Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão - Chương 78

Tác giả: Bạch Dạ Vị Minh

Chương 78: Sờ đầu
Edit: Tiệm Bánh Sò
Ngắt điện thoại, Văn Tâm mở Weibo tìm tin mới nhất về Sở Tịch.
Weibo của cô và Sở Tịch đã theo dõi lẫn nhau, từ sau lần trước sục sôi chuyện kéo phiếu cho Ragdoll nhà cô thì cô ấy không còn xuất hiện nữa. Nhưng ngoài tài khoản cá nhân thì những tài khoản chính thức bên phòng làm việc và fans của Sở Tịch gần đây đều hoạt động mạnh mẽ, thậm chí còn lên top Hotsearch mấy lần.
Nếu chỉ nhìn qua thì Văn Tâm sẽ nghĩ đến ngay Sở Tịch đang mở đường cho sự trở lại. Nhưng vì biết được thân phận khác của sở tịch nên Văn Tâm mới thấy kỳ quái. Trước giờ Em gái đều tỏ thái độ không nóng không lạnh với việc khôi phục lại hình người, hơn nữa nếu nói cho cùng nếu cô ấy thực sự muốn giở lại thì cũng đâu thể không có hành động gì chứ? Nhưng dù sao thì nếu Sở tịch cũng tham gia thử vai thì sự khó khăn của buổi thử vai này chắc chắn phải lên cấp địa ngục rồi. Nghĩ đến đây, Văn Tâm gửi tin nhắn cho Hạ Lệ và Hứa Yên, muốn đẩy nhanh quá trình huấn luyện.
Hai ngày sau, không ngoài dự đoán, chủ đề #Sở Tịch trở lại# nhanh chóng lên tóp đầu Hotsearch. Dường như đã nhận được tin từ sớm, nhóm fans đồng lòng xếp hàng dài hoanh nghênh Sở Tịch trở lại. Cũng có rất nhiều cư dân mạng hóng hớt phát hiện trong nhiều tài khoản marketing đưa tin về Sở Tịch có đính kèm theo một chủ đề nữa - #Sở Tịch Kiều Nhất#
Kiều Nhất là nữ chính trong tiểu thuyết "2030". Sau khi xuất bản, 2030 nhanh chóng nổi tiếng khắp cộng đồng mạng, Kiều Nhất cũng trở thành nhân vật được yêu thích nhất năm đó. Sau này, "2030" được cải biên thành truyện tranh, bán chạy cả trong và ngoài nước, bản quyền điện ảnh thì được công ty chế tác điện ảnh nổi tiếng Chúng Thịnh giành được, đến cuối năm nay sẽ bắt đầu quay và phát hành sớm nhất là vào năm sau.
Mọi người đều biết, các tài khoản marketing đều cầm tiền lên tiếng. Nếu một, hai tài khoản thôi thì còn có thể nói là hứng lên, nhưng nếu cả một đống tài khoản đều xếp hàng đăng thì... chắc chắn là công việc rồi. Không nói đến bản thân Sở Tịch thế nào, nhưng có thể chắc chắn một điều rằng ít nhất thì công ty của Sở Tịch đang nhắm đến vai diễn này. Tin tức trong giới truyền đi rất nhanh, đến chiều thì tất cả mọi người đều biết Sở Tịch sẽ nhạn vai Kiều Nhất.
Nhưng điều khiến mọi người khϊế͙p͙ sợ hơn là khi được hỏi đến thì bản thân Sở Tịch lại...
"Hử? Cái gì Kiều Nhất?" Mèo Ragdoll đang gặm phần cá khô hôm nay của mình, mờ mịt hỏi.
Trà sữa giải thích: "Chính là nhân vật mà gần đây tâm tâm muốn thử vai đó, chị Ragdoll đã quên rồi sao?"
"À... là nó hả?" Bấy giờ Ragdoll mới ngộ ra, chớp chớp đôi mắt ngây thơ vô tội: "Vậy thì có liên quan gì đến tui?"
Trà sữa cũng ngốc luôn: "Nhưng trêи mạng tất cả mọi người đều nói chị cũng muốn diễn vai này."
Ragdoll thuần thục gặm hết cá khô, lắc đầu: "Không thể nào."
"Sao lại không thể?"
"Đã lâu rồi tui không khôi phục hình người mà, hơn nữa trong tương lai cũng không định khôi phục."
"!!!"
Tất cả đám mèo đều trợn tròn mắt, ngoài trừ bé mèo quýt đã sớm nhìn thấu tất cả: "Đúng là đã lâu rồi chị ấy chưa đưa số liệu cho em."
Mèo Ragdoll sải bước chân mèo tao nhã, dễ dàng nhảy lên ghế sofa: "Làm người mệt bao nhiêu, giờ tui chỉ muốn làm một con mèo thôi, làm mèo tốt hơn nhiều."
Đám mèo: "..." Còn có kiểu này nữa hả?
"Nhưng sao công ty của mi lại nói là mi trở lại?" Mèo rừng cũng nhảy lên truy hỏi.
"Tui đâu biết." Ragdoll run run lỗ tai, trong mắt lóe lên một tia khó lường: "Có lẽ là tìm người thế thân thôi, dù sao thì giá trị thương mại của ta vẫn còn rất cao."
"Nói vậy cũng được hả?" Trà sữa bị chấn động đến mức không nói nên lời.
Thái độ của Ragdoll lại rất qua quýt: "Có tin là mi cũng có hay không?"
Trà sữa: "..." Phải mau nằm nhiều trong lòng Văn Tâm mới được, nếu không thì nhỡ công ty bỏ rơi cậu thì Cải trắng nhà câu Ng*ai t*nh mất!
"Vậy mi định làm sao giờ?" Mèo rừng hỏi.
"Chẳng sao cả, cứ thuận theo tự nhiên thôi." Ragdoll ngáp một cái, hình như là buồn ngủ rồi: "Tâm tâm cũng chẳng cần lo lắng, dù sao thì thế thân cũng chỉ là thế thân thôi."
_______________________
Tin này tự nhiên cũng lọt vào tai Văn Tâm. Vừa nghe tin, Văn Tâm cũng kinh ngạc một phen. Dù sao thì trước giờ cô chưa tùng nghĩ đến sẽ tranh giành một vai diễn với mèo con nhà mình. Nhưng nghĩ kĩ lại thì hai ngày nay Em gái mãi ở nhà ăn ngon ngủ ngon, có nhìn thế nào cũng không giống đang nỗ lực chuẩn bị đi thử vai cả.
Sống chung một thời gian dài, kỳ thật Văn Tâm cũng lờ mờ phát hiện. Khi mọi người muốn khôi phục thành hình người thì hình mèo của bọn họ nhất định sẽ làm tổ trong phòng ngủ. Rõ ràng nhất chính là Nhóc con, gần đây còn càng quá hơn nữa. Đang giữa trưa thì ngủ đến mấy giờ liền, kết quả tối lại không ngủ, khiến giữa đêm Văn Tâm xuống giường đi uống nước lại nhìn thấy một đôi mắt to sáng rực như hai bóng đèn pha nhìn chằm chằm mình, bị dọa đến suýt khóc. Nhưng Văn Tâm cũng hiểu được, dù sao thì ban ngày Nhóc con phải làm việc.
Còn về Em gái... Theo những gì Văn Tâm quan sát gần đây và tính cách của Em gái thì Văn Tâm gần như có thể khẳng định đến chín mươi chín phần trăm tin "Sở Tịch trở lại" này là giả. Nhưng nếu công ty của Sở Tịch dám công bố thì đã chứng tỏ bọn họ có cách khiến Sở Tịch xuất hiện. Một khi "Sở Tịch" xuất hiện, toàn bộ những mắc xích lợi ích phức tạp sau lưng cô ấy cũng có thể khỏi động lại bình thường... Còn về suy nghĩ của Sở Tịch thế nào không thuộc phạm vi suy xét của công ty. Nghĩ đến đây, Văn Tâm nhịn không được ôm mèo Ragdoll xinh đẹp vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mượt của nó, ngắm nhìn đôi mắt xanh thẳm như biển rộng của Ragdoll.
Chẳng thể nghi ngờ được, Sở Tịch rất tài năng, nếu không thì cũng sẽ không đạt được thành tựu như ngày hôm nay. Nhưng từ khi cô ấy đeo gán*** nợ nần trêи lưng trở thành minh tinh thì chưa tùng có ai hỏi trong lòng cô ấy thật ra mong muốn gì. Trong mắt Sở Tịch, người mà mọi người yêu thích chỉ là một "nữ thần" giải dối được công ty khắc nghiệt đắp nặn ra mà thôi. Chỉ là trùng hợp kế hoạch "nữ thần" này thành công với Sở Tịch thôi.
Văn Tâm nghĩ thầm, có lẽ đây là lí do vì sao Sở Tịch thà rằng làm một con mèo cũng không muốn trở lại cuộc sống trước kia. Nhưng Em gái à, nếu đây là lựa chọn của con thì mẹ sẽ tôn trọng nó.
Dường như Ragdoll cũng cảm nhận được, nó dùng đầu cọ cọ mặt văm tâm: "Meoo~"
Văn Tâm lập tức bật cười: "Nhột quá, hôm nay Em gãi muốn ăn gì nào?" Mẹ xuống bếp làm cho con ăn được không?"
"Meo?" Thật hả, tui muốn ăn chocolate!
"Mẹ đoán nè, nhất định là con sẽ nói muốn ăn chocolate nhỉ?"
"Meo meo meo~" Còn có khoai tây chiên gà rán coca nữa~
Cứ nghĩ đến đồ ăn ngon thì Ragdoll đã thèm đến mức chảy nước miếng, dụi người vào lòng Văn Tâm ngọt ngào kêu meo meo, làm gì có chút gì là lo lắng vì có kẻ thế thân chứ. Lúc này, Văn Tâm mới yên lòng.
____________________
Mười ngày sau, Văn Tâm nhận được thông báo đến studio phía Đông phim trường lớn thử vai. Trải qua nửa tháng huấn luyện, tài nghệ của Văn Tâm đã sớm vượt xa hơn xưa nhiều, cô giáo Hứa Yên cũng nói nếu giờ dù đánh nhau với một người đàn ông bình thường thì Văn Tâm cũng chưa chắc thua đâu. Đương nhiên Văn Tâm không ngốc đến nỗi nghĩ mình vô địch rồi, nhưng nghe vậy cũng thấy vui vui. Trêи xe đi thử vai, Hạ Lệ quay đầu lại nhìn Ragdoll trong lòng cô: "Lạ nhỉ, sao hôm này em không mang theo Nhóc con?"
"Nhóc con ở nhà ngủ rồi." Văn Tâm bĩu môi, Nhóc con gần đây ngày càng thích ngủ.
Lý Tinh Tinh chen vào: "Nhưng mà hình như đây là lần đầu tiên em nhìn thấy Em gái chịu đi ra ngoài đó."
Văn Tâm sờ sờ đầu Ragdoll, cười vang: "Hôm nay nó hăng hái lắm, chắc là muốn xem chị diễn cảnh đánh nhau đó."
"Ha ha, Em gái đúng là tinh mắt mà."
"Ai nói không phải chứ."
"Meoo~" Tui đến xem tâm tâm hạ gục đồ thế thân đó đó~
Mọi người cười rộn, bầu không khí trong xe vô cùng vui vẻ, không hề có chút căng thẳng nào. Nhưng sau khi đến studio mọi người đều không thể ngờ được chờ đợi Văn Tâm lại là cảnh tượng kinh khủng như vậy...
"Sở Tịch, Văn Ý, Thư Mạn Nhiên... Má ơi, tất cả đều đến sao?"
"Trâu bò quá!"
Văn Tâm quả thật chẳng biết nói gì hơn, phải khen là Chúng Thịnh giàu có quyền quý hay là khoe khoang quá lời đây. Khó trách hôm đó trong điện thoại Cố Hạ lại nói rằng cuộc cạnh tranh lần này rất khốc liệt, không ngờ Chúng Thịnh lại có thể tập hợp được tát cả những Nhất tỷ đến đây, làn cạnh tranh này sao không khốc liệt được? Sở Tịch thì thôi đi, cố ấy là người mạnh nhất trong bốn người, thực lực, ngoại hình và độ nổi tiếng đều đứng đầu, không hề có khuyết điểm. Văn Ý thì càng khỏi phải nói, nữ chính nguyên tác, là em gái của Văn Tâm, còn có sự may mắn lật trời nữa. Còn Thư Mạn Nhiên thì tuy bình thường rất bận rộn, nhưng thứ nhất cô ấy là ảnh hậu, thứ hai là sau lưng cô ấy còn có một người chồng giàu có, có thể nói cô ấy là người không e sợ gì hết trong số bốn người.
Lần thử vai này, tất cả mọi người đều rất xem trọng.
"Sở Tịch" được đích thân công ty quản lý dẫn đến, đằng trước đằng sau đều có mười mấy người vây quanh. Văn Ý ngoại trừ trợ lý và người đại diện thì vị ảnh đế nam chính kia cũng đi theo cô ấy. Thư Mạn Nhiên còn ghê hơn, anh chồng giàu có của cô ấy còn đi thẳng qua chỗ đạo diễn, bắt đầu trò chuyện vui vẻ cùng những quản lý cấp cao bên Chúng Thịnh. Chỉ có Văn Tâm, chẳng mang theo ai cả, có mỗi một con mèo. Bye bye, vẫy tay tạm biệt nè! Tự nhiên, giữa một rừng đối thủ cạnh tranh, ekip của Văn Tâm lại thê lương lạ kỳ. May mà cô còn quen biết đạo diễn Cố Hạ, nhưng lúc này Cố Hạ lại đang bận kinh khủng, chỉ vội vàng chào hỏi Văn Tâm một câu rồi lại lao đầu vào gấp gáp chuẩn bị.
Khi Văn Tâm sắp bị cho ra rìa thua trước một bước rồi thì đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên hỗn loạn.
Có người nói: "Tổng giám đốc Kỳ đến."
Má ơi!!!
Văn Tâm thề, chưa bao giờ cô chờ mong Kỳ Trưng xuất hiện như giờ phút này. Quả nhiên là Kỳ Trưng đến rồi. Người đi cùng anh không nhiều, chỉ có mỗi một trợ lý là Đường Duệ, nhưng dù anh chỉ có một mình thì cũng hơn được cả vạn người. Thân là một trong những cổ đông của công ty mẹ Chúng Thịnh, chủ đầu tư của dự án này, tiếng nói của Kỳ Trưng không thể xem thường được trong lần thử vai này, huống chi thân phận của anh đâu phải chỉ có vậy. Ngay lập tức, tất cả mọi người gạt hết mọi chuyện trong tay xuống, chăm chú nhìn anh. Trước mặt bao người, Kỳ Trưng lướt đôi chân dài của mình đi ngang qua những quản lý cấp cao của Chúng Thịnh, lướt qua người chồng giàu có của Thư Mạn Nhiên, lại lướt qua Sở Tịch và Văn Ý, vô cùng bình tĩnh đứng trước mặt Văn Tâm.
"Cố lên."
Văn Tâm: "..."
Cốlên thì cố lên, anh vỗ đầu tôi làm gì? Sờ đầu hả?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc