi Đoạt nhanh tay vươn tay ra ôm Ngũ Y Y đang bị mất thăng bằng nhào tới trước.
A Trung mắng, “Tên lái xe này muốn ૮ɦếƭ sao, chạy nhanh như vậy. Lão đại, ngài không sao chứ?”
Hoắc Phi Đoạt ôm Ngũ Y Y nhàn nhạt nói, “Không có việc gì. Tiếp tục đi”
“Vâng”
Ngũ Y Y hoảng hồn, ngẩng đầu lên, liền bị giật mình.
Hoắc Phi Đoạt vừa vặn cách cô không tới 2 cetimet đang nhìn cô chăm chú.
Mầu chốt, là bờ môi anh đang để rất gần, nhìn giống như là hai người đang hôn nhau vậy.
Ngũ Y Y nhìn con ngươi tĩnh mịch của Hoắc Phi Đoạt, Hoắc Phi Đoạt yết hầu trợt một cái….đột nhiên cô ngây người.
Hoắc Phi Đoạt mặt không thay đổi, Ngũ Y Y mặt đỏ ửng lên
Thật đáng ૮ɦếƭ, cái tư thế này, đang chống đỡ lông *** của hắn,, xe có hkhuynh hướng chạy nhanh nên lông *** của cô cũng phập hpo6ng2 lên xuống theo
Một cổ khí nóng xông thẳng lên não
Lý trí xém nữa bị đánh bay mất.
Hoắc Phi Đoạt vội vàng buông Ngũ Y Y ra, nói, “Cái gì kia, em nên buột dây an toàn “
Ngũ Y Y cũng không biết trá tại sao tim mình lại đập nhanh như vậy, gấp gáp nói, “Tự tôi làm được…..”
Hoắc Phi Đoạt muốn cài dây nịt an toàn cho cô, nhưng ai đó lại không chịu, loay hoay một hồi, cũng không biết làm sao, bàn tay đang định giúp cô cài lại đột nhiên liền ngây ngốc để lên *** của cô
Hả ?!
Hoắc Phi Đoạt con người trở nên sâu thẳm, lòng bàn tay truyền tới cảm giác nóng bỏng.
Theo bản năng xoa nhẹ xuống.
“A” Ngũ Y Y hét to một tiếng, ba chân bốn cẳng đem tay Hoắc Phi Đoạt đẩy ra
“Bại hoại! Đại thúc, ngài dám làm như vậy coi chừng tôi đó”
Ngũ Y Y khuôn mặt đỏ bừng, uốn éo thân thể, quay lừng về phía Hoắc Phi Đoạt.
Môi mỏng khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong quyến rũ, khí nóng phun tại vành tai Ngũ Y Y , âm thanh dụ hoặc, “Có sao? Tôi đối với em làm có làm việc xấu sao?”
Dĩ nhiên, có!
Mới vừa rồi không phải anh dùng móng vuốt lông của mình sàm sỡ cô sao?( đại thúc đã thành công hưởng lợi từ chị Y Y rồi)
Lại nghĩ!
Ngũ Y Y xấu hổ nói, “Tôi tôn trọng ngài là trưởng bối, không cần phải làm hành hộng mất hình tượng như vậy?”
Hoắc Phi Đoạt bị hai chữ “Trưởng bối” làm tức giận, lạnh mặt nói, “Tôi không phải là trưởng bối. Tôi mới hai mươi sáu tuổi, không phải là trưởng bối của em”
Ngũ Y Y phồng má, “Lớn hơn tôi tám tuổi mà không phải là trưởng bối, tám tuổi chính là đại trưởng bối”
“Chỉ là tám tuổi, không phaỉ là trưởng bối”
“Dạ trưởng bối”
Hoắc Phi Đoạt cứng rắn nói, “Tóm lại, tôi không thể là trưởng bối của em”
Ngũ Y Y hết ý kiến.
Thân là đại ca xã hội đen mà tùy hứng như vậy sao?
Khoan, hình như bị lạc chủ đề rồi, không phải là nên truy cứu hành động thất lễ vừa rồi sao?
A Trung ngồi phía trước gắt gao cắn môi, nén cười cơ hồ *** muốn vỡ vụn.
Đi theo lão đại nhiều năm như vậy, anh luôn thuộc dạng không phải dễ cười đùa, rất kiệm lời, chứ đứng nói chi là đùa giỡn…. Hey, không ngờ lão đại trước mặt Ngũ Y Y lại lộ ra bộ mặt như vậy
Lão đại cũng có mặt khả ái như vậy a.
Hoắc Phi Đoạt đột nhiên hỏi, “ Cái đó Hàn Giang Đình….”
“Hả? Hàn Giang Đình thế nào?”, Ngũ Y Y còn tưởng Hàn Giang Đình phát cuồng đả động tới Hoắc Phi Đoạt, nếu đúng vậy thật là tên ngu ngốc mà.
Ngũ Y Y xoay mặt xem Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt nhàn nhạt nhìn Ngũ Y Y, trầm ngâm hỏi, “Hàn Giang Đình là bạn trai của em?”
“Gì? Nói bậy cái gì a!” Ngũ Y Y theo bản năng nói, “Tên ngu ngốc kia sao có thể làm bạn trai của tôi a? Làm ơn, nếu tôi có muốn tìm một người bạn trai, cũng phải là mạnh mẽ đáng tin, tên đó một chút đáng tin cũng không có nha! Hàn Giang Đình, tên đó có mà bị hắn làm cho tức ૮ɦếƭ thì có”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc