Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 610

Tác giả: Hạ Thanh Sam

"Còn có, vết bỏng trên người anh hẳn là xử lý một chút, nếu như anh không thích bác sĩ nữ, tôi sẽ để bác sĩ nam tới bôi thuốc giúp anh. Sức khôi phục của Cảnh Trí rất mạnh, cậu ấy không cần bôi thuốc, nhưng anh không được, không bôi thuốc, vết thương sẽ nhiễm trùng, tình huống phát sốt cũng sẽ tăng thêm."
Tuy Thư Âm nghiên cứu gien di truyền và virus, nhưng phát sốt, bị thương bình thường, cô cũng có thể xử lý rất tốt, tuy những bác sĩ trong viện nghiên cứu đều là cố chấp cuồng, nhưng thân y thuật không phải dạng thường, Thư Âm học nhiều năm như vậy, đều đã thành một bác sĩ toàn khoa rồi.
Cô đoán được Cảnh Duệ không thích người khác ***ng, cho nên lập tức đề nghị để bác sĩ nam xử lý vết thương cho anh.
Thế nhưng, Cảnh Duệ không chút quan tâm, sắc mặt so với vừa rồi còn muốn lạnh hơn: "Không cần, ra ngoài!"
Lại còn nói anh không được!
Mặc dù năng lực khôi phục không có mạnh mẽ như Cảnh Trí, nhưng cũng rất lợi hại, chỗ nào không được?!
Lâu một mặt sắc mặt tốt, không lâu tình thần tốt"!
Lúc Cảnh Duệ lạnh mặt nói chuyện, khí thế lạnh thấu xương, bộc lộ tài năng, hàn ý bức người, Thư Âm giật nảy mình, đi nhanh ra ngoài.
Boss nổi giận, chẳng lẽ vừa rồi cô nói sai?
Thư Âm nghĩ như thế nào cũng không biết mình nói sai chỗ nào, cô lắc đầu, về phòng làm việc của mình đá chườm cổ tay.
Cổ tay của cô chỉ trong giây lát đã sưng phù, có thể thấy được Cảnh Duệ dùng sức lớn đến đâu!
Thư Âm có chút nghĩ mà sợ, cô hạ quyết tâm, về sau sẽ không tiếp tục ***ng Boss nổi giận.
Thư Âm có chút sợ Cảnh Duệ, Cảnh Trí lại vẫn không sợ, anh nằm ở trên giường, mơ hồ không rõ phàn nàn: "Anh, anh dọa cây nhỏ chạy, cô ấy quên cầm nhiệt kế rồi! Em đã ngậm một lúc lâu, nói chuyện không tiện! Anh mau lấy ra giúp em, nhìn xem hiện tại em bao nhiêu độ rồi!"
Cảnh Duệ đứng lên, đi đến trước mặt Cảnh Trí, lấy nhiệt kế giúp anh, nhìn thoáng qua nói: "34 độ, có chút thấp."
Nhiệt độ cơ thể Cảnh Trí bình thường đều là 35 độ, 34 độ đã nói lên, hàm lượng virus trong cơ thể anh tăng lên, có chút nguy hiểm.
Cảnh Duệ tiện tay ném nhiệt kế lên bàn, trở lại ghế ngồi.
"Qua một thời gian ngắn, chờ thân thể em khôi phục, liền làm đổi máu cho em, sau khi đổi xong, nhiệt độ của em có thể tiếp cận nhiệt độ cơ thể người bình thường rồi."
Cảnh Trí đối với nhiệt độ cơ thể mình cũng không thế để bụng, cho tới nay đều có người quan tâm sinh tử của anh, trước kia, một khi nhiệt độ cơ thể quá thấp viện nghiên cứu sẽ nghĩ hết biện pháp tăng cao nhiệt độ của anh, hiện tại, lại có anh trai quan tâm, anh ta cũng không cần lo lắng chính mình bởi vì nhiệt độ cơ thể quá thấp mà ૮ɦếƭ đi.
"Ânh, cái cây cũng chỉ là quan tâm thân thể của anh, anh quá hung dữ với cô ấy! Như vậy về sau không tìm thấy bạn gái! Còn có, ngươi không có cảm thấy bộ dạng cây nhỏ rất xinh đẹp sao?"
Cảnh Duệ thờ ơ đối với lời của Cảnh Trí, anh ngồi ở đó, lạnh giống một bức tượng điêu khắc.
Cảnh Trí thấy anh không nói lời nào, tự mình hưng phấn nói: "Hiện tại em mới phát giác được, cây nhỏ chẳng những dung mạo xinh đẹp, hơn nữa còn rất biết chiếu cố người, tính khí cũng rất tốt! So với Trịnh Vũ Lạc Trịnh Vũ Vi thì được ưa thích nhiều! Hai người đó em mà gặp được chỉ muốn P0'p ૮ɦếƭ!"
Cảnh Duệ vẫn không nói chuyện, chỉ là lẳng lặng nghe Cảnh Trí lải nhải.
"Anh, cây nhỏ là người của anh sao?"
Cảnh Duệ do dự một giây đồng hồ, gật đầu nói: "Đúng."
Chí ít hiện tại coi như là người của anh.
"Vậy anh đưa cô ấy cho em đi!"
Lần này, Cảnh Duệ không do dự, trực tiếp cự tuyệt nói: "Cô ấy không được."
"Vì saokhông được?"
Cảnh Trí trừng to mắt, vừa rồi anh ta muốn cái gì anh trai đều cho, đến trăng cũng cho, làm sao không cho Thư Âm?
Cảnh Duệ không có giải thích nguyên nhân, chỉ khẽ lập lại: "Cô ấy không được, người còn lại đều có thể cho em."
Cảnh Trí lại bắt đầu cười ngây ngô: "Ha ha, em đã biết! Có phải anh coi trọng Thư Âm rồi không? Em đã nói rồi, bình thường tính khí anh tốt như vậy, vừa rồi đối với người ta dữ như vậy, hóa ra là cố ý!"
Cảnh Duệ nhíu mày: "Im miệng, chớ có nói hươu nói vượn!"
Bình thường anh có tốt tính chỗ nào?
Tính khí của anh đối với Cảnh Trí sẽ tốt một chút mà thôi!
Anh càng không cố ý hấp dẫn Thư Âm chú ý, vả lại, coi như anh không có bất kỳ kinh nghiệm yêu đương gì, cũng biết hấp dẫn chú ý một cô gái, không nên dùng thủ đoạn ***.
Dùng *** đối con gái, chỉ sợ sẽ chỉ làm cô ấy chạy càng xa?
"Em không có nói hươu nói vượn! Anh, anh nói sớm đi, nếu anh coi trọng cô ấy, em chắc chắn sẽ không đoạt với anh!"
Cảnh Trí một mặt nói xong, một mặt nháy mắt ra hiệu với Cảnh Duệ.
Hiển nhiên, ý nghĩ của anh ta và Cảnh Duệ hoàn toàn tương phản, anh ta cảm thấy, dùng *** áp chế con gái, sẽ để cho cô gái càng yêu người con trai nhanh hơn!
Dù sao, rất nhiều cô gái đều rụt rè, con trai nên chủ động một chút, *** một chút!
Trước chiếm thân thể, còn sợ đoạt không được tâm sao?
Dù sao anh t đối với Thư Âm cũng chỉ là có hảo cảm mà thôi, cũng chỉ là cảm thấy dung mạo cô ấy xinh đẹp, rất đẹp mắt, mà lại không nhiều chuyện, ở chung đứng rất dễ chịu, ngược lại không có cái gì tình yêu nam nữ.
Cảnh Duệ không tiếp tục tranh chấp với Cảnh Trí, cậu hiểu lầm cũng tốt.
Vể sau Thư Âm vẫn do anh bảo vệ, nếu như cô không thích Cảnh Trí, anh không thể nào ép buộc cô đi theo Cảnh Trí.
Cô và đám Trịnh Vũ Lạc không giống nhau, cô không nợ Cảnh Trí, cũng không nợ anh.
Thậm chí Thư Thành Sơn vì để anh một mực bảo vệ Thư Âm, trực tiếp lựa chọn tự sát, để anh xuất thủ.
Cảnh Duệ không muốn hủy bỏ, về sau chỉ cần anh còn một ngày, sẽ bảo vệ Thư Âm một ngày.
Trừ phi, Thư Âm muốn báo thù.
Như vậy lời hứa của anh sẽ tự động vô hiệu.
Cảnh Duệ ở trong bệnh viện bồi Cảnh Trí mấy giờ, sau đó lại xuất phát.
Bên tổ chức sát thủ, anh còn cần xuất hiện.
Nếu như bị bọn họ biết, Cảnh Trí đã bị cứu đi, mục tiêu của bọn họ lập tức sẽ chuyển dời đến nơi này.
Chuyện vụ nổ, còn không có điều tra rõ đến cùng là ai làm, âm thầm còn có người nhìn chằm chằm, Cảnh Duệ không dám quá chủ quan.
Cảnh Duệ trở lại tổ chức sát thủ, không có gây nên hoài nghi, nhưng lại đưa tới hoài nghi của Tử Sam.
Tất cả mọi người lục tục tập trung ở cùng nhau, bọn họ đều là từng người tự chiến đã quen, tuyệt đối không thể lúc nào cũng đợi cùng nhau, cho nên trở về sớm đều rất bình thường.
Chỉ là, xưa nay Tử Sam sẽ không chú ý những những người kém mình, cô chỉ chú ý Cảnh Duệ ưu tú hơn mình.
Huống chi, cô luôn cảm thấy Cảnh Duệ và nữ bác sĩ kia có quan hệ không tầm thường, vẫn luôn chú ý động tĩnh của Cảnh Duệ, tuy người của cô mất dấu Cảnh Duệ, nhưng rất rõ ràng, Cảnh Duệ không có dựa theo nhiệm vụ tìm kiếm mục tiêu, anh đi làm chuyện của mình.
Trước *** Tử Sam còn đau, ánh mắt của cô ta có chút âm lãnh, thế nhưng qua giây lát lại trở nên long lanh.
Cô ta đi đến bên người Cảnh Duệ, thanh thúy nói: "Ray, mục tiêu không ở nơi này, anh có manh mối khác hay không?"
Cảnh Duệ không nhìn ánh mắt biến hóa của Tử Sam, nhưng hắn không cần nhìn, cũng biết Tử Sam không thể thật sự không có hiềm khích với hắn.
Hắn vừa mới đạp Tử Sam một cái, trừ phi đầu óc Tử Sam bị nước vào, nếu không không có khả năng nhanh như vậy đã quên mất.
Cảnh Duệ không nói gì, chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua Tử Sam, liền đi theo mọi người lao tới một địa điểm khác.
Khi nào thì hắn trở nên quen thuộc với Tử Sam như vậy?
Bọn họ rõ ràng là người xa lạ, thậm chí là kẻ thù!
Hắn muốn thống lĩnh giới sát thủ, Tử Sam là một sát thủ mới có thực lực cường đại, nhưng vẫn không có dấu hiệu muốn hợp tác với hắn, nói cách khác, cô cùng phe với Andrew.
Tử Sam lại một lần nữa bị Cảnh Duệ làm lơ trong lòng có chút bực bội.
Nhưng vẻ mặt cô như thường, trên mặt căn bản nhìn không ra nửa điểm tức giận.
Đến địa điểm tiếp theo, mấy người sát thủ phân tán ra tiến hành tìm kiếm trải thảm, trong lúc đó có không ít nhân viên nghiên cứu bị đánh ૮ɦếƭ.
Cảnh Duệ không đi tìm kiếm, chỉ có hắn biết, tìm kiếm chỗ này cũng chỉ lãng phí sức lực mà thôi.
Hắn ẩn nấp trong một góc nhắm mắt nghỉ ngơi.
Hai ngày hai đêm không ngừng nghỉ, lại còn có mới chạy thoát từ trong biển lửa, thân thể và tinh thần của hắn đều cực kì mỏi mệt.
Vì tiện cho hành động, trên người hắn chỉ có đồng phục và trang bị thống nhất của tổ chức sát thủ.
Quần áo mặc dù có khả năng chống lạnh, nhưng mùa đông khiến nước đều đóng băng, quần áo mỏng manh không đủ khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Hơn nữa, Cảnh Duệ biết giống như lời Thư Âm nói, hắn bắt đầu phát sốt, hơn nữa nhiệt độ càng ngày càng tăng.
Trên người hắn có rất nhiều chỗ bị bỏng, bởi vì không tiến hành chữa trị, hiện tại đang chậm rãi thấm lên quần áo, thương thế cũng ngày càng nặng.
Cứ cho Cảnh Duệ không muốn thừa nhận, nhưng Thư Âm lại nói đúng, năng lực khôi phục của hắn kém xa Cảnh Trí, Cảnh Trí không cần làm bất kì loại trị liệu nào nhưng hắn cần.
Hắn tận lực xem nhẹ sự đau đớn của thân thể, ép buộc mình tiền vào trạng thái ngủ.
Khắp nơi đều là người của tổ chức sát thủ, hắn rất an toàn.
Bên ngoài gió lạnh gào thét, hắn cuộn tròn ở góc tường ngồi ngủ.
Sở dĩ ngồi ngủ mà không phải nằm ngủ, cũng không phải bởi vì mặt đất quá lạnh, mà bởi vì loại tư thế này để đề phòng những tình huống phát sinh đột ngột.
Lúc hắn một mình ở bên ngoài không có người bảo vệ, chỉ có thể thời thời khắc khắc cảnh giác.
Tuy hoàn cảnh hiện tại tương đối an toàn, nhưng Cảnh Duệ sớm đã quen ngủ tư thế này.
Sắc trời dần sáng, Tử Sam cầm kính viễn vọng nhìn Cảnh Duệ ở nơi xa cuộn tròn đi vào giấc ngủ, vẻ mặt không khỏi nao nao.
Cô nhìn thấy “Tia Chớp” vẫn luôn mạnh mẽ, vô địch, thậm chí không có nhược điểm nào, toàn thân hắn đều toát ra khí thế quân lâm thiên hạ, ai cũng không nghĩ tới, hắn cũng có một mặt yếu ớt như vậy.
Tử Sam che lại ***g *** bị Cảnh Duệ đá đang phát đau, bỗng nhiên cảm thấy lòng cũng có chút đau.
Cô buông kính viễn vọng gia nhập vào việc tìm kiếm Cảnh Trí.
Cảnh Duệ tất nhiên đã mệt mỏi đến cực điểm mới có thể lựa chọn nghỉ ngơi, nếu không hắn nhất định sẽ xông về trước.
Trước kia, mỗi lần cả đám ra ngoài nhiệm vụ, hắn luôn là người đầu tiên lựa chọn, hơn nữa nhất định là chọn nhiều nhất, cực kì liều mạng.
Chờ đến lúc công việc tìm kết thúc, Tử Sam vẫn không nhìn thấy bóng dáng Cảnh Duệ liền biết hắn vẫn ngủ ở đó.
Sắc trời đã sáng tỏ, lúc này đã không thích hợp để tiếp tục tìm người và ***, hơn nữa sát thủ cũng cần phải trở về nghỉ ngơi, ánh mắt vào người giao nhau, chưa cần nói gì đã hiểu rõ ý tứ của người khác.
Mọi người tự giác tản ra, từng người tìm kiếm địa điểm thích bổ sung đạn dược, sau đó tiến hành nghỉ ngơi.
Tử Sam không lập tức rời đi.
Cô đi đến nơi Cảnh Duệ ẩn thân, nhìn hắn ngồi trong bóng tối, lạnh nhạt mở miệng: “Ray, nhiệm vụ tạm thời kết thúc, anh vẫn nên tìm một nơi thoải mái nghỉ ngơi thì tốt hơn.”
Cảnh Duệ bỗng nhiên mở to mắt, toàn thân đều căng cứng, chờ hắn nhìn thấy sắc trời bên ngoài đã sáng, mà Tử Sam đứng cách hơn chục mét bảo trì khoảng ccách an toàn với hắn, hắn mới thả lỏng.
Hắn không biết rốt cuộc mình đã ngủ bao lâu, cũng không biết Tử Sam làm sao tìm được chính mình, nhưng hắn biết tình trạng thân thể của hắn rất tệ.
Nếu không hắn sẽ không ngủ như ૮ɦếƭ khi mà Tử Sam đang tiếp cận hắn.
Sốt cao và vết thương nóng rát khiến sự phản ứng và tính cảnh giác giảm xuống.
Nhưng hắn có thể cảm giác được thiện ý của Tử Sam, ít nhất, cô cố ý đứng rất xa, vị trí cũng cực kì thích hợp, không có ý tứ muốn gây bất lợi với hắn.
Cảnh Duệ đứng lên, hướng về phía Tử Sam gật gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Hắn trở về bệnh viện đổi quần áo, lấy xuống mặt nạ, tiến vào phòng bệnh của thế thân Liêu Vệ từng ở để nghỉ ngơi.
Tuyên bố với bên ngoài Cảnh Duệ lại lần nữa bị bệnh cần nhập viện tĩnh dưỡng.
Phòng bệnh của Cảnh Trí chỉ cách Cảnh Duệ một bức tường, đáng giận hắn lại bị hạn chế hành động, căn bản không thể đến phòng bệnh bên cạnh thăm anh trai, nhưng hắn nghe Thư Âm nói anh trai sốt cao không giảm, thương thế ngày càng nặng thiếu chút nữa ngã từ trên giường xuống!
“Thư Âm, anh trai tôi thế nào? Có người chăm sóc anh không? Tiêm chưa? Có uống thuốc không?”
Thư Âm lắc đầu: “Hắn không cho ai đi vào, cũng chỉ mấy người chúng ta biết hắn bị thương, người khác đều cho rằng hắn chỉ bị cảm mạo. Peter mới từ bên trong ra, hắn đã châm cứu giúp Boss hạ sốt, nhưng vết thương trên người vẫn chưa được xử lý.”
Trên thực tế, hắn mạnh mẽ đánh cả Peter muốn châm cứu cho hắn, Cảnh Duệ chỉ nói mình ngủ một giấc thì tốt rồi, không chịu để người khác chạm vào hắn.
Cảnh Trí nghe xong liền nóng nảy: “Như vậy sao được! Cô nhanh chóng chạy đến cách vách đẩy anh trai đến phòng bệnh của tôi! Tôi muốn được ở chung một chỗ với anh ấy! Không không không, không đúng không đúng, cô đẩy tôi đến phòng bệnh của anh ấy thì tốt hơn, cô cũng đi theo đi, giúp anh xử lí sạch sẽ những vết thương trên người!”
Thư Âm có chút do dự: “Này không được? Boss sẽ không đồng ý để cậu đi, hơn nữa…… Hắn không cho người khác chạm vào, vẫn nên tìm bác sĩ nam cho hắn thì hơn! Peter cũng có chút nghiên cứu về việc trị bỏng, có thể để hắn thử xem.”
“Không cần Peter, để cô đi! Peter là một người đàn ông, làm sao cẩn thận bằng một cô gái, chẳng may làm anh tôi bị đau thì làm sao bây giờ! Hắn chỉ am hiểu âm mưu quỷ kế, đối với việc chữa bệnh còn kém xa cô!”
Cảnh Trí trực tiếp một tát đập lên Peter!
Trong lòng hắn mặc niệm, Peter, xin lỗi anh, hiện tại là thời điểm tốt để anh trai bồi dưỡng tình cảm với người đẹp, tôi chỉ có thể nói anh không đáng một đồng!
Bởi vì tình huống trước mắt rõ ràng là người đẹp không quan tâm đến anh trai, nhưng anh trai lại có ý với người đẹp a!
Nhưng trong lòng Thư Âm vẫn còn sợ hãi chuyện hôm qua, cô chỉ muốn chạm vào trán Cảnh Duệ xem thử nhiệt độ cơ thể của hắn một chút, kết quả kém chút nữa tay cũng bị P0'p nát, nếu xử lý vết thương cả người hắn, còn không trực tiếp bị P0'p nát ngay cả bã cũng không còn a!
Cảnh Trí thấy Thư Âm do dự, lập tức uy hiếp cô: “Anh tôi là Boss của cô, hiện tại mạng sống của Boss đang gặp nguy hiểm, cô lại thấy ૮ɦếƭ không cứu, có phải chán sống hay không! Nhanh đi đi!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc