Mặt Dày Tâm Đen - Chương 18

Tác giả: Chin-ning Chu

“Bản năng sát thủ không chỉ dành cho những kẻ xảo trá và tàn nhẫn. Nó có thể hữu ích cho cả những người đức hạnh và đứng đắn.”
- Chin-ning Chu.
Đạt được bản năng sát thủ
Để thành công trong cuộc sống trong thế giới ngày nay, bạn phải có ý chí và sự kiên trì để hoàn tất công việc. Trong số những tay đấu bò, rất nhiều người có thể múa kiếm trước những cặp sừng, thể hiện lòng dũng cảm tuyệt vời và kỹ thuật xuất sắc, nhưng những người vĩ đại được nhận ra bởi cách mà họ thể hiện bản thân mình trong thời khắc quyết định, ra tay hạ sát nhanh lẹ và gọn gàng.
Sự dũng cảm để kết thúc công việc nhanh và gọn - đó là bản năng sát thủ, gốc rễ của Tâm Đ. Mỗi vĩ nhân và mỗi kẻ đại ác đều có nó. Bản năng sát thủ này có thể giúp một cá nhân hoàn thành những nhiệm vụ lớn lao hữu ích cho nhân loại, và nó cũng có thể đẩy một cá nhân mang đến sự hủy diệt trên trái đất. Một con dao có nhiều hữu dụng, và không có nó cuộc sống sẽ rất bất tiện. Thế nhưng con dao còn là một thứ VK ૮ɦếƭ chóc.
Bản năng sát thủ là một khía cạnh khác của Mặt Dày, Tâm Đ. Nó đảm bảo sự tồn tại của con người trước những yếu tố thù địch của tự nhiên cũng như trước những kẻ khác ngay từ thời tiền sử. Trong các xã hội văn minh ngày nay, những yếu tố *** hơn trong hành vi con người đã được gọt giũa và tinh lọc, và bản năng sát thủ đã trải qua một sự biến đổi bề ngoài. Nhưng ở một số vùng trên thế giới, ngay cả ngày nay, bản chất thú vật của bản năng sát thủ vẫn còn nguyên vẹn. Cách ứng dụng đã thay đổi, nhưng bản chất vẫn y nguyên.
Trong chương này, chúng ta sẽ xem xét hiệu lực của bản năng sát thủ trong hành động, chứ không phán xét giá trị đạo đức của nó. Tuy nhiên, xin hiểu là tôi không có ý định khuyến khích cách cư xử ***. Bản năng sát thủ mà tôi đang đề cập ở đây không phải là một hành động bên ngoài. Đúng hơn, nó là một trạng thái bên trong, chính nó hướng dẫn ý chí để điều khiển các hành động của bạn nhằm đạt các mục tiêu. Nếu chúng ta có chút hy vọng nào về việc khắc phục bản tính nhút nhát của mình, chúng ta không được quay mặt lại trước khía cạnh đ tối của thực tế. Nếu những kẻ thù của chúng ta có bản năng sát thủ và biến chúng ta thành nạn nhân, thì chúng ta không có cái may mắn tránh được đề tài này. Như nhà chiến lược quân sự vĩ đại Tôn Tử đã nói: “Biết người, biết ta; trăm trận, trăm thắng.”
Cái nhìn phương Đông về bản năng sát thủ
Hy sinh cái nhỏ cho cái lớn là điều tự nhiên trong văn hóa phương Đông, trong khi đối với người phương Tây, điều này là man rợ và vô nhân đạo. Theo quan niệm phương Đông, nó là một phương hướng hành động tự nhiên. Đây là lý do tại sao người Nhật không gặp khó khăn gì trong việc tuyển mộ đủ những phi công lái máy bay cảm tử cho các điệp vụ cảm tử trong giai đoạn cuối Thế chiến thứ hai. Vấn đề duy nhất của Nhật Bản là họ không có đủ máy bay.
Hiện diện trong năm nghìn năm sử sách của Trung Quốc là con số khổng lồ những nhân vật đã chiến đấu không ngừng vì quyền lực và danh vọng. Các sách sử Trung Quốc trở thành sách giáo khoa để học hỏi và phát huy nghệ thuật bản năng sát thủ. Các sách này được nghiên cứu rộng rãi bởi người Hàn Quốc và Nhật Bản, không phải vì giá trị lịch sử của chúng, mà như là những hướng dẫn về đối nhân xử thế. Họ học cách mà các anh hùng thời xưa của Trung Quốc vạch ra những chiến thuật rắc rối của họ và quan trọng nhất là, cách họ thi hành những chiến thuật tàn nhẫn này để đạt mục tiêu của họ.
Các nhân vật anh hùng phương Đông, hầu hết trong số họ, là những người sở hữu bản năng sát thủ hoàn hảo. Đôi khi, bản năng sát thủ được sử dụng vì mục đích chính đáng. Trong những trường hợp khác, nó bị lạm dụng. Sau đây là những câu chuyện từ Trung Quốc thời xưa để minh họa cách ứng dụng bản năng sát thủ để đạt những mục đích cụ thể.
Lưu Bang
Một trong những cuộc thư hùng được minh chứng bằng tư liệu đầy đủ nhất trong lịch sử Trung Quốc là Hán Sở tranh hùng, giữa Lưu Bang và Hạng Vũ. Sau sự sụp đổ của nhà Tần vào thế kỷ thứ hai trước Công nguyên, hai nhân vật này đánh nhau để giành quyền trị vì Trung Quốc. Hạng Vũ bắt đầu với mọi lợi thế. Ông ta có quân đội mạnh nhất, đã chiếm được phần lớn Trung Quốc, và ông ta là một chiến binh vĩ đại và một chiến lược gia xuất chúng.
Trong ba năm tranh hùng, Hạng Vũ đã đánh vô số trận và chỉ thua một trận. Nhưng khi thua một trận, cuối cùng ông đã để mất Trung Hoa vào tay một người đã là kẻ thua kém ông ta về mọi phương diện trừ việc thực hành Mặt Dày, Tâm Đ.
Trong một trong những lần thắng trận trước, Hạng Vũ bắt sống Lưu Bang. Ngai vàng đã trong tay Hạng Vũ, nhưng ông ta lại để vuột mất. Để bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình đối với Lưu Bang như một bậc đại tướng, và theo cảm nhận của bản thân về danh dự quân nhân, Hạng Vũ ban cho kẻ thù bại trận một chỗ trú thân thay vì xử tử ông ta. Hành động sai lầm này đã cho Lưu Bang cơ hội trốn thoát, và hậu quả là ông ta đã gây dựng lại lực lượng và quay trở lại đánh bại quân của Hạng Vũ.
Nhìn bề ngoài, sự nhân từ của Hạng Vũ có thể có vẻ là một hành động cao thượng, nhưng sự cao thượng thực sự lẽ ra đã khiến Hạng Vũ tiêu diệt Lưu Bang khi ông ta có cơ hội. Nếu ông ta đã làm thế, ông ta đã chấm dứt được những năm loạn lạc ở Trung Quốc và vô số sự khổ sở mà hàng triệu dân thường phải chịu đựng.
Hạng Vũ đã vì cá nhân mà nhận lấy số phận trở thành người trị vì Trung Quốc. Vì mục đích này mà ông ta đã tiến hành cuộc nội chiến đẫm máu ban đầu. Ông ta đã làm đổ máu hàng trăm ngàn người bằng tay ông ta, máu của Lưu Bang đã có thể chỉ là thêm một kẻ nữa. Thật không hợp lý khi ông ta quên mất mục tiêu của mình vào một thời điểm như thế. Dân chúng Trung Quốc chỉ mong thấy cái ૮ɦếƭ của một trong hai người. Họ không bận tâm ai cai trị Trung Quốc, họ chỉ mong muốn sự kết thúc của cuộc chiến khốn khổ này.
Sau thất bại duy nhất của Hạng Vũ, cũng chính danh dự quân nhân đã ngăn ông ta quay lại đất nước của mình để khôi phục lại. Ông ta không thể đối mặt với dân chúng của mình sau khi đã làm ૮ɦếƭ bao nhiêu người con của họ. Thay vào đó, ông ta tự vẫn.
Đại tướng của Lưu Bang, Hàn Tín, đã mô tả những điểm yếu của Hạng Vũ qua cách nói ông ta có lòng nhân hậu của đàn bà và cái dũng của kẻ thất phu. Hạng Vũ *** không ghê tay khi lâm trận, nhưng vào thời điểm quyết định, khi ông ta đứng trước kẻ thù bị đánh bại, ông ta từ bỏ mục đích và trốn trong một hình ảnh giả tạo về sự cao thượng của bản thân, che đậy sự yếu đuối của mình bằng “sự gia mạng cao thượng” của một bậc đại tướng đối với một viên tướng lớn khác.
Lưu Bang không có chiến tích của Hạng Vũ, nhưng ông ta cũng không bị cản trở bởi quan niệm của Hạng Vũ về danh dự. Trong những năm đánh nhau, Lưu Bang bại trận trước Hạng Vũ hết lần này đến lần khác, nhưng ông ta không bao giờ xấu hổ không dám quay lại đất nước của mình để gây dựng một đội quân khác. Tâm ông ta cũng đ hơn tâm Hạng Vũ. Ông ta có thể làm bất kì điểu gì để hoàn thành tham vọng của mình và không chút bận tâm đến cái giá đối với người khác.
Khi Hạng Vũ cảm thấy chiến thắng đang vuột khỏi tay trong trận chiến cuối cùng, ông ta ra lệnh đưa cha của Lưu Bang, người ông ta đang cầm tù từ nhiều năm, ra trói vào một vạc dầu sôi. Lưu Bang bị ra điều kiện rút hết quân hoặc là phải chứng kiến cha ông bị thiêu sống. Lưu Bang đã cưỡi ngựa lên trước ba quân và hét lớn: “Người và ta đã từng là anh em, hỡi Hạng Vũ. Cha ta cũng là cha của ngươi. Nếu ngươi muốn nấu cha chúng ta, hãy chia cho ta một bát nước súp.”
Mặt Dày, Tâm Đ của Lưu Bang không chỉ dành cho kẻ thù của ông ta. Những thủ hạ thân cận nhất của ông cũng thành nạn nhân. Trong khi đánh nhau với Hạng Vũ, Lưu Bang được phò tá bởi ba quân sư cực kỳ giỏi: Hàn Tín, Tiêu Hà và Trương Lương. Chủ yếu qua sự gắng sức của những người này mà nhà Hán, dòng họ trị vì Trung Quốc trong bốn thế kỷ, đã được lập nên.
Là một người xuất thân bình dân đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc lên ngôi thiên tử, Lưu Bang đã quyết định làm cho những kẻ tham vọng khác không dám có tư tưởng rằng bất cứ ai cũng có thể đoạt được ngôi Hoàng đế Trung Quốc. Để đảm bảo ngôi vị của mình, Lưu Bang thấy cần phải loại bỏ những công thần trước kia của ông ta.
Trương Lương hiểu biết sâu sắc bản chất con người. Sau trận thắng cuối cùng trước Hạng Vũ, ông đã khôn ngoan rời bỏ hoàng đế và lui về làm một ẩn sĩ xa lánh cuộc đời ở chốn thâm sơn cùng cốc. Ông biết chính những tài năng đã khiến ông có giá trị đối với Lưu Bang trong những năm tranh hùng sẽ chắc chắn khiến ông mất mạng nếu ông còn ở lại triều.
Đại tướng của Lưu Bang, Hàn Tín, chính là người thời trẻ đã chịu khinh miệt vì bị ép chui qua háng những kẻ vô lại. Bất chấp tiếng đồn của Hàn Tín là một kẻ hèn nhát, Lưu Bang đã dùng ông dưới trướng của mình, và Hàn Tín đã trung thành phục vụ ông ta suốt đời. Sau thất bại của Hạng Vũ và Lưu Bang lên ngôi, Hàn Tín trở thành người có quyền lực đứng thứ hai ở Trung Quốc. Quân của Hàn Tín đã đưa Lưu Bang lên ngôi, họ cũng có thể phò tá Hàn Tín dễ như thế. Nhưng Hàn Tín không thể quên việc Lưu Bang đã cất nhắc ông ta lên từ địa vị hèn hạ và cho ông ta cơ hội để trở thành một đại tướng. Ông ta không muốn tin rằng ông ta bị kẹt trong một trận chiến một mất một còn với ân công lâu ngày của mình. Trong lúc đó, Hàn Tín bị dụ dỗ bởi những thành viên khác trong triều âm mưu lật đổ Lưu Bang.
Khi Lưu Bang mời Hàn Tín vào triều dự yến, Hàn Tín vứt bỏ những nghi ngờ của mình sang một bên và rời bỏ sự an toàn nơi doanh trại của ông. Kết quả của sự tin tưởng này là, khi Hàn Tín tới triều, Hoàng đế đã cho băm vằm người cận thần lâu năm của mình.
Trong những năm chiến tranh, Tiêu Hà lãnh trọng trách theo sau ba quân để cai quản những vùng đất đánh chiếm được. Sau thắng lợi cuối cùng, Lưu Bang cử Tiêu Hà làm tể tướng. Tiêu Hà là một tể tướng thiên tài. Ông đã đặt ra lối điều hành các công việc của chính quyền qua một hệ thống quan lại với quyền lực và trách nhiệm. Hệ thống quản lý quan liêu này ngày nay vẫn được sử dụng rộng rãi bởi các chính phủ trên thế giới.
Do cách cai trị hiệu quả và công bằng của ông, Tiêu Hà rất được lòng dân chúng đến mức Lưu Bang trở nên lo sợ. Hoàng đế tìm một cái cớ để tống giam Tiêu Hà cho đến tận lúc ông đầu bạc răng long, không còn là một mối đe dọa nữa.
Trong việc thực hiện thành công những mục đích cuộc đời và tham vọng của bạn, có một mối quan hệ trực tiếp giữa phạm vi tham vọng của bạn và khả năng sử dụng bản năng sát thủ của bạn. Tham vọng của bạn càng lớn, bạn càng phải sẵn sàng và có khả năng thực hành bản năng sát thủ của bạn. Nếu mục đích của bạn là trở thành Hoàng đế Trung Quốc, thì bạn phải hoàn toàn sẵn sàng *** hoặc là bị giết. Lịch sử Trung Quốc đã chứng minh rằng chỉ những ai sẵn sàng đi đến chỗ thực hành bản năng sát thủ của họ mới có thắng lợi cuối cùng. Câu chuyện sau minh họa cho điểm này.
Hoàng đế đầu tiên của nhà Minh
Năm 1368, Chu Nguyên Chương, một kẻ ăn xin xuất thân nông dân, đã lãnh đạo dân chúng Trung Quốc lật đổ nhà Nguyên hùng mạnh mà quân ௱ôЛƓ Cổ đã lập nên sau khi họ trở về từ thắng lợi trong cuộc chinh phục châu Âu. Chu đã lập nên nhà Minh trị vì Trung Quốc hơn ba trăm năm.
Những nông dân đã đi theo Chu trong cuộc khởi nghĩa lúc này đang chờ đợi những phần thưởng xứng đáng. Nếu Chu giữ họ lại trong triều đình và ban cho họ những chức vụ cao quý, những người này sẽ không tôn kính ông ta vì họ vẫn nhìn ông ta như trước kia, chỉ là một gã nông dân. Như thế, ông ta sẽ không thể trị vì với quyền uy tuyệt đối.
Tuy nhiên, nếu Chu ban thưởng tiền bạc cho họ về nhà mà không ban chức tước, họ sẽ trở nên bất mãn và có thể âm mưu lật đổ ông ta. Thế là Chu quyết định hành động với mục đích củng cố ngôi vị của ông ta.
Chu mời tất cả những chiến hữu nông dân của ông ta tham dự đại yến mững khai lập triều Minh. Ông ta định ngày và cẩn thận chọn một dinh thự biệt lập. Ông ta sắp đặt sao cho thức ăn dư thừa và R*ợ*u chảy tràn không ngớt ở đó. Đúng lúc cao trào của buổi yến tiệc, ông ta bí mật lẻn đi, khóa chặt mọi lối ra, và đốt lửa thiêu ૮ɦếƭ mọi người bên trong.
Tài lãnh đạo của Khổng Minh
Bản năng sát thủ không chỉ dành cho những kẻ xảo trá và tàn nhẫn, nó có thể hữu ích cho tất cả những người đức hạnh và đứng đắn.
Khổng Minh, một quân sư vĩ đại và một nhà lãnh đạo nhân từ, sống vào khoảng 200 TCN. Ông được một số sử gia Trung Quốc ca ngợi là người thông minh tài trí nhất trong suốt năm nghìn năm lịch sử của Trung Quốc.
Khổng Minh rất yêu thương viên tướng họ Mã, một trong những viên tướng tài trẻ tuổi của ông. Khổng Minh nhận ra khả năng của Mã có thể trở thành một danh tướng vĩ đại và hy vọng rèn luyện Mã trở thành người kế nghiệp ông. Với tài năng như của Mã, Khổng Minh cảm thấy có hy vọng cho sự nghiệp đánh bại các kẻ thù mạnh và khôi phục nhà Hán cho vị ấu Chúa của ông.
Trong một trong những chiến dịch quyết định của ông, Khổng Minh đã lệnh cho Mã ra trận và lặp đi lặp lại mệnh lệnh cho anh ta chiếm một thành nhỏ kia để làm bẫy dụ địch đến đó. Khổng Minh biết rằng một người trẻ tuổi, có tài và kiêu ngạo như Mã giống một con ngựa non háu đá cần được siết chặt dây cương. Khổng Minh đã cử theo Mã hai quân sư giỏi nhất của ông để bảo đảm Mã có thắng lợi nhanh chóng mà không có bắt trắc gì.
Khi tướng Mã vào trận đánh nhau với quân địch, anh ta hoàn toàn quên mất lời dặn của Khổng Minh. Bất chấp sự phản đối của các quân sư, tướng Mã dẫn quân *** núi. Địch cắt đứt nguồn lương thảo và nước uống từ bên dưới của Mã. Anh ta nhanh chóng bị đánh bại, vì thế làm Khổng Minh không thực hiện được kế hoạch chiến đấu tổng thể của ông.
Khi tướng Mã trở về, Khổng Minh ra lệnh xử tử anh ta. Một đại tướng già rất được kính trọng xin Khổng Minh tha mạng cho Mã. Ông nói: “Nước ta bị vây quanh bởi những đội liên quân của các nước rất hùng mạnh. Thật đáng xấu hổ nếu lãng phí một viên tướng tài.” Nhưng Khổng Minh trả lời: “Luật pháp và mệnh lệnh phải được tuân thủ. Để giữ quân luật, ta phải làm gương.”
Khổng Minh gạt nước mắt ra lệnh chém đầu tướng Mã.
Một mặt hàng đáng tiền
Những người có tham vọng lớn lao ở Trung Quốc thời trước, kết hợp với sự tự do thực hành bản năng sát thủ điêu luyện của họ, thường đạt được kết quả.
Cách đây chưa lâu, những kẻ khủng pố Trung Đông bắt giữ người Nga làm con tin. Các nhân viên KGB đã phản ứng nhanh chóng bằng cách bắt giữ người thân của các lãnh đạo khủng pố chịu trách nhiệm. KGB cắt những phần thân thể của những người họ hàng này và gửi đi kèm theo lời cảnh báo rằng vợ và con cái của những tên khủng pố sẽ là mục tiêu tra tấn tiếp theo nếu những con tin Nga không được thả ngay lập tức. Những con tin nhanh chóng được thả và không một người Nga nào bị bắt làm con tin kể từ đó.
Trong thế giới văn minh của chúng ta, hầu hết chúng ta không giết bất kì ai vì mục đích đảm bảo những quyền lợi riêng tư. Những công cụ để đạt mục đích của người ta đã thay đổi, nhưng cái tinh thần dẫn dắt nó vẫn không đổi, và kết cục đối với các nạn nhân thì tàn khốc tương đương.
Trong thập kỉ vừa qua, thế giới tài chính Mỹ đã trở thành ***g ấp lí tưởng nuôi dưỡng những ai có một mức độ nhất định thứ bản năng sát thủ và rèn giũa họ cuối cùng trở thành những sát thủ hoàn hảo trong thế giới tài chính cao cấp. Vài người trong số này bị thúc đẩy thuần túy bởi lòng tham. Trang bị bởi một bản năng sát thủ đã được hoàn thiện và vị trí xã hội không chê vào đâu được, họ hầu như không thể bị đánh bại. Mặc dù có một số ít bị tóm, nhiều người đã thoát được Pu'a rìu công lý. Một người bạn ở phố Wall đã nói chuyện riêng với tôi rằng cứ một kẻ bị tóm thì đã có mười kẻ thoát được.
Ở đất nước này, tài sản phủ một vầng hào quang danh giá lên những người sở hữu nó, và họ được đứng trong vòng giao thiệp của những người quyền cao chức trọng và những nhà doanh nghiệp đáng kính nhất. Mặc dù họ có thể kiếm được tài sản này bởi việc ςướק đoạt một cách vô lương tâm hàng triệu đô la của công chúng vô danh và đẩy nhiều người đến chỗ suy kiệt về tài chính, miễn là họ không bị bắt quả tang trong quá trình này, người Mỹ chúng tôi tôn sùng họ.
Sự thật đáng buồn là người mà sở hữu và sẵn sàng sử dụng một thứ bản năng sát thủ hoàn hảo đã, đang và sẽ luôn luôn là một hàng đáng tiền.
Bí quyết hỏi tiền
Trong khi một thứ bản năng sát thủ điêu luyện và mạnh mẽ có thể trợ giúp một kẻ tham lam, nó cũng có thể trợ giúp chúng ta để hoàn thành những nhiệm vụ chân chính hoặc giúp chúng ta vượt qua những bất trắc trong cuộc đời. Vì thế, điều quan trọng đối với chúng ta là khám phá những yếu tố cấu tạo và tư tưởng đằng sau thứ bản năng sát thủ đó.
Cách tốt nhất để xem xét tư tưởng tinh tế này là nhìn vào một kinh nghiệm cụ thể mà nhiều người chúng ta đều có chung. Mọi việc khó khăn đối với những người nhạy cảm là hỏi tiền người khác. Bất cứ khi nào phải làm điều đó, có rất nhiều những tình cảm mâu thuẫn nảy sinh từ bên trong chúng ta.
Tập đoàn lớn có thể dễ dàng huy động tiền so với doanh nghiệp nhỏ mới bắt đầu hoạt động. Những nhà doanh nghiệp nhỏ muốn huy động nguồn vốn cần thiết thường thấy khó mở lời để hỏi tiền. Tuy nhiên, khả năng huy động tiền là một kỹ năng thiết yếu đối với bất kì nhà doanh nghiệp nào.
T. Boone Pickens trong cuốn tiểu sử của ông đã nhớ lại rằng công việc của ông chủ yếu tập trung vào việc huy động tiền. Trong những năm đầu, ông huy động tiền cho các quỹ cho thuê đất hay khoan giếng dầu. Ông xác nhận rằng đó là một nhiệm vụ không bao giờ kết thúc.
Don là một bậc thầy trong việc hỏi tiền người khác. Tôi chưa từng gặp Don; nhưng qua một người bạn của tôi, Edward, Don đã trở thành một thực thể sống động trong đầu tôi.
Vào giữa thập niên 1960, Edward đã gặp Don. Lúc đó, Don đang bị truy nã ở mười ba bang về tội lừa đảo và biển thủ. Bất kể sự vô đạo đức của Don, bạn phải khâm phục anh ta về khả năng “huy động tiền”. Không có ý học hỏi những động cơ và các chuẩn mực đạo đức của anh ta, chúng ta có thể học hỏi cách anh ta thực hành hoàn hảo thứ bản năng sát thủ trong việc kiếm tiền.
Khổng Tử nói: “Bất cứ khi nào ta đi cạnh hai người khác, không kể đến địa vị xã hội và tài nghệ của họ thế nào; ít nhất một người trong họ sẽ có khả năng dạy ta điều mà ta không biết.”
Don đôi khi huy động tiền cho những dự án không tồn tại. Thỉnh thoảng, anh ta đem lại những gì đã hứa. Một lần, Don yêu cầu 50.000 USD cho một vụ làm ăn “tuyệt diệu” từ một nhóm người có mối liên hệ với thế giới ngầm. Ngay sau khi anh ta nhận được 50.000 USD, anh ta lấy hết tiền và lao đến một quán bar gần nhất. Anh ta chiêu đãi đồ uống cho tất cả mọi người và bay mất 1.000 USD. Ngày hôm sau, anh ta mời Edward đến Reno và đánh bạc thua hết số tiền còn lại.
Khi những “nhà đầu tư” của Don tóm được anh ta, ngay trước mắt Edward, họ chĩa S***g vào anh ta và đòi lại tiền của họ. Don nói với những tay anh chị bằng một giọng nói thản nhiên, bình tĩnh và tự chủ rằng một băng nhóm đối địch đã lấy trộm hàng của họ. Thế rồi anh ta nhẹ nhàng dấn một bước rằng cơ hội duy nhất để họ lấy lại số tiền đã mất là đưa thêm cho anh ta 5.000 USD. Don giống như một tay đấu bò lão luyện đứng trước một con bò tót đang điên tiết và khéo léo ra đòn sát thủ cuối cùng. Edward không thể tin vào mắt mình - những kẻ bợm trợn này thực sự đã hạ S***g xuống và đưa cho Don thêm 5.000 USD.
Một lần Edward đã hỏi Don: “Bí quyết hỏi tiền của anh là gì?” Don trả lời: “Anh cứ hỏi bằng cách hỏi mà thôi.” Edward nói: “Nhưng tôi cảm thấy khó mà mở miệng. Đầu tôi có nhiều điều cân nhắc khiến tôi không thể mở miệng được.” Don nhìn thẳng vào mắt Edward và nói: “Anh không thể lo lắng về điều đó được. Anh phải hoàn toàn phớt lờ bất cứ điều gì trong đầu anh và bất cứ điều gì anh đang cảm thấy. Chỉ tập trung hết tâm sức vào nhiệm vụ của anh: hỏi tiền.”
Đó là tư tưởng đằng sau của bản năng sát thủ. Bậc thầy kiếm thuật Nhật Bản thế kỷ mười sáu đã nói: “Bất kể trạng thái tư tưởng của anh thế nào, hãy phớt lờ nó. Chỉ nghĩ đến nhát chém.”
Don có được bản năng sát thủ một cách tự nhiên. Nó là một phần của anh ta. Tuy nhiên, tài năng của anh ta đã đi cực kỳ lệch hướng. Nếu anh ta dùng tài năng của mình để huy động vốn cho những sự nghiệp chân chính, anh ta sẽ trở thành một tài sản vô giá cho chính bản thân và cho người khác. Dù sao đi nữa, những lời nói của anh ta là đúng đắn. Anh ta mô tả trạng thái tư tưởng hoàn toàn tách biệt khỏi mọi suy tính ngoại trừ việc hoàn thành mục tiêu trước mắt. Một trạng thái tinh thần hoàn toàn tập trung là động lực thiết yếu đằng sau bản năng sát thủ. Không có nó, những hành động và lời nói của bạn sẽ bất lực và không có tác dụng.
Đừng bao giờ lên giường mà không thu tiền trước
Có một thời gian tôi đã làm việc cho một công ty Mỹ để phát triển thị trường của họ ở Trung Quốc, Hồng Kông và Đài Loan. Wally và tôi thỏa thuận miệng rằng công ty của ông sẽ trả tôi phí hàng tháng và một khoản phần trăm doanh thu.
Ngay sau khi tôi bắt đầu làm việc với Wally, tôi đã đưa mẫu hợp đồng làm việc thường lệ của tôi cho ông. Chúng tôi cùng nhau sửa vài điểm nhỏ về chữ nghĩa, và Wally hứa sẽ cho đánh máy lại bản hợp đồng. Khi tôi trở nên thân thiết hơn với Wally, tôi bị mê hoặc bởi tính chính trực và phẩm chất chất chuyên môn của ông. Vì điều này mà tôi quên mất việc làm tiếp bản hợp đồng đang dở dang. Nếu có một người mà tôi có thể tin tưởng, Wally chính là người đó. Trước khi tôi để ý đến, ba năm đã trôi qua và bản hợp đồng vẫn chưa được ký. Dù vậy tôi không thấy lo lắng.
Thế rồi Wally bán 50% cổ phần của ông cho đối tác bên Đức của mình. Tôi vẫn không bận tâm về bản hợp đồng chưa ký. Dù sao thì con rể của Wally, Peter, vẫn còn làm chủ tịch công ty, và Peter biết rõ tôi đã tốn nhiều công sức thế nào để được hưởng số tiền của mình. Ngoài ra, tôi là bạn thân thiết với vợ Peter và gia đình cô ấy.
Sau khi Peter đảm nhận dự án châu Á, tôi đã đề cập đến bản hợp đồng chưa được ký với anh. Anh lặp lại với tôi rằng là anh sẽ xem xét nó và rằng anh không thấy có vấn đề gì cả.
Sau khi làm việc với Peter trong một năm, tôi đã quyết định tôi muốn rút khỏi trách nhiệm của mình và bỏ bớt một số gánh nặng công việc. Tôi nói với Peter rằng tôi muốn bản hợp đồng được ký để tôi có thể tiếp tục nhận khoản % mà tôi được hưởng. Peter nói: “Vậy thì, chúng ta xem xét chị sẽ tiếp tục được nhận khoản hoa hồng này trong bao nhiêu năm nữa. Có thể là ba năm, hoặc năm năm.” Tôi nhắc anh ta rằng thỏa thuận đầu tiên không có thời hạn.
Sau sáu tháng, việc đàm phán của tôi chẳng đi đến đâu. Vấn đề là, tôi không có chỗ dựa để mặc cả. Tôi phụ thuộc vào sự tử tế của anh ta, và anh ta thích giữ tiền của mình hơn là tỏ ra khoan dung. Anh ta đang thể hiện quyền lực mới có của mình và cố chứng tỏ với chính mình, anh ta là một người giỏi thỏa thuận như thế nào.
Peter cư xử như một con bò tót hung hăng trước một tay đấu bò với cây kiếm gãy. Tôi cảm thấy bất lực, tức giận và bị làm nhục. Thế rồi tôi nhớ đến những lời của kiếm sư Nhật Bản Musashi: “Bất kể bạn đang ở trạng thái tinh thần nào, quên nó đi. Chỉ nghĩ đến nhát kiếm.” Tôi tự nhủ: “Peter đang cư xử cứng rắn, nhưng nếu mình có thể tìm ra điểm yếu của anh ta, mình có thể đâm nhát quyết định, thậm chí là bằng cây kiếm gãy.”
Tôi gọi điện cho anh ta và nói rõ ràng rằng nếu anh ta không giải quyết vấn đề này trong thời gian hợp lý, tôi sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc thông báo cho tất cả các khách hàng châu Á mà tôi đã giới thiệu rằng anh ta đang cố lừa dối tôi để lấy đi những quyền lợi tài chính mà tôi được hưởng. Tôi đảm bảo với anh ta rằng đây không phải là một lời hăm dọa suông mà là một biện pháp tuyệt vọng. Tôi đã ra đòn và tiếp tục tác động đến cảm nhận của anh về danh dự, vì Peter cho mình là một tín đồ Cơ đốc giáo tận tụy.
“Peter, tôi đang ở tình thế hoàn toàn bất lực và phụ thuộc vào sự tử tế của anh - có gì đó giống tình cảnh của một cô gái điếm đã không nhận được tiền trước khi lên giường với khách. Khi mọi việc xong xuôi, cô ta muốn nhận tiền của mình. Nếu người khách không tôn trọng thỏa thuận của họ, cô ta không thể làm gì được. Người khách đã có những gì anh ta muốn. Tôi ở chung tình cảnh như cô gái điếm đó, yêu cầu anh tôn trọng một thỏa thuận mà anh đã thu được hết các lợi ích từ đó. Tôi đang đe dọa anh vì tôi không có lựa chọn nào khác; tôi không còn con bài nào nữa. Nếu anh dồn một con chó vào ngõ cụt, nó sẽ nhảy qua tường cho dù nó có muốn hay không?”
Thế mà, điều này có kết quả. Peter nhận ra nỗi nhục của tôi lớn đến mức tôi có thể làm bất cứ điều gì để trả thù. Khả năng hủy hoại tiếng tăm của anh ta và của công ty anh ta trong những khách hàng châu Á là rất thực tế. Chúng tôi đã đạt một thỏa thuận là anh ta sẽ trả tiền hoa hồng cho tôi thêm hai mươi mốt năm nữa.
Vào cuối cuộc chuyện trò của chúng tôi, anh ta hỏi: “Chủ đề cuốn sách chị đang viết là gì?”
Tôi bảo anh ta: “Làm thế nào để không bị lừa bời người khác.”
Anh ta cười và nói: “Chị vẫn không bị mất tính khôi hài.” Thực sự, anh ta không biết rằng câu nói của tôi đúng theo nghĩa đen.
Ta phải tàn nhẫn, chỉ vì tử tế
Yếu tố tiếp theo tôi muốn thảo luận hơi lệch đề tài của chương này, nhưng chương này không thể hoàn thiện nếu thiếu nó. Câu hỏi là, trong lúc chúng ta bàn về chủ đề bản năng sát thủ, khi nào thì chúng ta ngưng thực hành bản năng sát thủ và thể hiện lòng nh*** bẩm sinh của chúng ta?
Như Shakespear đã nói trong Hamlet: “Ta phải tàn nhẫn, chỉ vì tử tế.” Bạn không bao giờ nên ngừng thực hiện lòng nh*** của mình. Giữ tình yêu trong tim, nhưng hãy khôn ngoan và bày tỏ lòng nh*** của mình với sự kiềm chế và thái độ lãnh đạm.
Mỗi con người đều có khao khát tỏ ra rộng lượng và cho đi một cách thoải mái. Điều này bao gồm tình yêu, lòng thương, sự kính trọng và những của cải vật chất. Sâu bên trong, là con cái của Đấng Thượng đế thiêng liêng, tất cả chúng ta đều ao ước thực hiện công sức của mình miền phí, chỉ như một cách bày tỏ tình yêu. Đồng thời, chúng ta muốn tưởng tượng cho người khác vượt qua sự mong đợi của họ. Nhưng thực tế của sự sinh tồn hàng ngày khiến nhiều người cảm thấy dè chừng và sợ hãi. Dù thế nào đi nữa, vào lúc này hay lúc khác, chúng ta đã chia sẻ những nguồn năng lực của mình với những người cần đến nhiều khả năng cho phép.
Từ từ, chúng ta nhận thấy, sẽ dễ dàng cảm thông và giúp đỡ những người khó khăn vô danh tính hơn là những người mà chúng ta coi là “những người đặc biệt đối với mình”. Điều này là vì, qua kinh nghiệm, chúng ta thấy sự hào phóng tình thương của chúng ta thường bị lạm dụng. Dường như với một số người, bạn càng cho họ nhiều thì bạn càng phải cho thêm nhiều hơn nữa. Những người này cư xử như thể bạn mắc nợ họ. Từ khao khát muốn chứng tỏ ra tử tế của bạn, bạn đã phơi mình ra mà không có một lớp vỏ bảo vệ.
Điều lạ lùng nhưng rất thật là chúng ta thường đối xử tệ với những người ủng hộ và yêu thương chúng ta nhất.
Beth và Lisa đã biết nhau hơn hai mươi năm. Lisa là một phụ nữ đã ly hôn và sống một mình hơn mười năm. Gần đây, Beth nghe chồng cô thông báo là ông ta muốn kết thúc hôn nhân của họ. Beth chuyển đến ở Lisa trong khi nhà của Beth được bán.
Lisa thông cảm với Beth và muốn giúp cô ấy tất cả những gì cô có thể làm được. Cô cho Beth ở cùng không lấy tiền để giảm bớt chi phí sinh hoạt cho Beth. Lisa mở rộng vòng tay và tấm lòng đối với một người bạn bị thương tổn. Cô chăm lo mọi nhu cầu của Beth. Sáu tháng sau Beth dọn đi và hai người họ chưa nói chuyện với nhau từ lúc đó. Lisa cảm thấy đau lòng và bị xúc phạm bởi sự việc này. Cô nói với tôi: “Tôi đã mở rộng cả trái tim và ví tiền của mình đối với Beth mà không e ngại gì. Tôi cho đi mọi thứ trước khi được yêu cầu. Tôi không thể làm gì hơn được thế, nhưng những đòi hỏi của Beth thì không ngừng tăng.”
Chính vì tử tế, chúng ta phải tàn nhẫn. Một người thực hành Mặt Dày, Tâm Đen biết sự cần thiết của việc kiềm chế và kiểm soát mong muốn thể hiện quá mức lòng trắc ẩn của mình. Lòng trắc ẩn là một trạng thái tinh thần, không phải là một cuộc cạnh tranh mù quáng về mức độ bạn có thể cho người khác nhiều đến thế nào. Thông thường, để tử tế, chúng ta phải kiểm soát mong muốn làm quá mức của mình. Theo cùng phương châm này, bậc cha mẹ tốt biết tầm quan trọng của việc kiểm soát sự thôi thúc muốn nuông chiều con cái quá mức của họ. Họ biết rằng “thương cho roi vọt”, họ phải tỏ ra tàn nhẫn chỉ vì muốn tốt.
Việc có được bản năng sát thủ
Bản năng sát thủ là một khía cạnh của Mặt Dày, Tâm Đen. Không có nó, Mặt Dày, Tâm Đen sẽ không hơn gì những ý định tốt mà không có sức mạnh và khả năng để hành động.
Bản năng sát thủ là sức mạnh đưa chúng ta đến chỗ có những hành động thích hợp bất chấp bản thân, giữ cho chúng ta trên con đường đi tới mục tiêu. Bản năng sát thủ này nằm trong mỗi chúng ta như một phần gen di truyền. Do sự quy định của xã hội, ý tưởng về một bản năng sát thủ bẩm sinh gây cảm giác phản kháng, và chúng ta đè nén nó. Vì bản năng này nằm trong chúng ta, chúng ta chỉ cần làm quen lại với nó.
Hãy nhớ lại lần đầu tiên bạn học cách tập trung cái bánh kếp trong chiếc chảo rán. Bạn bắt đầu bằng việc lắc chảo để làm cho cái bánh trượt tới trượt lui trong chiếc chảo. Sau đó với một cú tung trên không, chiếc bánh lật ngược lại và bạn hứng nó bằng chiếc chảo.
Khi bạn quá nhát và lo lắng về việc liệu chiếc bánh có bay quá cao hay rơi ra ngoài chiếc chảo hay không, kết quả là chiếc bánh của bạn chỉ bay lên có vài in-sơ và không đủ độ cao để lật. Khi nó rơi xuống, bạn sẽ có một mớ tùm lum trong chảo. Ngược lại, khi bạn quá lo lắng rằng chiếc bánh sẽ không lật được, bạn dùng nhiều sức quá và kết quả là chiếc bánh của bạn có thể rớt xuống bếp không trúng chảo.
Khi bạn học làm bánh kếp, bạn cần thăm dò lãnh địa bên trong chính bạn, để chạm được trạng thái tinh thần cho bạn sức mạnh hoàn hảo, sự kiểm soát hoàn hảo, và sự dũng cảm lạnh lùng hoàn hảo. Hãy quan sát cẩn thận trạng thái bên trong của bạn. Hãy quan sát khoảnh khắc ngay trước khi bạn tung chiếc bánh kếp lên cao để nó rớt xuống thật hoàn hảo. Khi bạn tìm thấy trạng thái tinh thần đó, hãy thường xuyên tái tạo nó. Nó sẽ giúp bạn rèn luyện bản năng sát thủ hoàn hảo của bạn.
Việc học cách tung chiếc bánh kếp có vẻ dễ dàng và không có ý nghĩa lắm. Thế nhưng, chân lý của cuộc sống ẩn trong mọi chỗ như nhau. Bài học để có được bản năng sát thủ hoàn hảo không chỉ ở trong các màn đấu bò tót và trong thế giới kinh doanh tài chính cao cấp; nó cũng tồn tại dưới dạng đầy đủ trong cú tung một chiếc bánh kếp.
Trạng thái tinh thần trợ giúp chúng ta trong việc thực hiện một nhiệm vụ trần tục như việc tung chiếc bánh kếp cũng chính là trạng thái tinh thần thực hiện bản năng sát thủ. Khi tôi nói về việc tung chiếc bánh kếp, đó không phải để nói về cái bánh mà là việc chạm được vào điều gì đó bên trong bạn mà chính nó đem lại cho bạn sự dũng cảm để khắc phục sự nhút nhát và do dự bên trong bạn. Đó chính là việc khơi dậy được sức mạnh hoàn hảo, sự kiểm soát hoàn hảo, sự thản nhiên hoàn hảo trong việc hoàn thành những mục đích xứng đáng của bạn.
Sức mạnh của nhà giải phẫu
Một lần tôi nói chuyện với một nhà giải phẫu trẻ từng phục vụ tại Việt Nam. Anh ta kể: “Trường y khoa đã không dạy được gì cho tôi về sự khủng k*** của chiến tranh và những hủy hoại trên thân thể mà con người đó có thể gây ra cho nhau. Trong thời gian ở Việt Nam, tôi thực hiện bổn phận của mình chỉ vì sự tận tụy đối với đồng bào mình và cảm nhận của tôi về lòng trung thành với bổn phận mạnh hơn nỗi sợ hãi của tôi. Lòng trung thành đó đã biến nỗi sợ hãi của tôi thành sự dũng cảm thuần túy và sức mạnh bất chấp bản thân.”
Gần đây, tôi đã trải qua một cuộc giải phẫu nhỏ để cắt bỏ một khối u trên ***. Bác sĩ chỉ cho tôi gây tê bộ phận, vì thế tôi vẫn tỉnh táo trong suốt ca mổ. Mặc dù tôi không cảm thấy đau đớn gì, tôi có thể cảm thấy *** mình bị kéo rất mạnh từ mọi phía, giống như bác sĩ phẫu thuật đang cắt một con Pu'p bê cao su vậy. Bà ấy tiến hành công việc với sự thản nhiên và lãnh đạm, nhưng thái độ này không hề làm tôi khó chịu.
Ngược lại, tôi thấy rất yên tâm về điều này. Trong khi bà ấy làm việc, tôi cảm thấy một tình cảm yêu thương tràn trề tuôn chảy từ đôi tay của bà ấy. Tình yêu thương này mà tôi cảm nhận được xuất phát từ sự lãnh đạm tận tụy của bà trong khi hoàn thành mục tiêu. Hãy xem một đứa bé bị mắc cái gai trong bàn tay. Điều gì là tử tế hơn giữa việc rút nhẹ cái gai khiến nó vẫn còn nằm trong vết thương và mưng mủ, và việc kiên quyết lấy nó ra cho dù bạn có thể làm đứa bé bị đau một lúc?
Những hoàn cảnh làm thể hiện sức mạnh bên trong của hai nhà giải phẫu trên thì khác nhau, nhưng cả hai đều trung thành với mục đích nghề nghiệp của họ. Trong sức mạnh lạnh lùng này có một tấm biển chỉ đường đến bí ẩn của bản năng sát thủ - gốc rễ của Mặt Dày, Tâm Đen.
Tóm tắt các điểm chính
Để thành công trong cuộc sống trong thế giới ngày nay, bạn phải có ý chí và sự kiên trì để hoàn tất công việc.
Sự dũng cảm để kết thúc công việc nhanh và gọn - đó là bản năng sát thủ, gốc rễ của Tâm Đen. Mỗi vĩ nhân và mỗi kẻ đại ác đều có nó.
Bản năng sát thủ này có thể giúp một cá nhân hoàn thành những nhiệm vụ lớn lao hữu ích cho nhân loại, và nó cũng có thể đẩy một cá nhân mang đến sự hủy diệt trên trái đất.
Một con dao có nhiều hữu dụng, và không có nó cuộc sống sẽ rất bất tiện. Thế nhưng một con dao còn là VK giết chóc.
Bản năng sát thủ là một khía cạnh khác của Mặt Dày, Tâm Đen. Nó bảo đảm sự tồn tại của con người trước những yếu tố thù địch của tự nhiên cũng như trước những kẻ khác ngay từ thời tiền sử.
Nếu chúng ta có chút hy vọng nào về việc khắc phục bản tính nhút nhát của mình, thì chúng ta không được quay mặt lại trước khía cạnh đen tối của thực tế.
Nếu những kẻ thù của chúng ta có bản năng sát thủ và biến chúng ta thành nạn nhân, thì chúng ta không có cái may mắn tránh được đề tài này. Như nhà chiến lược quân sự vĩ đại Tôn Tử đã nói: “Biết người, biết ta; trăm trận, trăm thắng.”
Sự thật đáng buồn là người mà sở hữu và sẵn sàng sử dụng một thứ bản năng sát thủ hoàn hảo đã, đang và sẽ luôn luôn là một mặt hàng đáng tiền.
Ta phải tàn nhẫn, chỉ vì tử tế. Bạn không bao giờ nên ngừng thực hiện lòng nh*** của mình. Giữ tình yêu trong tim, nhưng hãy khôn ngoan và bày tỏ lòng nh*** của mình với sự kiềm chế và thái độ lãnh đạm.
Bản năng sát thủ là một khía cạnh của Mặt Dày, Tâm Đen. Không có nó, Mặt Dày, Tâm Đen sẽ không hơn gì những ý định tốt mà không có sức mạnh và khả năng để hành động.
Bản năng sát thủ là sức mạnh đưa chúng ta đến chỗ có những hành động thích hợp bất chấp bản thân, giữ cho chúng ta trên con đường đi tới mục tiêu. Bản năng sát thủ này nằm trong mỗi chúng ta như một gen di truyền.
Chân lý của cuộc sống ẩn trong mọi chỗ như nhau. Bài học để có bản năng sát thủ hoàn hảo không chỉ ở trong các màn đấu bò tót và trong thế giới kinh doanh tài chính cao cấp; nó cũng tồn tại dưới dạng đầy đủ trong cú tung một chiếc bánh kếp. Trạng thái tinh thần trợ giúp chúng ta trong việc thực hiện một nhiệm vụ trần tục như việc tung chiếc bánh kếp cũng chính là trạng thái tinh thần thực hiện bản năng sát thủ.
Việc tung chiếc bánh kếp không phải là về chiếc bánh kếp mà là về việc chạm được vào điều gì đó bên trong bạn mà chính nó đem lại cho bạn sự dũng cảm để khắc phục sự nhút nhát và do dự bên trong bạn. Đó chính là khơi dậy được sức mạnh hoàn hảo, việc kiểm soát hoàn hảo, và sự thản nhiên hoàn hảo trong việc hoàn thành những mục đích xứng đáng của bạn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc