Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong - Chương 104

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Chương 104: Giao lưu học thuật

“Mẹ, nước La Sam này thật sự là không biết xấu hổ, ” Hướng Cường đem văn kiện trong tay vỗ vào trên bàn, tức đến mặt đều xanh, “Người của bọn họ bị chúng ta bắt, còn không biết xấu hổ đến đòi người, vô liêm sỉ cũng không có cách nào hình dung bọn họ!”
“Mắng chửi người thì mắng chửi người, đừng đem mẹ ra, làm mẹ không dễ dàng, còn phải thường xuyên bị mắng, có thiên lý hay không?” Một nữ đồng nghiệp vừa mới vào tổ không lâu đem văn kiện cầm lên nhìn thoáng qua, “Hội giao lưu huyền thuật hữu hảo quốc tế, đó là thứ gì?”
“Còn có thể là cái gì, chính là tu sĩ, giáo đồ, hòa thượng, đạo sĩ linh tinh các quốc gia xáp lại cùng chỗ, ở mặt ngoài xưng là giao lưu, trên thực tế là để các quốc gia đánh giá nhau.” Nữ đồng nghiệp là mới điều tới, còn chưa biết cong cong quẹo quẹo trong đó, cho nên Hướng Cường giải thích với cô một lần, “Mấy năm nay thuật sĩ nước chúng ta ở hội giao lưu vẫn luôn không chiếm ưu thế, may mà mỗi lần giao lưu, Tiền đại sư đều sẽ chỉ đạo cho mọi người một phen, không thì thể diện mọi người đã sớm không còn.”
“Chỉ là hiện tại…” Đề cập đến vấn đề về quốc gia, nữ đồng nghiệp biết tính nghiêm trọng của sự việc, nhịn không được nhíu mày, đoạn thời gian trước Tiền đại sư đã đi về cõi tiên, cố vấn đặc biệt bọn họ mới mời mặc dù có chút danh khí trong giới, nhưng luận bản lĩnh thật so ra kém Tiền đại sư.
Lời này tuy rằng cô chưa nói ra, Hướng Cường cũng hiểu được ý của cô, hắn thở dài, “Hiện tại chỉ cầu mong những đại sư đó nguyện ý ra mặt, giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này.”
“Cái đó… bên chúng ta không phải là có Kỳ đại sư sao?” Nữ đồng nghiệp nhắc tới Kỳ Yến, hai má hơi hơi đỏ lên, “Kỳ đại sư lợi hại như vậy, nhất định có thể giúp chúng ta mở mày mở mặt.”
“Kỳ đại sư lợi hại, còn giúp chúng ta không ít, lúc trước vì chuyện trấn Vương Hương, cậu ấy thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn, hiện tại người mới từ bệnh viện đi ra, tôi thật sự không có mặt mũi lấy việc này đi quấy rầy cậu ấy.” Hướng Cường chú ý tới hai má nữ đồng nghiệp có chút đỏ lên, “Ân Na, mặt cô làm sao vậy, bệnh hả?”
Ân Na sờ sờ mặt: “Mặt tôi làm sao?”
“Đỏ như ௱ôЛƓ khỉ vậy, ” Hướng Cường hồ nghi xem xét Ân Na, “Đây không phải là bị bệnh gì đi?”
“Anh mới bệnh!” Ân Na liếc Hướng Cường một cái trắng mắt, quay đầu về phòng làm việc của mình.
“Cô ấy đây là ý tứ gì?” Không hiểu ra sao bị người ta quăng sắc mặt, Hướng Cường cảm thấy mình có chút oan uổng.
“Cậu đây là ngây ngây ngốc ngốc, không hiểu lòng của phụ nữ, ” Triệu Chí Thành đi đến, dùng kẹp văn kiện trong tay vỗ vỗ lưng Hướng Cường, “Xứng đáng cậu bây giờ còn độc thân.”
“Đội trưởng, anh không cần vậy đi, ” Hướng Cường nằm úp sấp trên bàn, hữu khí vô lực lật xem hạng mục công việc cần chú ý trong hội giao lưu huyền thuật, “Tôi nào biết cô ấy xảy ra chuyện gì.”
“Cậu cảm thấy Kỳ đại sư thế nào?” Triệu Chí Thành cười như không cười nhìn Hướng Cường, “Còn không rõ à?”
“Không, không thể nào?” Hướng Cường sửng sốt một lúc lâu, “Chỉ là Kỳ đại sư có người yêu mà.” Hướng Cường cũng không nói quan hệ giữa Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, dù sao thì tình cảm giữa hai người, rất nhiều người đều không thể tiếp thu, hắn sợ nói ra sẽ ảnh hưởng đến Kỳ đại sư. Hiện tại biết được Ân Na lại ôm ý tứ ở phương diện kia với Kỳ đại sư, hắn theo bản năng cảm thấy có chút không tốt.
“Kỳ đại sư có bạn gái à?” Triệu Chí Thành kinh ngạc nhìn Hướng Cường, hắn thế mà còn không biết việc này, vốn dĩ hắn còn cảm thấy cô bé Ân Na này không tồi, có thể giới thiệu hai người ở chung nhiều một chút, hiện tại xem ra là không được.
Có điều Kỳ đại sư giấu bạn gái quả thật quá sâu, bọn họ cùng hợp tác nhiều lần, chưa từng nghe Kỳ đại sư đề cập qua việc này, hắn cũng chưa từng gặp bạn gái cậu ấy.
“Đội trưởng, anh nói hội giao lưu lần này nên mời Kỳ đại sư không?” Hướng Cường thực thông minh lựa chọn nói sang chuyện khác, “Việc này tôi nghĩ thật lâu, cũng không biết làm như thế nào.”
“Cậu cảm thấy người trẻ tuổi hiện tại, có mấy ai so được với Kỳ đại sư?” Triệu Chí Thành bất đắc dĩ cười khổ, những quốc gia khác đều là già dẫn trẻ, đến chỗ bọn họ, người có thể trọng dụng cơ bản đều là cao tuổi, trẻ tuổi vừa năng lực không đủ, lại kinh nghiệm không đủ, căn bản không trọng dụng nổi.
Thời kì giáp hạt là chuyện rất xấu hổ, Hoa Hạ những phương diện khác hiện tại đều phát triển không tồi, cố tình ở phương diện huyền thuật trì trệ không tiến, nhất là đạo thuật bản thổ, không chỉ không có tiếng tăm ở nước ngoài, ngay cả một ít dân chúng theo đạo của nước mình, cũng càng tin giáo phái đến từ bên ngoài.
Làm đội trưởng tiểu tổ đặc biệt, địa vị của Triệu Chí Thành ở cục quốc an cũng thực xấu hổ, những người khác lén lút gọi hắn là đội trưởng lông gà vỏ tỏi, kỳ thật hắn đều biết.
Nhưng mà biết lại có ích lợi gì, tiểu tổ đặc biệt của bọn họ bởi vì các loại nguyên nhân mà lúc xử lý sự kiện phi khoa học, không thể quang minh chính đại đi xử lý không nói, còn phải tìm các loại nguyên nhân kỳ quái che giấu, có một ít còn là lấy cớ từ mấy tiết mục đã truyền lưu từ lâu trên mạng.
Nhưng mà mặc kệ người bên ngoài nói như thế nào, chỉ cần hắn làm việc cho dân chúng, có lợi cho tương lai, vậy hắn sẽ kiên trì làm tiếp.
Kỳ Yến nhận được một bức thư mật từ thành viên cục quốc an tự mình đưa tới, mở bìa giấy dai ra, hắn nhìn thấy bên trong có một bức thiệp mời dát vàng, chính diện viết “thiệp mời hội thảo luận nghiên cứu huyền thuật quốc tế”, màu xanh sẫm làm nền, hoa hồng in lên thật tinh xảo, chỉ cần mỗi bức thiệp mời này, cũng đủ để gọi là hàng mỹ nghệ hiếm có.
Càng làm cho hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn chính là, lần này tới đưa thiệp mời cho hắn chính là thành viên tổ khác của cục quốc an, mà không phải người của tiểu tổ đặc biệt.
Cái này thật sự là có chút ý tứ.
Hắn cười cười, mở thiệp mời mang theo mùi hương nhàn nhạt, chữ viết là thể chữ nhỏ Pu't lông tự tay viết, lạc khoản mở đầu đều mang theo chú ý và văn nhã mà thư hương thế gia thế kỷ trước mới có.
Bất luận là ai nhìn đến một tấm thiệp mời như vậy, đều sẽ cảm giác được thành ý của đối phương, có loại cảm giác sung sướng được người ta tôn trọng.
“Hội giao lưu cử hành ở đảo Hoa Hồng, kỳ hạn năm ngày, người tham dự có thể dẫn theo người yêu xuất hành…” Kỳ Yến nhìn đến câu này, có chút động lòng.
Trong «công lược yêu đương» có nói, du lịch sẽ khiến tình cảm giữa người yêu được thăng hoa, cậu và Bách Hạc đã quen biết thời gian không ngắn, nhưng còn chưa bao giờ nghiêm túc đi ra ngoài chơi, cẩn thận suy nghĩ một chút, còn rất khiến người ta tiếc nuối.
Nghĩ vậy, Kỳ Yến liền lấy điện thoại di động ra nhấn số Sầm Bách Hạc, muốn hỏi ý kiến của hắn.
«Công lược yêu đương» có nói: điện thoại và tin nhắn thích hợp, sẽ khiến người yêu biết, bạn đang nghĩ về hắn.
Kỳ Yến cảm thấy lời này rất có đạo lý, bởi vì từ sau khi Sầm Bách Hạc đến công ty, cậu đã bắt đầu nhớ hắn. Nhớ nhung người mình yêu, trong cái nhìn của Kỳ Yến, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa không có gì để xấu hổ cả.
“Bách Hạc, ” sau khi điện thoại thông, Kỳ Yến liền cười ha ha nói: “Hiện tại anh bận không?”
Sầm Bách Hạc đem bản kế hoạch trả lại cho quản lý ngành, đặt ngón trỏ tới bên môi, ý bảo quản lý chớ có lên tiếng, quản lý cho rằng ông chủ muốn nói chuyện làm ăn với người ta, nhất thời ngay cả khí cũng không dám thở.
“Không bận, em đang làm gì?”
“Không có gì, chỉ là nhớ anh, ” Kỳ Yến lăn trên sô pha, “Em không quấy rầy đến anh làm việc đi?”
“Không có, hiện tại văn phòng chỉ có mình anh, ” sắc mặt Sầm Bách Hạc ửng hồng, ngay cả cổ cũng đỏ, “Anh cũng nhớ em.”
“Du lịch được tài trợ chi phí?” Sầm Bách Hạc nghe Tiền Tiền ở đầu kia điện thoại nói liên miên giải thích, trong đầu đã hiện lên bộ dạng Tiền Tiền.
Khẳng định biếng nhác nằm ở trên sô pha, trong *** ôm gối ôm mềm mại, hoa quả điểm tâm cậu thích bày đầy trên mặt bàn vươn tay có thể ***ng tới, tóc xoăn rậm rạp rối bù trên đỉnh đầu cậu, giống như chú gấu trúc lười nhác, nhìn như mềm mại đáng yêu, nhưng mà nghiêm túc lên, cũng là mãnh thú có sức chiến đấu vô cùng đáng sợ.
“Đúng, du lịch được tài trợ, còn là đảo Hoa Hồng bình thường không mở ra với bên ngoài. Bọn họ nói có thể mang người yêu, em cũng không phải chó FA, nhất định phải dẫn anh theo.”
«Công lược yêu đương» lại nói, làm một bạn trai đủ tư cách, phải cho người yêu biết bạn xem trọng cô ấy, mà còn nguyện ý dẫn cô ấy tham dự bất luận trường hợp gì có thể xuất hiện, không để cô ấy sinh ra ảo giác bạn không coi trọng cô ấy.
Kỳ Yến rất xem trọng Sầm Bách Hạc, không nỡ để hắn khổ sở vì chút việc này, cho nên việc cậu làm được thì nhất định phải làm.
Đàn ông mà để người yêu đau lòng thất vọng, là rất kém cỏi.
Sầm Bách Hạc vẫn luôn kiên trì quan điểm này, cho nên khi biết được Kỳ Yến muốn cùng hắn đi du lịch, hắn không chút suy nghĩ đáp ứng, cho dù cái đảo Hoa Hồng nghe đồn không mở ra với người ngoài đó, lúc còn rất nhỏ hắn cũng đã đi qua.
“Được, nghe tên đã cảm thấy là một nơi rất tốt, ” giọng Sầm Bách Hạc hơi hơi khựng lại, “Có điều anh là nam, em dẫn anh đi có thể không tốt hay không?”
“Sao lại không tốt, ” Kỳ Yến không vui, “Bọn họ nói có thể mang người yêu, anh là người yêu của em. Em mang anh đi không phải là thực bình thường sao? Nếu bọn họ không đồng ý, cùng lắm thì chúng ta không đi đảo Hoa Hồng, hai chúng ta một mình đến chỗ khác chơi, dù sao chúng ta cũng không thiếu tiền.”
“Được, ” Sầm Bách Hạc cảm thấy mình giống như rơi vào hũ mật, thà rằng ૮ɦếƭ chìm ở bên trong, cũng không muốn đứng lên.
Hai người nói chuyện điện thoại gần tới nửa giờ, mới lưu luyến không rời cắt đứt cuộc trò chuyện. Sầm Bách Hạc nhìn lại, phát hiện quản lý ngành còn ở trong văn phòng, nhíu mày: “Hóa ra ông còn ở đây à?”
Quản lý ngành: vậy thật sự là xin lỗi nha, cảm giác tồn tại của tôi rất thấp, không khiến cho ngài chú ý.
“Ngại ngùng, trì hoãn thời gian của ông, người yêu tôi muốn tôi đi du lịch với em ấy, thời gian trò chuyện liền hơi dài chút, ” Sầm Bách Hạc thở dài một tiếng, “Vốn dĩ loại chuyện này tôi hẳn nên sớm nghĩ đến, còn làm cho em ấy đến quan tâm.”
Vẻ mặt quản lý ngành mang biểu tình tôi hiểu: “Ông chủ, người yêu ngài khẳng định rất yêu ngài.”
“Thật sự sao?” Sầm Bách Hạc ngẩng đầu nhìn ông ta, không tiếng động dùng ánh mắt ý bảo ông ta lại nói thêm một chút.
Quản lý ngành chỗ nào biết được thiệt giả, chẳng qua bịa chuyện một câu nịnh nọt ông chủ mà thôi, chỉ là đối diện ánh mắt lóe sáng của ông chủ, ông ta chỉ có thể nghiêm trang chững chạc mà nói lời vô căn cứ.
“Cá nhân tôi cảm thấy cô ấy hẳn là rất yêu ngài, không thì sao lại nói chuyện điện thoại với ngài lâu như vậy, còn muốn ngài theo cô ấy đi du lịch, ” quản lý ngành thông minh nịnh nọt ông chủ và bà chủ tương lai một phen, “Nhưng người được ngài coi trọng, khẳng định có mị lực cá nhân độc đáo, nếu cô ấy muốn đi ra ngoài chơi, khẳng định không thiếu bạn, nhưng mà người cô ấy muốn đi cùng, vẫn chỉ có ngài thôi.”
“Tôi hiểu, ” khóe miệng Sầm Bách Hạc vểnh lên, không chút nào che giấu tâm tình mình tốt, “Cám ơn ông phân tích.”
Quản lý ngành: thật không ngờ ông chủ lại thật sự tin, thật sự tin…
Tục ngữ nói, người khi yêu chỉ số thông minh sẽ giảm xuống, ngay cả ông chủ anh minh cơ trí, sau khi trúng độc dược ái tình, chỉ số thông minh cũng giảm xuống trên diện rộng.
“Anh Hướng, tôi nghe nói Kỳ đại sư đồng ý tham gia hội giao lưu lần này hả?!” Ân Na kích động tìm Hướng Cường, “Việc này có thật không?”
Danh sách người tham dự do Hướng Cường quản lý, cho nên cô chỉ có thể đến chỗ hắn hỏi thăm tin tức.
Hướng Cường đồng tình liếc nhìn Ân Na một cái, đúng vậy, người ta không chỉ muốn tới, còn muốn mang bạn trai đến cọ ăn cọ uống cọ du lịch.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, nguyên nhân có thể làm cho Kỳ đại sư chủ động đáp ứng lời mời, lại là lời đồn đãi không biết Kỳ đại sư nghe được ở đâu, nói người yêu từng ở đảo Hoa Hồng đều có thể đầu bạc đến già, sống ૮ɦếƭ không chia ly.
Chỉ là Kỳ đại sư cũng không ngẫm lại, đảo Hoa Hồng không mở ra với người ngoài, người yêu có thể tới nơi này ở có thể có bao nhiêu? Vợ chồng người yêu có thể tới nơi này, đều là thân phận không thể dễ dàng tách ra, mặc kệ giữa hai bên có phải có thể yêu nhau hay không, thì cũng có thể đầu bạc đến già.
Ai, bất kể thế nào, Kỳ đại sư vui là được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc