Một Chữ Đợi - Chương 15

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Trời đất cách biệt xa cả vạn trượng chỉ tiếc nhân gian chẳng đủ đến ngàn năm…câu nói đó vang lên bên tai tôi…tiếng một phụ nữ khóc thảm thiết như đang chờ đợi ai đó…chờ đợi…
Tôi thấy đau tim khi bước qua cánh của tiến vào Ngự Uyển Cung của Vua…
Dơi: Đại ca sao vậy
Rắn: Sao mặt tái đi luôn vậy
-Chúng ta nhất định phải bước đi thẳng không được ngoái đầu lại ,nhất định không được gục ngã
Dơi: Chúng tôi ổn có cô sắp ngã thôi
Rắn: Thôi mày im đi mau đỡ đại ca còn lải nhải mãi…
Trâm Phượng: Chị nếu cứ cố tình bước vào nơi này thì chúng ta sẽ không còn là chị em gì nữa
Tôi quay lại mỉm cười nhìn Trâm Phượng…
-Chị em,ngươi biết nghĩ đến tình chị em hay sao,chính ngươi đã đẩy ta xuống xoáy hồn ngươi quên à…
-Đó chỉ là sự cố chẳng ai đẩy chị cả tự chị ngã
-tự ngã…thật kinh khủng ,ta tự hỏi chúng ta cùng cha mẹ sinh ra nhưng lại cách xa nhau về tính cách đến vậy có lẽ ngày nào đó ta sẽ hỏi cha mẹ kĩ càng,cha chúng ta là người anh dũng,mẹ là cô gái hiền hậu đẹp nhất hoa giới chẳng lẽ lại sinh ra một con quỷ
-con quỷ,chị nói cái quái gì vậy thật vô lễ…
Tôi thấy tiếng vang lên bên tai “ Xuân Trường anh đang ở đâu ,lần này lại rời đi bao lâu vậy,Xuân Trường người ở đâu”
Tôi quay lại thấy hình ảnh cô gái nhỏ đứng ngóng trông người thương hết ngày này qua ngày khác,đến khi mái tóc trắng xuất hiện…” Xuân Trường đêm lạnh cuối thu rồi sao anh vẫn chưa về”…
Tôi bỗng dưng nước mắt rơi lã chã rồi tự nói “ mưa gió chưa tan ,ân oán không trả,tơ tình khó đứt đoạn,tình yêu quanh quẩn đến ngàn năm”…
Vua đang ở trên điện bỗng thấy đau tim…gương mặt thay đổi sắc mặt rồi tóm chặt lấy ngai vàng cố ngồi vững
Vua: Hôm nay tan triều sớm…các ngươi lui đi
Mọi người vừa lui Vua gục ngã xuống nền ộc máu miệng…lời nói của Thu vang lên bên tai Vua “ người là nhịp tim kiếp trước chưa từng đập,người là kí hiệu trước *** của kiếp sau chẳng thể nhìn rõ làm sao có thể quên được người”
Vua nhắm mắt buồn bã rồi vụt biến mất đứng ngay trước măt An Thu
An Thu: Kiếp trước của tôi có liên quan gì đến anh vậy
Vua: Đừng nghĩ về quá khứ hãy nghĩ đến tương lai
-Kiếp trước của tôi hình như ông đã bỏ rơi người phụ nữ đó
-Ta không bỏ rơi chỉ là ta ngủ quên
-Ngủ quên,cô ấy là người trần mà,tại sao ngài có thể quên cô ấy được…
-K sao ta sẽ bù đắp cho kiếp này
-Đừng …cô ấy là cô ấy và tôi là tôi…
Vua thọc tay vào bên trái P0'p lấy trái tim của Thu…
Vua: Sẽ k còn đau nữa
Tôi rơi nước mắt
-Chúng ta là nghiệt duyên,tôi và ngài là nghiệt duyên
-Nghiệt duyên thì sao ta k tin vào điều đó
-Tình yêu này đã quanh quẩn đến cả ngàn năm,ngay cả ở kiếp này tôi cũng gặp ngài tại sao lại k giải thoát cho nhau
-Giải thoát
-Phải…tôi muốn quên đi tất cả,ngài có thể làm cho tôi quên đi tất cả các kiếp trước không vì tôi muốn tôi là tôi…tôi đảm bảo kiếp này nếu có quên đi tôi cũng sẽ k bh thích hay yêu ngài
-Ngươi chắc chắn chưa
Bạch xà thấy căng thẳng vội gàn
Bạch xà: Quý phi đây đã mệt rồi xin mời theo tôi…
Vua dậm chân tất cả cây cỏ hoa lá trong vườn bao quanh lấy ông ta và Thu,k ai có thể đến gần…
Vua: Quên đi cũng tốt…dù sao thì hai kiếp đã yêu ta cũng đủ khổ đau nên ta sẽ giải thoát cho kiếp này của ngươi,chúng ta từ nay về sau không hề liên quan đến nhau,ngươi sẽ mãi mãi quên đi các kiếp trước của mình …
Vua sờ tay lên trán tôi…
-Làm ơn quên nỗi đau đó đi tôi k muốn nhớ đến
Vua sờ lên trán hiện lại các kí ức của các Kiếp ông ta đỏ đôi mắt rồi cắn răng
Vua: Tình yêu này sẽ k còn quẩn quanh ngàn năm,tình yêu này ( Vua mếu rồi cố mím môi khi thấy Thu của kiếp trước ngày nào cũng chờ) tình yêu này sẽ biến mất mãi mãi trong tam giới,trong không gian và thời gian ( mọi thứ vua nghĩ đến đâu xoá đến đó) ngay cả ta cũng sẽ quên đi tình yêu này với sự chấm dứt của cả hai bên…chúng ta sẽ mãi mãi…( vua rơi nước mắt) mãi mãi lãng quên nhau để không còn chữ khổ đau …
Thu nhắm mắt Vua cũng nhắm mắt nước của Vua rơi xuống…ông ta đã quyết định tự xoá kí ức của ngay cả bản thân mình…
Bạch xà buồn bã cùng rắn và dơi
Rắn: Vậy là họ sẽ quên nhau à
Dơi: ôi no no no
Bạch xà: Các ngươi sẽ k hiểu đâu tất cả chúng ta sẽ chuẩn bị quên hết mọi thứ về Xuân thu,về hoài thu…họ cũng đã có một tình yêu đẹp bên nhau và giờ hãy để số mệnh quyết định tiếp tương lai…
Bầu trời loé sáng kí ức của Vua và Thu vụt lên khỏi rặng cây bằng những cánh hoa…hoa rơi xuống trung lưng giới
Thượng ngọc tiên ông nhìn từ trên trời rơi xuống các cánh hoa có màu đỏ có màu trắng …” máu,nước mắt” …
Cô cô: Nhặt hết lại làm gì vậy
-Cất chúng cẩn thận cho vào cái l*иg đèn trong chỗ ta ở,sau này sẽ có việc…
-Đây là gì vậy ạ
-Kí ức giữa máu và nước mắt của Thiên Đế…
Vậy là tất cả kí ức cua vua và Thu đã biến mất trong trí nhớ của cả hai,cũng sẽ chẳng ai còn nhớ kí ưc đó ra sao,tình yêu đó thế nào,tất cả là khởi đầu mới cho An Thu
Vua mở mắt ra thấy trước mặt là An Thu
Vua: Ngươi là ai?
An Thu: Ông là ai mới đúng ông đang ôm tôi đấy
Vua buông tay
Bạch xà: Hỗn
Vua dơ tay ý thôi…
Vua: nơi này k phải là nơi ngươi có thể ra vào
-Cha ta là Thuỷ Diệu tướng quân đấy ,trông ngươi chăng giống thần tiên cũng chẳng giống quỷ…
Rắn kéo tay áo tôi
Rắn: đại…đại ca trông ông ta sáng sủa đấy chứ
Dơi: ngu sáng liên quan gì đến sủa chỉ có chó mới sủa thôi
Vua quá đỗi ngạc nhiên trước bộ 3 hỗn láo
Bạch xà: ngươi
Vυ": Tiểu thần do xơ xuất nên để người lạ vào thưa điện hạ…( Vua quay đi k quan tâm và biến mất)
Bà vυ" là người k bị lãng quên nhất trong trời đất,bà là người thuộc trung lưng giới nên những gì về Vua và Thu bà đều còn nhớ lại…bà ân cần dắt tay Thu ra cửa
Vυ": cháu sẽ sớm được trở lại đây
-Tại sao vậy ạ
-Ta chọn cháu…
Bà cười hiền hậu rồi tôi ra cổng ngoái đi ngoái lại “ dơi và rắn đâu rồi”
Thấy hai con ôm nhau run như cầy sấy ở góc đường
Dơi: Đại ca ơi suýt…suýt ૮ɦếƭ
Rắn: Điện hạ…bà già đó gọi người đó là điện hạ
Dơi: Mà điện hạ là thiên đế,thiên đế là người áo đen,áo đen là thiên đế ( cứ lầm bầm)
Tôi: Vậy là rốt cuộc là ai
Rắn: Dời ạ là Thiên Đế người cai quản tam giới đấy
Tôi ngạc nhiên quay lại nhìn nơi mình vừa bước ra “ Ngự Uyển cung”
Vua ngồi bàn bạc với bạch xà và quan thân tín
Quan: Thuỷ Diệu là em trai của thiên đế cũ k thể để hắn sống
Bạch xà: Nhưng ông ấy đã lặng lẽ đầu quân cho chúng ta và thuần phục rồi
Thừa Tướng: Theo thần Thuỷ Diệu là người ngay thẳng lại kết hôn với công chúa của hoa giới nên nếu ông ta đã hàng mà chúng ta đuổi cùng gϊếŧ tận thì k hay
Vua: Thuỷ diệu,ta nghe tên này ở đâu rồi nhỉ ( Vừa Thu giới thiệu)
Quan: Hắn chắc chắn sẽ là mầm hoạ ,để hắn trong thiên cung như châm lửa cho mọi chuyện,hắn có thể là thế lực ngầm cho anh trai hắn
Vua: Gϊếŧ k bỏ sót…
Bạch xà: Vâng…
Tôi vừa về nhà thì thấy quân lính đang bắt cha mẹ mình cùng em gái…
Mẹ: Chạy đi con…
Tôi: Mẹ ơi nhà mình sao vậy
Lính: Bắt cả đứa này nữa
Cha: Nó k phải con tôi đừng bắt nhầm…Thu,chạy đi con
-K con k chạy…
Mẹ: Con phải gặp điện hạ nói rõ thành ý của gia đình ta …nhất định con phải gặp điện hạ
-Con vừa gặp xong mà…
Cha: Bh k phải lúc đùa
-Con nói thật mà sao cha k tin con vậy…
Mẹ: Mẹ bảo con biến đi ngay mà nhanh lên nhân lúc họ k chú ý…hãy tìm điện hạ cầu xin ngài ấy …
Tôi biến thành con bướm…bay đi đến ngự uyển cung thì có ma kết giăng lối tôi k thể vào nổi “ sao nãy vào được cơ mà”
Cứ vào lại bị đẩy ra…
Lính: Biến hình ngay,ai lại dám lao vào ngự uyển cung vậy…
Họ truy đuổi tôi,tôi lẩn trốn đến kiệt sức rồi ngất đi trong đám hoa bảy sắc …
Vua đang tưới hoa thì bạch xà báo cáo
Bạch xà: Thuỷ diệu đã bị bắt có nên gϊếŧ luôn k ạ
-Nhốt lại ,thông báo tam giới Thuỷ Diệu là kẻ tạo phản nên gϊếŧ,k thể để người trong tam giới nói ta là kẻ máu lạnh,phải có lý do chính đáng để gϊếŧ tránh việc người đời rèm pha ,sáng mai hành hình sớm…
-Dạ,người đừng ngửi hoa này lâu quá
-Sao thế
-Hoa bảy sắc là hoa kí©ɧ ŧɧí©ɧ chuyện nam nữ đó ạ
-Có tác dụng vs cả ta sao
-Thần k dám ( Bạch xà cười) …thiên cung có nhiều loại hoa lạ nên cẩn thận vẫn hơn…hoa ngũ sắc nếu k đạt được nɧu͙© ɖu͙© thì đối tượng sẽ ૮ɦếƭ mất mạng…
Tôi nằm trong bụi hoa biến ra thành người rồi thấy cổ khát khô cháy nóng như lửa…cơ thể nhễ nhại mồ hôi…nóng quá…sao nóng vậy…( bò ra khỏi lùm hoa)…tôi lết ra bờ hồ rồi lấy nước tạt lên mặt vẫn k hết nóng…tôi vừa đi vưa cởi bỏ áo,tháo tóc xoã ra rồi ngã bịch xuống dưới vườn hoa ngũ sắc…Thấy có tiếng bươc tới tôi hoá con bướm nhưng k được…sao lại mất phép vậy…bước chân rõ hơn rồi giữa vườn hoa ngũ sắc bay trong gió,tôi trong chiếc váy trăng cởi bỏ cúc áo đến gần hết hở rõ phần *** thấy có người đàn ông đứng trước mặt nhưng mắt mờ dần hơi thở yếu đi…
Vua tay cầm bình tưới hoa đứng nhìn thấy cô gái mặc hở hang và ướt sũng người…
Tôi với tay: Ai đó giúp tôi dc k,tôi k thở được mắt mờ đi rồi…
Vua: Lại là ngươi sao…
-Ở đây là đâu vậy tôi nóng quá ,rất nóng…
Thu cởi bỏ thêm cúc áo Vua quay mặt đi…
-Là phụ nữ nên có tự trọng
-Tôi khát…nóng nữa
Vua chợt nhớ tới lời bạch xà hoa ngũ sắc là hoa kí©ɧ ŧɧí©ɧ chuyện nam nữ…nếu k đạt dc sẽ ૮ɦếƭ…
Vua quay lại nhìn đôi mắt to tròn của Thu rồi cố kiềm chế…
Thu:Tôi khát quá…
Vua: Ngươi bao nhiêu tuổi rồi
-Tôi 18 thôi,tôi nóng như thiêu đốt tim gan vậy,tôi chưa muốn ૮ɦếƭ…tôi còn phải cứu gia đình…
-Ta thấy ngươi có duyên vs ta nên ta sẽ ban ơn cho ngươi
-Lấy hộ tôi nước với mắt tôi k thấy rõ gì nữa cả
-Nước k làm dịu cơn khát của ngươi đâu
-Vậy cái gì
Vua giăng ma kết bao quanh vườn hoa ngũ sắc…ông ta tiến tới gần Thu rồi tóm lấy cằm của Thu
-Cái này
Vua hôn lên môi Thu nụ hôn ngọt ngào,Thu bị hoa ngũ sắc làm cho mê mẩn bất giác ôm lại Vua…trao nhau nụ hôn nồng nàn rồi Thu thở hổn hển
Vua: Đỡ khát chưa
-Có đỡ chút rồi…nhưng tôi thấy có gì đó sai sai,tôi…tôi…
Vua tóm lấy eo của Thu
Vua: giờ ngươi có tỉnh ta cũng sẽ chiếm lấy ngươi cho bằng được…
Vua nhẹ nhàng kéo chân Thu…
Thu: Chúng ta đang làm gì vậy
-Ngươi muốn mà
-Tôi k muốn ( cố chống lại chất độc của hoa ngũ sắc) tôi còn kb mặt anh nữa
-Không biết sẽ tốt hơn đấy…
Vua vừa đưa vào thì Thu bật khóc
-Đau quá mẹ ơi…đau lắm
Vua biết Thu lần đầu tiên nên nhẹ nhàng hơn…
-Chịu đựng rồi sẽ qua ta đã nhẹ hết sức rồi…
Vua cuốn lấy Thu giữa vườn hoa,cả hai k mặc gì đang quan hệ giữa vườn hoa ngũ sắc…Thu thở mệt mỏi
-Dừng lại đi mà
Vua vuốt mái tóc dài đen bóng cua Thu rồi ôm gọn vào lòng…
Đến khi xong chuyện thu mở mắt thấy k mảnh áo che thân rồi ôm mặt khóc…gia đình có chuyện mà bản thân mình còn k giữ nổi mình …người quan hệ với mình hắn là ai?…
Vua về cung ông ta thấy vui vẻ rõ rệt trên gương mặt…
Vυ": Nay điện hạ có chuyện vui ạ
-k có
-Điện hạ giấu sao dc thần…
-Ta vừa ngủ với một cô gái
-Tiểu thư nhà ai mà may mắn vậy
-Vì cô ta cứ khóc nên ta còn chưa hỏi tên
-Trời,sao điện hạ lại vô tâm vậy…bao lâu nay người chưa nạp phi hay tú nữ nào,lần này cô gái đó nhà phải rất có phúc rồi…
-Chỉ vì cô ta trúng độc hoa ngũ sắc nhưng trúng độc mà vẫn kháng cự ta thì chắc chắn là cô gái rất đoan chính ( vua tự cười)
-Thần xin đi tìm hiểu cô gái đó là ai rồi nạp phi cho điện hạ được k ạ
-Tuỳ ngươi …
Vυ" mừng thầm vì lần đầu điện hạ đồng ý nạp phi…
Tôi đờ đẫn đi thì bị bắt
Lính: con gái của Thuỷ Diệu..bắt lấy cô ta…
Họ ném tôi vào ngục ,cha bị đánh treo trên cao,mẹ cũng vậy…
Tôi: Cha…cha ơi
Cẩm Tú: Cha mẹ đều bị Tra t**,tất cả là tại chị,tại chị đen đủi,từ khi chị quay về nhà là cha mẹ bị đen đủi theo,chị cút đi
-Em sao có thể ăn nói như vậy được…
Lính: Lôi hai đứa nó ra đánh cho tao,bao giờ nó kí nhận là cha nó đang điều binh tạo phản thì thôi
Tôi: không bh dù có ૮ɦếƭ tôi cũng k kí kiểu vu khống
Cha: Đừng chạm vào lũ nhỏ k ta sống ૮ɦếƭ vs các ngươi
Lính: Giờ khác gì con chuột chuẩn bị cắt tiết đi còn ở đây mà mồm to,sáng mai ngươi sẽ bị hành hình rồi…
Họ đánh cẩm tú tôi ôm cẩm tú,nhưng chiếc roi bằng da của con chăn tinh quật lên tôi k thương tiếc
Lính: Kí đi
-Không
Cẩm Tú: em đau lắm em kí đây
Tôi: K dc kí bố sẽ ૮ɦếƭ đấy
Cẩm tú: Đằng nào bố cũng ૮ɦếƭ còn gì
Tôi tát cẩm tú…
Tôi: mẹ nghe câu này sẽ hối hận khi sinh ra em…
-Chị giỏi thì cứu bố mẹ đi …
Sau khi bị ăn đòn chúng tôi lại bị ném vào trong trại giam…
Vυ" em đi khẩn trương vào thấy Vua đang tắm
Vυ": Người mà điện hạ có qua lại k giống tiểu thư nhà nào cả ạ,k có thấy
Vua bật cười lớn vang trời
Vua: Bỏ đi…ta k quan tâm nhiều đến chuyện đó ,chỉ là chút giải trí thôi…
Bạch xà: Thuỷ Diệu xin gặp điện hạ
-Gặp chứ,hắn dù sao cũng là vị tướng mà ta nể phục…
Vua bước xuống ngục thấy Thuỷ Diệu treo lơ lửng ông ta hất tay Thuỷ Diệu được thả xuống…
Thuỷ diệu: Thần chỉ xin điện hạ một điều rồi sẽ ૮ɦếƭ mà nhận tội rằng mình phản loạn
-Nói đi
-Thần có 2 cô con gái chúng còn nhỏ nên hãy tha cho chúng dc k ạ
-Ta k có khái niệm tha cho mầm mống của kẻ địch
-Thần kp kẻ thù của điện hạ
-Nhưng ngươi mang dòng máu của kẻ mà ta căm ghét…vậy thì sớm muộn gì dòng máu đó cũng sẽ phát triển phản lại ta
-Thần hiểu ý,vợ của thần cũng xin điện hạ hãy tha cho cô ấy,cô ấy k lquan gì cả
-Ngươi xin nhiều đấy,được ta sẽ tha cho vợ con ngươi giờ ngưoi có thể đi dc rồi
-Cám ơn điện hạ đã ban ơn
Lính chuẩn bị sẵn dây thừng để treo cổ Thuỷ Diệu…ông ta bước lên dang tay để đón nhận một cái ૮ɦếƭ hiên ngang…thòng lọng được đưa vào cổ lính bắt đầu kéo…
Tôi thấy cha đang bị kéo lên chơt tỉnh ngủ…
-Cẩm tú dậy mau…cha ơi…các người đừng làm hại ông mà…
Vua quay lại thấy Thu cô gái mà ông ta quan hệ đang gào khóc phía sau…
Thu: Cha ơi đừng…
Vua khựng lại rồi nhìn sang Thuỷ Diệu…
Vua: k lẽ…k lẽ…
Thuỷ Diệu bị hành hình giờ sửu năm *** tội tạo phản…hình thức treo cổ…
Tôi chứng kiến Thiên Đế ra lệnh gϊếŧ cha tôi…
Vua quay lại thấy ánh mắt của Thu nhìn
Vua: Ngươi vén tóc lên
Tôi nghe giọng nhận ra người ngủ với mình chính là Thiên Đế,là ông ta…kẻ gϊếŧ cha mình cũng là kẻ…là hắn
Vua: Ta bảo ngươi vén tóc lên
-Kẻ sát nhân…bạo chúa…
Vua cũng nhận ra giọng nói…ông ta vụt vào trong trại giam vén tóc của Thu,Thu gạt tay ngẩng lên nhìn Vua…
-Kẻ bạo chúa gϊếŧ cha tôi…
-Hắn là cha cô à
-trả lại cha cho tôi đi,ông là Thiên Đế mà…kẻ máu lạnh…
Vua tức giận quay đi
Vua: Đưa cô ta đi tắm rửa thay đồ đưa đến ngự uyển cung…
Tôi được đưa ra rồi vùng vằng…” không tôi không đi,cha ơi tỉnh lại đi”
Vua hất tay dây thòng cổ của Thuỷ Diệu buông xuống…
Tôi vừa tắm vừa khóc…người đầy vết thương…
Vυ": Nín đi con gái,khóc xấu lắm
-Ông ta Thiên Đế gϊếŧ cha con rồi
-Ngài ấy có quyền sát cũng có quyền sinh nên lựa mà cư xử,lọt vào mắt của Vua k phải ai cũng dc
-con k cần đâu,con muốn về nhà …về với cha mẹ…
Vυ" đi ra thấy Vua đang đi vào
Vυ": Điện hạ,con bé còn nhỏ nó sẽ sợ nhất là lại chứng kiến…
-Cô ta phải quen vs sợ hãi dần là vừa…
-Kìa điện hạ…con bé còn nhỏ
Vua chẳng quan tâm đến lời Vυ" nói…ông ta mở cửa vào tôi sợ hãi co ro trên giường…
Vua: ngẩng mặt lên
-Làm ơn cứu cha đi
-Ngươi nghe cho rõ đây nếu nhắc đến chữ cha nữa ta sẽ cho ngươi mất mẹ luôn đấy
Tôi đấm vào *** ông ta liên tục
-Sao ông lại cậy mình là Thiên Đế mà sát hại người khác như vậy được
Vua giữ tay tôi,tôi nhìn ông ta vs hai hàng nước mắt…
-Ngươi dám nói ta là bạo chúa,vậy ngươi chưa biết về ta rồi
Tôi bước xuống giường…Vua ôm lại
-Tôi k thể ngồi vs kẻ gϊếŧ cha mình được…
Vua: Người đâu,gϊếŧ hoa tiên và con gái
Bạch xà: Dạ điện hạ
Tôi quay lại quỳ xuống chân ông ta
-Đừng tôi cầu xin ông,cầu xin ông đấy
Dập đầu đến chảy máu Vua giữ lại
Vua: Chảy máu rồi,ngươi đúng là…
Vua lấy khăn lau vết xước trên trán tôi,còn tôi cúi đầu như kẻ mất hồn…
Vua: Đau không
Tôi lắc đầu rồi lấy tay Vua đặt lên tim mình
-Em đang đau ở đây,nếu người thương em hãy cho cha em một con đường sống em biết người có thể làm người ૮ɦếƭ sống lại,em nguyện bên người k chút hối tiếc…( tôi nhớ lời vυ" dặn phải lựa)
Vua: Ta thấy ngươi đề cao bản thân vs ta quá mức,ta có nên đưa cả em gái ngươi vào để hầu hạ ta cả thể k nhỉ,thế thì ngươi sẽ đỡ cô đơn
-Ông…
Tôi quay mặt đi rơi nước mắt Vua nhẹ nhàng xoay măt tôi lại…
Vua: Vs ta phải ngoan thì sẽ có tất cả,ngươi nên cảm thấy may mắn vì ta chưa chán ngươi…
Ông ta ôm tôi nhấc bổng lên…tôi biết lời vυ" nói k sai,sống với sói thì phải lựa…lúc này phải khôn khéo…và tôi cũng biết lọt vào mắt ông ta sẽ là chặng đường gian nan sau này…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc