Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 55

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

DIỄU HÀNH THỊ UY.
Bóng tối là sự giày vò.
Hình ảnh, ánh sáng và bóng tối cùng tồn tại, khi đó ngươi mới có thể tìm ra, ngọn lửa trong lòng người càng sáng càng nhìn không rõ.
*
Cái oi bức của tháng bảy cuối cùng cũng đến, nhiệt độ bên ngoài đã vượt mức 35 độ C, làm cho ai nấy vừa nhìn thôi đã cảm thấy da đầu run lên, những chú chó lang thang đều tìm nơi tránh nắng, cụp tai lại thè lưỡi ra thở phì phò, chỉ hy vọng có thể giảm được phần nào của cái nóng.
Cái nắng gay gắt của mặt trời, cũng không thể nào làm giảm đi nhiệt tình của mọi người, bọn họ tụ tập lại, hò hét, tiếng hét này lấn áp tiếng kia, còn hơn cả nhiệt độ của mặt trời nữa, cái này này không phải là hợp xướng, mà là đang diễu hành.
Cuộc diễu hành bãi công như một làn sóng, hừng hực khí thế, mới bắt đầu chỉ có mấy trăm người, cho đến bây giờ số người đã tăng lên mấy ngàn người, nam nữ già trẻ đều có cả, bọn họ giơ tay, cao giọng hò hét, các chủ xí nghiệp phải đảm bảo được quyền lợi nhiều hơn cho công nhân.
Nguyên nhân của việc này là do có một xí nghiệp nước ngoài chỉ trong có nửa tháng, mà đã xảy ra liên tiếp việc ba công nhân nhảy lầu, đây như là một mồi lửa, càng cháy càng mạnh, báo chí truyền thông viết rất nhiều về vụ này, vạch trần công ty đó bóc lột mồ hôi và nước mắt của công nhân, có một phóng viên lấy thân thử nghiệm đã giả trang vào trong xí nghiệp làm việc, làm việc như những công nhân khác, lấy những trải nghiệm của bản thân công bố cho xã hội biết, công ty này bóc lột mồ hôi và nước mắt của công nhân như thế nào, vì thế nên càng được nhiều người hưởng ứng hơn, cuộc biểu tình thị uy quy mô càng lúc càng lớn…….Lớn đến mức có nguy cơ không còn khống chế được.
Việc không khống chế được sự việc, có một số người chứng kiến chuyện đó. Hiện nay trong một xã hội hòa bình, mọi người có thể dùng biểu tình để bày tỏ những bất mãn kháng nghị của bản thân, để cho những nhà cầm quyền nghe được tiếng lòng của mình, việc này đã được cho phép. Nhưng những hành vi của dân chúng, dễ dàng bị những người có dã tâm lợi dụng, ví dụ như bây giờ, một số kẻ có dã tâm đã lẫn vào trong đám đông, nhân cơ hội châm ngòi thổi gió, không thể nghi ngờ là làm cho những bất mãn của một nhóm dân chúng trong thực tế càng ngày càng cao, làm cho bọn họ càng ngày càng tức giận.
Kiều Đông cõng trên lưng một bao công việc, trên đường đi phải tránh đám dân biểu tình, trên người nhễ nhại mồ hôi, nhìn đám người mặt đỏ tai hồng đang biểu tình, trong lòng Kiều Đông có rất nhiều cảm xúc khác nhau, việc biểu tình này có bao nhiêu là thật sự biểu tình đòi quyền lợi cho công nhân, có bao nhiêu người là vì có cùng sự nồng nhiệt đã đến đây, lại có một ít người thuần túy chỉ là đến góp vui,……Người Trung Quốc có tật xấu như vậy, khi người khác gặp chuyện, chỉ suy nghĩ xem việc có liên quan đến mình hay không, xong lại dùng thái độ góp vui mà vây lại xem.
Thở dài một hơi, đi nhanh đến nơi mình cần đến, nghĩ đến việc mà gần đây cậu mới phát hiện ra, tốc độ bước không khỏi nhanh thêm……..
“Ầm ——”
Một luồng ánh sáng màu hồng phóng lên trên cao, chiếu lên mây làm thành những rặng mây màu đỏ rất đep nơi cuối chân trời, đó một tiếng nổ mạnh làm đinh tai nhức óc, kính của các cánh cửa toàn bộ đều bị chấn vỡ nát, đám người biểu tình ngừng lại, kinh ngạc nhìn căn phòng bị san bằng phẳng kia chỉ sau một tiếng nổ lớn
……….
Căn phòng kia là phòng của Kiều Đông.
Đột nhiên ở ngã tư đường im lăng không có một tiếng động, mọi người ngơ ngác nhìn đống phế tích còn lại, trong lúc đó không ai phải nhớ là nên gọi cứu hỏa hay cảnh sát! Cho đến khi có một người hô ——
“Kiều phóng viên…đám quỷ hút máu tham lam kia bọn họ muốn giết Kiều phóng viên!”
“Bọn họ giết anh hùng của chúng ta.”
” Các anh em đem cái đống quỷ hút máu ngoại lai, đuổi ra khỏi lãnh thổ của chúng ta.”
“Đuổi chúng cút đi!”
…….
Sự phẫn nộ của mọi người đã bao trùm khu vực này.
Khi đám người Hạ Vũ đến, nhìn thấy một đám người đang rất là hung hăng, hăng tiết gà, giận dữ hô lớn khẩu hiệu đem tất cả các nhà đầu tư nước ngoài, các xí nghiệp nước ngoài đuổi đi, cảnh sát muốn khống chế bọn họ, nhưng rõ ràng là không có hiệu quả, thậm chí còn là cho sự bất mãn của quần chúng càng ngày càng lớn, thậm chí còn xảy ra xô xát với cảnh sát, tình hình dường như đã vượt khỏi tầm khống chế.
” Có chuyên gì vậy!” Kỷ hàn đỡ lấy một ông cụ bị cảnh sát xô chút nữa là ngã sấp xuống.
Ông cụ sau khi đứng vững, vẻ mặt rất là tức giận mắng một câu thô tục, sau đó mới đem chuyện xảy ra trước đó nói qua một lần, hiển nhiên đó là việc về vụ nổ kia.
Mọi người sau khi nghe được như vậy, ngấm ngầm liếc nhìn nhau, chỉ hỏi vụ nổ lớn đó xảy ra ở đâu, sau đó tách ra khỏi đoàn biểu tình.
Nhìn thấy trước mắt ngổn ngang toàn là phế tích, có thể tưởng tượng được vụ nổ lúc đó mạnh đến như thế nào.
Tối hôm qua, cô cùng Hạ Vũ đang trên đường quay trở lại căn cứ, cô còn đang suy nghĩ làm thế nào để lấy được thông tin về chuyện Lâm Hải Bình, sau đó Hạ Vũ nhận được điện thoại, bọn họ liền lên đường đi đến chỗ này, cùng phối hợp với Hắc Tử và Tiểu Bạch, Trầm Sùng thì ở lại trong căn cứ tiếp tục phụ trách việc huấn luyện.
Khi còn ở trên đường, Hạ Vũ đã đem chuyện phát sinh lần này nói qua một lượt! Việc dân chúng biểu tình là do có người kích đông lòng dân, làm cho cuộc biểu tình càng ngày càng nghiêm trọng, nhiệm vụ của bọn họ lần này là phải tìm ra là người nào đã kích động quần chúng, ý đồ là muốn dựa vào cuộc biểu tình gây rối người khác.
Trầm Sùng, Kỷ Hàn, Hắc Tử thêm Tiêu Bạch bốn người đi vào gian phòng mà Kiều Đông ở đã bị cho nổ tung thành phế tích, ngổn ngang những mảng vỡ bị lửa thiêu còn lại dấu vết, ở một số nơi còn có lửa bôc lên và khói trắng, ánh sáng trong phòng không rõ ràng, đầu những mảnh vỡ, cảnh sát đã kéo giới tuyến ở chung quanh đây.
” Thật là một người đáng thương!” Hắc Tử nhìn những phế tích bị đốt đen thui của Kiều Đông:” Nghe nói vụ nổ là do khí gas.” Trong không khí vẫn còn mùi hôi của khí gas:” Mọi người thấy có giống không?”
Tiểu Bạch nhìn xung quanh, ý đồ muốn tìm ra nguyên nhân của vụ nổ này:” Không phải ống dẫn khí bị nổ!” Cậu ta ngồi xồm xuống xem xét.
Ánh mắt Kỷ Hàn dừng lại trên tờ báo chưa bị cháy hết, trên mặt báo đăng thông tin những gì mà Kiều Đông biết khi theo dõi đám người biểu tình. Cô đi tới, dưới chân đột nhiên lảo đảo, cô giẫm lên một viên gạch, góc tường đột nhiên bị đạp thành một cái lỗ, Kỷ Hàn ngồi xổm xuống, từ trong cái lỗ đó lấy ra một cái hộp sắt.
Cái hộp được giấu rất khá, nếu không có vụ nổ lần này, thì cũng khó phát hiện ra, Kỷ Hàn gọi mọi người lại, đem cái hộp đó mở ra, bên trong có rất nhiều giấy và ảnh chụp, Kỷ Hàn đem những thứ đó đưa cho Hạ Vũ.
” Sếp, mọi người xem này——” Tiểu Bạch rốt cục trong một đám phế tích đó tìm được manh mối:” Đây tuyệt đối không phải là một vụ nổ khí gas bình thường!”
Cậu ta đem cái ngòi nổ mình tìm được đưa cho mọi người xem.
Ngòi nổ là một bộ phận quan trọng để tạo thành một quả bom.
” Người này không phải là tự tạo boom, nếu mà chuẩn bị không tốt có thể làm bản thân nổ theo!” Hắc Tử sờ sờ cằm, đưa ra một suy đoán.
Kỷ Hàn liếc mắt nhìn hắn:” Cậu cho ai cũng là một phần tử nguy hiểm giống như cậu, nhàn rỗi không có việc gì là đi chơi bom sao?”
“Bom!” có một cảnh sát vừa đi vào, nghe được trong điểm trong lời nói của bọn họ:” Các vị mới nói đó là bom sao?” Không phải là một vụ nổ do gas sao? Nếu là bom thì việc này phải báo lên cấp trên, việc này có thể rất nghiêm trọng liên quan đến khủng pố.
” Ây……” Tiểu Bạch vươn tay túm chặt lấy anh ta:” Vội cái gì?” Anh ta đem viên cảnh sát kéo trở về:” Chúng tôi còn chưa điều tra ra cơ mà! “
Lúc này viên cảnh sát mới kịp phản ứng: ” Ây…các người là ai, làm sao có thể đi vào hiện trường!” Hiện trường là nơi quan trọng, không thể để người ngoài đi vào:
” Còn không mau đi ra ngoài!”
Hắc Tử cười quái dị, đem viên cảnh sát nhỏ bé kia tóm lại đây:” Chúng tôi có thể đi vào trong hiện trường, không phải là cậu thất trách sao? Thế mà lại để bốn người sống ngênh ngang đi vào đây, nếu chúng tôi mà là tội phạm, đem hiện trường phá hỏng, thì một ít chứng cứ cũng chả tìm thấy, bây giờ cậu mới đến đây làm loạn lên có tác dụng gì chứ!”
” Anh……..Anh……..” Cổ của viên cảnh sát bị anht siết đến nổi thở không nổi, liều mạng vùng vẫy, nhưng đối với người *** thô như Hắc Tử mà nói đó chẳng qua chỉ là gãi ngứa mà thôi. Cuối cùng vẫn là Kỷ Hàn thấy không ổn, đem viên cảnh sát từ trong tay Hắc Tử cứu ra, đem giấy chứng nhận cảnh sát đưa cho hắn xem.
“Chúng tôi là những người đến đây để giúp đỡ vụ án này!” Cô cũng chỉ có thể nói qua loa như vậy.
Viên cảnh sát cẩn thận nhìn bọn họ một hồi lâu, nhưng vẫn không cảm thấy bọn họ giống cảnh sát tý nào, nói giống kẻ ςướק thì thích hợp hơn, nhưng giấy chứng nhận của Kỷ Hàn thì không phải là giả! Vuốt chỗ cổ vừa bị Hắc Tử P0'p đau viên cảnh sát nói thầm:” Làm sao mà có cảnh sát như mấy người chứ……Hai người kia đã cảm thấy khó hiểu rồi!”
” Cái gì?” Hạ Vũ xoay người lại, cặp mắt lạnh lẽo, làm cho viên cảnh sát vừa thấy như vậy cả người cứng ngắc, một dòng khí lạnh đâm tới:” Cậu vừa mới nói cái gì?”
” Hồi nãy……Hồi nãy cũng có hai người……” Viên cảnh sát nhìn mấy người bọn hắn mà mặt biến sắc, lắp bắp nói rõ ráng lại chuyện trước đó:” Trước khi mọi người đến……..Cũng đã có hai người đến…….”
” Bọn họ có nói gì hay không?”
“Không có’ Anh ta lắc lắc đầu:” Bọn họ cũng không có đi vào trong, chỉ là đứng ở bên ngoài nhìn một lúc, tôi thấy lạ bèn lại hỏi thì họ nói là người cấp trên phái xuống.”
Đám người Kỷ hàn nhìn lẫn nhau, trừ bọn họ ra, cũng không có nghe nói cấp trên có phái thêm người nào xuống đây. Dù sao thì việc này cũng không tốt để làm lớn chuyện lên, nếu mà không có chuẩn bị tốt, dễ dàng bị miệng lưỡi người ngoài nói ra nói vào, ví dụ như các nước Âu Mĩ bên kia, thích nhất là bám vào vấn đề nhân quyền để nói, bây giờ lại gặp việc như thế này, hiện nay thời đại thông tin internet, có ai dám cam đoan ở thành phố S này không có cánh báo chí nước ngoài, đang giương mắt hổ chờ chính phủ Trung Quốc ra tay can thiệp vào biểu tình hòa bình của dân chúng chứ.
Hạ Vuc nhìn thi thể gần như đã cháy sạch của Kiều Đông:” Tiểu Bạch, cậu đem thi thể đi trước đi, cẩn thận kiểm tra một lần xem sao. Kỷ Hàn, em theo anh đến tòa soạn nơi Kiều Đông làm việc.
Viên cảnh sát đó muốn nói gì, nhưng Hắc Tử đã nhanh hơn, trực tiếp kéo hắn qua một bên, ngay cả cơ hội gọi người cũng không thể, sau đó Tiểu Bạch đem một cái bao to bao thi thể lại, tìm hướng ít người mà đi.
Tòa soạn nơi Kiều Đông làm việc, là một tòa soạn báo nhỏ, mọi ngày đều dựa vào việc đăng mấy mẩu quảng cáo nhỏ để duy trì hoạt động. Việc làm của Kiều Đông lần này, làm cho lượng tiêu thụ của tòa soạn báo tăng lên gấp mấy lần, thanh danh của tòa soạn cũng vì vậy mà nổi danh.
Khi Hạ Vũ và Kỷ Hàn đi vào tòa soạn báo, cũng không như tưởng tưởng là một nơi bận rộn, chào đón bọn họ chỉ là một giạn phòng trống rỗng, cửa kính bị đập vỡ, bàn thì bị đập nát, dưới đất đầy báo, và mảnh thủy tinh vỡ, người đi – nhà trống.
” Nơi này…….Tại sao lại thành ra thế này?” Kỷ Hà nhìn đống lộn xộn trước mặt. giống như là bị người ta đập phá vậy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc