Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 54

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

ĐỪNG ĐIỀU TRA NỮA.
Vì một sự ” Hiểu lầm” mà tạo thành bi kịch!
Kỷ Hàn nói:” Chờ chú Hồ tỉnh lại là biết thôi.” Nếu tất cả đúng như cô thì như vậy, thì…….Cô sẽ xem Hồ Giai, không biết kết quả như thế cô có không thừa nhận hay không.
Các thành viên của tổ trọng án có một đêm không ngủ, Kỷ Hàn cùng Ngô Giai ở bệnh viên chờ Hồ Thành tỉnh lại, vào lúc rạng sáng lúc năm giờ, người đàn ông trung niên nằm trên giường, rốt cục cũng có phản ứng.
“Ba ——” Hồ Giai nằm ở mép giường kêu:” Ba……..Con là Giai Giai đây….Ba ba…..”
Hồ Thành cố gắng nâng mí mắt đang rất nặng lên, mở mắt ra, nâng tay xoa xoa đầu Hồ Giai, sau đó nhìn Kỷ Hàn. Kỷ Hàn hiểu được những thay đổi trên khuôn mặt ông đó là một lời thỉnh cầu.
” Giai Giai, cô có thể đi mua giúp tôi một cốc cafe được không, dù sao chú Hồ cũng đã tỉnh, cô cũng có thể yên tâm một chút rồi, cô nên đi ăn sáng đi, đừng làm chú Hồ lại phải lo lắng cho cô.”
Hồ Giai nhìn nhìn Hồ Thành sau đó lại nhìn Kỷ Hàn, sau đó gật gật đầu đứng lên rồi đi ra ngoài.
“Chú Hồ, có cảm thấy khá hơn chút nào không?” Kỷ Hàn kéo một cái ghế dựa qua.
Hồ Thành gật gật đầu:” Hàn đội trưởng, mọi việc đều là do tôi làm, cô bắt tôi là được rồi!” Tay Hồ Thành từ trong chăn vươn ra, túm chặt lấy áo của Kỷ Hàn:” Tôi nhận tội……Bắt tôi về quy án đi.”
Kỷ Hàn nhìn thấy ông ta kích động như thế, trong lòng có một cảm giác rất khó chịu nhưng không thể nói thành lời, tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ đều là như vậy, cô hít một hơi sâu nói:” Chú Hồ, chú cũng đã làm cảnh sát nhiều năm chắc cũng biết trình tự kết án là như thế nào rồi.” Không phải có người nhận tội là bọn họ sẽ kết án, bọn họ cần căn cứ vào chứng cứ để xác thực hưng thủ.
Hồ Thành nhìn cô, tay cầm lấy cô đột nhiên buông lỏng ra:
” Tiểu Hàn…..Tiểu Giai nó còn nhỏ, nó không hiểu chuyện.” Ông vuốt mặt:” Mấy năm nay tôi đều chỉ lo công tác, không có quan tâm chăm lo tốt cho mẹ con bọn họ. Sau khi vợ tôi mất, thời gian tôi ở cục cảnh sát ngày càng nhiều hơn, dùng công việc để để quên đi tất cả…….Càng ít quan tâm đến Tiểu Giai hơn……Tôi không biết……Không biết khi nào thì nó biến thành như vậy…….” Nói tới đây, cả người Hồ Thành lại trở nên kích động.
“Chú Hồ, chú bình tĩnh một chút!” Kỷ Hàn vội vàng trấn án ông ấy:’ Mọi việc cũng không như chú nghĩ đâu, Hồ Giai không có Gi*t người…….Ba người nhà Triệu Tùng không phải do Hồ Giai Gi*t!”
” Không phải……..” Hồ Thành ngây người, sau đó nắm chặt tay Kỷ Hàn nói:” Cô nói cái gì……….Không phải do Tiểu Giai Gi*t sao………”
” Chú Hồ.” Kỷ Hàn muốn ông bình tĩnh một chút:” Tôi bây giờ cần hỏi chú một số việc, để xác thực những suy đoán của cháu…….Chú cần trả lời cháu hết sức chi tiết những câu hỏi đó.”
” Được, được……Cô cứ hỏi tôi biết cái gì đều sẽ nói thật cả.” Vừa nghe được Hồ Giai vô tội, Hồ Thành như trong bóng tối nhìn thấy được ánh sáng.
” Chú Hồ, trước tiên chú đem hết mọi việc mà chú biết kể cho cháu nghe đi.”
” Buổi tối hôm đó, khi tôi tan tầm về nhà, thấy Tiểu Giai vội vội vàng vàng bắt taxi. Bình thường vào buổi tối Tiểu Giai rất ít khi ra ngoài, tôi liền đi theo phía sau nó, thấy con bé tiến vào trong một trong khu nhà nhỏ, tôi thấy hành vi của nó hết sức bất thường, liền xuống xe và lén đi theo nó.”
Hồ Thành nghiêm túc hồi tưởng lại tình hình lúc ấy, không bỏ qua bất cứ một chi tiết nào:
” Tôi không dám đi quá gần nó, sợ bị nó phát hiện, sau đó……Tôi thây nó đi vào một căn phòng, qua một lúc lâu, thấy mang vẻ mặt hoảng hốt chạy ra khỏi phòng……..cô đoán xem tôi thấy cái gì……Tôi thấy quần áo của nó toàn bộ đều dính máu, tôi chạy tới căn phòng mà nó vừa nó vừa mới đi vào, tôi thây rất nhiều thi thể bị chặt và được xếp cùng nhau………..Hình ảnh như vậy…….”
“Chú nghĩ Hồ Giai là xóa dấu vết.” Kỷ Hàn hỏi:” Cho nên phản ứng đầu tiên của chú là nghĩ những người đó do Hồ Giai Gi*t có phải không?”
Miệng Hồ Thành mấp máy, cuối cùng gật gật đầu:” Tiểu Giai thích làm như thế……Tôi bị dọa choáng váng, trong đầu trống rỗng không nghĩ được việc gì cả………Tôi……..Tôi rời khỏi hiện trường……….Tiếp theo tôi không biết nên làm thế nào, tôi không có biện pháp nào để thuyết phục bản thân đi báo cảnh sát, cho đến khi mọi chuyện bại lộ…….Mọi người đã điều tra vài ngày mà cũng không có tra ra bất cứ điều gì, tôi nghĩ ông trời đã đứng về phía tôi, mọi việc cứ như vậy mà giấu giếm không ai biết………Nhưng mà.”
” Nhưng mà chú không nghĩ đến, ngày đó trừ chú ra, còn có một người khác thấy nữa đúng không.”
” Đúng!” Hồ Thành nắm chặt tay:” Tôi không bao giờ nghĩ tới hôm đó Ngô Khoan cũng thấy, thấy tất cả mọi việc……..Hắn uy đe dọa tôi muốn khai ra Giai Giai, vì muốn ngăn cái miệng của hắn không cho hắn nói ra, Tôi đã đưa cho hắn một số tiền……Nhưng hắn là một con sâu hút máu tham lam…..Được một chút lợi lộc nhưng không dừng lại, cứ một lần lại một lần tới tìm tôi đòi tiền…..Nhưng nếu có thể che cái miệng của hắn bảo vệ Giai Giai, bao nhiêu tiền tôi cũng có thể cho……Nhưng mà không nghĩ tới cái tên súc sinh đó…….Cái tên súc sinh đó luôn dùng việc đó dọa dẫm tôi………Còn làm như vậy với Tiểu Giai…….” Nói đến đây Hồ Thành đã không thể nào nói được nữa. Một người cha khi nhìn thấy con gái của mình bị đối xử man rợ như vậy……
Hồ Thành che mắt lại, nước mắt lăn xuống:” Cái tên súc sinh đó……tôi không tha cho hắn…….” Hồ Thành hít một hơi sâu:” Để cho hắn tiếp tục sống, đối với tiểu Giai mà nói đó tra tấn…….”
“Cho nên chú liền làm theo kế hoạch của Ngô Giai…….Nhưng là khi Ngô Giai lên trên sân thượng…….chú đem Ngô Khoan bị đánh thuốc mê dấu đi……Chờ Ngô Giai đi rồi mới đem Ngô Khoan từ trên cửa sổ đẩy xuống, như vậy Ngô Giai có chứng cứ ngoại phạm.
Hồ Thành không nói gì, chỉ gật gật đầu,đem hết mọi chuyện nói ra. ông cảm thấy lòng mình được thả lỏng không ít:” Hàn đội trưởng, cô nói Tiểu Giai không có Gi*t người đúng không?” Ông không có quên lúc đầu Kỷ Hàn đã nói như thế.
Kỷ Hàn đem lời nói của Hồ Giai kể lại cho ông ta, Hồ Thành sau khi nghe xong, cả người cảm thấy mờ hồ, ngỡ ngàng nhìn Kỷ Hàn, như là không tin điều mình mới vừa nghe được.
Kỷ Hàn thấy ông ấy như vậy, không biết nên nói như thế nào để an ủi, cuối cùng cũng chỉ im lặng cùng ông ấy mà thôi, cho đến khi y tá tới kiểm tra bệnh, cô mới dặn dò ông nên tĩnh dưỡng cho tốt, khi đi ra khỏi phòng bệnh, thấy Ngô Giai ngồi dựa lưng vào tường, đang cắn lấy mu bàn tay của mình, ngăn không cho mình khóc ra tiếng, Kỷ Hàn đóng cửa lại, đem cô kéo đứng lên ôm vào trong иgự¢.
Hồ Giai ôm chặt lấy Kỷ Hàn, như là phải từ trên người cô lấy được một lượng lớn sức lực mới có thể tiếp tục chống đỡ chính minh…….
Án tử của Triệu Tùng, Ngô Khoan được sáng tỏ như vậy, không ai nghĩ tới một kết quả như vậy, và cũng không ai vui vẻ với một kết quả như vậy……nhưng. Bây giờ tất cả chứng cứ thời gian địa điểm đều thể hiện như vậy, kết quả cuối cùng lại như vậy.
Khi còng tay được mang lên cổ tay Hồ Thành, nhìn những đồng nghiệp ngày trước trong tổ trọng án, trong lòng các thành viên trong tổ trọng án cũng chịu áp lực không thể nói thành lời, họ chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày như hôm hay, đem cái cái còng tay lạnh băng này còng tay chính đồng nghiệp của mình………
Ngày hôm đó, Hồ Giai không có đến, chỉ nhờ Kỷ Hàn nói với Hồ Thành một câu, câu đó là: Ba, con sẽ ở nhà chờ ba về.
” Haiz….” nhìn theo xe cảnh xát chở Hồ Thành đi, Kỷ Hàn thở ra một hơi thật dài, nhưng cũng không thể nào mang nhưng tâm tư đang tích tụ trong lòng mà lấy ra được.
Vụ án sắp đặt thi thể, và vụ án nhảy lầu đều đã được giải quyết, nhưng mà…..Theo như lời Ngô Giai nói thì ” Người kia” ở đâu? Người mà đem ba người nhà Triêu Tùng già trẻ lớn bé Gi*t xong băm thi thể rối cuộc hung thủ là ai?
Từ đầu tới cuối, hắn đều đứng phía sau màn, hắn chỉ gọi điện thoại nói mà thôi, tiếp đó liền gây ra thảm kịch này.
Sau khi đã kiểm tra các đồng nghiệp bên tổ pháp y, đã kiểm tra và xác nhận cho cô bức huyết thư gửi cho cô kia, và bức huyết thư trong án mạng Triệu Tùng là cùng một chất liệu, nhưng không phải là máu người, mà là máu gà…..
Thật là làm cho người ta không thích chút nào với tội ác này.
Kỷ Hàn xoa xoa thái dương, mặc dù vụ án nhảy lầu đã kết thúc, nhưng mà có một số việc laijc hằng hề có chút manh mối nào, ví dụ như chuyện của hai vợ chồng Lâm Hải Bình, đây cũng là chyện mà cô không thể nào buông xuống được, hai vợ chồng người đó rốt cuộc là có quan hệ với cô hay không…….Làm sao có thể dột nhiên hi sinh vì nhiệm vụ…..Còn nữa theo như lời lão Trần, thì người đàn ông xinh đẹp kia, cùng với Hạ sĩ quan, toàn bộ toàn bộ, hình như là…
Kỷ Hàn quyết định đi xem lại bản nhật kí cũ của Triệu Tùng một lần nữa, xem có thể từ nó tìm cho ra được thêm manh mối gì hay không.
“Lí Trạch, bản nhật kí kia đâu rồi?” Khi Kỷ Hàn trở lại cục cảnh sát, tìm vài lần nhưng vẫn không có thấy bản nhật kí kia đâu. Vụ án của Triệu Tùng không thể coi như là đã kết án, bản nhật kí kia cùng với các chứng cứ khác được để cùng nhau trong cục cảnh sát. Ngày hôm đó, khi cô xem xong bản nhật kí kia, còn để chung với các chứng cứ khác mà.
” Cuốn nhật kí nào?”
” Cuốn nhật kí màu vàng của Triệu Tùng.” Kì lạ! Ngày hôm qua cô còn thấy ở đây mà, sao hôm nay lại tìm không thấy nữa rồi.
” A…..cuốn nhật kí đó.” Lí Trạch vừa uống nước vừa lên tiếng:” Buổi sáng hôm nay cục trưởng béo đã cầm đi rồi.”
” Sao?” Ông ấy lấy cái đó để làm gì? Từ khi ngồi vào vị trí cục trưởng kia, bình thường đều chỉ cần mở miệng ra chỉ thị là được rồi, nếu là việc cần tiêu tốn trí tuệ và thể lực đền là bọn họ đi làm, chỉ cần nhìn cái bụng của ông ta thôi cũng có thể biết được mấy năm gần đây cũng thấy miệng của ông ấy hoạt động nhiều hơn, là thân thể cùng bộ não.
Gõ gõ cửa, khi bên trong lên tiếng trả lời, Kỷ Hàn đẩy cửa bước vào, cũng không vòng vo nhiều, mà đi thẳng vào vấn đề luôn:” Cục trưởng, bản nhật kí của Triệu Tùng ông đã xem xong rồi phải không? Có thể đưa cho tôi không tôi còn muốn xem một chút.”
” Mấy cô cậu không cần phải điều tra nữa.” Cục trưởng béo vẫn nhìn tư liệu trước mặt, đầu cũng chẳng thèm ngẩng lên quăng cho cô một câu như vậy.
” Vì sao?” Vụ án còn chưa có điều tra ra, làm sao có thể dừng như thế được chứ.
Cục trưởng béo ngẩng đầu nhìn nhân viên đắc lực của mình:” Nói cô đừng điều tra thì đừng có điều tra nữa, hỏi nhiều như vậy để làm gì chứ.”
” Ôi chao…sếp, sếp không được nói như vậy đâu.” Kỷ Hàn cũng không phải là không có chính kiến, làm sao chỉ có thể bằng một câu có thể đuổi đi dễ dàng:” Các anh em đã phải thức một đêm để điều tra, chỉ vì muốn đem hung thủ bắt được, cho người nhà nạn nhân một lời giải thích hợp lí, sếp đột nhiên ra lệnh như thế, muốn chúng tôi rút khỏi vụ án này, không theo tiếp vụ án này.”
Nhìn bộ mặt căm tức bất bình của cô, cục trưởng béo biết cô có tính tình ngang bướng, thì thở dài:” KỶ Hàn, cô là nhân viên ở dưới quyền tôi lâu như vậy, phá được không ít những vụ án khó khăn. Nhưng mà vụ án nay, cô hãy dừng ở đây đi, đừng điều tra tiếp nữa.”
” Tại sao lại như vậy?”
” Cấp trên đã tiếp nhận vụ án này rồi.”
Thời gian gần đây, một câu cấp trên có chỉ thị sao mà lại được sử dụng nhiều như vậy chứ, Kỷ Hàn nhướng mi trừng mắt, nhưng nhìn cục trưởng béo bày ra vẻ mặt tôi cũng chỉ có thể nói như vậy thôi, cô cũng chỉ có thể ở trong lòng mang cục trưởng béo ra thăm hỏi ân cần từ đầu tới chân mấy lần mà thôi.
” Kỷ Hàn, nếu cô đã đi huấn luyện ở doanh trại, cũng đừng có mà dính dáng đến mấy vụ án này nữa.”
Trước khi ra khỏi phòng, cô nghe được câu nói thấm thía của cục trưởng béo như vậy, trong lòng âm thầm dựng lên một ngón tay, chuyện đã tới nước này rồi, càng không cho cô điều tra thì cô lại càng muốn tra.
Núi không chuyển thì người chuyển, nếu bên này không có đường đi thì cô sẽ đi lối tắt!
Mục tiêu: Hạ lão gia ở trong căn cứ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc