Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 38

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

Bùng nổ!
Thứ có tên gọi là T*nh d*c gì đó là một thứ rất kỳ quái, nếu không chú ý đến nó, sẽ không phát hiện đến sự tồn tại của nó, cảm thấy nó có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng một khi chú ý tới nó, nó sẽ bắt đầu tác quái, lúc càng muốn bỏ qua nó, ngược lại càng chú ý tới nó. Phương pháp xử lý có rất nhiều loại, nếu muốn sảng khoái trực tiếp phát tiết thì tìm người khác phái, làm một trận vận động thoải mái, nếu muốn loại ẩn nhẫn tiếp tục trăm nhẫn thành cương thì đi tắm nước lạnh hoặc là cố gắng dời đi lực chú ý của chính mình, mà Hạ Vũ sẽ chọn loại nào đây?
Với tính cách của anh đương nhiên không có khả năng tùy tiện đi tìm người đến giải quyết, nhưng muốn để anh nghẹn như vậy cũng rất không có khả năng. Phát tiết ra là phải làm, mà biện pháp là gì đây?
Hằc Tử ngáp một cái, hai mắt đầy khốn khổ, Trầm Sùng nhìn thấy anh ta như vậy, trêu ghẹo nói: “Tối hôm qua phong lưu khoái hoạt lắm sao? Nhìn dáng vẻ thằng nhóc nhà cậu uể oải không phấn chấn, ***ng phải tiểu yêu tinh nào rồi? Cẩn thận đừng miệt mài quá độ, muốn tinh tẫn nhân vong sao.”
“Túng dục cái đầu anh đó.” Hắc Tử vừa nghe lời này liền tức giận: “Nếu con nhóc kia ép buộc ông đây cả đêm, ông còn phải mang gương mặt táo bón như vậy sao?” Anh chỉ chỉ mặt thối của mình mình: “Ông đây không được may mắn, tối hôm qua bị bắt.”
“Gì?” Trầm Sùng tò mò hỏi.
“Lão đại tối hôm qua nổi hứng. Tôi cùng lão Bạch ở trên đường gặp lão đại, anh ấy bắt chúng tôi nói đi chơi, chơi một chút là suốt đêm đó.” Hắc Tử nước mũi nước mắt ròng ròng tố khổ: “Cả đêm, tôi cùng lão Bạch bị lão đại ép buộc ૮ɦếƭ đi sống lại, bộ xương già của tôi thiếu chút nữa phế đi, lưng của tôi, lưng của tôi a a…” Hằc Tử vừa tố khổ vừa đấm đấm thân mình.
Ông trời ah, hãy nhìn Hạ Vũ là điển hình trong ngoài kết hợp, không đành lòng lại không thể tìm người phát tiết, chỉ có thể tìm anh em tới chơi trò chơi của phái mạnh mà thôi.
Trầm Sùng thấy người chung quanh vây xem càng ngày càng nhiều, khẽ kéo Hằc Tử, nhắc cho anh đừng nói nữa. Hắc Tử đang nói hăng, sao có thể nói dừng là dừng: “Sâu, cậu không hiểu đâu. Tối hôm qua lão đại thật sự không phải là người. Chơi tôi xong lại chuyển sang chơi lão bạch, sau đó còn bảo cả hai chúng tôi cùng lên, chơi 3P, cứ như vậy ép buộc cả đêm, mồ hôi ướt đẫm, cậu xem xem trên người tôi còn có mấy khối là hoàn hảo …”
Trầm Sùng thấy chung quanh đã có không ít người, còn có một ít là binh lính mà Hạ Vũ lần này chọn, đã bắt đầu xầm xì. Thằng nhóc Hắc Tử này mở miệng ra là thích nói xằng bậy, chuyện tốt mà qua miệng anh ta sẽ thay đổi rất nhiều —— Như muốn làm nhân vật chính vậy . Phải ngăn chặn anh ta nếu không ngay cả bản thân cũng sẽ thành đồng đảng luôn.
Trầm Sùng lôi kéo Hằc Tử rời khỏi hiện trường, nhưng… đã không kịp ngăn cản lời đồn đãi.
Chỉ trong một buổi sáng, không chỉ trong ban huấn luyện, mà toàn bộ binh lính đã nắm tin.
Vừa hoàn thành đợt huấn luyện thứ nhất, được 10 phút nghỉ ngơi, nhóm binh lính liền tụ năm tụ ba hỏi han tin tức sáng nay.
“Có nghe nói không?”
“Uh uh, có nghe, không ngờ anh ta lại là GAY.”
“Nghe nói tối hôm qua còn chơi 3P đó.”
“Không ngờ nha, khẩu vị nặng như vậy.”
Thi Thanh Trạch nghe nhóm đồng chí bên cạnh thì thầm thảo luận, cảm thấy sau ót mình không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Đã xảy ra chuyện gì, mới qua một đêm sao lại sinh ra lời đồn đãi như thế… Vẫn là không nên tin vào lời đồn. Nếu nói Hạ Vũ là gay, thì toàn thế giới sẽ không có đàn ông! Nhưng mà đám quân binh này nói chuyện càng lúc càng hăng, Thi công tử lại lấy góc độ bản thân suy nghĩ… Muốn cho mình vài năm không gần nữ sắc…
“Tiểu Hàn Hàn ——” nghĩ nghĩ, Thi công tử quyết định đi tìm đương sự chứng thực một chút: “Hỏi cô chuyện này?”
“A?” Kỷ Hàn uống một hớp nước lớn, nhìn Thi công tử thật cẩn thận dịch ௱ôЛƓ tới gần đây: ‘Hỏi.’ Nhưng dáng vẻ cứ ngập ngừng, muốn nói lại thôi.
“Khụ.” Thi công tử thấy lực chú ý Hạ ma đầu không ở bên cạnh, dũng cảm hỏi: “Hạ ma đầu… chuyện đó… Tôi là nói Hạ Vũ …Anh ta có mãnh hay không?”
“Gì?” Anh đang nói cái gì?
“Công phu trên giường!”
Kỷ Hàn đột nhiên ngẩng đầu, vầng trán của cô lập tức có cuộc chào hỏi cực kì thân mật với chiếc cằm của Thi Thanh Trạch, Thi công tử khóc lóc che cằm mình, vẻ mặt ủy khuất nhìn cô, không nói gì.
“Anh vừa nói cái gì?” Kỷ Hàn trừng mắt nhìn anh ta.
“Khụ…” Thấy khổ nhục kế của mình không được cô quan tâm, Thi công tử cũng không quanh co nữa: “Chính là hỏi Hạ… Hạ Vũ…công phu trên giường của anh ta như thế nào, dù sao cô từng thể nghiệm qua rồi.” Nói xong, còn ái muội mười phần nháy nháy mắt với cô.
Kỷ Hàn lúc này nghe rõ rồi, cụp mắt xuống, sau đó một chưởng đánh xuống ót anh ta, Thi Thanh Trạch nhanh tay lẹ mắt cản được.
“Tiểu Hàn Hàn, tôi cũng không nói đùa với cô, đây là vấn đề thực nghiêm túc.”
“Bao nhiêu nghiêm túc?”
“Chuyện có liên quan đến giới tính Hạ Vũ.”
Đủ nghiêm túc chưa?
“…”
Nhìn bộ dáng không hiểu ra sao của cô, Thi Thanh Trạch biết cô vẫn chưa hay biết gì về lời đồn từ sáng nay, kết quả là lời ít mà ý nhiều nói cô nghe, sau khi nghe xong, phản ứng Kỷ Hàn chính là… Trợn mắt há hốc mồm, sau đó…
“Phốc ha ha ha ha ——” Tuyệt đối là chuyện cười tốt nhất cô nghe được năm nay. Kỷ Hàn cười đến không kềm chế được, cười run rẩy hết cả người.
Thi Thanh Trạch thấy cô cười thành như vậy, cảm giác giống như mình nói nhiều lời ngu ngốc. Tuy rằng anh vừa nghe đến việc này, thì phản ứng so với cô cũng không kém bao nhiêu, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy trong đó có chút ẩn tình: “Cô nói có thể là do chuyện của các người lúc trước, đã làm anh ta bị đả kích quá lớn, làm thay đổi khuynh hướng giới tính của anh ta hay không.” Anh cũng không rõ ràng lắm, năm đó giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại có đứa nhỏ, dùng ௱ôЛƓ nghĩ cũng biết tuyệt đối sẽ không phải là chuyện tốt: “Nhiều năm không gần nữ sắc như vậy…”
Kỷ Hàn nhìn anh, nói lời thấm thía: “Thanh Trạch à, đây là điểm khác nhau của con người và ngựa đực, anh hiểu không?”
Thi Thanh Trạch trừng mắt, mảnh hảo tâm của anh đã bị xem thành lòng lang dạ thú. Còn muốn nói thêm, nhưng bên kia Hạ Vũ đã thổi lên hiệu lệnh tập hợp, mọi người không dám kéo dài, nhanh chóng xếp thành hàng tập hợp, nghênh đón một vòng tra tấn mới của Hạ ma đầu.
“Hôm nay thời tiết không tồi.” Hạ Vũ đột nhiên nói một câu không liên quan, mọi người ngẩng đầu nhìn xem mặt trời nắng hè chói chang, gặp quỷ, rõ ràng là nóng ૮ɦếƭ người, vì sao vừa nghe Hạ Vũ nói một câu như vậy, bọn họ đều cảm thấy có âm mưu đang tới gần, chân co giật như muốn bỏ chạy.
“Toàn thể vác thêm bao 30 kg, đích đến là khu bờ cát.” Sau khi nói xong, đi lên phía sau xe việt dã: “Tôi ở bên kia chờ mọi người, thời hạn là 20 phút, vượt qua 1 phút phạt chạy một km.”
Đủ ác!
Không nhìn tới những ánh mắt oán hận kia, Hạ Vũ lên xe cũng không lập tức rời đi, ngược lại là hướng về phía Kỷ Hàn đang đứng giật giật ngón tay, Kỷ Hàn liếc mắt xem thường, chạy chậm tới trước mặt anh, chợt nghe thấy anh nói một câu:
“Cô không cần chạy.”
“Hả?”
Anh vừa mới dứt lời, Kỷ Hàn liền cảm thấy phía sau lưng mình đang tập trung một đống tầm mắt tụ lại đây.
“Lên xe!” Anh tiếp tục hạ lệnh.
“Cái này… Không tốt đâu.” Kỷ Hàn ngoài miệng nói có chút khó xử, nhưng tay chân đã muốn leo lên xe… Có tiện nghi không chiếm đó là ngốc, hơn nữa hôm nay cô có chút không tiện…
“Không công bằng! Không công bằng! Không công bằng…” Nhất thời, một đám người dưới bắt đầu ồn ào.
Hạ Vũ lạnh lùng bỏ rơi một câu: “Chờ ngày nào đó dì cả của các cậu đến, tôi cũng cho các cậu không cần huấn luyện!” Lái xe chạy lấy người.
Thật muốn bùng nổ mà!
Trong nháy mắt, Kỷ Hàn nghiến răng nghiến lợi, suy nghĩ có nên đem chân đá đồ vô sỉ này xuống không, dù sao mất mặt là cô mà…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc