Lười Thê Của Tổng Tài - Chương 18

Tác giả: Lạc Thanh

Y Thượng Tĩnh nhíu mắt ở trong tiệm Fastfood tìm Sử Lộc, aizz, sao lại quên mang theo kính chứ, xem đi, giữa trưa, người đến dùng cơm nhiều lắm, xếp hàng dài dằng dặc, sao có thể tìm được Sử Lộc đây chứ? Đang lúc Y Thượng Tĩnh gọi điện thoại cho Sử Lộc thì bả vai bị vỗ nhẹ, quay đầu lại, Sử Lộc đã ở bên cạnh mình cười híp mắt.
“Chúng ta đến bên kia ngồi đi, tôi đã gọi cơm rồi!” Sử Lộc muốn kéo tay Y Thượng Tĩnh hướng bên cửa sổ đi đến, lại bị Y Thượng Tĩnh tránh né, hơi hơi nghiêng người về phía sau, sau đó chỉ cái bàn trống duy nhất bên cửa sổ kia: “Là ở kia đúng không? Ha ha, cám ơn anh a, tôi sớm đã đói bụng!” Sau đó tự mình đi về phía bên đó.
Ngồi xuống, Y Thượng Tĩnh nhìn nhìn đồ ăn, cơ hồ đều là những món mình thích. Đột nhiên, Y Thượng Tĩnh cảm giác mình có nên thử quen với anh ta hay không…mặc dù mình đối với anh ta thật không có cảm tình gì khác ngoài tình bằng hữu, nhưng là đối với anh ta như vậy rất bất công, quên đi, vẫn là dao sắc chặt đay rối đi, không thể để cho anh ta tiếp tục sai lầm.
“Thượng Tĩnh, em mau ăn a, không phải là đói bụng sao?” Sử Lộc cười nói, sau đó muốn gắp rau cho Y Thượng Tĩnh thì đã rất nhanh bị Y Thượng Tĩnh ngăn lại, “Tôi tự mình làm được!” Sau đó vội vã ăn cơm của mình, đồng thời cân nhắc lời nói mà mình sắp sửa nói ra. Tuy rằng hiện tại trong nhà hàng rất náo nhiệt, nhưng Y Thượng Tĩnh cảm thấy hiện tại có một cổ áp lực vô danh, rất không thoải mái.
Nhưng loại trầm mặc này rất nhanh liền bị phá vỡ. “Thượng Tĩnh, chúng ta bắt đầu hẹn hò từ hôm nay được không!” Sử Lộc tựa hồ đang cố gắng lấy hết dũng khí, nín thở đem lời cần nói nói hết, sau đó còn hít vào một hơi thật sâu.
Ách, anh ta sao lại nhanh như vậy đã nói ra rồi?! Y Thượng Tĩnh nhìn thời gian và địa điểm, không khỏi than thở trong lòng, Sử Lộc này thật đúng là không có tế bào lãng mạn, cho dù muốn nói cũng phải tìm hoàn cảnh thích hợp a! Aizz! “Sử Lộc!” Y Thượng Tĩnh thử mở miệng, “Thật sự rất xin lỗi, tôi không thể đáp ứng anh!”
“Vì sao chứ?” Sử Lộc không hiểu hỏi.
Vì sao ư?! Y Thượng Tĩnh thầm nghĩ, tôi cũng muốn biết vì sao nha! Nhã mỗi ngày đều ở bên tai của tôi nhắc đến những điểm tốt của anh, mà tôi cũng biết là anh rất tốt, nhưng tôi đối với anh thật sự không có cảm giác gì a! Một chữ tình, vẫn là không thể miễn cưỡng!
Nhưng lời này, Y Thượng Tĩnh chỉ có thể nghĩ trong lòng, miệng lại nói : “Bởi vì tôi đã có bạn trai a! Đêm nay chúng tôi còn phải hẹn gặp mặt!” Kỳ thật đêm nay Y mẹ bắt Y Thượng Tĩnh phải đi xem mắt! Từ sau khi Bùi Nhĩ Phàm xuất hiện trước mặt Y mẹ, Y mẹ bỗng nhiên quan tâm đến vấn đề chung thân đại sự của Y Thượng Tĩnh, tìm một ít người cùng nhóm tập thể hình trong ngày thường của bà, giúp Y Thượng Tĩnh tìm đối tượng kết hôn. Hôm nay là thứ sáu, Y mẹ đã an bài cho Y Thượng Tĩnh lần đầu tiên gặp gỡ ngay đêm nay. Y Thượng Tĩnh đối với việc này cũng không tỏ thái độ gì, chẳng qua là thấy Y mẹ quá nhiệt huyết, nhưng lời mẹ nói là phải nghe, gặp mặt là phải đi, nhưng kết quả thế nào, Y Thượng Tĩnh cũng không dám cam đoan.
“Em gạt người! Tiền Duy Nhã rõ ràng nói cho tôi biết em vẫn còn độc thân một mình!” Sử Lộc tức giận, tay trái nắm chặt, đặt lên bàn, tay phải cầm chặt lấy đôi đũa, “Nếu em muốn cự tuyệt tôi thì không cần dùng loại lý do này đâu, em cứ ăn ngay nói thật, tôi vẫn có thể thừa nhận.”
Sử Lộc phản ứng như vậy, cũng là nằm trong dự kiến của Y Thượng Tĩnh. Mỉm cười, nhẹ giọng nói lời nhỏ nhẹ: “Nhã cũng không biết chuyện này, tôi còn chưa nói chuyện này với Nhã. Hơn nữa, việc này mới xảy ra gần đây thôi.”
“Thật sao?” Sử Lộc có chút không tin.
“Đương nhiên!” Y Thượng Tĩnh thuận miệng nói, làm ra vẻ mặt ngọt ngào, “Anh ấy là người xem mắt do mẹ sắp xếp cho tôi , buổi chiều ngày hôm qua anh ấy đã đến đón tôi tan tầm đó! Chúng tôi đã bắt đầu quen nhau chính thức được một tuần rồi…” Nói tới đây thì điện thoại của Y Thượng Tĩnh vang lên, Y Thượng Tĩnh vừa thấy điện báo, là Y mẹ. Y Thượng Tĩnh xin lỗi cười cười, nói, “Anh ấy đang gọi tôi, tôi đi nhận điện thoại nhé. Anh cứ dùng cơm trước đi!” Nói xong, đứng dậy đi về hướng toilet.
“Thượng Tĩnh, em đang gạt tôi đúng hay không?!” Sử Lộc nhìn bóng lưng Y Thượng Tĩnh, thấp giọng nói, “Lúc trước nói là Dịch Thiếu Ương, lúc này đây lại là ai đó? Tôi sẽ không buông tay đâu!”
————
“Alô, mẹ à!” Y Thượng Tĩnh đứng trước cửa toilet, nơi này không quá ầm ỹ.
“Y Thượng Tĩnh, con nhất định phải nhớ kỹ hôm nay đúng năm giờ tan tầm cho mẹ, trực tiếp đến nhà hàng Mỹ Vị, mẹ ở đó đợi con!” Y mẹ ở đầu bên kia điện thoại ra lệnh .
Y Thượng Tĩnh trợn trắng mắt, thực bất đắc dĩ mà nói: “Mẹ, con đã biết! Hôm nay con tăng ca, con đem công việc mang về nhà làm được rồi chứ! Nhưng là, mẹ để con cứ một thân y phục công sở như vầy mà đi xem mắt, như vậy thực thất lễ a!”
“Con không cần lo lắng điều này! Thời gian hẹn là sáu giờ, mẹ đem quần áo của con mang đến, sau khi con tới, chúng ta lập tức sẽ thay quần áo!”
Y Thượng Tĩnh hoàn toàn bị Y mẹ đánh bại, hít sâu một hơi: “Mẹ, mẹ đừng như vậy chứ! Con gái của mẹ rồi cũng sẽ gả được ra ngoài mà!”
“Gả được ra ngoài?! Từ nhỏ đến lớn, mẹ không thấy con có người bạn khác phái nào cả, yêu đương cũng còn chưa nghiêm túc nói qua một lần, hiện tại cũng đã hai mươi lăm rồi, qua hai mươi lăm là liền hai mươi sáu, rồi lại hai mươi bảy! Tiếp đó là ba mươi rồi! Con còn bao nhiêu năm để mà lãng phí nữa hả? Mấy năm này con làm cái gì chứ? Sự nghiệp không làm nổi, còn không bằng sớm lập gia đình chút, sinh cho mẹ đứa cháu ngoại, mẹ cũng muốn giống Trần mẹ nhà bên đùa cháu dưỡng già!”
Y Thượng Tĩnh đưa điện thoại di động ra xa lỗ tai, nhịn xuống suy nghĩ muốn quăng điện thoại đi ở trong đầu, chờ Y mẹ nói hết, vội vàng nói một tiếng: “Mẹ, con biết rồi! Con biết rồi. Mẹ cứ yên tâm đi, con tan tầm liền đến đó, 1 phút cũng không chậm trễ!” Nói xong liền gác máy.
Phù! Y Thượng Tĩnh thở dài một hơi, nghĩ không ra lão mẹ hôm nay sao lại đột nhiên muốn mình đi xem mặt rồi! Aizz, nghe nói người xem mắt đêm nay rất tốt, tuổi sấp xỉ với mình, bộ dạng không tệ… Ý, lão mẹ trước kia không phải nói mình nên gả cho người nhỏ tuổi hơn, để bảo vệ truyền thống tốt đẹp của Y gia sao? Sao lại đổi ý niệm trong đầu rồi? Quên đi, không nghĩ nữa, vẫn là đi qua ứng phó với Sử Lộc rồi nói sau, nhìn xem có thể từ sơ hở Sử Lộc moi ra chút gì đó không. Ý? Đây không phải là phong cách làm việc của mình a, việc này không liên quan đến mình, nó sẽ không ảnh hưởng đến công việc của mình, huống hồ chi sếp cũng chưa để ý tới, mình chỉ là một thư ký quan tâm nhiều tới làm gì?
Y Thượng Tĩnh đem sắp xếp ổn thỏa suy nghĩ của mình xong, đang muốn đi ra, mới phát hiện mọi người đi ngang qua bên cạnh đều dùng ánh mắt rất quái dị nhìn mình, Y Thượng Tĩnh trước sửa sang lại y phục của mình một chút, cảm thấy không có chỗ gì không ổn, lại nhìn quanh bốn phía, thực bình thường a! Lại ngẩng đầu, nhíu mắt, nhìn mấy chữ trên tường: “Nhà vệ sinh nam (Gent)”!
Phản ứng đầu tiên: Như thế nào lại chạy đến nơi đây hả trời?! Nhất định là lúc nãy vừa nghe điện thoại vừa không ngừng đi lại!
Phản ứng thứ hai: Làm sao có thể tựa vào bồn rửa tay của nhà vệ sinh nam chứ? Nhất định là khi suy nghĩ vấn đề vừa nãy liền theo thói quen mà dựa lên rồi!
Phản ứng thứ ba: Á! Nhà vệ sinh nam! Á! Thực mất mặt a! May là nơi này không ai quen biết mình, hiện tại đi còn kịp! Nếu không mặt mũi thật đúng là ném đi được rồi!
Trốn! Y Thượng Tĩnh biến ba bước thành hai bước, hướng về phía nhà vệ sinh nữ mà chạy. Đáng tiếc…
“Thư ký Y!” Giọng nói tao nhã quen thuộc vang lên bên tai của Y Thượng Tĩnh, toàn thân Y Thượng Tĩnh nổi lên một tầng da gà: Thế nào… lại khéo như vậy?!
“Ha ha! Phó tổng! Đi toilet a!” Y Thượng Tĩnh không đầu không đuôi nói một câu như vậy, nhưng lời vừa thốt khỏi miệng, liền có xúc động muốn rút gân! Làm sao có thể nói ra những lời ngu ngốc như vậy chứ?!
Bùi Nhĩ Phàm thấy mặt Y Thượng Tĩnh ửng đỏ, biết vậy nhưng chẳng nể nang gì, cố gắng khống chế biên độ khóe miệng của mình, vẫn là cười nhạt: “Đúng a! Thư ký Y, cô đứng ở lối vào nhà vệ sinh nam làm gì?”
Y Thượng Tĩnh tức giận liếc nhìn Bùi Nhĩ Phàm một cái, thật sự không hỏi không được à! Tức giận nói một tiếng: “Nghe điện thoại! Phó tổng, tôi còn có việc, đi trước đây!” Vừa đi vừa nghĩ, ngày hôm nay. gặp phải Bùi Nhĩ Phàm tuyệt sẽ không có chuyện tốt gì!
“Đợi chút, cùng đi đi!” Bùi Nhĩ Phàm theo sát đằng sau Y Thượng Tĩnh, cùng Y Thượng Tĩnh song song mà đi. Y Thượng Tĩnh không để ý tới, cũng không nói gì. Nhưng là trong lúc vô tình, bước chân có chút thả chậm.
Khi Sử Lộc xa xa thấy Y Thượng Tĩnh và Bùi Nhĩ Phàm cùng nhau đi tới thì trong lòng một cỗ đau đớn, tràn khắp toàn thân. “A? ! Trợ lý Sử, cậu cũng ở đây à!” Bàn bên cạnh đột nhiên có người đứng dậy, Sử Lộc quay đầu lại, hóa ra là Trương Giai Thành. Sử Lộc mỉm cười, cái cảm xúc buồn bực trong lòng khi nãy… xem như chưa có, ở trong này gặp đồng nghiệp công ty vốn là chuyện thường: “Trợ lý Trương cũng ở đây à!”
“Đúng vậy a, đến cùng phó tổng.” Trương Giai Thành cười nói, “Có muốn cùng nhau ngồi chung một bàn hay không!”
“Không cần, chúng tôi đã ăn rồi!” Sử Lộc không hề nghĩ ngợi cự tuyệt, nghĩ đến Trương Giai Thành đúng là đi chung cùng Bùi Nhĩ Phàm, mà Sử Lộc đối với Bùi Nhĩ Phàm luôn luôn có một loại áp lực khó hiểu.
“Sử Lộc, anh muốn đi sao?” Y Thượng Tĩnh gặp lúc Sử Lộc định đứng dậy, liền mỉm cười hỏi. Bùi Nhĩ Phàm thấy Sử Lộc, chỉ thoáng gật đầu, sau đó ngồi xuống bàn bên cạnh. Y Thượng Tĩnh hơi ngây người, nhưng là cũng không để ý lắm.
Sử Lộc nhìn đống đồ ăn trước mặt, há miệng muốn nói, nhưng rất nhanh lại im lặng, khẽ mỉm cười nói: “Làm sao có thể a! Em mới ăn có một nửa mà, đương nhiên là phải chờ em rồi.”
Dạ dày Y Thượng Tĩnh cũng không tốt lắm, cơm chỉ có thể ăn bảy phần no, nếu không sẽ bị rối loạn tiêu hóa, nhưng hôm nay ngay cả ăn cũng chưa tới bảy phần no, Y Thượng Tĩnh cảm thấy hiện tại đã nói thẳng ra, hơn nữa còn là lời cự tuyệt rất rõ ràng, ít nhiều có chút xấu hổ, cứ tiếp tục ngồi như vậy, rất là không thú vị. Vì thế Y Thượng Tĩnh cũng mỉm cười nói: “Không cần. Chúng ta tính tiền đi! Bữa này tôi mời anh… mấy lần trước đều là anh mời, tôi cảm thấy rất áy náy.” Sau đó đi về phía quầy.
Trong nội tâm Sử Lộc, cái cảm giác bị thất bại lại dâng lên, cho tới nay, Y Thượng Tĩnh đều dùng hành động rõ ràng chứng tỏ hai người chỉ có thể là quan hệ bạn bè bình thường, một hồi, bản thân mình lại phá vỡ đi mối quan hệ này, thái độ Y Thượng Tĩnh đối với mình lại càng quyết tuyệt hơn. Nghe Duy Nhã nói, trước kia trong công ty cũng từng có nam đồng nghiệp theo đuổi cô, nhưng cô lần nào cũng đánh bại đối phương ngay lần đầu! Đối với vài vị đồng nghiệp kia mà nói, mình nên coi như là bản thân may mắn, ít nhất cô không có trực tiếp tỏ thái độ kịch liệt mà đối đãi chính mình, ít nhất cô sẽ không đổi số cự tuyệt liên lạc và biến mất ra khỏi thế giới của mình– huống chi, chỉ cần cô vẫn đi làm ở đây, sẽ không có khả năng biến mất trong thế giới của mình!

Xong tất cả mọi việc, Y Thượng Tĩnh lại lặng lẽ đi lên thang máy, khi thang máy mở ra thì đã thấy Tiền Duy Nhã với vẻ mặt đầy ý cười đang đứng chờ ngoài cửa ban công.
“Nghe nói trưa nay cậu cùng Sử Lộc đánh lẻ ra ngoài ăn cơm?” Tiền Duy Nhã vừa thấy Y Thượng Tĩnh, liền tươi cười đi tới, tựa vào trên vai Y Thượng Tĩnh, hỏi chuyện.
Y Thượng Tĩnh một tay đẩy tay Tiền Duy Nhã ra, lấy ra chìa khóa mở cửa, vào nhà, đem túi xách quăng lên trên sô pha, miễn cưỡng ngồi xuống, khép hờ mắt, lười nhác nói: “Đúng a!”
“Thế nào, hẹn hò không thuận lợi à? Xem cậu một bộ dạng mất hứng kìa!” Tiền Duy Nhã ngồi vào bên cạnh Y Thượng Tĩnh, bắt đầu thu thập thông tin mới nhất.
Cao hứng à?! Khi cậu đi nghe điện thoại, trong lúc vô tình chỉ kém 30cm nữa liền bước vào nhà vệ sinh nam, sau đó lại bị sếp bắt gặp một màn mất mặt như vậy, cậu sẽ cảm thấy cao hứng sao? Chỉ là, chuyện này, có đánh ૮ɦếƭ Y Thượng Tĩnh cũng sẽ không nói ra…thật là mất hết mặt mũi!
“Không có hẹn hò! Chỉ là đi ăn bình thường thôi!” Y Thượng Tĩnh khép hờ mắt, bởi vì lời kế tiếp của mình mà nói ra, chắc chắn sẽ làm cho Tiền Duy Nhã hét ầm lên, “Mình đã nói rõ ràng với Sử Lộc rồi, cậu có rảnh thì cũng đi nói hộ với mọi người rằng: Y Thượng Tĩnh và Sử Lộc chỉ là bạn bè, hiện tại vậy tương lai cũng vậy!”
“Cậu! Cậu thật sự đã nói lời tuyệt tình với Sử Lộc rồi?” Tiền Duy Nhã quả thực gào lớn, quay đầu Y Thượng Tĩnh lại về phía mặt mình, “Cậu sẽ không giống như trước đây…”
“Đúng vậy! Nhưng còn chưa đến nỗi tuyệt tình!” Y Thượng Tĩnh cũng mở mắt ra, nghiêm giọng lên tiếng, “Nhưng, nếu về sau mình còn nghe được lời đồn đãi đáng ghét này, thì đừng trách mình ra chiêu độc! Còn có, Nhã, cậu cũng biết tính mình, có một số việc, cậu cũng nên có chừng có mực, bằng không, đừng trách mình trở mặt!”
Tiền Duy Nhã đương nhiên là biết cái Y Thượng Tĩnh đang nói là chuyện mình đem chuyện của cô nói hết cho Sử Lộc, tuy rằng ngoài mặt Y Thượng Tĩnh trông không có tức giận, nhưng Tiền Duy Nhã biết, lúc Y Thượng Tĩnh nói sẽ tự mình đi gặp chính là điềm báo cô đã tức giận. “Biết rồi mà!” Tiền Duy Nhã vỗ vỗ vai Y Thượng Tĩnh, cười hì hì nói, “Trước kia mình cho rằng các cậu có thể phát triển, cho nên mới… Nếu mình biết hiện tại là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, thì mình đây cũng sẽ không nhiều chuyện!”
Y Thượng Tĩnh ném cho Tiền Duy Nhã một câu, “Ánh mắt của cậu tốt ghê nhỉ!” , sau đó lại khép mắt lại, tiếp tục dưỡng thần. Nhưng Tiền Duy Nhã không cam lòng, lắc lắc vai Y Thượng Tĩnh, vừa lắc vừa nói: “Ây, họ Y! Mình từ lầu 7 chạy lên lầu 18, không phải là để nhìn cậu ngủ!”
“Mình không có mời cậu lên đây, càng không cầu cậu ở lại, cậu khó chịu, có thể đi a!” Y Thượng Tĩnh miễn cưỡng nói, “Mình còn muốn ngủ! Mấy ngày nay, mình mệt ૮ɦếƭ đi được! Gần đây phát sinh ra nhiều chuyện quá! Đêm nay còn phải đi xem mắt… ૮ɦếƭ tiệt thật…! Đúng rồi, nếu cậu rảnh rỗi vậy, thì đi mua giùm mình hộp cơm đi, vừa nãy ăn chưa no.”
Tiền Duy Nhã nhìn đôi mắt dọa người của Y Thượng Tĩnh, cũng không tiếp tục lộn xộn thêm nữa: “Tối hôm qua lại chơi game suốt đêm à? Sao cậu lại thành ra như vậy?”
“Không có! Gần đây không có game nào mới, có gì vui đâu!” Y Thượng Tĩnh từ từ khép mắt lại, miễn cưỡng nói, bỗng nhiên lại nhớ ra cái gì đó, đột nhiên mở mắt ra, quay đầu hỏi, “Cậu nói xem, ở tình huống nào, một cô gái rất yêu bạn trai mình lại phản bội bạn trai mình, mà cùng tên đàn ông khác lên giường?”
“Cái gì bạn trai, bạn gái, đàn ông?” Tiền Duy Nhã khó hiểu hỏi, sau đó giật mình, cười mờ ám hỏi, “Làm sao cậu lại đột nhiên hỏi vấn đề này? Nói, nói mau, nói rõ nội tình!”
“Cái gì mà nội tình chứ!” Y Thượng Tĩnh bỗng nhiên có chút hối hận khi nhắc đến đề tài này, “Tối hôm qua mình có xem một cuốn tiểu thuyết, bên trong có một cái tình tiết như vậy.”
“Thật sao?” Tiền Duy Nhã không cho rằng như vậy, Y Thượng Tĩnh mà lại xem loại tiểu thuyết đó sao, trừ khi trời sắp có bão rồi, cậu ấy nghĩ mình sẽ không biết sao, cậy ấy thì có hứng thú với chuyện ngủ cùng chơi game mà thôi! Nhưng dường như cậu ấy không muốn đề cập nguyên nhân thực sự với mình, cũng không thể tiếp tục truy hỏi rồi, “Cậu nói rõ vấn đề kia đi… phân tích tình huống cụ thể chút xem nào!”
“Ách… thôi không cần đâu!” Y Thượng Tĩnh vừa nghe còn phải phân tích tình huống cụ thể, liền không còn hưng trí, tiếp tục nhắm mắt lại, “Cậu có thể đi mua cơm cho mình rồi.”
“Nè! Cậu cho rằng mình là osin ở đợ gì nhà cậu à!” Tiền Duy Nhã kháng cự.
“Cậu cũng có thể lựa chọn không đi! Nhưng, lần sau cậu mà làm không xong báo cáo thì đừng có đến tìm mình nữa nha! Công việc của mình cũng rất nhiều!” Y Thượng Tĩnh ném lại một câu như vậy, liền tìm một tư thế thoải mái mà ngủ tiếp.
Tiền Duy Nhã nghĩ nghĩ về lợi ích một chút, không cam lòng mà đứng dậy, đang lúc xoay người, thì gặp phải Bùi Nhĩ Phàm đang cầm theo một phần cơm đứng đối diện mình, cười hết sức tao nhã, cũng không biết là đã đứng ở đấy bao lâu rồi.
Tiền Duy Nhã vừa nhìn thấy Bùi Nhĩ Phàm, không khỏi ngẩn người, ngây ngô cười nói: “Phó… Phó tổng, Thượng Tĩnh là quá mệt mỏi, cho nên…”
“Hiện tại đang là thời gian nghỉ ngơi!” Bùi Nhĩ Phàm cười khẽ, liếc mắt nhìn Y Thượng Tĩnh một cái, ngủ rất say, cho dù là động đất cấp mười lăm cũng không có biện pháp đánh thức cô. Nhìn lại Tiền Duy Nhã vẻ mặt xấu hổ lại một bộ dạng thong dong, nghĩ rằng, các cô hẳn cũng không phải lần đầu bị sếp túm gáy! Đem thứ cầm trong tay đưa cho Tiền Duy Nhã, “Đây, một lát nữa đưa cho cô ấy đi!” Sau đó, bước vào phòng làm việc của mình.
Tiền Duy Nhã có chút ngẩn ngơ mà nhận lấy hộp cơm, cái này… Xem ra, mối quan hệ giữa Thượng Tĩnh và Bùi phó tổng hẳn là tốt lắm! Xem đi, người này cần cơm trưa, người kia liền đưa cơm tới! Chậc chậc! Có phải là thật trùng hợp quá hay không?!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc