Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 607

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Tổ chức sát thủ biết Cảnh Trí còn sống, lập tức phái sát thủ đến thành phố A ςướק người.
Cảnh Duệ là tinh anh của tổ chức sát thủ, đương nhiên bị phái đi, sát thủ đi cùng còn có Tử Sam và sáu người nữa.
Trên thực tế, tổ chức sát thủ đã bị chia rẽ nghiêm trọng, một mình Andrew đã không thể khống chế toàn cục, Cảnh Duệ là người có quyền nói chuyện, cho nên Cảnh Duệ mới bị phái đi.
Sau khi lên máy bay, Cảnh Duệ mới phát hiện Tử Sam lại đi chung máy bay với với hắn.
Hắn nhíu mày.
Thông thường mà nói, sát thủ sẽ không đi chung một máy bay, theo hắn biết ban đầu chuyến bay của Tử Sam là một cái khác.
Tử Sam nhìn thấy Cảnh Duệ giống như không hề ngoài ý muốn.
Cô mặc một bộ đồ thể thao màu tím nhạt, bên ngoài mặc một chiếc áo lông màu đen, tóc đuôi ngựa buộc cao, thoạt nhìn thanh xuân dào dạt, giống một cái cô gái dịu dàng nhà bên. Không ai biết, cô là một đao phủ *** không chớp mắt.
Tử Sam ngồi xuống ghế trống bên cạnh Cảnh Duệ, vẻ mặt tự nhiên lấy báo đọc.
Vài phút sau, Tử Sam liếc mắt nhìn Cảnh Duệ một cái, bỗng nhiên mở miệng nói: “Ray, thật khéo, ở đây cũng có thể gặp anh!”
Tử Sam dùng giọng nói thanh thúy dễ nghe chào hỏi, Cảnh Duệ lại giống như không nghe thấy gì, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
Tử Sam bị làm lơ trong lòng có chút nén giận.
Thời gian gần đây, cô vẫn luôn đi theo Cảnh Duệ, tuy rằng thường xuyên mất mặt, nhưng cô càng ngày càng cảm thấy bối cảnh của Cảnh Duệ không bình thường.
Một người đàn ông có thực lực mạnh mẽ như vậy, lúc ban đầu Tử Sam còn không phục có chút háo thắng đã biến thành khâm phục cùng động lòng.
Cảnh Duệ vẫn luôn làm lơ cô, cô lại càng khó càng hăng, thậm chí vì hắn còn thay đổi cả chuyến bay.
Cô rất muốn biết thân phận thật của Cảnh Duệ, nhưng cô làm thể nào cũng không điều tra được, cho nên cpp không chịu buông tha bất kì cơ hội ở chung với Cảnh Duệ nào.
Phi cơ đi tới thành phố A, lúc này Cảnh Duệ không có cách tránh né cô.
Cô có ít nhất mười mấy giờ ở chung một chỗ với Cảnh Duệ.
“Ray, anh không nhớ tôi sao? Chúng ta là bạn học a! Chúng ta học chung trường tiểu học ở thành phố A, trước kia vẫn là bạn tốt!”
Tử Sam tra được một số tin tức, Cảnh Duệ có 90% khả năng là người thành phố A, nhưng lý lịch của hắn lại là người Malaysia, người mang hai dòng máu, ba mẹ đã ૮ɦếƭ, lớn lên ở cô nhi viện.
Côn muốn thử một chút xem Cảnh Duệ có phản ứng với thành phố A hay không.
Chỉ tiếc, cô đã phải thất vọng rồi.
Tố chất tâm lý của Cảnh Duệ rất mạnh mẽ, sẽ không chịu tác động của ngoại cảnh.
Tử Sam đã được đi học, cô giống như tất cả những đứa bé bình thường, đều lựa chọn đi trường học tiếp thu sự giáo dục, cô căn bản không biết Cảnh Duệ căn bản không đi học tiểu học, trước lúc hắn mười tuổi đều theo thầy giáo tư nhân học xong toàn bộ chương trình học của tiểu học, sơ trung, cao trung, về sau mới chính thức vào trường Havard học tập, mười hai tuổi tốt nghiệp đại học, làm gì có bạn học tiểu học!
Cảnh Duệ không hề có phản ứng, Tử Sam lại chưa từ bỏ ý định.
Cô quấn lấy Cảnh Duệ, giống như một cô gái bình thường không ngừng hỏi cái này hỏi kia, người không biết sẽ cho rằng hai người thật sự là bạn học cũ!
Sát thủ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút cổ quái, Tử Sam biết Cảnh Duệ không thích bị người khác ***ng chạm, trên thực tế cô cũng không thích.
Thân thể ***ng chạm đối với sát thủ là một loại cấm kỵ, thông thường tất cả mọi người đều ăn ý bảo trì khoảng cách.
Ánh mắt Tử Sam chợt lóe, nhìn cánh tay Cảnh Duệ bỗng nhiên duỗi tay muốn ôm lấy tay hắn làm nũng.
Nhưng tay cô còn chưa kịp ***ng vào Cảnh Duệ liền đột nhiên mở to mắt, ánh mắt lạnh lụng quét qua Tử Sam.
Ánh mặt của hắn khiến cô chấn động, Tử Sam mạnh mẽ rụt tay trở về.
Nhưng cô phản ứng rất nhanh, cười duyên nói: “Anh rốt cuộc chịu nhìn tôi một cái? Tôi còn tưởng anh định giả vờ ngủ cả đời đấy! Tôi chọc gì anh sao? Sao anh không để ý tôi!”
Giọng nói của cô dễ nghe, mặt nạ lại cực kì tỉnh xảo xinh đẹp, lúc nói câu này, hoàn toàn không nhận thấy sự điêu ngoa tùy hứng, ngược lại làm người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, đáng yêu lại hoạt bát.
Bên kia lối đi nhỏ có mấy hành khách nàm, liên tiếp nhìn mặt Tử Sam, rất muốn trả lời cô.
Chỉ có Cảnh Duệ lạnh lùng như cũ, chỉ nhìn Tử Sam liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt, thấp giọng nói: “Ngậm miệng lại, cút ra phía sau đi!”
Hắn không thích bên người có người ríu rít, cô giả vờ hoạt bát đáng yêu, dáng vẻ đơn thuần lương thiện, nhưng không ai hiểu Tử Sam là dạng người gì hơn hắn, sự đáng yêu và lương thiên đều không liên quan đến cô!
Cô là người vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào!
Từ góc độ nào đó mà nói, hắn và Tử Sam là cùng một loại người.
Nhưng sự khác nhau giữa hắn và Tím Sam, mọi hành động của hắn đều dựa trên một cơ sở nhất định, hắn chịu sự ảnh hưởng rất sâu từ ba, trong xương cốt đều là chính nghĩa.
Tâm cơ của Tử Sam còn nặng hơn hắn, làm việc sẽ không để ý đến cảm nhận của người khác, thoạt nhìn là một đại tiểu thư bị người nhà chiều hư.
Cảnh Duệ sẽ không hợp tác với người như vậy, cho nên dù Tử Sam nói gì hắn đều không đáp lời.
Tử Sam bỗng nhiên bị mắng, tủi thân đến mức sắp khóc.
Lông mi thật dài của cô hơi hơi run rẩy, trong ánh mắt xinh đẹp chứa đầy nước mắt, thoạt nhìn bất lực lại đáng thương.
Người bên cạnh đã nhìn không được, sôi nổi an ủi Tử Sam, chỉ trích Cảnh Duệ.
Cảnh Duệ thờ ơ với tất cả các chỉ trích, Tử Sam tủi thân, hắn cũng làm như không thấy.
Nhưng trong lòng Cảnh Duệ có sự nghi ngờ rất lớn với Tử Sam, người này rốt cuộc là ai?
Hắn luôn ẩn ẩn cảm thấy, Tử Sam đang nhằm vào hắn!
Thoạt nhìn giống như Tử Sam đang ái mộ hắn, cho nên mới trăm phương nghìn kế tiếp cận hắn, nhưng Cảnh Duệ biết Tử Sam sẽ không thích mình.
Ít nhất hắn cực kì rõ ràng dáng vẻ yêu một người như thế nào, ba mẹ hắn rất yêu nhau, chưa bao giờ cố ý làm đối phương khó chịu, mà nơi chốn đều suy nghĩ, hy sinh vì đối phương.
Tử Sam lợi dụng nước mắt của mình đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió, khiến người xung quanh chỉ trích hắn.
Đây không phải yêu.
Chỉ là tâm lý chiếm hữu và lợi dụng.
Vốn dĩ hắn đối với một số cô gái liều mạng sống sót trong tổ chức sát thủ rất có hải cảm, đối với bối cảnh thần bí của cô cũng có chút hứng thú, nhưng hiện tại Tử Sam ở trong mắt hắn đã không khác gì những người khác.
Sau khi máy bay đi được hai giờ, liền bởi vì gặp trục trặc mà hạ cánh khẩn cấp.
Chờ đến khi cất cánh lại, Tử Sam bỗng nhiên phát hiện, trên máy bay đã không thấy bóng dáng Cảnh Duệ!
Chẳng lẽ, phi cơ hạ cánh khẩn cấp là bởi vì Cảnh Duệ muốn tránh cô?
Sao có thể!
Chiếc máy bay này thuộc sự quản lý của một công ty hàng không có thế lực hùng hậu, sao có thể vì Cảnh Duệ mà hạ cánh khẩn cấp!
Tử Sam căn bản không biết Cảnh Duệ là cổ đông lớn nhất của công ty hàng không này.
Hắn vì có thể tránh Tử Sam mà liên hệ với thuộc hạ bại lộ thực lực của mình, nhưng đây cũng chỉ là một góc nhỏ trong ngọn núi thế lực to lớn của hắn mà thôi.
Chương 952: Đồng hành.
Tổ chức sát thủ biết Cảnh Trí còn sống, lập tức phái sát thủ đến thành phố A ςướק người.
Cảnh Duệ là tinh anh của tổ chức sát thủ, đương nhiên bị phái đi, sát thủ đi cùng còn có Tử Sam và sáu người nữa.
Trên thực tế, tổ chức sát thủ đã bị chia rẽ nghiêm trọng, một mình Andrew đã không thể khống chế toàn cục, Cảnh Duệ là người có quyền nói chuyện, cho nên Cảnh Duệ mới bị phái đi.
Sau khi lên máy bay, Cảnh Duệ mới phát hiện Tử Sam lại đi chung máy bay với với hắn.
Hắn nhíu mày.
Thông thường mà nói, sát thủ sẽ không đi chung một máy bay, theo hắn biết ban đầu chuyến bay của Tử Sam là một cái khác.
Tử Sam nhìn thấy Cảnh Duệ giống như không hề ngoài ý muốn.
Cô mặc một bộ đồ thể thao màu tím nhạt, bên ngoài mặc một chiếc áo lông màu đen, tóc đuôi ngựa buộc cao, thoạt nhìn thanh xuân dào dạt, giống một cái cô gái dịu dàng nhà bên. Không ai biết, cô là một đao phủ *** không chớp mắt.
Tử Sam ngồi xuống ghế trống bên cạnh Cảnh Duệ, vẻ mặt tự nhiên lấy báo đọc.
Vài phút sau, Tử Sam liếc mắt nhìn Cảnh Duệ một cái, bỗng nhiên mở miệng nói: “Ray, thật khéo, ở đây cũng có thể gặp anh!”
Tử Sam dùng giọng nói thanh thúy dễ nghe chào hỏi, Cảnh Duệ lại giống như không nghe thấy gì, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
Tử Sam bị làm lơ trong lòng có chút nén giận.
Thời gian gần đây, cô vẫn luôn đi theo Cảnh Duệ, tuy rằng thường xuyên mất mặt, nhưng cô càng ngày càng cảm thấy bối cảnh của Cảnh Duệ không bình thường.
Một người đàn ông có thực lực mạnh mẽ như vậy, lúc ban đầu Tử Sam còn không phục có chút háo thắng đã biến thành khâm phục cùng động lòng.
Cảnh Duệ vẫn luôn làm lơ cô, cô lại càng khó càng hăng, thậm chí vì hắn còn thay đổi cả chuyến bay.
Cô rất muốn biết thân phận thật của Cảnh Duệ, nhưng cô làm thể nào cũng không điều tra được, cho nên cpp không chịu buông tha bất kì cơ hội ở chung với Cảnh Duệ nào.
Phi cơ đi tới thành phố A, lúc này Cảnh Duệ không có cách tránh né cô.
Cô có ít nhất mười mấy giờ ở chung một chỗ với Cảnh Duệ.
“Ray, anh không nhớ tôi sao? Chúng ta là bạn học a! Chúng ta học chung trường tiểu học ở thành phố A, trước kia vẫn là bạn tốt!”
Tử Sam tra được một số tin tức, Cảnh Duệ có 90% khả năng là người thành phố A, nhưng lý lịch của hắn lại là người Malaysia, người mang hai dòng máu, ba mẹ đã ૮ɦếƭ, lớn lên ở cô nhi viện.
Côn muốn thử một chút xem Cảnh Duệ có phản ứng với thành phố A hay không.
Chỉ tiếc, cô đã phải thất vọng rồi.
Tố chất tâm lý của Cảnh Duệ rất mạnh mẽ, sẽ không chịu tác động của ngoại cảnh.
Tử Sam đã được đi học, cô giống như tất cả những đứa bé bình thường, đều lựa chọn đi trường học tiếp thu sự giáo dục, cô căn bản không biết Cảnh Duệ căn bản không đi học tiểu học, trước lúc hắn mười tuổi đều theo thầy giáo tư nhân học xong toàn bộ chương trình học của tiểu học, sơ trung, cao trung, về sau mới chính thức vào trường Havard học tập, mười hai tuổi tốt nghiệp đại học, làm gì có bạn học tiểu học!
Cảnh Duệ không hề có phản ứng, Tử Sam lại chưa từ bỏ ý định.
Cô quấn lấy Cảnh Duệ, giống như một cô gái bình thường không ngừng hỏi cái này hỏi kia, người không biết sẽ cho rằng hai người thật sự là bạn học cũ!
Sát thủ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút cổ quái, Tử Sam biết Cảnh Duệ không thích bị người khác ***ng chạm, trên thực tế cô cũng không thích.
Thân thể ***ng chạm đối với sát thủ là một loại cấm kỵ, thông thường tất cả mọi người đều ăn ý bảo trì khoảng cách.
Ánh mắt Tử Sam chợt lóe, nhìn cánh tay Cảnh Duệ bỗng nhiên duỗi tay muốn ôm lấy tay hắn làm nũng.
Nhưng tay cô còn chưa kịp ***ng vào Cảnh Duệ liền đột nhiên mở to mắt, ánh mắt lạnh lụng quét qua Tử Sam.
Ánh mặt của hắn khiến cô chấn động, Tử Sam mạnh mẽ rụt tay trở về.
Nhưng cô phản ứng rất nhanh, cười duyên nói: “Anh rốt cuộc chịu nhìn tôi một cái? Tôi còn tưởng anh định giả vờ ngủ cả đời đấy! Tôi chọc gì anh sao? Sao anh không để ý tôi!”
Giọng nói của cô dễ nghe, mặt nạ lại cực kì tỉnh xảo xinh đẹp, lúc nói câu này, hoàn toàn không nhận thấy sự điêu ngoa tùy hứng, ngược lại làm người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, đáng yêu lại hoạt bát.
Bên kia lối đi nhỏ có mấy hành khách nàm, liên tiếp nhìn mặt Tử Sam, rất muốn trả lời cô.
Chỉ có Cảnh Duệ lạnh lùng như cũ, chỉ nhìn Tử Sam liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt, thấp giọng nói: “Ngậm miệng lại, cút ra phía sau đi!”
Hắn không thích bên người có người ríu rít, cô giả vờ hoạt bát đáng yêu, dáng vẻ đơn thuần lương thiện, nhưng không ai hiểu Tử Sam là dạng người gì hơn hắn, sự đáng yêu và lương thiên đều không liên quan đến cô!
Cô là người vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào!
Từ góc độ nào đó mà nói, hắn và Tử Sam là cùng một loại người.
Nhưng sự khác nhau giữa hắn và Tím Sam, mọi hành động của hắn đều dựa trên một cơ sở nhất định, hắn chịu sự ảnh hưởng rất sâu từ ba, trong xương cốt đều là chính nghĩa.
Tâm cơ của Tử Sam còn nặng hơn hắn, làm việc sẽ không để ý đến cảm nhận của người khác, thoạt nhìn là một đại tiểu thư bị người nhà chiều hư.
Cảnh Duệ sẽ không hợp tác với người như vậy, cho nên dù Tử Sam nói gì hắn đều không đáp lời.
Tử Sam bỗng nhiên bị mắng, tủi thân đến mức sắp khóc.
Lông mi thật dài của cô hơi hơi run rẩy, trong ánh mắt xinh đẹp chứa đầy nước mắt, thoạt nhìn bất lực lại đáng thương.
Người bên cạnh đã nhìn không được, sôi nổi an ủi Tử Sam, chỉ trích Cảnh Duệ.
Cảnh Duệ thờ ơ với tất cả các chỉ trích, Tử Sam tủi thân, hắn cũng làm như không thấy.
Nhưng trong lòng Cảnh Duệ có sự nghi ngờ rất lớn với Tử Sam, người này rốt cuộc là ai?
Hắn luôn ẩn ẩn cảm thấy, Tử Sam đang nhằm vào hắn!
Thoạt nhìn giống như Tử Sam đang ái mộ hắn, cho nên mới trăm phương nghìn kế tiếp cận hắn, nhưng Cảnh Duệ biết Tử Sam sẽ không thích mình.
Ít nhất hắn cực kì rõ ràng dáng vẻ yêu một người như thế nào, ba mẹ hắn rất yêu nhau, chưa bao giờ cố ý làm đối phương khó chịu, mà nơi chốn đều suy nghĩ, hy sinh vì đối phương.
Tử Sam lợi dụng nước mắt của mình đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió, khiến người xung quanh chỉ trích hắn.
Đây không phải yêu.
Chỉ là tâm lý chiếm hữu và lợi dụng.
Vốn dĩ hắn đối với một số cô gái liều mạng sống sót trong tổ chức sát thủ rất có hải cảm, đối với bối cảnh thần bí của cô cũng có chút hứng thú, nhưng hiện tại Tử Sam ở trong mắt hắn đã không khác gì những người khác.
Sau khi máy bay đi được hai giờ, liền bởi vì gặp trục trặc mà hạ cánh khẩn cấp.
Chờ đến khi cất cánh lại, Tử Sam bỗng nhiên phát hiện, trên máy bay đã không thấy bóng dáng Cảnh Duệ!
Chẳng lẽ, phi cơ hạ cánh khẩn cấp là bởi vì Cảnh Duệ muốn tránh cô?
Sao có thể!
Chiếc máy bay này thuộc sự quản lý của một công ty hàng không có thế lực hùng hậu, sao có thể vì Cảnh Duệ mà hạ cánh khẩn cấp!
Tử Sam căn bản không biết Cảnh Duệ là cổ đông lớn nhất của công ty hàng không này.
Hắn vì có thể tránh Tử Sam mà liên hệ với thuộc hạ bại lộ thực lực của mình, nhưng đây cũng chỉ là một góc nhỏ trong ngọn núi thế lực to lớn của hắn mà thôi.
Cảnh Duệ nửa đường thay máy bay trực thăng, đến thành phố A trước đám người Tử Sam một bước.
Đối với việc Cảnh Trí lại lần nữa bị bắt đi, Cảnh Duệ cực kỳ tức giận.
Càng không cần phải nói, Cảnh Trí lại bị những kẻ điên đó lấy đi rất nhiều máu, hơn nữa không cho cậu có bất luận năng lực hành động gì.
Anh vốn dĩ cảm thấy, với thân thủ của Cảnh Trí và còn có anh âm thầm bảo vệ, Cảnh Trí nhiều lắm cũng chỉ chịu chút vết thương mà thôi, sẽ không bị bắt, anh không nghĩ tới Cảnh Trí sẽ bởi vì Trịnh Vũ Lạc mà lực chú ý bị phân tán, cuối cùng không hề phòng bị mà bị bắt.
Vì không để Cảnh Trí chịu Tra t**, anh suốt đêm cố gắng để đưa Peter và Thư Âm đi vào một lần nữa để làm cho North.
Hơn nữa vì không làm cho North hoài nghi, anh còn an bài những người khác đi vào.
Kể từ đó, Cảnh Duệ tổn thất rất nhiều nhân thủ.
Anh bắt đầu nghiêm túc suy xét, có phải nên tược tiếp *** Trịnh Vũ Lạc hay không.
Anh cuối cùng vẫn là không có động vào Trịnh Vũ Lạc, chuyện này là việc của Cảnh Trí, Trịnh Vũ lạc vẫn là nên để lại cho chính cậu tới xử lý là được.
Cảnh Duệ lúc này bị phái tới thành phố A, là tới tranh đoạt Cảnh Trí, nhiệm vụ chủ yếu không phải ***, nhưng có thể ***.
Sự hợp tác của hai tổ chức lớn đã hoàn toàn tan vỡ, hai bên đều đã xé rách mặt nhau.
Đối với Cảnh Duệ mà nói, đây là thời cơ để anh một lần nữa lợi dụng tổ sát thủ diệt trừ viện nghiên cứu virus!
Ở Trịnh gia, Trịnh Vũ Lạc đã sốt cao hai ngày hôm nay, cả người cô nóng đến mức hồ đồ, vẫn luôn kêu tên Cảnh Trí liên tục.
Tới đêm ngày thứ ba, Trịnh Vũ Vi từ nước Đức bay trở về, vẫn luôn ôm cô, khóc lóc không ngừng kêu cô, mới đem cô từ ác mộng tỉnh lại.
Trịnh Vũ Lạc sau khi tỉnh táo, lại giống như mất hồn, không chịu nói chuyện, cũng không chịu ăn.
Trịnh Vũ Vi gấp đến sắp điên rồi, không biết như thế nào lại biến thành như vậy, bảy năm trước, lúc Cảnh Trí vừa mới mất tích, chị gái cũng không ăn không uống như vậy, ai cũng không chịu gặp.
Trịnh Vũ Lạc ba ngày không tắm rửa, cô bởi vì phát sốt, cho nên trên người ra rất nhiều mồ hôi, Trịnh Vũ Vi cầm khăn lông, lau người cho cô.
Nhưng khi cô *** lông của,chị gái ra, thì đã bị vết xanh tím trên *** chị gái lagm cho sợ ngây người!
Lúc sau, Trịnh Vũ Vi đã phẫn nộ không tưởng tượng nổi!
Hai chị em cô là chị em song sinh, không chỉ có dung mạo giống tựa tựa như nhau, mà ngay cả thân thể cũng tương tự, điều duy nhất khác nhau chính là *** của Trịnh Vũ Lạc no đủ hơn Trịnh Vũ Vi, Trịnh Vũ Lạc mấy năm nay không ngừng phát triển.
Chỉ là Trịnh Vũ lạc là người hướng nội, cô căn bản sẽ không đem *** của mình cho em gái xem, cô còn ngây thơ hơn Trịnh Vũ Vi, đối với việc nam nữ hoàn toàn không biết gì cả.
Trịnh Vũ Vi bỗng nhiên nhìn trước *** chị gái có tím lại một tảng lớn, đau lòng đến giọng nói cũng thay đổi!
“Chị, đây là ai làm?! Đây là cái tên hỗn đản láo xược nào xuống tay với chị! Chị sinh bệnh có phải vì việc này hay không? Chị chờ đó, em hiện tại đi tìm cái tên hỗn đản này ***, báo thù cho chị!”
Trịnh Vũ Lạc nghe được em gái nói nhưng không có bất luận phản ứng nào, nhưng khi nghe được em hái muốn đi *** Cảnh Trí, cô liền lập tức ôm lấy cánh tay Trịnh Vũ Vi: “Vi Vi, không cần đi!”
Trịnh Vũ Vi lúc này tức giận đến mặt mũi trắng bệch,nhưng lửa giận của cô xăn bản là không thể phát tiết, cô cho dù muốn ra ngoài ***, thì cũng không biết phải giết ai!
Thân thể cô run nhè nhẹ, cắn răng hỏi: “Chị, là ai làm chị bị thương? Là ai?!”
Trịnh Vũ Lạc kéo chăn, đem chính mình co vào, nhẹ giọng nói: “Đừng hỏi, Vi Vi, không có quan hệ với em, cứ như vậy đi!”
Trịnh Vũ Vi không thể tưởng tượng nhìn chị gái, thân thể của cô đã xanh tím thành như vậy, có thể thấy được đã bị người khác dùng cách mạnh mẽ vuốt ve qua, chị gái luôn luôn bảo thủ, sao có thể bị ủy khuất như vậy mà một chút cũng không tức giận, thậm chí còn không muốn đi truy cứu!
Chị gái tuy rằng trầm mặc không thích nói chuyện, nhueng việc này không có nghĩa là cô nên nén giận, không để bụng sự trong sạch của mình a!
Trịnh Vũ Vi thật cẩn thận thử: “Chị, chị…… đang yêu sao?”
Chẳng lẽ là bạn trai của chị gái làm ra chuyện tốt này?
Trịnh Vũ Lạc nhẹ nhàng lắc đầu, biểu tình không thấy nửa điểm ngượng ngùng, tựa như không hề có chuyện này, không có quan hệ gì với cô.
Trịnh Vũ Vi buông tâm, chị gái không yêu, không phải bị người khác lừa gạt cảm tình, vậy thì tốt rồi.
Nhưng rốt cuộc là ai đã vô sỉ bắt nạt chị gái cô như vậy!
Trong đầu Trịnh Vũ Vi hiện lên một cái tên, rồi lại cảm thấy căn bản không có khả năng.
Người nọ đã mất tích bảy năm, sao có thể đột nhiên xuất hiện, đem chi gái bắt nạt nhue vậy đâu?
Cô còn muốn hỏi lại, rốt cuộc là chuyện như thế nào, nhưng vừ nhìn thấy biểu tình đau thương thống khổ của chị gái, nước mắt không biết rơi xuống từ lúc nào.
Trịnh Vũ Vi ngay tức khắc không dám hỏi lại, cô sợ chị gái nhớ lại chuyện này sẽ khổ sở, đành phải áp xuống sự nghi ngờ phẫn nộ đáy lòng.
Cô yên lặng lau người cho chị gái, còn tốt, trừ *** ra, những nơi khác đều không có dấu vết bị thương.
Trong lòng cô vừa khổ sở lại vừa đau lòng, hận không thể thay chị gái nhận sự thống khổ
Chính là từ khi Cảnh Trí mất tích, chị gái không bao giờ là chị gái của cô trước đây, mọi tâm sự của chị đều chôn ỏe đáy lòng, một mình chấp nhận tất cả. Các cô không còn như lúc trước, không còn có gì cũng giấu nhau đi ra ngoài như trước nữa.
Trịnh Vũ Vi kiểu tra thân thể song rồi giúp cô thay bộ quần áo ngủ mới, sau đó liền ra phòng.
Trịnh Vũ Lạc nhìn em gái đi ra ngoài, lôi chăn bọc mình lị, ở trong chăn nhỏ giọng nức nở.
Cô không dám nói cho bất luận ai là cô đã tìm được Cảnh Trí, sau đó lại đem cậu hại lần nữa.
Cô hiện tại rất muốn đi ra ngoài tìm cậu, nhưng lại không dám nhìm, cô không biết chính mình mang đến cho cậu cái gì!
Cô tìm kiếm, đối với cậu mà nói, có lẽ không phải trợ giúp, mà là một loại gán*** cực lớn
Cô rối rắm tống khổ, ở trong thống khổ mờ mịt.
Tới đêm khuya, Trịnh Vũ Lạc đứng dậy xuống giường, mặc quần áo, sau đó lặng lẽ ra cửa.
Trịnh Vũ Vi mặc áo lông vũ, đeo giày chạy nhanh đuổi theo.
Thời tiết sang đông, lại là đêm khuya, hàn khí rất nặng, gió lạnh đến xương, Trịnh Vũ Lạc đi ra rất xa, bị gió lạnh thổi một hồi lâu mới chờ được một chiếc xe taxi, cô lên xe, dần dần đi xa.
Trịnh Vũ Vi lặng lẽ đi theo chị gái, thấy cô bắt taxi, hơi kém phát điên, về nhà lái xe khẳng định là không còn kịp rồi, may mắn là phía sau có có một chiếc xe tới, cô chui vào trong xe, đuổi theo chiếc xe Trịnh Vũ Lạc đang ngồi
Rất nhanh, xe dừng lại ở một đống biệt thự, Trịnh Vũ Lạc xuống xe, đi vào.
Một xe taxi khác dừng Trịnh Vũ xuống xe rồi ngây ngẩn cả người.
Nơi này, là biệt thự của Cảnh Dật Nhiên!
Chẳng lẽ, chi gái là bị Cảnh Dật Nhiên khi dễ?
Hay là, Cảnh Trí đã trở lại, chị gái bị cậu ta bắt nạt?!
Trịnh Vũ Vi biết, Cảnh Dật Nhiên không thích hai chị em cô, ông rất ghét hai chị em cô, cũng không có khả năng làm ra chuyện như vậy với chị gái cô.
Ông là trưởng bối, có lẽ sẽ đánh người mắng chửi người, nhưng không có khả năng cố ý nhục nhã chị cô.
Như vậy, chị gái đêm khuya tới chỗ này, cũng chỉ có một nguyên nhân.
Cô là vì Cảnh Trí!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc