Hầu Môn Kiêu Nữ - Chương 34

Tác giả: Đào Lý Mặc Ngôn

Chương 34: Tiền duyên
Ngày đó Khương Lộ Dao đến Tần vương phủ mừng thọ Tần vương phi, lúc ấy tất cả sự chú ý của Tần vương đều tập trung trên người các vị tiểu thư khác của Khương gia, cũng không để tâm đến nàng.
Còn Triệu Đạc Dật lúc đó theo các huynh đệ cùng dập đầu với Tần vương phi, hắn cũng liếc nhìn đám tiểu thư khuê các một cái.
Nhưng không thấy Khương Lộ Dao, cho nên hắn cũng không để ý, dù gì dựa theo tính tình cùng thân phận của hắn cũng không thể nhìn chằm chằm các vị tiểu thư khuê các.
Hắn chỉ nhớ lúc đó vây quanh Tần vương phi là Khương Lộ Châu, ấn tượng về Khương Lộ Dao cũng không nhiều.
Khương Lộ Dao ở tiệc mừng thọ nghiêm túc quan sát vị thứ tử duy nhất của Tần vương, cũng nghe được một ít chuyện bát quái trong Tần vương phủ.
Hắn chỉ nhỏ hơn Tần vương thế tử một tháng, thân mẫu xuất thân ti tiện, nếu không phải vì Tần vương say rượu chỉ sợ sẽ không kéo nha hoàn thô sử lên giường.
Năm đó lúc chính phi có thai, trắc phi thị thi*p bị chính phi quản thúc, có lẽ Tần vương bị nghẹn muốn hỏng rồi, cho nên mới phát tiết Dụς ∀ọηg trên người nha hoàn.
Lúc ấy nha hoàn thừa sủng có năm sáu người, nhưng chỉ có một người có thai.
Sau khi biết nha hoàn kia mang thai, Tần vương thái phi bận tâm nhi tức đang có thai, cho nên tống cổ nàng đến thôn trang.
Triệu Đạc Dật được sinh hạ ở thôn trang, cho đến khi Tần vương đích phi tự sát bỏ mình, sau khi phát tang nửa năm, Tần vương mới nhớ ở thôn trang còn có một thứ tử.
Nhưng hắn cũng không lập tức tiếp về vương phủ, sau khi Tần vương kế phi gả vào cửa, kế phi tự mình ôm hắn hồi vương phủ.
Lúc hồi vương phủ hắn đã biết đi, biết nói, vì vậy Triệu Đạc Dật kính hiếu Tần vương phi như thân mẫu.
Cũng bởi vì thân mẫu của hắn khó sinh mà ૮ɦếƭ, cho nên hắn mới có thể không hề bận tâm mà hiếu thuận với Tần vương phi.
Triệu Đạc Dật trái ngược với Tần vương thế tử, dung mạo ôn hòa tuấn mỹ, làm người xử sự khiêm tốn thủ lễ, văn võ song toàn.
Hắn được Tần vương phi dụng tâm bồi dưỡng, cũng rất được Tần vương yêu thương, so với thứ tử ở phủ khác thì đãi ngộ của hắn tốt hơn rất nhiều.
Hắn là nhi tử của Tần vương, so với các huynh đệ thì dung mạo của hắn giống Tần vương nhất.
Tần vương phi đã sớm vì hắn tính toán, hai năm trước đưa hắn đi Tây Sơn quân doanh.
Ở trong quân doanh tôi luyện cho hắn từ trong khí chất nho nhã ôn hòa tăng thêm một phần sát khí.
Tần vương thế tử sớm có hôn ước, thân sinh nhi tử của Tần vương phi mới vừa mười lăm, vì vậy Triệu Đạc Dật cũng là người được kinh thành khuê tú tương đối xem trọng.
Vương phủ thứ tử so với thường gia thứ tử thì cao quý hơn.
Hắn nhận thức Khương Lộ Dao, nhưng Khương Lộ Dao không có ký ức gì liên quan đến hắn.
Bị lão phu nhân gọi tới, Khương Lộ Dao âm thầm cáu giận, thấy Triệu Đạc Dật mỉm cười nhìn nàng.
Nàng vừa thẹn vừa bực, nếu không phải sợ làm người khác chú ý, nàng đã sớm trừng mắt nhìn cái tên đăng đồ tử kia rồi, ánh mắt kiểu gì thế? Làm như nhìn thấy mối tình đầu?
Có lẽ người khác sẽ vì mệnh đào hoa mà tự đắc, còn Khương Lộ Dao nhìn thấy bọn họ liền cảm thấy phiền toái.
Dù Triệu Đạc Dật không có hi vọng kế thừa tước vị, nhưng hắn vẫn là người Tần vương phủ là đám người phiền toái.
Vì sao nàng không thể được nam nhân bình thường coi trọng?
Mặc kệ chuyện gì hay người nào trong Tần vương phủ, nàng cũng không muốn nghĩ hay hỏi đến.
- Mau đi thỉnh an Tần vương phi.
Lão phu nhân nói với Tần vương phi:
- Nha đầu này còn thẹn thùng, thỉnh vương phi điện hạ đừng trách móc.
- Thỉnh an Tần vương phi điện hạ.
Khương Lộ Dao cảm giác ánh mắt lão phu nhân ẩn chứa ‘ kỳ vọng ’, suy nghĩ một chút liền hiểu.
Hôm nay Tần vương phi tới hầu phủ làm khách, nếu Khương Lộ Kỳ ở đây, có thể gây ra sóng gió cho hầu phủ.
Còn Khương Lộ Châu chỉ làm lão phu nhân mất mặt, tiếc hận không có người nối nghiệp, khiến Tần vương phi xem nhẹ tiểu thư Khương gia.
Lúc đơn độc đối mặt với lão phu nhân, Khương Lộ Dao sẽ không đau lòng thương hại lão phu nhân.
Nhưng lúc này trước mặt ngoại nhân, lại nhìn thấy lão phu nhân lộ ra khẩn cầu…… Nàng không có cách nào nhìn nổi.
Nói thế nào thì hiện giờ nàng cũng mang họ Khương, cùng Khương gia nhất vinh nhất nhục.
Tổ mẫu hiếu thắng cả đời, nàng không đành lòng nhìn tổ mẫu lúc tuổi già còn bị Tần vương phi trào phúng thương hại không có một tôn nữ không tồi.
Khương Lộ Dao thay đổi tâm tư, vốn định dùng thô tục, nịnh nọt khiến Tần vương phi chán ghét.
- Bái kiến nhị vương tử điện hạ.
Khương Lộ Dao dùng lễ tiết hoàn mỹ vô khuyết, nhợt nhạt mỉm cười mang theo vẻ tự nhiên hào phóng, dịu dàng văn tĩnh.
Một đôi mắt trong suốt, không hề hiện ra vẻ nịnh bợ, nịnh hót hay sợ hãi Tần vương phi.
Giống như người ngồi bên cạnh lão phu nhân chỉ là một khách nhân bình thường đến chơi.
Xa cách, có lễ, cũng hiện rõ xuất thân kiêu ngạo là người Vĩnh Ninh hầu phủ.
Khương Lộ Dao là tiểu thư hầu môn, địa vị tước vị so với ngoại gia của Tần vương phi còn cao hơn.
Nàng có được hôm nay, chỉ vì nàng làm Tần vương phi.
Khương Lộ Dao tôn trọng danh hiệu Tần vương phi, chứ không phải là người.
Lúc Tần vương phi còn ở khuê phòng, trừ hiếu thuận với mẫu thân, khiêm nhường tỷ muội, tính tình thuần lương ra, thì không có làm gì khiến người khác khen tài hoa.
Sau khi xuất giá vì bổn phận, cho nên nàng nuôi nấng thứ tử, còn vì Tần vương sinh ba nhi tử, mới có thể làm cho các vị quý phụ xem trọng một chút.
Lão phu nhân cười càng sâu, đôi mắt băng tuyết hiện lên một tia ấm áp:
- Nhị nha đầu, mau đến bên người ta.
- Dạ, tổ mẫu.
Khương Lộ Dao nhìn lão phu nhân tươi cười chân thành, trong mắt hàm chứa kính nể, không muốn xa rời:
- Người còn cố ý sai ma ma đến gọi tôn nữ? Cho dù người không gọi, tôn nữ cũng tới phụng dưỡng người.
Nhẹ nhàng rúc vào người lão phu nhân, Khương Lộ Dao mang theo tình cảm thân thiết làm nũng oán giận:
- Biết bên cạnh người có quý nhân, sợ làm người mất mặt, cho nên định chờ quý nhân đi rồi mới lại đây, người lại sai người đến gọi…Giống như tôn nữ là người không có lương tâm, ngày xưa tôn nữ trăm tốt ngàn tốt, hôm nay người để tôn nữ ở trước mặt Vương phi điện hạ lộ ra dấu vết, tổ mẫu, người không đau tôn nữ.
- Ngươi thật biết dỗ người vui vẻ.
Lão phu nhân nhịn không được nắm chặt tay Khương Lộ Dao, lòng bàn tay ẩm ướt, giống như tâm tình lúc này của lão phu nhân.
Khương Lộ Dao nhếch môi cười:
- Khiến vương phi điện hạ chê cười rồi, ta chính là tiểu hầu(khỉ con) đeo bám bên người tổ mẫu.
Tần vương phi vẫn như cũ tươi cười hoàn mỹ dịu dàng:
- Lão phu nhân có nhị tiểu thư bầu bạn phụng dưỡng, thân thể so trước kia càng tốt hơn.
- Phụng dưỡng tổ mẫu là bổn phận của tôn tử(con cháu), ta ngóng trông tổ mẫu có thể sống lâu trăm tuổi.
Đây cũng là nguyện vọng của các vị tôn nữ có hiếu tâm.
- Sau khi nhìn thấy nhị tiểu thư, ta mới hiểu vì sao lão phu nhân lại an bài như thế, trăm thiện chữ hiếu đứng đầu, không có gì quan trọng hơn hiếu đạo.
- Vương phi điện hạ ý nói an bài là chỉ chuyện phụ thân ta ký danh đích tử?
Khương Lộ Dao có chút quá phận, không thể để cho Tần vương phi bắt được nhược điểm, vẻ mặt vẫn như cũ mang theo mỉm cười:
- Người muốn hiếu thuận với tổ mẫu có rất nhiều, tổ mẫu cũng quá mềm lòng, không chừng qua hai ba ngày nữa người lại phải tới chúc mừng tổ mẫu có thêm nhiều nhi tử, phụ thân ta chỉ có hiếu tâm, muốn cân bằng môn hộ, phụ thân ta làm không được, không bằng các vị đại bá thúc thúc.
- Trong mắt Tần vương một mạch truyền thừa càng quan trọng, người cùng tổ mẫu đều giống nhau, đó là bởi vì bất công sủng ái thứ tử, nhưng sẽ không vì vậy mà trì hoãn chuyện truyền thừa tước vị.
Khương Lộ Dao liếc nhìn Triệu Đạc Dật một cái, ngươi có bản lĩnh khiến thế tử yêu thương thứ tử?
Tần vương phi sượng mặt, sau này Tần vương qua đời, nhi tử phân gia, Tần vương phi muốn tiếp tục ở lại Tần vương phủ cũng phải xem sắc mặt Tần vương thế tử...
Nàng nuôi dưỡng thứ tử, thân sinh nhi tử không có quyền kế thừa.
Có trung liệt Dương gia làm chỗ dựa, cho dù Tần vương yêu thương Tần vương phi, cũng không dám tước đoạt danh hiệu thế tử của Triệu Đạc Trạch.
Hôm nay Tần vương phi cảm thấy lão phu nhân đáng thương, ngày mai không biết ai sẽ cảm thấy nàng đáng thương.
Nàng nuôi nấng thứ tử thật không chịu thua kém, thân sinh nhi tử là thiếu niên cử nhân, cũng từng làm ngự tiền thị vệ.
Bọn họ muốn công huân tất nhiên phải mạo hiểm, ai có thể cam đoan trên đường thăng quan phát tài, bọn họ sẽ không rơi vào cạm bẫy hoặc gặp chuyện ngoài ý muốn?
Tần vương nhất mạch được hoàng đế ghi tạc trong lòng, Tần vương chư tử(con) không biết cố gắng còn đỡ, nếu quá tranh đua, chẳng lẽ hoàng thượng không lo lắng tân đế áp chế không được?
Khương Lộ Dao có thể nghĩ đến chuyện này, Tần vương phi cũng có thể nghĩ đến, vì thanh danh, nàng sẽ không dám vì thân sinh nhi tử mà tranh đấu, chỉ có thể đốc xúc bọn họ tiến tới từng chút...
Tận lực vì mấy đứa con trai sáng tạo hoàn cảnh an toàn có lợi, kỳ thật Tần vương phi cũng không dễ dàng, làm kế mẫu dù là thiên thần cũng phải gãy cánh.
Chỉ cần Tần vương phi không chủ động chọc Khương Lộ Dao, nàng sẽ không cố ý làm Tần vương phi mất mặt, nghẹn đến mức đau dạ dày.
Lúc này lão phu nhân vân vê chuyển động Phật châu rất nhàn nhã, chính mình cũng từng bị nhị nha đầu không chút lưu tình làm cho tức giận đến đau đầu.
Nhưng nhìn nàng lấy lời nói gõ vào người khác, nghe như thế nào cũng thấy thoải mái.
Đáng tiếc, nhị nha đầu phải gả cho Tần vương thế tử, thật đáng tiếc, trong lòng lão phu nhân khẽ động, có nên giúp nhị nha đầu?
Không được, nàng không thể chịu thua trước hắn? Tuyệt đối không được!
Trong mắt Triệu Đạc Dật hiện lên thần sắc ngoài ý muốn, từ khi nào mà nàng lại dùng ngôn ngữ sắc bén, không hiểu cách làm người?
- Khương biểu muội gần đây xem sách sử gì?
Hắn không thể trơ mắt nhìn mẫu phi chịu ủy khuất:
- Nhìn Khương biểu muội cũng là cơ linh thông tuệ, có thể nhìn ra lão phu nhân chuyên tâm giáo dưỡng biểu muội tri thư đạt lý, bổn phận danh môn khuê tú.
(Yul: tri thư đạt lý nghĩa là tri thức hiểu lễ nghĩa.)
Lời này nói ra có chút nặng.
Cũng có thể nhìn ra Triệu Đạc Dật thật sự đối đãi với Tần vương phi như thân mẫu.
Cho dù đối mặt là nữ tử mà hắn ái mộ, thì hắn vẫn như cũ đứng về phía Tần vương phi.
Khương Lộ Dao nhếch môi:
- Có phải ta nên nói là ta chỉ nhận thức được mấy chữ?
Tuy Đại Minh triều không giống thời Minh Thanh trong lịch sử Trung Quốc đối với nữ tử có yêu cầu hà khắc, chấp nhận nữ tử không tài mới là đức.
Nếu nữ tử không có thi từ thiên phú, nhận thức mấy chữ, biết xem sổ sách, viết vài chữ là được.
Khương Lộ Dao linh hồn là người hiện đại, tốt nghiệp đại học hàng hiệu, là nữ cường nhân, nhân vật trong giới thượng lưu.
Nàng dám cùng nam nhân tranh đoạt sự nghiệp, có thể chống đỡ phân nửa bầu trời.
Cho dù nàng không am hiểu thi từ cổ văn, nhưng muốn nàng thừa nhận có mắt không biết nhìn, chỉ là nữ tử đại môn không ra nhị môn không tới, chỉ biết chơi trạch đấu...... Nàng sẽ cảm thấy thật ủy khuất.
- Thật đáng tiếc, ta không có thi từ thiên phú, nhưng thi từ sách sử ta đọc không ít.
Khương Lộ Dao nhìn Triệu Đạc Dật cười nói:
- Về phần ta đọc cái gì, không cần nói cho nhị vương tử biết, ta cũng không làm văn chương.
Nữ tử kiêu ngạo, tươi đẹp, tự tin rất hấp dẫn người, trong lòng Triệu Đạc Dật có điểm nghi hoặc, thiếu nữ trước mắt này thật sự là thiếu nữ mà hắn từng nhận thức?
Nếu không phải, thì vì sao khuôn mặt này lại giống như trong kí ức? Năm đó nàng có khí chất ôn nhu thu thủy đã đi đâu rồi?
- Nghe nói hoa viên của hầu phủ không tồi, mới vừa rồi Khương biểu huynh từng nói trong hoa viên có vài cọng kỳ trân dị thảo, không biết ta có vinh hạnh được thỉnh hai vị biểu muội cùng đi thưởng thức kỳ trân? Để bị Khương biểu huynh đi cùng, thế nào?
Ở trước mặt Tần vương phi, chỉ số chiến đấu của Khương Lộ Dao là bạo, vẫn nên đem vị biểu muội này rời đi mới tốt.
Có lẽ trải qua hôm nay, lúc Tần vương phi trở về cũng sẽ ngẫm nghĩ lại, một khi Khương Lộ Dao làm thế tử phi nên ứng phó như thế nào.
Thiếu gia đại phòng, thứ phòng đứng ở bên cạnh chen vào nói:
- Cùng đi cũng được, chúng ta có thể ở phía sau hoa viên làm văn chương, nhị vương tử văn thi nổi bật, mượn cơ hội này ta cũng có thể lãnh giáo một hai.
Khương Lộ Dao thấy mấy vị đường ca nóng lòng muốn thử, cười nói:
- Được a, ta cũng có thể thưởng thức mấy bài danh tác(sáng tác), bất quá thi từ chỉ là vật nung đúc tình cảm, nếu nhị vương tử quá mức trầm mê, sẽ làm Tần vương phi cùng Tần vương điện hạ thất vọng, vương phi điện hạ vẫn luôn mong đợi rất cao vào nhị vương tử.
- Làm hết sức, không để phụ vương cùng mẫu phi thất vọng mà thôi.
Tính tình Triệu Đạc Dật quả thật không tồi, Khương Lộ Dao xem trọng liếc mắt nhìn hắn một cái.
Đối với vị Tần vương thế tử ôm tâm tính thích xem kịch vui, có vị kế mẫu hoàn mỹ, phụ vương thân tình, bọn đệ đệ hiền hiếu...Đây đúng là nhân sinh bi đát.
Ý chí nghị lực thế nào mới không bị bầy đàn thân nhân bức đến điên?
Lão phu nhân gật đầu để đám người Khương Lộ Dao rời đi, quay đầu nói với Tần vương phi:
- Nhị nha đầu là ta sủng hư rồi, có chổ nào không chu toàn, mong vương phi điện hạ thứ tội.
- Có thể nhìn ra nhị tiểu thư chính là chân truyền của lão phu nhân.
Tần vương phi ý cười không đổi, lời nói ôn nhu như nước lại có vẻ thành khẩn:
- Không dối gạt lão phu nhân, lúc trước nghe nói Khương nhị gia ký danh đích tử, vương gia rất lo lắng, dù gì Khương nhị gia cũng làm ra không ít chuyện khiến người kinh ngạc, tuy ta tin tưởng mắt nhìn người của lão phu nhân, cũng khuyên vương gia, nhưng người cũng biết, vương gia rất kỳ vọng vào thế tử, ngóng trông thế tử mọi thứ đều tốt nhất...Hôm nay nhìn thấy nhị tiểu thư, ta sẽ trở về cùng vương gia đàm thoại, có lẽ vương gia cũng có thể yên tâm.
Lão phu nhân rũ mắt:
- Ai kế thừa tước vị, năm nay Khương gia nhất định sẽ cho vương phi điện hạ một cái công đạo.
- Như thế nào? Lão phu nhân không muốn để Khương nhị gia làm thế tử?
- Lão nhị thật sự giống như tiểu hài tử, hắn làm thế tử ta cũng không thể yên tâm, Khương gia vốn là trèo cao Tần vương phủ, nếu vì lão nhị làm cho vương gia khó xử, chúng ta sẽ cô phụ ưu ái của lão vương gia.
- Lão phu nhân nói nghiêm trọng quá rồi, nhìn dáng vẻ khí chất của nhị tiểu thư, không giống là người hồ đồ.
Tần Vương phi chậm rãi uống trà, bị Khương Lộ Dao trách móc một đống, đơn giản là vì mình đang ở Vĩnh Ninh hầu phủ.
Nếu Khương Lộ Dao vào Tần vương phủ...... Không có nhẹ nhàng như vậy đâu, dù là kế phi, cũng là bà bà(mẹ chồng) của nàng.
Bà bà muốn giáo dưỡng nhi tức, còn không phải dễ như trở bàn tay?
(Yul: ở cổ đại không có từ: cha chồng, mẹ chồng, con dâu, em dâu.... nên ta thay đúng từ cổ đại nhé.)
Lúc trước nàng ghét bỏ phụ mẫu của Khương Lộ Dao không tốt, lúc này Tần vương phi càng nguyện ý để Khương Lộ Dao làm thế tử phi.
Khương Lộ Dao không biết khiêm nhượng ôn hòa, nàng sẽ khiến Tần vương thế tử càng khó khăn.
- Chờ ta cùng hầu gia thương lượng, lại nói tiếp, không thể trách trong lòng vương gia không thoải mái, cho dù là ta có đôi khi đối với một nhà nhị gia....Đều đau đầu, tháng nào mà hắn không gây hoạ, ta liền niệm Phật.
Tần vương phi cùng lão phu nhân nhìn nhau cười tự hiểu rõ, Khương nhị gia có bao nhiêu không đàng hoàng, nhưng hắn lại dưỡng ra nữ nhi xuất sắc.
Lão phu nhân không muốn để Khương Lộ Dao gả vào Tần vương phủ, luyến tiếc tôn nữ ngạo khí rơi vào hố bùn phiền toái.
Khương Lộ Dao nên có nhân sinh hoàn mỹ hạnh phúc, có trượng phu chung tình bầu bạn đến già.
Hoa viên hầu phủ từng đóa hoa khai chuyển đến kinh diễm, trong đình thuỷ tạ, đã mang lên dưa và trái cây lê đào.
Một bên bàn dài đặt giấy và 乃út mực, vài vị đường ca của Khương Lộ Dao vây quanh Triệu Đạc Dật.
Không phải khoe khoang văn thơ, mà là cầu Triệu Đạc Dật viết mấy chữ.
- Nghe nói nhị vương tử so với Tần vương điện hạ còn am hiểu thư pháp tinh túy, thư thánh cũng đã đọc qua.
Khương Lộ Châu dùng cây quạt che miệng nhỏ, một đôi mắt thủy linh đảo qua thân ảnh nhị vương tử:
- Nhị tỷ tỷ không động tâm sao?
Khương Lộ Dao dựa vào cột đình thuỷ tạ, nghiêng đầu về phía hồ nước, đem đồ ăn cho cá rải vào trong nước, cá vàng tụ tập, tranh nhau ςướק đồ ăn....Nàng nhìn cá vàng đến xuất thần.
- Nhị tỷ tỷ...
- Tam muội muội ngươi nhìn huynh đệ bọn họ có giống lương thực rải vào hồ nước cho cá ăn không? Khiến cho khuê tú trong kinh thành phía sau nối phía trước, sợ bỏ lỡ một thân phú quý.
- Lời này có ý tứ gì? Ái mộ một người là vì phú quý?
- Nếu không phải vì thân phận của bọn họ, ngươi còn thích sao?
Khương Lộ Dao liếc nhìn Khương Lộ Châu một cái, nhàn nhạt nói:
- Thích phu quân phú quý cũng không có gì mất mặt, phu thê bần hàn trăm sự suy, ai cũng không muốn vất vả cả đời, chỉ là có thể hay không làm cho phú quý lâu dài, phải xem bản lĩnh của từng người. Mặc kệ tam muội muội ái mộ Tần vương thế tử, hay là nhị vương tử, ta cũng không giúp được gì, chỉ có thể cầu chúc tam muội muội tâm tưởng sự thành(= ước gì được nấy)
- Ta không tin nhị tỷ tỷ không muốn gả cho thế tử điện hạ.
Khương Lộ Châu mang theo ghen ghét, hận ý trợn tròn đôi mắt:
- Nhị bá phụ là cái dạng gì, ai mà không rõ ràng? Khắp kinh thành hậu duệ quý tộc nhân gia ai muốn cùng nhị bá phụ liên hôn? Không sợ nhị tỷ tỷ tức giận, cho dù phụ thân ta không làm thế tử, ta vẫn như cũ là Thị Lang thiên kim, nếu chẳng may nhị bá phụ không được thừa tước, ta thấy đời này của nhị tỷ tỷ chỉ có thể xứng với hàn môn tú tài.
( Yul: Thị Lang thiên kim nghĩa là con gái của quan lễ bộ thị lang)
Nàng ngạo mạn nhếch môi, trào phúng:
- Chỉ sợ hàn môn tú tài cũng không nhất định có thể coi trọng Khương nhị gia!
Ánh mắt Khương Lộ Dao lạnh nhạt, không giận không ưu, giống như lời Khương Lộ Châu nói không phải là nói nhị phòng,
- Ngươi tin hay không, có rất nhiều người muốn bái phụ thân ta làm nhạc phụ mà không được? Cho dù ngươi là Thị Lang thiên kim vẫn như cũ bị người khác chọn lựa, không có tự chủ quyền lợi tuyển phu, mà ta từ trước đến nay luôn tuyển người khác, chỉ có ta từ bỏ, không ai có thể tuyển ta...... Cho dù là Tần vương thế tử cũng thế.
Nói xong lời này, Khương Lộ Dao đứng dậy rời khỏi thuỷ tạ, Triệu Đạc Dật đang viết văn chương chợt ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy thân ảnh của nàng ở trước hoa.
Ngũ quan minh diễm có kiều hoa phụ trợ, tăng thêm vài phần nhu mị, chỉ là ánh mắt ngạo nghễ...... Rốt cuộc vì nguyên nhân gì đã thay đổi nàng?
Bước qua hành lang gấp khúc, Khương Lộ Dao ᴆụng phải Khương Lộ Kỳ đang đứng ở phía sau tường hoa trộm nhìn đình thuỷ tạ.
- Sao ngươi lại ở đây?
Vẻ mặt Khương Lộ Kỳ hàm ẩn ngoài ý muốn, cũng vì Khương Lộ Dao đột nhiên xuất hiện mà hoảng sợ.
Nàng không có đoán được Khương Lộ Dao vào lúc này lại rời khỏi đình thuỷ tạ, lẽ ra nàng sẽ có cơ hội gặp mặt Tần vương nhị vương tử.....
Rốt cuộc các nàng cũng đã một đời ௱ôЛƓ lung tình cảm, nếu không phải sau này lại phát sinh sự tình, có lẽ Khương Lộ Dao sẽ là...
Trong lòng Khương Lộ Kỳ càng vì thế mà bất bình, dựa vào cái gì Khương Lộ Dao có thể có được hai vị nam tử ưu tú nhất ái mộ?
Cho dù nàng càng biểu hiện, thì ở trong mắt Triệu Đạc Dật, nàng chỉ là tẩu tử ngu xuẩn....Vẫn là nữ tử tùy tiện lả lơi ong bướm.
- Nhị tỷ tỷ sao lại rời đi? Nhị vương tử không tốt sao?
- Hắn tốt hay không tốt cũng không liên quan đến ta.
Khương Lộ Dao thật sự nhìn đủ rồi, cái loại biểu tình của Khương Lộ Kỳ gì mà ta thật bi thương, ngươi thương tổn ta, ta rất hâm mộ, rất bất bình.
- Nếu ngươi để ý, thì hãy thoải mái hào phóng đi đình thuỷ tạ, ở đây nhìn lén, một khi bỏ lỡ cơ hội, ngươi lại oán trời oán đất, tuy nữ tử là phải thẹn thùng, nhưng nếu gặp được người mình để ý, không ngại lễ giáo cần phải tự tranh thủ một chút, thành bại có lẽ chỉ ở chỗ ngươi có hay không có dũng khí...Dù là thất bại, cũng chứng minh ngươi đã từng nỗ lực, tương lai sẽ không vì thế mà hối hận.
Khương Lộ Kỳ mặt đỏ tai hồng, tức giận gầm nhẹ:
- Ngươi cái gì cũng không biết!
- Ta chỉ cần biết hiện tại ta nên làm cái gì, tứ muội muội thật sự cái gì cũng biết sao?
Khương Lộ Kỳ nhìn nàng thong dong rời đi, cũng thoáng nhìn về phía Triệu Đạc Dật...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc