Lão Đại Sủng Vợ! - Chương 52

Tác giả: Thanh Hoài

- Tiểu Quyên, đừng như vậy nữa có được không? Anh biết là mình có lỗi với em rất nhiều, nhưng xin em cho anh cơ hội để sửa chữa và bù đắp những tổn thương mà anh gây ra...có được không?
Từng hạt mưa rơi lộp bộp trên đầu hắn, hắn đứng lặng nơi đó, cô đứng dậy vừa mỉm cười vừa lắc đầu.
- Không! Cuộc sống đâu phải ai cũng hoàn hảo, ai ai rồi cũng sẽ có lúc mắc phải lỗi lầm, chúng ta đều không ngoại lệ.
Nụ cười trên khoé môi hắn dần dần nhích lên, cuối cùng thì vợ hắn cũng đã chịu mở lời với hắn, hắn biết cô ấy vẫn còn rất yêu hắn mà.
- Đứng ngoài mưa không tốt đâu, chúng ta mau vào nhà có được không?
- Được!
Hắn mỉm cười rồi tiến tới bế cô vào thẳng trong nhà. Mưa tầm tã cũng bắt đầu dứt, chỉ còn để lại những hạt nước nhỏ lấp lánh như ánh ngọc trai đậu mỏng manh trên những phiến lá, cuối cùng thì cầu vồng cũng đã xuất hiện. Sau cơn mưa trời lại sáng.
[...]
Có cảnh *** đề nghị ai có đầu óc "chong xáng" xin đừng lướt tiếp, mà chắc vô đây đọc rồi thì chắc cũng không còn ai "chong xáng" nữa phải không?
Trần Dương Thần đặt Hạ Quyên Quyên xuống phía bồn tắm một cách nhẹ nhàng. Nhìn chiếc đầm ướt nhẹp của cô mà hắn xót.
- Để anh giúp em thay đồ.
Hắn vô tư định chạm tay vào cổ áo cô thì liền bị cô hất mạnh sang một bên rồi đưa hai tay lên che ***. Nhìn gương mặt đang đỏ ửng lên là biết là cô đang xấu hổ tới mức nào, sao tên này có thể ngang nhiên nói như vậy cơ chứ?
- Tiểu Quyên của anh ngượng sao? Thôi nào! Anh còn lạ gì cơ thể em chứ?
- Anh...đồ lưu manh...
- Cho ông xã giúp bà xã được phép thay đồ nhé.
Gương mặt hắn tựa hồ điệp, mê hoặc trái tim nhỏ của cô. Cô dần dần bỏ hai bàn tay xuống. Trần Dương Thần như cá gặp nước liền chộp lấy thời cơ nhanh gọn lẹ.
Bàn tay to lớn mở chậm rãi từng cúc váy một, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn phục vụ người khác tắm.
- Tiểu Quyên, anh yêu em.
- Em biết...
Cô hơi e thẹn, chiếc cúc váy cuối cùng cũng được tháo ra, để lộ một thân hình vô cùng ***, với đường cong hình chữ S quyến rũ. Hắn khẽ nuốt nước bọt, rồi tháo từng lớp áo lót đầy vướng víu trên người cô ra, quăng chúng sang một bên.
Hắn rất nhẫn nại cố gắng kiềm chế *** rồi từ từ bế cô vào bồn, rắc một ít cánh hoa hồng lên trên mặt nước, xả vào bồn một ít tinh dầu thơm, làn nước nóng hoà quyện làm một tạo một cảm giác vô cùng thoải mái.
Cơ thể Hạ Quyên Quyên như được lạc vào một chốn bồng lai tiên cảnh, rất dễ chịu.
Hắn mỉm cười nhìn vẻ mặt của cô nàng mà chịu không nổi. Trần Dương Thần lấy một ít sữa tắm lên cơ thể cô rồi nhẹ nhàng xoa xoa khắp cơ thể trắng nõn của cô, lúc đầu cơ thể cô có bất ngờ nhưng rồi cũng quen.
- Tiểu Quyên, dễ chịu không?
- Ừm...có...
Hắn mỉm cười, lâu rồi mới thấy cô cười hạnh phúc như vậy, sau khi tấm lưng đã được xoa đầy sữa tắm, hắn dần dần đưa cái *** tham lam đến khắp nơi trên người cô.
Bàn tay hắn chạm nhẹ vào *** trái của cô, tinh nghịch trêu đùa chúng. Hạ Quyên Quyên giật mình đẩy ra, gương mặt lại ửng hồng vì xấu hổ.
- Anh làm gì thế?
Cô hét lên.
- Nhìn cơ thể em mà *** của anh nó lại tỉnh giấc.
Hắn thì thầm vào tai cô rồi cắn *** nó, cô khẽ rên.
- Anh...đồ đại Biến th' này...
- Tiểu Quyên, cho anh nhé! Anh thực sự rất muốn em, muốn chiếm hữu em, cả thể xác lẫn trái tim này.
Không đợi cô trả lời, hắn đã mạnh bạo P0'p nắn hai *** cô, rồi ngấu nghiến *** lấy chơi đùa nó.
Hạ Quyên Quyên run rẩy lên, cô ôm lấy đầu hắn, mặc sức cho hắn đang chơi đùa cô.
Hắn cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô một cái rồi quay sang *** lấy nụ hồng cho đến khi nó căng cứng lên, một tay *** một tay tham lam rình mò đường cong của cô, làn nước ấm trong bồn càng thêm sự H**g phấn.
Hắn rờ mò chiếc bụng phẳng lì của cô, chiếc lưỡi đá xoáy rồi ngậm lấy nụ.
Hạ Quyên Quyên khẽ run lên, ưỡn cặp *** về phía hắn, cặp lưng dài trắng nõn nà tạo một đường cong vừa vặn, đầu óc cô như bị bỏ bùa, mơ hồ và ảo diệu, chỉ cảm thấy cơ thể nóng lên bất thường, *** trong người lại trỗi dậy.
- Ưm...Thần...
- Tiểu Quyên, cơ thể em thật sự rất mẫn cảm nha, nhìn xem...
Hắn chạm nhẹ vào hoa huy*t của cô, chỗ đó đã ẩm ướt lên từ bao giờ rồi.
Hắn mỉm cười khoái chí còn cô thì xấu hổ muốn độn thổ.
- Tiểu Quyên, anh bế em ra ngoài nhé.
Hạ Quyên Quyên chỉ ngượng ngùng gật đầu.
Trần Dương Thần bế cô lên rồi đặt cô trên đùi mình, ánh mắt chim ưng ngắm nhìn cặp *** tròn kia, hắn hôn nhẹ lên nó.
- Nhìn tư thế này cũng không tồi phải không?
Hắn vỗ nhẹ vào hai ௱ôЛƓ cô, cặp *** tròn đầy gợi cảm cũng rung rinh theo.
- Thần...em yêu anh...
Cô thì thầm hôn nhẹ lên môi hắn, hắn chau mày tỏ vẻ không đủ.
Đôi môi mọng ngay lập tức bị hắn khoá trái, một tay nâng đầu cô lên, một tay giữ chặt eo cô lại, Hạ Quyên Quyên nhanh trí hiểu ý phối hợp với Trần Dương Thần, hai cô cô ôm lấy đầu hắn, cuống quýt hôn, thật là một cảnh tượng đẹp đẽ, cơ thể người con gái ôn nhu quấn lấy người con trai mãi không rời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc