Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 601

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Nhưng mà, nhìn bóng dáng cao lớn của Cảnh Duệ rời đi, Tử Sam muốn giết anh, giờ bỗng nhiên lại có chút luyến tiếc.
Cô chưa bao giờ gặp qua dung mạo thật của Cảnh Duệ, nhưng là chỉ cần cái khí chất lãnh ngạo này của anh. Đã đủ để cho tâm xuân của thiếu nữ mê luyến.
Có lẽ ngay chính Cảnh Duệ cũng không biết, nhưng Tử Sam biết, tổ chức sát thủ có không ít nữ sát thủ đều yêu thầm "Tia Chớp" xếp hạng đệ nhất.
Ở doanh trại sát thủ, đều là thực lực tốt.
Cảnh Duệ không chỉ có có được siêu tuyệt thực lực, mặt khác còn có khí chất tôn quý mà những sát thủ khác không có được.
Anh không giống một sát thủ, ngược lại giống một người có xuất thân danh môn quý tộc.
Chỉ là, anh quá lạnh nhạt, quá khó có thể tiếp cận, cho nên mới không có người dám thổ lộ với anh.
Tổ chức sát thủ tuy rằng mệnh lệnh rõ ràng cấm sát thủ yêu đương, nhưng loại cảm tình này, không phải thứ con người có thể khống chế.
Tình yêu, càng không chiếm được sẽ càng khát vọng, càng khát vọng sẽ yêu càng sâu.
Tử Sam hiện giờ đã rất khắc chế, nếu không cô đã sớm bị hãm ở trong lốc xoáy tình yêu không thể tự kềm chế.
Cô không phải thiếu nữ bình thường, hảo cảm với Cảnh Duệ rất mau liền được cô áp chế xuống, mỗi chỗ kịch liệt đau đoén như muốn nhắc ngở cô, thực lực của Cảnh Duệ còn vượt xa hơn cô nhiều!
Anh ta có thể lên được vị trí đệ nhất, là bằng chính thực lực của bản thân!
Một giờ sau, mọi vết thương trên người Tử Sam đều được xử lý tốt.
Cô nằm ở trong phòng xa hoa của mình, lật xem tư liệu của Cảnh Duệ.
Tư liệt chiến đấy của các sát thủ đều được tổ chức sát thủ giữ nghiêm ngặt, đều là tuyệt mật!
Quan hệ đến việc sống ૮ɦếƭ của một sát thủ, nếu bị người ngoài biết được, rất dễ dàng để nhằm vào nhược điểm nào đó của sát thủ để tiến hành công kích.
Tổ chức sát thủ thật vất vả mới có thể bồi dưỡng ra được một nhân tài, sao có thể để bại lộ tin tức quan trọng như vậy.
Nhưng mà, Tử Sam lại có thể dễ như trở bàn tay lấy được mọi tư liệu chiến đấu.
Không chỉ có như thế, cô hôm nay còn lấy được ảnh chụp của Cảnh Duệ, thấy được dung mạo chân thật của anh.
Cho dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy dung mạo thật của Cảnh Duệ kia, Tử Sam vẫn hơi có chút thất thần.
Cô chưa từng thấy qua người đàn ông anh tuấn như vậy!
Ánh mắt anh rõ ràng là đạm mạc, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy vô cùng thâm thúy lại thâm tình.
Hóa ra đôi mắt của anh là màu nâu.
Anh ngày thường đều mang kính áp chòng màu hổ phách của tổ chức sát thủ đặc chế, che giấu màu sắc chính của mắt.
Nhìn đến người đàn ông anh tuấn như vậy làm cho nội tâm Tử Sam dao động.
Cô sợ chính mình nếu giết Cảnh Duệ thì sẽ hối hận cả đời.
Nàng là sát thủ không sai, nhưng cô không muốn cả đời làm sát thủ.
Cô ở tổ chức sát thủ là vì rèn luyện, sang năm cô sẽ rời khỏi nơi này, cô trở về cuộc sống bình thường.
Về sau, cô khẳng định sẽ giống những người phụ nữ bình thường, yêu đương, kết hôn, sinh con.
Ở tổ chức sát thủ gặp được người đàn ông ưu tú như thế, đàn ông ở thế tục thì Tử Sam đã chướng mắt tất.
Cô không nghĩ mình sẽ gả cho một người không đánh thắng được cô, nhưng là, trên thế giới này đâu có mấy người đàn ông có thể đánh thắng cô đâu?
Ba ngày sau, Cảnh Duệ ra khỏi căn cứ sát thủ, đi không quá xa thì đã nhận thấy được chính mình bị theo dõi.
Thủ đoạn theo dõi này tương đối ảo diệu, không hề nghi ngờ, đó chính là phương thức theo rõi độc quyền của tổ chức sát thủ.
Cảnh Duệ cười lạnh, dám theo dõi anh, lá gan thật không nhỏ!
Anh nhanh chóng thay đổi vài lần phương hướng, rồi sau đó trên đi vào đám người trên đường cái, cũng đã làm mất đi bóng dáng anh.
Tử Sam âm thầm theo dõi, liền phát hiện chính mình đã mất dấu mục tiêu, cực kỳ ảo não.
Cô theo dõi trình độ đã rất cao, thường lui tới chấp hành nhiệm vụ, chưa bao giờ thất thủ, hôm nay là lần đầu tiên vấp phải trắc trở.
Trong lòng cô khó chịu nói không nên lời.
Sự thật lại một lần chứng minh, Cảnh Duệ thực lực vượt qua cô rất xa!
Nhưng Tử Sam rất nhanh liền phấn chấn lên, nếu đổi ở một cái góc độ khác mà xem, chuyện này là có thể làm cô càng vui vẻ, không coi Cảnh Duệ là sát thủ, mà là coi anh thành một người đàn ông.
Cảnh Duệ không biết khi nào, xuất hiện ở phía sau Tử Sam, rồi sau đó không chút nào thương tiếc một chưởng đem cô đánh hôn mê.
Lại là cô!
Hiện tại cư nhiên còn bắt đầu theo dõi anh!
Anh còn không phái người đi theo cô, ngược lại cô đã gấp không thể chờ nổi mà muốn khống chế anh!
Không biết sống ૮ɦếƭ!
Anh hôm nay là chuẩn bị tiếp xúc với người bên viện nghiên cứu virus. nếu bị Tử Sam phát hiện, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Cảnh Duệ đã rất lâu rồi hưa từng tức giận như vậy.
Anh đem Tử Sam đánh ngất, cứ như vậy liền ném vào chỗ người đến người đi, căn bản không thèm để ý co có thể bị người khác bắt nạt hay không.
Dám theo dõi anh, đều phải chịu sự trừng phạt.
Viện nghiên cứu virus, hiện giờ cũng rất hỗn loạn.
Viện nghiên cứu phàm là người bác sĩ có chút tư chất và nhân viên nghiên cứu, tất cả đều có tính cách khuyết tật nghiêm trọng, bọn họ cố chấp, đối với virus rất cuồng nhiệt, thật dễ dàng để tâm vào chuyện vụn vặt.
Viện nghiên cứu mất đi tố chất thí nghiệm Cảnh Trí, tất cả mọi người đều trở nên táo bạo không thôi.
Bọn họ xúc động phẫn nộ muốn xông vào căn cứ sát thủ, dùng virus kiểu mới mà bọn họ mới nghiên cứu phát minh ra để ςướק đi tính mạng của các sát thủ.
Còn có rất nhiều nhân viên nghiên cứu, đã không ngại đường xa vạn dặm lao tới thành phố A, tìm kiếm Cảnh Trí.
Bọn họ đều không tin Cảnh Trí sẽ ૮ɦếƭ, bởi vì bọn họ tất cả đều hiểu rõ thân thể Cảnh Trí, cậu ta như một siêu nhân, trúng một viên đạn cucng không có khả năng ૮ɦếƭ nhanh như vậy.
Thân thể cậu có năng lực tụe lành cực mạnh, không tồn tại được vấn đề mất máu quá nhiều nên sẽ ૮ɦếƭ.
Trừ khi giống như lần trước bị con chip ảnh hưởng, mạch mácu cả người đều vỡ, nếu không Cảnh Trí trên cơ bản chính là con người bất tử.
Viện nghiên cứu hiện tại đã không có người dốc lòng nghiên cứu virus, virus cường hãn trong thân thể Cảnh Trí, bình thường virus đã hoàn toàn không thể thỏa mãn được những lẻ điên này.
Cảnh Duệ chưa bao giờ nghĩ tới hợp nhất viện nghiên cứu virus, nơi này không giống tổ chức sát thủ, bọn họ rất khỏ để chiêu hàng.
Ở trong mắt mấy tên này, “Nghiên cứu khoa học” mới là quan trọng nhất, mặt khác đều có thể hy sinh, bao gồm cả con cái cha mẹ và người thân.
Mặc dù Cảnh Duệ có thông mình như thế nào thì cũng không có cách nào làm cho những người này khuất phục.
Cho nên, kế hoạch của cậu là, hủy diệt toàn bộ viện nghiên cứu!
Hiện giờ bước đầu tiên rất thành công, viện nghiên dần tan rã, hơn nữa có rất nhiều người đều ra đi, căn bản không ở trong viện nghiên cứu.
Cảnh Duệ mang mặt nạ rồi gặp mặt một ss người ở viện nghiên cứu, rồi sau đó hạ một loạt mệnh lệnh.
Một tiếng sau, viện nghiên cứu virus, bị nổ mạnh kịch liệt phá hủy, tòa nhà viện nghiên cứu đã biến thành một đống phế tích.
Đại đa số bộ phận virus đều bị phá hủy, hàng ngàn hàng vạn người tâm huyết trong một đêm liền hóa thành hư ảo.
Những người ở thành phố A, căn bản đều như điên tìm kiếm Cảnh Trí ở khắp nơi, nghe nói tòa nhà tổng bộ bị phá hủy, tất cả đều lại như điên, lên phi cơ bay về.
Nhưng mà, bọn họ vừa mới trở lại Bắc Mĩ, liều mạng cứu giúp một đám virus, sau đó lại nghe nói thành phố A xuất hiện người giống Cảnh Trí thì lại bay trở về thành phố A.
Thành phố A, sau khi lột bỏ mặt nạ của Cảnh Trí, đã lộ ra được diện mạo của cậu ta.
Giống với Cảnh Duệ, diện mạo của Cảnh Trí cũng phải qua phẫu thuật, ngũ ưuan của hai bọn họ đều giống với người âu mỹ, mà không giống người châu á.
Cảnh Trí đã nửa năm nay không hề chạm vào những vết dao kéo trên mặt, nên bây giờ trên mặt đã dần hồi phụ lại rồi.
Nhìn kĩ một chút, có thể nhìn thấy diện mạo của Cảnh Trí và Cảnh Duệ có 3 phần giống nhau.
Do vậy, Cảnh Hi sau khi gặp Cảnh Trí một lần, liề thích người anh này.
Tiểu nha đầu tinh quái, biêt Cảnh Trí rất thích ănc nên mỗi khi đến tìm anh ra đều phải dựa vào một cái cặp, trong cặp có các loại đồ ăn của cô ta.
"Anh 2, anh thích ăn gì? Anh muốn ăn kẹo cao su không? Còn cả kẹo đường mang hương vị dứa nữa!"
"Anh 2, em mang hết đồ ăn ngon của em đến đây, sau này anh nhớ phải thích em đấy!"
"Anh 2, anh đưnfg vội, đợi anh trai em đánh bại hết những ngừoi xấu, là anh có thể về nhà rồi, em thể đến nhà chơi với anh không?"
"Anh 2, em đã gặp anh của em một lần, anh có thể kể chuyện về anh của em cho em nghe không? Mẹ nói, anh là một thiên tài, là thật sao? Anh ấy thông minh hơn em sao?"
........
Cảnh Trí từ trước đến giờ không hề có kinh nghiệm chơi với trẻ con, đối diện với một tiểu nha đầu có " 10 vạn câu hỏi vì sao", anh t cũng không kịp trở tay.
Anh ta rõ ràng đã gặp Cảnh Hi 1 lần, sao mà tiểu nha đầu này nhìn rất quen?
Bây giờ các cô gái trẻ đều thông minh như vậy sao?
Mặc dù đều đưa hết đồ ăn ngon cho cậu ta rồi!
Nhưng anh ta không thích vị cà rốt, anh ta thích vị cam.
Cảnh Trí đứng ởđây, từ khi gặp Cảnh Hi, anh ta liền không dịu dàng nữa.
Anh ta sống oẻ khách sạn, có lẽ không an toàn, Cảnh Hi đến đây thật sự là có việc gì sao! Nhỡ đâu bị những người kia làm bị thương, anh ta nhất định sẽ chiến đấu với anh trai!
Cảnh Hi thấy cô ta nói một hồi, anh hai vẫn không đáp lại cô ta, tạm thời giữ im lặng.
" anh 2, anh khôg thích em sao?"
Trong mắt tiểu nha đầu long lanh ngấn lệ, cả gương mặt hiện lên một vẻ đẹp hoàn mỹ, răng nghiến chặt lại, chẳng may chỉ cần Cảnh Trí nói" không thích", cô ta sẽ khóc ngay.
Cảnh Trí doạ một hồi, sau đó lắc đầu:" không có đâu, anh rất thích em."
" vậy thì ôm em đi!"
Cảnh Trí đành nghiêng người, ôm lấy cô em gái ót hơn 6 tuổi.
Trên mặt của Cảnh Hi liền trở nên vui vẻ, trên mặt còn như muốn khóc, rõ ràng là cố ý lừa anh ta!
Cảnh Trí cười phá lên, tiểu nha đầu này diễn giỏi thật!
Cả người tiểu nha đầu này dựa vào người anh ta, có lẽ mới ăn xong kẹo đường, nên cả người cô ta toàn mùi kẹo ngọt, vừa đáng yếu vừa thơm.
Cảnh Trí nhìn gương mặt bé nhỏ của cô ta, không chịu được liên giơ tay ra chỉ chỉ:" con quỷ này, sao em lại đến đây? Anh ở đây không an toàn, em nên ngoan ngoãn ở nhà thì tốt hơn!"
Cảnh Hi nhìn thấy 2 bàn tay nhỏ của em ấy nắm lấy một bàn tay to, nên phải cận thận quan sát.
Cô ta có chút kinh ngạc:" anh 2, anh thích anh của em vậy sao?"
Nhắc đến Cảnh Trí, Cảnh Trí như rất kiêu hãnh, anh ta cười đùa với Cảnh Hi:" đương nhiên rồi, em không thích anh ấy sao? Vậy thì đưa anh ta cho em là được rồi!"
" không cần! Em không thích anh của em!anh hai, anh có thể khắc 2 chữ này lên bàn tay em không?"
Cảnh Hi nhìn thấy 2 chữ trên ray của Cảnh Hi, không thể rời mắt, cô ta từ trước đến giờ mới nghĩ được giải pháp tốt.
" được thôi, giải pháp hay!"
Cảnh Trí cười haha, lấy 1 cái Pu't, sau đó đưa Cảnh Hi viết.
Mặc dù Cảnh Hi còn nhỏ, nhưng rất thông minh, cô ta lập tức rút tay lại:" em không cần như vậy, em cần giống như của anh! Chữ này chỉ cần rửa là trôi ngay, của anh thì lau thế nào cũng không hết, không giống nhau."
Mặc dù không nói lại được tiêu nha đầu!
Cảnh Trí ngồi trên ghế sôfa ôm lấy cô ta, vừa cười vừa xoa đầu cô ta, nói:" anh là người dùng kim nhúng mực, một chút lệch cungc rất đau, em không cần dùng cách này, thì em cũng sẽ không mất trí như anh hai, quên hết mọi việc trước kia. Em không cần viết trên tay, giữ trong lòng là được rồi!"
Cảnh Hi giật mình:" anh dùng kim đâm sao!"
Trời ơi! May mà không đau đến ૮ɦếƭ rồi! Cô ta trước khi tinh nghịch như vậy, cũng bị tiêm đến nỗi tay toé loe máu!
"Anh" 2 chữ này khá nhiều nét nhue vậy! Anh hai bị chảy nhiều máu không!
Cô ta đột nhiên thấy hơi thương anh hai.
"Anh 2, em giúp anh thổi nha, thổi xong không đau nữa đâu."
Cảnh Hi nói, cúi thấp đầu xuống, có chút tức giạna nhẹ với Cảnh Trí.
Mẹ nói, anh 2 đều quên hết chuyện trước đây rồi, mà anh ta còn phải chịu bao nhiêu cực khổ, Anh chỉ là vì anh hai đã rời đi khá lâu rồi thôi.
Vốn dĩ cô ta có chút hận anh hai, nhưng bây giờ lại thấy thương anh ta rồi.
Muốn trách thì chỉ có thể trách tên khốn nạn kia!
Cảnh Hi đột nhiên nghĩ đến, ôm lấy cánh tay của Cảnh Trí hỏi:" anh, anh có nhớ chị Lạc Lạc không?"
"Trịnh Vũ Lạc?"
Cảnh Trí không biết tại sao em Tiểu Đường lại hỏi như vậy, thần sắc của anh ta trở nên lạnh nhạt, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói với Cảnh Hi:" có nhớ!"
Anh ta mới chỉ hồi phục được một phần, phần trước 10 tuổi anh ta nhớ được rất nhiều.
Anh ta nhớ, đôi bào thai đó còn có cả Mộc Đoá và Mộc Sâm, bọn họ đều sợ bị nhiễm bệnh, nên không dám chơi với anh ta.
Anh ta còn nhớ, ngoài anh Cảnh Duệ những người còn lại đều coi anh ta là quái vật, lực rất magj, ăn nhiều, có thể nghe được những gì người khác không nghe thấy, thấy được những gì người khác không nhìn thấy.
Anh ta hồi nhỏ hầu như không hề tiếp xúc với người khác, đi học cũng không có bạn, không có ai chơi cùng cậu ta, cậu ta luôn luôn phải cô độc một mình.
Có điều, việc bị Trịnh Vũ Lạc hạ độc, anh ta không hề nhớ.
Có lẽ khi đó anh ta đã hoàn toàn hôn mê, không biewts chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết sau khi tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện, và sống cuộc sống địa ngục đó.
Anh ta cũng biết, chuyện này không thể hoàn toàn trách chị em Trịnh Vũ Lạc, nếu không bị cô ta hạ độc, thì sớm muộn gì người của viện nghiên cứu cũng đến bắt anh ta!
Thế nhưng anh ta vẫn hận!
Hận sự điên rồ của cô ta vì đã hạ độc anh ta, khiến anh ta trở nên như vậy, sống cuộc sống địa ngục.
Sau khi trở về thành phố A, Cảnh Duệ đã nói hết toàn bộ sự việc năm ấy cho anh ta nghe.
Thực ra anh ta rất muố giết Trịnh Vũ Lạc, nhưng anh ta nghĩ rằng, cách tốt nhất để dày vò một người, không phải để người đó ૮ɦếƭ, mà phải để họ muốn ૮ɦếƭ cungz không được!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc