Một Chữ Đợi - Chương 17

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Lời thề trăm năm đó là câu chuyện mà cô cô từng kể ,lời thề của vị vua nào đó trong tam giới dành cho cô gái mình yêu…và tôi cũng mong rằng sau này trên thế gian có người yêu tôi ngay cả khi tôi ૮ɦếƭ đi…
Ánh trăng soi rọi xuống hoàng cung,người hầu tất bật chuẩn bị cho công chúa Thiên Nga vào hầu hạ điện hạ…
Hầu: Công chúa là cô gái đẹp nhất tam giới
Nga: Thật sao
-Thật chứ ạ trái tim Thiên Đế nhất định sẽ dành cho người…
-Thiên Đế ( nghĩ đến là cười đỏ mặt)
Tôi tới cung thăm mẹ…bà gầy xanh xao hốc hác bàn tay trơ xương khiến tôi đau lòng
Tôi: Mẹ
-Đừng gọi như vậy,nương nương giờ cao quý
-Kìa mẹ con vẫn là con chẳng có gì thay đổi
-Con nếu đã được vua để ý tại sao k cầu xin ông ta tha cho cha của con
-Con thật sự không biết ông ta là Thiên Đế nên sau khi việc xảy ra con cũng đã cầu xin nhưng…chẳng thể được
-Mẹ …mẹ nhớ ông ấy…rất nhớ ông ý cả đời nghĩ rằng mẹ không yêu nhưng ông ấy sai rồi nếu có thể quay lại mẹ sẽ nói rằng em yêu anh thuỷ diệu
Tôi bật khóc ôm lấy mẹ…
Tôi: Mẹ ơi con nhất định sẽ đưa cha trở về…
Hoa Tiên: Có cách để ông ấy trở về,trong ngự uyển cung nơi vua sống ,trong phòng ông ta có một chiếc quạt luân hồi chỉ cần quạt chiếc quạt đó vào đồ vật của cha con thì ông ấy nhất định sẽ trở về ,linh hồn sẽ k bị trói buộc
-Để con mượn Thiên Đế
-Nếu con lấy được dễ dàng vậy thì chuyện sẽ trở nên dễ dàng nhưng tuyệt đối k dc lộ
-Tại sao vậy
-Quạt đó chỉ có Thiên Đế mới có quyền sử dụng ngoài ra tội ૮ɦếƭ sẽ dành cho kẻ cầm chiếc quạt đó
-Mẹ yên tâm ông ta k biết đâu con sẽ trở lại khi nào có chiếc quạt trong tay,mẹ nhất định phải chờ con
-À Cẩm Tú vào đó rồi con hãy chăm sóc em nhé đừng để Vua động vào nó ,chỉ là chỗ chú chân hai chị em k thể chung chồng được
-Con biết mà…con hiểu ông ta sẽ k động đến đâu con tin là vậy…giờ con phải về đây ông ta hẹn tối sẽ đến…
-Vậy đi đi con…
Tôi trở về cung thì thấy rắn với dơi buồn bã
Tôi: Sao mặt đần ra vậy
Rắn: Đi ngủ đi đừng chờ vua nữa
-Sao thế
Dơi: Ông ta đi nếm thịt thiên nga rồi
Rắn: Này mà thịt bọn thiên nga nó có ngọt không nhỉ
Dơi: xưa ở trần gian tao chỉ dc ăn vịt trời 170k/ kg hơi ngọt thơm bổ
Rắn: Thế đi ăn đi chỉ chỗ cho tao ăn với
Tôi: Nói linh tinh cái gì vậy
Rắn: Vua đêm nay cho Thiên Nga vào hầu hạ
Tôi: Thì sao
Dơi: Cô không sợ mất Thiên Đế hay sao
-Vua có 5-7 vợ là chuyện bình thường
Rắn: Perfect ( hoàn hảo) ước gì lấy được người vợ có suy nghĩ thoáng như đại ca I love viu
Thu cười nhẹ rồi đi vào phòng
Dơi đổi sắc mặt
Rắn: Sao mặt mày đần ra thế
Dơi: Đại ca không yêu Thiên Đế
-Vậy thì sao ( Rắn chợt nuốt nc bọt rồi nhận ra) không…không yêu
-Phải đại ca bình thản như vậy sẽ k có kết quả tốt đẹp…
-Thiên Đế sẽ thế nào nếu biết cô gái mình chiều chuộng không yêu mình
Rắn và dơi nhìn nhau thở dài…
Tại Ngự Uyển Cung
Vυ": Điện hạ cô ấy đến rồi ạ
Vua: Cho vào đi
Cánh cửa mở ra tiếng đàn gẩy du dương dưới ánh trăng,Vua trong bộ đồ ngủ trắng ngồi gẩy đàn…
Thiên Nga: Thiên Nga kính chào Điện Hạ ( quỳ cúi đầu)
Vua: Đứng dậy đi…
Vua dừng gẩy đàn rồi đứng dậy,Thiên Nga tới kéo dây áo Vua giữ tay
Vua: Ta còn bận việc em ngủ trước đi
-Ơ…vâng…vâng ạ…( ngại đỏ mặt)
Vua ra bàn rồi xem gì đó ở bàn làm việc…ông ta hất tay qua chén nước rồi nói chuyện công việc với bạch xà…
Thiên Nga ngồi ở giường đến gần sáng vẫn thấy Vua đang bàn việc…cô ta buồn ủ rũ …
Vua thấy Thiên Nga ngồi ngủ gật ông ta bế đặt lên giường rồi biến mất…Thiên Nga mở mắt rơi nước mắt…!
Vua tới chỗ Thu…ông ta thấy Thu đang ngủ ngon lành…vua khẽ sờ lên má rồi hôn lên môi…
Tôi mở mắt thấy Vua đang ngồi cạnh giường…
-Ngài đi ăn thịt Thiên Nga về rồi đấy à
Vua bật cười
-Ai nói cho ngươi vậy
-Sao ngài không trả lời ,ăn ngon quá phải không ( Tôi dỗi quay mặt vào trong )
-Ta làm việc cả đêm đấy
-Ngài thì kinh rồi
Vua cười rồi ôm Thu từ sau ông ta nhắm mắt
Vua: Để yên cho ta ngủ…ngươi có biết về tộc sói không
-Biết để làm gì ạ
-Mai ngươi tìm hiểu về con người của tộc sói ta nổi tiếng chung tình đấy
-Không tin được,tôi chỉ được nghe mẹ kể trong tam giới có vị vua nào đó yêu một cô gái truyền kiếp,cứ kiếp này lại tới kiếp khác họ vẫn gặp nhau và yêu nhau…
Tôi nói xong thấy l*иg иgự¢ đau nhói còn Vua hai bên mắt chảy xuống những giọt nước mắt bằng máu…ông ta ôm tay lên tim như thể đau đớn khó thở…
Vua vụt biến mất…tôi nằm trên giường l*иg иgự¢ đau đến quằn quại…nước mắt cứ chảy không ngừng…
Vua băng qua đại dương,qua núi rồi gục ngã tại trung lưng giới…ông ta chẳng hiểu tại sao bản thân lại đau tim đến nhói lòng đến như vậy…bàn tay Vua chạm tới đâu in hằn dấu ngón tay đến đó…Thượng ngọc tiên ông chủ nhân của Trung lưng giới đứng bên trên
Cô cô: Có người xông vào đây ạ
-Các ngươi lui hết đi
-Hắn là ai mà phá được vòng vây của tiên ông vậy
-Hắn là Thiên Đế
Cô cô tròn mắt cúi đầu tỏ ra sợ hãi…
Thượng ngọc tiên ông đứng trước Vua cúi đầu
Thượng ngọc: Điện hạ ghé qua đây tiểu thần đón tiếp chậm trễ
-K sao ( Vua lảo đảo mắt k ngừng chảy máu mắt rơi xuống)
-ngài ăn cánh hoa này đi
Vua nhìn cánh hoa
Vua: Là gì vậy
-Cánh hoa này của ngài mà,chỉ cần ăn nó ngài sẽ không thấy khó chịu thế này nữa ăn đi đừng ngại…
Vua cầm cánh hoa cho vào miệng kí ức về 3 kiếp vụt lên trong đầu Vua bật khóc đến nghẹn cổ họng…tự tay xoá đi kí ức giờ lại phải gặm nhấm lại nó từ đầu…ông ta nén cơn đau vào từng hơi thở …
Thượng Ngọc: Đã là duyên thì dù có trốn nó cũng sẽ quay lại,đã là yêu thì trái tim ngài sẽ luôn là một chú sói chung tình…và cô ấy sẽ ૮ɦếƭ lần thứ 4 nếu ngài vẫn ở bên cô ấy,Thu là đứa trẻ ngoan…hai người là nghiệt duyên có cố bên nhau cũng sẽ một người sống một người phải ૮ɦếƭ,3 kiếp rồi ngài cũng hiểu rõ rồi chứ…buông tay nhau ra sẽ tốt hơn…
-Buông …buông…
Vua cười như kẻ điên ông ta nằm dưới đất khóc như đưa trẻ…
Trở về hoàng cung với bao kí ức…Vua như người mất hồn kí ức nụ cười của Thu hiện lên “ Anh đi đâu mà lâu vậy anh đi 3 năm rồi” ….” anh đang ở đâu em chờ mòn mỏi rồi “…đi qua hoa viên thấy Thu đang chơi đá cầu với rắn và dơi ông ta lặng nhìn buồn bã
Bạch xà: Điện hạ ( Vua dơ tay ý im lặng)
Vua: Ta đã biết tình yêu này chẳng cần thiết ,cứ cố làm cho tim cô ấy vụn vỡ hết lần này đến lần khác là lỗi của ta…ta đã huỷ hoại tương lai của cô ấy,ta rất đau,đau ở đây ( Vua sờ tay lên tim) ta muốn nói với cô ấy rằng ta hết thương cạn nhớ …nhưng sự thật là chỉ mỗi em hết thương cạn nhớ…
Vua quay đi buồn bã
Vua: Truyền lệnh ta đuổi Thu khỏi hoàng cung…đưa cô ta đi xa khỏi đây ta không muốn gặp lại cô gái ấy lần nào nưa
Bạch xà: Kìa điện hạ làm vậy có được không,điện hạ ( Vua biến mất)
Bên cung Thiên Nga phao tin Thu cô gái được Vua ân sủng bị đuổi khỏi cung
Thiên Nga: Sao lại vậy …
-Thần nghe tin là vậy ạ ,chắc làm ngài ý phật lòng…
-Chuyện này khó hiểu tìm hiểu cho ta…Thiên Đế kp người tuỳ tiện ghét bỏ ai…chắc chắn có chuyện…
Tôi nghe tin vυ" nói mà như sét đánh ngang tai
Vυ": Con đã làm gì mà để ngài ấy như vậy
-Con k có làm gì thật mà
-Vậy sao ngài ấy lại như vậy…
-Con k đi đâu cả con phải gặp ông ta và con sẽ chưa đi khỏi đây khi chưa xong việc ( nói lỡ mồm)
Hai cô hầu vào kéo tay Thu…họ đẩy ra bên ngoài
Thu: Con k có làm gì mà vυ"…k làm gì thật mà…( khóc lớn)
Trong rừng Vua đi săn bắn gϊếŧ như kẻ điên loạn…quan quân và bạch xà ai nấy đều sợ sệt …đến khi kiệt sức Vua vụt biến mất tới ngôi nhà gỗ trên núi khi xưa…căn nhà còn nguyên vẹn nơi ông ta gặp Thu…ông ta nằm giữa nhà dang tay chân ra nhìn rồi thở…” Ta nhớ em,rất nhớ em”
Bạch xà bên ngoài cửa bật khóc…
Bạch xà: Điện hạ của thần tại sao cái gì cũng có chỉ có trái tim người mình yêu là chẳng thể…
Tôi vừa đứng dậy thì lảo đảo ngã…mê man ngất tại chỗ
Vυ": Thu…Thu…
Thái Y đến khám thì phát hiện
Thái y: Chúc mừng điện hạ,nương nương có thai rồi ạ…
Bên cung Thiên Nga hay tin Thu có thai cô ta ngồi bịch xuống ghế…
Thiên Nga: Đứa trẻ đó nhất định k dc tồn tại,chưa có con mà nó còn dc yêu chiều nếu có thì sao đây…ta k cam tâm…
Vua nghe tin Thu có thai ông ta cười…cười như kẻ điên…gặp nhau như vậy thà rằng không gặp,yêu em như vậy ta thà vứt bỏ trái tim.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc