Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 116

Tác giả: Hạ San Hô

Nửa giờ sau, Hạ Nam lái xe đến một tòa lâu đài cổ nằm ẩn giấu ở ngoại ô phía Đông của thành phố A, bây giờ nơi đây chính là tổng bộ “ Dạ Tước”!
Thông qua từng lớp cửa điện tử chống trộm cao cấp, anh đi đến một căn phòng nằm tận cùng phía trong.
Bên trong phòng, bốn nam một nữ đang ngồi trên ghế sô pha, thấy Hạ Nam đi vào thì rối rít nhìn anh, chỉ thấy anh mím chặt môi mỏng, híp cặp mắt lại, bộ mặt âm u, đi về phía bọn họ, ngay cả quanh thân cũng mang đầy khí lạnh, không khó nhìn ra bây giờ anh rất nguy hiểm!
Mấy người đối mặt nhìn nhau, sắc mặt cũng không được tốt lắm! Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, bọn họ đều khó chối tội!
Lúc mọi người đang nhìn nhau, Hạ Nam đã ngồi vào ghế sô pha đối diện với Tưởng Thành, ánh mắt lạnh lùng nhìn người đối diện, trong ánh mắt mang theo dò xét và chỉ trích!
Đối với tầm mắt lạnh lùng này, thân thể Tưởng Thành không chịu đựng được mà run lên, nhìn anh thận trọng mở miệng: “ Lão đại, chuyện này là do tôi sơ sót, xin lão đại cứ trách phạt!” Anh ta cũng không biết chuyện làm sao sẽ biến thành như vậy, năm năm trước ở bên trong này rõ ràng cô ta rất an phận, mấy ngày trước đột nhiên không ăn, không ngủ, còn vô duyên vô cớ cùng người ở bên trong đánh nhau, hôm nay lại còn từ trong bệnh viện chạy ra ngoài….
Nếu chỉ là một người điên điên khùng khùng từ trong bệnh viện chạy ra ngoài cũng không có chuyện gì, chẳng qua người này là do lão đại cố tình giao cho anh ta “ chăm sóc” thật tốt, hiện tại không thấy người, cho nên việc này ý nghĩa không giống nhau!
“ Đến cùng là xảy ra chuyện gì? Anh không phải nói là cô ta điên rồi sao, làm sao lại để cho cô ta trốn thoát?” Giọng nói lạnh lẽo giống như từ trong địa ngục truyền tới, âm trầm, lạnh lẽo khác thường, làm cho người nghe cảm thấy rợn cả tóc gáy! Hơn nữa bộ mặt của anh âm u , nguội lạnh, ngay cả vẻ mặt bình thản thường ngày của Lạc Phàm cũng không kiềm chế được mà đổi sắc một chút, bây giờ lão đại thật đáng sợ! Anh ta tin tưởng nếu như người phụ nữ kia xuất hiện ở trước mặt của lão đại, thì lão đại tuyệt đối sẽ không chút do dự mà trực tiếp lấy mạng của cô ta!
“ Năm năm qua, mặc dù cô ta điên điên khùng khùng, nhưng cũng được coi là an phận, dù ăn cơm, hoặc ngủ đều rất bình thường, cũng không ầm ĩ, không làm khó, xem như bên trong có người đánh ૮ɦếƭ cô ta, cô ta cũng không ầm ĩ, không làm khó, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt,…. Cho đến mấy hôm trước, cô ta đột nhiên không ăn, không ngủ, còn vô duyên vô cớ đánh nhau với người bên trong, không có cách nào khác đành phải nhốt cô ta vào một phòng riêng, ngày hôm nay người đem cơm trưa cho cô ta bị đánh ngất xỉu, cô ta bỏ trốn, chúng tôi lập tức sai người đi tìm đến bây giờ cũng không có tin tức của cô ta!” Lúc Tưởng Thành nói cũng không quên liếc mắc nhìn lão đại đang ngồi đối diện với mình, chỉ thấy anh cúi đầu, không thấy được thái độ của anh! Nhưng mà từ hai tay nắm lại gác ở trên đầu gối bắt chéo, có thể thấy được, lúc này anh rất tức giận, thậm chí nguy hiểm gần như sắp bộc phát!
“ Từ mấy ngày trước, cô ta bắt đầu làm như vậy?” Hạ Nam ngẩng đầu lên, nhìn Tưởng Thành hỏi! Trên gương mặt tuấn tú , góc cạnh rõ ràng đã không còn vẻ u ám như lúc mới vào, mà trở nên bình tĩnh! Nhưng mà mọi người đều có chung một cảm giác, lão đại bình tĩnh như vậy hình như là báo trước sắp có bão táp! Càng như thế, bọn họ càng thấy được lúc này lão đại rất nguy hiểm!
“ Khoảng năm ngày trước!” Tưởng Thành không biết lão đại vì sao muốn hỏi chuyện này, nhưng mà vẫn bỏ qua suy nghĩ riêng nghiêm túc trả lời!
Nghe đáp án như thế,ngoại trừ Tưởng Thành, năm người còn lại đều có một dự cảm xấu, dường như ngay tức khắc không giữ được bình tĩnh nữa!
Nếu như là năm ngày trước, vậy chuyện này cũng có chút gay go, bởi vì năm ngày trước chính là ngày Tô Úy trở về nước!
Nếu quả thật là như vậy, thì Tô Úy sẽ gặp nguy hiểm! Nếu bọn họ đoán không sai, năm năm qua, Quý Thiên Nhu chỉ là giả bộ điên khùng! Người phụ nữ này quả thật đáng sợ, đã có tâm tư sâu xa như vậy, thời gian dài như vậy đã lừa gạt được bọn họ!
Mà bây giờ Hạ Nam đang hối hận đã giữ lại mối họa này, ban đầu trực tiếp xử lý cô ta là xong rồi, như thế thì hiện tại sẽ không có nhiều tai họa về sau !
Tưởng Thành nhìn khuôn mặt mấy người kia càng thêm u ám, thì biết chuyện bây giờ không ổn!
Một giây kế tiếp đã nghe được giọng nói lạnh lùng từ lão đại: “ Hiện tại chỉ cần tìm được cô ta, lập tức giải quyết thẳng cô ta!” Trong giọng nói không khỏi để lộ ra sự lạnh lẽo thấu xương!
Mọi người nghe được lời anh nói, đều gật đầu, hiện tại xem như lão đại không có mở miệng, bọn họ tìm được cô ta cũng sẽ trực tiếp giải quyết cô ta, cô ta chính là một mối họa, để lại tuyệt đối nguy hiểm vô cùng!
“Nam, tìm cách gắn cái này vào trong điện thoại di động của Tô Úy!” Lạc Phàm lấy từ trong túi ra một cái hộp màu đen tinh sảo, lấy đồ vật bên trong ra đưa cho Hạ Nam!
“ Đây là? Camera mini ?” Hạ Nam nhìn vật gì đó chỉ bằng hạt gạo trong tay mình, thản nhiên dò hỏi!
“ Ừ, đây là của bạn tôi ở Mỹ gửi về, chính là sản phẩm nghiên cứu khoa học mới nhất, nó rất nhỏ, không dễ dàng bị phát hiện!”
“ Cảm ơn!”
“……” Nghe câu “ Cảm ơn” của Hạ Nam, tất cả đều ngây ngẩn cả người! Đây là lão đại của họ sao?Hay là bọn họ nghe nhầm?Dường như lão đại mới vừa nói cảm ơn!
“ Phái thêm người có bản lĩnh tốt âm thầm bảo vệ cô ấy, nếu như cô ấy xảy ra chuyện gì, tôi sẽ hỏi tội các anh!” Không đợi bọn họ kịp phản ứng,thì đã nghe được giọng nói lạnh lùng của anh! Bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, đều cho là mình đã nghe nhầm!
. . . . . .
Sáng sớm ngày thứ hai, FIR nhanh chóng đi đến cao ốc Lam Lâm, cũng chính là chỗ công ty quảng cáo Minh Nguyệt! Trở lại đã mấy ngày, nhưng vẫn không có thời gian đi gặp anh trai, vừa lúc tranh thủ chút thời gian này đi đến gặp anh ta một chút!
FIR đứng ở trước cửa cao ốc Lam Lâm, hình như là cảm thấy cái gì, chậm rãi quay đầu lại sau khi phát hiện không có gì khác thường, mới đi vào trong cao ốc! Nhưng mà trong nội tâm cũng là chíp bông, luôn cảm thấy có người nhìn chằm chằm ở sau lưng! Thế nhưng khi quay đầu lại, thì không nhìn thấy gì cả! Cô chu mỏ, đối với việc tự mình nghi thần ghi quỷ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó sải bước đi vào bên trong!
“ Tổng…..” Mới từ trong thang máy đi ra, FIR lập tức nghe thấy giọng Giang Hạo từ trong phòng của tổng giám đốc phát ra ngoài! Mà rõ ràng Giang Hạo cũng nhìn thấy cô, đang muốn mở miệng gọi cô, nhưng không biết gọi thế nào mới thích hợp!
“ Gọi tôi là FIR đi!” FIR nhìn ra anh ta đang khó xử, không nhanh không chậm lịch sự mở miệng! Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo vẫn mang vẻ lạnh nhạt!
“ Nhà Thiết kế FIR, chào cô!” Gần đây, nếu nói đề tài tranh luận lớn nhất thành phố A thì phải là cô gái trước mặt này rồi! Năm năm trước, cô biến mất khỏi thành phố A, mặc cho bọn họ lật tung khắp nơi trên thế giới cũng không tìm thấy bóng dáng của cô! Năm năm sau, cô trở thành nhà thiết kế thời trang thần bí nổi tiếng trong và ngoài nước, chạm tay có thể bỏng , mới vừa trở về thành phố A lại trở thành đối tượng theo đuổi của giới truyền thông!
“ Không cần phải khách sáo, gọi tên tôi là được rồi!”
Giang Hạo gật đầu, dẫn cô đi đến phòng làm việc của Tổng Giám Đốc!
Giang Hạo đứng trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, nhẹ nhàng gõ cửa, nghe được bên trong đáp lại, đang chuẩn bị dẫn cô đi vào, thì thấy cô khoát tay với anh ta, ý bảo chính cô tự đi vào được rồi, để cho anh ta đi làm việc!
Giang Hạo gật đầu với cô, sau đó nhanh chóng đi về phòng làm việc của mình!
FIR nhẹ nhàng đẩy cửa ra, liếc mắt nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ngồi trước bàn làm việc đang cúi đầu xem văn kiện!
Đối với việc anh ta tỉnh lại, cô đã sớm biết từ trong miệng Trầm Kiệt Tư nói ra, đây cũng là nguyên nhân khiến cô có thể yên tâm sống ở nước ngoài năm năm qua!
Thật lâu sau, Tô Minh Hiên cũng không nghe được tiếng động đi vào, thì ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa, nhìn thấy người đến trên mặt mang theo nụ cười ấm áp!
“ Anh, em đã trở về!” Khuôn mặt tươi cười nhìn anh ta, cô thản nhiên nói, đáy mắt cũng thoáng qua một chút ý cười!
“ Trở lại là tốt rồi!” Nhìn em gái có vẻ lạnh nhạt khác thường trước mặt, đầu tiên anh hơi ngẩn người, ngay sau đó lấy lại tinh thần, đứng đậy đi đến ghế sô pha trong phòng làm việc!
FIR cũng theo sau anh ta đi đến ghế sô pha!
Trên ghế sô pha ,hai người ngồi đối diện , nhất thời trong phòng làm việc trở nên yên tĩnh!
“ Nghe mẹ nói, em mang về một đứa bé trai!” Ngồi tựa đầu trên ghế sô pha, Tô Minh Hiên có chút mệt mỏi, vuốt vuốt mi tâm của mình!
“ Dạ!” Nghe được anh ta hỏi, cô cũng không ngạc nhiên , bình thản trả lời!
“Là của Hạ Nam!” Tô Minh Hiên chắc chắn nói! Ánh mắt khóa thật chặt trên người cô, hi vọng từ trên mặt cô nhìn ra được một chút xúc động! Nhưng mà anh ta hoàn toàn thất vọng, trên mặt của cô trừ lạnh nhạt và lạnh nhạt thì không còn bất kỳ điều gì khác!
“Dạ!” Đối với việc này, cô không muốn lừa dối anh ta! Đồng thời cô cũng biết căn bản không lừa được anh ta, cho nên quyết định thừa nhận!
“ Anh ta không biết!” Nếu như anh ta biết, hiện tại có mặt ở nơi này khẳng định không chỉ có một mình cô!
“Dạ!”
“ Vậy bây giờ em dự định như thế nào? Vĩnh viễn che giấu đứa bé ở Bắc Kinh sao?”
“ Không, ý định của em là ngày mai sẽ đón bé đến đây!”
“…..” Đối với việc cô làm như vậy, Tô Minh Hiên cũng là trăm mối vẫn không có cách giải! “ Năm năm trước, anh ta….”
Không đợi anh ta nói xong, FIR đã thản nhiên mở miệng: “ Em đã biết rồi!”
“ Vậy bây giờ em dự định như thế nào?”
“…….” Im lặng, vẫn là im lặng…..
Lúc tưởng như em gái mình sẽ không mở miệng, thì bên tai vang lên giọng nói lạnh nhạt của cô: “ Mặc kệ như thế nào, chuyện đã phát sinh thì không thể xem như không có chuyện gì xảy ra, không phải sao? Dù cho anh ta ban đầu có nỗi khổ tâm gì!”
Nghe giọng nói của cô, lần đầu tiên Tô Minh Hiên phát hiện hình như anh ta chưa thực sự hiểu rõ đứa em gái bảo bối mà anh đã yêu thương từ nhỏ đến lớn này! Thậm chí nhìn cô lúc này cảm thấy có chút xa lạ!
Lạnh nhạt, hờ hững như vậy, giống như là không để việc gì vào trong mắt, không có vui, giận, yêu, ghét, không có sức sống không khác gì một con 乃úp bê!
Chẳng qua anh không biết, thật ra thì cô không phải chuyện gì cũng không để ý, chỉ là thói quen tự mình che giấu mà thôi!
Dường như nhớ tới chuyện gì, Tô Minh Hiên mở miệng : “ Em biết rồi phải không?” Có lẽ những lời này người khác nghe vào tai sẽ không hiểu đây là ý gì, nhưng anh ta biết cô hiểu được!
Nghe anh ta hỏi, FIR cũng không có lập tức trả lời, mà cúi đầu suy tư một lúc mới mở miệng: “ Dạ, em biết rõ em không phải là con gái ruột của cha mẹ!” Lúc nói, giọng nói vẫn lạnh nhạt như vậy, đôi mắt trong suốt cũng không hề dao động! Giống như đang nói sự việc không liên quan đến mình! Hay là năm năm trước, cô đã thấu hiểu được sự thật này, cho nên bây giờ mới có thể bình tĩnh mà cư xử như thế!
“ Em có nghĩ đến việc đi tìm cha mẹ ruột của mình hay không?” Tô Minh Hiên nói xong, vẫn không quên quan sát vẻ mặt của cô, chỉ thấy cô vẫn thản nhiên như vậy! Cô khẽ cúi đầu, cho nên anh cũng không thấy được trong đáy mắt cô lướt qua một chút hoảng hốt và luống cuống!
“ Không muốn!” Gần như không chút suy nghĩ lập tức mở miệng!
Cho dù vẻ mặt của cô vẫn lạnh nhạt như thế, nhưng từ trong lời nói của cô nghe ra thì cô không muốn tiếp tục vấn đề này! Cho nên anh cũng không tiếp tục, mà tùy tiện chuyển sang chuyện khác: “ Nếu như có thời gian, em hãy đi tiếp chuyện cùng chị dâu em đi, hiện tại cô ấy đang mang thai, ở nhà một mình, luôn nói là rất buồn bực, mà anh thì gần đây công ty quá bận rộn không có thời gian bên cạnh cô ấy!” Lúc nói trên mặt mang theo nụ cười vui thích, ngay cả trong đôi mắt cũng đầy ý cười!
“ Dạ, chờ sau khi em mang Niệm Niệm trở về, em sẽ lập tức đi gặp chị dâu!”
. . . . . .
FIR từ trong cao ốc Lam Lâm đi ra ngoài, bởi vì không có lái xe nên muốn đi bộ đến trạm xe buýt, đi được vài bước cô không nhịn được mà quay đầu lại nhìn, đôi mắt dưới cặp mắt kính màu đen lạnh lùng quét qua bốn phía, sau khi không có phát hiện đều gì khác thường thì thu hồi tầm mắt!
Hình như từ lúc vừa đến đây cô đã cảm thấy có người đi theo mình, loại cảm giác này làm cho cô cực kỳ khó chịu!
Cô lấy điện thoại ra gọi đi, nghe được câu trả lời bên kia thì ngắt máy, nhanh chóng đi đến trạm xe buýt!
Cho nên cô không phát hiện, cách phía sau cô không xa, một bóng người bí mật trong góc chậm rãi đi ra ngoài, người này mặc một bộ đồ màu đen, đầu đội nón lưỡi trai, vành nón kéo thật thấp xuống, làm cho người ta không thể nhìn thấy phần gương mặt từ sống mũi trở lên của người này!
. . . . . .
“ Hôm nay có người theo dõi tôi!” Trong phòng làm việc của tổng giám đốc Thịnh Thế Quốc Tế, ngồi ở trên ghế sô pha, FIR nhìn người đàn ông đối diện nói, trên mặt mang theo chút tức giận và khó chịu!
“ Rất bình thường, sau khi cô trở lại, một ngày đó mà không có người theo dõi cô thì mới xem như là kỳ quái chứ?” Nụ cười trên gương mặt bất cần đời, ánh mắt lười biếng của La Tân Hàn nhìn người con gái đối điện từ từ nói!
“ Tôi không phải nói người của anh ấy phái theo bên cạnh tôi!”
“ Cái gì?” Nghe được lời của cô…., La Tân Hàn thu hồi vẻ bất cần đời trên mặt, trở nên nghiêm túc!
“ Từ trong khách sạn đi ra ngoài, tôi luôn cảm thấy có một đôi mắt nhìn tôi chằm chằm, cảm giác như gió lướt qua, quan trọng hơn là tôi không biết người nào!” Nói xong nhẹ nhàng cau mày!
“ Tôi biết rồi, tôi lập tức cho người đi thăm dò!”
“ Ừ, ngày mai tôi phải về Bắc Kinh một chuyến, sẽ ở bên đó mấy ngày, đến lúc tôi trở lại hi vọng anh đã có kết quả!” FIR tùy tiện vuốt tóc mình, mắt híp lại nhìn về một điểm nào đó! “ Tôi để cho anh điều tra sự kiện đó như thế nào rồi?”
“ Tạm thời còn chưa có tin tức gì, dù sau cũng đã cách năm năm, trở lại điều tra chuyện này có chút khó khăn!”
“ Ừ, anh hãy cố gắng làm hết sức!” Lúc nói, trong ánh mắt thoáng qua một chút ánh sáng lạnh lẽo!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc