Mối Tình Đầu Của Nàng Bọ Cạp - Chương 57

Tác giả: Diệp Chi Linh

Đấu giá trang bị (1)
Sau khi game được nâng cấp, mỗi buổi tối mọi người đều rất bận rộn, tám giờ tập trung khai hoang Phụ Bản, đánh Phụ Bản xong rất nhiều sinh viên bị cắt mạng, những người không bị cắt mạng thì đi đánh vài trận đại hội đấu võ, hoặc là làm nhiệm vụ thường nhật, chẳng mấy chốc đã đến giờ đi ngủ. Nhưng vẫn có rất nhiều việc chưa làm xong, cảm giác thời gian một ngày không đủ dùng.
Những ngày tháng trong game trôi qua rất bình lặng.
Trang bị của các thành viên trong nhóm cũng tốt dần lên, có người còn tích đủ băng bảo vệ cổ tay và giày rớt lại ở Mộ Tần Thủy Hoàng.
Băng bảo vệ cổ tay Thu Phong, giày rớt lại ở Mộ Tần Thủy Hoàng, quần và mũ rớt lại ở Thiên Sơn, quần áo đẹp nhất rớt lại ở Ván Cờ Đen Trắng. Ván Cờ Đen Trắng chỉ có một Boss là “Kỳ Thánh”. Nhưng độ khó rất cao, nghe nói có các cách đánh ở sáu giai đoạn khác nhau, chốc chốc lại triệu hoán những tên tiểu binh kỳ hồn, kỳ linh, kỳ đồng, quân cờ đen trắng… rất khó đánh, chỉ cần sơ suất một chút là rất dễ bị tiêu diệt.
Đám Nam Cung Thế Gia mặc dù rất không nghiêm túc, lại còn thường xuyên trêu ghẹo nhóm trưởng khiến nhóm trưởng tức giận nhưng bọn họ rất coi trọng trang bị, cả nhóm bị tiêu diệt vô số lần cũng không một lời oán thán, thật đúng là ý chí bất diệt.
Đáng tiếc là quả thực Ván Cờ Đen Trắng quá khó, sau khi qua được Mộ Tần Thủy Hoàng và Thiên Sơn, với Boss Kỳ Thánh của Ván Cờ Đen Trắng, mọi người vẫn bị mắc kẹt ở giai đoạn thứ tư, mãi không đánh được.
Một tháng nhanh chóng trôi qua, ngoài mỗi ngày chỉ huy Phụ Bản, làm nhiệm vụ vợ chồng, ngày nào Ôn Bình cũng cùng Kỳ Quyên lập nhóm tham gia đại hội đấu võ 2V2. Tính đến nay, mỗi ngày hai người kiên trì đánh mười trận, tổng cộng đánh hơn ba trăm trận, thắng hai trăm tám mươi lăm trận, tỷ lệ thắng trên chín mươi lăm phần trăm, đã được lọt vào top 10 toàn máy chủ.
Mỗi ngày sau khi đánh Phụ Bản xong cùng cô tham gia thi đấu gần như đã trở thành một thói quen của anh.
Không giống cách đánh cố định với Boss của Phụ Bản, tham gia thi đấu, mỗi lần sẽ gặp phải những đối thủ khác nhau, tám nghề nghiệp sẽ nảy sinh sáu mươi tư cách tổ hợp khác nhau, đối với mỗi tổ hợp khác nhau, cách đánh cũng khác nhau. Đến giai đoạn sau, mỗi trận đánh đều rất gian nan mới thắng được, thắng thì nói một câu đánh rất hay, thua thì cùng nhau nghiên cứu vấn đề, đó cũng là một niềm vui.
Hôm nay, sau khi vật vã xong với Ván Cờ Đen Trắng, Kỳ Quyên liền chủ động nhắn tin cho Bottle: “Đi đại hội đấu võ không?”.
Bottle không nhắn lại, hơn nữa anh cũng không ở trên YY.
Đợi mười phút, anh mới trả lời trong game: “Xin lỗi, tối nay không đi nữa, tôi phải chuẩn bị một chút, ngày mai đi công tác”.
“Lại đi công tác à?”.
Không hiểu vì sao khi gõ câu này, dường như có một cảm giác lưu luyến trào dâng trong tim cô.
Có thể là vì đã quen với với sự có mặt của anh?
Trước đây chơi game, Kỳ Quyên thường lấy thân phận là chị cả dẫn dắt hai cô em của mình, bảo vệ họ, có ai ức Hi*p họ liền xông lên bảo vệ…
Lần đầu tiên có một chiến hữu ở bên cạnh mình, cùng kề vai chiến đấu với mình như thế.
Khi ở bên anh, thường chỉ là một động tác, anh sẽ biết bước tiếp theo cô định làm gì, còn anh thì nên phối hợp với cô làm những gì. Lúc nguy cấp, lúc nào anh cũng xuất hiện đúng lúc bên cạnh để giải vây cho cô, sau đó hai người phối hợp, đối thủ lần lượt bị đánh bại, trên màn hình hiện lên hai chữ “chiến thắng”.
Đó chính là cạ cứng, chiến hữu tốt.
Cô không cần phải nói với anh những lời ngọt ngào nhưng anh lại là người hiểu tâm tư của cô nhất.
“Sao, lưu luyến à?”.
Đột nhiên màn hình hiện lên dòng chữ khiến Kỳ Quyên lập tức tỉnh táo lại.
Có lẽ là mình đã nghĩ quá nhiều.
Anh là cạ cứng, cảm xúc lưu luyến này có lẽ là vì cô không muốn thay đổi thói quen ngày nào cũng cùng anh tham gia thi đấu?
Kỳ Quyên lập tức gạt những suy nghĩ đó qua một bên, hỏi: “Đi công tác ở đâu? Bao lâu?”.
“Nửa tháng, đi Mỹ”.
“Lần này ra nước ngoài có rất nhiều việc, nhân tiện tôi muốn thăm mấy người bạn nên sẽ không về sớm”.
Tâm trạng của Kỳ Quyên có chút phức tạp, cảm giác lưu luyến dường như càng mãnh liệt hơn, im lặng một lúc mới gõ một dòng chữ: “Ra nước ngoài chênh lệch múi giờ, nếu không tiện thì đừng vào game nữa. Có chuyện gì cứ nhắn tin cho tôi, tôi giúp anh xử lý”.
“Ừm, sau khi ra nước ngoài sẽ không có nhiều thời gian vào game. Cô cũng không cần vất vả khai khoáng giúp tôi nữa đâu. Kỹ năng của tôi đã lên cấp 80 rồi”.
“Biết rồi”.
“Lúc nãy tôi sang YY của Long Tộc, người bạn đó của tôi nói bang hội của họ vừa vượt qua Ván Cờ Đen Trắng. Tôi mời cậu ta đến bang chúng ta chỉ huy. Thời gian này cậu ta sẽ dùng nick của tôi dẫn dắt mọi người đánh Kỳ Thánh”.
“Ồ. Bắt đầu từ ngày mai, người đăng nhập không phải là anh nữa sao?”.
“Đúng, khi nào về tôi sẽ nói với cô”.
“Được”.
“Chuyến bay buổi sáng, tôi off trước đây. G9”.
“G9”.
Nhìn Mr.Bottle offline như vậy, đột nhiên trong lòng Kỳ Quyên có cảm giác hụt hẫng kỳ lạ.
Anh phải đi nửa tháng, nửa tháng này nhiệm vụ vợ chồng phải làm thế nào? Đại hội đấu võ phải làm thế nào? Mỗi buổi tối vừa chat vừa khai khoáng trồng rau, thoắt một cái kỹ năng sinh hoạt của hai người đều lên cấp 80, cuối cùng đã có thể làm bữa tiệc nhóm ngon nhất rồi. Khoảng thời gian này, ngày nào anh cũng vất vả vì cả nhóm trong bang, thường xuyên thức đêm. Kỳ Quyên còn muốn làm một vài món ăn cao cấp bồi bổ cho anh. Nhưng anh lại đi công tác đúng lúc này…
Haizz, đột nhiên cảm thấy những ngày tháng sau này sẽ trở nên nhạt nhẽo.
Quả nhiên, thói quen là một thứ đáng sợ.
Tối hôm sau, khi về nhà Kỳ Quyên cũng không vội vàng mở game như mọi khi mà mở hồ sơ công việc, sắp xếp lại tài liệu.
Không ngờ ngày hôm sau khi ra tòa, luật sư biện hộ của đối phương lại là người đối đầu hồi đại học, hơn nữa còn là người đã từng theo đuổi và bị cô từ chối – Tô Thắng.
Thực ra Kỳ Quyên có ấn tượng rất sâu sắc với anh chàng này, suy cho cùng, đứng dưới lầu cầm hoa hồng tỏ tình cũng rất cần dũng khí.
Anh ta rất xuất sắc, chỉ có điều, anh ta và cô đều kiêu ngạo, hơn nữa anh ta vô cùng hiếu thắng, theo chủ nghĩa nam quyền, quen ra lệnh, người khác cũng buộc phải nghe theo mệnh lệnh của anh ta. Nếu mình ở bên cạnh anh ta thì thật đúng là gang thép gặp gang thép, hai người đều là luật sư, cãi nhau sẽ gây ra án mạng!
Vì thế cô mới rất lý trí từ chối anh ta, Kỳ Quyên cảm thấy với tính cách của anh ta, nên tìm một cô gái dịu dàng, bao dung chứ không nên tìm một người cùng là gang thép như mình để làm tăng thêm mâu thuẫn…
Đều là sinh viên xuất sắc khoa luật của trường đại học nổi tiếng, hai người khẩu chiến với nhau một hồi trên tòa. Mặc dù quá trình rất đặc sắc nhưng kết quả quan trọng nhất không được như ý – Kỳ Quyên đã thua.
Lần đầu tiên thua, lại còn thua người đàn ông đã từng bị mình từ chối, không vẻ vang một chút nào.
Khi bước ra khỏi tòa, lần đầu tiên Kỳ Quyên không còn nụ cười tự tin, phóng khoáng như mọi ngày mà cúi đầu, nhăn mày, bước rất nhanh trên đôi giày cao gót, mặt đầy vẻ bực bội.
Cách đó không xa là một chiếc Audi màu bạc, người đàn ông đứng cạnh chiếc xe mặc bộ complet chỉnh tề, dáng vẻ nghiêm túc trông rất anh tuấn. Chàng trai nhìn thấy cô rồi hấm hứ một tiếng quay người bỏ đi năm ấy bây giờ đã lột bỏ vẻ non nớt trong ký ức, toàn thân toát lên sức hút riêng của người đàn ông chín chắn thành công trong sự nghiệp.
Thấy cô bước tới, Tô Thắng liền chủ động chào hỏi: “Kỳ Quyên, lâu lắm không gặp”.
Kỳ Quyên phóng khoáng mỉm cười, nói đùa: “Còn tưởng cậu sẽ gọi mình là luật sư Kỳ”.
“Có gì khác nhau sao?”.
“Gọi là Kỳ Quyên, chứng tỏ cậu coi mình là bạn học. Gọi là luật sư Kỳ, chứng tỏ trong lòng cậu mình chỉ là đối thủ”.
Tô Thắng im lặng một lúc, nhếch mép cười, “Cậu nói năng vẫn sắc sảo như trước”. Nói rồi liền mở cửa xe, “Để mình đưa cậu về, về nhà hay về cơ quan”.
“Về cơ quan”.
Kỳ Quyên không hề khách khí. Cô cảm thấy nếu mình từ chối lời mời của anh ta thì chứng tỏ cô rất bận tâm tới chuyện trước đây.
Sau khi lên xe, Kỳ Quyên không kìm được hỏi: “Chẳng phải cậu ra nước ngoài rồi sao? Sao đột nhiên lại quay về?”.
“Chẳng còn cách nào cả, gia đình ép mình kết hôn”.
Sao gần đây ai cũng bị ép kết hôn thế nhỉ? Tự nhiên Kỳ Quyên nhớ ra thầy Ôn Bình cũng bị gia đình ép kết hôn.
Tô Thắng mỉm cười, “Lần này mình về nước, ngoài ổn định công việc, chủ yếu là để chuẩn bị đám cưới”. Nói rồi lại quay sang nhìn Kỳ Quyên, “Cậu thế nào? Vẫn còn độc thân à?”.
Kỳ Quyên vờ ra vẻ không bận tâm, vuốt tóc, “Công việc quá bận, không có thời gian”.
“Đừng kiếm cớ nữa. Mấy hôm trước gặp lớp trưởng lớp mình, cậu ta nói con gái trong lớp, chỉ còn mỗi cậu chưa lấy chồng”.
Không bi thảm đến mức ấy chứ?
“Đừng kén quá. Rốt cuộc cậu muốn tìm người thế nào?”.
Kỳ Quyên đau đầu day huyệt Thái Dương.
Cô cũng không thể nói rõ. Đến bây giờ, trong lớp chỉ có mỗi mình cô độc thân, lẽ nào đúng là cô quá kén chọn sao?
Có lẽ nguyên nhân căn bản là từ khi bố mẹ qua đời, cô đã quen với việc xông pha một mình, quen với cuộc sống độc lập tự chủ, không thể tiếp nhận một người khác làm đảo lộn cuộc sống của mình.
Buổi tối về đến nhà, cô uể oải đăng nhập vào game, theo thói quen mở list bạn thân, nhìn thấy Mr.Bottle Online, nhớ ra anh đã ra nước ngoài nhờ bạn đăng nhập tài khoản, trong lòng không khỏi cảm thấy hụt hẫng.
Thật đúng là mọi chuyện đều không như ý.
Bình thường đi làm rất mệt, buổi tối về nhà vào game, có Bottle cùng cô làm nhiệm vụ, vào Phụ Bản, cảm giác mệt mỏi lập tức được xua đi ngay nhưng lúc này…
Mặc dù là cái tên quen thuộc nhưng đã là một người khác.
Kỳ Quyên không nói chuyện, đối phương chủ động nhắn tin: “Cô là vợ trong game của Bottle đúng không? Tôi là anh em tốt của cậu ấy, vào nick của cậu ấy đưa bang hội của các cô đánh Ván Cờ Đen Trắng. Vào nhóm đi”.
Kỳ Quyên vào nhóm, nhân tiện đăng nhập kênh YY, trong phòng của nhóm cố định mọi người đã đến cả. Nhưng lúc này người đứng ở vị trí được nói chuyện đầu tiên không phải là Mr.Bottle quen thuộc mà là một người khác tên là {Phi Nhất Ban}.
“Chào mọi người, Bottle có việc phải đi công tác, bảo tôi đến chỉ huy giúp. Mọi quy định trong đội vẫn giữ nguyên như trước đây”.
Người chỉ huy này tỏ ra rất chuyên nghiệp, hơn nữa giọng nói vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có chút lạnh lùng kỳ lạ.
Bottle chỉ huy vẫn thú vị hơn, động một tý lại nói những lời đáng ăn đấm, còn nói đùa, kể truyện cười, khiến mọi người vừa yêu vừa hận. Không biết vì sao nghe người lạ chỉ huy, đột nhiên trong lòng lại nhớ đến những ưu điểm của Bottle.
May mà những thành viên khác của nhóm không nghĩ như vậy. Mặc dù vị chỉ huy này rất nghiêm túc nhưng may mà rất giỏi, tính tình cững không nóng nảy. Thêm vào đó anh ta có kinh nghiệm qua cửa, sau hai lần bị tiêu diệt đã Gi*t ૮ɦếƭ Kỳ Thánh, được một đống trang bị. Ngoài quần áo trang bị của ba môn phái bất kỳ lần nào cững rớt lại, còn rớt lại một νũ кнí của nhũ mẫu, được đẩy giá lên tới 15 vạn.
Mọi người vỗ tay hoan hô còn Kỳ Quyên thì không có chút tinh thần nào.
Có lẽ là hôm nay thua kiện, tâm trạng không tốt? Hoặc có lẽ là… người thân thuộc đó không có mặt?
Đánh xong Ván Cờ Đen Trắng mới là tám rưỡi, trong bang có người nói muốn đến Mộ Tần Thủy Hoàng. Nhưng người bạn của Bottle vì bang hội của mình có chuyện phải đi nên không thể chỉ huy. Một đội lớn như vậy, không có chỉ huy chắc chắn sẽ loạn.
Đúng lúc ấy Tiêu Tinh cũng online, Kỳ Quyên nghĩ một lúc, liền kéo cô ấy vào nhóm, nói trên kênh bang hội: “Thế này đi, mở nhóm đánh Mộ Tần Thủy Hoàng, tôi chỉ huy, có mấy người bận việc không thể đi, nếu trong bang có người mới muốn đi, có thể vào nhóm”.
Đánh Mộ Tần Thủy Hoàng đối với người của Nam Cung Thế Gia mà nói rất đơn giản. Hơn nữa có Hoa Đỗ Quyên Nở chỉ huy, mọi người cũng yên tâm hơn.
Dẫn theo ba người mới {Chờ Một Ngày Nắng} và {Nam Cung Đậu Đinh}, {Nam Cung Du Nhiên}, trong đội vẫn thiếu hai vị trí nữa.
Kỳ Quyên liền nói trên kênh YY: “Hay là gọi người trên kênh Thế giới đi. Còn thiếu cầm sư, gọi một cầm sư và một nhũ mẫu”.
Đánh quảng cáo gọi người trên kênh Thế giới, chẳng mấy chốc đã có hai người xin vào đội.
{Tiểu Tâm} {Tiểu Vân}
Nhìn tên quen quen…
Hình như là trước đây đã từng cùng đánh Phụ Bản, Kỳ Quyên cũng không để ý, triệu tập mọi người tập trung.
Để đảm bảo, Kỳ Quyên gọi hai người đó lên kênh YY, nhân tiện hỏi: “Hai người đã đánh Phụ Bản này rồi chứ?”.
Cô gái tên Tiểu Tâm chủ động ấn phím nói: “Đánh rồi, chúng tôi đánh cùng nhóm khác. Chị nhóm trưởng, chị chỉ huy sao?”.
Kỳ Quyên nói: “Ừm, tôi chỉ huy”.
“Vậy à, nữ chỉ huy rất hiếm gặp, chị nhóm trưởng, chị thật lợi hại”.
Giọng nói của cô gái này rất nhỏ nhẹ, mấy kẻ háo sắc trong nhóm vừa nghe thấy giọng nói này liền gửi những tin nhắn như “Em gái làm quen đi”, “Em gái vào bang bọn anh” trên kênh nhóm để trêu đùa cô ta.
{Nhóm} {Tiểu Tâm}: Không đâu, người ta có chồng rồi O(∩_∩)O.
{Nhóm} {Quả Quả}: Có chồng có thể ly hôn mà!
{Nhóm} {Tiểu Tâm}: Phá hoại tình cảm vợ chồng người ta là vô đạo đức nha O(∩_∩)O.
{Nhóm} {Tiểu Tâm}: Hơn nữa người ta cũng có bang hội cố định rồi, không thể tùy tiện đổi bang được O(∩_∩)O.
Mặc dù đều là những cô gái thích dùng biểu tượng O(∩_∩)O đáng yêu nhưng Kỳ Quyên cảm thấy Vũ Lạc trong bang hội đáng yêu thật sự, còn cái cô Tiểu Tâm này nói năng ỏn ẻn, đặc biệt là những từ ra vẻ đáng yêu như “người ta” thế này “người ta” thế kia và kết thúc bằng từ “nha”, khiến người ta nhìn mà nổi da gà.
Kỳ Quyên day ấn đường, bình tĩnh nói trên kênh YY: “Được rồi, nhanh chóng vào Phụ Bản, hai tiếng nữa đánh xong đi ngủ!”.
Vừa dứt lời, bỗng nhiên kênh nhóm yên tĩnh hẳn đi, ngay cả bản thân Kỳ Quyên cũng cảm thấy… cùng là con gái, cô thật sự quá khác biệt với những cô gái ỏn ẻn đáng yêu kia.
Ai bảo mi “đàn ông đích thực” như thế! Đáng đời không lấy được chồng!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc