ình Yêu Cuồng Nhiệt Sau Khi Kết Hôn - Chương 35

Tác giả: Nhất Cái Mễ Bính

Ngày hôm sau Giang Hạo Phong đi làm, Thẩm Thư Kiệt dậy sớm chuẩn bị tây trang cho anh, cũng lấy thứ mà hôm qua đã giấu đi vào nhà vệ sinh.
Giang thiếu gia nhíu mày tìm kiếm xung quanh, thấy cậu đi vào thì liền hỏi: “Dao cạo râu của anh đâu?”
Thẩm Thư Kiệt lập tức đưa ra rồi cười tít mắt nói: “Em muốn cạo râu cho anh.”
Vẻ mặt Giang thiếu gia nghiêm túc nhưng trong mắt lại có chờ mong.
Thẩm Thư Kiệt thấy anh cam chịu thì lập tức bôi bọt cạo râu lên mặt anh, sau đó ngừng lại vài giây để tìm nơi xuống tay. Đây là lần đầu cậu cạo râu cho người ta, đưa dao cạo râu qua phải qua trái rồi cuối cùng ôm cổ Giang Hạo Phong: “Ôm em lên.”
Nói xong liền bị ôm lên bồn rửa mặt, dưới mũi Giang thiếu gia bị cậu bôi loạn giống như ông già râu bạc, Thẩm Thư Kiệt cảm thấy dáng vẻ của anh rất buồn cười liền vươn tay chấm miếng bọt cạo râu bôi lên mũi Giang thiếu gia, còn chưa thưởng thức xong thì đầu đã bị bàn tay to lớn của Giang thiếu gia giữ chặt, sau đó sườn mặt sạch sẽ lập tức bị dính bọt giống như anh.
Thẩm Thư Kiệt tránh khỏi tay anh, trán tựa trán anh, cười: “Đồ ngốc.” Sau đó một tay giữ mặt anh một tay cạo râu cho anh.
Tiễn Giang thiếu gia đi làm, Thẩm Thư Kiệt dọn dẹp đơn giản rồi làm bánh quy hình trái tim, phòng bếp không có lọ đựng, cậu lấy chìa khoá phòng giữ đồ từ chỗ quản gia rồi đi tìm.
Trên đất nhà kho bày biện rất nhiều hộp bánh ngọt, quản gia nói cho cậu biết đó là cố ý nhờ người làm, còn có một ít là do Giang Hạo Phong cảm thấy đẹp nên giữ lại, Thẩm Thư Kiệt cảm thấy rất kinh ngạc, Giang Hạo Phong mà cũng lưu giữ những thứ này sao?
Cậu chọn một cái có vẻ bình thường, vừa định đi ra ngoài thì phát hiện bên ngoài hộp sắt là một cái logo quen thuộc.
Cậu nhìn những chữ trên đó, lập tức có chút hoảng hốt.
Tên cửa tiệm này rất quen, giống như cửa tiệm lúc trước mà cậu làm công. Cậu giật mình một lát rồi lật đáy hộp, phía dưới là địa chỉ và cách liên lạc, cũng giúp cậu xác định năm làm ra nó.
Giống như là sắp tìm được đáp án, cơ thể cậu C*ng c*ng, bỏ hộp sắt trong tay sang bên cạnh rồi bắt đầu tìm kiếm.
Trong mấy trăm cái hộp to nhỏ đó, hơn phân nửa có logo của cửa tiệm kia.
Cậu nhớ Giang Hạo Phong đã tự mình đến tiệm mua vài lần, nhưng số lượng lại không lớn như vậy.
Còn nữa, cửa tiệm kia đã không còn từ trước khi bọn họ kết hôn, bàn tay cậu run rẩy, bắt đầu tìm ngày sản xuất.
19 tuổi…
21 tuổi…
18 tuổi…
Không có nhiều hộp có ghi ngày lắm, nhưng năm tháng lại rõ ràng, thời gian đều là sau khi bọn họ quen biết, trước khi kết hôn.
Trong đầu cậu hiện lên vô số hình ảnh, gặp gỡ rồi kết hôn, hình ảnh vụn vặt, cuối cùng lại dừng ở vẻ mặt của Giang Hạo Phong khi nói: “Cậu không thích tôi cũng không sao, dù sao thì tôi cũng không thích cậu.” Truyện được chỉnh sửa và đăng tại ThichTruyen.VN - Thích Truyện Chấm VN
Trước kia cậu không quen Giang Hạo Phong, cứ tưởng rằng anh nói không thích, chính là thật sự không thích.
Trong lòng cậu đã có đáp án khẳng định, mới vừa lấy điện thoại thì nhận được điện thoại của Lý Minh, cậu điều chỉnh tâm trạng rồi mở miệng: “Lý tổng tìm tôi sao?”
“Gần đây có phải Tiểu Thẩm không nhận việc nữa không?”
“Dạ.”
“Đúng lúc, chỗ tôi có một chương trình thực tế, bên đó rất muốn mời cậu tham gia, họ đã điện thoại cho tôi vài lần rồi, cậu có thể tham gia được không?”
Nếu không phải bên đó cứ mời mãi thì Lý Minh cũng sẽ không chủ động liên hệ với Thẩm Thư Kiệt, Thẩm Thư Kiệt suy nghĩ vài giây rồi đồng ý, cậu không thể vứt bỏ mặt mũi của Lý tổng.
“Được rồi, đi chung với hai người mới, cậu nhớ chăm sóc bọn họ.”
“Lý tổng nói sao thì cứ vậy đi.”
Ngắt máy, Thẩm Thư Kiệt do dự một lát, cuối cùng vẫn không điện cho Giang Hạo Phong. Cậu nghĩ, nếu là thật, Giang Hạo Phong bị vạch trần như vậy cũng sẽ không được tự nhiên.
Khi Giang thiếu gia về nhà thì Thẩm Thư Kiệt đang thu dọn quần áo, anh nghi ngờ hỏi: “Có việc?”
Thẩm Thư Kiệt gật đầu: “Nhận chương trình thực tế.”
Giang Hạo Phong vừa nghe thì lập tức có chút mất hứng: “Chẳng phải em không nhận loại này sao?”
“Lý tổng kêu em dẫn người mới.”
Giang thiếu gia nhíu mày: “Lý Minh ép em làm?” Nói xong liền lấy di động.
Thẩm Thư Kiệt đang ngồi trên giường nhưng thấy anh làm như vậy thì lập tức đứng lên nhảy vào người anh, Giang Hạo Phong bị cậu làm cho giật mình, vội vàng nâng ௱ô** cậu để chân cậu vòng quanh eo mình, Thẩm Thư Kiệt giống như gấu túi ôm anh cười: “Em cũng muốn thử, dù sao thì công ty sắp xếp công việc thì vẫn phải đi mà.”
Giang Hạo Phong ôm cậu lên giường, vẻ mặt mất hứng: “Em đi công tác lúc này là chiếm dụng thời gian của anh.”
Hai tay Thẩm Thư Kiệt nâng mặt Giang Hạo Phong, cười tủm tỉm hôn anh: ‘Chiếm dụng bao giờ?”
Giang Hạo Phong có chút không được tự nhiên, lập tức nói sang chuyện khác: “Muốn đi bao lâu?”
“Quay ngoài trời, hai ba tuần sẽ xong.”
Giang thiếu gia “À” một tiếng, vẫn bất mãn như trước.
Thẩm Thư Kiệt cười tít mắt: “Nói nhanh, em chiếm dụng thời gian của anh bao giờ?”
Sắc mặt Giang thiếu gia không tốt nhìn cậu: “Em biết.”
“Em biết là chuyện của em, anh không nói cho em biết lại là chuyện của anh.”
“…”
Thẩm Thư Kiệt hỏi Giang Hạo Phong: “Giang Hạo Phong, anh nói xem, chúng ta bây giờ có được xem là đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt không?”
Giang thiếu gia nghiêm túc nói: “Cái gì mà tình yêu cuồng nhiệt, kết hôn lâu vậy rồi.”
“Vậy anh thích em sao?”
“Em nói đi?”
“Anh chưa từng nói thích em, cho nên em không biết.”
“…”
Thẩm Thư Kiệt ôm cổ anh hôn vài cái: “Em thích anh như vậy, anh có thích em không?”
Cậu hỏi rất chân thành, trong đôi mắt trong suốt ấy, ngoại trừ tình cảm sắp tràn ra thì không còn gì khác: “Giang Hạo Phong, em thích anh, anh thích em không?”
Giọng nói chân thành của cậu làm anh mở miệng trong vô thức: “Không thích em, cưới em…” Còn chưa nói xong thì Giang thiếu gia đã nhớ ra gì đó, vội vàng dừng lại.
Trong đôi mắt vẫn luôn giả vờ cứng rắn của Thẩm Thư Kiệt xuất hiện một tầng nước, cổ họng như bị cái gì đó chặn lại, trong lòng ê ẩm trướng trướng, không biết là đau hay là vui mừng.
Giang Hạo Phong thấy cậu như vậy thì lập tức biết mình bại lộ, anh quay đầu sang hướng khác, dự định mặc kệ Thẩm Thư Kiệt hỏi gì thì có ૮ɦếƭ cũng không thừa nhận.
Đợi một lát lâu, Thẩm Thư Kiệt vẫn không nói chuyện, cậu chậm rãi dựa đầu vào cổ Giang Hạo Phong, im lặng ôm anh, cho đến khi bên cổ có chút ẩm ướt ấm áp, bên tai mới truyền đến giọng nói rất khẽ: “Vậy anh thích em bao lâu rồi?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc