Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 457

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Tiểu Lộc hiện tại khẳng định đã rất muốn giết hắn, việc này lại hợp tâm ý của hắn, hắn còn sợ cô không tới!
Đường Thư Năm không chờ đợi lâu lắm, Tiểu Lộc rất nhanh liền tìm tới bệnh viện, việc này vừa làm cho Đường Thư Năm vừa sợ hãi lại vừa vui mừng.
Sợ hãi chính là, thủ đoạn truy lùng của Tiểu Lộc cao siêu như vậy, tốc độ nhanh như vậy, hắn nếu muốn chạy trốn để bảo vệ tính mạng là điều không thể!
Vui mừng chính là, năng lực Tiểu Lộc mạnh như vậy, chứng tỏ thân thể của cô có tố chất rất cường hãn, nếu hắn có thể trở nên giống cô, thì cánh tay sẽ phục hồi như cũ, tố chất thân thể cũng sẽ tăng lên, từ đó về sau hắn sẽ không sợ ai hết!
Bệnh viện rất nhỏ, chỉ còn có mấy người hộ lý đang ngồi trước cửa phòng bệnh đang buồn ngủ, bệnh viện cũng rất ít bệnh nhân, đa số phòng bệnh đều trống.
Trên hành lang đèn không phải rất sáng, nơi nơi đều là một mảng tái nhợt, thoạt nhìn có chút âm trầm khủng pố.
Tiểu Lộc nhẹ nhàng không tiếng động đi vào.
Có lẽ đối với người khác mà nói, nơi này hoàn cảnh rất dễ dàng làm cho người khác cảm thấy sợ hãi, nhưng là đối với Tiểu Lộc mà nói, cô từ trước tới nay không biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào!
Bệnh viện, nơi nơi đều tràn ngập nồng đậm mùi nước sát trùng, mà trong mùi này có hỗn hợp mùi máu.
Mùi trên mỗi người đều bất đồng, mùi máu mỗi người đều không giống nhau, chẳng qua hơi thở đó rất mỏng manh, khứu giác đó người bònh thường không thể nhận ra, mà khứu giác động vật rất nhạy, bọn chúng có thể phân biệt được mùi hương của chủ nhân, và những người xa lạ.
Khứu giác của Tiểu Lộc thuộc loại siêu nhân, thậm chí so với động vật còn nhanh nhạy hơn, cho nên cô mới có thể đuổi theo Đường Thư Năm, mà sẽ không nhầm được.
Đương nhiên, đây cũng là ở trong phạm vi nhất định thì Tiểu Lộc mới có thể phát huy tác dụng của khứu giác, truy tìm tung tích mục tiêu, nếu khoảng cách quá xa, ví dụ như nói Đường Thư Năm ở thành phố B, mà cô ở thành phố A, vậy thì khẳng định không thể truy lùng.
Huống chi hiện tại bọn họ ở cùng một địa phương, tìm được Đường Thư Năm rất dễ.
Trừ khi Đường Thư Năm trốn đến dưới lòng đất.
Tiểu Lộc dựa theo mùi máu thanh nhàn nhạt lan tỏa trong không khí kia, nhanh tróng cô liền tới tầng cao nhất.
Bệnh viện nhỏ này tổng cộng có mười bốn tầng, phía dưới chín tầng là phòng khám bệnh, năm tầng còn lại là phòng bệnh, bệnh viện này để nói đã là một bệnh viện rất nhỏ.
Tới mười bốn tầng, mùi máu đã trở nên rất nồng đậm, mà ở nơi này còn mang theo mùi hương thuốc mê nhàn nhạt.
Thật là không biết tự lượng sức mình!
Tiểu Lộc ở trong lòng cười lạnh, thế nhưng còn muốn dùng thuốc Me yao làm cô hôn mê! Cô đối nhưng mấy loại thuốc như vậy đều không có vấn đề gì, đừng nói là loại nồng đậm này, cho dù là là loại nặng gấp mười lần thì cô căn bản cũng sẽ không có việc gì.
Cô đẩy ra một gian phòng bệnh, chậm rãi đi vào.
Đường Thư Năm nằm ở trên giường bệnh, trên khuôn mặt tái nhợt tràn đầy hoảng sợ và tức giận, hắn lạnh giọng chất vấn: “Angel, sao cô lại theo tới đây?! Không phải đã đáp ứng tôi, chỉ cần tôi thả Cảnh Dật Nhiên, thì cô sẽ không tiếp tục đuổi giết tôi sao?! Lời nói của cô sao không có tí hiệu lực nào vậy!”
Tiểu Lộc nhìn hắn một cái, dùng ngữ khí đạm mạc nói: “Không phải mày vẫn luôn đang đợi tao sao? Nếu không, vì cái gì mà mày lại để lại dấu vết rõ ràng ngư vậy? Cố ý dẫn tao tới bệnh viện này, chắc là có vài chiêu gì đó đối phó với tao đi? Mê yao liền tính, đối vớii tao một chút hiệu quả cũng không có, thuốc mê có lẽ còn có thể có chút hiệu quả, bất quá lượng thuốc yêu cầu chỉ sợ cái bệnh viện nhỏ này không đủ.”
Đường Thư Năm kinh ngạc nhìn về phía cô, lúc sau chính là mừng như điên! Trên khuôn mặt tái nhợt của hắn lộ ra một lớp đỏ ửng không bình thường. H**g phấn đến nỗi phần tay bị cụt cũng không cảm giác được.
Hắn điên cuồng cười ha ha, cũng căn bản không cùng Tiểu Lộc lại vòng vo, dùng thần sắc tham lam nhìn chằm chằm Tiểu Lộc nói: “Tiểu nha đầu, đem bí mật thân thể cô nói cho tôi, có lẽ tôi cao hứng còn có thể tha cho cô một đường sống không chừng!”
Tiểu Lộc hơi hơi sửng sốt, theo sau mới ý thức được chính mình làm bại lộ một ít tin tức quan trọng.
Bất quá, cô không hề có hoảng loạn.
Trên thế giới này, người biết đến bí mật thân thể của cô cũng không nhiều, những người này, hoặc là vì ích lợi hoặc là xuất phát từ tình cảm, không dễ dàng sẽ đem bí mật của cô thông báo ra thiên hạ. Mà những người biết được bí mật thân thể cô mà muốn lợi dụng cô, hiện tại đã không còn một người nào sống.
Đường Thư Năm nếu phát hiện bí mật của cô, như vậy cô liền càng không thể buông tha cho hắn.
Tiểu Lộc đứng ở bên cạnh giường bệnh, dùng ánh mắt tự như giếng cổ không chút gợn sóng nhìn chằm chằm Đường Thư Năm, nhàn nhạt nói: “Nếu tao không nói thì sao?”
Khoảng cách gần như vậy, Đường Thư Năm thế nhưng không sợ Tiểu Lộc P0'p ૮ɦếƭ hắn chút nào, một chút sợ hãi cũng không có, tất cả đều là vẻ H**g phấn kích động!
“Nếu cô không nói, người vừa mới được cô cứu ra Cảnh Dật Nhiên, sẽ ૮ɦếƭ không toàn thây!”
“Nga? Vẫn là anh ấy?”
Tiểu Lộc ngữ khí rất bình đạm, hoàn toàn không có sự khẩn chương nào so với lần đầu tiên hắn uy hiếp.
Đường Thư Năm cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng là cụ thể không đúng chỗ nào thì hắn lại không thể nói, hắn đã đem mọi việc cẩn thận suy nghĩ một lần, cũng không có phát hiện chính mình có lỗ hổng chỗ nào.
Hắn bị cặp mắt to không rõ trắng đen của Tiểu Lộc nhìn chằm chằm đến có chút phát mao, trên mặt lại không có lộ ra nửa phần, vẫn kiêu căng ngạo mạn như cũ nói: “Đúng, chính là nó!”
“Mày muốn biết bí mật thân thể của tao?”
“Đúng..Mau nói, cô chỉ cần nói, Cảnh Dật Nhiên sẽ không sao!”
“Nga, không có gì, thể chất của tao quả thật khác với người thường, bởi vì máu trong thân thể tao tồn tại một loại virus, loại virus này có thể cho tao trở nên cường tráng giống như siêu nhân, cũng sẽ làm tao trở nên yếu ớt giống như đậu hũ, mày cũng muốn sao?”
Đường Thư Năm tự động xem nhẹ câu “Yếu ớt giống như đậu hũ”, hắn chỉ nghe được câu “Cường tráng giống như siêu nhân”!
Hắn thần sắc dữ tợn nói: “Tôi cucng muốn! Mau đem máu của cô cho tôi!”
Giọng nói của Tiểu Lộc một chút cũng không bị biểu tình dữ tợn của Đường Thư Năm làm ảnh hưởng, vẫn như cũ lãnh đạm mà thong dong: “Cho mày máu đương nhiên là không có vấn đề, bất quá, mày xác định không có yêu cầu nhiều lời? Trong tay mày trừ Cảnh Dật Nhiên,cũng không hề có ai khác nữa sao?”
Đường Thư Năm từ lúc muốn theo đuổi lực lượng cuồng nhiệt và thanh tỉnh thêm vài phần, nhưng hắn vẫn như cũ đoán không ý tứ của Tiểu Lộc, thuốc tê tiêm vào dây thần kinh ở tay giúp hắn ngăn sự đau đớn từ cánh tay, nhưng đồng thời cùn làm cho đại não của hắn tê mỏi.
Tư duy của hắn hiện tại đã cách xa sự linh hoạt và nhạy bén của hắn hằng ngày, hắn theo bản năng mà nói: “Trừ Cảnh Dật Nhiên ra, còn có ai?”
“Nga, thật ra cũng không có, vậy là tốt rồi. Tao xem mày kiêu ngạo như vậy, còn tưởng rằng mày lại chuẩn bị cái gì đâu, nếu không có, vậy thì hiện tại...."
Tiểu Lộc nói, liền giơ S***g trong tay lên, nhắm ngay trán của Đường Thư Năm, lạnh lùng nói: “Mày có thể ૮ɦếƭ!”
Viên đạn lạnh băng, mang theo tiếng gió bén nhọn, xuyên qua đầu Đường Thư Niên, ςướק đi mạng sống của hắn ta.
Hắn ta khó có thể tin trừng lớn đôi mắt, làm sao cũng không thể tưởng được, Tiểu Lộc dám nổ sứng với hắn ta!
Rõ ràng đã nói Cảnh Dật Nhiên đang ở trong tay hắn ta, cô ta sao lại không hề lo lắng, không hề cố kỵ!
Chẳng lẽ, trong lòng cô ta căn bản không có Cảnh Dật Nhiên?!
Cô ta giả bộ có tình cảm rất sâu đậm với Cảnh Dật Nhiên là để mê hoặc hắn ta?
Hay là nói, Cảnh Dật Nhiên hiện tại đã được người khác cứu đi thoát khỏi sự khống chế của hắn ta?
Vấn đề này, Đường Thư Niên vĩnh viễn không có cơ hội suy nghĩ cẩn thận.
Đầu đau đớn như bị xé rách rất nhanh liền kéo hắn ta vào bóng tối vô hạn, hắn ta sẽ không thể tỉnh lại.
Sau khi Tiểu Lộc bắn trúng, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới lúc Cảnh Dật Thần đã từng giết Cảnh Dật Nhiên, cô suy nghĩ một giây đồng hồ lại bắn thêm một phát vào tim Đường Thư Niên.
Như vậy ngay cả thần tiên cũng không thể cứu được chứ?
Tiếng S***g bén nhọn vang lên, kinh động đến thuộc hạ của Đường Thư Niên đang canh giữ ngoài cửa và toàn bộ người trong bệnh viện, nhưng mà, chờ bọn họ tiến vào trong phòng, trừ bỏ nhìn thấy hai vết đạn trên người Đường Thư Niên đã ૮ɦếƭ thì không có người thứ hai!
Chỉ là, cửa sổ vốn dĩ đã đóng chặt bị mở toang, tấm rèm màu trắng nhẹ nhàng tung bay, như là nhắc nhở bọn họ, hung thủ chính là từ nơi này trực tiếp nhảy xuống để chạy trốn.
Tiểu Lộc bước chân nhẹ nhàng ra khỏi bệnh viện, một đường chạy như bay về phía biệt thự mà Cảnh Dật Nhiên đang ở.
*** Đường Thư Niên, viên đá trong lòng cô rốt cuộc cũng rơi xuống.
Cô đã từng chấp hành vô số nhiệm vụ, giết vô số người, trước nay đều không thất thủ, kể cả về sau cô không tiếp tục làm sát thủ, cô cũng không muốn trong cuộc sống của mình có chút tiếc nuối nào.
Cô vẫn duy trì kỉ lục hoàn mỹ, làm sao có thể Đường Thư Niên phá hủy được.
Tiểu Lộc cố chấp tiếp tục đuổi giết Đường Thư Niên, trong đó có một nguyên nhân là giúp Cảnh Dật Thần, còn có một nguyên nhân khác là cô không muốn trong cuộc sống sát thủ của mình có sự thất bại.
Loại thất bại này, về sau sẽ quấy nhiễu cô, khiến cô cảm thấy khó chịu, chỉ có giết Đường Thư Niên, cô mới có thể chân chính từ bỏ thân phận sát thủ, mới có thể vẽ cho mình một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Về phần Cảnh Dật Nhiên, hắn hiện tại tuyệt đối an toàn, thuộc hạ của Đường Thư Niên sớm đã bị người của Cảnh Dật Thần khống chế, nói gì thì nói Đường Thư Niên bị mất một cánh tay, đầu óc cũng không còn tốt, hắn ta cũng không nghĩ, ở thành phố A nơi nơi đều là người của Cảnh Dật Thần, những thuộc hạ của hắn ta cũng không hề trung thành, sau khi bị bắt, ngược lại còn tranh nhau ra sức muốn giúp cho Cảnh Dật Thần.
Lúc Tiểu Lộc về đến nhà, trong phòng khách đang có hai người đàn ông cao lớn giằng co, Thượng Quan Ngưng ôm Cảnh Duệ ngồi một bên, trên khuôn mặt xinh đẹp là biểu cảm dở khóc dở cười, đôi mắt đen lúng liếng của Cảnh Duệ tò mò nhìn chằm chằm hai người đàn ông, “A a a” nói không ngừng, thoạt nhìn giống như khuyên can, tuy rằng là ngôn ngữ sao hỏa không ai có thể hiểu được.
Vừa thấy cô tiến vào, Thượng Quan Ngưng lập tức ôm Cảnh Duệ đứng lên: “Tiểu Lộc, cô cuối cùng đã trở lại, nếu còn không về hai người này sẽ đánh nhau mất!”
Cảnh Duệ nhìn thấy Tiểu Lộc, cũng không sợ người lạ, “A a a” nói chuyện với cô, giống như học theo dáng vẻ của mẹ cáo trạng với cô.
Tiểu Lộc còn không kịp nói chuyện, Cảnh Dật Nhiên liền nhanh chóng vọt qua, giữ chặt cô nhìn từ trên xuống dưới, sau khi xác định cô không hề bị thương, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Tiểu Lộc tùy ý hắn nắm tay mình, nói câu “Em không có việc gì” sau đó cô liền quay đầu nhìn Cảnh Dật Thần, nhàn nhạt nói: “Nhiệm vụ hoàn thành, mục tiêu đã ૮ɦếƭ.”
Cảnh Dật Thần nao nao, gật đầu nói: “Tốt.”
Hắn chỉ nói một chữ, trên mặt cũng không có biểu tình ngạc nhiên hay mừng rõ gì, Cảnh Dật Nhiên lập tức không chịu được.
“Cảnh Dật Thần, anh đây là có thái độ gì? Người phụ nữ của tôi liều ૮ɦếƭ đi *** cho anh, kém chút nữa mất cả mạng sống, anh chỉ nói một chữ cho có lệ?! Anh đúng là không có lương tâm!”
Cảnh Dật Thần nghe hắn nói “Người phụ nữ của tôi” rất nhiều lần, cũng không cảm thấy kinh ngạc, Thượng Quan Ngưng vẫn là lần đầu tiên nghe Cảnh Dật Nhiên xưng hô với Tiểu Lộc như vậy, không khỏi kinh ngạc nhìn Tiểu Lộc.
Mà khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Tiểu Lộc lại không có biểu tình gì, cô giống như đã sớm quen với cách xưng hô này của Cảnh Dật Nhiên.
Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn Cảnh Dật Nhiên, đạm mạc nói: “Như thế nào, còn cần tôi phát cúp và bằng khen cổ vũ cô ta sao? Cô ta đang ở trong nhà trẻ hay sao?”
Thái độ của hắn lạnh lùng không chút để ý, nghiêm trọng K**h th**h Cảnh Dật Nhiên, khiến hắn ta tức giận tới mức khuôn mắt đỏ bừng, tròng mắt sắp rớt ra.
“Anh còn ở chỗ này nói mát! Chính anh vô dụng, giết không được họ Đường khốn kiếp kia, phải để người phụ nữ của tôi đi giết, anh chính là tên khốn kiếp! Về sau anh tránh xa người phụ nữ của tôi một chút, cô ấy về sau sẽ không bán mạng cho anh nữa!”
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt nói: “Angel là sát thủ đứng thứ hai toàn thế giới, đi giết một mình Đường Thư Niên vẫn còn dư giả. Tôi là cố chủ, đương nhiên không cần tự mình ra tay, nếu không mời sát thủ để làm gì? Cô ta cũng có thể lựa chọn không đi, trước nay tôi đều không có ép cô ta. Cô ta đi giết Đường Thư Niên, là vì cảm thấy hổ thẹn muốn đền bù cho Cảnh gia mà thôi.”
“Tôi cũng có thể nói cho cậu biết, chỉ giết Đường Thư Niên, căn bản không đền bù số tiền kếch xù mà Cảnh gia hao phí mấy năm nay, huống chi, lúc trước cô ta làm vệ sĩ cũng không tốt, làm vợ cùng con tôi rơi vào tay người không biết liêm sỉ nào đó, buộc cô ấy nhảy xuống biển, làm hại cô ấy sinh non. Vệ sĩ như vậy, có thể sống đến bây giờ, tôi đã rất nhân từ!”
Chuyện khác, Cảnh Dật Thần có thể không để trong lòng, nhưng Tiểu Lộc đã từng thất trách, làm hắn cực kì thất vọng cùng tức giận, lúc trước nếu không phải hắn tín nhiệm Tiểu Lộc như vậy, đổi người khác bảo vệ Thượng Quan Ngưng, cô sẽ không xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không phải chịu nhiều khổ sở như vậy.
Lấy tính cách của hắn, không *** Tiểu Lộc, mà chỉ đuổi cô đi, thật sự đã hạ thủ lưu tình, hiện tại muốn hắn khen thưởng Tiểu Lộc, của nhỏ cũng không có!
“Việc kia không liên quan đến Tiểu Lộc!”
Nhắc tới việc làm hại Thượng Quan Ngưng nhảy xuống biển, Cảnh Dật Nhiên có chút chột dạ, nhưng hắn quyết không cho phép Cảnh Dật Thần đem trách nhiệm đẩy hết lên trên người Tiểu Lộc!
“Việc kia là trách nhiệm của tôi, anh nói Tiểu Lộc làm gì! Người nào làm người đó chịu, huống chi anh đã báo thù, chuyện này coi như xong! Hiện tại Tiểu Lộc vì giúp anh ***, bị thương, còn kém chút nữa mất mạng, không phải anh nên bồi thường cô ấy một chút sao?”
Thượng Quan Ngưng nhìn hai người lại giương cung bạt kiếm, không khỏi bắt đầu thấy đau đầu.
Trước khi Tiểu Lộc trở bề, hai người đã cãi nhau túi bụi, Cảnh Duệ không rõ nguyên do, vui vẻ kêu theo bọn họ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc