Một Chữ Đợi - Chương 12

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Có những câu chuyện trên thế gian mà đến chính những người như thần tiên cũng chẳng thể ngờ tới,đáng sợ nhất đó chính là chữ duyên…nó còn đáng sợ hơn khi nó cứ ngàn năm lại có một vòng luẩn quẩn mà mãi chẳng thể buông!
Vua với nỗi đau mất người yêu đã trải qua mười mấy ngàn năm…ông ta bất chợt có kí ức ùa về…Vua bất giác sờ lên má thu
Vua: Trời đất tách biệt xa nhau ngàn trượng..Ta tìm thấy nơi mà chúng ta gặp nhau ở mỗi kiếp đều sẽ là chữ tàn dưới ánh trăng …
-Ông đang làm thơ ạ…nếu là tàn dưới ánh trăng vậy thì ta sẽ cùng người đón chờ chữ tàn đó…( Thu cười đối đáp rồi thấy Vua rơi nươc mắt khiến rất ngạc nhiên)
Vua hất tay …tôi thấy mình đang đứng tại góc bếp của Trung lưng giới…mình đã trở về rồi…
Cô cô: Con vừa đi đâu về vậy
-Dạ…con có đi đâu đâu ah
Cô cô: Con nói dối ,trên người con có mùi hương của …( cô cô cũng k thể biết mùi hương của Vua) kì lạ …của ai đây…
Thượng ngọc tiên ông xuất hiện: Của Ma giới…
Cô cô: Tiên ông đã tới,con dám rời đi à,con phải bị phạt…
Tôi: Ông à…( nấp sau ông)
tiên Ông: Chúng ta sắp phải đối đầu với rất nhiều chuyện,có lẽ hắn biết con là ai nhưng chẳng dám nhận…
-hắn là ai ạ
-Mỗi kiếp mỗi khác,duyên có nhưng tình cảm chắc gì đã có vậy nên cứ sống tự do tự tại làm những gì con thích đi An Thu
-Ông hôm nay hào phóng vậy…
-Đứa trẻ tội nghiệp của ta ( tiên ông xoa đầu)
Vua quay đi
Bạch xà: Điện hạ cô gái khi nãy người nói gặp nhau ở mỗi kiếp…
Vua: Ta coi như kí ức đó đã ૮ɦếƭ,ta sẽ chỉ là nỗi đau thương,ta thấy có mùi hương của hoài thu nhưng rồi nhận ra đứa trẻ an thu đó có lẽ chỉ giống …đi thôi
Bạch xà lầm bầm: Không đúng điện hạ biết điều gì đó nhưng lại cố lờ đi…
Vua trên điện ánh mắt khiến mọi người sợ hãi
Thái Y: Phu nhân sức khoẻ rất yếu ớt thưa điện hạ
Vua: Truyền lệnh ta cho phu nhân thấy ánh sáng và giam trong cấm cung…
Thái Y: Phu nhân chỉ mong thấy điện hạ,đó là tâm bệnh
-Ta k muốn gặp…
Tứ vương: Điện hạ,về việc thiên cung chúng ta k thể trì hoãn chậm trễ ,phải đánh chúng ,binh lực của chúng ta hoàn toàn mạnh mẽ…
Vua: 10 ngày nữa chúng ta sẽ chiếm đánh Thiên Cung…
Vâng thưa điện hạ…
Quân lính đồng thanh dưới chân người đàn ông với chiếc đầu sói dữ tợn đang ngồi trên ngai vàng…
Tại Thiên cung…
Mẹ…mẹ ơi …
Hoa Tiên: Con gái sao k nhẹ nhàng được vậy…
Cẩm Tú: Con nhẹ rồi mà mẹ…
Cô gái Cẩm Tú là con của Hoa Tiên và Thuỷ Diệu tướng quân…năm nay 17 tuổi…
Cẩm Tú: Mẹ…con nghe nói sắp có chiến tranh
Hoa Tiên: Đúng vậy lại sắp có chiến tranh rồi ( nhìn ra ngoài thở dài) tại sao k yên bình được…yên bình được một chút thì lại chiến tranh
Cẩm Tú: Mẹ…có tin là Vua sói đó giỏi hơn thiên đế
-Im miệng…con nghe ai nói vậy
-Con nghe đám hầu gái nói mà
-Tội ૮ɦếƭ đó con biết không…
Thuỷ diện mở cửa vào
Thuỷ diện: Con chúng ta nói không sai mà…hắn tuy là anh trai ta mang danh thiên đế nhưng công lực và tiên pháp đều hạn hẹp chỉ là diễu võ dương oai mà thôi…lần này nếu Vua Sói hắn quyết tâm chiếm lấy thiên cung thì thật sự ta sợ thiên cung này sẽ tan biến mất…thế nên chúng ta nhất định phải lựa…
Hoa Tiên: Anh có chiến đấu không
-anh không
-Tại sao ?
-Vì thiên cung nên dành cho người có tài nắm giữ
-Thế thì trời đất đảo lộn,Vua sói hắn là kẻ rất máu lạnh…
-Nhưng chỉ có hắn mới có thể làm hai giới hoà làm một…và đến pháp lực của hắn bây giờ trời đất không ai là kẻ địch cả em hiểu không và nếu hắn thống lĩnh tam giới con của chúng ta sẽ được trở về…
-Con của chúng ta…
Hoa Tiên bật khóc…
-Phải…con bé cũng lớn rồi …có lẽ cũng rất xinh đẹp rồi chỉ có điều nếu Thiên Đế biết sự tồn tại của nó con bé sẽ khó sống…
Cẩm Tú căng tròn mắt nhìn bố mẹ nói chuyện…
Tại cung sói…Vua sói mở ngăn kéo lấy sợi dây bằng tóc của Thu để hàng ngàn năm đã dần phai bạc…
Vua: Tóc cũng đã phai bạc rồi ,thời gian trôi qua cũng thật nhanh…em hẳn là đã gửi gắm linh hồn vào đứa trẻ đó…ta bất giác thấy em trong đôi mắt ấy nhưng rồi chợt nhận ra rằng đó không phải em…quá khứ giữa em và ta sẽ mãi mãi là kí ức ta chôn vùi trong quá khứ…mãi mãi đậy chặt lại…
Nói rồi Vua dùng lửa thiêu đốt sợi dây trong ánh mắt buồn bã…
Bạch xà nói với chú chó rick…
Bạch xà: Ngài ấy yêu hai kiếp rồi đến đời này là 3 kiếp chắc chẳng dám yêu nữa,có lẽ trong tim ngài ấy sợ tình cảm sẽ là điểm yếu và sẽ k thể mang lại hạnh phúc cho người mình yêu…đâu phải làm Vua là sướиɠ đâu phải không?
Cuộc chiến giữa ma giới và thiên giới diễn ra…tam giới lầm than rơi vào cuộc chiến đẫm máu…tiên và ma giao đấu ngày đêm
Thiên đế: Sao rồi lại thua sao,các ngươi là tiên cơ mà…
Hoàng Tử: Chúng k tu tiên tử tế nên k thể đấu lại đội quân của Vua sói…bọn chúng thay vì R*ợ*u chè gái hoa…chúng lại chăm chỉ ngày đêm luyện tập…
Thiên đế: ૮ɦếƭ tiệt…tại sao hắn cứ nhất quyết chiếm lấy thiên cung
Hoàng Hậu: Hắn muốn là người đứng đầu Tam giới…
-Hắn k phải kẻ có tham vọng đến vậy
-Ngài sai rồi,Vua sói hắn sẽ giống như cha hắn luôn muốn chiếm lấy thiên cung…
Thiên đế nhắm mắt lại để phần hồn bay đi…phía xa bên dòng suối Vua sói đang ngồi nướng gà ăn…
Thiên đế: Hãy dừng lại cuộc chiến tranh này đi
-Ta k nghĩ ngươi lại đến tìm ta sớm đến vậy đâu
-Chúng ta nước sông không phạm nước giếng tại sao cứ nhất quyết chiếm lấy thiên cung
-Vì chính các người đã hại mẹ của ta…bà ấy yêu ma giới thì có gì sai,bà ấy chỉ là một hoa tiên nhỏ nhoi…vậy mà các người nỡ cho bà ấy vĩnh viễn k luân hồi
-Đó là luật bà ấy đã vi phạm khi sinh con cho ma giới
-Và đứa trẻ mà các ngươi coi là vi phạm đó là ta …
Vua sói dậm chân Thiên đế bắn hồn về xác rồi ộc máu mồm…
Hoàng Hậu: Thiên đế,ngài có sao k
-Hắn nhất quyết chiếm lấy thiên cung,nghe đây hãy dặn thái tử nếu hắn có chiếm lấy phải phục tùng và nghe lệnh…chúng ta chờ ngày lật lại hắn…
-Vậy là chúng ta sẽ thua sao
-Sẽ thua…k còn cách nào khác hắn quá mạnh rồi…nhanh hãy dặn con trai nếu em muốn con của em sống…
-Em nghe nói hoa tiên và thuỷ diệu giấu một đứa trẻ,đứa trẻ sinh vào ngày tử tháng tử và năm tử
-Sao nói là nó đã ૮ɦếƭ
-K đúng họ giấu đứa bé đó đi vì sợ chúng ta
-Mau tìm đứa bé đó nhất định phải để ta ăn tim của nó để hồi phục thể lực
-Em sẽ chịu trách nhiệm tìm nó…điện hạ phải cố gắng tĩnh dưỡng nhất định phải chờ em…
Vậy là vào mùa xuân năm *** Ma giới do vua sói thống lĩnh đã chiếm lấy thiên cung…Người đàn ông mặc bộ đồ đen ngồi trên ngai vàng thiên cung gương mặt k chút cảm xúc ,tam giới cúi đầu gọi anh ta là Thiên Đế…
Tôi cùng cô cô xuống dưới từ thiện đồ cho dân chúng tam giới…chiến tranh xảy ra dân chúng khổ cực…có một phụ nữ bụng bầu cứ đứng nhìn tôi cắn chiếc bánh…tôi vội xoa chiếc bánh rồi đưa
-Chị ăn đi
Người phụ nữ tóm lấy chiếc bánh rồi cắn ngấu nghiến vẻ rất đói…
Cô cô: Chiến tranh để làm gì để rồi khổ dân…
-Vậy các thần tiên đâu rồi tại sao họ k giúp dân
-Họ có lẽ còn đang phải chống chọi với sự sống…ma vương giờ đã là Thiên Đế…sẽ còn nhiều đau khổ đến với dân chúng…chúng ta chỉ có lương thực giúp họ chứ k thể quyết định cứu họ thế nào
-Con gặp ma vương rồi
-Đừng nói vớ vẩn
-Con gặp rồi mà cô k tin con à
-Nếu gặp con có lẽ k đứng ở đây dc rồi…
Tôi thở dài ngồi dưới gốc cây…bỗng trên đầu có tiếng “ Thịt thơm ,ngon quá…”
Tôi ngửa mặt lên thì thấy một con dơi thành quỷ đang nhe hàm răng ra…
Tôi bật dậy…
-Thịt của ngươi mới là ngon
-Cái gì con nhỏ này…tiểu tiên ( hít hít)
-Tiểu tiên thì sao,giờ vì chiến tranh mà dân khổ rồi lại còn xuất hiện mấy con như ngươi thì để diệt vong à…mà là dơi cái hay đực mà k mặc quần thế
Con dơi che tay vào vùиɠ ҡíи
Dơi: Cái
-Lại đây
Tôi vòng chiếc khăn của mình buộc ngang người nó…con dơi chăm chú nhìn “ Con gái phải biết che chắn lại”
-Che chắn ( con dơi nhìn)
-Phải …đừng ăn thịt người,hãy đi ăn cá ngoài suối…ăn những con bọ rồi hãy tu tiên
-Liệu dc k
-Được chứ
Con dơi ngơ ngác nhìn rồi cứ bám theo tôi
Dơi: Này chị gái nhà chị ở đâu tôi theo với
-Xa lắm theo ls dc
-Vậy chúng ta k gặp nhau dc nữa à
-Ngày rằm hàng tháng ta sẽ đến thăm ngươi
-Nhớ nhé
-Hãy hứa vs ta tu tiên chúng ta sẽ gặp lại nhau trên thiên cung
Con dơi nghe đến thiên cung liền chui xuống đất
Dơi: Không…k dám ,k dám đâu,thiên đế mới sẽ gϊếŧ ૮ɦếƭ mất…
-Chỉ có lên thiên cung mới có thể tu thành…cố gắng lên ta tin ông ta sẽ hiểu cho vạn vật chúng sinh…
-Nói hay lắm ông ta là kẻ ác đôc lắm
-K sơ cố lên…
Tôi và dơi vừa đi thì gặp một con rắn xanh…nó há mồm sẵn chờ chúng tôi bc vào
Dơi: Cẩn thận…
Rắn: Con dơi thấp kém dám to tiếng à
Tôi: Thế nào là thấp kém
Rắn: À 1 tiểu tiên vơi hương vị cuốn hút ,thịt ngươi chắc ngon lắm
Tôi: Thịt rắn ngon hơn
Dơi: chuẩn
-Chiên lên ngon
Dơi: Hấp nó mới ngon
Rắn: Này này…các ngươi sắp ૮ɦếƭ còn lớn miệng xào hấp ở đây à
Tôi: Ngươi có muốn tu tiên k
Rắn: Tu tiên…thần tượng của ta là bạch xà bên cạnh thiên đế đấy,nhưng chắc ta k thể vì ta ăn rất nhiều kẻ rồi
Rắn há mồm đơp lấy tôi,dơi ôm tôi bay lên…
Dơi: Này chơi bẩn thế đánh nhau báo trước chứ
Tôi: Chỉ cần ngươi cố gắng tu tiên chắc chăn sẽ gặp được bạch xà,mà bạch xà là nam hay nữ
Rắn: Là nữ,rất xinh đẹp,xinh lắm
Tôi và dơi chẹp chẹp
Rắn: Các ngươi chẹp gì
Dơi: Hoá ra nó là con rắn đực háo sắc…
Rắn: Ta k háo sắc
Tôi: Thôi im hết đi…đưa tay ngươi đây
Rắn: Làm gì cô thích ta à
-Chúng ta cùng nhau tu tiên giúp dân chúng khỏi lầm than có được k,nhìn xem họ đã khổ lắm rồi…ta tin ngươi là con rắn tốt…
Thế là tôi đã thu phục được hai đệ tử tốt…chỉ có điều chúng tranh cãi nhau làm tôi không yên lòng…trước mặt tôi là một cô gái ,cô ta khóc
Dơi:đừng lại gần
Rắn: Phải đấy,khu này lấy đâu ra người thường vào dc
Gái: Tôi bị lạc thật mà
Tôi: Ngta lạc thật thì sao cứ đa nghi
Tôi vừa đến gần thì cô ta nắm lấy tay rồi cười
“ Thịt thơm quá”…
Dơi và rắn k thể vào trong ma kết
Dơi: Nó là con quỷ gì vậy
Rắn: Nó là yêu quái thành tinh rồi…con điên xấu xí kia mau thả đại ca tao ra…
Con quỷ tuột gương mặt máu me rồi lắc lắc đầu…” chỉ có lừa mấy kẻ ngu xuẩn mới nghĩ tu dc tiên,giờ thiên đế mới là từ ma giới hắn sẽ để cho phần xấu của xã hội lên ngôi,tiểu tiên đáng yêu ạ”
-Buông ta ra nhìn ngươi ghê quá
Tôi nhắm mắt để biến đi…mãi k biến dc…૮ɦếƭ dở pháp thuật lại xịt vào đúng lúc này,biết thế học cho thạo…con quỷ há mồm ra tôi lấy tay che đầu
Tôi: Cứu với ông ơi…
Ầm ầm…con quỷ bị thiêu đốt bởi ánh lửa,tôi mở mắt thấy đang trong vòng tay của Vua…
Thiên đế: Ai nói khi thiên đế lên ngôi thì lũ ma quỷ thấp kém sẽ dc lộng hành,hỗn xược…
Tôi lặng yên nhìn ánh mắt nghiêm nghị,mái tóc của người đó trong chiếc áo sơ mi trắng đơn giản…
Tôi: Anh là Vua ạ
-Ta…không phải
-Vậy hôm ở ma giới anh có giọng nói vang trời đó
-Ta chỉ đùa cô thôi…
-À ra vậy,vậy anh đúng là lính rồi
Dơi: Cô ta ngu thật hay giả vậy,lính nào mà có tia lửa sét thiêu đốt con yêu quái chỉ vài giây vậy…
Rắn: vậy k lẽ…
Vua quay sang nhìn dơi và rắn
Vua: Ta là lính đúng không
Ánh mắt nhìn dơi và rắn xanh khiến hai kẻ gật đầu lia lịa k dám cả nuốt nước bọt…mặt nghệt ra…chúng biết người đối diện là ai…
Tôi: Anh làm tôi nói vs cô cô là gặp thiên đế,cô nói đúng sao có thể gặp được,anh tên gì vậy
-Ta là xuân trường
Vừa nói xong sét đánh ngang núi khiến tôi giật mình
Hai con dơi và rắn tự đang ngồi khâu mồm lại
Rắn: Chúng ta thà tự khâu còn hơn cả đời ta có ૮ɦếƭ cũng k ngờ gặp thiên đế
Dơi: Mà k khâu lại sợ lại nói phọt ra mất,mà sao ông ta nhẹ nhàng với đại ca vậy
Rắn: Ta nào biết
Vừa nói xong rắn thấy Bạch xà đi phía sau thiên đế,bạch xà dơ ngón trỏ phải lên miệng ý suỵt đừng nói gì…khiến tim rắn xanh nhẩy ra ngoài,dơi tát vào mồm rắn
Dơi: Này bố trẻ tim rơi ra ngoài kia nhặt vào đi…
Rắn: Tu tiên…ta nhất định tu tiên…
Tại Thiên cung Cẩm Tú ngồi lơ ngơ nhớ lại lúc Thiên Đế lên ngôi…
Cẩm Tú: Ánh mắt người…đôi môi người đều đẹp
Hoa Tiên: Con gai sao ngơ ngẩn vậy
-Mẹ…con thích thiên đế
-k phải thích là dc,ngài ấy k phải người có thể với tới
-Mồng 5 trong cung tuyển tú nữ cho điện hạ con muốn đi ứng tuyển…
-Con k thể yêu ai khác sao
-Con sẽ làm hoàng hậu…
Thuỷ diện: Nếu con có ý đó sao em k ủng hộ,ông ta là ai cơ chứ
-Càng cao với sẽ càng đau…
-Có muốn cùng ta đi đón con k
-Em có…có chứ…
Tôi và Xuân Trường ngồi bên bìa rừng…
Tôi: Thiên đế có biết dân khổ đến vậy không nhỉ…tôi mong là ông ta thử đứng đây nhìn xem chiến tranh mà ông ta gây ra nó thế nào,hắn chắc chắn là kẻ ích kỉ ,tôi còn nghe nói hắn già xấu lắm chắc là vậy hắn sống lâu lắm rồi mà
Bạch xà phía sau cúi đầu ái ngại
Vua: Ngươi sắp được về với gia đình rồi
-Tôi k có gia đình,tiên ông nuôi tôi khôn lớn…cũng kb bản thân đến từ đâu,anh là lính mà có vẻ biết nhiều,còn tôi là tiên mà chẳng biết gì cả…
Thấy trên mặt Thu có vệt máu của con quỷ,Vua sờ tay lên Thu lùi lại
Thu: Làm gì vậy
-Hôn ta ngươi còn làm rồi thì còn gì k làm dc
-Đấy là tôi hiểu sai ý…
Ta cho phép ngươi hiểu sai…Vua ôm lấy eo tôi…nhẹ nhàng hôn lên môi tôi…tôi tát bốp
Rắn xanh và dơi ôm mắt
Rắn: Tát vua,coi như tao chưa thấy gì nhé dơi
Dơi: Tao đi ૮ɦếƭ đây,đại ca chán sống rồi …bao người muốn mà chẳng được
Tôi lấy tay giữ áo mình…
Tôi: Tôi có thể hôn anh vì nhầm lẫn nhưng tuyệt đối không phải người dễ dãi
-Em chê ta là lính à
-Tôi k chê k có ý đấy
-vậy có thể làm bạn gái ta không…
Tôi không trả lời đứng dậy chạy như ai đuổi…tôi ngại…rất ngại…
Mộc Hạ: Sao vậy…sao đỏ mặt vậy
-K có ngủ đi…
Tôi chùm chăn che mặt…” nụ hôn đàu của mình đều gặp anh ta…số mệnh chăng,mình đâu có chê lính”
Vua đứng dậy…
Bạch xà: Ngọn núi này thần đã cho người gϊếŧ hết yêu tinh…
-Dân chúng đói khổ lầm than,truyền lệnh ban bố phân phát lương thực,ban mưa cho bà con vun trồng…trường học phải dc xây lại để trẻ đến trường…
Bạch xà: Vâng thưa điện hạ…
Họ biến mất rắn và dơi há hốc miệng
Rắn: Thiên đế ông ta là người tử tế mà
Dơi: Thật sự the men…
Hôm sau vừa ngủ dậy thấy tiên ông ngồi cạnh
Ông: Đến lúc con về nhà rồi
-Nhà ạ,đây là nhà con mà
-Không,ta chỉ nuôi con thôi bố mẹ con đang chờ bên ngoài
-K con k đi đâu con ở đây vs ông
-Sau này khi quá mệt mỏi hãy về đây,nơi đây luôn là nhà của con,là nơi mà thiên đế k thể tìm thấy…
-Con k hiểu đâu nhưng con k muốn đi
Ra bên ngoài tôi thấy hai người rất đẹp đang chờ mình…người phụ nữ ôm lấy tôi
Hoa tiên: Con ơi…con à con của mẹ
Thuỷ diện: Chúng ta về thôi…
Tôi quay lại ôm lấy cô cô
Cô cô: Sau này hãy thường về chơi nhé
-Cô chào mộc hạ cho con,con sợ k chia tay bạn ấy được…con sẽ về thăm cô…
Đứng trước măt tôi là Thiên cung nơi mà tôi ao ước đặt chân lên một lần,mây bao phủ xung quanh…
Hoa Tiên: Cẩm Tú lại chào chị đi con
Cẩm Tú: Chị…
Thuỷ diện: bố mẹ vừa kể với An Thu rồi vì lý do nên phải che giấu…
Cẩm Tú: Chào mừng chị về nhà
Cẩm Tú ôm lấy tôi…cả đêm tôi chẳng ngủ được,mẹ gõ cửa vào…
Hoa Tiên: Con sẽ quen dần thôi,đừng nghĩ nhiều quá,giờ chăm chỉ tu tiên cho tốt
-Con k nghĩ rằng con có mẹ xinh đẹp đến vậy
-Con cũng rất đẹp…đẹp lắm…( tôi cười)
-Mẹ ngủ muộn vậy…
-Mai cẩm Tú thi tuyển tú nữ mẹ phải thức để chuẩn bị
-Tú nữ là làm vợ vua ạ
-Đúng vậy
-Hy vọng em ấy thành công…
-Mẹ cũng mong,nếu được thì phủ thuỷ diện của bố con được hãnh diện…
Vua trong phòng đang ngủ
Bạch xà: Điện hạ cho thần một cái tiêu chuẩn chứ ạ
-Tiêu chuẩn gì
-Nay tuyển tú nữ,giờ người là thiên đế k thể k có vợ được
-ngươi chọn ai cũng được…
-Người ngó qua mặt dc k ạ
-Không cần
-Tại sao sau khi hôn cô gái kia về người ốm luôn vậy
-Cũng kb tại sao ( Vua cười)
-Có con gái của Thuỷ Diện tướng quân và con của tộc Chồn thần thấy nổi trội nhất
-Vậy chốt đi
-Dạ thần chốt nhé
-Tuỳ ngươi
-Người nhớ là phải động nhé
Vua: Động…chỉ là phù du…
Tôi đang học tu tiên ở sau nhà thì thấy mẹ vui mừng
Mẹ: Em gái con được chọn rồi
Tôi: Thật hả mẹ vậy vui quá rồi ạ…
-Thật sự may mắn con ạ mẹ vui quá,toàn chuyện vui …
Cẩm Tú: Em giỏi k nào
Tôi: Rất giỏi…
Thuỷ diện: Nhà ta ăn mừng thôi nào…
Chuẩn bị ăn mừng thì có người bên chính cung sang…” Thuỷ diện tướng quân nghe lệnh”
Thuỷ diện: Thần xin nghe lệnh
“ Ta Thiên Đế thống lĩnh tam giới vì cảm mến tài đức và nhan sắc của ái nữ nhà ngươi nên quyết định phong làm phi”
Hoa Tiên: Đã làm phi được rồi sao ôi trời
Cẩm Tú chỉnh đốn trang phục
“ Ta phong An Thu ái nữ của Thuỷ Diện tướng quân làm Chính Phi,lập tức nhập cung,tuân chỉ”
Cả gia đình đều ngỡ ngàng…người bên chính cung đặt lên tay bố tôi lệnh
“ Thuỷ diện còn chưa nghe rõ chỉ của điện hạ hay sao”
Thuỷ diện: Thần…thần tuân chỉ…
Cả nhà nhìn tôi…
Hoa Tiên: Con đã lọt vào mắt Thiên Đế khi nào vậy
-Con còn chưa gặp bao giờ mà…
Cẩm Tú nhìn tôi ánh mắt k thiện cảm,tôi thật sự hoang mang vì còn chưa gặp hắn bao giờ cơ mà…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc