Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi - Chương 114

Tác giả: Hạ San Hô

Trên tầng cao nhất câu lạc bộ tư nhân Thượng Thành, đây là câu lạc bộ tư nhân sang trọng nhất thành phố A, vốn nằm ở khu đất trung tâm phồn hoa, cho nên không hề nghi ngờ những người xuất hiện ở trong gian phòng này của câu lạc bộ tất cả đều là nhân vật lớn!
Lúc này, trong một gian phòng tập thể hình dành riêng sang trọng, một bóng dáng nhỏ nhắn đang chạy bộ trên máy!
Cô hơi cúi đầu , hai mắt nhắm nghiền, mái tóc đen bóng, xoăn dài đã bị mồ hôi thấm ướt, ngay cả trên gương mặt tinh xảo kia cũng đã tràn đầy mồ hôi, những giọt mồ hôi kia theo cần cổ chậm rãi chảy xuôi, thẳng tắp chảy xuống trước *** cô, làm cho quần áo dán chặt trên người, ngay cả như vậy, cô cũng không dừng lại động tác chạy bộ của mình, hơn nữa còn có khuynh hướng càng lúc càng nhanh!
Không biết bao lâu, cửa rộng mở, một bóng người chậm rãi đi tới!
Bóng dáng kia vừa mới kịp đến bên máy chạy bộ, nhìn bóng lưng nhỏ nhắn cũng khẽ sững sốt một chút, cặp chân mày hơi nheo lại, tựa như đang suy tư chuyện gì!
Cô ta mới vừa rồi còn đang suy nghĩ, cô ấy tại sao lại hẹn cô ta tới nơi này…. Bởi vì cô ta cũng biết cô ấy không thích vận động mạnh, thậm chí là ghét, phòng tập thể hình này cũng giống như của hội sở, dụng cụ thì không cần phải nói, cô ấy cũng không bao giờ vào phòng tập thể hình của hội sở, sử dụng những thứ dụng cụ này càng không thể nào!
Nhưng mà hiện tại đây là tình huống gì?
Họ mới năm năm không gặp, nhưng mà thời gian năm năm này không phải đã khiến cô ấy thay đổi hoàn toàn đó chứ?
Lúc cô ta đang hết sức trầm tư,thì một quyền mạnh mẽ đánh tới, theo bản năng cô ta ra quyền ngăn cản quả đấm đánh tới, rất nhanh sau đó phản kích lại!
Thế nhưng khi cô ta nhìn thấy người tập kích mình thì dường như theo bản năng muốn thu hồi quả đấm, suy nghĩ này chỉ xuất hiệnmột giây sau đó chỉ nghe thấy giọng nói lạnh nhạt không chút dao động truyền tới: “ Lấy hết toàn lực đánh, nếu không bị thương chính là cậu!”
Lăng Tuyết Nhi cảm thấy cô ấy tập kích rất mạnh mẽ cũng không chút do dự dùng sức , cũng là dùng hết toàn lực phản kích, bởi vì cô cũng cảm thấy lúc cô ấy ra quyền linh hoạt và nhạy bén không kém mình chút nào!
Nhìn dáng dấp năm năm không gặp, cô ấy thật sự là thay đổi rất nhiều, ngay cả bản lãnh cũng trở nên tốt như vậy…..
. . . . . .
Đúng vào lúc này, trong phòng bao cùng độ cao của cao ốc đối diện, ba người đàn ông xuyên qua ống nhòm nhìn hai người phụ nữ đối diện đang đánh nhau thì hết sức kinh ngạc, sau đó tất cả ánh mắt nhìn trên người Hạ Nam đang ngồi trên ghế sô pha, chỉ thấy anh ta cúi đầu….
Hạ Nam cảm thấy ánh mắt mọi người chăm chú nhìn mình, khẽ ngẩng dầu, chống lại tầm mắt của những người kia, đôi mắt đen như mực của anh ta híp lại, nhìn vẻ mặt khác thường của ba người, chậm rãi đứng dậy, đi đến ống nhòm trước mặt.
Đợi đến khi nhìn rõ tình hình bên trong ống nhòm,thì có chút mất hồn, ánh mắt lạnh lùng thoáng qua vẻ kinh ngạc và không thể tin !
Điều này sao có thể? Mặc dù bản lãnh củaLăng Tuyết Nhi không tính là cao thủ giỏi nhất, nhưng cũng được coi là có bản lãnh không tệ trong tổ chức,đẳng cấp bậc trung….
Nhưng mà bây giờ, cư nhiên bị người con gái nhỏ đó ép đến không hề có lực chống đỡ, có thể thấy được bản lãnh của cô ấy cực cao!
Anh lại không biết bảo bối của mình tại sao lại có bản lãnh tốt như vậy, nhìn dáng dấp thật sự là anh rất không hiểu được cô rồi! Rốt cuộc,bản lãnh này của cô ấy là vẫn có từ trước, hay là…..
Anh lại không dám nghĩ tiếp, chỉ lạnh nhạt nói : “Tìm tất cả tư liệu năm năm qua cô ấy sống ở bên ngoài mang đến đây cho tôi!”
Ba người nghe lời nói của anh , thì đối mặt nhìn nhau, ngay sau đó nhẹ nhàng đáp lời!
. . . . . .
Sau hai mươi phút, đánh nhau xong, hai người phụ nữ dựa lưng vào nhau ngồi trên mặt đất được trải thảm thật dày!
Hai người thở hổn hển, nhưng mà rất nhanh chóng điều chỉnh tốt hô hấp của mình!
Rất lâu sau, FIR mở miệng : “ Trở về nói cho anh ta biết, nói anh ta rút hết toàn bộ người theo giúp tớ về đi, bây giờ tớ không cần bất cứ người nào bảo vệ!” Lúc nói, ánh mắt vẫn là thản nhiên, không có chút dao động nào!
Nghe lời của cô ấy…., Khuôn mặt Lăng Tuyết Nhi kinh ngạc, quay đầu, chỉ thấy sắc mặt thản nhiên của cô ấy, không nhìn ra chút khác thường nào!
Chỉ là làm sao cô ấy biết được?
“ Làm sao cậu biết tớ….”
“ Lúc mới bắt đầu, tớ chỉ biết bên cạnh có không ít người đi theo, nhưng mà là địch hay bạn, tớ thật đúng là không biết! Nhưng mà một ngày, hai ngày, tớ phát hiện hình như họ không có ác gì, cho nên cũng mặc cho bọn họ đi theo!” Cô thản nhiên nói, lúc nói đến chỗ này thì dừng lại một chút, mới nói tiếp : “Cho đến một lần, tớ cùng anh ta đứng ở thư phòng, nghe anh ta gọi điện thoại nói có người thân cận theo giúp tớ, tớ mới biết thì ra những người đó là do anh ta sắp xếp đến bảo vệ tớ!”
“Chỉ là từ đầu đến cuối, tớ không nghĩ đến cậu cũng là người bên cạnh giúp tớ, cho đến năm năm, sau lần gặp lại đó, tớ lại nhớ một ít chuyện lúc trước, nên mới xác định chuyện này!”
. . . . . .
FIR vẫn ngồi tại chỗ, ánh mắt lạnh nhạt, nặng nề nhìn mủi chân của mình, trong đầu vẫn nhớ đi nhớ lại câu nói của Tuyết Nhi trước khi đi, cô ta nói : năm năm qua, anh vẫn sống ở căn nhà nhỏ hai tầng của cô trước kia!
Thật sao? Sau khi làm tổn thương cô, lại làm như vậy còn có ích gì không?
Nghĩ tới khổ sở cười cười!
Từ đầu đến cuối, anh một mực nói thật xin lỗi với cô, chỉ là anh có lỗi gì với cô chứ? Tại sao anh không mở miệng, thậm chí cũng không muốn giải thích với cô một lời, nguyên nhân vì sao bỏ cô mà đi trong hôn lễ?
Đúng, có lẽ điều cô muốn rất đơn giản, chính là một lời giải thích muộn dù đã năm năm rồi, nhưng mà anh lại chậm trễ không hề mở miệng!
Có lẽ cô không biết, nguyên nhân anh không nói chính là bận tâm đến cô, anh không muốn nhắc lại chuyện năm năm trước xảy ra trong hôn lễ một lần nữa, sợ làm cho cô sẽ nhớ lại chuyện không vui đó! Bởi vì ngay cả khi anh nhớ lại chuyện đó, dường như anh cũng cảm thấy đau lòng, chính là vì cô mà đau lòng!
Rất lâu sau, FIR từ trên mặt đất đứng dậy, từ từ đi ra ngoài!
Cô chậm rãi đi ở trên hành lang dài, xa xa chợt nhìn thấy hai bóng người cùng nhau đi đến bên này!
Nhìn thấy họ, cô cũng chỉ chần chờ một giây, rồi đi về phía họ!
Khi đối mặt với nhau, hai người nhìn thấy cô, rõ ràng đều là sững sốt!
Ba người đứng bình tĩnh, quanh thân tiết ra hơi thở quỷ dị!
FIR thản nhiên lướt qua hai người trước mặt, ánh mắt không có chút dao động nào, chỉ là thật sâu trong tận đáy mắt có chút cảm khải và nhớ lại! Đối với người đàn ông trước mặt này, cô đã không còn cái cảm giác tim đập thình thịch khi nhìn thấy anh ta như lúc ban đầu! Nhưng mà với anh ta, cô cũng rất khó quên, dù sao anh ta cũng là mối tình đầu của cô, nhưng mà cũng chỉ như thế thôi!
Sở Khiếu Nhiên nhìn chằm chằm người con gái kín kẽ,lạnh nhạt hơn trước mặt, có cảm giác dường như đã có mấy đời! Thời gian trôi qua thật mau, trong chớp mắt đã tám năm trôi qua! Ở trong lòng anh ta đã từng nghĩ tới, nếu như ban đầu không phải anh ta buông tay cô, thì có phải họ đã cùng sống hạnh phúc với nhau cho đến già hay không? Nhưng tất cả mọi chuyện đã xảy ra, cũng không có biện pháp cứu vãn, cho nên hiện tại nguyện vọng lớn nhất chính là cô có thể hạnh phúc, so với mọi thứ, điều này làm cho anh ta cảm thấy vui mừng! Cũng là lúc này anh ta mới phát hiện ra, anh đã từng không cam tâm và căm hận nhưng dần dần cũng theo thời gian mà tan biến!
Giản Điệp nhìn người con gái lạnh nhạt như vậy trước mặt, mới chợt hiểu, vì sao cô ta là người phụ nữ duy nhất được cho phép ở bên cạnh anh ta, nguyên nhân đều do người con gái trước mặt này! Nghĩ tới trên mặt lộ ra một chút sầu thảm!
Cô ta chuyển ánh mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, chỉ thấy anh ta chăm chú nhìn cô ấy, trong ánh mắt dễ dàng nhận thấy được sự dịu dàng và vui vẻ, điều này đối với cô ta chưa bao giờ có! Đúng vậy, đây chính là sự khác biệt, cô ta chỉ là thế thân cho người con gái này mà thôi!
Cô ta biết lão đại cũng không hi vọng cô ta quấy rầy đến họ, mà cô ta cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi cho người ta ghét và trách mắng! Cho nên cô ta nhẹ nhàng buông cánh tay anh ta ra xoay người muốn lập tức rời đi!
“ Cô đi vào trong xe trước đợi tôi… tôi sẽ đến ngay!” Chẳng qua cô ta lại nghe được anh ta nói như vậy!
Cô ta nhìn anh ta, trong ánh mắt thoáng qua kinh ngạc, anh ta lại không có quên cô ta vẫn còn ở bên cạnh anh ta, còn mở miệng nói như vậy! Đây không phải có thể hiểu là anh ta cũng có một chút quan tâm cô ta sao?
Nghĩ tới cô ta nhẹ nhàng gật đầu, xoay người đi, trong nháy mắt khóe miệng hơi nâng lên!
FIR nhìn bóng lưng dần dần biến mất, lại nhìn người đàn ông trước mặt, tầm mắt của anh ta đang dõi theo bóng dáng kia đi, thản nhiên nói : “ Cô ta thích anh!” Những lời này không phải câu hỏi, mà là câu khẳng định ! Phụ nữ nhìn phụ nữ, vô cùng chính xác!
Nghe những lời này của cô ấy, anh ta thu hồi tầm mắt của mình, trong ánh thoáng qua một chút khác thường, nhưng lại không có trả lời!
Biết anh ta muốn nói gì đó với mình, cô tự nhiên xoay người đi trở lại phòng tập thể hình lúc nãy! Cô biết anh ta sẽ theo kịp!
Trong phòng tập thể hình, vẻ mặt FIR lười biếng ngồi ở trên ghế sô pha, nhíu mày với người đàn ông ngồi đối diện, ý bảo anh ta có thể nói!
“ Năm năm trước, chuyện xảy ra trong hôn lễ của hai người, thật sự cũng không phải là chủ ý của Hạ Nam, là bởi vì Quý Thiên Nhu bắt cóc cha mẹ của anh ta yêu cầu anh ta phải làm như vậy!” Một câu nói đơn giản giải thích nguyên nhân bỏ rơi cô rời đi trong hôn lễ năm đó!
“……” Im lặng, vẫn là im lặng……
FIR ngồi ở trên ghế sô pha, theo bản năng hai tay nắm chặt! Lông mày rủ xuống, ẩn trong đôi mắt trong suốt dâng lên một chút rung động, nội tâm cũng dấylên một phen chấn động!
Hóa ra là như vậy! Chẳng qua là tại sao khi đó không nói cho cô biết? Hay là mọi chuyện đã định sẵn từ trước rồi?
Thật ra thì Sở Khiếu Nhiên cũng không biết tại sao mình lại giải thích tất cả mọi chuyện thay người đàn ông kia? Có lẻ là bởi vì anh ta muốn nhìn thấy người con gái trước mặt này hạnh phúc chăng? Anh biết cô yêu người đàn ông kia, năm năm trước đã biết, cho nên anh không để ý mọi chuyện mà nói giúp anh ta một phen!
Cũng có lẽ là do ban đầu anh thật cảm phục người đàn ông kia, anh không ngờ lúc gặp mặt lần đầu, anh ta lại làm như vậy……
Nhưng mà anh ta cũng biết, sở dĩ khi đó Hạ Nam sẵn lòng nhận một phát S***g, hoàn toàn là bởi vì người con gái trước mặt này, chỉ vì anh ta cho rằng cô sẽ không trở về nữa rồi!
. . . . . .
Thấm thoát màn đêm buông xuống, còn lại một mình ở trong phòng tập thể hình, FIR lấy lại tinh thần, nhìn trên trần nhà không biết đèn đã sáng từ lúc nào, thì giật mình mới biết trời đã tối!
Từ trên ghế sô pha đứng dậy, chậm rãi đi ra ngoài……
Đứng trước của câu lạc bộ , cô đưa mắt nhìn ánh đèn nê ông lóng lánh bốn phía, vừa liếc mắt, cô lập tức nhìn thấy cách đó không xa, một bóng dáng đang đứng dựa vào sườn xe ….. Dưới ánh đèn chói mắt, gương mặt góc cạnh rõ ràng kia càng trở nên tuấn mỹ, yêu nghiệt hơn! Lại thêm vóc người cao lớn, hoàn mỹ càng lộ ra bản lĩnh xuất sắc!
Không thể nghi ngờ, bất luận anh ta đi đến nơi nào cũng tồn tại cảm giác mười phần đàn ông !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc