Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong - Chương 159

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Chương 159: Phiên ngoại bảy
“Em nói cái gì?” Trà trong tách của Sầm Bách Hạc đổ đầy bàn, ngay cả laptop cũng không thể may mắn thoát khỏi, có điều loại thời khắc quan trọng này, hắn đã không có tâm tình đi quản laptop. Sầm Bách Hạc ba bước thành hai bước đi đến trước mặt Kỳ Yến, “Em nói cái gì, lặp lại lần nữa?”
“Em nói chúng ta kết hôn!” Kỳ Yến kéo Sầm Bách Hạc ngồi xuống trên ghế, sau đó đem một quyển vở đặt ở trước mặt hắn, “Anh xem, đây là ngày hoàng đạo em tính.”
“Ngày mười tám tháng sau?”
“Còn không phải sao, để tính ra ngày tốt thích hợp với hai người chúng ta, em tĩnh tâm suy tính thiệt nhiều ngày, đều không tốt, ” Kỳ Yến thở dài, “Vốn là hai mươi sáu tháng này cũng là ngày hoàng đạo hiếm có, có điều đó là ngày tốt cho hôn nhân nam nữ, không thích hợp hai người đàn ông chúng ta.”
Kỳ Yến lại giải thích cho Sầm Bách Hạc một phen về bát tự và âm dương thiên hợp, từ đầu tới đuôi Sầm Bách Hạc giống như ngây dại, chỉ biết ừ ừ a a, không đưa ra được bất luận đề nghị hữu dụng gì.
“Anh… có phải không muốn hay không?” Kỳ Yến lấy quyển vở lại, thở dài nói, “Quên đi, dù sao nghi thức kết hôn của chúng ta cũng không được pháp luật bảo hộ. Lấy tình cảm hai người chúng ta, kết không kết cũng giống nhau!”
“Nói bậy!”
Sầm Bách Hạc một phát bắt được Kỳ Yến, rút quyển vở trong tay cậu ra: “Sao giống được, ngày mai anh liền kêu người bắt đầu an bài, địa điểm kết hôn liền an bài trên hải đảo của nhà chúng ta thế nào?” “Còn có đồ chú rể cũng phải đặt làm theo yêu cầu, chỉ còn một tháng thời gian, anh phải lập tức liên hệ nhà thiết kế mới được, ” trong đầu Sầm Bách Hạc nhảy ra vô số ý tưởng, cả người đều lâm vào trạng thái mừng như điên, “Rể phụ chuẩn bị mười hai người có đủ không?”
“Đúng, còn có đầu bếp nhất định phải là đại trù, còn có nhẫn!”
“Em ngồi dây chốc lát đã, anh lập tức gọi điện thoại liên hệ!”
Sầm Bách Hạc nói chuyện quá gấp, Kỳ Yến ngay cả cơ hội chen vào nói cũng không có, nhìn Sầm Bách Hạc xoay tới xoay lui trong thư phòng, không ngừng gọi điện thoại, không ngừng nghe.
“Vấn đề có thể dùng tiền giải quyết thì đều không phải là vấn đề.”
“Người này không được, tôi muốn đại trù đồ ăn Hoa Hạ chính tông cấp tông sư.”
“Minh tinh? Trước hết không vội, tôi hỏi người yêu xem có thích nghệ nhân hay không rồi lại nói.”
“Muốn bao nhiêu tiền cũng được, tôi không thiếu tiền!”
Kỳ Yến lần đầu tiên thấy Sầm Bách Hạc nói trắng ra với người khác là hắn không thiếu tiền như thế, đây quả thực vi phạm thói quen sinh hoạt bình thường của Bách Hạc.
Cậu nhìn laptop đã đen thùi trên bàn, cùng với mép bàn nhiễu nước, giúp hắn dời laptop đi, sau đó dùng khăn tay lau khô nước trên bàn.
Không biết cậu ***ng phải chỗ nào, màn hình laptop sáng lên, màn hình laptop thực sạch sẽ, ngoại trừ phần mềm cần thiết cho công việc, không có bất luận phần mềm giải trí gì, hình nền là ảnh chụp cậu mặc một cái áo lông có mũ, ngồi ở bên cửa sổ đọc sách, không biết Bách Hạc chụp lúc nào.
Cậu lấy điện thoại di động ra chụp lại màn hình laptop, sau đó đăng lên weixin.
Tiền đẹp trai nhất: hình nền máy tính của người yêu.
Rất nhanh weixin liền có động thái.
Trầm đạo trưởng, Triệu đại sư, Bùi đại sư, tiểu Dương like cho bạn.
Vương Hàng: cút!
Lâm Thạc: lăn!
Lâm Bằng: buồn nôn!
Tiền đẹp trai nhất: tôi cứ thích bộ dạng mấy người không quen nhìn tôi, lại không làm gì được tôi, ha hả!
“Bịch!”
Thư ký mới tới nghe văn phòng tổng giám đốc truyền đến âm thanh vật nặng rớt xuống, tò mò nhìn về phía đồng nghiệp làm trợ lý cho tổng giám đốc: “Tổng giám đốc làm sao vậy?”
“Có thể là dượng cả đến, ” đồng nghiệp không ngẩng đầu lên nói, “Mỗi tháng luôn có mấy ngày như vậy, cô phải hiểu trong lòng một người đàn ông hai mươi sáu tuổi vẫn là lão xử nam có bao nhiêu đau khổ.”
“Lão, lão xử nam, ” thư ký mới da mặt có chút mỏng, “Hẳn là không đến mức đi.”
Bộ dạng tổng giám đốc không tồi, lại là người thừa kế tương lai của xí nghiệp Vương thị, người đàn ông như vậy làm sao có thể tìm không ra bạn gái?
“Đây cũng không phải là tôi nói, là bạn tốt của tổng giám đốc nói, ” trợ lý nhỏ giọng nói, “Cô ngàn vạn lần đừng nói lộ, nếu để tổng giám đốc nghe được, vậy liền… cô hiểu mà.”
Thư ký rụt cổ, cảm thấy mình vẫn là đừng buôn dưa tương đối tốt.
“Mình phắc, Kỳ Tiểu Yến càng ngày càng ghê tởm, ngày ngày show ***!” Vương Hàng tranh thủ lúc rảnh rỗi lướt weixin một phen, tức giận đến độ thiếu chút nữa đập di động, càng nghĩ càng giận, hắn trực tiếp gọi một cú điện thoại qua di động Kỳ Yến.
“Kỳ Tiểu Yến! Cậu đủ rồi đó, lại khoe *** như vậy, cẩn thận tớ kéo đen cậu!”
“Cậu mỗi ngày khoe súp gà phổ cập khoa học linh ta linh tinh, tớ còn chưa nói cậu cái gì nữa, ” cả người Kỳ Yến đều vùi vào trong chăn, “Làm người phải công bằng, tớ nhịn cậu, cậu nhất định cũng phải nhịn tớ. Trang weixin không phải chính là để lấy đến like cho nhau, ghê tởm vỗ tay cho nhau sao, chúng ta còn là bạn tốt không hả?”
“Phi, hiện tại cậu càng ngày càng không biết xấu hổ!” Vương Hàng hít sâu hai cái, “Trời tối rồi, tuyết còn lớn như vậy, cậu không ôm ổ chăn với người đàn ông của cậu, chạy tới đăng weixin cái gì.” Vương Hàng uống một ngụm cà phê, áp chế cơn buồn ngủ, “Người so với người tức ૮ɦếƭ người, tớ còn ở công ty tăng ca, cậu lại sống nhàn nhã.”
“Ai kêu tớ có một người đàn ông siêu cấp có tiền, còn có một người mẹ siêu cấp có tiền, ” Kỳ Yến giọng mang đắc ý, “Loại chuyện này là hâm mộ không được, hì hì hì hì ~ ”
“Tớ vẫn là kéo đen cậu đi, ” Vương Hàng ghê tởm đến thiếu chút nữa nhổ cà phê ra, “Cậu nói chuyện đàng hoàng cho tớ.”
“Được rồi, hiện tại cậu càng ngày càng không đáng yêu, ” giọng điệu Kỳ Yến trở nên đứng đắn lên, “Lão tam, tớ có một chuyện rất quan trọng nói vói cậu.”
“Nói.” Vương Hàng nhìn văn kiện trên màn hình máy tính, đang chuẩn bị lưu lại.
“Tớ muốn kết hôn.”
“Cái gì?!” Vương Hàng sửng sốt, “Kết với ai? Lão tứ, cậu là người đứng đắn đó, ở với Sầm Bách Hạc cho tốt, đừng làm rộn ra cái gì mà kết hôn, đến lúc đó đừng trách anh em đoạn tuyệt tình nghĩa bạn bè với cậu.”
“Cậu đừng miên man suy nghĩ, ý của tớ là nói, tớ chuẩn bị kết hôn với Bách Hạc. Tuy rằng không có giấy chứng nhận, nhưng bọn tớ không muốn thiếu nghi thức.” Kỳ Yến cười một tiếng, âm thanh truyền đến Vương Hàng ở đầu kia điện thoại, mang theo một chút dịu dàng, “Đến lúc đó cậu và lão nhị nhớ tới làm rể phụ cho tớ.”
Vương Hàng sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Được, địa điểm kết hôn an bài chưa?”
“Bách Hạc đang an bài, có điều ngày kết hôn là tớ tính, ” Kỳ Yến nói, “Chờ về sau cậu và lão nhị chuẩn bị kết hôn, tớ cũng tính ngày lành tháng tốt cho các cậu, hơn nữa thống nhất giá lương tâm, chỉ lấy năm trăm.”
“Vậy cậu dứt khoát tính giúp tớ trước xem, bà xã tương lai của tớ núp ở đâu, sao tớ còn chưa tìm được, ” ngón trỏ tay phải Vương Hàng nhẹ nhàng vuốt ve chuột máy tính, cong cong khóe miệng, “Nếu tớ tìm được, cũng không cần mỗi ngày bị cậu đút đồ ăn chó.”
“Bổn thiên sư bấm ngón tay tính toán, nhân duyên của cậu còn ở ba năm sau, cho nên không cần quá sốt ruột, nóng nảy không ăn hết đậu hủ nóng.” Kỳ Yến nói, “Mười tám tháng sau, ngày đã định rồi, cậu nhất định phải nhớ rõ dành ra mấy ngày đó nha.”
Cúp điện thoại, Vương Hàng nhìn di động một lúc lâu, khẽ cười một tiếng, để điện thoại di động xuống tiếp tục làm việc.
Vài ngày sau, ngoài phòng làm việc nghiên cứu văn hóa truyền thống Hoa Hạ, một lão thái thái tóc hoa râm, mặc sườn xám nhung màu đen đứng ở cửa tiệm thật lâu, rốt cuộc đẩy cửa tiệm ra đi vào.
“Lão nãi nãi chào ngài, xin hỏi ngài có yêu cầu gì?” Lâm Bằng thấy là một bà lão thoạt nhìn vô cùng già, muốn vươn tay đỡ lão thái thái này, nào biết bảo tiêu phía sau lão thái thái động tác càng nhanh, cẩn thận đỡ lão thái thái.
“Chào cậu, ” lão thái thái cười cười với Lâm Bằng, có vẻ hiền lành lại tao nhã, bà nhìn phòng làm việc phong cách cổ xưa này, “Xin hỏi Kỳ đại sư có đây không?”
“Ngài chính là Tôn nãi nãi đi?” Lâm Bằng nhớ Kỳ Yến đã nói với cậu ta, hôm nay có một lão thái thái từ hải ngoại trở về sẽ đến bái phỏng, “Ông chủ chúng tôi đang ở bên trong, ngài mời đi bên này.”
“Cám ơn.” Tôn lão thái thái lần thứ hai nói lời cảm tạ với Lâm Bằng, mới chậm rãi đi về hướng phòng Kỳ Yến.
Lâm Bằng nhìn ra bà đi đứng có chút bất tiện, nhưng mà giơ tay nhấc chân vô cùng tao nhã, nhìn ra từ nhỏ đến lớn bà đều sinh hoạt trong một hoàn cảnh giàu có lại tốt đẹp, mới dưỡng ra khí chất quanh thân dù là già đi nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy xinh đẹp này.
Tôn thái thái cho dù ở nước ngoài cũng từng nghe đại danh Kỳ Yến, khi bà thấy Kỳ Yến là một cậu nhóc vô cùng trẻ tuổi, trên mặt bà cũng không có lộ ra biểu tình kinh ngạc gì, mà là nói: “Kỳ đại sư, hôm nay lão thân phải quấy rầy cậu.”
“Tôn thái thái không cần khách khí như thế, ” Kỳ Yến rót cho bà một tách trà, “Đây là trà an thần, có trợ giúp với giấc ngủ của người già, ngài nếm thử.”
“Cám ơn.” Tôn thái thái mang trà lên uống một hơi, đưa tay kêu bảo tiêu canh giữ ở trong phòng đều lui ra ngoài, sau đó mới mở miệng nói, “Kỳ đại sư, trong lòng lão thân có rất nhiều chuyện chưa từng làm rõ, hiện giờ lớn tuổi, không muốn cứ luôn mơ hồ, cho nên hy vọng cậu có thể giúp tôi.”
“Tôn thái thái, cháu chỉ có thể làm được chuyện liên quan tới huyền thuật, nếu là mặt khác, chỉ sợ không thể giúp ngài.”
“Tôi biết, ” Tôn lão thái cười cười, “Vấn đề khó khăn trong lòng tôi, cũng chỉ có Kỳ đại sư có thể giúp tôi cởi bỏ.”
Kỳ Yến nhìn lão thái thái hạc phát đồng nhan trước mặt, cũng cười: “Ngài mời nói.”
“Tôi hai mươi tuổi gả cho tiên sinh nhà tôi, không lâu về sau, liền theo hắn xuất ngoại. Khi còn bé tôi có một người bạn tốt, từng ngủ chung một ổ chăn, ăn cùng một bát cơm với tôi, chúng tôi còn từng lập lời thề, phải làm bạn tốt cả đời, ” Tôn lão thái hít một hơi, “Chỉ là sau đó mặc dù tôi đã về nước mấy lần, còn từng nhờ người hỏi thăm tin tức cô ấy, nhưng mà cũng không liên lạc được.”
“Khi còn bé mẹ tôi mất sớm, tuổi cô ấy mặc dù xấp xỉ tôi, lại giống như chị gái chăm sóc tôi, ” Tôn lão thái cười khổ, “Nói ra không sợ cậu chê cười, nếu không nhờ cô ấy, khi còn bé đại khái mỗi ngày tôi đều trốn ở góc phòng khóc nhè.”
“Tôi già rồi.”
“Con cái đều lớn, vướng bận duy nhất, chỉ có người chị em này. Không biết cô ấy… còn ổn không, tôi muốn lại cùng cô ấy ngồi với nhau trò chuyện, uống trà.”
“Năm đó chúng tôi đã hẹn, phải làm bạn tốt cả đời.”
Kỳ Yến nghe Tôn thái thái nói xong, im lặng một lúc lâu: “Ngài luôn luôn tìm bà ấy sao?”
“Đúng vậy, ” trên mặt Tôn lão thái thái lộ ra nghi hoặc, “Chỉ là vẫn luôn không tìm thấy, không biết cô ấy dọn đi đâu. Lúc đó internet không phát triển như hiện tại, rất nhiều tư liệu hộ khẩu theo chuyển nhà sửa đến sửa đi, muốn tra tìm cũng không dễ dàng, Hoa Hạ lớn như vậy, ngay cả thám tử tư cũng tìm không thấy cô ấy.”
“Tôi nghe nói Kỳ đại sư có một loại biện pháp tìm người, cậu có thể giúp tôi một tay không?”
Kỳ Yến im lặng một khắc: “Ngài có nghĩ tới, kết cục không phải như ngài muốn hay không?”
Tôn lão thái ngẩn người, sau đó cười nói: “Tôi biết cậu đang lo lắng cái gì, chỉ là tôi lớn tuổi rồi, năm nay đã tám mươi tám tuổi, đây có thể là một lần cuối cùng tôi về Hoa Hạ. Kết cục như thế nào, tôi đều có thể tiếp nhận, ít nhất… tôi có thể biết cô ấy ở chỗ nào, đời này sống tốt hay không. Dù là ૮ɦếƭ, cũng có thể tìm được linh hồn cô ấy, trò chuyện với cô ấy.”
“Tôi có lỗi với cô ấy, lời hứa năm đó không có thực hiện được, ” Tôn lão thái xoa xoa khóe mắt, “Nhưng tôi không thể làm như hứa hẹn này chưa từng xuất hiện.”
“Được, cháu giúp ngài.”
Tôn lão thái thoải mái mỉm cười: “Kỳ đại sư, cám ơn cậu.”
Kỳ Yến xoay người lấy một cái hộp từ trên kệ xuống, bên trong có một hộp nhang.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc