Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 56

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

CHUYỆN CÓ GÌ ĐÓ KHÓ HIỂU
Kỷ Hàn hỏi người bên cạnh, thì được đáp án đó là đội bảo vệ trị an.
Thành phố S nằm trong khu vựa nội địa, dân số ở đây chủ yếu là dân tộc thiểu số. Ở đó nơi đó trừ bỏ có một số nơi có chính quyền bảo đảm an ninh, ngoài có cảnh sát ra thì có một số người dân địa phương tự thành lập một đội an ninh, cùng cảnh sát bảo vệ gìn giữ sự yên ổn của thành phố S.
Đám người Hạ Vũ đến cục cảnh sát địa phương hỏi xem tại sao kết quả của việc này lại như thế, tại sao tòa soạn lại mỗi người đi một phương vậy, cái gọi là đội trị an kia tại sao không tới bảo vệ tòa soạn báo cho tốt, ngược lại lại tới đó đập phá?
” Vâng! Việc đó là do đội trị an làm.”
Cục trưởng cục cảnh sát tên là Ô Mộc Tây Á , một người đàn ông trung niên chưa đến bốn mươi tuổi, phía trên môi có hai hàng râu nhỏ, cái đầu nhỏ với mái tóc xoăn để lộ ra cái trán, xem ra khi bước vào độ tuổi trung niên việc ông ta bị rụng tóc là không thể tránh khỏi, ngay lúc này trên của ông ta còn ngậm một ***, rít vào một hơi phun ra khói:
” Bọn họ sớm đã thấy thằng nhóc Kiều Đông này không không an phận, đã để ý hắn từ lâu, vụ việc phát nổ ngày hôm nay chính là hắn dùng việc này gây sức ép, cái tòa soạn báo kia chính là của Kiều Đông.
” Sao lại nói như vậy.” Cách nói này không phải hơi quá đáng sao.
” Cái tên đó lén nhận hối lộ, lấy tiền rồi đi bôi xấu thanh danh của xí nghiệp người ta, thậm chí còn lén lút chế tạo bom, kết quả lại làm nổ chính mình.”
” Ông nói nghe thúi lắm!” Kỷ Hàn lập tức quăng một câu thô tục.
” Cô ——” Ô Mộc Tây Á, kẹp *** ở hai ngón tay, chỉ vào Kỷ Hàn một hồi lâu, bị lời nói thô tục của Kỷ Hàn làm cho tức giận đến nỗi hai hàng râu nhỏ của ông ta run run:” Tóm lại sự việc của Kiều Đông là do đội trị an và đội phó xử lý, các vị chỉ cần làm tốt phần việc của mình là được ròi.”
Hắn đúng là có nhận được thông báo của cấp trên, sẽ phái vài người xuống đây hỗ trợ xử lí việc nhân dân biểu tình vượt quá tầm kiểm soát.
” Cái ૮ɦếƭ của Kiều Đông có vấn đề.”
” Kiều Đông hắn ta theo tín ngưỡng vô chính phủ, ngoài miệng thì văn vẻ, nhưng lại phê phán đối với pháp chế của xã hội hiện nay, đội trị an thấy hắn ૮ɦếƭ là rất tốt.”
” Nhưng hiển nhiên…….là bọn họ còn thấy còn chưa đủ phải không.”
Giọng điệu của Hạ Vũ không mặn không nhạt, chỉ nói một cách bình tĩnh, nhưng làm cho người nghe từ lời của anh ta thấy được sự nghi ngờ năng lực của đội trị an và cục cảnh sát.
” Chuyện của Kiều Đông là chuyện của chúng tôi,mấy người chỉ cần giải quyết tốt chuyện bãi công là được!”
Râu dê cầm lấy tờ báo ở trên bàn:” Tình hình của cuộc bãi công này càng ngày càng nghiêm trọng, nếu không kịp thời ngăn cản sợ rằng cả hệ thống xã hội sẽ bị tổn hại.”
Càng ngày có càng nhiều người tham gia vào cuộc biểu tình này. Mà trong xã hội hiện nay, xu thế hòa nhập kinh tế trong và ngoài nước đã là định hướng chung, dẫn đến việc không ít những công ty nước ngoài đầu tư vào thành phó này mang lại không ít lợi nhuận cho thành phố, nếu đem tất cả các công ty nước ngoài đuổi ra khỏi nơi đây, hậu quả sẽ rất là nghiêm trọng.
” Nên nghĩ cách làm thế nào để dừng việc khôi hài này lại, tôi sẽ gặp các người, hạn chót là hết buổi sáng hôm nay, trước khi các người đến đây đã có vài cảnh sát bị thương.”
Râu dê bày ra bộ mặ tràn đầy chính nghĩa:” Vì giữ gìn xã hội ổn đinh, phải đem các phần tử gây việc ồn ào này chịu sự trừng phạt của pháp luật.”
Râu dê nói xong, còn làm ra vẻ như tôi đnag bận, các vị có thể đi để tiễn khách.
Kỷ Hàn muốn hỏi thêm cái gì nữa, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Hạ Vũ thì lại nhịn xuống, mọi người đi ra khỏi cục cảnh sát.
Hạ Vũ lấy điện thoại gọi cho Tiểu Bach một lúc, dẫn mọi người khỏi nơi ồn ào này đến một khu biệt thự, lúc đi vào, Tiểu Bạch mặc một cái áo trắng dài, tay mang bao tay, đối với thi thể cháy gần hết giở trò.
” Bị cháy thực thảm!” Tiểu Bạch lấy cái nhíp trong tay kẹp từ dưới thi thể một miếng thịt:” Ngoài khét, trong sống, cả miếng thịt đều y nhau.”
“Cậu cút đi chỗ khác đi!’ Kỷ Hàn đẩy tay hắn ra:” Tình huống hiện tại thế nào rồi?”
Công việc trước đây của Tiểu Bạch là học về ngàng Y, về sau không biết lầm đường lạc lối thế nào, lại gia nhập S.M.T con dao trong tay cậu ta có thể *** mà cũng có thể cứu người, mọi người tặng cho cậu ta biệt hiệu là Quỷ Y.
” Mọi người lại đây xem chỗ này……..”
Tiểu Bạch dẫn mọi người đến phía trước, dùng cái nhíp ở trên thi thể chỗ *** vạch ra:” Nhìn xem, đây là cái gì?”
Kỷ Hàn nhìn sát vào một chút:” Miệng vết thương.” Tuy rằng thi thể gần như đã cháy gần hết không còn hình dạng, nhưng vẫn có thể nhìn ra được ở chỗ *** có một vết thương rất sâu.
” Đúng, Rất sâu, rất gọn gàng.” Không biết từ khi nào mà trên tay của Tiểu Bạch có thêm một con dao, ở trước *** thi thể bỗng nhiên đâm xuống:
“Đâm thẳng vào trái tim, sạch sẽ và gọn gàng.” Mũi dao cách thi thể một xăng ti mét thì dừng lại:” Anh ta không phải ૮ɦếƭ do nổ bom, trước khi bom nổ, anh ta đã mất khả năng chống cự.”
” Vậy bậy giờ chúng ta nên làm thế nào?”
Kỷ Hàn nhìn Hạ Vũ, Kiều Đông ૮ɦếƭ một cách ly kỳ như vậy, nhưng cái ông râu dê đó hết lần này đến lần khác đều nói, bọn họ không nên động tay vào, làm tốt việc của mình là được rồi.
” Cứ theo kế hoạch trước đây mà tiến hành.” Hạ Vũ nói:” Ở đây nghỉ ngơi hồi phục một ngày, ngày mai chúng ta đi theo đội ngũ biểu tình, tìm hiểu lai lịch của người gây ra việc ồn ào lần này.”
Lúc Kỷ Hàn đi ra khỏi biệt thự, mắt phát hiện có một người trốn ở bên ngoài, ló đầu nhìn vào phía bên trong, khi vừa nhìn thấy cô đi ra, thì lập tức xoay người bỏ chạy, vừa mới chạy được vài bước, thì đã bị Kỷ Hàn đuổi kịp, túm đến một ngõ nhỏ bên cạnh.
” Buông ra!” Hai tay dùng sức phản kháng, bị đặt ở trên tường vẫn liều mạng chống cự giãy dụa, vẫn không thể nào giãy ra khỏi sự khống chế của Kỷ Hàn được.
” Cậu là ai?”
” Tôi…….Tôi nhìn thấy mấy người mang Kiều tiên sinh đi……..”
Là người quen của Kiều Đông, Kỷ Hàn nhẹ tay một chút, để cho anh ta quay người lại, nhưng vẫn có thể khống chế được anh ta, không cho anh ta thoát ra. Lúc này cô mới phát hiên, người này rất nhỏ, vẻ mặt thì quật cường nhưng hốc mắt lại hồng hồng, xem ra mới khóc xong:
” Sau đó thì sao? Cậu muốn làm gì?”
“Tôi………Tôi cảm thấy Kiều tiên sinh là bị người ta hại ૮ɦếƭ.”
“Sao lại nói như vậy?”
” Kiều tiên sinh là người tốt, ông ấy thường đến cô nhi viện chúng tôi tặng tiền và một số đồ vặt, ông ấy không có khả năng như đội thị an nói là người chế tạo bom.”
Người bên đội trị an đã ra thông báo, nói rằng Kiều Đông là một phần tử cực đoan, lén chế tạo bom, lợi dụng việc biểu tình này mà thu lợi ích cho bản thân.
Không thể không nói rằng, ‘ Hiệu suất làm việc’ của đội trị an cùng cảnh sát đúng là kinh người.
Kỷ Hàn buông lỏng cậu ta ra:” Tai sao cậu lại cho rằng Kiều tiên sinh là bị hại mà ૮ɦếƭ?”
“Hai ngày trước, khi Kiều tiên sinh tới chỗ chúng tôi, tôi có nghe ông ấy lo lắng nhắc đến việc biểu tình lần này bị một số người lợi dụng, thần sắc của ông ấy khi đó, hình như đã phát hiện việc gì đó.”
Kỷ Hàn còn muốn hỏi thêm một số việc, thì tên nhóc này chui qua chỗ trống ở cánh tay cô chạy ra ngoài, sau đó nhanh chóng chạy mất.
Khi trở lại biệt thự, Hạ Vũ đang nhăn mày nhìn những trang giấy được mang từ trong phòng của Kiều Đông, giấy ở bên trong chi chít toàn những kí hiệu.
” Có tìm thấy thêm gì không?”
“Dường như anh đã nhìn thấy……..Những kí hiệu này ở đâu rồi.”
” Sao?” Kỷ Hàn nhìn chằm chằm đống chữ gà với kia, không biết một cái gì cả.
Xoa xoa thái dương, Hạ Vũ đem tờ giấy bỏ xuống bàn:” Để anh gửi về cho bọn họ phân tích.” Anh vẫn cảm thấy mấy tờ giấy này là mấu chốt của vấn đề.”
Ngày hôm sau, khi mặt trời vừa ló rạng, Kỷ Hàn đã bị những tiếng ồn ào trên đường đánh thức —— Quần chúng lại đã bắt đầu cuộc biểu tình. Mọi người nhanh chóng mặc quần áo, tùy tiện ăn mấy miếng bánh mì làm bữa sáng, sau đó đều tự trà trộn lẫn vào đám người biểu tình.
Chen chúc trong đám người, những thanh âm ầm ỹ, mồ hôi nhễ nhại theo đoàn biểu tình, Kỷ Hàn đi theo bọn họ, chậm rãi đi tời, cùng bọn họ la hét, đồng thời cũng chú ý xung quanh trong đám người xem ai có hành động khác thường hay không!
Ngay lúc này có một chiếc xe chở hàng ngừng lại, cảnh sát ở hai bên duy trì trật tự, không cho đám người biểu tình vọt vào bên trong, từ trong nhà xưởng một nhóm khu khuân vác đem hàng hóa tháo dỡ xuống.
” Lũ chó săn ——”
” Mau cút ra khỏi nơi này.”
……..
Xung quanh ồn ào bởi những tiếng mắng nhiếc. Tình hình phát triển đến hiện tại, một xí nghiệp nhỏ mà khi đi mua hàng hóa trở về, phải mời cảnh sát địa phương đến giúp đỡ, nếu không chỉ cần mua một thứ gì đó mà thôi, sẽ bị người biểu tình ném đi hoặc đập phá hết.
Hạ Vũ cải trang thành cảnh sát , đứng ở một bên coi chừng đám công nhân, để cho đám người kia có thể yên tâm mà mang hàng hóa vào, đội nhiên có một người đàn ông trung niên mặt dài râu quai nón phá vòng phong tỏa của cảnh sát, chặn đường đi, không cho nhóm công nhân tiếp tục mang hàng hóa xuống.
” Các người là một lũ chó săn, cũng bởi vì có các người, mà ngưỡi thằng tây đó mới có thể càn rỡ mà áp bức chúng tôi”
Râu quai nón nói xong, hướng ra những người bên ngoài hét:” Có ai bước vào đánh ૮ɦếƭ cái đám vô dụng này đi!”
Hạ Vũ đi qua, lấy tay ngăn tay của người công nhân lại, bảo những người còn lại tiếp tục làm việc mang hàng vào:”
Đứng qua một bên đi, nơi này không phải là nơi chú có thể nháo loạn ầm ỹ được đâu.” Mắt lạnh nhìn gã đàn ông mang râu quai nón kia.
” Ôi…….cảnh sát sao, tôi sợ quá đi, bắt đi, đến bắt tôi đi!” Râu quai nón la hét, muốn gây sự, nếu hôm nay mà gặp phải người gặp việc như thế này là Hắc Tử khẳng định sẽ chơi cùng ông ta, nhưng ***ng phải người mặt lạnh là Hạ Vũ, mặc ông ta có khiêu khích thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nào làm cho Hạ Vũ tức giận được, chỉ như quả núi chắn trước mặt ông ta.
Trong nhà xưởng bởi vì bãi công, nên không có bao nhiêu người, cả một kho hàng đều trống rỗng, Hạ Vũ mang theo đám công nhân khuân hàng vào bên trong kho, lúc đang muốn đi ra ngoài, một đám người che mặt xông vào, trong tay còn cầm côn.
” Nhìn đi, mấy người này tay sai của bọn tây.” Cầm đầu đám người tuy che kín mặt, nhưng chỉ cần nghe giọng nói cũng biết là người đàn ông râu quai nón vừa rồi, hắn ta đi lên, trong tay cầm xích sắt, sự uy hiếp là hết sức rõ ràng:” Thằng cảnh sát thúi kia, tránh ra, nếu không ngay cả mày tao cũng đánh.!”
Hạ Vũ nhìn bọn họ, lấy côn điện ra, hiện tại bây giờ anh đang cải trang là cảnh sát nhỏ, không thể mang S***g theo, hơn nữa nếu có mang cũng không thể sử dụng được, nếu trong cuộc biểu tình này mà ***ng đến S***g ống thì sự việc sẽ ngày càng phức tạp.
Đám công nhân phía sau thấy tình hình như vậy ai nấy đều thối lui, sau đó nhanh chân chạy đi. Việc này cũng không thể trách bọn họ thấy ૮ɦếƭ mà không cứu, gặp phải tình huống này, ai cũng đều cảm thấy bất an, mạng là của mình, nếu không chạy người bị thương bị đau cũng là mình.
” Các anh em, đánh hắn đi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc