Hoa Tâm Tổng Giám Đốc - Chương 09

Tác giả: Vân Thanh

Phù…rốt cuộc cũng đã đem công việc hôm nay làm xong hết: Vươn tay qua đỉnh đầu , nàng ưỡn người một cái thật to cho đỡ mỏi
“Nha đầu, xong việc rồi?”
Lôi Dĩnh đột nhiên bị hỏi một câu nhất thời giật mình, gương mặt lộ vẻ sợ hãi nhìn về hướng của người đang dựa vào tường
Đẩy gọng kính trên sóng mũi, nàng mới vỗ иgự¢ kêu lên “Anh dúng là hù ૮ɦếƭ người a!” Ko có việc gì lại đứng ngay bên cạnh mà cả một tiếng động cũng ko có
“Nhìn em làm việc chăm chú như vậy, anh làm sao có thể quấy rầy em!” Nam nhân lơ đễnh nói, đứng dậy hướng nàng đi tới
“Đến đây được bao lâu rồi?”
“Cũng ko lâu, vào giờ tan sở đã đến.” Nam nhân nhún vai nói
Đã tan sở rồi sao? Lôi Dĩnh ngẩng đầu nhìn lên vách tường, đồng hồ đã chỉ bảy giờ hơn “Trời ạ! Tan sở lâu như vậy, sao lại ko có ai bảo em” Nói xong,nàng liền vội vàng thu xếp văn kiện trên bàn, lại nghĩ đến trong phòng chỉ còn 2 người bọn họ, cộng thêm Đông trong văn phòng tổng giám đốc là ba người
“Em đúng là người lơ mơ, rõ ràng đã có người kêu em ra về, chỉ là do em ko để ý đến mà thôi, ko ngờ tiểu nha đầu làm việc đúng là như muốn bán mạng a!” Nam nhân nói xong. bàn tay cưng chiều điểm nhẹ lên chóp mũi của nàng
“A!! Phải ko?? Nhất định là Tiểu Mễ đã kêu em, chẳng qua đang làm việc, em ko để ý” Lôi Dĩnh lấy tay vỗ vỗ đầu ” Còn nữa, anh ko được gọi em là tiểu nha đầu, em đã hai mươi ba tuổi rồi” nàng rất hay cùng hắn kháng nghị , nhưng kết quả lại rất vui
“Tiểu nha đầu, chỉ cần xem gương mặt này của em, là ko thể nhìn ra em đã hai mươi ba tuổi, nhiều lắm cũng chỉ mười bảy, mười tám thôi”
“Khuôn mặt trẻ con cũng ko phải là lỗi của em a” Lôi Dĩnh phản bác
“A…..nha đầu này”
“Đồng có đi cùng anh ko?” Lôi Dĩnh hỏi
“Ko, nhưng mà anh có thể gọi điện thoại bảo hắn đến đây” Nam nhân trả lời
Cầm lấy túi xách trên ghế dựa, nàng lại nhìn lên bàn làm việc xem có để quên cái gì ko
“Đồng” Nam nhân nhìn về hướng người phía trước, kêu lên
“Dương, Tiểu Dĩnh. khiến 2 người chờ lâu, tôi phải đi xử lý một ít văn kiện quan trọng, cho nên làm lỡ thời gian” Thủy Diệc Đồng thẳng tắp đi tới, khuôn mặt hơi nhún nhường nói
“Em cũng vừa làm xong việc, nếu nói chờ, thì chỉ có mình Dương” Lôi Dĩnh trêu đùa
“Nha đầu kia….mỗi lần đều đem anh ra vui đùa” Ngũ Dương nói
“Ai kêu anh lần nào cũng gọi em là nha đầu” Lôi DĨnh hướng hắn nhíu mày
“A…..tốt lắm, đói bụng chứ, đi thôi!” Thủy Diệc Đồng cười nói
“Ừ” Cầm túi xách trên tay, nhưng trong lòng, Lôi Dĩnh luôn cảm giác đã có chuyện gì mình quên làm, nhưng nàng lại nghĩ ko ra đó là chuyện gì. có lẽ là do nàng đã nghĩ nhiều, lắc lắc đầu, nàng cao hứng chạy ra giữa hai người
Chạy vào chính giữa bọn họ, sau đó, hai tay lại giơ ra ” Ha…..em thật hạnh phúc a! Đi ra ngoài như vầy, em chắc chắn sẽ bị ánh mắt hâm mộ , đố kị của người Gi*t ૮ɦếƭ mất”
Ngũ Dương , hai mươi tám tuổi, cao một mét tám, mặc một bộ y phục mày trắng nhàn nhã, mái tóc đen nồng đậm, mày rậm tinh tế, cái mũi thẳng thắn hoàn mỹ, bờ môi mỏng manh, hơn nữa hắn gần đây lại là gương mặt mới trong giới người mẫu, ko chỉ có được quyền tiêu thụ toàn bộ sản phẩm làm đẹp của thế giới, mà còn phá lệ cùng hơn mười công ty lớn chuyên sản xuất sản phẩm làm đẹp quan hệ hợp tác, tổng công của hắn ở Anh quốc, mà T thị bên này lại chính là chi nhánh của công ty
“Lát nữa muốn ăn gì?” Thủy Diệc đồng cười hỏi
“Ách…em muốn ăn lẫu” Lôi Dĩnh cao hứng nói
“Trời nóng ăn lẫu rất dễ sinh nhiệt, đổi cái khác đi” Ngũ Dương nói
“Như vậy a! Chúng ta đi ăn cơm Pháp cũng được, còn chuyện hóa đơn sẽ do nhóm các anh phụ trách, em chỉ phụ trách ăn thôi!” Lôi Dĩnh tỏ rõ lập trường của nàng
“Đã biết, tiểu nha đầu, tại sao em ko phụ trách hóa đơn?” Ngũ Dương cười nói
“Ai kêu tiền lương của người ta thiếu như vậy!! Các người đều là người làm chủ, ko nên cùng một tiểu nữ tử như em so đo đi!!” Lôi Dĩnh nói
“Anh cho em tiền lương rất cao nha, đừng nói giống như anh bạc đãi em vậy, anh thực sự rất thương tâm” Thủy Diệc Đồng trêu chọc nói
“A……hay nói giỡn!! Ko được thương tâm nha, nếu ko em sẽ bị Dương mắng” Lôi Dĩnh hướng Ngũ Dương đưa mắt nhìn
“Anh ko có loại ý nghĩ này” Ngũ Dương đem vấn đề đẩy trở về người Lôi Dĩnh
“Được, lần sau em sẽ mới các anh đi ăn ở chợ đêm, nơi đó có thức ăn vặt siêu ngon, hơn nữa lại rất tiện nghi” Lôi Dĩnh rộng rãi nói
Thủy Diệc Đồng cùng Ngũ Dương cũng chưa đáp trả, chợ đêm?? Bọn họ cho tới bây giờ vẫn chưa đi qua
Lôi Dĩnh kéo tay bọn họ ko buông ra, chính là sau khi nhìn Thủy Diệc Đồng cười một hồi, nàng lại nghiêng đầu về phía Ngũ Dương, miệng lẩm bẩm than thở “đáng tiếc, đáng tiếc” đương nhiên hai người bọn họ ko có nghe thấy, mà nàng tự nhiên cũng sẽ ko để bọn họ nghe thấy
Hai mỹ nam cao lớn, đứng giữa là một cô gái nhỏ đáng yêu, dễ mến đúng là tạo thành một bức tranh thật đẹp a! Mà cái vẻ thật đẹp này lại cuốn hút rất nhiều ánh mắt hâm mộ , đồng thời bức họa này cũng vừa vặn lọt vào tầm mắt của Cung Thần Hạo đang ngồi trong xe
Nắm chặt tay lái, hắn ko tự chủ được dùng sức, như muốn đem tay bốp nát, ánh mắt rực cháy 2 luồng lửa nóng, lửa hừng hực thiêu đốt, hai chữ “phản bội” ko hề có ý tứ cứ chờn vờn trong đầu hắn, làm cho lửa giận kia vốn đang rực cháy càng bùng lên
Hắn ra về liền tới nơi nàng làm việc chờ nàng tan ca ra về, nhưng chờ mãi, chờ mãi cũng ko thấy nàng đi ra, muốn gọi điện thoại cho nàng, hắn chợt giựt mình thấy, ngay cả điện thoại của nàng hắn cũng ko có, vừa định xuống xe đi lên lầu tìm nàng, ko ngờ hắn lại được nhìn thấy một màn như vậy
Được , tốt lắm…………….Xe đã gào thét chạy như bay
Mà Lôi Dĩnh vừa lên xe lại đột nhiên cảm thấy lành lạnh cả người
“Làm sao vậy?” Quan tâm Thủy Diệc Đồng hỏi
“A….ko có gì” Hẳn là nàng đã nghĩ quá nhiều, có chuyện gì phát sinh đâu! Nàng đơn giản cười cười
Quán bar Mị Ảnh, nhận được điện thoại của Tề Thiểu Dương, Văn Hoa vội vàng tới, hắn vừa kinh ngạc vừa nhìn vào Cung Thần Hạo đang ngồi trong quán rượu
“Hắn làm sao vậy??” Văn Hoa nhìn về Tề Thiểu Dương đang ở quầy bar hỏi
“Hắn vừa vào cửa, liền gọi bình whisky, uống một mạch, bình này là bình thứ hai rồi” Tề Thiểu Dương vừa chế rượu vừa nói
“Hắn ko bị thứ gì kích thích chứ??”
“Đây là nguyên nhân ta gọi ngươi đến, trong bốn người chúng ta, ngươi là người biết ăn nói nhất, trách nhiệm khuyên giải hắn đành giao cho ngươi vậy, ta còn bộn bề nhiều việc” Tề Thiểu Dương nói xong, liền lắc mình bưng khay rượu đưa đi
Ai gặp qua hắn cũng ko biết hắn là ông chủ a!! Vì chuyện gì mà thảm hại như vậy, ngay cả dáng vẻ ông chủ cũng ko có, ko biết nha đầu kia mỗi ngay làm việc gì , mới hai ba ngày đầu mà đã như vậy
Văn Hoa đem tầm mắt đặt ở Cung Thần Hạo thu hồi, nhìn về phía quầy bar định nói cái gì đó, mới phát hiện bên trong lại ko có một bóng người!! Quên đi, đảm đương nhiệm vụ quan trọng đã, khuyên giải hắn trước
Văn Hoa treo khuôn mặt tươi cười lên, vừa định hướng về phía Cung Thần Hạo đi tới lại bị người khác giành trước, hơn nữa lại là một nữ nhân thập phần mỹ lệ
Văn Hoa thản nhiên liếc mắt nhìn nàng một cái, sáu mươi điểm, đây là điểm hắn cho nàng. Hắn thừa nhận hắn soi mói, thì đã sao? Nữ nhân nào cũng ko thể bằng một phần nghìn Thẩm Hoàn Hữu, hắn hào hứng xem xét
Nữ tử bộ dạng cực kì diễm lệ, mặc một bộ váy đen nóng bỏng bó sát người bày ra dáng người của nàng, иgự¢ áo thiết kế hình chữ V thấp , khi người nghiêng thân đến gần hắn lại làm cho người ta âm thầm gợn sóng dục
“Soái ca, ngồi một mình sao?” Nữ tử xinh đẹp ngồi cạnh Cung Thần Hạo, làm bộ lơ đãng hỏi
“Đúng” Cung Thần Hạo cũng ko liếc mắt nhìn nàng một cái đã nói thẳng ” Nhưng mà tôi đối với cô ko có hứng thú, đứng có quấy rầy tôi”
Nàng sửng sốt, sắc mặt lập tức trở nên có chút khó coi, tức giận hừ một tiếng, quay đầu bỏ đi
“Ngươi vẫn giống như trước, ko biết lưu tình” Văn Hao thấy nữa nhân kia đi rồi, mới nhích lại gần, lắc đầu tán thưởng cười
“Lúc nàng mở miệng dụ dỗ nam nhân, nàng đã ko để mình lưu tình rồi” Cung Thần Hạo chẳng thèm để ý, tâm tình hắn bây giờ thật ko tốt, chẳng là muốn uống rượu thật tốt một chút, nhưng những thứ ruồi bọ ấy luôn thích hướng về phía hắn mà bay đến
Văn Hoa nhướng mày liếc nhìn hắn ” Tâm tình ngươi tựa hồ thực uể oải, tại sao?” Hắn hiểu rất rõ cá tính của Hạo, Hạo như vậy hắn chưa từng thấy qua
“Đi, cùng ta uống rượu” Cung Thần Hạo cũng ko muốn nói gì thêm, hướng Tề Thiểu Dương, giơ giơ tay nói ” Thiểu Dương, cho ta thêm một cái ly”
Tề Thiểu Dương tay đưa qua một cái ly, liền đánh ánh nhìn sang Văn Hoa thầm nói “Hắn đành giao cho ngươi”
Văn Hoa ko thèm để ý đến hắn, liền tiếp nhận rượu của Cung Thần Hạo ” Ko người tửu lượng của ngươi rất tốt nha!” Uống hết 2 bình mà hắn vẫn chưa tỏ vẻ gì là say ” Nói đi, có phải ngươi cùng bà xã xảy ra chuyện ko?” Văn Hoa đoán hỏi, có thể làm cho Hạo thành ra cái dạng này, ngoại trừ bà xã, hắn thật sự ko nghĩ ra còn có ai
“Ko được nhắc đến nàng” Cung Thần Hạo nhíu mày, bà xã?? Thật sự buồn cười,nàng hiện tại hắn còn ko biết ở đâu?? Nhớ tới cái cảnh vừa rồi, hắn liền cảm thấy như tâm mình bị côn trùng cắn xé
Nhìn vẻ mặt của “hắn”, Văn Hoa biết là hắn đã đoán chính xác, xem ra lãng tử bụi hoa này đối với vợ hắn đã động lòng phàm rồi ” Xem ra, thật sự là có liên quên đến nào, sao rồi?? Cung đại thiếu gia đối với nàng động tâm sao?”
“Hừ! Nàng ko xứng” Nàng chẳng qua là cô dâu hợp đồng của hắn, nàng bị phụ nhân bán làm nữ nhân Cung gia, hắn làm sao có thể động lòng với nàng, tuyệt đối ko có khả năng
“Ha? Phải ko??Vậy ngươi hiện tại là vì cái gì uống rượu chứ??”
Đúng vậy a?? Hắn hiện tại ngồi ở chỗ này, uống nhiều rượu như vậy là vì cái gì?? Phẫn nộ? Hay là ko cam lòng?? Cầm lấy ly rượu trên quầy bar lên, hắn ko thấyy đáy
Đặt ly rượu xuống, ko hề để ý tới Văn Hoa, hắn cầm lấy áo khoác ngoài đặt ở chỗ tựa lưng lên, liền xoay người rời đi
“Tại sao ngươi ko tiễn hắn về nhà? Hắn đã uống ko ít rượu” Tề Thiểu Dương trở lại quầy bar ko kính nể hỏi
Văn Hoa nhẹ nhàng đung đưa ly rượu trong tay, khóe miệng hàm ý cười “Hắn hiện tại thanh tỉnh vô cùng, ko cần ta đưa” rồi rất nhanh uống hết ly rượu trong tay ” Dương, ta đi trước, bà xã của ta còn chờ ta mua bánh ngọt mang về” Nói xong, liền nhanh như chớp rời đi
Tề Thiểu Dương cũng ko có dọn bàn, vội vàng bắt tay vào làm việc, hắn hiện tại cũng ko lo lắng Cung Thần Hạo nữa, kỳ thật theo như hắn hiểu biết, chút rượu này đối với người thường xuyên xã giao như Hạo, cũng chẳng là gì
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc