Hiền Thê Khó Làm - Chương 02

Tác giả: Vụ Thỉ Dực

Lục Thừa tướng hùng hùng hổ hổ trở lại phủ Thừa tướng, vừa vào cửa liền lao thẳng tới viện của Thừa tướng phu nhân.
“Lão gia, A Nan luôn luôn ngoan ngoãn quy tắc, cũng không có làm chuyện gì khác người, thiếp cũng nghĩ không ra vì sao Thái hậu lại chọn A Nan làm Túc Vương phi. Ngài cũng biết thân phận của A Nan, ở trong mắt quý nhân trong cung thật sự không có chút gì để gây chú ý! Tuy rằng lớn lên bên cạnh thiếp, được thiếp dạy dỗ chu đáo là niềm tự hào của thiếp, nhưng thân phận của A Nan vốn đã như thế, thiếp dù cố hết sức nhưng cũng không thể giúp được gì nhiều.”
Lục Thừa tướng hiểu rõ phu nhân nhà mình là một người thấu tình đạt lý, nàng biết cái gì nên làm cái gì không, Thừa tướng phủ to như vậy đều được nàng quản lý gọn gàng ngăn nắp, làm cho ông thật yên tâm.
Nhưng mà, ngày hôm qua đi trong cung một chuyến, hôm nay lại được Hoàng đế tứ hôn, làm cho Lục Thừa tướng thực sự nghĩ mãi không ra, hơn nữa cũng không cảm thấy đây là vinh quang tột bực, mà là bùa đòi mạng của A Nan a!
Túc vương là ai? Hắn là đứa em duy nhất của đương kim Hoàng đế, là đứa con trai cưng mà Thái hậu thương yêu nhất.
Đương nhiên, mấy cái này chẳng phải là trọng điểm làm cho Lục Thừa tướng chú ý, điều ông chú ý là, Túc vương chính là người có tiếng khắc thê tuyệt tử sát tinh a! Từ lần đính thân năm Túc Vương mười bốn tuổi đến bây giờ đã hai mươi mốt tuổi, tất cả những nữ tử được Túc Vương đính thân đều chưa từng sống được đến ngày thành thân, đều qua đời vì đủ mọi nguyên nhân.
Toàn dân chúng triều đại này ai cũng biết Thái hậu thương yêu nhất là tiểu nhi tử Túc vương, những người được chỉ hôn cho Túc Vương đều là tiểu thư đại gia tộc phẩm hạnh giỏi nhiều mặt, thân thể khỏe mạnh, nhưng những cô nương này đều không bệnh không đau, chỉ cần vừa được chỉ hôn, hoặc sắp sửa thành thân thì cũng đều ૮ɦếƭ đột ngột ngoài ý muốn hoặc tự dưng sinh bệnh qua đời? Số người nhiều như thế làm cho người ta không quan tâm mới là lạ đó!
Mà như vậy còn chưa đủ, sau khi đính thân Túc Vương phi tương lai mấy lần đều ૮ɦếƭ oan ૮ɦếƭ uổng, Thái hậu rốt cục không tin tà mà chạy đến Bạch Mã tự đi tìm cao tăng có tiếng đương triều xem mệnh số cho Túc vương, ra kết luận cũng làm cho người ta chấn động: Tướng mệnh đại phú đại quý, nhưng lại có mạng khắc thê tuyệt tử, hậu vận thê lương.
Như thế này còn có cái gì mà khen tốt chứ!
Đáng thương cho Túc vương, dù quyền thế ngập trời, nhưng mạng số thật sự đáng bi ai mà!
Tuy rằng A Nan là thứ nữ, nhưng cũng là đứa con gái mà ông thương yêu từ nhỏ đến lớn, ông làm sao có thể nhẫn tâm để cho A Nan ૮ɦếƭ oan ૮ɦếƭ uổng?
“Phu nhân, nàng hãy nói cho vi phu chuyện vào cung hôm qua xem, để vi phu có chuẩn bị sẵn.”
Thừa tướng phu nhân cũng không muốn A Nan gả vào Túc vương phủ, trước không nói Túc vương có số khắc thê tuyệt tử, chỉ riêng tính cách của Túc Vương thôi cũng không phải là người dễ đối phó. Túc vương là bào đệ của đương kim Hoàng đế, tiểu nhi tử Thái hậu sủng nhất, tay cầm quyền cao, vui buồn bất thường, lại nghe rằng Túc Vương chán ghét nữ nhân, trong Túc vương phủ bởi vì nguyên nhân này mà tất cả những tỳ nữ bị Túc vương đánh ૮ɦếƭ nhiều đến không đếm được. Nghe nói người hầu hiện tại Túc vương phủ đều là những nữ nhân đã rất già, những lão ma ma đã đứng tuổi, ngoài ra còn một vài gia nhân sai vặt. Hơn nữa loại hiện tượng này ở Túc vương phủ, lại tạo cho người ta có ấn tượng Túc vương là một người đồng tính, nữ nhân gả cho hắn không phải sẽ sống trong cô độc đến già hay sao.
Lục Thừa tướng gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, cùng phu nhân nhà mình nhốt tại trong phòng thương lượng nửa ngày, nhưng vẫn không nghĩ ra được, trong buổi lễ ngắm hoa đó có nhiều cô nương khí chất phi phàm như vậy, vì sao Thái hậu chỉ vừa mắt A Nan? Chẳng lẽ đơn giản là bởi vì vóc dáng tròn trịa khỏe mạnh của A Nan, thoạt nhìn không phải tướng đoản mệnh?
Lời này nghe xong ngay cả bản thân cũng không tin tưởng!
Đương nhiên, sự việc này không chỉ vợ chồng Thừa tướng gấp rút, nha hoàn trong phòng A Nan cũng vì nàng gấp rút.
“Hu hu… Tiểu thư, người rất đáng thương mà, số mạng người sao lại khổ thế này! Thái hậu nương nương anh minh như vậy, vì sao lại chọn trúng người chứ? Dáng vẻ tiểu thư vừa khó coi, cũng không có tài nghệ gì, để ở giữa hai người bình thường cũng nhìn không thấy tiểu thư, sao lại bị chọn trúng vậy chứ? Người ta nói người xấu xí chắc chắn sống lâu, nhưng tiểu thư chỉ có thể sống được một tháng nữa, sau này Như Thúy phải làm sao bây giờ…”
Nha hoàn Như Thúy nhào vào trên bàn khóc ruột gan đứt từng khúc, mặt A Nan đen thui, đây là thương tâm cho nàng, hay đang châm chọc nàng vậy?
Nghe Như Thúy khóc kể, A Nan dần dần cũng bắt đầu buồn bực.
Nguyện vọng đời này của A Nan phi thường đơn giản, tìm một nam nhân trung hậu thật thà để gả là được.
Đời trước A Nan đã từng gặp không ít nam nhân đàng hoàng chính trực, nhà có vợ con đầy đủ, nhưng khi phát đạt lại muốn tìm một tiểu hồ ly như hoa như ngọc mới có thể sánh vai với anh em, nên nàng đối với nam nhân không có hy vọng gì, cũng muốn sống cuộc sống cô độc đến già, dù gì nàng cũng là một trạch nữ, không sợ tịch mịch.
Đời này xuyên không đến cổ đại, trở thành một thứ nữ Thừa tướng chẳng chút quyền lực, biết lấy thân phận bản thân muốn làm quý tộc độc thân cả đời là chuyện có khả năng, cho nên đã sớm lên lế hoạch, tương lai tìm đối tượng nhất định phải tìm một người trung hậu thành thật, dễ tính để gả cho —— Bởi vì hôn nhân của nữ nhân Lục gia tuy rằng cũng dựa vào lệnh cha mẹ môi giới, nhưng nếu con cái không đồng ý, trưởng bối cũng tôn trọng ý nguyện của bọn họ, cho nên A Nan mới có thể sinh ra ý tưởng đại nghịch bất đạo này.
Nhưng mà, đột nhiên ở đâu xuất hiện Túc vương là ai? Thân phận hai người bọn họ khác nhau một vực, sao có thể đi chung với nhau?
Tuy rằng A Nan là từ xã hội bình đẳng khoa học chủ nghĩa xuyên không tới, nhưng đã quen với loại quy tắc nghiêm ngặt của thế giới này, biết bản thân với thân phận thứ nữ của Lục gia, ngay cả làm thiếp của Túc vương cũng không đúng quy cách, huống chi là làm Vương phi?
A Nan cũng đang rơi vào bên trong rối rắm cùng sợ hãi.
Trong hoàng cung, Thái hậu nghiêng ngồi ở trên kháng, ánh mắt từ ái nhìn nam tử có khuôn mặt tuấn dật văn tú trước mặt.
Nét mặt của nam tử thật nghiêm túc, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, thần sắc kiên nghị, ngồi ở chỗ kia lưng thẳng chẳng khác gì cọc gỗ.
“Con trai của ta, con đang trách ta an bày việc hôn nhân này?”
Nam tử nhíu mày, thần sắc có chút không vui, tiếng nói trầm thấp có chút khàn khàn: “Mẫu hậu, Người biết rõ số mệnh của nhi thần…”
“Thế thì sao, đừng nói chỉ là một đứa con gái của Lục gia, cả thiên hạ này đều là của Sở gia chúng ta, cho dù hy sinh một đứa con gái của Lục gia cũng không có gì.”
Trên gương mặt bảo dưỡng thập phần kĩ lưỡng của Thái hậu lộ ra một nụ cười lạnh, lúc tầm mắt chuyển qua trên người tiểu nhi tử, lại tràn đầy từ ái: “Bá Ninh, đừng lo lắng, mẫu hậu thấy đứa con gái nhà họ Lục kia, tuy rằng không phải là tiểu mĩ nhân gì, nhưng dáng dấp tròn trịa sáng láng, ngọt ngào đáng yêu, thấy đã biết có tướng trường thọ. Nếu như nàng ta sống không qua khỏi chuyện này, đó là nàng ta không có phúc, chứ không phải con ta khắc thê.”
Túc vương cau mày, chỉ là một thứ nữ của Lục gia, lại làm cho mẫu hậu cao hứng một chút cũng không phòng.
Nhiều năm như vậy, Túc vương đã phiền chán chuyện cùng nữ nhân đính thân, nếu như tiểu thư Lục gia này có thể sống qua hôn lễ, chắc cũng có chỗ đặc biệt. Đương nhiên, có thể làm cho mẫu hậu của hắn vừa mắt, chắc nàng ấy cũng có chỗ hơn người.
Túc vương rũ mắt xuống, nói: “Nhờ mẫu hậu làm chủ.”
Thái hậu lộ ra nụ cười vừa lòng, biết tiểu nhi tử ngày hôm qua mới từ nơi khác xử lí quan vụ mới trở về, ngay cả nghỉ ngơi cũng chưa kịp đã tiến cung thăm bà, làm cho bà thật vừa lòng, từ ái quan tâm sức khỏe của con, rồi bảo đi tìm Hoàng đế.
Lão ma ma bên người Thái hậu đang xoa P0'p tay cho bà, cười nói: “Túc vương là một đứa con hiếu thảo, cho tới bây giờ cũng chưa từng cãi lại lời nói của ngài và Hoàng thượng, ngài chọn lựa nàng dâu cũng tốt, ngài ấy tất nhiên sẽ không cự tuyệt.”
Thái hậu nghe xong cười cười, nói: “Chương ma ma, tiểu thư Lục gia kia tuy chỉ là một thứ nữ, thân phận hiện tại có hơi thấp một chút, nhưng mà may mắn Thừa tướng phu nhân là một người thấu tính đạt lí, nên mặc dù là thứ nữ giáo dưỡng cũng không kém, dáng dấp trắng trẻo tròn trịa, khi cười rộ lên ngọt ngào mềm yếu, thật sự là làm cho người ta muốn moi cả tim gan để đối xử tốt với nàng ấy, ta thấy Bá Ninh chắc chắn sẽ rất hợp với nàng ta.”
Chương ma ma cười cười, phụ họa nói: “Đúng vậy, Bộ dáng kia tuy rằng không phải mỹ nữ gì, nhưng cũng nẩy nở đầy đủ.”
“Chỉ tiếc ủy khuất con ta! Nếu không phải nhiều năm nay mỗi lần tứ hôn tiểu thư nào cho Bá Ninh cũng đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ai gia tội gì tìm tới nàng ấy? Vốn dĩ ta thích tiểu thư của nhà Thượng thư, nhưng bởi vì cách ăn vận của tiểu thư Lục gia làm ta quên béng, không thể không chú ý tới.”
Thái hậu nheo mắt lại, nhớ tới buổi tiệc ngắm hoa ngày hôm qua, không khỏi nở nụ cười, “Thừa tướng gia là một người hiểu biết rộng, biết rõ sẽ có vẻ khác thường lại còn đem con gái của mình ăn vận thành như vậy, nói vậy nhất định có nguyên nhân đặc biệt gì khác. Nể tình phần đặc biệt này, ai gia nguyện ý cho nàng một cơ hội, là phúc hay họa, thì phải xem vận mạng của nàng ta.”
Lệnh vua không thể trái, cho dù phu thê Thừa tướng không tình nguyện đến mức nào, cũng phải bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.
Hôn lễ cử hành ở một tháng sau, từ hoàng thất đến Lục gia, đều có vẻ thật khẩn trương.
Hoàng đế, Thái hậu lo lắng, vất vả lắm mới có được Túc Vương phi lại sợ người này sẽ ૮ɦếƭ đột ngột, nên liên tiếp phái đại nội cao thủ ngày đêm ở trong phủ Thừa tướng bảo vệ tiểu nương tử Lục gia, ngăn chặn bất cứ nguy hiểm gì có thể xảy đến.
Sử dụng số lượng người rầm rộ và với vẻ khẩn trương như thế, người bết thì còn cảm kích rằng họ đang bảo vệ Vương phi tương lai không ૮ɦếƭ bất đắc kì tử, người không biết nhìn vào còn tưởng rằng phủ Thừa tướng muốn làm phản.
Mà Lục gia thì đang vừa vô cùng lo lắng A Nan sẽ đột ngột ngừng thở vào bất cứ giờ phút nào, lại đang phải khẩn trương mà chuẩn bị hôn lễ, đừng nói hôn lễ này phải chuẩn bị đầy đủ lễ nghi, chuẩn bị thật đúng là phức tạp, mà lại chỉ có một tháng, làm sao có thể chuẩn bị thích đáng? Huống chi người mà A Nan phải gả lại là đương kim Túc vương, riêng chuẩn bị đồ cưới thôi đã khiến cho Thừa tướng phu nhân sứt đầu mẻ trán.
Người ở kinh thành cũng đang rất khẩn trương.
Từ mấy năm trước, khi mọi người đều cho rằng cuộc đời này của Túc vương chắc chắn sẽ không lấy được thê tử, Túc vương rốt cục tuyên bố sắp lập phi, không biết lần này tân nương tử có thể sống qua hôn lễ, thuận lợi động phòng hay không.
Vì thế, tất cả các đổ phường lớn nhỏ khắp nơi ở kinh thành đều đang bắt đầu cá cược, và tỷ lệ đánh cược tiểu nương tử Lục gia sống không qua khỏi hôn lễ tương đối cao.
Còn có một vài tiểu thư của các đại gia tộc không ngừng thắm thiết bày tỏ niềm thương cảm vô bờ bến với A Nan, mấy vị tiểu thư này đại đa số đều là những thiên chi ngọc diệp mà A Nan gặp ở lễ hội ngắm hoa ngày đó. Lúc đó, sự khác biệt của A Nan làm náo động khiến các nàng rất nghiến răng cùng với không cam lòng, nhưng qua ngày hôm sau vừa nghe được Hoàng thượng tứ hôn, tất cả những tức giận bất bình đều biến thành đồng tình, thương cảm, cảm thấy vô cùng may mắn mình lúc đó ăn vận không khác thường, không thu hút ánh mắt của người khác.
Không phải bất luận kẻ nào đều cũng dám mơ ước gả cho Túc vương, loại cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ này, cho dù là con gái nhà nghèo túng cũng tuyệt đối sẽ không muốn. Dù sao muốn phú quý, cũng phải có mạng để hưởng, đúng không?
Trong lúc này, A Nan bởi vì sự khẩn trương của mọi người trông giữ không hề rời dù nửa bước, cũng nghe được tin tức mà mang về, nghe nói bên trong đổ phường đều đang cá cược tỷ lệ mình không thể sống quá khỏi hôn lễ chênh lệch 1/100, (Đặt 1 thắng 100) A Nan dở khóc dở cười.
“Tiểu thư, người bên ngoài thật sự là rất quá mức, dám lấy mạng sống của tiểu thư ra đặt cược! Đúng là phải nên bẩm báo Thừa tướng đại nhân, để đại nhân dẫn người đến niêm phong hết mấy đổ phường này mới được.” Như Thúy tức giận bất bình nói.
A Nan ngồi ở trên ghế nằm phía trước cửa sổ, chống cằm xem Như Thúy phẫn nộ xoay quanh vòng ở trong phòng, tò mò hỏi: “Như Thúy, em tin ta sống qua khỏi hôn lễ này sao?”
Vẻ mặt Như Thúy có chút khó xử, rất muốn trảm đinh tiệt thiết nói “Tin”, nhưng truyền thuyết khắc thê tuyệt tử của Túc vương quá lợi hại, làm cho nàng thế nào cũng nói không nên lời. A Nan thở dài, cũng không khó xử nàng ấy nữa.
“Nhưng mà tiểu thư đừng lo lắng, Như Thúy sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh tiểu thư, nếu như tiểu thư thật sự bất hạnh… Như Thúy cũng sẽ suốt đời không lấy chồng, thắp hương bái Phật niệm kinh, chép kinh cầu nguyện cho tiểu thư.” Như Thúy nhanh chóng biểu lộ sự trung thành tuyệt đối của mình.
A Nan trợn trắng mắt liếc nàng một cái, “Nha hoàn trung thành không phải nên cùng ૮ɦếƭ với chủ nhân sao?” Đây mới là biểu hiện điển hình của tỳ nữ trung thành đó.
“Sao có thể chứ, tiểu thư, nô tì còn chưa sống đủ mà.” Như Thúy thập phần thành thật nói, vẻ mặt ngốc ngốc: “Hơn nữa nếu em ૮ɦếƭ luôn, ai sẽ chép kinh niệm phật cầu siêu cho ngài. Tiểu thư, hay là em đến đổ phường đánh cược, đặt cược tiểu thư ngài có thể sống qua hôn lễ, hơn nữa ngay cả đêm động phòng hoa chúc cũng có thể qua luôn, được không?” Nha hoàn lấy lòng nói.
A Nan giả bộ nổi giận đùng đùng đánh tiểu nha hoàn một chút, lời nói phóng túng như vậy, dám lấy mạng của nàng ra đánh cược, không đánh nàng ấy xả giận không được mà.
Bị nhiều người đều đặt cược mình không thể sống quá một tháng, trong lòng nàng cũng có chút khó chịu, nên có thể vung tay vung chân một chút, hiển nhiên nguyện ý.
Bởi vì hôn sự của A Nan, những người con gái đã xuất giá của Thừa tướng gia đều đã trở lại, ngay cả vài vị huynh trưởng thường xuyên ở bên ngoài cũng cùng nhau trở về, nhóm huynh trưởng bởi vì lớn tuổi cũng không thân với A Nan lắm, lời nói an ủi gì cũng không nói nên lời, chỉ có thể lấy hành động tỏ vẻ ủng hộ A Nan. Mà ba vị tỷ tỷ của A Nan thì nhanh hơn, người người đi qua cùng A Nan làm công tác chuẩn bị tư tưởng, ý bảo A Nan mặc dù đối mặt tử vong cũng phải giữ gìn thanh danh cho phủ Thừa tướng.
A Nan: =__=! Các nàng rốt cuộc trở về làm gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ thật sự là xem nàng khi nào thì ૮ɦếƭ?
Một tháng thời gian thật sự là không đủ, A Nan căn bản không có khả năng tự may lấy giá y cho mình, hơn nữa nữ hồng của nàng cũng chỉ có thể xem, thật sự là không bản lĩnh làm. May mắn Lục phủ có tú nương riêng, ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, nhất định phải may cho xong bộ giá y của Vương phi nương nương. Mà Thừa tướng phu nhân lại bận rộn đến mức gần như chân không ngừng, chờ tới gần hôn lễ, đột nhiên phát hiện còn làm thiếu một việc.
A Nan bị Thừa tướng phu nhân gọi vào trong phòng, Thừa tướng phu nhân lén lút cầm quyển sách nhét vội cho A Nan, nhỏ giọng nói: “Con có thời gian liền tự xem đi, vốn dĩ việc này hẳn là mẹ ruột con nói với con, nhưng mẹ ruột con đã mất sớm, ta cũng trông con từ nhỏ, nên có thể dạy con. Có cái gì không hiểu … Cũng đừng đến hỏi người khác, từ từ rồi con sẽ biết…”
A Nan trong nháy mắt phát hiện nét mặt của Thừa tướng phu nhân thập phần xấu hổ.
Chờ A Nan trở lại phòng, mở ra vừa thấy, quẫn bách.
Thì ra là xuân cung đồ cổ đại.
A Nan tỉ mỉ nhìn một lần, không thể không thừa nhận xuân cung đồ cổ đại tuy rằng tư thế này phi thường khoa trương, làm cho nàng hoài nghi nếu như trong hiện thực nữ nhân mà uốn mình thành như vậy, có phải xoay đến mức gãy cả xương sống hoặc kéo giãn dây chằng luôn không, nhưng mà người vẽ thật đúng là không tồi, màu sắc biểu tình linh hoạt, động tác tư thế bên trong cũng thật sự là thập phần lớn mật, ngay cả địa phương riêng tư nhất cũng vẽ rõ đến từng chi tiết vừa xem hiểu ngay, nếu tiểu nương tử khuê các cổ đại chân chính, đã sớm đỏ mặt không dám nhìn. Mà A Nan thuần túy đem nó trở thành vật để giết thời gian trước khi đi, dấu dưới gối, có hứng thú thì lật xem vài lần.
Trong sự chuẩn bị rầm rộ gióng trống khua chiêng, trong sự đếm ngược từng ngày của mọi người về mạng sống của A Nan không biết lúc nào sẽ rụng, trong sự khẩn trương cao độ của hoàng gia cùng Lục gia, hôn lễ rốt cục cũng bắt đầu.
Mà A Nan cũng bình an sống đến hôm nay, mặc vào áo cưới màu đỏ, phủ thêm khăn voan đỏ, được Thừa tướng phu nhân đưa lên kiệu hoa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc