Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 127

Tác giả: Hạ San Hô

Tiểu Tổ Niệm đã đi ngủ, FIR và Hạ Nam ngồi sát bên nhau trên ghế sô pha, trong không gian yên tĩnh, dường như có thể nghe tiếng nhịp tim của mỗi người!
Hạ Nam vươn cánh tay nhẹ nhàng ôm FIR vào trong *** của mình!
“ Về sau không cần ngu ngốc như vậy, dao găm không phải thứ gì tốt để ngăn cản đâu! Hôm nay nếu không phải anh đã khống chế sức lực, thì tay của em đạ bị phế rồi!” May mà nhờ anh phát giác kịp thời ,nhìn thấy cô đưa tay ra, nếu không thật sẽ không biết biến thành dạng gì nữa? Nghĩ đến cũng cảm thấy run sợ, cô gái nhỏ trước mặt này mãi mãi cũng khiến người ta không an tâm được!
“Vậy cũng không cho anh làm như thế! Em muốn anh thề!” FIR khẽ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt người đàn ông, cố chấp nói!
“ Được, anh thề!” Đối với ánh mắt cô chấp của cô, anh dịu dàng nói! “ Đã đến lúc rồi, chúng ta tắm một cái rồi đi ngủ!” Nói xong lập tức mang theo cô đi đến phòng tắm!
. . . . . .
“ Anh định làm gì hả?” Trong phòng tắm, FIR đứng phía xa xa!
“ Tắm, nếu không còn có thể làm gì? Đến đây!”Hạ Nam nhìn cô, ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo cô đến đây! FIR đứng tại chỗ không nhúc nhích, hơi cảnh giác, ánh mắt sâu kín nhìn anh!
Thấy cô đứng bất động tại chỗ, Hạ Nam sải bước đến bên cạnh cô, nhấc bổng cô lên không ôm cô trực tiếp đi đến bồn tắm!
“ A…. buông em ra!” FIR liều mạng giùng giằng, tay không bị thương nhè nhẹ chống đỡ ở trước *** anh!
“ Không cần cử động nữa, nếu không anh không dám bảo đảm chỉ là tắm!” Ở trước mặt cô gái nhỏ này, sự tự chủ của anh rất kém! Vậy mà cô gái nhỏ này còn ở đây trêu trọc anh!
Nghe lời anh nói, FIR yên lặng ở trong *** anh, không giãy giụa nữa, chẳng qua là ánh mắt vẫn cảnh giác nhìn anh!
Đứng trong bồn tắm hình vuông to như vậy, FIR nhìn người đàn ông trước mặt nhỏ giọng mắng!
“ Anh đi ra ngoài đi, em tự mình nhất định có thể làm được!”
“ Không được, tay của em không thể ***ng vào nước!”
“ Em chỉ bị thương một cái tay thôi mà!”
“ Không có thương lượng, nhanh lên một chút! Nếu không anh lập tức giúp em cởi đấy!” Nghiêng con mắt đứng ở trước mặt cô, hơi uy hiếp nói! “ Lại nói toàn thân cao thấp của em có chỗ nào mà anh chưa từng nhìn thấy hay sao?” Lúc nói trên gương mặt xem như chuyện đương nhiên!
“ Cái người khốn khiếp này, đi ra ngoài nhanh lên!” Nói xong nhanh chóng muốn đẩy anh ra khỏi phòng tắm!
“ Xem ra, ý em chính là muốn anh giúp em *** áo !” Nói xong lập tức đưa tay phải giúp cô *** áo, trên mặt mang theo nụ cười đùa giỡn!
“ Không cần, em tự mình làm!” Nói xong đưa lưng về phía Hạ Nam *** áo trên người mình!
Hạ Nam nhìn bóng dáng cô đưa lưng về phía mình, có chút bất đắc dĩ thở dài! Cảm thấy *** của mình dâng lên một luồng nóng ran, lùi về phía sau mấy bước! Đây là anh đang *** chính mình hay sao? Có thể nhìn mà không thể ăn được!
Xem như anh không tồn tại, xem như anh không tồn tại….
Quay lưng về phía anh, ở trong lòng Tô Úy tự nhủ, sau đó cởi hết quần áo trên người mình, trực tiếp ngồi vào bồn tắm, dĩ nhiên cũng đưa lưng về phía anh!
Làm bộ xem như không có người trong phòng tắm, có quỷ mới biết trong lòng cô có bao nhiêu lúng túng, một đấng mày râu đứng ở chỗ này xem cô tắm, cô có thể bình tĩnh mới lạ đó! Cho dù bọn họ chuyện gì nên xảy ra cũng đã xảy ra!
Tay phải tắm không đến hết cơ thể, đang muốn đưa tay trái ra, chẳng qua một cái tay khác động tác so với cô còn nhanh hơn….
FIR nhìn người đàn ông trước mặt giúp cô tắm rửa sạch sẽ thân thể, có chút ảo não đỏ bừng cả mặt!
Mà nhìn lại người đàn ông trước mặt, thật không tin là anh ta giúp cô tắm rửa, cô nhìn anh không nháy mắt!
. . . . . .
Sau hai giờ, Hạ Nam mặc áo choàng tắm màu trắng từ trong phòng tắm đi ra ngoài!
Đập vào mắt chính là bóng dáng nhỏ nhắn co rút ở trên giường, thì chậm rãi đi đến!
Ngồi ở đầu giường, Hạ Nam nhẹ nhàng đều chỉnh tư thế ngủ cho cô, cúi đầu ở trên trán cô đặt xuống một nụ hôn, nhẹ nhàng cười cười, đứng dậy đi đến phòng ngủ của Tiểu Tô Niệm!
Dưới ánh đèn ngủ lờ mờ, hình dáng khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ tinh mỹ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này, tình yêu thương của anh càng sâu đậm hơn! Hai người họ đều là những người quan trọng nhất của anh, bắt đầu từ bây giờ, anh nhất định phải bảo vệ họ thật tốt, không để họ bị một chút tổn thương nào!
. . . . . .
Khi FIR tỉnh lại, thì trời đã sáng! Cô mở mắt, đập vào mắt chính là khuôn mặt nhỏ nhắn!
Đưa tay ôm lấy thân hình bé nhỏ trước mặt, sau đó ngồi vậy, đảo mắt một vòng cũng không phát hiện người nào khác trừ Tiểu Tô Niệm!
“ Chú xấu xa đi xuống mua điểm tâm rồi!” Giọng nói non nớt giải đáp nghi ngờ của cô!
“Ừ!” FIR cúi đầu suy nghĩ một lát, giống như là đã quyết định, nhỏ giọng nói : “ Thật ra thì người mà con gọi là chú xấu xa này chính là cha của con!”
“ Dạ!” Tiểu Tô Niệm nghe được lời của cô nhẹ nhàng trả lời một tiếng!
FIR nhìn Tiểu Tô Niệm bình tĩnh trước mặt vẻ mặt không thể bình tĩnh hơn nữa, có chút nghi ngờ, bé không phải rất muốn gặp cha mình ư, tại sao bây giờ dáng vẻ lại như thế này đây?
Trong lúc đang còn suy nghĩ, điện thoại di động của cô vang lên! Liếc nhìn dãy số, rồi nhận máy!
“ Tôi đã xin phép được rồi, BOSS bằng lòng gặp mặt cô, nhưng mà muốn sau khi buổi biểu diễn thời trang lần này!” Vừa mới nhận máy, bên kia đã truyền đến giọng nói từ tính lười biếng của La Tân Hàn!
“ Không thành vấn đề! Xế chiều hôm nay, khoảng một giờ rưỡi cho mấy chiếc xe đến sân bay đón tôi và đồng nghiệp đến công tác, sau đó sắp xếp cho họ chỗ ăn ở! Mặc khác, sắp xếp cho chúng tôi phòng họp yên tĩnh, những thứ cần chuẩn bị tôi sẽ gửi đến hộp thư của anh!”
“ Cô sắp đặt tôi sao?” La Tân Hàn nghe nói thế, còn không biết mình bị sắp đặt thì cũng quá ngu!
“Cũng vậy mà thôi!” Đơn giản nếu muốn cô vào Thịnh Thế Quốc Tế, chút chi phí này có cần phải hoảng hốt như vậy sao? Bây giờ, cô thật sự có chút khó hiểu! Xem như cô đồng ý tiếp nhận buổi biểu diễn thời trang này thì thế nào, dù sao cũng không có ký hợp đồng, đến lúc đó chuyện này vẫn có thể đổi ý!
Về phần nguyên nhân làm như thế với La Tân Hàn, là vì cô muốn gặp của BOSS phía sau lưng anh ta! Chẳng qua cô thật tò mò, rốt cuộc ba năm qua là ai đã giúp cô như vậy? Chỉ cần gặp được người đó rất nhanh sẽ có được đáp án mình muốn biết!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc