Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 491

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Bàn tay to lớn của Mộc Thanh ôm chặt thắt lưng mảnh khảnh của Triệu An An, cúi đầu hung hăn hôn lên đôi môi của cô, cho đến khi cô thở không nổi mới buông ra, nói bằng giọng cố chấp: “Em chỉ có thể nhìn anh, không được nhìn người đàn ông khác, Lý Phi Đao càng không được! Sau này cách xa hắn một chút, không được cho hắn sắc mặt ôn hoà! Càng không được đau lòng vì hắn, em chỉ có thể đau lòng cho anh, có nghe thấy không!”
Mộc Thanh chưa từng quên chuyện Lý Phi Đao và Triệu An An ở chung nửa năm!
Này cũng không phải chuyện nhỏ, tuy Triệu An An nói Lý Phi Đao rất đứng đắn, chưa từng có ý muốn chiếm tiện nghi cô, nhưng Mộc Thanh không tin Lý Phi Đao không hề động tâm tư với Triệu An An.
Anh là đàn ông, cho nên anh rất hiểu đàn ông.
Một cô gái chỗ nào cũng tốt đứng trước mặt một người đàn ông, nếu người đó hoàn toàn không động lầm, vậy hoặc là đồng tính, hoặc là thái giám!
Vẻ mặt và dáng người Triệu An An đều là số một, tính cách lại hoạt bát sáng sủa, Lý Phi Đao ở chung với cô sớm chiều, nếu thích cô thì cũng rất bình thường, không thích cô mới có vấn đề đó!
Mộc Thanh cũng không muốn chế tạo thêm tình địch cho mình.
Anh không chỉ xuống tay từ chỗ Lý Phi Đao, mà anh còn muốn ngăn cản tình cảm tốt đẹp mà Triệu An An dành cho Lý Phi Đao!
Hừ, người phụ nữ của Mộc Thanh anh, ai cũng đừng mong ςướק được!
Triệu An An nghe thấy giọng nói bá đạo của Mộc Thanh, lập tức cười khanh khách không ngừng, không hề để ý môi mình bị Mộc Thanh hôn đến sưng đỏ, cô chỉ cảm thấy Mộc Thanh ghen rất đáng yêu.
“Anh có thể đi xem mắt với Mễ Hiểu Hiểu, chẳng lẽ em không thể có người theo đuổi hay sao? Còn nữa, anh đừng có thiếp vàng lên mặt mình, anh cũng không phải là ai của em, anh không thể xen vào chuyện của em!”
Khoé miệng Mộc Thanh xụ xuống, anh hãi hại Triệu An An, bây giờ lại bị cô nói ngược lại, ngay cả nước mắt cũng muốn chảy xuống luôn rồi!
Không đúng, người hãm hại là Thượng Quan Ngưng, bây giờ thì tốt rồi, hại ૮ɦếƭ anh!
“Mễ Hiểu Hiểu là người nhà cố chấp giới thiệu cho anh, anh đi chỉ để chừa cho ông nội mặt mũi mà thôi, anh và cô ta không có quan hệ gì hết, em đừng nói sang chuyện khác! Chúng ta đang nói chuyện của Lý Phi Đao mà!”
“Lý Phi Đao làm sao? Người ta rất tốt, vừa trung thành lại giỏi giang, không giống như người nào đó, người ta còn muốn cưới em nữa, anh nói xem em có nên đồng ý hay không?”
Mộc Thanh cắn răng kẽo kẹt, Triệu An An vội vàng giả vờ đáng thương: “Anh làm gì đó, muốn ăn thịt người hả!”
“Triệu An An, em dám khiêu khích điểm mấu chốt của anh, em có tin anh ăn em luôn không! Để mọi người đều biết, em là người phụ nữ của Mộc Thanh anh, nếu người bên ngoài dám có ý đồ với em, tất cả đều phải ૮ɦếƭ!”
Hai mắt anh đỏ bừng, trên trán nổi đầy gân xanh, vẻ mặt nghiêm khắc, giống như là thật sự tức giận.
Triệu An An không dám nói giỡn nữa.
Mộc Thanh nói ăn cô ở đây, chắc chắn anh có thể làm được!
Bình thường mặc kệ cô quậy phá thế nào anh cũng chịu được, thế nhưng chỉ cần cô dám nói không muốn ở với anh mà muốn ở với người đàn ông khác, anh sẽ rất tức giận.
Triệu An An bĩu môi không nói nữa, thỉnh thoảng lại trừng anh, dáng vẻ giận mà không dám nói.
Mộc Thanh ôm cô, một lát sau mới áp chế được lửa giận trong lòng.
Lý Phi Đao này, anh phải giải quyết nhanh gọn mới được, nếu ngày nào hắn cũng đi theo bảo vệ Triệu An An, không biết sẽ thế nào đâu!
Anh nhéo nhéo bộ *** đẫy đà của Triệu An An, thấp giọng nói: “Em không gả cho anh cũng không sao, nhưng anh không muốn em đối xử tốt với người khác, nếu không thì đến một người giết một người, em là của anh, có nghe thấy không?”
Triệu An An vuốt ve bàn tay xấu xa của anh, hừ lạnh: “Không nghe thấy! Anh thích giết ai thì giết, không liên quan với em!”
Mộc Thanh biết cô mạnh miệng cho nên không nói nữa, anh buông cô ra, xoay người đi ra ngoài: “Anh chưa ăn cơm trưa mà đã chạy đến đây, em thì ngược lại, không thèm đau lòng cho anh, anh phải tìm ai đó uống cho say để quên hết mới được.”
Triệu An An đứng phía sau cười kêu: “Anh có thể đi tìm Mễ Hiểu Hiểu! Chắc chắn cô ấy sẽ nguyện ý uống cùng anh!”
Mộc Thanh quay đầu trừng cô, cuối cùng vẫn là cười cười rời khỏi văn phòng của cô.
Ở bên ngoài, Lý Phi Đao vẫn đang kêu gào với tần số và âm lượng giống như vừa rồi.
Mộc Thanh đi đến bên xe, nhìn thấy Lý Phi Đao đau đớn lui vào bên trong, lại không hề mềm lòng: “Sau này ngày nào cũng sẽ đau một tiếng, hôm nay còn có nửa tiếng, chẳng phải anh có năng lực rất mạnh mẽ hay sao? Chịu đựng đi! Dám có ý đồ với Triệu An An, lần tới không chỉ có *** đau thôi đâu, tôi sẽ làm toàn thân anh đều đau!”
Mộc Thanh nói xong liền leo lên chiếc xe màu trắng cao quý của mình, nghênh ngang rời đi.
Anh chọn đại một nhà hàng sạch sẽ, ăn vài thứ rồi lái xe đến nhà Cảnh Dật Thần.
Sáng nay Cảnh Dật Thần đã đến công ty xử lý xong những chuyện cần xử lý, sau đó liền về nhà.
Gần đây anh đang dạy Cảnh Duệ học hành, cho nên chỉ hận không thể mang Cảnh Duệ theo bên cạnh, lúc nào cũng có thể dạy cho bé.
Khi Mộc Thanh đến, Cảnh Dật Thần đang dạy Cảnh Duệ tiếng Pháp.
Thượng Quan Ngưng cũng ở bên cạnh nói chuyện với hai cha con bọn họ.
Mộc Thanh đi vào, còn tưởng mình đi nhầm cửa!
Hai người này có bình thường không vậy? Cảnh Duệ còn nhỏ như vậy, còn chưa nói được chữ Hán mà bây giờ đã dạy ngôn ngữ khác, nghe nói trước đó đang dạy tiếng Đức, thật sự sẽ không xảy ra việc loạn ngôn ngữ hay sao?
Được rồi, thật ra anh muốn nói, hai người đang nói gì đó, tôi nghe không hiểu gì hết!
Thượng Quan Ngưng cười cười chào hỏi Mộc Thanh, cũng dùng tiếng Pháp.
Mộc Thanh ngồi trên sô pha, cười khổ: “Chị dâu, chỉ số thông minh của em thấp, chị vẫn nên nói tiếng Hán với em thì hơn!”
Anh ngồi trong nhà Cảnh Dật Thần, có cảm giác mình thuộc nhóm người có chỉ số thông minh thấp trên thế giới!
“Được rồi, em cũng đừng có khiêm tốn, nếu chỉ số thông minh của em thấp, vậy còn ai có chỉ số thông minh cao được chứ!” Thượng Quan Ngưng cười châm trà cho Mộc Thanh, lại vào phòng bếp rửa trái cây.
Không biết ngoại ngữ không thể chứng minh chỉ số thông minh của Mộc Thanh thấp, bởi vì Mộc Thanh đã đem tất cả tinh lực đi nghiên cứu y học.
Cô biết nói tiếng Pháp, là bởi vì nó cần thiết cho công việc mà thôi, không phải bởi vì cô thông minh.
Nhưng mà Thượng Quan Ngưng cảm thấy chỉ số thông minh của Mộc Thanh rất cao, Cảnh Dật Thần lại không cảm thấy như vậy, anh thản nhiên bình luận: “Chỉ số thông minh của Mộc Thanh bình thường, em không cần phải an ủi.”
Được rồi, Cảnh thiếu, em bị anh đả kích rất nhiều lần, cho nên bình thường cũng có thể tiếp nhận.
Ở trước mặt Cảnh Dật Thần, Mộc Thanh thật sự cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng!
Hai người không cùng trình độ, cho nên anh sẽ không cứng đầu để bị ngược đãi.
Mộc Thanh rất thích Cảnh Duệ, làn da trắng, ngũ quan rất được, còn có đôi mắt rất to, trắng đen rõ ràng, trong suốt không có tạp chất, giống như có thể nói chuyện.
Bé kế thừa tất cả ưu điểm của cha mẹ, xinh đẹp giống như Pu'p bê, lông mi còn dài hơn cả người lớn.
Còn nữa, bây giờ Cảnh Duệ vẫn còn là con nít, cho nên không nói ra những lời kiêu ngạo ác độc giống như ba ba bé, rất ngoan, không khóc không nháo, làm người ta rất thích!
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Mộc Thanh ôm Cảnh Duệ ôm vào trong ***, Cảnh Duệ không có gì phản ứng nhưng Cảnh Dật Thần lại không vui vẻ.
“Nếu cậu thích thì tự mình sinh một đứa đi, đừng chạm vào con trai tớ!”
Mộc Thanh hết nói nổi, người này không cho người khác chạm vào cậu ấy, hơn nữa không cho người khác chạm vào Thượng Quan Ngưng, hiện tại tốt rồi, con trai cũng không cho người khác chạm vào, thật là chịu không nổi!
Cảnh Dật Thần rõ ràng biết Triệu An An không chịu kết hôn với hắn, càng đừng nói sinh con, lại còn rải muối lên miệng vết thương của hắn, thật là lạnh lùng không có tình người!
Hắn mặc kệ sắc mặt khó coi của Cảnh Dật Thần, ôm Cảnh Duệ xoay quanh, chọc Cảnh Duệ cười khanh khách không ngừng.
Mộc Thanh rất vui vẻ, cười còn sáng lạn hơn Cảnh Duệ: “Ha ha ha, Duệ Duệ thích tớ!”
Hắn thật ra rất thích trẻ con, cũng cực kì muốn một có một đứa con của mình.
Hiện tại ôm Cảnh Duệ, thấy bé đáng yêu ngoan ngoãn như vậy, hận không thể trực tiếp ςướק về nhà!
Đương nhiên, hắn cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi.
Đừng nói ςướק về nhà, hiện tại làm trò ôm Cảnh Duệ một cát cũng bị Cảnh Dật Thần dùng sắc bén ánh mắt nhìn chằm chằm, nếu ánh mắt có thể ***, Mộc Thanh cảm thấy mình ít nhất đã ૮ɦếƭ một trăm lần.
Hắn chỉ đùa Cảnh Duệ hai phút, đã bị Cảnh Dật Thần không chút khách khí ôm Cảnh Duệ về: “Cảnh Duệ không có thói quen để người xa lạ ôm, cậu cách bé xa một chút.”
Mộc Thanh hết nói nổi, hắn sao lại trở thành người xa lạ?
Hắn thường xuyên đến được không? Hắn còn kiểm tra thân thể của Cảnh Duệ rất nhiều lần được không? Cảnh Duệ được hắn ôm rõ ràng cũng rất vui vẻ được không?
Cảnh Dật Thần ôm con trai trong ***, trong lòng rốt cuộc cảm thấy thoải mái một ít.
Hắn nhìn thấy Cảnh Duệ ở trong *** người khác luôn thấy không vui.
Cho nên…… Hắn muốn nhanh chóng đuổi Mộc Thanh đi.
“Cậu đến có chuyện gì?”
Mộc Thanh không có khả năng vô duyên vô cớ tới nhà bọn họ, bệnh viện có rất nhiều việc, gần đây còn bận rộn phôi thai của hắn và Triệu An An, lúc này tới khẳng định là có chuyện.
Mộc Thanh chỉ lo đùa Cảnh Duệ kém chút nữa quên mất mục đích mình muốn đến đây.
“Cảnh thiếu, cậu có thể điều Lý Phi Đao bên cạnh An An đi được không?”
“Vì sao? Lý Phi Đao là người rất trầm ổn, năng lực rất mạnh, thực lực cũng không yếu, hắn bảo vệ An An rất thích hợp, hơn nữa hắn còn thích An An, sẽ càng thêm để ý bảo vệ con bé, cậu có cái gì không hài lòng?”
Mộc Thanh nghẹn họng nhìn trân trối nói: “Cậu biết hắn thích An An?”
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt gật đầu: “Biết.”
“Biết mà cậu còn đưa hắn đến bên cạnh An An? Cậu muốn đào góc tường nhà tớ sao?”
“Thêm một người thích An An không phải tốt hơn sao? Cậu bận rộn như vậy, ngày thường để cho Lý Phi Đao chăm sóc An An, tiện cả đôi đường.”
Cảnh Dật Thần đương nhiên biết chuyện Lý Phi Đao thích Triệu An An.
Chuyện này là hắn ta chủ động đi tìm Cảnh Dật Thần nói, muốn cưới Triệu An An cũng là hắn ta nói.
Lúc này Cảnh Dật Thần chịu để Lý Phi Đao tới bảo vệ Triệu An An, cũng đúng là cho hắn ta một cơ hội, Triệu An An nghĩ anh mình quá lạnh lùng, Lý Phi Đao tới theo đuổi cô, cũng không có âm mưu gì, có âm mưu chính là khiến cô nghi ngờ một số việc.
Thêm một người theo đuổi Triệu An An là chuyện tốt, Cảnh Dật Thần không ngại cho Mộc Thanh một chút áp lực.
Thuộc hạ của hắn đều là nhân tài, Lý Phi Đao ở trong mắt hắn, cũng không tồi —— ít nhất có thể ở thời khắc nguy hiểm, dùng sức mạnh của mình bảo vệ Triệu An An!
Mộc Thanh sắp khóc!
Hóa ra tình địch Lý Phi Đao này là do Cảnh Dật Thần đưa đến bên cạnh Triệu An An!
“Không không không, Cảnh thiếu, chuyện này tuyệt đối không được!” Mộc Thanh nhanh chóng lắc đầu, “Những người khác bảo vệ An An là đủ rồi, không cần thêm đại tướng như Lý Phi Đao! Hắn vẫn nên ở bên cạnh cậu, bảo vệ cậu cùng chị dâu thì tốt hơn!”
“Hắn có tư cách theo đuổi An An. Làm sao, cậu không có sự tự tin với mình sao?”
Đây không phải vấn đề có tự tin hay không, đây là sự bài xích với tình địch của mình!
Đương nhiên, Mộc Thanh không tán thành Lý Phi Đao là tình địch của hắn, ngay cả tư cách để hắn khâm phục cũng không có.
Mộc Thanh đau đầu ngồi ở trên sô pha, trong đầu linh quang chợt lóe, bỗng nhiên nói: “Cảnh thiếu, có phải cậu cố ý hay không?”
Cảnh Dật Thần cảm thấy, hắn chậm chạp không cưới Triệu An An, cho nên cố ý gây áp lực đi?
Cảnh Dật Thần cũng không phủ nhận, trên mặt vẫn không có biểu tình, lại quay đầu nhìn thoáng qua Thượng Quan Ngưng đang ở trong phòng bếp cắt hoa quả, rồi sau đó nói: “A Ngưng vẫn luôn lo lắng cho hai người, hai người lại không hề gấp gáp, lòng tốt của cô ấy không được báo đáp, tớ thay cô ấy ra tay.”
“Hiểu lầm a, Cảnh thiếu! Tớ vẫn luôn rất biết ơn chị dâu, gần đây An An chuyển biến rất nhiều, tớ biết cậu và chị dâu đều có công, trước kia An An không thích ở bên tớ, hiện tại cô ấy tình nguyện không ra ngoài chơi cũng phải ở chung với tớ, thay đổi rất rõ ràng, cũng rất nhanh, khẳng định là bởi vì chịu K**h th**h. Tớ sợ tiếp tục K**h th**h nữa, An An sẽ chịu không nổi, cho nên mới tự chủ trương lại đối tốt với cô ấy.”
Mộc Thanh nói, không khới có chút hổ thẹn.
Hắn có chút mềm lòng, không thể nhìn Triệu An An khóc, cũng không đành lòng làm cô khổ sở, cho nên mới phá hỏng kế hoạch.
Nhưng hắn có thể nhìn thấy rõ ràng sự thay đổi của Triệu An An.
Trước kia cùng Triệu An An ăn cơm, cô cũng không sẽ chú ý hắn thích ăn cái gì không thích ăn cái gì, cô chỉ biết chọn thứ mình thích ăn, thứ không thích ăn lại để cho hắn.
Hiện tại sẽ không như vậy, cô ấy sẽ lưu ý hắn thích ăn cái gì, lần tiếp theo ăn cơm sẽ giúp hắn chọn món hắn thích ăn.
Cô thay đổi rất nhiều, thậm chí bắt đầu ghen, bởi vì hắn sẽ giúp các bệnh nhân nữ khác kiểm tra nơi tư mật và toàn bộ cơ thể.
Vốn dĩ Cảnh Dật Thần không muốn quản chuyện hư hỏng của Mộc Thanh và Triệu An An, hắn luôn cảm thấy, hai người bọn họ đều đã trưởng thành rồi, có thể chịu trách nhiệm về hành vi của mình, cũng biết mình muốn cái gì, nếu bọn họ không kết hôn, tại sao hắn phải thúc giục bọn họ kết hôn?
Tính tình hắn vốn lạnh nhạt, chưa bao giờ sẽ quan tâm cuộc sống của người khác, hắn chỉ cần khiến cuộc sống của mình tốt hơn là được.
Tuy Triệu An An là em họ của hắn, nhưng hắn có thể giúp cô dọn dẹp những phiền toái, có thể giúp cô tìm bác sĩ tốt nhất, có thể cho cô tiền tiêu, nhưng lại không quan tâm cuộc sống tình cảm của cô.
Nhưng Thượng Quan Ngưng một lòng muốn Triệu An An cùng Mộc Thanh ở bên nhau, vì thế hao phí tinh lực rất lớn, hắn vì có thể làm vợ yên tâm, đành phải cũng giúp một tay.
Lý Phi Đao không phải hắn cố tình sắp xếp, mà là Lý Phi Đao nói muốn đi theo bảo vệ Triệu An An, hắn chỉ thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Khả năng Triệu An An thay lòng đổi dạ trên cơ bản bằng không, nhưng có khác người cạnh tranh, Mộc Thanh khẳng định sẽ thấy gấp gáp, hắn không cưới Triệu An An liền sẽ không yên ổn.
Thượng Quan Ngưng chỉ nghĩ tới ép buộc Triệu An An gả cho Mộc Thanh, lại không nghĩ đến, hai người bọn họ phí thời gian suốt mười một năm vẫn không kết hôn, có vấn đề không phải chỉ một mình Triệu An An, còn có Mộc Thanh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc