Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong - Chương 54

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Chương 54: Kỳ đại sư tiền đồ vô lượng
“Trận pháp này không thể cứng rắn phá vỡ, thứ nhất có nguy hiểm tính mạng, thứ hai có khả năng khiến cho phản phệ, sinh ra ảnh hưởng với vận thế của cư dân nơi này.” Triệu đại sư nôn đến mặt như màu đất đẩy kính mắt trên mũi, đứng ở bên cạnh Kỳ Yến, “Không biết mọi người có biện pháp gì tốt?”
“Tổng nhân khẩu huyện này có bao nhiêu?” Một vị cao tăng mặc tăng bào màu xanh mở miệng, trong mắt tràn đầy từ bi.
“Nhân khẩu hộ tịch ước chừng bảy mươi vạn người, có điều huyện này có rất nhiều người ra ngoài làm việc, nhân khẩu thực tế hẳn là khoảng năm mươi vạn, ” cổ họng Kỳ Yến rét run, “Nếu trận pháp này hoàn toàn bị kích phát, mệnh cách của tất cả những người này đều sẽ bị thay đổi, thậm chí còn xuất hiện sự kiện tử vong số lượng lớn…”
Mấy chục vạn là khái niệm gì, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều rõ ràng, chính bởi vì như vậy, thái độ của bọn họ mới có thể trịnh trọng đến vậy. Động một phát thì động toàn thân, ván cược này bọn họ đánh không nổi.
“Đến tột cùng là tên thiếu đạo đức đáng chém ngàn đao nào làm ra loại chuyện thiếu đạo đức trái lẽ trời này vậy, ” một vị đạo cô gầy gò mở miệng thấp giọng mắng, “Cái này có gì khác biệt với tà ma ngoại đạo trong sách cổ ghi lại?”
“Cũng không phải quay phim truyền hình, cái gì mà ma đạo chính phái, ” lão đạo tóc hoa râm cúi đầu nhìn la bàn trong tay, kim đồng hồ đang điên cuồng xoay quanh, hiển nhiên khí tràng nơi này đã loạn tới cực điểm, “Hiện tại chuyện chúng ta phải suy xét không phải là vì sao hắn muốn làm như vậy, mà là nghĩ biện pháp phá trận pháp này.”
“Đạo trưởng từ bi, khóa hổ trận và tế thiên trận này bao bọc lấy nhau, động một cái trong số đó, liền bị một cái khác phản phệ, nếu như đồng thời phá giải hai cái…” Cao tăng lộ vẻ mặt khó khăn, tuy ông là cao tăng đắc đạo, nhưng cũng không am hiểu trận pháp, cho nên chỉ có thể nhìn chằm chằm trận pháp bất đắc dĩ thở dài.
Ông cúi đầu niệm một tiếng phật, vê phật châu, bắt đầu niệm kinh văn, âm thanh của ông quanh quẩn giữa núi, rõ ràng là âm thanh không lớn, rồi lại như là truyền khắp mỗi ngõ ngách.
Sát khí vốn còn quay cuồng trên đỉnh núi giống như mực đen bị nước làm trôi đi, tuy rằng vẫn tồn tại, nhưng mà lại pha loãng không ít.
Những đại sư khác giống như đã bị dẫn dắt, từng người lợi dụng công pháp mình am hiểu, bắt đầu áp chế sát khí không ngừng quay cuồng giữa núi rừng. Kỳ Yến nhìn về phía mấy đại sư lợi dụng linh lực bản thân đuổi đi sát khí, ngồi xếp bằng ở trên cỏ.
Một tầng linh khí từ trên người cậu trào ra, từ cỏ cây núi đá bên cạnh cậu trào ra, sau đó giống như sóng biển không ngừng trào ra, đám linh khí đó và sát khí dây dưa cùng một chỗ, giống như kẻ thù không đội trời chung, kịch liệt tranh đấu.
Triệu đại sư ngồi gần Kỳ Yến nhất có cảm ứng mở mắt ra, tuy rằng ông không có bản lĩnh dùng mắt nhìn thấu linh khí, nhưng mà trên người Kỳ Yến tản mát ra linh lực cường đại ông vẫn có thể cảm giác được. Đúng là bởi vì cảm giác được, ông mới có thể kinh hãi vạn phần, cậu thanh niên này đến tột cùng là đồ đệ của vị cao nhân nào, thậm chí có linh lực cường đại như thế, ngay cả ông ta so ra còn kém đối phương.
Thành viên tiểu tổ đặc biệt đi cùng các đại sư đến đây có một ít người biết thuật pháp, lại thêm trong tay bọn họ có dụng cụ đặc biệt kiểm tra đo lường linh khí, cho nên sau khi bọn họ phát hiện các đại sư tản ra linh khí bao trùm vài ngọn núi phụ cận, tất cả mọi người lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Đại sư không hổ là đại sư, vừa ra tay liền không giống bình thường.
Đội trưởng bộ đội đặc chủng Cao Vinh Hoa đi cùng tiểu tổ đặc biệt đến đây ánh mắt quái dị nhìn mấy đại sư cấp trên mời đến, cảm thấy nhân sinh quan của mình trở nên kỳ quái. Nơi này tổng cộng chín vị đại sư, bọn họ hoặc ngồi, hoặc quỳ, hoặc nằm hoặc đứng, mỗi tư thế khác nhau, nhưng mà đều đang vẻ mặt nghiêm túc niệm cái gì đó. Tuy rằng bọn hắn không nhìn được có cái gì phát sinh, nhưng không biết có phải là do tác dụng tâm lý hay không, ngắn ngủn trong mấy phút đồng hồ, ***g *** vốn dĩ hô hấp có chút không thông thuận trở nên thoải mái lên, ngay cả trong không khí cũng mang theo một làn hương cỏ cây thơm ngát.
“Đội trưởng Triệu, ” Cao Vinh Hoa đi đến bên cạnh Triệu Chí Thành, nhỏ giọng nói, “Mấy đại sư đó đang làm cái gì?”
“Đang áp chế sát khí, ” Triệu Chí Thành đem một cái camera kiểm tra đo lường cứng ngắc nhắm ngay các đại sư, sau đó đưa tới trước mặt Cao Vinh Hoa, “Cậu xem.”
Cao Vinh Hoa nhìn thấy trên màn hình, lấy mấy đại sư đó làm tâm, khuếch tán ra năm loại mây sắc màu, mây loại mây màu này đang không ngừng khuếch tán, từng chút một chen khối không khí màu xám vốn dĩ chiếm lĩnh toàn bộ màn hình ra.
“Đây là cái gì?” Cao Vinh Hoa mờ mịt nhìn bản đồ này, bản đồ dự báo thời tiết mây mưa có nhiều màu như vậy à?
“Hình ảnh theo dõi hiệu quả linh lực của các đại sư, ” Triệu Chí Thành điểm điểm tầng mây màu xám, “Đây chính là sát khí từ trận pháp tản mát ra.”
“Cái này cũng có thể làm ra, ” Cao Vinh Hoa hai tay chống nạnh, nhìn nhìn những đại sư tư thế khác nhau, lại nhìn nhìn mấy khối không khí đủ mọi màu sắc trên màn ảnh, “Thật đúng là tiên tiến.”
“Làm gì cũng phải đi cùng thời đại, chúng ta lại không có thiên nhãn, nếu không thấy rõ các đại sư đang làm cái gì, lỡ như cản trở bọn họ thì làm thế nào, ” Triệu Chí Thành đặt camera vào tay Cao Vinh Hoa, “Nếu tò mò thì cứ từ từ xem, cái thứ này rất quý. Chỉ một cái như vậy đã có thể mua được một phòng ở trong khu Tam Hoàn đế đô rồi, cậu cần phải cầm chắc đó.”
“Không đúng, ” Cao Vinh Hoa một phát bắt được Triệu Chí Thành, chỉ chỉ năm loại màu sắc không khí, “Vì sao lại có nhiều màu sắc như vậy?”
“Bọn họ học công pháp không giống nhau, màu sắc đương nhiên khác nhau, ” Triệu Chí Thành nhỏ giọng giải thích, “Không nói cái khác, công pháp của hòa thượng và đạo sĩ có thể giống nhau sao?”
Cao Vinh Hoa ngơ ngác nâng camera giá trị mấy trăm vạn này, cảm giác dường như mình thấy được huyền huyễn thần quái và khoa học kỹ thuật kết hợp hoàn mỹ trong khoảnh khắc.
Một giờ sau, Kỳ Yến đột nhiên mở mắt ra, vỗ vỗ ௱ôЛƓ đứng lên, sau đó nhìn về phía mấy người Triệu Chí Thành.
Chú ý tới ánh mắt của cậu, Triệu Chí Thành vội chạy chậm lại đây, thấp giọng hỏi: “Kỳ đại sư, ngài có yêu cầu gì sao?”
Kỳ Yến vươn tay vỗ vỗ vai hắn: “Đội trưởng Triệu, thời gian không còn sớm, có phải chúng ta nên ăn chút đồ ăn sáng, lại tìm một chỗ ngủ một giấc hay không?”
“Đúng, ” lão đạo trưởng rũ bả vai đứng lên, “Lão đạo sĩ ta từ tối hôm qua đến hiện tại, đều không ăn được bữa cơm thật ngon.” Ông nhìn vài đỉnh núi phụ cận, “Hiện tại sát khí tạm thời khống chế, chỉ cần trước đêm trăng tròn tìm được biện pháp giải quyết, liền không phát sinh chuyện gì. Hiện tại mấy người sốt ruột cũng vô dụng, người là sắt cơm là thép, một bữa không ăn đói bụng đến hoảng loạn, mấy người già bọn ta cũng không thể so với người trẻ tuổi các cậu được.”
“Mong các vị đại sư yên tâm, chúng tôi đã an bài tốt địa điển dừng chân, ” Triệu Chí Thành cũng biết bọn họ trực tiếp kéo mấy đại sư *** núi có chút không phúc hậu, chỉ là tình huống nguy cấp, bọn họ không thể không làm như vậy, “Xin lỗi, là chúng tôi suy xét không chu toàn.”
“Điều này cũng trách không được các cậu, ” lão đạo trưởng sống gần tám mươi tuổi, làm sao không biết tính toán của đám người Triệu Chí Thành, chỉ có điều ông cảm thấy đây đều là việc nhỏ, không thèm để ý mà thôi.
Lúc xuống núi, xe chạy còn cẩn thận hơn cả lúc lên núi. Triệu đại sư chung xe với Kỳ Yến vừa rồi đã nôn một lần, dạ dày đã trống trơn, dù hiện tại lắc lư lợi hại như vậy, ngược lại cũng không khó chịu.
“Kỳ đại sư trẻ tuổi như thế, lại có năng lực cao cường đến vậy, quả thực khiến người ta sợ hãi than thở.” Chính Triệu đại sư cũng có đồ đệ, đồ đệ lớn nhất hiện tại cũng đã bốn mươi tuổi, kết quả ngay cả một chút số lẻ của Kỳ Yến cũng còn kém hơn. Người so với người tức ૮ɦếƭ người, nếu ông có thể thu một đồ đệ có thiên phú như Kỳ Yến, khẳng định ngủ cũng có thể cười đến tỉnh lại.
“Triệu đại sư ngài khen trật rồi.” Kỳ Yến cười cười, bày đủ tư thái khiêm tốn.
Triệu đại sư hít một hơi: “Lần này cậu thật sự không nên đến.”
Trước khi bước lên phi cơ, ông cũng đã nghe nói về chuyện của Ngụy đại sư và Tiền đại sư, cho nên lúc này đây ông ôm tâm tình lành ít dữ nhiều mà đến. Hoặc là nói, những người tới đây lần này, gần như tất cả mọi người đều chuẩn bị chịu ૮ɦếƭ.
“Triệu đại sư, lúc ở trên máy bay cháu đã nói, trước khi ra cửa cháu đã bói toán, lúc này đây chúng ta nhất định có thể gặp dữ hóa lành, hóa hiểm thành an, ” Kỳ Yến cười nói, “Huống chi có mấy đại sư đức cao vọng trọng như các ngài ở đây, cháu có cái gì để sợ hãi.”
“Nghé con mới sinh không sợ cọp, ” Triệu đại sư bật cười, vỗ bả vai Kỳ Yến nói, “Cơ mà có bốc đồng, lòng mang nhân đức là đúng.”
Kỳ Yến cười cười, bày bộ dạng hậu bối ngoan ngoãn, không nói gì.
Kỳ Yến cho rằng người của tiểu tổ đặc biệt sẽ an bài cho bọn họ ở trong khách sạn, kết quả không biết họ từ chỗ nào tìm một căn biệt thự, an bài chín người vào căn biệt thự này, còn an bài bộ đội đặc chủng trong ba tầng ngoài ba tầng bảo hộ bọn họ.
Loại thái độ cẩn thận này của tiểu tổ đặc biệt, khiến Kỳ Yến cảm thấy có chút không đúng lắm, hình như là đang đề phòng cái gì.
Bữa sáng chuẩn bị thực thanh đạm, vừa vặn thích hợp với dạ dày thật lâu không dùng cơm lại có chút xóc nảy của bọn họ, sau khi mọi người miễn cưỡng ăn chút gì đó, liền trở về phòng ngủ bù, để lại mấy nhân viên ban ngành có liên quan cùng ngồi thảo luận.
“Triệu đội, người ở tổ các cậu thường giao tiếp với mấy đại sư này, cậu xem trong mấy vị này, ai có thể làm chủ?” Cao Vinh Hoa liên tục hai ngày không ngủ, hiện tại trong phòng chỉ còn lại có hai người là hắn và Triệu Chí Thành, cả người đều thả lỏng.
Trước kia hắn và Triệu Chí Thành từng làm chiến hữu, cho nên quan hệ cũng không tệ lắm, không thì nhiệm vụ lần này, cấp trên cũng sẽ không an bài hắn tới đây. Bởi vì đề cập đến quá nhiều cơ mật, nếu tiết lộ ra ngoài, tạo thành ảnh hưởng mặt trái với xã hội thì rất không tốt.
“Đều là đại sư có tên tuổi, ai có thể làm chủ?” Triệu Chí Thành mệt mỏi nhéo nhéo mũi, muốn mình có tinh thần một chút, “Loại chuyện này đã vượt qua phạm vi chúng ta có thể xử lý, nếu mấy đại sư đó không giải quyết được, vậy thì thật sự là phiền toái.”
“Vị Kỳ đại sư kia là người như thế nào, còn trẻ như vậy cũng được các cậu mời lại đây?” Trong một đám người lớn tuổi, Kỳ Yến trẻ tuổi có vẻ phá lệ chói mắt.
“Vị Kỳ đại sư này…” biểu tình của Triệu Chí Thành có chút vi diệu, “Lý lịch cậu ta bình thường, chuyện nổi danh từng làm qua cũng ít, nhưng chỉ cần là chuyện cậu ta ra tay can thiệp, cuối cùng đều được giải quyết hoàn mỹ. Nổi danh nhất chính là núi Hồng Lương và tiểu khu Lục La, hai chuyện này trong tổ chúng tôi còn đau đầu, kết quả một mình cậu ta liền làm xong chuyện.”
“Bên khai phá tiểu khu Lục La không phải xảy ra tai nạn xe bị thương nặng mà ૮ɦếƭ à?” Cao Vinh Hoa không hiểu, “Vậy xem như làm xong hả?”
“Nhà khai phá kia cũng không phải là thứ gì tốt, chuyện xấu đã làm cũng có thể đựng đầy một sọt, ” Triệu Chí Thành lắc lắc đầu, “Vị Kỳ đại sư này cũng rất có ý tứ, từ khi cậu ta ra tay, tiểu khu Lục La liền không xuất hiện sự kiện quái dị nữa, nhưng mà cố tình nhà khai phá kia lại tới lúc xui xẻo, vận xui một chút cũng không ít.”
“Cậu thanh niên này còn rất ân oán phân minh, ” Cao Vinh Hoa lắc lắc đầu, “Cậu gọi cậu ta đến, chính là vì vậy à?”
“Không, bởi vì cậu ta có thể câu thông với sơn thần, ” Triệu Chí T*** giọng nói, “Toàn bộ tiểu tổ chúng tôi đều cảm thấy cậu ta là thiên tài, ngay cả Tiền đại sư cũng từng nói, vị Kỳ đại sư này tiền đồ vô lượng.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc