Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 78

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

RẮC RỐI!
Kurita Ichiro là một nhân vật quan trọng của phe hiếu chiến trong Nghị viện Nhật.
Tuy mọi người đều biết như thế, nhưng về mặt ngoại giao thì vẫn phải giữ lễ, người càng ở địa vị cao thì về mặt này càng phải tận tình chu đáo. Cho nên, khi Kurita Ichiro điện qua lịch sự thông báo rằng sẽ cho cặp song sinh trai gái đến thăm và học tập đồng thời du lịch Trung Quốc, phía Trung Quốc đương nhiên cũng phải tỏ vẻ hoan nghênh chào đón!
Nếu hai chị em song sinh kia có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn trong thời gian ở Trung Quốc thì sẽ gây rất nhiều phiền toái về mặt ngoại giao, những kẻ có tâm bất chính sẽ lợi dụng cơ hội này để gây khó khăn.
Mà thời điểm Kurita Ichiro đưa hai đứa con qua Trung Quốc cũng quá khéo, mục đích thật sự của lão là gì lại rất lờ mờ, đủ để cho người ta phải suy nghĩ nát óc. Nhất là sau khi Hạ Vũ nói ra thông tin lấy được từ chỗ Eliza thì mọi người ai cũng phải suy tính về những âm mưu được ngụy trang trong chuyến sang “thăm” này, hiển nhiên cũng sẽ đề phòng hơn.
Nhưng trước mắt bọn họ vẫn còn đang ở trên địa bàn của Trung Quốc, bọn trẻ người non dạ này chắc cũng sẽ không quậy đến nỗi xảy ra chuyện gì lớn.
Suốt đêm bọn trẻ cũng chỉ vui đùa náo loạn ầm ỹ trong phòng. Hạ Vũ đã qua nhận bàn giao từ các nhân viên an ninh tháp tùng của hai chị em. Cho đến khuya lơ khuya lắc thì đám thanh niên mới xem như đã chơi đã.
“Cuối cùng thì cũng thoát khỏi Ⱡồ₦g giam của lão già kia, mấy ngày này chúng ta phải chơi cho đã.” Cậu em trai song sinh nhảy dựng lên, vẻ mặt chưa hết hưng phấn: “Nào, chúng ta đi chơi tiếp đi!”
“GO! GO! GO!” Lời vừa nói ra đã lập tức nhận được rất nhiều hưởng ứng.
“Ý kiến hay, tiếp theo chúng ta đi bar!”
“Đi ——”
Trong đám người này, trừ Kurita Sakura và Kurita Sawaki là người Nhật ra, thì cũng có một số bạn bè của chúng đi theo từ Nhật, ngoài ra cũng có một ít người Trung Quốc, nghe nói là lưu học sinh bạn của hai chị em trong trường học.
Đã quyết định như thế, đám người nhanh chóng đi vào phòng vệ sinh phía sau để gột rửa bớt mùi rượu và bơ trên người mình, một lần nữa thay vào những bộ quần áo đẹp đẽ sang trọng. Lúc đi ra, cả đám đã khôi phục lại dáng vẻ của những tiểu thư công tử nhà giàu.
Kỷ Hàn đúng là ngọng luôn, bọn trẻ chuẩn bị… thật chu toàn quá nhỉ, còn mang theo cả quần áo để thay nữa cơ đấy. Thế giới của những kẻ có tiền… thật là khó hiểu.
Lúc này, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi mặc vest đen bước đến ngăn cản đôi chị em song sinh đang phấn khích kia: “Tiểu thư, thiếu gia, trễ rồi, hai người nên đi nghỉ đi.”
Người đàn ông trung niên này chắc có lẽ là quản gia gì đó của hai chị em. Từ lúc bước vào đến giờ, Kỷ Hàn vẫn luôn để mắt đến người đàn ông này. Nãy giờ ông ta vẫn đều im lặng đứng ở một góc, không làm bất cứ hành động nào để gây chú ý.
“Quản gia Fukuda, chúng tôi vất vả lắm mới được đi chơi một chuyến, lại đúng vào dịp sinh nhật của chúng tôi, để chúng tôi chơi cho đã cái đi.” Khuôn mặt xinh đẹp của Kurita Sakura có vẻ không vui: “Đừng ngăn cản chúng tôi nữa, phiền ૮ɦếƭ đi được!” Nói xong liền đẩy người đàn ông trung niên ra, dẫn đầu chạy ra ngoài, đám thanh niên phía sau cũng la hét hưng phấn chạy ùa theo phía sau.
Thật là một thiên kim tiểu thư điêu ngoa! Kỷ Hàn đỡ lấy người đàn ông trung niên bị đẩy thiếu chút nữa thì va vào bàn: “Ông không sao chứ?”
“Cảm ơn cô.” Fukuda nhanh chóng nói cảm ơn, sau đó vội vàng chạy đuổi theo, miệng thì kêu số vệ sỹ đi theo sang đây nhanh chóng đuổi kịp đám thanh niên kia. Mấy người Kỷ Hàn cũng chỉ có thể đuổi theo sau.
Khi bọn họ ra khỏi Câu Lạc Bộ thì thấy đám thanh niên kia đã chạy xe của chính mình từ trong gara ra. Kỷ Hàn nhìn chăm chú, ghê thật… Đúng là toàn con ông cháu cha giàu nứt đố đổ vách, đám xe này tập trung lại giống như trong showroom xe hơi hạng sang vậy, mỗi một chiếc đều có giá trị xa xỉ —— tuy cô không rành về xe cộ lắm, nhưng chỉ cần nhìn logo và đường nét của xe cũng có thể cảm nhận được.
Lúc này Tiểu Bạch cũng đã lái chiếc xe mà bọn họ dùng để đi đến đây ra. Lạc vào một đống các nhãn hiệu xe nổi tiếng, chiếc xe thể thao đen mà bọn họ đang đi chẳng bắt mắt chút nào.
“Eo… Đây là xe gì vậy?”
“Ha ha ha ha —— ngay cả nhãn hiệu cũng không có.”
“Xe kiểu này mà cũng dám lái đến đây sao.”
……….
Không hề ngoài ý muốn, chiếu xe mà bọn họ lái chính xác là gà trong bầy hạc, khiến cho đám công tử tiểu thư nhà giàu kia diễu cợt không ngừng.
Hắc Tử rất bất mãn hướng về phía bọn họ dựng ngón tay giữa lên: “Fuck! Xe này lái chơi thôi cũng bỏ xa mấy cái xe dẻ cùi tốt mã của mấy người.”
Chiếc xe này là do Trầm Sùng tự mình thiết kế và lắp ráp, đúng là không có nhãn hiệu nổi tiếng gì, nhưng so về tính năng thì nó hoàn toàn vượt trội so với những chiếc xe thể thao hàng hiệu kia gấp nhiều lần.
Chẳng bất ngờ gì khi lời của Hắc Tử khiến đám thanh niên bất mãn. Kurita Sakura đi đến, quét mắt nhìn bọn họ một lượt từ trên xuống dưới, trong mắt chứa không ít kinh ngạc. Lúc nãy ở trong phòng đèn không sáng lắm, hơn nữa bọn họ chỉ lo tập trung vui đùa, nên không chú ý đoàn người Hạ Vũ vào khi nào, càng đừng nói là xem dáng vẻ bên ngoài như thế nào.
Bây giờ vừa thấy…
Ánh mắt Kurita Sakura đảo qua đảo lại trên người Hạ Vũ mấy lần, không hề dấu diếm vẻ hứng thú trần trụi đối với Hạ Vũ: “Anh chàng đẹp trai… Có muốn ngồi cùng xe với tôi không!” Nỗi bất mãn vì câu khiêu khích của Hắc Tử trước đó vì sự hiện diện của Hạ Vũ mà được bỏ qua.
Hạ Vũ nhìn cánh tay đang vươn tới trước иgự¢ mình kia, lui vài bước về phía sau, sau đó một câu cũng không trả lời mà ngồi vào xe của bọn họ.
Phản ứng này của Hạ Vũ lập tức khiến sắc mặt của Kurita Sakura sầm xuống, thẹn quá hóa giận dậm chân một cái, quay người về phía xe của mình, dùng sức đóng mạnh cửa xe lại, sau đó đạp mạnh chân ga. Chiếc xe thể thao Ferrari đỏ lao nhanh đi, những người còn lại cũng nhanh chóng lên xe bám sát cô ta, tiếng động cơ gầm rú liên tiếp vang lên, nối đuôi nhau thành một đường dài, tiến về phía một đầu khác của khác.
Một điều hiển nhiên là đám tiểu quỷ kia không coi lời nói của Hắc Tử là thật, chỉ cho rằng Hắc Tử phách tướng mà thôi, chứ cái xe xoàng xĩnh kia làm gì mà có khả năng so với chiếc xe yêu quý của bọn họ được, đuổi sao kịp tốc độ của xe bọn họ được.
Nhưng mà… Khi bọn họ dừng xe trước cửa quán bar thì thấy chiếc xe thể thao đen kia cũng đồng thời dừng lại, sắc mặt của cả đám càng trở nên khó coi, nhất là Kurita Sakura, tâm trạng hào hứng đã bị mất đi hơn phân nửa.
Trong những nơi như quán bar này, càng khuya càng nhộn nhịp!
Khi đi vào bên trong, Kỷ Hàn không nhịn được mà nhíu mày lại, ánh đèn mờ ảo, âm nhạc đinh tai nhức óc, cả trai lẫn gái ăn mặc hở hang điên cuồng nhảy nhót trên sàn nhảy, nơi nơi đều ngập ngụa mùi rượu, trong đó còn trộn lẫn cả một ít mùi của… những chất bị cấm sử dụng.
Đám Kurita không ngồi tại đại sảnh, mà đi vào một phòng riêng đã đặt trước. Sau khi đi vào, ngay trước mặt đám người Kỷ Hàn, đám thanh niên lôi một ít bột trắng và thuốc lá cuộn chung lại, sau đó châm thuốc bắt đầu hút.
Mặt Kỷ Hàn tối xuống: “Heroin?” Dám ở trước mặt cảnh sát như cô mà hít thuốc phiện…
Hắc Tử giật từ trên tay một người trong số đó một ít bột trắng, đưa lên mũi ngửi, sau đó dùng lưỡi nhấp một ít.
Không phải là thuốc phiện, là lv ketamine!
Lv ketamine là một loại thuốc gần giống như thuốc gây mê, làm cho tinh thần người ta có tính ỷ lại và không minh mẫn, nhưng hiệu quả nhỏ hơn so với thuốc lắc, độc tính không cao.
Kỷ Hàn nhìn về phía Hạ Vũ, thấy anh cũng không có tỏ vẻ gì. Thật ra, bọn họ cũng khó mà nói gì đám thanh niên này, nhưng sắc mặt người đàn ông trung niên kia thì đã trắng bệch. Làm quản gia đúng là không dễ mà, nhìn thấy những hành vi của cô cậu chủ nhà mình mà không thể làm gì được, có khuyên cũng không nghe, chỉ có thể đứng bên cạnh mà lo lắng suông.
“Để thế không sao chứ?” Kỷ Hàn đi đến bên cạnh Hạ Vũ hỏi nhỏ.
“Không sao đâu.” Hạ Vũ nói: “Nhìn bọn chúng cũng không phải tay mới. Chúng ta chỉ phụ trách không để cho bọn chúng bị ai đó Gi*t ૮ɦếƭ bất ngờ trên đất Trung Quốc là được rồi.”
“…” Nghe ý trong lời nói của anh: “Có người muốn ra tay với bọn họ sao?”
“Em cho là vì sao Kurita lại đồng ý cho hai đứa con của ông ta sang Trung Quốc du lịch?” Hạ Vũ nhìn hai thanh niên đang mơ màng hút thuốc kia: “Gần đây Kurita gặp không ít khó khăn ở Nhật Bản, nếu để hai chị em kia ở lại trong nước thì không biết khi nào sẽ đem đến rắc rối cho ông ta. Cho nên ông ta liền đẩy bọn chúng sang đây, nếu có chuyện gì xảy ra thì cứ trách tội Trung Quốc là được.”
“Đồ cáo già.”
Kỷ Hàn nhìn đám thanh niên hít xong K đã bắt đầu không khống chế đầu óc mà bắt đầu đong đưa thân thể… cảm thấy đám thượng lưu nhân sỹ như người cõi trên này một khi đã xé bỏ lớp áo khoác bóng bẩy của giai cấp thượng lưu thì bản chất cũng chẳng kém đám hạ lưu bao xa.
Kurita Sakura ánh mắt mê ly xà lại gần, chen vào giữa Hạ Vũ và Kỷ Hàn, thân hình hết sức nóng bỏng toàn gần như dính lên người Hạ Vũ.
“Anh…” Rít một hơi từ điếu thuốc lá kẹp trên tay, Kurita Sakura dùng đầu ngón tay ngọc đâm đâm vào иgự¢ Hạ Vũ: “Khá đấy… Dáng người kiểu này người ta thích lắm nha… Vệ sỹ phải không… Lương bao nhiêu thế? Bỏ việc đi, người ta nuôi anh!” ( ôi anh được nuôi kìa )
Những người khác cũng lên giọng hùa theo. Kurita Sakura là nhân vật chính tối nay, nên mọi hành động của cô ta đều được mọi người tôn sùng bắt chước.
Kỷ Hàn bị đám khói thuốc tràn ngập trong phòng làm ngẹt mũi, mắt cũng cay cay, con mẹ nó, cuộc sống của kẻ lắm tiền đúng là chẳng hợp với cô chút nào.
Cô nhìn sang Hạ Vũ ngồi bên cạnh bị Kurita Sakura quấy rầy vẫn bất động như núi, sau đó cái mũi của cô đột nhiên ngưa ngứa, vừa định hắt xì thì chợt cảm thấy trên lưng đang có một bàn tay sờ soạng tiến dần lên…
Toàn thân Kỷ Hàn trở nên cứng đờ, cơn hắt xì biến mất tăm hơi. Lúc vừa định bắt lấy cánh tay kia thì cảm thấy trước mắt nhoáng một cái, một bóng người xẹt qua mặt, rồi sau đó là một tiếng khóc thảm thiết. Cái tay trên lưng cô biến mất, cùng lúc đó là một bóng người quỳ rạp xuống đất, ôm cổ tay bị vặn thành một góc bất thường mà kêu la thảm thiết.
Một tiếng la thảm này làm cho trong phòng vốn đang hỗn loạn lập tức im phăng phắc, cả đám người đều há hốc mồm mà nhìn thanh niên đang quỳ trên sàn nhà. Kỷ Hàn cũng há hốc mồm nhìn Hạ Vũ đang đứng bên cạnh mình… Vừa rồi chính anh đã vặn cái tay đang sờ soạng cô rồi quăng qua đầu. Cô quay đầu lại, nhìn xuống thì thấy Kurita Sakura đang từ dưới sàn nhà đứng lên… Vừa rồi tiểu thư Kurita cứ khăng khăng muốn dựa sát vào người Hạ Vũ, kết quả khi Hạ Vũ bật dậy phóng sang phía Kỷ Hàn thì tiểu thu Kurita dựa vào không khí, toàn thân bèn ngã úp sấp trên sàn nhà trông hết sức chật vật…
Tầm mắt mọi người đều tập trung nhìn vào Kỷ Hàn và Hạ Vũ. Hiện tại, thân phận của bọn họ chỉ là vệ sỹ “quèn”, thế mà dám vặn tay quăng qua đầu một công tử nhà giàu, đúng là đồ óc heo ––– không biết sống ૮ɦếƭ là gì cả!
—— đề lời nói với người xa lạ ——
Sửa lại trước đó, hai chị em sinh đôi chính là con của Kurita Ichiro được nhắc tới trước đó!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc