Mẹ Lưu Manh – Con Thiên Tài - Chương 23

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

Doanh trại huấn luyện S. M. T
Tại sao anh ta cũng bị đuổi ra ngoài. Thi Thanh Trạch ngơ ngác nhìn cánh cửa bị đóng trước mắt. Đương nhiên, anh ta không định ngủ lại, anh cũng không có cái gan đó, nhưng đừng đuổi anh ta ra cũng với Hạ ma đầu chứ. Lòng bàn chân Thi Thanh Trạch như bôi dầu, muốn cong chân bỏ chạy, nhưng tốc độ Hạ Vũ xuống tay còn nhanh hơn anh ta, bàn tay vươn ra, kéo vạt áo sau của anh ta lại.
“Tôi có một số việc muốn hỏi cậu.”
« Lão đại, tôi không biết gì hết ! » Thi Thanh Trạch muốn khóc, đàn ông có nước mắt không dễ rơi, nhưng đó chính là chưa đến chỗ khó khăn. Nghĩ cũng biết anh ta muốn hỏi gì, chắc chắn là có liên quan đến mẹ con họ Kỷ, nhưng mà… Nên nói gì, hay không nên nói gì, làm sao anh ta biết dược, chỉ cần không cẩn thận nói sai một cái, đắc tội hai bên, anh ta cũng không có ngày sống yên ổn
Nhưng, kháng cự của anh ta bị người nào đó hoàn toàn xem như không thấy, sau đó đã bị người nào đó ép ném vào trong xe mang đi.
Đêm nay, dưới uy lực bức bách của người nào đó, Thi Thanh Trạch ngoan ngoãn khai báo nội dung như sau:
1. Vì sao quen biết Kỷ Hàn
2. Vì sao qua đêm nhà họ Kỷ, đi mấy lần, làm cái gì.
3. Có phải có ý nghĩ không an phận với Kỷ Hàn không
4. Tình huống của Kỷ Hàn mấy năm nay, cùng với…
« Người đàn ông đã ૮ɦếƭ kia… Cậu biết bao nhiêu. »
“Gì?” Người đàn ông nào ૮ɦếƭ?
« Chồng trước của cô ấy. »
« Phụt —— khụ khụ khụ ——» Bị hỏi còn hơn cả hỏi cung, miệng có chút khát Thi Thanh Trạch vừa bưng lên cà phê uống xong, đã bị phun ra : « Hả… Hả hả… Anh nói anh ta à… »
“Ừ?”
« Khụ… » Thi Thanh Trạch đằng hắng một tiếng : « Tôi cũng không rõ lắm. Tiểu Hàn Hàn… » Ở dưới ánh mắt của người nào đó, anh ta ngoan ngoãn sửa lại xưng hô : « Kỷ Hàn chưa từng nhắc chuyện người đàn ông đó với tôi ! » Chậc chậc, năm đó chắc chắn Hạ ma đầu làm chuyện gì táng tận lương tâm làm cho Tiểu Hàn Hàn chịu ủy khuất, nhìn dáng vẻ này của hắn, chắc chắn không thể đoán được Duệ ca là con anh ta, mà hình như Tiểu Hàn cùng Duệ ca cũng không có ý định cho anh biết.
Ừm, nếu như vậy, anh ta đương nhiên cũng cái gì cũng không biết.
Thi Thanh Trạch nghĩ kĩ, sau đó nói : « Nhưng tôi nghĩ Kỷ Hàn có lẽ rất yêu người đàn ông đó… » Trên đây chỉ là phỏng đoán cá nhân, nếu lỡ có nói sai, ừ, chẳng qua chỉ là trùng hợp : « Bằng không làm sao có thể giữ lại đứa nhỏ của anh ta, còn yêu thương như vậy. » Bên nói xong còn không quên uan sát phản ứng của Hạ Vũ, vừa lòng nhìn thấy sắc mặt anh có chút nặng nề, sau đó tiếp tục thêm mắm thêm muối : « Lúc đó tôi cũng muốn theo đuổi Kỷ Hàn… » Hai luồng mắt sắc bén như tên phóng đến, anh vội vàng bổ sung thêm : « Nhưng mà, người sống sao có thể tranh với « người ૮ɦếƭ » đây, cho nên tôi từ bỏ… » Hiện tại, ý định truy đuổi Kỷ Hàn gì đó đã bị P0'p ૮ɦếƭ trong đầu anh ta rồi. Có sát thần như vậy ℓàм тìин địch, không dính đến thì tốt hơn: « Khụ… Lão đại, những gì tôi biết đã nói hết, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi đi nhé ? »
Quý trọng sinh mệnh, rời xa Hạ Vũ.
“Ừ.”
Vừa được lệnh đặc xá, Thi Thanh Trạch lập tức sải chân chó trốn !
“Thanh Trạch, đợi đã.”
Còn chưa ra khỏi cửa, âm thanh yêu ma lại vang lên, Thi Thanh Trạch đột nhiên cảm thấy mí mắt phải của mình giật mạnh, trái giật có tài, phải giật có giật tai… Đây là dấu hiệu xấu.
« Ít hôm nữa có đợt huấn luyện, cậu cũng đến đi. »
Quả nhiên!
Thi Thanh Trạch rất muốn làm như chưa từng nghe thấy tiếp tục đi, nhưng, anh ta biết nếu làm như vậy, thì kết cục chỉ có tệ hơn.
«Huấn….Huấn luyện gì ? »
“S. M. T. Doanh trại huấn luyện thành viên mới.”

Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
Địa ngục!
Không, là ma quỷ!
Từng làm một thành viên trong hội đồng bảo an, đương nhiên anh ta biết cái gọi là S.M.T. là cái gì, cũng biết Hạ Vũ là một nhân vật trong S.M.T.
Muốn thành một thành viên của S.M.T., nhất định phải trải qua một cuộc huấn luyện khắc nghiệt.
Khắc nghiệt, đó chỉ là một từ để hình dung. Thi Thanh Trạch biết huấn luyện S.M.T., tuyệt đối nặng hơn gấp mấy lần so với lần huấn luyện vào hội đồng bảo an trước.
Huấn luyện hôm nay, là vì cuộc sống ngày mai.
Thi Thanh Trạch cảm thấy tương lai của mình là một mảnh tối tăm, hôm nay quả nhiên anh ta không nên ra khỏi nhà !
Ngày tiếp theo, sáng sởm Kỷ Hàn đi vào cục, đã được cho biết rằng vị cục trưởng béo đang gọi co.
Đi vào văn phòng, phát hiện bên trong không phải chỉ có một người béo mập kia, còn có thêm hai người mặc quân phục.
Gần đây muốn bắt đầu thể hiện quân cảnh một nhà thân thiết sao ? Kỷ Hàn liếc xuống huy hiệu trên vai hai người, một người hai gạch ba sao, một người hai gạch hai sao, ngồi ở chỗ kia, ung dung uống trà, xem như đang đợi cô đến.
« Kỷ Hàn báo cáo ! » Cô kính chào ba người phía trước.
Cục trưởng béo ý bảo cô không cần khẩn trương, nhưng trận thế này bảo cô làm sao không khuẩn trương. Đột nhiên hai nhân vật lớn đến đây như vậy, ở bên kia thỉnh thoảng lại nhìn cô, sau đó cúi đầu thấp giọng cùng nhau thảo luận vài câu, lại lật lật hồ sơ trước mặt —— Hồ sơ kia hẳn là của cô rồi.
Trận thế này, là muốn làm gì đây?
Cô tự nhận tuy rằng lỗi nhỏ không ít, nhưng cũng không hề phạm phải lỗi nặng gì cả, nên tình huống bây giờ, làm cho tim cô rất thấp thỏm
« Nghe nói biểu hiện lần này của cô trong nhiệm vụ ở bên Myanmar rất tốt. » Hai gạch ba sao mở miệng, dáng vẻ hòa ái dễ gần, làm cho tim Kỷ Hàn càng thấp thỏm. Lãnh đạo Trung Quốc nói chuyện, đều trước lễ độ sau binh khí. Trước cho chút cô chút tâng bốc, sau đó sẽ quay bảy tám vòng, thường thường trọng điểm đều nói cuối cùng, phía trước đều là chuyện vớ vẩn, cuối cùng mới là chuyện quan trọng.
Nhưng dù biết đây chỉ là món điểm tâm, Kỷ Hàn cũng chỉ có thể nở ra một nụ cười tươi, nhẫn nại, tiếp tục nghe, sau đó còn phải đáp lại vài câu khách sáo, a dua theo một chút : « Là Hạ trưởng quan lãnh đạo tốt.
Người hai gạch hai sao cầm hồ sơ của cô trong tay, lật lật, làm ra bộ dáng đang xem, nhưng Kỷ Hàn dám khẳng định, đó chẳng qua chỉ là để cho cô nhìn, trước khi cô vào, bọn họ đã sớm xem kỹ hồ sơ của cô, hoặc là nói… Trước khi bọn họ đến đây.
« Chúng tôi đã xem qua hồ sơ của cô. » Hai gạch hai sao nói : « Biểu hiện mấy năm nay của cô rất tốt, hơn nữa nhiệm vụ ở Myanmar lần này cô biểu hiện rất tốt. vốn nên cho cô một phần thưởng lớn… »
Đến rồi, đến rồi ! Kỷ Hàn ở trong lòng đếm ngược, ba, hai, một…
“Nhưng mà…”
Nhìn đi, tới « nhưng mà » rồi đó, sau sẽ quanh co, điều kiện và cuối cùng là món trọng điểm.
« Nhưng mà chúng tôi cảm thấy nhân tài vĩ đại như cô, nếu dùng ở nơi khác, có lẽ sẽ rất tốt. » Hai gạch hai sao tiếp tục nói : « Lần này bên đơn vị hành động đặc biệt có tổ chức một đợt huấn luyện, vẫn còn một vị trí cho cô tiếp nhận, hy vọng cô quý trọng tốt cợ hội này. »
Kỷ Hàn mơ hồ.
Tổ hành động đặc biệt, không phải là Hạ Vũ sao ?
« Báo cáo, tôi cảm thấy năng lực của tôi không đủ để tiến vào tổ hành động đặc biệt. » Cô còn ước gì có thể cách Hạ Vũ thật xa, nếu như tiến vào đó, cô không phải sẽ nhàm chán đến ૮ɦếƭ sao.
« Ha ha ha ha… » Hai ông lớn không nghĩ đến cô sẽ « khiêm tốn » như vây, nở nụ cười, nhưng tiếng cười này nghe vào lỗ tai Kỷ Hàn, làm cho cô càng cảm thấy lông tơ dựng đứng thẳng lên. Nếu bọn họ trầm mặt ở trước mặt cô, sau đó mắng cô không biết tốt xấu, vậy cô còn vui một chút. Bọn họ « bao dung » với vô lý của cô như vậy, giải thích theo một phương diện khác, chính là càng làm cho cô không có cách nào từ chối.
« Không cần lo lắng. » Hai gạch ba sao mở miệng nói : « Đây chỉ là đợt huấn luyện, sau khi gia nhập đại biểu có thể gia nhập tổ hành động, đó là một cơ hội khó có được, hy vọng cô quý trọng thật tốt. »
Chắc chắn rồi!
Hai người cũng đã nói trắng ra với cô như vậy, muốn cô quý trọng thật tốt, liền chứng mình cô thật sự không thể nào từ chối được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc