Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 490

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Tư duy của Lý Phi Đao cùng Mộc Thanh hoàn toàn không giống nhau!
Hắn ta cảm thấy, hai người đàn ông cùng theo đuổi một cô gái, mà cô gái này lại cần một người mạnh mẽ để bảo vệ mình, đương nhiên người có năng lực sẽ thắng người kia cùng cô gái đó ở bên nhau, cái này thì cần gì tiền đặt cược.
Dù sao mặc kệ thế nào, hôm nay hắn ta nhất định phải đánh một trận với Mộc Thanh.
Tất cả mọi người đều là đàn ông, cách thức giải quyết vấn đề giữa những người đàn ông không phải là đánh nhau sao?
Chẳng lẽ còn đấu võ mồm?
Lý Phi Đao tiến lên một bước, bàn tay to giống như quạt hương bồ “Bang” một cái đập lên vai Mộc Thanh, trầm giọng nói: “Hôm nay anh muốn đánh thì đánh, không muốn đánh cũng phải đánh! Tôi phải đọ sức với anh một trận, tôi muốn cho An An biết, tôi là mạnh nhất!”
Đánh đánh đánh, chỉ biết đánh nhau!
Bả vai Mộc Thanh bị Lý Phi Đao đập đã tê rần!
Làm gì dùng sức lớn như vậy muốn phế bỏ cánh tay của hắn hay là có chuyện gì xảy ra?
Lỗ mũi của hắn cũng bốc khói, Cảnh Dật Thần sao lại phái Lý Phi Đao tới bảo vệ Triệu An An, đây không phải là chọc tức hắn sao?
Chẳng lẽ thời gian qua hắn còn chưa đưa đủ bực mình!
Vợ còn chưa cưới được, nhà không được về, mỗi lần ông nội nhìn thấy hắn đều mắng mỏ một trận, ba mẹ nhìn thấy hắn cũng chỉ biết lắc đầu.
Thậm chí còn có Dương Mộc Yên đứng ở chỗ tối như hổ rình mồi, lâu lâu sẽ gửi thư tình đến bệnh viện, hại hắn mỗi lần nhận được thư tín đều kinh hồn bạt vía, sợ bị Triệu An An thấy lại hiểu lầm hắn.
“Được a, đến đây đi, đánh đi đánh đi đánh đi!”
Có người một hai muốn chịu ngược đãi, hắn không thành toàn hắn ta thì cũng thật xin lỗi y thuật xuất sắc của mình!
Lý Phi Đao thật vui vẻ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười nói: “Được! Anh cũng tính là một người đàn ông, chúng ta đánh!”
Mộc Thanh cực kì tức giận, cái gì mà hắn cũng tính là một người đàn ông, hắn có phải đàn ông hay không còn đợi Lý Phi Đao định đoạt sao? Là do Triệu An An định đoạt mà!
Lý Phi Đao căn bản không thèm để ý sắc mặt của Mộc Thanh, hô một câu “Bắt đầu”, liền nhào tới Mộc Thanh.
Trong lòng Mộc Thanh nghẹn cơn tức giận, thấy Lý Phi Đao nhào lại đây, thân thể linh hoạt chợt lóe, một bàn tay liền đập lên *** Lý Phi Đao.
Lý Phi Đao ỷ vào sức lực của mình mạnh mẽ, căn bản không thèm tránh.
Mộc Thanh khoa chân múa tay, hắn ta cảm thấy không chịu nổi một kích, căn bản sẽ không tạo thành thương tổn gì cho mình.
Đáng tiếc, hắn ta sai rồi.
Hắn ta xem nhẹ thực lực của một bác sĩ, chỉ tính sức mạnh, Mộc Thanh khẳng định không phải đối thủ của hắn ta, nhưng đánh nhau không chỉ dựa vào sức mạnh, còn có rất nhiều nhân tố khác.
Trước kia hắn ta không ***ng phải đối thủ nào như Mộc Thanh, cho nên chưa bao giờ biết, có người có thể chỉ bằng một cây ngân châm nho nhỏ là có thể ςướק đi một mạng sống.
Xã hội hiện đại không thường sử dụng loại VK kia, tất cả mọi người đều thói quen dùng S***g lục, căn bản sẽ không dùng ngân châm hay phi đao ám khí gì.
Mộc Thanh nhìn như vô dụng, nhưng lại làm *** Lý Phi Đao bỗng nhiên đau xót.
Sau đó hắn ta liền phát hiện mình căn bản không động đậy nổi, hắn ta vừa sợ vừa giận, muốn giãy giụa, nhưng tay chân hoàn toàn không nghe theo sự sai khiến!
Sau phải giây, hắn ta liền lâm vào bóng tối, bất tỉnh nhân sự “Bùm” một tiếng ngã xuống mặt đất.
Bụi đất bay tán loạn, hiện trường nháy mắt rơi vào tự yên tĩnh quỷ dị.
Trận đánh nhau này kết thúc quá nhanh, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Lý Phi Đao cao lớn uy mãnh liền thảm bại.
Triệu An An ngây ngốc đứng ở nơi đó, nhìn một khắc trước Lý Phi Đao còn đang kêu gào, ngay sau đó liền biến thành đầu gỗ, ngã trên mặt đất, không biết mình nên lộ ra biểu tình gì mới tốt.
Rơi thật đúng là…… Vang dội a!
Lý Phi Đao ngã xuống, thế giới rốt cuộc yên tĩnh!
Triệu An An nhìn Mộc Thanh không quan tâm gì cả, ý cười trên mặt không kiềm chế nổi, cô chủ động tiến lên ôm lấy cánh tay Mộc Thanh: “Không phải nói đến xem em sao? Đi thôi, em mang anh đi tham quan văn phòng của em một chút!”
Lúc này Mộc Thanh có cảm giác thành tựu mười phần, không mất chút sức lực nào giải quyết một người theo đuổi người phụ nữ của mình, lại rõ ràng giành tình cảm của người đẹp, trên mặt hắn có vẻ cảnh xuân sáng lạn.
“Được a, anh còn chưa tới đã nghe Trịnh Kinh nói, nơi này của em có thể so sánh với hoàng cung!”
Hai người thân mật đi vào phòng làm việc, bỏ lại một mình Lý Phi Đao đang hôn mê bất tỉnh ngã trên mặt đất, có vẻ thê lương vô cùng.
Mười hai người vệ sĩ đang đứng trước của văn phòng của Triệu An An, tất cả đều gương mặt run rẩy, muốn cười lại không thể cười, đều dùng sức kìm nén.
Bọn họ đã sớm khuyên Lý Phi Đao, nói hắn đừng đánh chủ ý lên Triệu An An, nếu không ૮ɦếƭ cũng không biết ૮ɦếƭ như thế nào!
Triệu An An là người của Mộc Thanh, chuyện này chỉ cần người ở bên Cảnh Dật Thần lâu một chút nhi đều biết rõ. Hai người tuy rằng chưa kết hôn, nhưng tình cảm không có gì phá nổi, Mộc Thanh che chở Triệu An An giống như tròng mắt, làm sao có thể cho phép có người mơ ước cô.
Mộc Thanh nhìn giống như rất dễ nói chuyện, cả ngày cười ha hả, nhưng nếu để hắn ra tay, thủ đoạn tuyệt đối còn hơn cả Cảnh thiếu! Ngân châm cùng độc dược của hắn không biết từ khi nào đã cắm lên người, sau đó sẽ bắt đầu đau đớn cùng Tra t** không ngừng nghỉ.
Cảnh thiếu *** đều sẽ khiến họ ૮ɦếƭ được thoải mái, Mộc Thanh lại trước nay không làm người khác dễ dàng ૮ɦếƭ, y thuật của hắn cao minh, lúc người ta sắp ૮ɦếƭ, hắn sẽ cứu sống, sau đó lại tiếp tục Tra t**.
Cảnh thiếu trước kia có những tù binh cực kì ngoan cố, tất cả đều ném cho Mộc Thanh, để hắn giúp đỡ tra khảo!
Người biết Mộc Thanh lợi hại, không ai không cung kính với hắn, ai dám chủ động khiêu khích? Đó là không muốn sống nữa!
Giờ thì tốt rồi, Lý Phi Đao nằm trên mặt đất như vậy, còn không biết khi nào mới tỉnh đây!
Có hai người ngày thường quan hệ với Lý Phi Đao cũng không tồi, mỗi người một bên kéo hắn, đem vào trong xe thương vụ.
Cũng không thể thật sự để cho hắn nằm trên mặt đất như vậy, bây giờ đã là mua thu hắn lại còn đang mặc áo ngắn tay sẽ bị lạnh a!
Mộc Thanh khẳng định sẽ không làm hắn ngất xỉu đơn giản như vậy, chờ Lý Phi Đao tỉnh còn phải chịu giày vò.
Mộc Thanh đang tham quan văn phòng của Triệu An An.
Trịnh Kinh nói văn phòng của cô giống hoàng cung hơi có chút khoa trương, nhưng trang trí đúng là cực kì xa hoa, hơn nữa cả một tầng này đều thành phòng làm việc của Triệu An An, còn có một phòng pha trà, phòng ngủ hay thâm chí phòng thể thao cũng có.
Đây là do hai vị hiệu trưởng trước tỉ mỉ bài trí, hiện tại lại tiện nghi cho Triệu An An.
Khu làm việc cũng không phải rộng rãi bình thường, ít nhất một trăm mét vuông, trang trí theo phong cách cổ điển của châu Âu.
Trên bàn làm việc, xếp mấy chồng văn kiện.
Mộc Thanh mở ra, phía trên đều được Triệu An An đánh dấu, có đoạn chỉ đánh dấu một chút, có chỗ lại viết một đoạn rất dào.
Trước kia lúc Triệu An An đi học, thành tích học tập rất bình thường, bởi vì cô thích chơi hơn nên cũng không quan tâm đến việc học tập, nhưng chữ viết của cô lại rất đẹp.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Triệu An An chưa từng cluyện viết, nhưng là cô viết rất đẹp, cái này là thiên phú, chính cô cũng vì thế mà dạt dào đắc ý.
Mộc Thanh nhìn chữ viết quen thuộc, nhìn các loại văn kiện cô nghiêm túc làm ghi chú, nhẹ nhàng cười.
Cậu ngồi ở ghế làm việc của cô, một phen kéo Triệu An An bên cạnh vào lòng mình, cho cô ngồi trên đù* của mình.
“Sao anh chưa bao giờ biết, em cũng có thể nghiêm túc làm việc như vậy.”
Giọng nói anh rất ôn nhu, vẻ mặt mang theo sự tán thưởng không thể che dấu, cái này làm cho thần thái Triệu An An không vui một tẹo.
Cô cũng không so đo với Mộc Thanh đang ở trong văn phòng của cô mà có hành động ôm cô.
Cậu quá đẹp trai, lại quá ôn nhu, Triệu An An đâu còn sức chống cự, cô ôm lấy Mộc Thanh cổ dựa vào trong ***g *** cậu, nhẹ giọng nói: “Nếu em không làm gì, mọi người trong trường học sẽ khinh thường em, bọn họ sẽ đều cảm thấy em là thuần túy là dựa vào quan hệ mới có thể tiến vào."
Mộc Thanh muốn nói, em đúng thật là dựa vào quan hệ tiến vào, chính là nhìn bộ dáng nghiêm túc của Triệu An An, nhịn cười xuống.
Triệu An An lại biết cậu vì cái gì mà cười, cô dùng sức kháp Mộc Thanh một chút, cáu giận nói: “Không cho cười!”
“Được được được, anh không cười, em không phải dựa vào quan hệ mà tiến vào, em thuần túy là dựa vào thực lực của chính mình mà tiến vào, được chưa?”
Mộc Thanh không có nguyên tắc hướng về người phụ nữ của mình, da mặt dày đổi trắng thay đen.
Triệu An An lại rất vừa lòng, ai kêu cô thích nghe cậu nói nói dối đâu!
“Trong trường học những cái mụ Diệt Tuyệt Sư Thái đó đặc biệt làm người khác chán ghét, một đám người tất cả đều hoa tàn ít bướm, hâm mộ em tuổi trẻ lại xinh đẹp! Cả ngày đều nói em là dựa vào thân thể nên lên! Nói em tiếp lão già quyền thế nào đó, cho nên mới được làm hiệu trưởng! Các cô ấy đều lén gọi em là bình hoa, hừ...đừng cho là người khác không biết!"
Triệu An An nhớ tới những lời đồn đại vớ vẩn liền tức giận. Cô hận ૮ɦếƭ bọn họ!
“Anh trai em có quyền thế là không sai, nhưng anh ấy đâu có già? Hừ, nếu để bọn họ biết anh trai em lớn lên đẹp trai như thế nào thì khẳng định không biết xấu hổ mà bò đến! Còn giám nói em là dựa vào thân thể để lên ghế hiệu trưởng, bà nội đây cả đời này cũng chỉ có một người đàn ông, làm gì có chuyện đi lấy lòng đàn ông khác!"
Loại lời nói này quả thật quá khó nghe, không trách được Triệu An An tức giận bốc hỏa, Mộc Thanh hiện tại nghe xong thì cơn tức cũng hơi bốc lên.
Bất quá, Triệu An An nói một câu “Bà nội đây cả đời này cũng chỉ có một người đàn ông", lại làm cho Mộc Thanh vui vẻ.
Cậu ôm lấy Triệu An An, hung hăng hôn lên đôi môi hồng nhuận của cô một cái, nói: “Không có việc gì, những người này chỉ là ghen ghét mà thôi, có bản lĩnh thì bọn họ cũng đảm đương hiệu trưởng thôi! Không cần phản ứng lại những người này, em thoải mái làm việc của mình là được.”
Triệu An An thình lình bị Mộc Thanh hôn, một phen đẩy cậu ra, từ trên người cậu đứng lên: “Không được xằng bậy, nơi này là văn phòng của em!”
Sớm biết vậy thì không hôn, còn có thể ôm cô trong chốc lát.
Mộc Thanh trong lòng có chút hối hận, trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài, vẫn nhàn nhạt cười như cũ.
Triệu An An tìm được một đối tượng để kể khổ, bùm bùm liền đem mọi việc ủy khuất gần nhất trong trường nói toàn bộ.
“Một đám ăn no căng, nhàn rỗi không có việc gì làm! Mỗi ngày liền biết trứng gà bên trong chọn xương cốt, em sao có thể để bọn họ yên được? Em là hiệu trưởng, cũng không thể để anh trai mất mặt, càng không thể để đám người bọn họ coi thườmg! Bọn họ muốn chờ sai sót của em mà chê cười, hừ, em càng muốn làm tốt, cho bọn họ tức ૮ɦếƭ!"
“Bọn họ không phải rất nhàn rỗi sao? Ha ha, em liền tìm cho bọn ít việc làm, có người bị em sa thải, hiện tại bọn họ mỗi ngày đều phải quét tước vệ sinh, quét không sạch, trừ tiền thường, dáng chức! Đấu với em, em sẽ chỉnh ૮ɦếƭ bọn họ!"
Triệu An An cái gì cũng không có, chỉ là mưu ma chỉnh người thì rất nhiều.
Trong trường học này bọn họ luôn sống trong nhung lụa, để bọ. Họ tự mình quét vệ sinh, chỉ sợ đám người đó đều nghẹn ૮ɦếƭ?
Mộc Thanh cười nói: “Muốn chỉnh người thì em có thể nói cho anh, anh cho em ít thuốc bột, mỗi người đều cho một chút, nữ thì mặt sẽ bị kích hồng lên ngật đáp, nam thì tất cả đều không dựng, biện pháp này rất giải hận!”
Triệu An An bỗng nhiên cười to: “Ai nha, vẫn là anh đủ ngoan độc!”
Hai người đang nói, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.
Triệu An An mau đi mở cửa sổ ra nhìn ra bên ngoài, Mộc Thanh lại ngồi ở chỗ kia vẫn không nhúc nhích.
Không cần xem, cậu liền biết, tiếng kêu thảm thiết này khẳng định là Lý Phi Đao.
Hắn ta lúc này khẳng định là đã tỉnh, nhưng cái châm trên người cũng phát huy tác dụng.
Quả nhiên, Triệu An An ngay sau đó liền quay đầu hỏi: “Anh làm Lý Phi Đao sao vậy?”
“Không sao cả, chỉ là cho hắn chịu chút trừng phạt mà thôi."
“Hắn sẽ không có việc gì đâu? Sao em thấy,anh ta kêu thảm như vậy, sẽ không ảnh hưởng tới mạng người sao?”
Mộc Thanh nghe vậy, không khỏi nhíu mày: “An An, em thật quan tâm Lý Phi Đao!”
Triệu An An không nghe ra mùi vị trong lời nói của Mộc Thanh, quay đầu lại đi nhìn Lý Phi Đao: “Hắn cũng rất đáng thương a, hôm nay đã bị em đánh một đốn, kết quả hắn còn cảm thấy em đối với hắn rất tốt, trước kia cũng không biết rốt cuộc ăn qua nhiêu khổ, trên người nhiều vết sẹo như vậy, khẳng định là cả ngày đều đánh nhau.”
Mộc Thanh sắc mặt ngay tức khắc đen xuống.
Cư nhiên còn đau lòng cho Lý Phi Đao?!
Cô như thế nào cũng không đau lòng mà lại đau lòng hắn, hắn hôm nay giữa trưa cơm cũng chưa ăn liền vội vàng đến đây xử lý Lý Phi Đao!
Mộc Thanh một phen túm Triệu An An, “Phanh” một tiếng đem cửa sổ cấp đóng lại.
Triệu An An còn chưa nhìn rõ tình hình cụ thể của Lý Phi Đao, bất mãn nói: “Anh làm gì, đóng cửa sổ lại em nhìn không thấy!”
“Anh ở trước mặt em, em nhìn đàn ông khác làm gì? Bên ngoài kia có mười ba người đàn ông, làm gì có ai lớn lên đẹp trai như anh?”
Triệu An An dở khóc dở cười, bên ngoài mười ba người, sao có thể so với Mộc Thanh!
Cô nhìn trong ánh mắt Mộc Thanh cơ hồ như muốn bốc hỏa, rốt cuộc ý thức được, cậu là ghen tị.
Tròng mắt cô vừa chuyển, chẳng hề để ý nói: “Anh trai cho em mười hai người vệ sĩ này. Mỗi người đều lớn lên rất tuấn tú, hơn nữa đều rất lợi hại. Một người đánh mười người cũng không có vấn đề gì, Lý Phi Đao còn lợi hại hơn, hắn một người có thể đánh một trăm, nghe nói, ngay cả A Hổ và Lý nhiều cũng đều không phải đối thủ của hắn, thật là quá uy mãnh! Ân…… Lý Phi Đao tuy rằng hơi ngốc, nhưng bộ dáng quả thật cũng không tệ lắm, xem xét thì cũng coi như là soái ca!”
Mộc Thanh rất mai liền bị cô làm cho tức ૮ɦếƭ rồi, nha đầu ૮ɦếƭ tiệt kia, cố ý nói ai đẹp trai!
Cậu đương nhiên biết Triệu An An sẽ không thích những người bên ngoài đó, trên thực tế, ánh mắt Triệu An An vẫn rất cao, người bình thường cô căn bản sẽ chướng mắt, đại khái là bởi vì nàng có vị anh họ đẹp trai như một vị thần. Cho nên cô đối với trai đẹp có sức chống cực vượt mức bình thường.
Nhưng trong lòng cậu vẫn rất khó chịu, không vì cái gì khác, chỉ là bởi vì Lý Phi Đao có ý với Triệu An An!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc