Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ - Chương 32

Tác giả: Pe_Thy_lovely_kt

-"Cái gì, Onew ở nhà cậu á" Y há hốc mồm hét lên, giọng nói có chút bấn loạn
-"Cha cậu thật sự là muốn khiêu chiến với cậu rồi a" Nhỏ cầm miếng bánh kem trong tay cắn một miếng vừa nhai vừa nói
-"Hừ, ông già cổ lỗ sĩ ૮ɦếƭ tiệt đó, không có cửa đâu" Cô khoanh tay tức giận nói, uống ực một ngụm rượu vang đến khi cạn đến đáy ly
-"Jenny, đó là vị hôn thê của nàng sao" hắn lạnh lùng nói, đáy mắt hiện lên tia không cam lòng và có chút giận dỗi
-"Ân, đúng a, đó là Onew kẻ thù không đội trời chung của Jenny" Khi nhìn thấy vẻ mặt tức tối của cô lúc vừa nghe cái tên đó xong nhỏ nhanh nhẹn nói, ánh mắt có vẫn to tròn mà hồn nhiên trong sáng
-"Ta nhất quyết không chấp nhận hắn trở thành chồng nàng dù có phải Gi*t hắn" Giọng hắn trầm thấp, bá đạo vô cùng, tia hàn băng lạnh lẽo từ lời nói của hắn làm cho nhiệt độ trong phong giảm đi đáng kể
-"Bình tĩnh nào Tư Kì Phong, dù ngươi không nói thì Jenny cũng sẽ có ૮ɦếƭ cũng từ chối cuộc hôn nhân này" Y thở dài chán chường nói, ngón tay lười nhác xoay xoay rượu đỏ trong ly, nở nụ cười tiêu sái lòng người làm cho biết bao cô gái trẻ đáng đứng ở quầy rượu điêu đứng cả tâm hồn
-"Cậu đừng có làm dáng nữa, dẹp ngay đi" Cô hậm hực nói, ánh mắt đảo qua vị trí của mọi người xung quanh, không hẹn mà rùng người một cái bởi cái nhìn thèm thuông mê hoặc của các cô nương tươi trẻ đầy sức sống
-"Gì chứ, tự nhiên giận khoai tây chém khoai sọ là sao"
-"Hừ"
-"Ủa, ai kia mà quen vậy ta" Nhỏ nheo mắt nhìn về phía cậu đang tiến gần đến phía này, mái tóc dài được thả ra, không biết cố tình hay vô tình mà bị gió thổi bay bay làm cho cậu vô phần tuấn mĩ, cặp mắt xanh không sóng nước dịch chuyển, yên vị đảo về phía cô, nhỏ gãi đầu cười cười vẻ bất đắc dĩ, biết rằng chuẩn bị sẽ có người ăn dấm chua nhiều à nha
-"Mới nhắc tào tháo tào tháo đã xuất hiện" Y cười vẻ châm chọc, mắt mọc lên cây đinh khó chịu, cái tên ૮ɦếƭ tiệt đó từ ngày xuất hiện đã mang tới bao rắc rối
-"Tào tháo gì, quỷ đó chứ, công nhận cũng thiên ha mới nhắc đã xuất hiện" Cô cười khẩy nói
-"Jenny, em làm gì ở đây gì" Cậu quét mắt không để ý tới viên đạn khẩu đại bác to tướng đang nhằm về phía mình mà bắn, từ cái miệng mỏng mà toát ra câu nói ôm nhu
-"Onew, cậu về nước khi nào sao không bảo tụi tôi tới đón, làm cho bọn này cứ không đâu mà lo lắng tai họa ập xuống a" Y nhếch mép nói, giọn lạnh nhạt vô cùng, con mắt đảo ra nhìn xuống phía dưới ban công của nhà hàng
-"Không cần cậu phải bận tâm, với lại tôi cũng chẳng dám ra lệnh với cậu ra đón tôi" Cậu điềm tĩnh, gương mặt không chút cảm xúc nói
-"Vậy sao, vậy mà tôi cứ tưởng cậu coi chúng tôi chẳng là gì chứ" Ánh mắt y nhìn thẳng vào gương mặt điển trai không hơn thua gì mình
-"Thôi đi mà" Nhỏ dang hai tay sang cả hai người tỏ vẻ muốn hai người dừng lại
-"Tuyết Lan, đúng là chỉ có cậu là đáng yêu nhất a, không như ai kia" Cậu mỉm cười ôn nhu, khóe mắt lại chíu xuống y, y cười khẩy hất mặt ra chỗ khác
-"Ngươi có ý gì hả?"Chàng lạnh lùng không chút lưu tình liếc nhìn cậu bằng ánh mắt kinh dị nhất, cánh tay rắn chắc cơ bắp ôm lấy eo nhỏ kéo vào lòng, vừa vặn đặt một nụ hôn lên má nhỏ, nhỏ ngượng chín cả mặt, hai ngón tay chọt khẽ vào người chàng
-"Đừng nói đây là bạn trai cậu nha" Cậu mơ hồ, nghi ngờ liếc nhìn
-"Ừ, bạn trai tớ đấy" nhỏ lí nhí nói
-"Thế thì đừng hiểu lầm, Tuyết Lan không phả mẫu người tôi thích, với lại trong lòng tôi đã có người rồi, đó chẳng ai khác là Jenny" Cậu nhếch môi cười một bên, ánh mắt lạnh lùng bắn tia quang khiêu khích với hắn, nhận được tính hiệu giao chiến hắn cũng chẳng thua kém mắt đối mắt đấu nhau, cứ thế mà một xanh một đỏ xoẹt xoẹt bắn qua bắn lại, cô rợn người, mặt không chút khí bình tĩnh để xem trò vớ vẩn này, liền đập bàn
RẦM.
-"kHỤ..Khụ...gì dậy bà cố của tui, tuy tui trai tráng nhưng cũng bị liệu nha" Y nhăn nhó không cam lòng nhìn cô, làm y hết hồn sặc quyên một đống rượu đang uống ngon lành, cứ ngồi đây chắc có khi bị Gi*t ૮ɦếƭ không lý do hay bị sặc rượu đến tận phổi quá, tim y rất nhỏ rất mỏng manh, không chịu được cơn thịnh nộ của bà chằn Jenny, y mau chóng đứng dậy
-\'\'Đi đâu vậy" Cô gọi với lại
-"Tui đâu có khùng ở lại đây cho bà làm tui bể tim hả, tui vẫn còn ngây ngô yêu đời lắm chưa muốn ૮ɦếƭ" Nói xong ba chân bốn cẳng chay bắn khói, để lại cô lửa đã hừng hực giờ càng cháy to lênbn, ánh mắt Gi*t người của cô đâm thằng vào hai chàng trai tuấn mĩ "ngây thơ" đang "đưa mắt trao hận" với nhau, liền lập tức nhận ra sát khí, cả hai ngẩng đầu nhìn cô, xém nữa hết hồn với con mắt vô cùng xinh đẹp của cô, cúi đầu không nói gì, nhỏ cầm ly nước dâu hút rột rột ngó qua ngó lại nhìn màng kịch này, hai tay yêu quý nâng niu cốc dâu tổng hợp cả người thảnh thơi dựa vào cái ghế êm ái là chàng. Nhỏ "xử lí" hết món uống yêu thích của mình, vụng về đứng dậy, kéo kéo tay chàng nhón chân nói nhỏ vào tai
-"Thi*p dẫn Tuân đi xem thành phố, ở đây làm cản trở ba người lắm a, đi nha" Nhỏ tròn mắt nhìn chàng, chàng âu yếm mỉm cười gật đầu, nhỏ cười tươi lôi kéo chàng đi sau, cô căng mắt nhìn cảnh âu yếm của hai người, trong lòng nôn nao vô cùng, bọn họ thật đáng hâm mộ, cô cảm thấy....cảm thấy...cái gì đó.....ọe buồn nôn...thấy gớm..ghê người, cô lè lưỡi vuốt vuốt иgự¢ mình, an tĩnh nhìn hai nam nhân trước mặt
-"Onew, tôi không thích anh, người tôi thích là Tư Kì Phong" Cô lạnh nhạt nói, gương mặt không chút biểu cảm, hắn khoanh tay mỉm cười đắc ý, cậu nhăn mặt, lòng có cái gì rất đau, cứ như mấy cái kim nhỏ cùng lúc mà đâm vào tim cậu, mọi thứ như vỡ nát, trong đầu trống vắng, đột nhiên cậu nhếch môi
-"Anh không quan tâm, chỉ cần anh thích em là được" Cậu âm hàn lạnh lùng nói, đưa tay kéo cô qua một bên, quay mặt bỏ đi làm hắn không kịp phản ứng, cô trợn mắt
-"Anh làm gì thế hả< buông ra" Cô muốn thoát khỏi bàn tay lạnh ngắt của cậu, nhưng không được nó bá đạo đến nỗi xiết cô đến đau đớn, hắn tức giận, người như có ngọn lửa phừng phực, trong đầu chỉ có ý nghĩ duy nhất là Gi*t tên đáng nắm lấy bàn tay chỉ riếng thuộc về hắn, hắn không tự chue được bước đến dùng hết lực đấm vào иgự¢ cậu, không thủ thế cộng với sức quá mạnh cậu ngã văng vào tường làm tường vỡ tan, bụi bay mù mịt, cô bât động hốt hoảng nhìn hắn rồi lại nhìn tới bức tường, nhân viên phục vụ giật mình chạy vào., lại thấy hắn xông lên đánh tới tấp cậu, cậu như thức tỉnh dùng hết sức đánh trả, ai nhào vô ngăn cũng bị đánh bật ra, hai người cứ dây dưa đánh đấm, cô thừ cả người, máu điên nổi lên, quản lý nhà hàng thấy tiểu thư sắp lên cơn lập tức cho mọi người tự động lui xuống trước khi bị liên lụy, ai cũng hiểu sắp có chuyện gì , liền tự động rút lui để bảo toàn lực lượng cùng tính mạng 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc