Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 28

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

Một câu nói gây ૮ɦếƭ người.
Hiện trường im ắng lạ thường.
Thi Thanh Trạch cùng Lí Hi đã ý thức được tình huống có chút không thích hợp. Nhưng thần kinh có vẻ không ổn định như Tần Dịch thì lại luôn chậm nửa nhịp, vừa vào cửa đầu tiên thì đã nhìn thấy hai người đàn ông đứng bên cạnh Kỷ Hàn, liền ồn ào: “ Hai người các anh còn không mau buông đồng chí Hàn ra. Đồng chí Hàn phải là bạn gái của tôi.”
Lúc đầu, anh ta thật sự không muốn đến. nhưng mà… Sau khi nghĩ kĩ lại, đồng chí Hàn tuy rằng thích trêu chọc anh ta, cũng thích giành đồ ăn với anh ta, nhưng ngày thường cô cũng chiếu cố anh ta không ít. Lại nói, Kỷ Hàn chắc chắn phải gặp việc gì khó khăn cho nên mới nhờ anh ta giúp đỡ. Cho nên anh ta phải đến, quyết định nghĩa khí là trên hết, đóng vai bạn trai của Kỷ Hàn.
Quả nhiên, đúng như anh ta nghĩ, Tần Dịch vừa vào đã thấy tình huống – Kỷ Hàn đang bị hai người đàn ông cùng tấn công, chính nghĩa lập tức dâng trào, hùng hổ la hét hai người kia.
“Tiểu Hàn…” Trần Hi choáng, liên tiếp có vị hôn phu cùng bạn trai, bây giờ nên diễn thế nào đây?
“Tiểu Hàn Hàn.” Thi Thanh Trạch cảm thấy chuyện rất không ổn, cố tình nhìn sang vào người nào đang đứng ở cửa vẫn rất bình tình, làm cho anh ta càng cảm thấy sởn tóc gáy.
“Đồng chí Hàn!” Lúc này, Tần Dịch cũng hiểu được một chút việc đang diễn ra. Vừa rồi bị ngược sáng nên không thấy rõ người nào đó đứng bên phải, đó không phải là Thi công tử sao? Lại cùng tầm mắt bọn họ mà nhìn sang, trợn to hai mắt” “Thế này là thế nào…..Anh ta cũng ở đây.” Anh ta nhỏ giọng hỏi Kỷ Hàn.
“Bạn trai?!” Hạ Vũ cuối cùng cũng đã mở miệng, nhíu mày nhìn Tần Dịch.
Kỷ Hàn biết lúc này không thể giả ૮ɦếƭ được nữa. đây là muốn đùa ૮ɦếƭ cô hay sao? Lúc thì bảo không đến, khi đến lại đến một lượt thế này.
“Vị hôn phu tiêu chuẩn?!” Hạ Vũ nhìn Trần Hi.
“Vị hôn phu phù hợp?!” Cuối cùng nhìn về phía Thi Thanh Trạch, một loại điểm danh lại.
“Bạn trai… Vị hôn phu tiêu chuẩn ….Vị hôn phu phù hợp…” Tần Dịch buồn bực lặp lại lời nói của anh ta nhấn mạnh một lần, sau đó nhếch miệng nói: “Tôi nói này, đồng chí Hàn à, thì ra cô có sở thích chơi trò thế này.” Một Hậu ba vua, nữ vương à, Võ Tắc Thiên của hiện đại à, quả nhiên thật thích hợp với khí chất của đồng chí Hàn mà.
“Chơi trò em gái cậu ấy!” Kỷ Hàn đánh thẳng vào ót anh ta, xóa sạch hình ảnh trong đầu anh ta đang nghĩ.
“Em gái tôi mới có 12 tuổi.” Tần Dích ôm cái ót mình, cực kỳ ủy khuất, nhưng vẫn không quên cố gắng giữ trách nhiệm của một người anh, bảo vệ em gái mình: “Tôi có thể cống hiến cả tuổi trẻ cùng sức lực cường tráng của tôi cho cô chà đạp nhưng cô đừng đem sự chú ý tới người em gái của tôi mà.”
Người đâu! Ai tới giúp tôi mang gã không phân biệt nổi tình huống nào là đùa giỡn đi chỗ khác đi.
Khóe miệng Kỷ Hàn co giật từng hồi, không biết nên nói cái gì. Nhưng Hạ Vũ thật có lòng tốt mà đứng dậy giúp cô nói tiếp. Anh đã đi tới, ở trước mặt bốn người bọn họ, an ủi Tần Dịch: “Yên tâm đi, cô ấy sẽ không xuống tay với em gái của cậu đâu.”
Mọi người khó hiểu mà nhìn về phía anh, sau đó anh tiếp tục nói: “ Bởi vì cô ấy có rất ít người bạn như vậy, đúng không.” Anh nhìn về phía Kỷ Hàn, có lòng tốt mà tìm cho cô một cái bậc thang đi xuống.
Hạ Vũ là người tốt như vậy sao? Kỷ Hàn tuy rằng không biết trong hồ lô của anh ta đang bán độc dược gì, nhưng trơ mắt cũng chỉ có cái bậc thang này để đi xuống, đành chỉ có thể kiên trì mà theo!
“Đúng…Đúng! Đúng vậy!” Khí thế quá yếu, phải mạnh mẽ một chút, tự nhiên một chút: “Ba người bọn họ đều là tình nhân của tôi, tôi không thiếu đàn ông.” Trong thế giới đầy mỹ nam thế này, không hưởng thụ một chút thật có lỗi quá, Kỷ Hàn cố gắng đem biểu hiện của chính mình thành người phụ nữ bất cần đời.
“Đúng vậy!” Ba đàn ông lại ăn ý với nhau lúc này trăm miệng một lời mà trả lời.
“Thời gian phân chia nhau thế nào vậy?” Giọng của Hạ Vũ không cao không thấp, bình tĩnh tiếp tục nói.
“Một tuần có bảy ngày, ba người…” Tần Dịch ở vừa lẩm bẩm tính toán đột nhiên: “Á, chia đều không được…”
“Hay nên nói, mọi người thích chơi kiểu NP? Đến một lượt?” Hạ Vũ tốt bụng mà nói ra phương án cho anh ta.
“Đúng vậy!” Cái này chắc được, Tần Dịch gật gật đầu: “Đúng không, đồng chí Hàn?!”
“Đúng, cái đầu anh đó.” Kỷ Hàn vung tay tát vào ót anh ta lần nữa: “Anh đứng sang bên đi, đừng làm loạn nữa.”
“Cũng đâu có kịch bản sẵn, tôi chỉ có phát huy khả năng của mình thôi mà.” Tần Dịch vừa né sang bên vừa lẩm bẩm. : “Chỉ nói với tôi là đến làm bạn trai của cô, lại không có nói còn thêm vị hôn phu tiêu chuẩn, rồi hôn phu phù hợp linh tinh thế này…á…” Nói tới đây, Tần Dịch xoay qua, nhìn Hạ Vũ: “Cảnh sát Hạ, vậy anh diễn vai nào?”
Hỏi đúng trọng điểm đấy.
Hạ Vũ đi đến trước mặt Kỷ Hàn, Kỷ Hàn kỳ thật ra cũng không tính là thấp, đối với phụ nữ, cô cao một mét bảy coi như đã là hạc trong bầy gà, nhưng khi đứng trước mặt Hạ Vũ từ trên cao mà nhìn xuống cô. Kỷ Hàn cố gắng nhìn lên, không cho bản thân có vẻ thấp hơn anh nhiều như vậy, người thấp hơn thì khí thế cũng yếu hơn.
“Tôi…” Hạ Vũ nhìn Kỷ Hàn, trả lời câu hỏi của Tần Dịch: “Là người đàn ông đầu tiên của cô ấy, là cha của đứa bé kia.”
Cái gì là một câu nói gây ૮ɦếƭ người! Hãy nhìn cảnh sát Hạ Vũ thì sẽ biết.
Bạn trai? Là cái thá gì? Vị hôn phu tiêu chuẩn hay là vị hôn phu phù hợp, cũng là cái đinh gì? Người đàn ông đầu tiên lại còn thêm đứa bé nữa, trực tiếp đem bọn họ tử hình tại chỗ. Càng đừng nhắc đến thân phận của người ta là Hạ cảnh quan chân chân thực thực, chứ đừng nói chi là thân phận giả mạo như ba người bọn họ.
Thi Thanh Trạch đối với việc này trong lòng sớm đã biết cho nên cũng không quá kinh ngạc. Bất quá nhìn vẻ mặt Hạ ma đầu xem ra đã thành công đem tiểu ma đầu là anh loại ra.
Tóp tép… Anh liếc mắt về phía sô pha, Kỷ Duệ vừa cầm miếng khoai chiên ăn vừa xem kịch đang diễn ra. An bạn họ Kỷ quay ra nhìn thấy ánh mắt anh ta, khóe miệng nhếch lên, đứa cho anh ta một miếng khoai chiên, ngoài mặt thì cười nhưng bên trong không cười.
Trần Hi đã được Kỷ Hàn nói trước vài chuyện, nhưng cô vẫn không hề đề cập đến Hạ Vũ chính là cha của Kỷ Duệ. Hiện tại nghe Hạ Vũ nói vậy thì biết rằng đồ ăn ngon miệng này bản thân mình đã không có phúc được ăn rồi. Rồi cũng yên lặng mà ngồi một bên, chia buồn với chính mình dõi theo đồ ăn mà không thể ăn.
Phản ứng lớn nhất chính là Tần Dịch. Tuy rằng cục cảnh sát cũng đã suy đoán Hạ Vũ cùng Kỷ Hàn là có gian tình, nhưng không nghĩ tới lại có thể cẩu huyết của Quỳnh Dao như thế này, là người đàn ông đầu tiên lại còn là cha của đứa bé…. Tin tức chấn động như *** thế này, nếu anh ta chẳng hưởng thụ một chút thì quả thật quá có lỗi với bản thân rồi. Cho nên, anh ta lập tức bật người cầm lấy điện thoại, đùng đùng đứng lên nhấn số điện thoại liên tục, không ngừng thao thao bất tuyệt về tin tức chấn động vừa rồi.
Kỷ Hàn nhìn thấy một đám bọn họ đều tránh ra, sau đó cô liền cảm thấy trời đất đảo ngược một vòng, giây tiếp theo cô đã bị khiêng lên: “Này! Anh làm gì vậy… Các người, mau cứu tôi…”
Thi Thanh Trạch nhún vai bất đắc dĩ, tính mạng so với nghĩa khí thì quan trọng hơn nhiều, anh có thể làm cũng chỉ có thể đến đây thôi. Hiện tại việc duy nhất anh có thể làm là ở đây và cầu nguyện cho cô, cuối cùng anh ta còn khoa chân múa tay làm dấu chữ thập, sau đó niệm một tiếng: Thượng đế sẽ phù hộ cho cô.!
Còn Trần Hi thì đang oán niệm, đồ ăn tốt như vậy mà Kỷ Hàn lại không thèm. Nam nữ với nhau cũng chỉ để nối dõi tông đường, nam với nam mới là tình yêu đích thực của thế gian. Anh vẫn nên đi tìm tình yêu đích thực của mình thôi! Đưa tay, vẫy vẫy Kỷ Hàn.
Về phần Tần Dịch thì đang cùng đồng nghiệp nói chuyện rất say sưa, ngay cả tiếng kêu gọi ầm ĩ của Kỷ Hàn cũng không lọt vào tai của anh ta, càng đừng nói đến việc cứu cô.
Mà cậu nhóc họ Kỷ thì sao, nhìn theo Kỷ Tiểu Hàn bị bắt đi, rốt cục cũng đến lúc mình phải cứu mẹ rồi. Không biết từ đâu lấy ra di động, quay số, sau đó trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, đứng lên hét lớn: “Ôi… Chú cảnh sát ơi – Cứu mạng – Mẹ bị người xấu bắt cóc rồi …..”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc