Hầu Môn Kiêu Nữ - Chương 27-2

Tác giả: Đào Lý Mặc Ngôn

Chương 27-2: Hôn ước (2)
Khương Lộ Dao hỏi ngược lại:
- Người gào cái gì? Tương lai sau này của tôn nữ còn phải dựa vào tổ phụ đấy, tổ phụ ái mộ tổ mẫu, không muốn cùng nàng tranh chấp, nhưng hôm nay người bị đẩy vào hố lửa chịu bá phụ thúc thúc "hãm hại" là phụ thân ta, là thân sinh phụ thân của ta, là người mà đời này ta để ý nhất.
( Yul: khi KLD không còn kiêng nể ta sẽ dùng chữ " ta" nhé)
Buông cánh tay của Vĩnh Ninh hầu, Khương Lộ Dao lui về phía sau hai bước, thi lễ nói:
- Người không phải là phụ thân tốt, nhưng phụ thân ta thật lòng đau ta, ai dám tính kế phụ thân ta, ta có thể liều mạng với bọn hắn, thỉnh người đem những lời này nói cho bá phụ thúc thúc biết, cũng thỉnh người đem lời này chuyển cáo tới tổ mẫu.
- Nhị nha đầu……
Thần sắc Vĩnh Ninh hầu xấu hổ, giống như không còn mặt mũi nào mà đối mặt với Khương Lộ Dao, đầu hơi gục xuống:
- Ngươi không hiểu được quan hệ giữa ta cùng tổ mẫu ngươi, nàng…Ta cùng nàng cũng không có biện pháp, huống chi nếu để lão nhị thành đích tử, ít nhất hắn sẽ không bạc đãi nàng.
Năm đó ân ân oán oán, Vĩnh Ninh hầu không có cách gì để nói rõ với Khương Lộ Dao, hắn vẫn luôn chờ phu nhân đáp lại…
Đáng tiếc có lẽ đến lúc hắn nhắm mắt, thì phu nhân vẫn oán hận hắn.
- Bắt đầu một trận chiến không báo trước, không phải là phong độ của danh tướng.
Khương Lộ Dao mỉm cười, đôi mắt tinh tường:
- Tôn nữ luôn là vãn bối, cho nên những lời mới vừa rồi vẫn để tổ phụ nói cùng bọn họ mới thỏa đáng, người phải hiểu tôn nữ không phải hù dọa người, nếu không sợ bị tôn nữ hố ૮ɦếƭ, thì cứ việc nhắm vào phụ thân ta.
Khương Lộ Dao xoay người rời khỏi phòng, Vĩnh Ninh Hầu nhìn theo bóng dáng của nàng rồi nói:
- Nếu ta có thể giúp ngươi giải trừ hôn ước cùng Tần vương thế tử, ngươi…Trong mắt ngươi có còn tổ phụ?
- Không có khả năng.
Khương Lộ Dao dừng bước, ngẩng đầu nhìn đôi phụ tử đang nằm trên đại thụ nói chuyện quên trời quên đất.
Một dòng nước ấm ùa vào đáy lòng, tuy con đường phía trước rất gian nan, nhưng vì nàng để ý đến thân nhân, thì có cái gì mà không thể vượt qua.
Cọc hôn ước này vốn là Vĩnh Ninh hầu trèo cao Tần vương thế tử, một khi hầu phủ vô bệnh vô tai(không bệnh không tai ương) mà chủ động từ hôn, thì mặt mũi của Tần vương thế tử biết để đâu?
Tần vương thế tử…Trước mắt Khương Lộ Dao hiện lên cặp mắt hắc ám như chim ưng, hắn vẫn luôn muốn cái gì là có cái đó, địa vị cao thượng sao có thể chịu đựng sự nhục nhã khi bị từ hôn?
Tần vương thế tử tuyệt đối không giống vẻ bề ngoài ôn nhuận lễ độ.
Chính phi ôm nhi tử tự sát mà ૮ɦếƭ, rất vất vả mới cứu sống được hắn, nhưng đợi đến lúc Dương gia sửa lại án xử sai rửa sạch oan khuất, năm hắn ba tuổi mới chính thức sắc phong thế tử.
Kế phi vào cửa dịu dàng rộng lượng, hiền huệ thiện lương, nhưng hắn tuổi còn nhỏ đã bị người quan ái dưỡng oai…
(Yul: quan ái dưỡng oai là kiểu quan tâm chiều chuộng quá mức tạo ra tính tình kiêu căng tự đại, giống mấy tay ăn chơi nhà giàu...)
Một khi nhi tử của Tần vương kế phi trở nên nổi bật, thậm chí thứ xuất đệ đệ cùng tuổi với hắn cũng có tiền đồ con đường làm quan mở rộng, tâm tính của hắn có thể cân bằng sao?
Tần vương không có khả năng yêu thương hài tử không nương cả đời, khi hắn có rất nhiều huynh đệ, Tần vương ái tử chi tâm sẽ giảm bớt.
(Yul: ái tử chi tâm nghĩa là tình thương yêu con cái của bậc cha mẹ)
Một thân phận khác chiếm cứ thế chủ động, hắn không có khả năng không bận tâm một mạch truyền thừa, ai có thể đỉnh môn lập hộ, ai mới là nhi tử mà hắn thương yêu nhất?
Lúc này Tần vương thế tử phong cảnh vô hạn, nếu hắn bị từ hôn? Không phải sẽ bị chê cười sao?
Khương Lộ Dao cũng không thể chờ Tần vương thế tử gặp xui xẻo, rốt cuộc năm nay Tần vương thế tử đã mười tám tuổi.
Nếu không phải vị trí thế tử của Vĩnh Ninh hầu còn chưa có định ra, thì hắn đã sớm nên đón dâu.
Khương Lộ Dao sai người đem đám quản sự tham ô bạc đưa đến viện của lão phu nhân, rồi dạo bước đến dưới tàng cây, ngẩng đầu gọi:
- Phụ thân, ca ca nên trở về dùng bữa rồi.
- Ngươi cùng tổ phụ của ngươi đã nói xong chưa?
Khương nhị gia từ trên đại thụ trượt xuống dưới, thật cẩn thận nhìn thoáng qua phòng của Vĩnh Ninh hầu:
- Có phải tổ phụ ngươi sẽ không truy cứu chuyện ta đập nát bình hoa trân quý?
Bị nữ nhi dùng ánh mắt cao thâm khó đoán nhìn chằm chằm khiến hắn chột dạ.
Khương nhị gia cọ cọ lòng bàn tay lên trên y phục:
- Nữ nhi, ta thề tuyệt đối không phải…Vô tình, ai bảo tổ phụ ngươi mắng ta làm gì? Không phải ngươi đã nói, không thể để người khác khi dễ ta sao?
- Phụ thân, có tiểu muội ở đây, muốn xử tổ phụ còn không phải dễ như trở bàn tay sao? Người không thấy cho đến tận bây gườ tổ phụ cũng chưa nói gì sao, chắc chắn tổ phụ không bắt chúng ta đền bình hoa trân quý đâu, huống chi…Phụ thân, nhi tử nói cho người biết, tiểu muội lại tìm thêm một cửa sinh ý, về sau bạc tiêu vặt không chừng sẽ được tăng gấp đôi.
Phụ tử nhị gia hi hi ha ha thảo luận chuyện sinh ý xong lại hi hi ha ha bàn đến chuyện xử dụng bạc tiêu vặt.
Khương nhị gia muốn cải thiện thức ăn dưỡng trùng, Khương Mân Cẩn lại nghĩ có thể mượn cơ hội này để thân cận với Tiêu biểu muội……
Hai tay Khương Lộ Dao véo lấy lỗ tai của hai người bọn họ, kéo đi:
- Đi, về rồi nói tiếp.
Hiện tại vấn đề, không phải dưỡng trùng, cũng không phải sinh ý hoặc là đền món đồ cổ trân quý cho tổ phụ, mà là vấn đề thừa tước, ký danh đích tử.
Đôi phụ tử bọn họ rốt cuộc vẫn chưa rõ ràng tình huống hiện tại sao?
Nàng còn đang nghĩ có phải mình quá cường thế, cho nên không chịu nổi bất cứ cái gì làm khó dễ.
Tuy ở trước mặt tổ phụ nàng nói những lời nói có chút khác người, cũng từng âm thầm định sửa lại.
Nhưng đối mặt với phụ huynh, nếu nàng không cường thế một chút, thì biết làm gì với đôi phụ tử nhị hóa này đây?
Trong nhà còn có một vị mẫu thân coi bạc như bảo bối, chỉ cần nàng khiêm tốn một chút, trong hầu phủ sẽ có một đám người nhảy ra ‘ khi dễ ’‘ tính kế ’ nhị phòng.
Bao gồm cả tổ phụ tổ mẫu hiện giờ nhìn giống như rất thưởng thức nàng.
Nếu nàng không biểu hiện khôn khéo giỏi giang, dám nói dám làm, thì hai vị ‘ cao nhân ’ kia sẽ đem nhị phòng trở thành người tốt nhất để tính kế lợi dụng.
- Nữ nhi đau quá…
- Đúng vậy, tiểu muội, nhất định muội véo phụ thân không dùng nhiều sức như véo ta…… Không công bằng.
Phụ tử Khương nhị gia cố ý oa oa kêu to, tuy bọn họ không hiểu âm mưu quỷ kế.
Nhưng vẫn có thể nhìn ra Khương Lộ Dao có khổ sở thương tâm hay không, cho nên bọn họ mới cố ý la hét ủm tỏi, hy vọng nàng có thể vui vẻ một chút.
Khương Lộ Dao không phụ sự mong đợi của phụ tử bọn họ nghe xong liền bật cười, xoa xoa lỗ tai của phụ thân cùng ca ca, ôm cánh tay của Khương nhị gia vui vẻ nói:
- Về nhị phòng đi, hôm nay nữ nhi sẽ làm món ăn mà phụ thân thích nhất, món vịt nướng.
- Được…Ta muốn ăn hai con.
- Không được, vịt nướng quá nhiều mỡ, không tốt cho thân thể của phụ thân.
Khương Lộ Dao lo lắng Khương nhị gia bị cao huyết áp, vẫn luôn khống chế không cho hắn ăn nhiều thịt.
Tận lực phòng bệnh hơn chữa bệnh, phụ mẫu trường thọ nhi nữ mới có thể tẫn hiếu.
Khương nhị gia thở dài một hơi, lại bị tước đoạt quyền lợi ăn thịt, nhưng nghĩ đến đêm nay sẽ có vịt nướng, hắn lại vui vẻ lên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc