Mật Ngọt Ướt Át - Chương 49

Tác giả: Ngọ Dạ Quả Quả

Dùng cả đời để làm tiền đặt cược 

"Lúc trước rời khỏi tên khốn Yến Trung Khải kia, chính là vì tôi muốn con bé được sống như một người bình thường, không nghĩ rằng vận mệnh đưa đẩy lại là để cho con bé với các cậu gặp nhau như thế này!" Nữ bác sĩ trong phòng khám nhìn có vẻ thướt tha thùy mị, dáng người đẹp đẽ, người phụ nữ trung niên nhìn chằm chằm vào ba người đàn ông trước mặt, cực kỳ bất mãn tuyên bố quyết định của một người làm mẹ: "Lần này tôi sẽ đem Văn Văn đi đến một nơi thật xa, để các cậu vĩnh viễn không thể xúc phạm tới con bé nữa!"
Yến Sở cùng Yến Triết yên lặng nhìn bà, tâm tình vô cùng phức tạp, người phụ nữ này trên lí thì nên tính là mẹ nuôi của bọn hắn, chỉ là bọn hắn không muốn trực tiếp gọi bà "Mẹ", bởi vì bọn họ đều đã yêu con gái của bà.
Nghiêm Giản Kiệt nghĩ muốn nói, lại chột dạ đuối lý xấu hổ không dám mở miệng, nhớ tới một phât đạn kia, hắn hận viên đạn không bắn trên thân mình.
"Bây giờ tôi không yêu con yếu đuối như năm đó nữa. Con gái tôi cũng sẽ không để các cậu tuỳ ý muốn làm gì thì làm đâu." Chung Đoá Sinh nói câu cuối cùng với ý muốn đuổi người: "Các cậu đi đi! Vĩnh viễn cũng đừng có xuất hiện trước mặt con gái tôi nữa."
Yến Sở trầm mặc vài giây, kiên định nói với bà: "Không có cô ấy, nhân sinh(1) của con cũng không còn ý nghĩa gì nữa! Con dám dùng tính mạng ra để đảm bảo sau này tuyệt không sẽ xảy ra những chuyện ngoài ý muốn như thế này nữa, mong người để cho con chăm sóc Văn Văn một đời một kiếp!"
(1) nhân sinh: cuộc đời, đời người...
"Con cũng sẽ chăm sóc cho chị ấy cả đời! Người đừng đem chị ấy đi có được không?" Yến Triết thấp giọng nói ra thỉnh cầu.
Giản Kiệt mặc dù đã trở thành tiêu điểm để mọi người oán hận cũng nhịn không được nói: "Đây liệu có phải là mong muốn của Văn Văn không? Con tin cô ấy cũng không muốn như vậy đâu."
"Vậy được! Hỏi ý kiến của con bé đúng không? Chúng ta đi hỏi! Nếu con bé yêu cầu các cậu bỏ hết sự nghiệp mới tha thứ liệu các cậu sẽ làm theo sao?" Chung Đoá Sinh lớn tiếng hỏi lại, khí thế áp đảo người khác.
câu hỏi này phảng phất như muốn bọn hắn lấy hạnh phúc cả đời để làm tiền đặt cược, câu hỏi vừa đưa ra đã khiến cả ba người đàn ông đều im lặng.
"Nếu như con bé bị sự giày vò của các cậu làm tổn thương muốn trốn tránh các cậu thì tôi sẽ trực tiếp mang nó biến mất khỏi thế giới này!" Chung Đoá Sinh mãn ý nhìn bọn hắn phản ứng, bà biết rõ một người con gái hấp dẫn nhiều người đàn ông là một điều rất đáng sợ, bản thân mình khó lựa chọn không phải vấn đề lớn nhất, mà vấn đề lớn nhất đó là trong những người đàn ông này có giống kẻ Biến th' độc chiếm giống như Yến Trung Khải, chỉ sợ sẽ mang đến cho những người xung quanh nguy hiểm.
"Vô luận cô ấy quyết định như thế nào, con cũng đều tôn trọng lựa chọn của cô ấy." Nghiêm Giản Kiệt quyết định phóng tay một lần.
"Anh..." Yến Sở bất mãn với quyết định qua loa của hắn, nhưng lại lập tức nhớ lại chuyện xảy ra ở trên đảo, cảm xúc đột nhiên kích động, túm lấy áo của hắn quát: "Chẳng lẽ anh còn muốn dùng thủ đoạn uy hiếp hạ lưu đó hay sao?"
"Sao vậy? Tôi đúng là người tốt, chẳng lẽ anh lo lắng cô ấy sẽ vứt bỏ các anh rồi lựa chọn mình tôi sao?" Nghiêm Giản Kiệt nói xong, vẫn còn không quên tiến đến bên lỗ tai hắn khiêu khích nói: "Anh biết không? Đối với phụ nữ thì người đàn ông đầu tiên luôn có sự khác biệt."
"Cứ việc để cho cô ấy chọn! Tôu cũng không tin cô ấy sẽ lựa chọn một tên khốn nổ S***g ***!" Yến Sở cũng không chút khách khí phản kích hắn.
"Anh ──" Yến Triết là người duy nhất không nắm chắc điểm nào, hai người anh của cậu đều đều có ưu điểm, Nghiêm Giản Kiệt lại là người đàn ông đầu tiên của chị ấy, mà chính cậu, cậu thật sự nghĩ không ra bản thân có điểm gì để Mộ Sở Văn lưu luyến.
"Nêu đã như vậy, chúng ta liền đi tìm Văn Văn." Chung Đoá Sinh nắm chắc thắng lợi trong tay đi ở phía trước, dẫn ba tên đàn ông đi tới phòng bệnh của Mộ Sở Văn.
Lúc này Mộ Sở Văn vừa nghe xong sự cố do Mộ Trung Kiệt tường thuật lại, đảo mắt nhìn thấy mẹ đẻ xuất hiện ở cạnh mình, trong lòng cô lại không có một tia cảm giác thân thiết, chỉ có xa lạ.
"Văn Văn, ba con chắc đã nói cho con biết chuyện liên quan đến mẹ, mẹ hi vọng mang con rời khỏi những kẻ nguy hiểm này, sau đó cùng trải qua một cuộc sống bình thường..." Chung Đoá Sonh nhìn biểu tình đờ đẫn của cô, tạm dừng vài giây, mới chần chờ hỏi: "Con có đồng ý không?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc