Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 497

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Hai người không biết hôn bao lâu rồi mới lưu luyến kết thúc.
Mộc Thanh dùng cái trán của mình chống lên cái trán của Triệu An An, dùng ngón tay ấm áp nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cô, tiếng nói khàn khàn mà ôn nhu: “Hôm nay vốn là muốn cho em vui vẻ, cuối cùng lại hại em khóc, là anh không đúng. An An, anh không bức em, em muốn gả thì gả, không muốn gả cũng không thành vấn đề. Chỉ cần em không gả cho người khác, thì thế nào anh cũng chịu được.”
Cậu cũng đủ yêu cô, yêu đến mức có thể hy sinh tất cả, bao gồm cả tôn nghiêm của mình.
Triệu An An nhẹ nhàng dựa vào ***g *** anh, vì chính mình nuốt lời mà hổ thẹn.
Sớm biết rằng như vậy, cô sẽ trực tiếp cự tuyệt Mộc Thanh, như vậy thì sẽ không cho cậu bất luận hy vọng gì, lại làm cậu lâm vào tuyệt vọng.
Cô lúc ấy chỉ là không nghĩ sẽ làm cho Mộc Thanh mất mặt trước nhiều người nhue vậy, nếu bị cô cự tuyệt, cậu về sau sẽ không dám ngẩng đầu, sẽ bị người khácchê cười.
Ngày sau khẳng định sẽ có người nhận ra cậu chính là viện trưởng của bệnh viện Mộc Thị, cậu là người làm viện trưởng. Thể diện là rất quan trọng.
Cô không muốn về sau nhìn thấy cậu, cậu sẽ nói: Xem đi chính là người đàn ông này, cầu hôn hoành tráng như vậy mà vẫn bị cự tuyệt!
Cô thay đổi thất thường như thế, nói chuyện không giữ lời, Mộc Thanh lại bao dung cô như thế, nhanh như vậy liền tha thứ cho cô.
Việc này làm cho Triệu An An càng thêm tự trách và đau lòng.
Cô ôm eo Mộc Thanh, mang theo giọng mũi nồng đậm thấp giọng hỏi: “Chúng ta đây là muốn đi đâu?”
“Anh còn chuẩn bị cho em một kinh ngạc, chốc lát sẽ đưa em tới xem."
Mộc Thanh nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng cô, cho cô sự an ủi lớn nhất, cho cô chỗ dựa mạnh mẽ nhất.
Cậu không tức giận Triệu An An, nhưng cậu biết, tức giận không giải quyết được vấn đề gì, điều này sẽ chỉ làm cho bọn họ thêm thống khổ không thể chịu được.
Triệu An An nói không sai, cậu không có cách nào nắm chắc là trăm phần trăm là có thể giữ lại tính mạng của cô, cô có khả năng chỉ sống được mười năm, cũng có khả năng chỉ có thể sống được một năm.
Cậu không nghĩ sẽ đem sinh mệnh có hạn, tất cả đều lãng phí vì tức giận rồi cãi vã.
Cậu chỉ nghĩ muốn làm cho Triệu An An vui vẻ một chút, hạnh phúc một chút.
Triệu An An ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Mộc Thanh: “Nếu em lúc ấy cự tuyệt anh, anh sẽ không chuẩn đem sự kinh ngạc này tặng cho em sao?”
Mộc Thanh sủng nịch quát quát nàng cái mũi nhỏ, nhẹ giọng nói: “Đương nhiên sẽ không, kinh ngạc là chuẩn bị cho em, không cho em thì cho ai? Nếu em lúc ấy cự tuyệt anh, anh cũng sẽ không chút do dự đem em bế lên xe, mang em ra đi.”
Cậu dừng một chút, mới thấp giọng nói: “Anh cầu hôn với em, trong lòng không có kỳ vọng em sẽ đáp ứng, những gì anh làm tất cả thì đều đã lường trước sẽ bị em ngươi cự tuyệt.”
“Đầu gỗ, em……”
Mộc Thanh đem ngón tay nhẹ nhàng đặt ở bên môi cô, ngăn cản lời nói muốn xin lỗi của cô.
Câu giọng nói ôn nhu nói: “Không có liên quan, em cái gì cũng đừng nói, anh đều hiểu rõ tâm tư của em. Em có thể đáp ứng, anh đã vui đến điên rồi, tuy rằng em hiện tại đổi ý, nhưng anh vẫn rất vui.”
“Anh biết, trong lòng em là nguyện ý, như vậy là đủ rồi! Cho dù chúng ta không thể kết hôn, nhưng có một màn cầu hôn hoàn mỹ như vậy cũng đủ mang lại dư vị cả đời! Anh còn muốn cảm ơn em lúc ấy đã đáp úeng, cầu hôn như vậu là thành công, tâm tư của anh cũng không hề bị uổng phí!"
Triệu An An một chữ cũng đều không nói ra được.
Cô biết Mộc Thanh chiều cô, nhưng lại không nghĩ rằng cậu đã yêu chiều cô tới mức độ này.
Vô điều kiện mà đối tốt với cô, bao dung cô vô điều kiện.
Trời cao thật sự quá bủn xỉn, nếu đã cho cô một người đàn ông tốt như vậy, thì vì cái gì mà không chịu cho cô một cái thân thể khỏe mạnh!
“Chỉ là, em không nên đổi ý sớm như vậy, em nên chờ mấy ngày, cho anh vui vẻ mấy ngày. Đáng tiếc em nói quá sớm, làm anh tỉnh mộng nhanh như vậy!"
Khóe môi Mộc Thanh lộ ra ý cười chua xót nhạt nhạt, biểu tình cũng có chút uể oải.
Bất quá, cậu rất nhanh liền điều chỉnh lại, đem Triệu An An ôm vào trong ***, nghe cô an tĩnh hô hấp, cảm thấy cho dù bị cô cự tuyệt thì cũng không có biến hóa gì lớn.
Cô vẫn là người phụ nữ của hắn, vẫn ở trong ***g *** của hắn như cũ.
Xa thể thao xa hoa rất nhanh liền đi ra nội thị, đi tới vùng ngoại ô phong cảnh cực đẹp.
Ở khu này đều là biệt thự mới, cảnh sắc thật tốt. Rất thích hợp để ở.
Bởi vì khai phá là tập đoàn Cảnh Thịnh, cho nên Mộc Thanh đã sớm dự định lấy căn tót nhất.
Biệt thự năm trước cũng đã trang hoàng song hết, chẳng qua bởi vì cách bệnh viện quá xa, Mộc Thanh đi lại không tiện, cho nên Chưa từng qua ở, chỉ có một người hầu vẫn luôn ở bên trong, phụ trách quét tước vệ sinh biệt thự.
Mộc Thanh nắm tay Triệu An An, đưa cô vào biệt thự.
Biệt thự tổng cộng có ba tầng, chiếm diện tích chín trăm mét vuông, mặt sau có một cái hoa viên nhỏ, phía trước là một cái bể bơi lộ thiên.
Triệu An An vừa đi vào, đã bị hoa hồng bên trong làm cho kinh diễm!
Bể bơi lớn, tất cả đều là cánh hoa hồng mới, thông đến đường đá nhỏ của biệt thự cũng là hoa hồng, cho đến khi Mộc Thanh đưa cô đến hoa viên nhỏ, cô liền phát hiện, hoa viên thành phiến nở rộ, cũng đều là hoa hồng!
Mộc Thanh thấy cô đầy mặt kinh hỉ, không khỏi cười nói: “Em không phải muốn hoa sao? Hiện tại trồng có lẽ không kịp, anh đành phải lấy hoa từ nước Pháp về, sau đó tìm chồng gốc nó cuống đây, hy vọng chúng nó có thể sông lâu một chút!"
Triệu An An đá rơi giày cao gót vướng bận, quang chân chạy vào chỗ tảng lớn hoa hồng.
Thật đẹp thật đẹp!
Cô chưa từng thấy tảng hoa hồng lớn như vậy!
Mộc Thanh là đem cả trang viên hoa hồng ở nước Pháp dọn đến thành phố A sao?
Mộc Thanh nhặt lên giày cao gót cô tùy ý đá rơi, đi theo cô vào bụi hoa, cẩn thận dặn dò cô: “Cẩn thận một chút nhi, hoa hồng đều có gai, bị đâm bây giờ.”
Cậu vừa dứt lời, Triệu An An liền “Tê” hút một ngụm khí lạnh.
“Ai nha! Đau ૮ɦếƭ mất!”
Cô không có bị hoa hồng đâm phải, nhưng là bị hòn đá trên mặt đất cộm đến chân.
Mộc Thanh bất đắc dĩ lắc đầu, một tay đem cô chặn ngang bế lên, đi đến bụi hoa bên ngoài: “Lớn thế này rồi, còn thích chạy tới chạy lui, bị thương mấy lần rồi mà còn không nhớ.”
Hắn ôm Triệu An An ra hoa viên, sau đó từ cửa sau đi vào biệt thự bên trong.
Đi vào, Triệu An An lập tức kinh ngạc “Di” một tiếng: “Đầu gỗ, đây là cái gì?”
Mộc Thanh chê cười cô: “Em choáng váng sao? Suối nước nóng cũng không biết?”
Triệu An An kinh ngạc mạc danh: “Đây thật là suối nước nóng?! Biệt thự của anh cư nhiên còn có suối nước nóng!”
Sao có thể!
Biệt thự nơi này thoạt nhìn rất bình thường, không nghĩ tới bên trong thế nhưng còn cất giấu suối nước nóng nóng hổi!
Trách không được cô vừa tới liền cảm thấy kết cấu của biệt thự này có chút kỳ quái, tầng thứ nhất bốn phía đều là cửa sổ lớn sát đất, thoạt nhìn không giống nhà cho người ở, nhìn như chỗ ngắm cảnh vậy.
Hiện tại cô đã biết, đây là vì đảm bảo tầm nhìn tốt nhất của suối nước nóng, cho nên mới dùng cùng cấu trúc của cung điện Châu âu làm.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Nơi đây đương nhiên là suối nước nóng, sao anh lại lừa em? Hơn nữa đây là đoạn suối tốt nhất cả khu biệt thự, nhiệt độ nước có thể đạt tới 60 độ, lượng khoáng chất rất nhiều, rất thích hợp để ngầm mình, em thích không?”
Triệu An An vui vẻ hô to: “Thích! Em rất thích!”
Về sau muốn tắm suối nước nóng, không cần phải lên phi cơ đi đến thành phố khác, có thể tắm ngay trong nhà mình —— cô không ý thức được, chính mình theo bản năng coi tài sản của Mộc Thanh là của nhà mình.
Thật sự quá vui vẻ!
Triệu An An vui vẻ không nhịn được, lập tức từ trong *** Mộc Thanh nhảy xuống, đi chân trần đến bên cạnh suối nước nóng, sau đó cẩn thận duỗi chân xuống.
Nhiệt độ nước có chút nóng, nhưng Triệu An An lại cảm thấy cực kì thoải mái, cô hận không thể ngay lập tức cởi sạch sẽ xuống ngâm nước nóng một nước!
Mộc Thanh hiển nhiên biết tâm tư của cô, hơn nữa đã sớm chuẩn bị tốt.
Hắn một phen giữ chặt Triệu An An đang nóng lòng muốn thứ: “Đừng bướng bỉnh, trước lên lầu, anh đã mua áo tắm cho em, em lên thay quần áo rồi hẵng xuống tắm.”
Triệu An An cao hứng nhảy dựng lên, ôm cổ Mộc Thanh hôn lên mặt hắn một: “Anh thật chu đáo! Nhanh nào em muốn đi thay quần áo!”
Hai người lên tầng hai, Triệu An An rất nhanh liền phát hiện, biệt thự này được trang trí theo phong cách châu Âu mà cô thích, phong cách cổ điển và hiện đại kết hợp với nhau, có cảm giác như quý tộc châu Âu lại có hơi thở hiện đại lãng mạn.
Mộc Thanh hoàn toàn dựa theo sở thích của cô mà trang trí, ngôi nhà này chắc được hắn chuẩn bị rất lâu?
Triệu An An vừa vui vẻ vừa khổ sở, nước mắt bất tri bất giác lại rơi xuống, cô nhanh chóng lau sạch không muốn để Mộc Thanh nhìn thấy.
Mộc Thanh đã thấy, nhưng hắn cái gì cũng chưa nói, chỉ giống như không phát hiện ra, đem một bộ màu áo tắm màu tím nhạt đưa cho cô, cố ý dùng giọng điệu ái muội nói: “Anh thay cho em, hay là em tự mình thay?”
Sự khổ sở trong lòng Triệu An An lập tức bị giọng điệu ái muội của Mộc Thanh đẩy lui.
Cô cho hắn một ánh mắt xem thường, hừ nhẹ một tiếng: “Đẹp mặt ha! Đương nhiên là tự em thay!”
Cô ôm áo tắm, tùy ý vào một gian phòng ngủ, sau đó nhanh chóng thay quần áo.
Nhưng sau khi cô thay xong áo tắm, lại chậm chạp không ra ngoài.
Mộc Thanh ở bên ngoài gõ cửa: “An An, em không cần thay quần áo đến khi trời tôtí đó chứ?”
Triệu An An hùng hổ kéo cửa, trợn mắt nhìn Mộc Thanh: “Anh còn không biết xấu hổ? Anh sao lại mua cho em áo tắm hở hang như vậy! Anh khẳng định là cố ý, hừ!”
Mộc Thanh trên dưới đánh giá cô một lần, lại cực kì vừa lòng gật gật đầu: “Ừ, không tồi, mắt của anh vẫn rất tốt!”
Triệu An An tức giận dậm chân: “Tốt cái gì mà tốt! Hở hang như vậy, em không mặc!”
Mộc Thanh chọn áo tắm cho cô là loại bikini, chỉ che bộ phận mấu chốt những chỗ còn lại đều lộ ra ngoài.
Triệu An An đương nhiên không hài lòng, này cũng quá khoa trương! Áo tắm của cô trước kia đều tương đối bảo thử, căn bản sẽ không lộ ra hơn phân nửa ***, ngay cả ௱ôЛƓ cũng không che được!
Mộc Thanh một tay bế cô lên, trực tiếp đi xuống dưới lầu: “Em mặc như vậy, cực kì xinh đẹp, anh rất thích! Lộ một chút cũng không sao, dù sao chỉ có một mình anh nhìn thấy, trong nhà cũng không người khác. Nga, còn có một dì giúp đỡ dọn dẹp làm vệ sinh, bà là phụ nữ, em không cần phải xấu hổ.”
Triệu An An giãy giụa không có kết quả, kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể từ bỏ, nhận mệnh để Mộc Thanh ôm xuống lầu, sau đó hai người cùng ngâm suối nước nóng.
Lúc này cô mới chú ý tới, Mộc Thanh chỉ mặc một chiếc quần bơi màu lam, người để trần, lộ ra cơ *** và cơ bụng rắn chắc gợi cảm.
Hai chân thẳng tắp thon dài, béo gầy vừa phải, lộ ra sức quyến rũ của người đàn ông thành thục.
Triệu An An quét mắt nhìn một cái, liền cảm thấy miệng khô lưỡi khô.
Hừ, dáng người hắn càng ngày càng tốt! Lúc này cố ý chỉ mặc một chiếc quần bơi nhỏ ở trước mặt cô lúc ẩn lúc hiện, khẳng định là muốn quyến rũ cô, cô không thể mắc mưu!
Nhưng hai người cùng ngâm mình trong suối nước nóng, Mộc Thanh lại cố ý dán lên người cô, cô muốn không nhìn cũng không được.
Rất nhanh cô không rối rắm vấn đề ai quyến rũ ai nữa.
Bởi vì dáng người Mộc Thanh thật sự quá tốt, chỉ cần sờ lên cơ bắp là khiến cô có loại cảm giác không muốn buông tay, không ngừng ở trên người hắn sờ tới sờ lui, đến cuối cùng trực tiếp ôm cổ hắn, cùng hắn thân mật ôm nhau.
Trong ánh mắt Mộc Thanh đều là ý cười.
Làm Triệu An An tự nhào vào trong *** thật là đơn giản đến không thể đơn giản hơn!
Hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Triệu An An, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua tấm lưng tinh tế trơn nhẵn của cô, khiến cô cảm thấy tê dại đến mức rùng mình.
Trong giây lát Triệu An An lấy lại tinh thần, buồn bực đẩy Mộc Thanh ra: “Anh cách xa em một chút đừng có quyến rũ em!”
Mộc Thanh vô tội nhìn cô: “Em đúng là không có đạo lý, rõ ràng anh chưa làm cái gì, chính em tự nhào vào trong *** anh, ôm lấy anh, tay cũng không thành thật sờ tới sờ lui, anh không nói em quyến rũ anh đã là không tồi, em là người ác mà còn cáo trạng trước!”
Triệu An An thấp giọng nói thầm: “Ai bảo dáng người anh tốt như vậy……”
Mộc Thanh không nghe rõ: “Em nói cái gì?”
“Em nói anh không có gì tốt! Cách xa em một chút, đừng quấy rầy em ngâm suối nước nóng!”
Biệt thự suối nước nóng này được xây dựng theo phong cách tự nhiên nhất.
Suối nước nóng dùng đá xanh bao quanh độ cong tự nhiên, giống như một hồ nước tự nhiên do thiên nhiên tạo thành. Xung quanh suối nước nóng có để rất nhiều hòn đá hình thù kì quái, quanh hòn đá lại có từng bụi trúc, thoạt nhìn một chút cũng không giống suối nước nóng trong nhà, như là một suối nước nóng tự nhiên vậy.
Triệu An An tìm một tảng đá lớn, thoải mái nằm lên, làm toàn thân mình thả lỏng, giống như đang lơ lửng trong nước.
Mộc Thanh chờ cô chọn chỗ thật tốt, lúc này mới đứng lên, đi đến bên cạnh cô, sau đó chọn một tảng đá khác ở ngay bên cạnh nằm xuống.
Nước chỗ này tương đối cạn, hắn nằm xuống tảng dá, vừa vặn có thể lộ ra đầu, mà toàn bộ thân thể đều ngâm mình trong nước, cực kì thoải mái.
Suối nước nóng này đã được kiến trúc sư tỉ mỉ thiết kế, theo đuổi cảm giác đẹp tự nhiên lại suy xét đến sự thoải mái khi ngâm nước nóng.
Triệu An An thỏa mãn thở dài.
Thật là quá thoải mái, cô muốn ngâm mãi không ra.
Cô dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Mộc Thanh, tò mò hỏi: “Sao em lại không biết ở thành phố A có một biệt thự suối nước nóng? Biệt thư này là do ai khai thác? Thật là tài tình!”
Mộc Thanh ngâm mình trong suối nước nóng, toàn thân đều được thả lỏng.
Hắn liên tục bôn ba bốn ngày bốn đêm, còn không ngủ được mười tiếng đồng hồ, lại trải qua cảm xúc phập phồng lớn nhất, hiện tại cực kì mỏi mệt.
Nếu không phải Triệu An An bỗng nhiên nói chuyện, hắn thật sự có khả năng trực tiếp ngủ mất.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc