Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 445

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Mộc Thanh lại lắc đầu, ăn ngay nói thật: “Tôi đã để Cảnh thiếu dùng thuốc kháng sinh, tạm thời không thể lại châm cứu, vốn đang có thể dùng R*ợ*u cồn để lau người cho cậu ấy, nhưng cả người cậu ấy đều là vết thương, không thích hợp dùng cách này để hạ nhiệt độ. Cho nên trước mặt nhiệt độ cơ thể của cậu ấy không có cách nào giảm được.”
Hắn t thấy Thượng Quan Ngưng mày càng ngày càng nhíu chặt, sự đau đớn cùng lo lắng trong ánh mắt khiến hắn cũng cảm thấy đau lòng, lập tức lại nói: “Chị dâu yên tâm, tình trạng cơ thể của Cảnh thiếu tôi rõ ràng nhất, hiện tại tuy rằng bị sốt, nhưng không quan trọng, đây là do cơ thể cậu ấy tự động có phản ứng với những vết thương, chỉ cần không đặc biệt sốt cao, sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe của cậu ấy. Tôi sẽ đúng giờ kiểm tra thân thể của cậu ấy, nếu nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, tôi sẽ nghĩ cách hạ nhiệt độ cho cậu ấy.”
Thượng Quan Ngưng biết lúc này bị sốt cũng sẽ không mất mạng, cô chỉ là quá đau lòng Cảnh Dật Thần —— liên tục bị sốt sẽ làm hắn càng thêm khó chịu.
Nhưng mà lúc này không có biện pháp nào tốt, Mộc Thanh lại không đề nghị cho Cảnh Dật Thần dùng thuốc giảm đau, cho nên Cảnh Dật Thần chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ.
Cô miễn cưỡng nở một nụ cười cảm kích với Mộc Thanh: “Tốt, tôi đã biết, anh nhanh chóng nghỉ ngơi đi, đã mệt mỏi một ngày rồi.”
Đâu chỉ là mệt mỏi một ngày, Thượng Quan Ngưng biết, từ lúc mấy người họ đi vào bệnh viện, Mộc Thanh chưa từng ăn miếng cơm nào một ngụm nước cũng chưa từng uống, đã liên tục làm việc gần mười tiếng đồng hồ.
Kể cả cơ thể hắn có làm bằng sắt cũng không thể chịu đựng được, trong đôi mắt đều là tơ máu, biểu tình cũng cực kì mỏi mệt.
Mộc Thanh lại sang sảng cười nói với Thượng Quan Ngưng: “Không có việc gì, chỉ cần mọi người không sao, tôi mệt thêm chút nữa cũng đáng giá, toàn bộ kiến thức y học của tôi không phải dùng để cứu mạng người sao, tôi cũng chỉ có một việc này là có thể so sánh với Cảnh thiếu, đây là việc mà tôi tự hào nhất!”
Hắn cười nói vài câu với Thượng Quan Ngưng, lại cam đoan với cô Cảnh Dật Thần sẽ không có việc gì, lúc này mới xoay người rời đi.
Lúc đóng cửa, hắn nhìn thấy Thượng Quan Ngưng dùng ánh mắt thâm tình mà quan tâm nhìn chằm chằm Cảnh Dật Thần đang nằm trên giường bệnh, tình cảm của cô nhiều như vậy, không màng tất cả, khiến người khác động lòng.
Lúc mới bắt đầu Mộc Thanh không hiểu vì sao Cảnh Dật Thần chỉ quen biết Thượng Quan Ngưng trong một thời gian ngắn, liền dùng rất nhiều thủ đoạn để cưới cô về nhà.
Từ trước tới nay Cảnh Dật Thần không phải là một người dễ xúc động, ngược lại, hắn làm việc cực kì lý trí, trước nay đều không xử sự theo cảm tính, chuyện kết hôn là việc duy nhất mà Mộc Thanh cảm thấy hắn xử sự theo cảm tính.
Nhưng mà sự thật đã chứng minh, ngay cả việc kết hôn cũng không phải hắn nhất thời xúc động, không phải xử sự theo cảm tính.
Hắn biết Thượng Quan Ngưng cực kì thích hợp với hắn, hắn sợ Thượng Quan Ngưng ttrốn khỏi hắn, mới có thể gấp không chờ nổi dùng nhất dùng phương thức hữu hiệu nhất để trói buộc cô, khiến cô chỉ có thể ở bên cạnh mình.
Mộc Thanh rất bội phục Cảnh Dật Thần, ánh mắt thật là tốt, hoặc là không nói chuyện yêu đương, nếu đã nói chuyện yêu đương thì sẽ đáng tin cậy nhất, tình cảm sâu đậm nhất.
Tình cảm của hai người bọn họ, theo năm tháng trôi qua, dần dần nhiều hơn, hiện tại sớm đã tuy hai mà một.
Nếu hiện tại một trong hai người xảy ra chuyện gì, chỉ sợ người còn lại cũng không thể sống nổi.
Tình yêu tốt đẹp nhất trên thế giới cũng chỉ như thế này thôi, nắm lấy tay người, cùng nhau đầu bạc răng long, tình cảm chân thành tha thiết.
Không biết hắn cùng Triệu An An khi nào có thể giống như bọn họ, sinh tử gắn bó, mặc dù trải qua nhiều mưa gió, cũng giống như mối tình đầu, yêu thương đối phương.
Mộc Thanh cũng không dám hy vọng xa vời.
Dưới bầu trời này, chỉ có một Cảnh Dật Thần, cũng chỉ có một Thượng Quan Ngưng, hắn ở bệnh viện tiếp xúc nhiều người bệnh như vậy, không thấy ai có tình cảm như họ.
Hắn nhẹ nhàng kéo cửa phòng bệnh, gật đầu chào hỏi Lý Đa cùng Lý Phi Đao đang canh giữ bên ngoài, rồi sau đó nhanh chóng rời đi.
Phòng bệnh, Thượng Quan Ngưng ngồi bên mép giường của Cảnh Dật Thần.
Bởi vì cô quá mức lo lắng, nên xem nhẹ thân thể đang dần dần không khoẻ cùng sự đau đớn.
Máu của Tiểu Lộc đã bắt đầu mang lại những di chứng đầu tiên, cả người cô đều ê ẩm, xương cốt bắt đầu dần dần xuất hiện đau đớn, nhưng hiện tại vẫn chưa nghiêm trọng lắm, Thượng Quan Ngưng cũng không quan tâm.
Bàn tay trắng như ngọc của cô, gắt gao cầm tay của Cảnh Dật Thần, nhìn khuôn mặt tái nhợt cảu hắn, nhớ tới hắn lẻ loi một mình đứng giữa đống thi thể, đối chọi với nhiều người đàn ông cường tráng như vậy, nhớ tới chuyện xưa mười một năm trước mà Đường Thư Niên đã kể, khiến cô đau lòng không chịu nổi.
May mắn cô tới kịp lúc, may mắn cô mang theo Tiểu Lộc cùng đi, nếu không một mình cô, chẳng những không giúp được gì, ngược lại sẽ liên lụy hắn, nếu không nhiều người đánh hắn như vậy, hắn cũng không chống đỡ được bao lâu!
Trong lòng Thượng Quan Ngưng cực kì cảm kích Tiểu Lộc, lúc này đây, cô ấy đã giúp cô được một việc lớn! Sức chiến đấu của cô ấy rất mạnh mẽ, đã bảo vệ được mạng sống của cô và Cảnh Dật Thần!
Nếu cô biết chút võ thì tốt rồi, kể cả không thể giúp Cảnh Dật Thần, ít nhất cũng có thể tự bảo vệ mình.
Hôm nay lúc cô nhìn thấy Cảnh Dật Thần, tim cũng muốn vỡ nát.
Lúc mà cô tới nơi, hắn đã là nỏ mạnh hết đà, thể lực cả người đã dùng hết!
Chẳng qua hắn vẫn luôn dùng ý chí mạnh mẽ của mình chống đỡ, không cho phép mình ngã xuống mà thôi!
Khiến lòng cô rất đau!
Hoàn cảnh khiến người khác ghê tởm như vậy, lúc cô nhìn thấy tầng hầm ngầm toàn là máu đã gần như muốn ngất đi, mùi máu tanh hôi khiến người khác ghê tởm, căn bản không ai có thể chấp nhận được!
Bên trong thi thể chồng chất như núi, thậm chí còn có một cơ thể đang thối rữa, chỉ còn lại có khung xương và từng đống xương trắng!
Chân tay đứt lìa rơi khắp nơi, âm trầm lại khủng pố, vừa nhìn thấy da đầu đã tê dại, mà Cảnh Dật Thần lại ở bên trong lâu như vậy!
Lúc cô mới đi vào, kém chút nữa thì ngất xỉu!
Thượng Quan Ngưng không biết hắn vào tầng hầm tư khi nào, nhưng nhìn thi thể đầy đất cũng biết, Cảnh Dật Thần khẳng định đã ở bên trong rất lâu.
Lúc cô nhìn thấy hắn, cả người đều là vết máu, chật vật như vậy!
Cảnh Dật Thần là người thích sạch sẽ đến cỡ nào a, ngày thường chỉ cần quần áo dính một chút tro bụi hắn sẽ cảm thấy không thoải mái, hắn ghét nhất có người chạm vào hắn, nhưng mà lại phải đối mặt với hơn một ngàn người tán công, cùng bọn họ tay không tấc sắt ra chiêu chém giết!
Hôm nay cô rốt cuộc đã biết được nguyên nhân tại sao Cảnh Dật Thần không thể bị người khác ***ng vào, nhưng mà cô tình nguyện không biết!
Đường Thư Niên sao có thể vô sỉ như vậy!
Hắn ta chính là một cái kẻ điên, một tên tâm thần có tâm lý Biến th'!
Thượng Quan Ngưng thật cẩn thận nằm xuống bên cạnh Cảnh Dật Thần, nhắm mắt lại cảm nhận hô hấp của hắn, độ ấm của hắn, cô muốn dựa vào hắn gần một chút, muốn giúp hắn vuốt phẳng quá khứ bị thương.
Có ngón tay xẹt qua khuôn mặt cô, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô.
“Sao lại khóc?”
Giọng nói trầm trầm thấp khàn khàn vang lên bên tai, Thượng Quan Ngưng đột nhiên mở to mắt, kinh hỉ nói: “Dật Thần, anh đã tỉnh!”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Mộc Thanh hai giờ trước còn nói, Cảnh Dật Thần nhanh nhất cũng phải ngày mai mới có thể tỉnh, anh lần này bị thương có chút nghiêm trọng, hơn nữa rất lâu không có uống nước ăn cơm, lại tiêu hao hết thể lực, khả năng khôi phục khẳng định có chút chậm.
Không nghĩ tới, anh lại nhanh tỉnh như vậy!
Thượng Quan Ngưng cao hứng nước mắt lại rớt xuống.
Cảnh Dật Thần ôn nhu lau nước mắt cho cô, dùng ngữ khí sủng nịnh trước sau như một dỗ cô: “Ngoan, đừng khóc, anh không có việc gì, đừng sợ. Đắp chăn lên, nằm vào ***g *** anh này.”
Thượng Quan Ngưng vì phòng ngừa ***ng tới miệng vết thương trên người anh, có nằm vào chăn cũng không tiến gần tới chỗ anh.
Cô giờ rất muốn ôm lấy anh, nằm ở trong ***g *** anh, cô hôm nay sợ hãi, lòng tràn đầy khủng hoảng và kinh sợ, nhưng toàn bộ đều bị cô gắt gao đè ở đáy lòng, bởi vì tình hình Cảnh Dật Thần, không cho phép cô khóc thút thít, không cho phép cô mềm yếu lùi bước.
Hiện tại nhớ tới việc hôm nay, cô nghĩ tới mà sợ, một cái không cẩn thận, có khả năng cô sẽ để chính mình rơi vào nguy hiểm! Nhưng mà lúc ấy cô một lòng chỉ nghĩ phải cứu Cảnh Dật Thần, làm gì còn lo lắng nguy hiểm.
Hiện tại Cảnh Dật Thần tỉnh, cô liền muốn ôm chặt anh, nói chuyện với anh.
“Chính là, trên người của anh có thương tích, em mà dựa gần quá sẽ chạm vào miệng vết thương của anh.”
Trên khuôn mặt tái nhợt của Cảnh Dật Thần lộ ra một nét tươi cười nhàn nhạt: “Em sẽ không cẩn thận như vậy sao? Nghe lời, lại đây, anh muốn ôm anh. Vết thương của anh không có việc gì, chỉ là một vết thương nhỏ thôi, không đáng ngại đâu.”
Thượng Quan Ngưng do dự trong chốc lát, vẫn là chui vào trong chăn, nhẹ nhàng nằm ở trong ***g *** anh, thật cẩn thận ôm lấy cái eo dày rộng của anh.
“Trên eo anh không bị thương, em có thể ôm chặt một chút.”
Thượng Quan Ngưng quả thực ôm chặt hơn một chút.
Cảnh Dật Thần cảm nhận được thân thể mềm mại của cô gái trong ***g *** mình, cảm nhận được sự ỷ lại của cô, tín nhiệm, yêu say đắm, vắng vẻ trong lòng cũng được lấp đầy.
Tuy rằng miệng vết thương trên người anh rất nóng rát và đau, nhưng anh không để trong lòng chút nào, chỉ đem toàn bộ tâm của mình đều đặt lên người phụ nữ đang nằm trong lòng mình.
Anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, như là đối đãi với bảo vật của mình, ôn nhu, sủng nịch.
Cảnh Dật Thần tỉnh, tảng đá lớn trong lòng đã thoáng buông xuống một ít.
Cô ôm Cảnh Dật Thần, ngữ khí có chút nghẹn ngào nói: “Anh đêm qua một đêm không về nhà, điện thoại cũng không gọi được, em rất sợ hãi. Em ôm con một đêm cũng chưa ngủ, vẫn luôn đợi anh, em biết, nếu không phải xảy ra chuyện, anh khẳng định sẽ về nhà. Cho nên trời còn chưa sáng, em liền gọi điện thoại cho cha, sau đó liền hoang mang rối loạn cùng cha đi tìm ngươi. Duệ Duệ hiện tại đang ở Cảnh gia, đã một ngày rồi chưa ăn sữa, hiện tại không biết thế nào.”
Cảnh Dật Thần có thể tưởng tượng Thượng Quan Ngưng ngay lúc đó hoảng loạn và sợ hãi, anh thật sự chưa từng qua đêm ở đâu không về, cho dù không về hoặc không ăn cơm chiều ở nhà thì anh cũng gọi điện thoại báo cho cô, nói lye do cho cô.
Tình cảm của hai người bọn họ dành cho nhau đều giống nhau, nếu Thượng Quan Ngưng một đêm chưa về, không hề có tin tức, anh khẳng định sẽ điên rồi!
Cô có thể kiên trì đến bây giờ mới kể ra sự sợ hãi trong nội tâm, có thể trấn định thong dong đi tìm Đường Thư Năm, đi tới cái tầng hầm ngầm toàn máu như địa ngục kia tìm anh, đã làm cho anh lau mắt mà nhìn.
Cô dũng cảm, vượt quá sức tưởng tượng!
Cô yêu anh vượt quá sức tưởng tượng.
Cảnh Dật Thần nhìn bộ dáng sợ hãi của cô, đau lòng hôn cô: “Là anh không tốt, làm cho em phải lo lắng hãi hùng, về sau anh sẽ cẩn thận hơn.”
Cô đoán được anh xảy ra chuyện, khẳng định là Cảnh Duệ cũng không rảnh lo, tới lúc này rồi mới nhớ tới Cảnh Duệ còn chưa được cho ăn.
Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng xoa xoa phía sau lưng cô, thấp giọng an ủi cô: “con của chúng ta khẳng định sẽ không đói bụng, bà nội khẳng định sẽ chăm sóc tốt cho nó, Cảnh Dật Nhiên chính là do bà ấy một tay nuôi lớn, để bà ấy chăm sóc cháu trai củq mình thì khỏi phải bàn. Ông nội khẳng định cũng đang ở nhà thủ, Cảnh gia phòng hộ nghiêm ngặt, sẽ không có bất luận sơ xuất gì.”
Thượng Quan Ngưng gật gật đầu, nhẹ nhàng “Ân” một tiếng.
Làm mẹ, ai mà không nhớ thương con mình, huống chi Cảnh Duệ còn nhỏ như vậy, đúng là lúc cần mẹ nhất.
Bất quá hiện tại cô không có khả năng về Cảnh gia chăm Cảnh Duệ, cô muốn chăm sóc tốt cho Cảnh Dật Thần, Cảnh Duệ ở bên kia đã được chăm sơc tốt rồi, không có bị thương cũng không có sinh bệnh, rất khỏe mạnh, mà Cảnh Dật Thần lại bị thương không xuống giường được.
Chỉ khi Cảnh Dật Thần khỏe, thì hai mẹ con bọn họ mới có thể có dựa vào, gia đình mới là hoàn chỉnh, là ấm áp.
“A Ngưng, việc hôm nay là lần duy nhất, hứa với anh từ nay về sau không bao giờ đi mạo hiểm vì anh. Đường Thư Năm cả người tàn nhẫn, em không phải đối thủ của hắn, về sau có thể cách xa hắn càng xa càng tốt.”
Cảnh Dật Thần trầm mặc một lát, liền trịnh trọng dặn dò cô vợ nhỏ trong ***g ***.
Anh cảm thấy Thượng Quan Ngưng không hiểu biết rõ Đường Thư Năm, hắn ta rõ đầu rõ đuôi là một kẻ điên, tâm lý vặn vẹo, lấy một người tâm lý vặn vẹo, đàm phán với hắn không khác nào nhảy vào hố lửa.
Huống chi, Đường Thư Năm rõ ràng vẫn luôn mơ ước đến Thượng Quan Ngưng, hắn quả điên cuồng tới mức thuê người chụp lén cô, sau đó dùng ảnh chụp cô ngắm!
Việc này đã nghiêm trọng chạm đến Cảnh Dật Thần!
Anh tuyệt đối không cho phép có bất luận kẻ nào mơ ước đến người phụ nữ của mình!
“Bất quá em yên tâm, anh hiện tại đã tra được thân phận thật của hắn, hắn ta sẽ không thể trốn thoát, lâu là nửa tháng, ngắn thì mười ngày, anh nhất định sẽ giết hắn ta!”
Nói xong lời cuối cùng, Cảnh Dật Thần ngữ khí lành lạnh mà lãnh khốc.
Anh nhất định sẽ không để Đường Thư Năm sống lâu thêm!
Mười một năm, Đường Thư Năm tiêu dao tự tại mười một năm, bây giờ là lúc hắn đi tìm ૮ɦếƭ.
Hắn hiện tại khẳng định đang lẩn trốn, muốn một hai ngày tìm được hắn căn bản là không thể thành hiện thực, lúc này Đường Thư Năm nhất định sẽ trốn tránh.
Nhưng Cảnh Dật Thần chỉ cần năm ngày là đủ, cho dù Đường Thư Năm có trốn tránh ở một chỗ không lộ mặt, anh cũng có thể đào ba thước đất để moi hắn ra!
Cảnh Dật Thần không biết Thượng Quan Ngưng đã biết Đường Thư Năm là người chụp lén chuyện của cô, Thượng Quan Ngưng tuy rằng không hiểu biết Đường Thư Năm như Cảnh Dật Thần, nhưng là cũng đã sớm lĩnh hội tố chất thần kinh của Đường Thư Năm.
Cô có hận ý với Đường Thư Năm rất nặng. nhưng những việc đó không phải bởi vì Đường Thư Năm mơ ước cô, mà là bởi vì Đường Thư Năm đã tổn thương người đàn ông mà cô yêu nhất.
Thượng Quan Ngưng trải qua việc ngày hôm nay, hiện tại nghe lời Cảnh Dật Thần nói muốn giết Đường Thư Năm, nội tâm thế nhưng không có nửa điểm dao động, thật giống như anh muốn giết không phải một người, mà là một con chó điên sẽ cắn người.
Nội tâm cô, đối với việc sinh mệnh bị lấy đi, người khác bị tử vong đã không có chút áy náy nào.
Có lẽ là bởi vì hôm nay nhìn thấy người ૮ɦếƭ quá nhiều, lại có lẽ là bởi vì cô cảm thấy loại người như Đường Thư Năm ૮ɦếƭ đi, dù sao, Thượng Quan Ngưng dần dần có cùng sự lãnh khốc như Cảnh Dật Thần.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc