Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 448

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Cảnh Dật Thần lại không cho là đúng, ngoại trừ Thượng Quan Ngưng, những người khác có bị ép buộc hay không, hắn mặc kệ.
“Mộc Thanh cũng không phải đến để làm việc, đời trước hắn thiếu nhân tình của anh, đời này cũng thiếu không ít, nếu không sao hắn có thể chịu khó chạy đến chỗ chúng ta? Em đừng đồng tình với hắn. Hơn nữa, anh còn tận hết sức giúp hắn theo đuổi phụ nữ, đây chình là nhân tình lớn bằng trời. Bằng không chỉ bằng tính cách không quả quyết của hắn, cả đời này Triệu An An cũng không có khả năng thay đổi rồi gả cho hắn!"
Thượng Quan Ngưng nghe hắn nói hợp tình hợp lý như vậy, nhất thời nở nụ cười.
Đợi đến chạng vạng, Triệu An An “sẽ không thay đổi” vội vã đến đây.
Làm giáo viên và làm hiệu trưởng hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, nhưng độ khác nhau của nó cực nhỏ!
Làm giáo viên trên cơ bản chỉ cần lên lớp là được rồi, thời điểm không có lớp toàn bộ thời gian đều là của cô, muốn đi chỗ nào thì đi, căn bản không có ai quản, trước giờ Triệu An An không bao giờ coi trọng kiểm tra đánh giá, thời điểm cô làm giáo viên, quả thật rất thoải mái.
Nhưng làm hiệu trưởng lại không giống vậy, cô mấy ngày nay liên tục họp, nghe báo cáo, xem tất cả tư liệu về giáo sư, các số liệu và tin tức quen thuộc của trường học, vạn nhất có người hỏi X có bao nhiêu học sinh, bao nhiêu giáo sư, có bao nhiêu khoa dạy học, chiếm diện tích bao nhiêu, có các hạng mục nghiên cứu khoa học nào, cô làm hiệu trưởng mà không biết, nhất định sẽ bị người cười đến rụng răng!
Cô vốn dĩ không muốn đến X làm hiệu trưởng, tất cả mọi người biết cô dựa vào quan hệ tiến vào trường học, tất cả mọi người gặp mặt cô rất là cung kính, sau lưng lại nói nhỏ khinh thường cô.
Triệu An An tức đến nghiến răng nghiến lợi, thề nhất định phải làm một hiệu trưởng tốt, nhất định phải làm cho X phát triển hơn trước kia, làm cho những người khinh thường cô biết, anh của cô lựa chọn cô không hề sai chút nào, cô rất là lợi hại!
Có áp lực thì có động lực, Triệu An An gần đây ngay cả ngủ cũng không ngủ, mỗi ngày trời chưa sáng đã rời giường, ban đêm đã khuya mới ngủ, ngay cả thời điểm ăn cơm trong tay cũng cầm các loại tư liệu về trường học, vừa nhìn vừa ăn.
Làm hai mẹ con Triệu bà ngoại và Triệu Chiêu cả kinh không kém, đều thấy Triệu An An như là biến thành người khác!
Cô từ nhỏ đến lớn, đều là tính tình năng động, chuyện gì cũng chỉ nhiệt tình có ba phút, nếu không có chút thông minh nho nhỏ, thành tích của cô sao có thể ở mức trung bình, thỏa mãn đếm ngược!
Đương nhiên Triệu An An biết bà ngoại và mẹ rất kinh ngạc, nhưng cô không quan tâm bọn họ ra sao, mỗi ngày đi sớm về trễ, lấy ra hơn mười hai phần sức mạnh, thề muốn làm cho tất cả mọi người rớt hư kính mắt.
Chẳng qua, cô ngay cả thi vào trường cao đẳng cũng là qua loa cho có lệ, căn bản là không chú tâm học, hiện tại mỗi ngày đều phải nhét này nọ, đầu óc bị gỉ thật lâu giờ được mài ra, làm cho cô có chút thống khổ, hơn nữa ngày nào cô cũng phải tươi cười khéo léo nhất ứng phó với đủ loại người muôn hình muôn vẻ, mệt đến nổi cô gầy đi một vòng.
Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần gặp chuyện không may, trong nhà không ai nói cho cô, thẳng cho tới hôm nay trường học có hai học sinh tranh giành người yêu, trong đó có một người đánh người kia trọng thương bị cảnh sát đưa đi, cô gọi điện thoại tìm Trịnh Kinh hỗ trợ, thế mới biết bọn họ gặp chuyện không may.
Thượng Quan Ngưng nhìn thấy Triệu An An, hoảng sợ, bởi vì cô gầy đi rất nhiều, ngay cả cằm mượt mà cũng thay đổi, thành khuôn mặt hạt dưa tiêu chuẩn, xinh đẹp cực kỳ.
Hơn nữa cô mặc một bộ trang phục công sở màu đen, trên người là áo sơ mi trắng và tây trang nhỏ màu đen, dưới dĩ nhiên là một cái váy âu phục dài đến gối, còn chân chính là giày cao gót màu đen mà nhất định cô chưa bao giờ mang!
Thượng Quan Ngưng cả kinh đến cằm rơi xuống!
Cô muốn Cảnh Dật Thần an bài Triệu An An đến một địa vị cao, lợi dụng áp lực của dư luận tôi luyện tính tình của cô một chút, nhưng thay đổi này hình như quá lớn đi!
Nếu như không phải gặp trên đường, căn bản cô không nhận ra!
“Cái kia, An An, sao cậu lại mặc váy? Không phải cậu nói, mặc váy sẽ không đi đường được sao? Còn có, giày này là sao? Sao cậu không mang giày thể thao?”.
Thượng Quan Ngưng thấy mình có chút cà lăm, kỳ thật cô muốn hỏi Triệu An An sao lại gầy nhiều như vậy, nhưng lời nói đến bên miệng, hỏi cũng là váy và giày.
Này thật sự không thể trách cô, bởi vì gầy là bình thường, nhưng mặc váy và giày cao gót hoàn hoàn không phải là tác phong của Triệu đại tiểu thư nha!
Thượng Quan Ngưng không hỏi còn tốt, vốn dĩ Triệu An An vẫn duy trì bộ dáng hiệu trưởng nghiêm cẩn lại trang trọng, Thượng Quan Ngưng vừa hỏi, cô lập tức lộ nguyên hình.
Triệu An An đá rơi giày cao gót xuống, xích chân ngồi ở bên giường, nhe răng trợn mắt oán giận nói: “Cái gì mà giày, này rốt cuộc là người Biến th' nào phát minh ra giày cao gót hại phụ nữ chúng ta! Mang vài ngày, trên chân đều là bọt nước, đau ૮ɦếƭ bà đây!”.
Thượng Quan Ngưng cúi đầu vừa thấy, quả nhiên hai chân xinh đẹp có bọt nước nhỏ sáng lấp lánh, bên cạnh ngón út còn có dấu vết hồng hồng, hẳn là bọt nước mấy ngày trước xẹp xuống để lại dấu.
Thượng Quan Ngưng có chút đau lòng, cô lấy thuốc mỡ trong nhà ra, dùng tăm bông cẩn thận bôi cho Triệu An An xong, cười nói: “Như vậy em còn mang? Xem ra lời nói không thích trước kia đều là gạt người thôi!"
Thượng Quan Ngưng không chê cô, ngược lại bôi thuốc mỡ cho chân cô, làm cho trong lòng Triệu An An ấm áp, vẫn là bạn thân của cô tốt nhất!
Nếu lúc đầu cô biết, bạn thân tốt nhất là đầu sỏ gây nên chuyện cô vào trường học rèn luyện, không biết cô có tức hộc máu hay không.
Nhưng hiện tại cô không biết, chỉ tưởng rằng Cảnh Dật Thần không thích cô chơi bời lêu lổng cả ngày, cho nên mới an bài nhiệm vụ có yêu cầu cao độ như vậy.
Cô vô cùng vui vẻ rút chân lại, trợn trắng mắt nói: “Giày cao gót này, ai thèm mang đâu! Mình vốn muốn tìm một đôi tương đối thấp, thật không biết những bà già dạy ở trường học mang giày 10cm sao có thể chạy nhanh như vậy!”.
Trên chân thuốc mỡ lành lạnh, cảm giác nóng rực dần giảm bớt, Triệu An An thư thư phục phục trực tiếp nằm lên giường lớn của Thượng Quan Ngưng, miệng vẫn oán giận như cũ.
“Nhưng cậu không biết, lúc đầu mình đi học, mặc quần và giày đế bằng, bị những người kia chê cười, tới thành phố tham gia hội nghị của bộ giáo dục, cũng bị người ta kiếm chuyện, thật là ăn no rững mỡ, ai nhìn mình cũng không vừa mắt, nhất định phải tìm điểm xấu trên người mình mới bỏ qua!”.
Thượng Quan Ngưng bật cười, vươn tay nắm khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô nói: “Triệu hiệu trưởng, ngài xinh đẹp quá sẽ rước lấy nhiều ghen tỵ nha!”.
“Hứ, bọn họ không phải ghen tị mình xinh đẹp! Bọn họ ghen tị tuổi còn mình còn trẻ đã làm hiệu trưởng, ghen tị người chống lưng mình ghê gớm hơn bọn họ!”.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Triệu An An một chút cũng không ngốc, những người đó tìm chuyện về việc dung mạo không có chút quan hệ nào, với lại cô cũng không cảm thấy mình xinh đẹp tới mức làm cho mọi người phải phẫn nộ.
“Hừ, đừng cho là tớ không biết, bọn họ đều ở sau lưng chỉ chỉ trỏ trỏ tớ, lại còn nói tớ được người khác bao dưỡng! Bọn họ đúng là mắt chó! Bọn họ được bao nuôi, chẳng lẽ liền nói người khác cũng bị bao? Tớ có một người anh vạn năng, bọn họ không có, cho nên ghen ghét ૮ɦếƭ! Những người đó trình độ kém như vậy, Còn không biết xấu hổ nói tớ? Thật không biết xấu hổ!”
“Bọn họ không phải thích soi tật xấu của tớ sao? Tớ đây sẽ khiến cho bọn nhọ soi không ra tật xấu, một đám đàn bà cả ngày đều chỉ biết ở đó khua môi múa mép, nói dung nhan tớ không chuẩn, không có bộ dáng của hiệu trưởng! Không phải chỉ là mặc váy đi giày cao gót sao? Bà ngoại đây liền mặc cho bọn họ xem!”
Thượng Quan Ngưng rốt cuộc cũng bừng tỉnh, hóa ra Triệu An An là bị K**h th**h!
Các cô đều có tính cách gần giống nhau, tỉ dụ như rất ghét phiền toái, rất thích mọi việc đơn giản.
Triệu An An khẳng định là bị những người đó dây dưa phát sợ, mới muốn mặc váy đeo giày cao gót để lấp kín miệng bọn họ.
Rốt cuộc hiện tại cô ấy cũng là hiệu trưởng trường đại học X, ở thành phố A thật sự tính là người của công chúng, mỗi ngày đều có rất nhiều người nhìn chằm chằm cô, bới lông tìm vết cũng rất nhiều, nhưng không phải tất cả mọi người ai cũng biết thân phận thật sự của Triệu An An.
Có người sẽ cố ý khiêu khích, muốn nhìn xem phản ứng của người đứng sau lưng Triệu An An, để có thể tìm hiểu nguồn gốc người nâng đỡ Triệu An An.
Hiện tại rất nhiều người đều hoài nghi thân phận của Triệu An An, thậm chí thông qua các con đường khác nhau để hỏi thăm.
Có thể để một người phụ nữ không đến ba mươi tuổi đến pàm hiệu trưởng của trường đại học X, hơn nữa áp bức hiệu trưởng Mẫn ban đầu phải lui về sau mà không hề có câu oán hận nào, hậu phương của cô nhất định rất lớn.
Triệu An An đã từng bị đại học X sa thải qua một lần, hiệu trưởng kế nghiệp này quả thực là một vị hiệu trưởng lỗi nhất, nhưng cô lại có thể quay lại đây một lần nữa làm hiệu trưởng, đủ thấy rằng thành phố A từ trên xuống dưới đã sớm bị chuẩn bị hết.
Cục trưởng cục giáo dục cục Vương thậm chí còn rất hòa khí với cô, có quan hệ tương xứng với cô, chẳng những không làm giá chút nào, cũng không ngại mà mời Triệu An An về nhà của mình làm khách.
Nếu không phải cục trưởng Vương luôn luôn thanh liêm đoan chính, hơn nữa vợ và con đều đã có, gia đình hòa thuận thì mọi người nhất định sẽ hoài nghi ông ấy có ý với vị hiệu trưởng mỹ nữ Triệu An An này.
Thành phố A nhưng không chỉ có một đại học lớn như đại học X mà còn có vài ba trường hơi thua kém đại học X một chút, còn có rất nhiều trường tiểu học, trung học, cao trung, nhưng không hiệu trưởng nào được ông ấy đối xử với thái độ tốt như vậy.
Trước kia hiệu trưởng Mẫn lên nhận chức tựi đại học X, cục trưởng Vương có cùng ông ấy giao tiếp qua, nhưng tuyệt đối không có hóa khí thân cận như đối xử với Triệu An An.
Rất nhiều người đều không phục, cho nên sôi nổi bới lông tìm vết, chỉ có ít người nhìn ra mà thật cẩn thận.
Triệu An An luôn không am hiểu phương diện xã giao, nhưng cô hiện giờ đã không còn giống trước kia mà tùy hứng làm bậy nữa.
Nếu cô quyết định phải làm một vị hiệu trưởng tốt thì sẽ hết sức lý trí thành thục.
Đương nhiên, một vị cục trưởng cục giáo dục, Triệu An An thật đúng là không có để ở trong lòng, ứng phó vài câu như vậy là đủ rồi, cô không có khả năng đến nhà cục trưởng ăn cơm.
Triệu An An ưu sầu nhìn nhìn chiếc váy ngắn trên người chính mình, lại nhìn nhìn giày cao gót trên mặt đất, kêu rên nói: “Những người này thật là quá đáng ghét, quần à, giày thể thao à, các ngươi về sau có phải sẽ không thể đi theo chị a!"
Công việc bắt buộc, đặc biệt là công việc như vậy, váy là trang phục trang nhã, quần chỉ là mặc lúc bình thường nhàn nhữ, khi phỏng vấn các phu nhân của các nguyên thủ quốc gia này, hoặc là phỏng vấn, không phải tất cả đều mặc váy sao?
Triệu An An tuy rằng kém xa phu nhân của nguyên thủ quốc gia, nhưng cô là hiệu trưởng, mặc quần ở rất nhiều trường hợp thật sự sẽ có vẻ không đủ trịnh trọng.
Giày thể thao sẽ càng không được, cho dù là loại giày đế bằng cũng không được, cô mặc một bộ váy công sở thì phải mang một đôi giày cao gót khéo léo, nếu không nhìn rất quái dị.
Thượng Quan Ngưng cười an ủi cô: “Cậu đi làm thì mặc đồ công sở, còn cuối tuần không phải muốn mặc gì thì mặc sao! Chưa kể có thể nghỉ đông hè, đến lúc đó cậu có thể thả lỏng."
Ngành giáo dục có điểm này là tốt, còn vó kỳ nghỉ có thể kéo dài, Triệu An An rốt cuộc cũng có chút tinh thần: “Đúng vậy, tớ mấy ngày nay đều vội đến sắp hôn mê, tớ còn có thể có rất nhiều kỳ nghỉ nữa! Ha ha ha, thật tốt quá! Tớ là hiệu trưởng, năm nay nhất định phải cho nghỉ nhiều, tầm ba tháng."
Việc này…… cho người như Triệu An An làm hiệu trưởng, thật sự tốt sao?
Nếu nghỉ hè ba tháng, nghỉ đông ba tháng, hơn nữa cuối tuần và tiết nghỉ, thời gian đi học không đến một trăm ngày! Bọn học sinh khẳng định mừng đến điên rồi, mấu chốt là các phụ huynh và giáo viên khẳng định cũng muốn điên rồi!
Nhưng Triệu An An vẫn cảm thấy kỳ nghỉ quá ngắn, cô ấy thở dài nói: “Ai, nếu là kỳ nghỉ và thời gian đi học đổi lại với nhau thì tốt rồi, chỉ cho nghỉ một tháng! Quy định trước là ai ra, sao có thể tàn nhẫn như vậy, vùi dập đóa hoa của tổ quốc.”
“Hiệu trưởng Triệu, cậu suy nghĩ nhiều, có thể nghỉ hơn một tháng đã là không tồi, đừng có nằm mộng, mau tỉnh lại đi!”
Thượng Quan Ngưng thật là không muốn nói, vị hiệu trưởng này, cũng quá tùy tâm đi!
Triệu An An từ trong mộng đẹp tỉnh lại, oán giận áp lực công việc của mìng trong chốc lát, muốn học quá nhiều, nhớ đến người anh trai vạn năng thì cô,mới nhớ tới hỏi Thượng Quan Ngưng một chút, xem là bọn họ rốt cuộc là đã sảy ra chuyện gì.
“Cậu làm sao vậy, bộ dạng như nửa ૮ɦếƭ nửa sống, sắc mặt trắng như vậy, trạng thái kém như vậy, không phải là do....”
Cô vừa nói, vừa đem mặt tiến sát đến bên người Thượng Quan Ngưng, dùng ngữ khí ái muội nói: “Có phải là do anh trai tớ không biết tiết chế, làm cho cậu mệt muốn ૮ɦếƭ rồi? Tớ nghe nói thận hư thì ăn nhiều sáu vị địa hoàng hoàn một chút, rất dùng được, nếu không, cậu cùng anh ấy đều thử xem?”
Việc lung tung rối lạon này mà cô ấu còn không biết xấu hổ mà nói ra!
Thượng Quan Ngưng bị cô cười, giơ tay liền túm tai cô: “Cả ngày chỉ biết nói hươu nói vượn, làm hiệu trưởng rồi mà còn như vậy, như là trẻ con!”
Triệu An An khoa trương kêu to: “Ai da, tớ thân là em dâu, cậu làm gì cũng nhẹ nhàng một chút đi, tai của tớ khẳng định đã dài ra, nếu cậu kéo một cái thì sẽ còn một cái kia không cân, thật đáng thương!”
Chỉ là, cô quỷ khóc sói gào đem "con sói” chân chính đưa tới.
Cảnh Dật Thần mở cửa, nhìn Triệu An An không hề có chút hình tượng ghé vào trên người Thượng Quan Ngưng, cau mày lạnh lùng nói: “Cảnh Duệ vừa mới vừa ngủ, lại còn kêu to như vậy, đem em ném văng ra bây giờ! Còn có, trên người của em không sạch sẽ, chánh xa A Ngưng một chút đ, cô ấy không có sức lực, không được dựa vào nàng trên đùi cô ấy, đè nặng cô ấy!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc