Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 487

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Lý Phi Đao vẫn không nhúc nhích, cứ đứng ở nơi đó tùy ý để cô đánh.
Chờ đến khi Triệu An An đánh đến thấm mệt, hắn mới mở miệng nói: “Trước kia cầm tù em là tôi không đúng, nhưng tôi khi đó cũng là làm việc cho Cảnh Dật Nhiên, tôi lúc đó nhận tiền của hắn ta để trông giữ em, nhưng tôi từ trước đến nay đều không làm em bị tổn thương. Nếu em tức giận, vậy thì cứ đánh tôi đi, đánh đến khi nào em hết giận thì thôi."
Lý Phi Đao ngày thường trầm mặc ít lời, là một trong những thụ hả không thích nói chuyện của Cảnh Dật Thần, so với Lý nhiều trầm mặc còn trầm mặc hơn, ngày thường A Hổ muốn tìm người nói chuyện đều không có, bên cậu đều là hai cái hũ nút, làm cậu nghẹn khuất không được.
Hiện tại Lý Phi Đao tuy rằng thoạt nhìn không hay nói, nhưng vẫn nói tương đối tới nói, lời nói cũng đã rất nhiều.
Hắn là thật sự thích Triệu An An, cảm thấy cô và những người phụ nữ khác đều không giống nhau. Hắn thích cùng Triệu An An nói chuyện, cũng nguyện ý làm cô hết giận.
Mấu chốt là, Triệu An An lại rất tức giận. hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng Lý Phi Đao lại cảm thấy cô hiện tại như là đang ve vãn đánh yêu với hắn.
Cô nắm tay nện lên trên người hắn, chỉ là đau đớn nhỏ con, một chuat cũng không tạo thành uy Hi*p đối với hắn. Hắn cảm thấy lực độ này chỉ như gái ngứa cho hắn mà thôi.
Trước kia ở cùng Triệu An An nửa năm, Triệu An An không thiếu lần đánh hắn, mỗi một lần đều là thảm bại mà về, hắn không đau, ngược lại là tay cô đau.
Đương nhiên, lúc này đây kết quả cũng giống như cũ.
Triệu An An dùng sức lự. toàn thân vừa đấm lại vừa đá, một lát liền mất hết sức lực.
Cô thở hổn hển, không hề để ý hình tượng mà ngồi xuống dưới đất, nhìn thấy tay mình sưng đỏ, không khỏi kêu rên: “Đau ૮ɦếƭ tôi! Anh rốt cuộc có phải người hay không, toàn thân sao lại cứng như vậy a!"
Lý Phi Đao cúi đầu nhìn xem thân thể của mình, nhàn nhạt nói: “Không có biện pháp, trước kia bị người ta đấm, bị đánh quá nhiều lần. Nếu tôi không có một thân thể cơ bắt rắn chắc thì rất mau sẽ bị người khác đánh ૮ɦếƭ. Vì mạng sống nên tôi mới luyện thành như vậy."
Hắn sức lực rất lớn, cái này là trời sinh, nhưng cơ bắp trên cơ thể tất cả đều là co tập luyện khổ cực mà ra. Từ đó lực công kích và lực phòng ngự của hắnới càng ngày càng lớn.
Ở nơi toàn đao thương hỗn độn, người không có bản lĩnh đã sớm bị Gi*t ૮ɦếƭ.
Lý Phi Đao thoạt nhìn cao lớn uy mãnh, tựa như không có đầu óc gì, nhưng trên thực tế lại tương phản, hắn tâm tư nhanh nhẹn mà tinh tế, chưa bao giờ xử trí theo cảm tính, làm việc trầm ổn mà chu đáo chặt chẽ, hơn nữa hắn thậm chí còn thong thuộc tiếng anh và tiếng nhật, biết nhiều môn tri thức.
Nếu không lúc trước hắn cũng sẽ không ở dưới sự truy lùng nghiêm ngặt của Lý Nhiều và Mộc Thanh, mà có thể mang theo một người như Triệu An An trốn lâu như vậy.
Các phương diện năng lực của hắn đều rất xuất chúng, hơn nữa cũng đủ trung thành, cho nên Cảnh Dật Thần mới có thể đem hắn thu về dưới trướng, để hắn làm trở thủ đắc lực của mình như A Hổ và Lý Nhiều.
Triệu An An ngồi dưới đất, ngẩng đầu liếc mắt một cái Lý Phi Đao.
Toàn thân,hắn đều là cơ bắt rắn chắc, cho người ta một loại cảm giác mạnh mẽ, càng đáng sợ chính là, ở trên người hắn có rất nhiều vết sẹo, tuy đã không còn rõ ràng nhưng vẫn dữ tợn, có thể nói là lưc đó thương tích của hắn khẳng định rất nghiêm trọng.
Cũng không biết hắn có quá khứ như thế nào.
Làm tay sai cho người khác……
Vì mạng sống……
Triệu An An bỗng nhiên ê ẩm trong lòng.
Lý Phi Đao đem tất cả việc mình trải qua xem nhẹ, lúc nói ra cũng không có bất kì cảm xúc khổ sở gì, ngữ khí hết sức bình tĩnh.
Đây rõ ràng là một việc khổ sở, là một quá khí rất bất kham, vậy mà hắn lại nói thản nhiên như vậy.
Triệu An An mềm lòng.
Cô mặc dù có bệnh, nhưng vẫn sống một cuộc sống của thiên kim đại tiểu thư, tuy rằng cũng đánh nhau, nhưng là do cô trước kia thuần túy, an nhàn không có việc gì làm nên cố ý đi bới lông tìm vết.
Lý Phi Đao lại không có qua một ngày ngày lành.
Bọn họ ở cùng một thời điểm, hắn đã từng trong lúc vô tình nói qua một lần, cuộc sống hiện tại của hắn là thời điểm an ổn nhất.
Cô lúc ấy còn cười nhạo hắn, cả ngày bị nhốt ở một gian phòng, chỗ nào cũng đi không được, như vậy cũng kêu an ổn, đã ૮ɦếƭ nằm trong quan tài lại càng an ổn.
Hiện tại ngẫm lại, phỏng chừng đoạn thời gian kia thật sự là lúc anh nhàn nhất trong cuộc đời hắn.
Triệu An An xoa xoa trên đầu, đem người đánh một đốn, cô cuối cùng cũng nguôi giận, Lý Phi Đao lại đáng thương như vậy, cô cũng không cùng hắn so đo.
Cô bò dâky từ trên mặt đất, trừng mắt nhìn Lý Phi Đao liếc mắt một cái: “Anh mau cút đi, đừng ở chỗ này làm chướng mắt tôi. bằng không trong chốc lát tôi lại đem anh đánh thành một đốn, anh đừng khóc!”
Lý Phi Đao không nhúc nhích, chỉ là ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng Triệu An An, luôn luôn cứng rắn lòng có chút mềm mại: “An An, em đáp ứng gả cho tôi sao?”
Triệu An An không xong, kém chút lại ngồi xuống dưới mặt đất đi!
Cô khi nào đáp ứng gả cho hắn?!
“anh nhìn thấy tôi có điểm nào, biểu hiện nào mà nhìn ra tôi đáp ứng gả cho anh!!"
Lý Phi Đao có chút cao hứng nói: “Chính là, tôi cảm thấy, em đối với tôi khá tốt.”
Triệu An An hoàn toàn bị hắn đánh bại!
Lý Phi Đao trước kia rốt cuộc là do chịu quá nhiều khổ, cho nên mới có thể cảm thấy, cô đem hắn đánh thành một đốn, chính là đối tốt với hắn!
Triệu An An trong lòng dâng lên một cổ cảm giác vô lực, người này căn bản không thể nghĩ thông a!
Chẳng trách ngày thường không thích nói chuyện. Chỉ là do mọi người không có biện pháp để nói chuyện với hắn mà thôi!
“Tôi về sau khẳng định cũng sẽ đối với em thật tốt, vẫn luôn bảo vệ em, không cho người khác bắt nạt em, em gả cho tôi đi, chúng ta sống cùng nhau.”
“Tôi không gả!”
Triệu An An hữu khí vô lực gào với hắn một câu.
Người này ngày thường nhìn rất dứt khoát lưu loát, như thế nào hiện tại lại dông,dài như vậy!
“Em không gả cho tôi thì gả cho ai? Mộc Thanh sao? Được, em chờ đó, anh hiện đi gặp cậu ta đánh một chút, thắng cậu ta thì sẽ có tư cách cưới em!”
Đây đều là cái gì a!
Triệu An An cảm thấy chính mình sắp bị Lý Phi Đao bức cho điên rồi!
“Anh mau trở về cho tôi! Không được đi tìm Mộc Thanh! Tôi sẽ không gả cho anh ấy!”
Nhìn Lý Phi Đao này một thân toàn cơ bắp mạnh mẽ, Mộc Thanh sao có thể có thể là đối thủ của hắn! Nếu Mộc Thanh bởi vậy mà bị thương, cô sẽ đau lòng đến ૮ɦếƭ.
Hơn nữa Mộc Thanh nếu biết chuyện này, còn không muốn cô ૮ɦếƭ a!
Vạn nhất Lý Phi Đao này tự mình cảm giác tốt đẹp, lại nói với Mộc Thanh là cô đối với hắn rất không tồi, nói phải gả cho hắn linh tinh, Mộc Thanh cái gì đều không làm cũng sẽ trực tiếp tìm đến trường học Gi*t cô!
“Vậy em đã đáp ứng gả cho tôi?”
“Tô……”
Triệu An An hoàn toàn hỏng mất!
Cô muốn Gi*t người làm sao bây giờ! Vì cái gì mà cô hôm nay không mang dao đến trường học.
“Tôi không cưới chồng, tôi không thích anh! Đối với anh một chút hứng thú tôi cũng không có, anh mau cút ra khỏi văn phòng của tôi đo! Tôi cũng không cần anh bảo vệ. Nơi này có rất nhiều người bảo vệ tôi!"
Triệu An An nói đến giọng nói đều tắc lại, tức đến bốc khói, muốn uống chút cà phê cho đỡ khát, nhưng chén cà phê đã bị cô ném vỡ.
Hôm nay ra cửa không thấy hoàng lịch sao, sao lại xui xẻo như vậy!
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Không có hứng thú cũng không sao, về sau ở bên nhau chậm rãi bồi dưỡng tình cảm là được!”
Lý Phi Đao cũng không bởi vì bị Triệu An An cự tuyệt mà nhụt chí.
A Hổ thường xuyên nói, da mặt của các cô gái tương đối mỏng, không có khả năng một lần liền thành công, khẳng định phải trải qua trăm ngàn lần cự tuyệt, mới có thể thành một đôi.
“Em là một cô gái, sao có thể không lấy chồng? Dù sao em không muốn gả cho Mộc Thanh, vậy đừng miễn cưỡng, gả cho tôi đi, tôi sẽ khiến em hạnh phúc!”
Lý Phi Đao vừa dứt lời, ở cửa văn phòng Triệu An An liền truyền đến một gióng nói nhàn nhạt: “Gả cho ai? Hạnh phúc cái gì?”
Triệu An An ngẩng đầu lên nhìn liền cực vui vẻ: “Trịnh Kinh, sao anh lại tới đây! Mau tiến vào mau tiến vào, nơi này có người vẫn luôn làm phiền không thôi, mau tới giúp đỡ!”
Trịnh Kinh mặc cảnh phục, đứng ở cửa được ánh nắng chiếu vào, có vẻ vô cùng cao lớn đĩnh đạc.
Hắn một thân chính trực, thoạt nhìn có phong cách hoàn toàn khác với Lý Phi Đao, nếu hai người cùng nhau đóng phim truyền hình, Trịnh Kinh nhất định là vai cảnh sát ngay thẳng chính trực, mà Lý Phi Đao nhất định là nhân vật phản diện.
Trịnh Kinh tiến vào văn phòng của Triệu An An, đứng yên trước mặt Lý Phi Đao, nhàn nhạt nói: “Anh không cần làm phiền An An, bảo vệ thì được, gả cho anh khẳng định không được, cô ấy không thích anh, anh không cần uổng phí sức lực.”
Hiện tại Lý Phi Đao trừ bỏ bội phục Cảnh Dật Thần, hơn nữa còn cực kì kính sợ, những người còn lại hắn đều không để vào mắt, mặc dù là cảnh sát hình sự ưu tú trẻ tuổi nhất thành phố A.
Hắn sống sót trong sự chém Gi*t khốc liệt, tuyệt đối tự tin với thực lực của mình.
Hắn theo bản năng coi Trịnh Kinh như đối thủ cạnh tranh của mình, bởi vì có một lần Triệu An An đã lấy hắn ta ra làm lý do để từ chối qua loa mình, hơn nữa Trịnh Kinh thường xuyên vô duyên vô cớ xuất hiện bên cạnh Triệu An An, tần suất xuất hiện còn nhiều hơn cả Mộc Thanh, làm sao có thể không khiến Lý Phí Đao coi trọng.
“Cảnh sát Trịnh, anh cũng thích An An?”
“Tôi……”
Trịnh Kinh bị Lý Phi Đao hỏi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Nhưng hắn trả lời không được, tự nhiên có người ςướק lời trả lời giúp hắn.
Triệu An An ôm chặt cánh tay hắn, lớn tiếng nói: “Đúng đúng đúng, anh ấy thích tôi, anh cũng thấy rồi, tôi đã có người bảo vệ, không cần anh, anh nhanh chóng cút đi!”
Cánh tay cơ bắp của Lý Phí Đao bỗng nhiên giật giật, rồi sau đó cau mày, hung thần ác sát nhìn Trịnh Kinh: “Anh muốn ςướק cô gái của tôi?!”
Biểu cảm trên mặt Trịnh Kinh rất đặc sắc, muốn nói không có việc này, nhưng lại vi phạm vào kịch bản của Thượng Quan Ngưng cho hắn, nhưng nếu thừa nhận việc này, Lý Phi Đao không hiểu rõ nhất định sẽ đánh nhau với hắn.
Triệu An An ôm cánh tay Trịnh Kinh, liên tiếp nháy mắt ra hiệu với hắn, ngón tay còn ở bên hông dùng sức véo, một hai phải buộc hắn nói “Đúng”.
Trịnh Kinh khổ mà không nói nên lời, đơn đả độc đấu, ngay cả A Hổ và Lý Đa cũng không phải là đối thủ của Lý Phi Đao, hắn càng không được.
Hơn nữa Lý Phi Đao là người của Cảnh Dật Thần, nếu hắn đánh nhau với Lý Phi Đao, kia không phải gây khó dễ cho Cảnh Dật Thần sao!
Hơn nữa hiện tại hắn đối tốt với Triệu An An như vậy, đều là diễn kịch mà thôi, hắn không thích Triệu An An, không cần thiết phải tranh giành tình cảm với Lý Phi Đao, người nên xuất hiện ở chỗ này đấu đến anh ૮ɦếƭ tôi sống là Mộc Thanh!
Cũng may Trịnh Kinh sóng gió gì cũng đã trải qua, tình cảnh trước mắt căn bản không làm khó được hắn.
“Anh có bản lĩnh thì giành lấy trái tim của An An, đấu với tôi thì có ích lợi gì, kể cả tôi không ςướק của anh, chẳng lẽ An An có thể gả cho anh sao? Anh nhầm mục tiêu rồi, tranh đấu như thế nào cũng vô dụng. Muốn cưới An An, anh phải làm cô ấy vừa lòng mới được, nhưng giống như cô ấy không thích loại người dùng bạo lực để giải quyết vấn đề như anh.”
Không hổ là cảnh sát hình sự, tư duy logic chặt chẽ, ý nghĩ rõ ràng, lập tức liền vạch trần điểm yếu của đối phường, đồng thời còn lau sạch sẽ bản thân.
Lý Phi Đao cẩn thận suy nghĩ, lời Trịnh Kinh nói giống như rất có đạo lý.
Nếu hắn có thể trực tiếp đem Triệu An An cưới trở về, như vậy có mười Trịnh Kinh cũng vô dụng, mấu chốt vẫn phải xem Triệu An An thích ai.
“Vậy được, tôi không đấu với anh, tôi sẽ dùng hành động thực tế khiến An An rung động!”
Lý Phi Đao nói, nhìn về phía Triệu An An: “An An, nếu em cảm thấy tôi có chỗ nào không tốt, em liền nói cho tôi biết để sửa! Cho đến khi em vừa lòng!”
Triệu An An trợn trắng mắt, hắn có chỗ nào không tốt còn không tự biết được hay sao? Nói một câu còn tốn sức như vậy, căn bản không thể nào nói cho hiểu, tức ૮ɦếƭ người.
Hôm nay nếu không phải Trịnh Kinh tới, còn không biết sẽ bị làm phiền tới khi nào đâu!
“Còn có, tôi thoạt nhìn không phải một người cẩu thả như bề ngoài, cũng không phải một người thích dùng bảo lực để giải quyết vấn đề, sở dĩ muốn đánh nhau với bọn họ, là bởi vì chỉ có như vậy mới có thể chứng minh cho em thấy, chỉ có năng lực của tôi là mạnh mẽ nhất, chỉ có tôi mới có thể bảo vệ em.”
Lần này lại nói ra hình ra dạng, cùng với vẻ bên ngoài tục tằng của hắn đúng là không giống nhau, tựa như hắn cũng là một người có đầu óc.
Nhưng mặc kệ hắn có đầu óc hay không có đầu óc, mặc kệ hắn mạnh mẽ tới cỡ nào, Triệu An An đều không thích hắn nào!
Mỗi lần cô nhìn thấy hắn sẽ có loại xúc động muốn đánh ૮ɦếƭ hắn, không muốn để hắn sống nhiều hơn một giây đồng hồ, về sau hắn cứ tiếp tục làm phiền như vậy cô sẽ điên mất!
“Không không không, tôi không cần ai bảo vệ, hiện tại tôi rất tốt, cũng không có người muốn mạng tôi, anh đừng phí tâm như thế!”
Triệu An An nghiến răng nghiến lợi đẩy hắn đi ra ngoài: “Nhanh chóng đi ra ngoài, tôi còn muốn nói chuyện quan trọng với cảnh sát Trịnh, anh không thể ở đây!”
Hôm nay những gì nên nói đều đã nói hết, tuy rằng Lý Phi Đao luyến tiếc Triệu An An, nhưng cũng không thể tiếp tục ở trong văn phòng của cô.
Dù sao về sau hắn sẽ ở bên cạnh bảo vệ Triệu An An, có rất nhiều cơ hội ở riêng với cô.
Triệu An An rốt cuộc đuổi được người đi, “Phanh” một tiếng đóng lại cửa văn phòng, sau đó cả người xụi lơ đặt ௱ôЛƓ ngồi trên mặt đất.
“Rốt cuộc đi rồi! Mệt ૮ɦếƭ người, người này sao lại dai như đỉa vậy, một hai phải cưới tôi! Tôi rốt cuộc có chỗ nào tốt? Thần kinh không ổn định, không tim không phổi, hơn nữa cái gì cũng không làm, ngay cả tôi còn không muốn cưới bản thân mình, Lý Phi Đao sao lại cứ ỷ vào tôi?”
Trong lòng Trịnh Kinh cười không ngừng, hóa ra Triệu An An cũng biết mình có khuyết điểm, ngay cả bản thân cũng không thích mình a!
Cô không phải luôn cực kì tự kỷ sao?
Hôm nay bị Lý Phi Đao kích thích đến mức tự hạ thấp bản thân sao?
Trịnh Kinh ngồi bên cửa sổ, nhìn thoáng qua Lý Phi Đao đang đảm đương chức vệ sĩ đứng ở bên ngoài bảo vệ Triệu An An, nghĩ nghĩ bỗng nhiên nói: “Cô rất tốt, ưu điểm rất nhiều, chỉ là cô không biết mà thôi, càng không cảm thấy mình có bao nhiêu ưu tú, càng lộ ra vẻ đáng yêu.”
Triệu An An mẫn cảm thấy có chút không đúng, Trịnh Kinh từ khi nào nói chuyện buồn nôn như vậy? Lại còn nói lời buồn nôn như vậy với nữ hán tử như cô, quá ghê tởm!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc