Mối Tình Đầu Của Nàng Bọ Cạp - Chương 26

Tác giả: Diệp Chi Linh

Đấu võ cầu thân (3)
“Hoa Đỗ Quyên Nở, hãy lấy anh, anh thích em từ lâu lắm rồi”. Thông tin này vẫn không ngừng xuất hiện trên kênh Thế giới, rõ ràng là anh chàng Tự Thuỷ Vô Ngân này vô cùng cố chấp, nhất định phải đăng đến lúc đối phương trả lời thì thôi.
Ban đầu mọi người còn phấn khích xúm xít lại hóng hớt, về sau phát hiện một mình Tự Thuỷ Vô Ngân tự biên tự diễn, còn nữ chính Hoa Đỗ Quyên Nở thì không trả lời, tin đăng quá nhiều, nỗi phấn khích của mọi người cũng dần nhạt đi, thậm chí có người còn tỏ ra khó chịu:
“Tôi bảo này, người anh em này cũng thật si tình, đăng cả buổi tối vẫn chưa chịu từ bỏ sao?”.
“Nhiều tin cầu hôn như vậy mà vẫn không khiến nữ chính cảm động, tôi thấy không có cửa đâu, đừng đăng nữa, đau mắt”.
“Rõ ràng là cô ấy không thích anh, nếu thích thì đăng một tin đã nhận lời rồi, người anh em, hãy từ bỏ đi”.
Tâm trạng Bottle có chút phức tạp.
Vốn dĩ đăng tin cầu hôn trong game là một chuyện rất bình thường. Là đồ đệ, sư phụ được người ta cầu hôn anh nên cảm thấy vui mừng mới phải… Nhưng không biết vì sao, nhìn thông tin “Hoa Đỗ Quyên Nở, hãy lấy anh” không ngừng xuất hiện trên kênh Thế giới, anh không thể vui mừng được, ngược lại khẽ cau mày.
Xuất phát từ sự quan tâm đối với sư phụ, hoặc là vì một thứ tình cảm khác không thể nói rõ…
Bottle chủ động chat riêng với Đỗ Quyên: “Sư phụ on không?”.
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Tắm-ing”.
Bottle sững người, lại gõ một dòng chữ: “Người đăng tin cầu hôn với sư phụ là ai vậy?”
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Tắm-ing”.
Bottle: “Thôi được sư phụ tiếp tục…”.
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Tắm-ing”.
Cô đi tắm mà vẫn còn để chế độ trả lời tự động trong game, xem ra cô online nhưng không ngồi trước máy tính. Sỡ dĩ không có phản ứng gì với tin cầu hôn hoàn toàn không phải vì cô giỏi kiềm chế, mà là cô… không nhìn thấy.
Anh bạn Tự Thuỷ Vô Ngân đáng thương đăng tin suốt một tiếng đồng hồ, kết quả nữ chính đang tắm. Tâm trạng của Bottle không hiểu sao tốt hẳn lên, lông mày cũng dần dần giãn ra, thậm chí không kìm được nhếch mép cười – kẻ cầu hôn bừa bãi hoàn toàn không đáng được đồng cảm.
Thấy Tự Thuỷ Vô Ngân vẫn đăng tin trên kênh Thế giới, Bottles không kìm được chat riêng: “Cô ấy đi tắm rồi, đừng đăng nữa, anh đăng bao nhiêu cô ấy cũng không nhìn thấy”.
Tự Thuỷ Vô Ngân hỏi lại với tâm trạng phức tạp: “Anh là ai?”. Ngay cả chuyện cô ấy đi tắm anh ta cũng biết? Rõ ràng là quan hệ không đơn giản!
Bottle mỉm cười, gõ ba chữ: “Anh đoán xem”.
Tự Thuỷ Vô Ngân cau mày, “Chắc không phải là bạn trai ngoài đời đấy chứ?”.
Bottle nói: “:)”.
“…”.
Ý nghĩa ẩn chứa trong mặt cười này quả thật sâu sắc. Tự Thuỷ Vô Ngân sững người, nhìn lại cuộc đối thoại của hai người, vẫn chưa hiểu rốt cuộc anh ta là ai.
Bottle vờ ra vẻ vô tình hỏi: “Sao đột nhiên anh lại cầu hôn với Hoa Đỗ Quyên Nở? Hình như trước đây tôi chưa từng gặp anh”.
Tự Thủy Vô Ngân nói: “Anh không hiểu đâu, tôi với Hoa Đỗ Quyên Nở thật đúng là có duyên! Trong một trò game tên là Mộng Lý Giang Hồ, tôi tên là Thần ૮ɦếƭ Đến Rồi, không phải Tự Thủy Vô Ngân. Cô ấy vẫn tên là Hoa Đỗ Quyên Nở. Lần đầu tiên tôi chơi game, không hiểu gì cả, lên cấp rất chậm. Cô ấy lên cấp siêu nhanh. Chẳng mấy chốc đã lên cấp cao nhất, tự lập một bang hội. Tôi gia nhập bang hội của cô ấy không chút do dự.

Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
Hồi ấy đúng lúc game đưa ra hệ thống kết hôn, có rất nhiều phần thưởng kinh nghiệm, tôi muốn làm nhiệm vụ vợ chồng lấy điểm kinh nghiệm để nhanh chóng lên cấp. Thế là tôi tìm vợ trên kênh Thế giới, kết quả tìm ba ngày mà không tìm được, đành phải tự lập nick mới, định tự lấy mình…”.
Bottle hứng thú hỏi: “Sao đó thì sao? Anh tự lấy mình sao?”.
“Không không, về sao Hoa Đỗ Quyên Nở cảm thấy tôi chơi hai nick rất mệt, cô ấy liền trượng nghĩa tương trợ, sau đó, sau đó hai chúng tôi kết hôn ^_^”.
Bottle gật đầu, vờ làm ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Sau khi kết hôn thì sao? Chung sống thế nào?”.
Tự Thủy Vô Ngân nói: “Dĩ nhiên là vô cùng ngọt ngào vô cùng âи áι rồi, quả thực là vợ chồng mẫu mực!”.
Bottle nói trúng tim đen: “Thế vì sao đột nhiên cô ấy bỏ rơi anh đổi game?”
“Ặc, chuyện này…”. Tự Thủy Vô Ngân buồn rầu nói, “Vì lý do công việc nên cô ấy bán nick T_T”.
Bottle hơi chững lại, khóe miệng giật giật, “Bán nick sao?”.
Mấy hôm trước Nam Cung Mặc cũng vừa bán nick.
Còn lâu anh mới tin lời giải thích này, với tính cách của Đỗ Quyên, chắc chắn sẽ không vì mấy trăm tệ mà sang tay cho người khác. Cho dù không chơi nữa, cô cũng sẽ không bán, rõ ràng “bán nick” chẳng qua chỉ là một cái cớ.
Tự Thủy Vô Ngân nói: “Ừm, cô ấy bán nick. Tôi chán chơi nên cũng đổi game, không ngờ hôm qua ở cửa thành Lạc Dương nhìn thấy một người tên là Hoa Đỗ Quyên Nở đang bày hàng. Cô ấy vẫn chọn nghề thích khách giống trước đây. Tôi có trực giác, người này nhất định là cô ấy!”.
Bottle gật đầu: “Vì thế hôm nay anh liền cầu hôn?”.
Tự Thủy Vô Ngân: “Dĩ nhiên, tôi muốn ra tay trước”.
Bottle mỉm cười: “Chúc anh may mắn”.
Tự Thủy Vô Ngân nói: “Cám ơn ^_^”.
Lúc nãy thấy cô được người ta cầu hôn, còn tưởng trong thời gian mình không chơi game, cô gây ra ân oán tình thù gì đó, thậm chí còn lo lắng lần cầu hôn này là hai người thích nhau, trong lòng còn có cảm giác khó chịu kỳ lạ.
Nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn là một mình Tự Thủy Vô Ngân tưởng bở. Đỗ Quyên không hề có ý gì với anh ta, nếu không cũng đã không lấy cớ bán nick đổi sang game khác.
Một cô gái với tính cách như cô, cho dù muốn kết hôn trong game thì cũng nên tìm một người có thể ủng hộ cô, bao dung cho cô, cùng cô kề vai tác chiến. Rõ ràng là Tự Thủy Vô Ngân tuổi còn quá nhỏ, tâm trí cũng chưa đủ trưởng thành, nói một cách chính xác hơn là anh ta cầu hôn chỉ là nhất thời bồng bột, hoàn toàn không phải là “thích” thật sự.
Nếu thật sự thích thì không nên hấp tấp cầu hôn khi hoàn toàn không biết tâm ý đối phương thế nào, khiến đối phương khó xử. Nếu thật sự thích thì nên đặt cảm nhận của cô, niềm vui của cô lên vị trí hàng đầu.
Bottle dựa vào ghế, nhìn câu trả lời “Tắm-ing” của Hoa Đỗ Quyên Nở trong kênh chat riêng, khóe miệng bất giác nở nụ cười.
Tìm được vị trí của cô trong list bạn thân, Bottle đi thẳng đến Trường An, tìm đến nơi cô treo máy.
Dưới gốc cây liễu ngoài thành Trường An, cô gái với dáng người cao ráo, mặc quần áo màu đen bó sát, buộc tóc cao gọn gàng đang đứng im ở đó không nhúc nhích, lưng đeo cây đàn cổ. Sát thủ của Tuyệt Tình Cốc rõ ràng là có dáng vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng nhưng lúc này đây cô gái đứng một mình dưới gốc cây, hình bóng cô đơn ấy lại khiến người ta nảy sinh ham muốn được bảo vệ, chăm sóc cho cô.
Bottle không kìm được bước lên một bước, đứng bên cạnh cô nhưng bất ngờ phát hiện, pháp sư của Tiêu Diêu Cư và thích khách của Tuyệt Tình Cốc, một trắng một đen, một nóng, một lạnh, hai người đứng cạnh nhau, cùng với cổng Trường An trang nghiêm sau lưng và những cành liễu rủ đung đưa theo gió trước mặt, bức tranh ấy thật đẹp.
Tiện tay chụp một bức tranh trong máy tính, khoảnh khắc ấy, đột nhiên anh không muốn gọi cô là “sư phụ” nữa.
Anh muốn sánh vai với cô.
Nhìn cảnh tượng đẹp đẽ như bức tranh thủy mặc vẽ hai người đứng kề vai bên nhau ngoài thành Trường An… Rất mơ hồ, đột nhiên trong lòng anh có một thứ cảm xúc dịu dàng khẽ lan tỏa.
Giống như mặt hồ yên ả đột nhiên gợn sóng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc