Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 456

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Đường Thư Niên suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên nói: “Cô cũng phải cam đoan, cam đoan sau khi tôi thả Cảnh Dật Nhiên ra, kiếp này không bao giờ đuổi giết tôi!”.
Ở giới sát thủ, bình thường sát thủ hứa hẹn rất hữu hiệu, bọn họ chưa bao giờ ký kết hiệp nghị *** gì với chủ tử, bởi vì bọn họ sẽ không tùy ý lộ diện, bình thường đều là thông qua điện thoại ký kết hiệp nghị bằng miệng mà thôi, nhưng mà hiệp nghị qua miệng đều rất hữu hiệu, tuyệt đại đa số sát thủ sẽ không tùy ý vi phạm, nếu không sau này khẳng định khó có thể nhận được nhiệm vụ.
Tuy Đường Thư Niên không hoàn toàn tin tưởng Tiểu Lộc, nhưng nếu đã hứa hẹn bằng miệng cũng tốt hơn là không làm gì cả, bởi vì sát thủ đứng đầu, càng coi trọng lời hứa hơn.
Danh dự của Angel ở giới sát thủ rất tốt, cô chưa bao giờ xuất hiện tình huống thất hứa.
Lần trước Tiểu Lộc đồng ý quá nhanh làm cho trong lòng Đường Thư Niên nghi ngờ, lúc này đây, cô do dự thật lâu, mới nói ra một câu: “Anh thả hắn, tôi sẽ không giết anh”.
Đường Thư Niên có được lời hứa của Tiểu Lộc, hơn nữa nhìn thấy cô do dự lâu như vậy, rốt cuộc trong lòng hơi tin tưởng.
“Tôi muốn nói điện thoại với Cảnh Dật Nhiên”.
Lúc này Đường Thư Niên không do dự nữa, trực tiếp để cho thuộc hạ bấm gọi điện thoại.
Chờ hắn an toàn, có thể để thuộc hạ giả bộ thả Cảnh Dật Nhiên ra, tất cả mọi người đều mai phục ở bên người hắn, nếu Tiểu Lộc không chịu tuân thủ lời hứa truy giết hắn, như vậy Cảnh Dật Nhiên lại bị bắt, hắn trở thành một cái dù tốt nhất!
Còn có Thượng Quan Ngưng, hiện tại hắn ở trong nước đã rất nguy hiểm, sắp tới hắn sẽ chạy trốn ra nước ngoài, chẳng qua, đương nhiên hắn không thể đi một mình, hắn muốn dẫn Thượng Quan Ngưng cùng đi!
Cô gái hắn si mê như vậy, sao hắn có thể bỏ qua đây?
Hơn nữa mang cô đi, Cảnh Dật Thần khẳng định sẽ vô cùng phẫn nộ thống khổ, nửa đời sau của hắn, nhất định sẽ sống trong hối hận và cừu hận!
Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, khi Cảnh Dật Nhiên nghe được giọng nói của Tiểu Lộc, kinh ngạc một lúc lâu.
Bởi vì đám người trước mắt đưa hắn đến nơi này, đã hơn ba giờ, nhưng vô luận hắn hỏi thăm thế nào, những người này cũng không chịu nói là ai phân phó bọn họ đến.
Cảnh Dật Nhiên vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng Dương Mộc Yên phát hiện chuyện hắn hợp tác với Cảnh Dật Thần, đang muốn mạng của hắn, kết quả phát hiện căn bản không phải.
Hắn căn bản thật không ngờ, Cảnh Dật Thần gióng trống khua chiêng tới thành phố B bắt Đường Thư Niên, mà Đường Thư Niên lại ở thành phố A! Nơi này hoàn toàn thuộc về phạm vi thế lực của Cảnh Dật Thần, dù cho người khác không ở thành phôa A, hành tung của Đường Thư Niên cũng rất dễ bại lộ.
Để cho Cảnh Dật Nhiên cao hứng là, Tiểu Lộc thật sự còn sống!
Này với hắn mà nói, là tin tức tốt nhất!
Nhưng mà, Tiểu Lộc hỏi vị trí cụ thể của hắn ngay bây giờ là làm khó cho hắn.
Hắn căn bản là không biết làm sao, nhưng có thể khẳng định vẫn ở trung tâm khu phố thành của phố A như trước, bởi vì thời gian hắn bị người che kín mắt đưa đến đây không lâu lắm.
Hắn đại khái nói hoàn cảnh một chút, Tiểu Lộc nhân tiện nói: “Được, tôi đã biết, chờ ở chỗ đó, tôi lập tức qua tìm anh”.
Tuy Cảnh Dật Nhiên vui vẻ vì Tiểu Lộc còn sống, cũng thật cao hứng vì có thể rời khỏi chỗ quỷ quái này, nhưng hắn là một người đàn ông, cần phụ nữ tới nghĩ cách cứu viện, trong lòng hắn vô cùng nặng nề.
Rất nhiều chuyện của hai người bọn họ, sao luôn ngược lại?
Bình thường hắn đều làm những chuyện mà phụ nữ nên làm, mà Tiểu Lộc lại làm những chuyện mà đàn ông nên làm!
Cảnh Dật Nhiên còn đắm chìm trong cảm xúc ngượng ngùng vì cần phụ nữ tới cứu, không ngờ phát hiện Tiểu Lộc đã đứng trước mặt hắn!
Hắn kinh ngạc ngay cả một đôi mắt đào hoa hẹp dài cũng trợn tròn!
Nhanh như vậy đã tới rồi?! Không có khả năng!
Đường Thư Niên dùng sức dụi mắt, sợ mình đang nằm mơ.
Nhưng chờ hắn lại mở mắt ra, thấy Tiểu Lộc vững vàng đứng ở trước mặt hắn như cũ, dùng một loại ânh mắt thân thiết chưa bao giờ có nhìn hắn.
Thật sự đến đây!
Này cũng quá nhanh đi? Chẳng lẽ vừa rồi cô ở dưới lầu? Nếu không sao có thể vài phút đã đứng trước mặt hắn!
Những thuộc hạ của Đường Thư Niên trông chừng Cảnh Dật Nhiên, còn chưa kịp đi, chỉ thấy một cơn gió mạnh thổi qua, trong phòng bỗng có thêm một cô gái!
Mọi người giật nảy mình!
Cô gái này rốt cuộc là người hay quỷ?! Tốc độ quỷ mị như vậy, mái tóc dài màu đen rối tung, sắc mặt trắng dọa người, trên người còn có một vệt máu lớn đã khô cạn!
Đừng nói đây là nữ quỷ vừa thức tỉnh, đi ra ngoài hút máu nha!
Trong phòng lâm vào quỷ dị tĩnh mịch, vài giây sau liền bộc phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, đám tráng hán mà Cảnh Dật Nhiên không bì nổi vừa rồi, hiện tại giống như thấy quỷ, thét chói tai chạy ra ngoài cửa.
Bọn họ đã sớm quên yêu cầu của Đường Thư Niên, chạy trốn mất dạng ở bên ngoài.
Cô gái sắc mặt trắc bệch dọa người vừa rồi, cho dù không phải quỷ, vậy tuyệt đối cũng không phải người bình thường, tất cả bọn họ cảm thấy tốc độ quỷ mị kia căn bản không thuộc loài người!
Một phút đồng hồ, tất cả mọi người liền biến mất không thấy.
Tiểu Lộc thấy tất cả mọi người vô cùng thức thời rời khỏi, có chút vừa lòng gật gật đầu.
Không sai, chạy rất nhanh, đỡ mất công cô bỏ sức lực ra ***.
Cảnh Dật Nhiên giờ phút này còn đứng ở bên cửa sổ, bởi vì hắn luôn muốn uy hiếp bằng cách nhảy lầu, mà một đám người đàn ông khỏe mạnh, khi nhìn vào mắt hắn thấy hắn nhìn cô gái như là nhìn thấy một mỹ nữ tuyệt sắc, làm cho cả người bọn họ sợ hãi.
Hắn nhảy xuống từ trên cửa sổ, bước nhanh đến bên người Tiểu Lộc, một tay ôm lấy cô vào trong lòng mình.
“Em không có việc gì, thật tốt quá! Làm tôi sợ muốn ૮ɦếƭ, tôi còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại em nữa!”.
Mấy ngày nay Cảnh Dật Nhiên ăn không ngon ngủ không yên, luôn nhớ thương Tiểu Lộc, sợ cô có cái gì ngoài ý muốn, hiện tại nhìn thấy cô êm đẹp đứng trước mặt mình, rốt cuộc trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra.
Tiểu Lộc nhẹ nhàng đẩy hắn ra, cao thấp liếc mắt đánh giá một cái, nhẹ giọng hỏi:
“Anh không bị thương tổn gì chứ?”.
Cảnh Dật Nhiên lắc đầu, nói: “Không có, bọn họ sợ tôi nhảy lầu, không ai dám bước đến, biện pháp này của tôi thật đúng là dùng rất tốt”.
Hắn nói xong, rất nhanh liền chú ý tới sắc mặt tái nhợt và vết máu đã khô trên người Tiểu Lộc.
Trong lòng hắn có từng đợt cơn đau nhè nhẹ, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, lại làm cho hắn vô cùng khó chịu.
“Có phải em bị thương đúng không? Có nghiêm trọng không? Tôi mang em đi bệnh viện!”.
Cảnh Dật Nhiên nói xong, muốn kéo Tiểu Lộc đi.
Tiểu Lộc nhẹ nhàng giãy tay hắn, đứng ở tại chỗ không hề động: “Tôi không sao, bây giờ không thể đi bệnh viện, tôi cần giết mục tiêu của tôi trước”.
Cảnh Dật Nhiên không ngờ cô còn muốn đi giết Đường Thư Niên, lập tức nổi giận, bực tức nói: “Em không muốn sống nữa! Giết hắn em được lợi gì? Em ngốc sao? Họ Đường là kẻ thù của Cảnh Dật Thần, với em thì không phải, tôi không cho phép lại mạo hiểm! Về sau cũng không cho đi *** nữa! Theo tôi tới bệnh viện, sắc mặt em trắng như vậy, khẳng định chảy rất nhiều máu, em cần truyền máu!”.
Từ sau khi khả năng *** của cô được phát hiện ra, trước nay đều không có người nói như vậy với Tiểu Lộc.
Tất cả mọi người để yêu cầu cô đi ***! Cô thích hợp để ***, cô am hiểu ***, cô cần phải ***!
Không ai sợ cô mạo hiểm, không ai lo lắng cô bị thương, cũng không có ai vì sự an nguy của cô mà ngăn cản cô ***.
Cô là một cỗ máy *** không biết mệt mỏi, trời sinh là để ***, có lẽ bị người khác nói quá nhiều, có lẽ bởi vì *** mang đến cho cô cảm giác thành công, chính cô cũng cảm thấy, cô đi *** là theo lẽ thường.
Cảnh Dật Nhiên tức giận làm trong lòng Tiểu Lộc cảm thấy ấm áp.
Có một người đau lòng cô như vậy, không muốn cô đi mạo hiểm, chẳng nghĩ đến cô có thực lực mạnh mẽ, ở trong mắt hắn, có lẽ cô chỉ là một cô gái bình thường cần được bảo vệ.
Giọng nói của Tiểu Lộc dịu dàng hơn rất nhiều: “Chúng ta yêu cầu sự bảo vệ của Cảnh gia, nếu Cảnh Dật Thần xảy ra chuyện gì, Cảnh Trung Tu khẳng định sẽ không che chở em. Hơn nữa, em nợ Cảnh gia quá nhiều, em cũng không có gì để báo đáp, thay Cảnh Dật Thần giải quyết vấn đề phiền toái này, là lẽ thường phải làm như vậy, cũng là giá trị của em, trừ bỏ ***, em cũng không thể làm chuyện gì khác.”
“Lấy thực lực của Cảnh gia, bọn họ thậm chí có thể mời đệ nhất sát thủ và đệ tam sát thủ đồng thời ra tay *** Đường Thư Niên. Hai người đó liên kết lại thì em cũng không phải là đối thủ của họ. Nhưng một khi Cảnh gia mời bọn họ, hiệp nghị lần trước của Cảnh gia với tổ chức sát thủ sẽ lập tức mất hiệu lực, em phải trở về tiếp tục làm sát thủ một lần nữa.”
Cảnh Dật Nhiên làm sao không biết quy củ đó!
Tiểu Lộc đã sớm đã nói qua với hắn, Cảnh gia vì cô, đã từng cùng tổ chức sát thủ đề ra hiệp nghị, nếu không phải Cảnh Trung Tu có quan hệ rất tốt với những lãnh đạo của tổ chức sát thủ, cô cen bản không thể rời khỏi tổ chức sát thủ dễ dàng như vậy.
Tổ chức sát thủ đã tồn tại mấy trăm năm, quy tắc bên trong đã càng ngày càng khắc nghiệt, người có thể rời khỏi càng ngày càng ít hơn, tính cả Tiểu Lộc, tổng cộng cũng chỉ có năm người có thể vượt qua!
Nhưng Cảnh Dật Nhiên quá mức lo lắng cho sự an nguy của Tiểu Lộc, đã sớm đem những quy củ đó quên hết không còn chút nào.
Hắn hận Đường Thư Niên, hận tổ chức sát thủ gì đó kia!
Nhưng mà hắn hận nhất, vẫn là chính mình! Hắn hận chính mình quá vô dụng!
Nếu lúc trước hắn có thể trực tiếp *** Đường Thư Niên, hiện giờ Tiểu Lộc làm sao còn phải bị thương!
Nếu hiện tại hắn có được thế lực khổng lồ hoặc là võ nghệ cao siêu, Tiểu Lộc sẽ không phải ra tay giết Đường Thư Niên.
Cảnh Dật Nhiên một lần nữa ôm Tiểu Lộc vào trong ***, cúi đầu hung hăng nói: “Em không được đi, muốn giết thì để anh đi! Còn không phải chỉ là một Đường Thư Niên sao? Anh cũng không tin giết không được hắn!”
Tiểu Lộc bỗng nhiên cười cười, vươn tay ôm lấy eo hắn, dùng giọng dễ nghe nói: “Đường Thư Niên này có chút đặc biệt, thủ đoạn bảo vệ mạng sống nhiều không kể xiết, hắn ta là người duy nhất em thấy có thể trốn thoát. Kể cả em cũng không giết được hắn, anh đi càng không được. Hơn nữa em cũng không muốn anh mạo hiểm, không nghi ngờ gì tối nay hắn ta sẽ phải ૮ɦếƭ. Nhưng mà……”
“Nhưng mà cái gì?”
Tiểu Lộc cười nói với hắn: “Nhưng mà, có khả năng anh sẽ phải ngủ một chút.”
“Cái gì, Tiểu Lộc, em dám! Em không thể……”
Cảnh Dật Nhiên còn chưa nói xong, cả người liền mềm mại ngã xuống trên người Tiểu Lộc.
“Rất xin lỗi, em phải lập tức đuổi theo hành tung của Đường Thư Niên, chậm chút nữa sẽ không kịp, lát nữa sẽ đưa anh về nhà.”
Tiểu Lộc ném kim tiêm đã không còn thuốc mê, khiêng Cảnh Dâth Nhiên lên, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
……
Thuốc mê trên người Đường Thư Niên dần dần mất đi tác dụng, chỗ cánh tay bị cụt kịch liệt đau đớn Tra t** mỗi dây thần kinh của hắn ta.
Cái loại đau đớn xuyên tim này, làm hắn hận không thể trực tiếp ૮ɦếƭ đi!
Thuộc hạ của hắn ta lại xe chạy băng băng trên đường nhanh chóng chạy về phí bệnh viện, Đường Thư Niên vẫn thấy quá chậm, không ngừng nói lái nhanh hơn chút.
Chỗ tay bị đứt, bởi vì hắn ta hoạt động quá nhiều lại bắt đầu chảy máu, tay áo trống rỗng đã nhiễm đỏ hơn phân nửa.
Đã không có cánh tay phải, Đường Thư Niên đau đớn muốn ૮ɦếƭ, hiện tại chỉ cần hắn ta nhìn thấy người ta có hai cánh tay, sẽ hận đến nghiến răng nghiến lợi, muốn chặt bỏ cánh tay phải của tất cả mọi người, làm tất cả mọi người giống hắn ta, biến thành tàn phế!
Xe chưa đi được bao xa, Đường Thư Niên đã nhận được điện thoại của thuộc hạ, báo cáo tình huống bên phía Cảnh Dật Nhiên.
Trong lòng tên thuộc hạ run sợ, hỗn loạn báo cáo lại, Đường Thư Niên đã hiểu được, Tiểu Lộc chỉ tốn vài phút đồng hồ, từ tiểu khu Lệ Cảnh đã chạy đến tòa nhà cách mấy cây số kia!
Chuyện này không có khả năng!
Lái xe cũng không được, ngồi trực thăng lại có khả năng!
Cô ta rốt cuộc có phải là người hay không?!
Lần trước lúc cô ta ở dưới lòng đất đối chọi với mấy trăm người, liền biểu hiện ra sức chịu đựng cùng thể lực khác xa người thường, nhưng cũng không có bày ra loại tốc độ yêu nghiệt như vậy.
Một người có sức lực lớn là rất bình thường, có một ít người xác thật trời sinh có thể chịu được sự đánh đập và biết đánh nhau, Tiểu Lộc là sát thủ, tuy rằng biểu hiện có chút khiến người khác kinh ngạc, nhưng cũng không phải quá khó để tiếp thu, đứng thứ hai thế giới, cô ta khẳng định có chỗ đặc biệt.
Nhưng mà mới qua vài phút, vượt qua mấy cây số, căn bản không phải một người thường có thể làm được!
Hơn nữa, *** có uy lực lớn nhất có thế đánh sập toàn bộ đường hầm trung tâm thương mại dưới lòng đất ở thành phố B, lại không thể nổ ૮ɦếƭ cô ta!
Thậm chí cả người cô ta cũng không có vết thương trí mạng nào!
Việc này thật sự quá quỷ dị!
Đường Thư Niên không tin quỷ thần, hắn ta làm việc ác nhiều như vậy, cũng không gặp tiểu quỷ tới cửa đòi mạng hắn ta.
Tiểu Lộc chắc chắn là người, chẳng qua, trên người cô ta khẳng định ẩn dấu một bí mật rất lớn!
Đường Thư Niên suy đoán, bí mật này, khẳng định có thể từ căn bản cải tạo thân thể của loài người, nâng cao tất cả các chức năng của cơ thể, nếu không lực lượng và tốc độ của Tiểu Lộc không có khả năng đạt tới trình độ này!
Nếu, hắn ta có thể bắt được bí mật này, cánh tay bị mất của hắn ta có thể sẽ mọc trở lại!
Tưởng tượng ra khả năng này, Đường Thư Niên H**g phấn đến mức đôi mắt cũng đỏ lên!
Hắn vốn dĩ rất sợ hãi Tiểu Lộc đến đây, nhưng mà hiện tại, hắn lại cực kì hy vọng Tiểu Lộc đến đây.
Hắn ta muốn bắt được Tiểu Lộc, khám phá bí mật trên người cô ta!
Bệnh viện Mộc thị là bệnh viện tư nhân tốt nhất thành phố A, nhưng Đường Thư Niên khẳng định sẽ không lựa chọn đến bệnh viện Mộc thị chữa trị, bệnh viện Mộc thị có quan hệ chặt chẽ với Cảnh Dật Thần, đến đó không khác gì tìm ૮ɦếƭ.
Hắn ta tìm một bệnh viện nhỏ không đáng chú ý, dù sao vết thương nghiêm trọng trên người hắn ta đã được xử lí tốt, hiện tại miệng vết thương chỉ cần băng bó và tiêm thêm thuốc mê, bệnh viện nào cũng có thể xử lí được.
Hiện tại chỉ sợ Cảnh Dật Thần đang từ thành phố B chạy về thành phố A, trước khi hắn trở về Đường Thư Niên phải bắt được Tiểu Lộc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc