Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 478

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Mộc Thanh đứng dậy mặc quần áo, lấy một khẩu S***g từ trong hộp bí mật trên giường, sau đó kéo Dương Mộc Yên đang hôn mê, mở cửa phòng đi ra ngoài.
“Không được động đậy! Ai động, tôi liền bắn ૮ɦếƭ ả!”
Khẩu S***g Mộc Thanh đặt trên trán Dương Mộc Yên, nói với mọi người bằng giọng lạnh lùng.
Dương Mộc Yên giống như đang ngủ, yếu ớt dựa vào người Mộc Thanh, nghe lời giống như mèo con mặc kệ mọi người bắt nạt.
Những bảo tiêu này đều do Dương Mộc Yên tỉ mỉ chọn lựa, đã đi theo ả rất lâu, rất trung thành, bây giờ nhìn thấy Mộc Thanh chỉa S***g vào người Dương Mộc Yên, tất cả đều không dám lộn xộn.
Chỉ có đầu lĩnh đã nhận được chỉ thị của Dương Mộc Yên từ lâu, hắn tiến lên từng bước, phất tay với mọi người: “Tất cả đều đi ra ngoài!”
Mọi người nghe thấy hắn nói, không hề do dự, tất cả đều lui ra.
Trong mắt Mộc Thanh phát sáng khác thường, nghi ngờ trong lòng lại càng nhiều thêm.
Bàn về thủ đoạn, Mộc Thanh tự nhận mình không phải đối thủ của Dương Mộc Yên, anh am hiểu y thuật, nhưng không am hiểu những vấn đề khác. Hôm nay Dương Mộc Yên thiết kế tất cả, chắc chắn là có nguyên nhân khác!
Bảo tiêu ở lại giống như không hề lo lắng cho tình huống của Dương Mộc Yên, hắn lạnh lùng nhìn Mộc Thanh: “Anh làm tiểu thư tỉnh lại, tôi dẫn tiểu thư rời đi, tuyệt đối không gây khó dễ cho anh. Nếu không, anh chờ nhặt xác con đàn bà của mình đi!”
Hôm nay Mộc Thanh đâm vào người Dương Mộc Yên sáu cây kim, anh im lặng đẩy sâu một cây vào trong người ả, sau đó rút năm cây còn lại.
Một lát sau, Dương Mộc Yên liền chậm rãi tỉnh dậy.
Mộc Thanh đẩy ả lên người bảo tiêu kia: “Mấy người có thể cút rồi! Lần sau nếu để tôi gặp lại, chắc chắn là không dễ nói chuyện như vậy đâu, còn nữa, nếu cô gái của tôi xảy ra chuyện gì, sau này mấy người đều phải ૮ɦếƭ!”
Thật ra anh không chỉ lo lắng cho tính mạng của Triệu An An, mà còn lo lắng cho Trịnh Luân nữa.
Dương Mộc Yên không hề sợ hãi mà *** Quý Lệ Lệ, nếu ả thật sự muốn giết Triệu An An hoặc là Trịnh Luân, thật sự không hề khó khăn. Cho dù bảo vệ nghiêm mật thế nào, ả cũng có thể luồn lách đi vào.
Ả có thể lẳng lặng hạ độc Trịnh Luân, mà Trịnh Kinh vẫn chưa điều tra ra được Trịnh Luân trúng độc thế nào, đã nói lên rằng ả có thủ đoạn đặc biệt.
Dương Mộc Yên cũng biết Mộc Thanh không dám giết ả, cho nên ả mới dám đến nhà Mộc Thanh.
Nhưng mà, không thể giết, nhưng mà có thể động tay động chân một chút, cũng không thành vấn đề.
Chẳng lẽ Dương Mộc Yên nghĩ, chỉ có cô ta mới biết hạ độc thôi sao?
Đúng là buồn cười, Mộc Thanh anh mới là cao thủ dùng độc đây nè!
Nhưng mà, vì không muốn Dương Mộc Yên nghi ngờ, cho nên anh không dùng liều lượng quá mạnh, chắc chắn bây giờ sẽ không có phản ứng gì, nhưng mà sau này mới làm ả sống không bằng ૮ɦếƭ!
Dương Mộc Yên si mê nhìn gương mặt anh tuấn của Mộc Thanh, cho dù Mộc Thanh đối xử với ả lạnh nhạt, ả cũng có thể nhịn.
Không chiếm được, mới là thứ tốt nhất.
Mộc Thanh không thích ả, càng làm chấp niệm mà ả dành cho Mộc Thanh càng thêm sâu đậm.
Hôm nay để lại nhiều dấu vết trên người Mộc Thanh như vậy, làm ả rất vui vẻ, cho dù Mộc Thanh làm ả hôn mê, nói lời khó nghe cũng không làm ả tức giận.
“Em không có được, người khác cũng đừng hòng có được anh. Giết anh thì em rất luyến tiếc, nhưng cũng không thể để anh sống quá thoải mái, em phải làm cho anh biết, em mới là cô gái thích hợp với anh nhất trên thế giới này! Chờ xem, em sẽ làm anh bất ngờ!”
Dương Mộc Yên yên lặng nói chuyện với Mộc Thanh, Mộc Thanh nghe không hiểu ả nói gì, nhưng mà anh biết chắc chắn đó không phải là lời hay.
Mục đích đêm nay đã đạt thành, Dương Mộc Yên dẫn người của mình rời đi.
Lúc này ở Triệu gia, Triệu An An ngơ ngác ngồi trên giường, sau đó di động vang lên tiếng “đinh”, cô có tin nhắn mới.
Cô mở tin nhắn, là ảnh chụp Dương Mộc Yên và Mộc Thanh thân thiết ở nhà trọ! Trên người Mộc Thanh đều là dấu hôn, mà Dương Mộc Yên đang dựa sát vào người anh, tư thế rất thân mật!
Sau đó, cô nhận được tin nhắn: Triệu An An, cô rời khỏi đi, bây giờ Mộc Thanh là người của tôi, dù sao thì cô cũng không sống được bao lâu nữa, không cần liên luỵ anh ấy. Còn nữa, lúc trước ảnh chụp là giả, nhưng bây giờ là thật, nếu cô không tin, có thể tận mắt xem xét thân thể Mộc Thanh. Thân thể anh ấy đúng là vô cùng nóng bỏng!
Triệu An An xem xong tin nhắn, lập tức quăng điện thoại!
Cô không nói hai lời, lập tức xuống giường mang giày.
Bảo vệ Triệu gia ngăn cản không cho cô đi ra ngoài, Triệu An An tức giận, mắng chửi những người ngăn cản cô, giọng nói lớn đến nỗi quấy rầy bà cụ Triệu.
“An An, trễ rồi mà con còn quậy cái gì?!”
Bà cụ rất tức giận, trước kia bà cảm thấy, Triệu An An là con gái, cho nên nuông chiều một chút cũng không sao.
Nhưng mà bây giờ, bà phát hiện, mặc kệ là con trai hay là con gái, đều không thể nuông chiều quá nhiều, nếu không sẽ quậy thành cái dạng không biết trời cao đất rộng, rất dễ tạo thành vấn đề.
Hôm nay Mộc Thanh cố ý dặn dò, không cho Triệu An An chạy ra ngoài, Cảnh Dật Thần cũng cố ý gọi điện tới, kêu phải canh chừng Triệu An An cho thật kỹ, không ngờ Triệu An An vẫn muốn chạy ra ngoài.
“Bà ngoại, con muốn đi tìm Mộc Thanh! Mộc Thanh và người khác ở cùng nhau, anh ấy và người khác ở chung rất tốt, bọn họ đã kết hôn!”
Bây giờ bà cụ Triệu rất muốn tát cháu gái của mình.
Nhưng mà bà luyến tiếc, không nỡ đánh Triệu An An, cho nên bà nói bằng giọng điệu vô cùng lạnh lùng: “An An, bà dạy con như vậy sao?! Bà đã hỏi con rất nhiều lần, có chịu gả cho Mộc Thanh hay không? Con trả lời thế nào? Con nói đi!”
Triệu An An im lặng không nói lời nào.
“Được, con không nói phải không? Bây giờ bà hỏi lại lần nữa, con có chịu gả cho Mộc Thanh hay không?”
Hai mắt Triệu An An ngập nước, lại quật cường không chịu để nước mắt rơi xuống, cô liều mạng ép nó trở về, nói lớn: “Không gả! Anh ấy và người khác không rõ ràng, đương nhiên là con không gả!”
“Nếu không gả, vậy con có tư cách gì mà quản người ta kết hôn với ai! Mộc Thanh đối xử tốt với ai, cũng không liên quan đến con! Trở về phòng cho bà, không được đi đâu hết!”
“Con mặc kệ! Con không gả cho Mộc Thanh, cũng phải hỏi cho rõ, ૮ɦếƭ cũng phải là con quỷ rõ ràng!”
“Câm miệng!” Giọng nói bà cụ sắc bén, bà kiêng kị nhất là chữ “૮ɦếƭ” mà Triệu An An nói ra, cảm thấy rất không may mắn.
Bà nói với bảo vệ của Triệu gia: “Đánh ngất tiểu thư, khiêng nó về phòng! Cậu ở bên ngoài canh chừng, không cho nó đi đâu hết!”
Bảo tiêu cúi đầu nói “dạ”, sau đó nói với Triệu An An “Đắc tội, tiểu thư”, động tác vô cùng nhanh chóng chém vào sau gáy Triệu An An.
Triệu An An còn chưa kịp phản kháng thì đã hôn mê bất tỉnh.
Bà cụ Triệu lắc đầu, vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ phất tay với bảo tiêu, để hắn ôm Triệu An An vào nhà.
Quý Lệ Lệ chê, khiến cho người Quý gia rất phẫn nộ.
Đem khuya hên tĩnh, có người công khai xông vào biệt thự của Quý gia được phòng vệ, dùng thủ đoạn toàn nhẫn để giết hại đại công chúa Quý gia nuông chiều từ nhỏ, sau đó bọn họ nhanh tróng đào tậu một cách dễ dàng!
Đây là coi rẻ Quý gia!
Hơn nữa, lúc Quý Lệ Lệ ૮ɦếƭ, toàn thân đã không có một chỗ nào hoàn chỉnh, kết quả khám nghiệm tử thi chứng mình cô là bị người ta lăng nhục sau đó,mới ૮ɦếƭ.
Quý gia rất mau liền biết, người xuống tay là do Dương Mộc Yên phái tới.
Quý Lệ Lệ đã từng phát sinh chanh chấp kịch liệt với Dương Mộc Yên, đánh nhau túi bụi, với tính tình cường ngạo của Dương Mộc Yên, dùng loại thủ đoạn này để giết Quý Lệ Lệ là rất bình thường.
Quý Mẫn Du nhìn con gái mình ૮ɦếƭ không nhắm mắt, lập tức liền tái phát bệnh tim mà ngất đi, cho tới bây giờ vẫn còn nằm ở bệnh viện, chưa tỉnh lại.
Quý lão phu nhân cũng tức đến hôn mê, nhưng là bà rất nhanh liền tỉnh lại, cừu hận và sự phẫn nộ chống đỡ bà, làm cho bà càng thêm lãnh ngạnh.
Bà phát động quan hệ Quý gia có, đổ vây giết Dương Mộc Yên!
Đồng thời, bà hao tổn tám trăm vạn, để thuê hai tên sát thủ tuyệt đỉnh đi ám sát Dương Mộc Yên.
Nhưng mà, ba ngày sau, bọn họ không chỉ không *** được Dương Mộc Yên, mà hai gã sát kia thủ ngược lại chôn vùi tính mạng, thương trường của Quý gia cũng đã chịu ảnh hưởng rất lớn, tổn thất kịch liệt gia tăng.
Quý lão phu nhân vừa kinh hãi vừa tức giận, bà gọi tất cả mọi người ở Quý gia vào, tuyên bố ai có thể giết được Dương Mộc Yên, về sau sẽ là người kế thừa của Quý gia.
Tất cả mọi người đều muốn nhận được quyền kế thừa, Quý Bác cũng không ngoại lệ.
Căn bản nếu không sáy ra chuyện của Quý Lệ Lệ, thì quyền thừa kế của Quý gia cơ bản là chính là hắn, nhưng sau khi Quý Lệ Lệ xảy ra chuyện, Quý lão phu nhân,liền đem quyền kế thừa coi như lợi thế, bức bách mọi người đi đối phó Dương Mộc Yên.
Quý Bác đời này đều không muốn tiếp xuac với Dương Mộc Yên, không có người nào hiểu biết Dương Mộc Yên hoen hắn, cô ta căn bản không phải là người, cô ta là một con ác ma!
Hơn nữa, cô ta hiện tại chỉ có người cô đơn một mìng, mục tiêu rất nhỏ, Quý gia lại khổng lồ như vậy, quả thực chính là cái bia ngắm sống, cô ta muốn vuốt ve thế nào cũng được!
Chính là mọi người Quý gia đều dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, thật giống như muốn nói là nếu hắn không thay Quý Lệ Lệ báo thù thì hắn không nên tồn tại!
Đúng vậy, Dương Mộc Yên hiện tại vẫn là vợ hắn, bọn họ còn chưa ly hôn!
Hơn nữa, Quý Lệ Lệ thích hắn, ở Quý gia căn bản không phải là cái gì bí mật, lần trước cô cùng Dương Mộc Yên phát sinh tranh chấp đùa giỡn, cũng là vì Quý Bác.
Trên thực tế, Quý Lệ Lệ ૮ɦếƭ thảm, Quý Bác trong lòng cũng không chịu nổi. Hắn tuy rằng chán ghét Quý Lệ Lệ, có đôi khi hận không thể P0'p ૮ɦếƭ cô, nhưng việc này cũng không đại biểu cho việc người khác có thể tùy ý lăng nhục cô!
Hắn không xác định chính mình có thể giể Dương Mộc Yên hay không, nhưng phải thử một chút mới được.
Quý Bác gọi điện thoại cho Cảnh Dật Thần, xin sự giúp đỡ của hắn.
Bọn họ hiện tại cùng thuộc về một trận doanh, đều có một kẻ thù chung, hợp tác là cần thiết.
Cảnh Dật Thần đem tin tức chính mình tìm được Dương Mộc Yên đều nói cho Quý Bác, sau đó cho hắn một cái địa chỉ.
Quý Bác cố ý lựa chọn thời gian ban ngày, đi tìm Dương Mộc Yên, ban ngày đối với hắn có lợi một chút, đêm tối đối Dương Mộc Yên càng có lợi.
Dương Mộc Yên lúc nhìn thấy Quý Bác, trên mặt hơi hơi có chút kinh ngạc.
“Quý Bác, anh cư nhiên dám một mình tới gặp tôi, không sợ tôi giết anh sao?”
Cô ta ăn không ít thuốc bảo vệ giọng nói, rốt cuộc thì hôn nay cũng có thể phát ra một chút âm thanh, tuy rằng nghẹn ngào khó nghe, nhưng tốt xấu vẫn có thể nói ra lời muốn nói.
Quý Bác cũng không biết Dương Mộc Yên chỉnh dung, nhìn đến mặt cô ta, có chút giật mình, nhưng chỉ nghe thấy giọng nói thì liền có thể xác định đây là Dương Mộc Yên, trừ cô ta ra, người khác không ai có giọng nói khó nghe như vậy.
“Dương Mộc Yên, tôi muốn ly hôn.”
Bên người Dương Mộc Yên có mười mấy bảo tiêu bảo vệ, hôm nay nếu muốn giết cô cũng khó như lên trời.
Quý Bác nói ra cái cớ do mình bịa đặt, bất động thanh sắc đứng ở nơi đó, suy tư đối sách.
“Ly hôn? Anh xác định anh là tới cùng tôi ly hôn, chứ không phải tới giết tôi? Hừ, anh hiện tại càng trở nên càng có can đảm, là ai cho anb can đảm? Cảnh Dật Thần? Hay vẫn là những người Quý gia gọi là chính trị gia?”
Dương Mộc Yên một câu liền nói toạc ra mục đích chân thật của Quý Bác, nói dối ở trước mặt cô, căn bản là là tìm ૮ɦếƭ!
Quý Bác bị cô vạch trần mục đích chân thật của mình, có chút hoảng loạn, nhưng hắn rất nhanh liền trấn định xuống.
Hắn hôm nay tới đây, cũng không phải là một mình tới.
Hắn mang đến cũng nhiều nhân thủ, dù giết không được Dương Mộc Yên, nhưng tự bảo vệ mình cũng không có bất luận vấn đề gì.
“Cô giết em họ tôi, chẳng lẽ không nên ૮ɦếƭ sao?!”
Quý Bác nhớ tới cái ૮ɦếƭ thảm của Quý Lệ Lệ, trong lòng phẫn nộ không thể ngăn chặn.
Giết thì giết đi, lại không để cô ấy thống khoái ૮ɦếƭ đi, một hai phải Tra t** cho cô ấy người đầy thương tích, trên thế giới sao lại có người phụ nữ ác độc như vậy!
Mà hắn thế nhưng lúc trước còn cùng cái con ác ma này hợp tác, thậm chí cùng cô ta kết hôn!
Hắn có thể sống đến bây giờ, thật là mạng lớn!
“Ha ha ha!” Dương Mộc Yên biểu tình vặn vẹo cười to, tiếng cười nghẹn ngào âm ngoan, giống như âm thanh đến từ địa ngục.
“Giết em họ anh? Tôi đâu chỉ muốn giết em họ anh, tất cả người của Quý gia, tôi đều sẽ một người nối tiếp một người...giết sạch!”
Quý Bác nghe vậy sắc mặt biến đổi, lạnh lùng nói: “Dương Mộc Yên, cô đừng quá quá phận! Quý gia với cô không oán không thù, tôi lúc trước còn ở trợ giúp cô, lúc trước nếu không phải có Quý gia bảo vệ cô, thì cô rất có thể đã sớm bị Cảnh Dật Thần ***! Cô báo đáp tôi như vậy sao?!"
Hắn biết, những lời này của Dương Mộc Yên không phải nói đùa, cũng không phải là cố ý uy hiếp hắn, cô ta thật sự nói là làm! Mạng người trong mắt cô ta, đều không đáng bận tâm!
“Úc, một khi đã như vậy, thì anh có thể sống sót! Những người khác, tất cả đều phải ૮ɦếƭ!”
Dương Mộc Yên đứng lên, chân đeo đôi giày cao gót xinh đẹp lấp lánh, đi đến bên người Quý Bác bên.
“Rốt cuộc thì anh vẫn là người chồng trên danh nghĩa của tôi, anh mà hết, tôi chẳng phải sẽ thành quả phụ hay sao? Hơn nữa, nếu người của Quý gia tất cả đều đã ૮ɦếƭ, vậy thì gia gia của các người có khả năng tôi không lấy được. Sự tồn tại của anh vẫn còn hữu dụng đối với tôi!"
Gia tộc Quý gia gia tộc lớn, tài sản tất cả đều ở trên tay người thừa kết. Trừ người thừa kế được dùng thì những người khác đều không biết.
Bao gồm cả tài sản cao đến mấy tỉ ở tập đoàn Quý thị, tài sản Quý gia không phải dễ dàng mà thâu tóm như vậy, Dương Mộc Yên có lẽ có thể lấy được một phần nhỏ bên ngoài, nhưng cái tài sản khổng lồ tàng hình ỏe bên trong thì cô ta khẳng định không lấy được.
Tựa như Dương gia, Cảnh Trung Tu hủy diệt chỉ là tài sản bên ngoài của Dương gia, tài sản ẩn hình bên trong không có bao nhiêu người biết, làm sao có thể lấy được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc