Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 436

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Đường Thư Niên nghe Cảnh Dật Nhiên nói xong, chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen!
Vương quốc dưới đất mà hắn luôn kiêu ngạo, lại bị Cảnh Dật Nhiên kêu hai tiếng “Ổ chuột”!.
Nơi này người bình thường căn bản không thể đột phá, hơn nữa hắn kiến tạo thông đạo và hầm ngầm dưới lòng đất, là từ mười thầy thiết kế nổi tiếng thiết kế tạo ra, sau khi làm xong, hắn liền giết hết mười người này, phòng ngừa lỡ để bọn họ lộ bí mật!
Còn về bản vẽ thông đạo dưới đất, chỉ có một mình hắn biết, hơn nữa căn bản không có vẽ ra giấy, hắn đều nhớ tất cả lộ tuyến vào trong đầu mình, đem tất cả bản vẽ đốt sạch sẽ!
Nhưng mà, hôm nay Cảnh Dật Nhiên lại dễ dàng vào được!
Điều này làm cho sự tự tin của Đường Thư Niên bị đả kích thật lớn!
Hắn vốn tưởng rằng, Cảnh Dật Thần cũng không hơn gì mấy, hắn ta căn bản không lợi hại giống như truyền thuyết. Hắn tổng cảm thấy lời đồn đãi nói Cảnh Dật Thần thành thần thoại, cũng chỉ do Cảnh Dật Thần dựa vào thế lực khổng lồ của Cảnh gia mới có thể làm cho nhiều người kính sợ như vậy.
Mười một năm trước bị hắn nắm trong tay, kém chút nữa mất mạng, còn để lại di chứng khó có thể bỏ, mười một năm sau bị hắn bắt lần nữa, thoạt nhìn căn bản không có sức để trở về.
Đường Thư Niên bắt đầu từ ngày hôm qua, tuy rằng trên mặt một mảnh lạnh nhạt, nhưng trên thực tế nội tâm của hắn vô cùng đắc ý.
Cảnh Dật Thần ở hai Thế giới hắc bạch và cả nước đều vô cùng nổi danh, thành phố A là thiên hạ của Cảnh gia, thành phố B và thành phố A kề nhau, mọi người đối với tên Cảnh Dật Thần đã sớm như là sấm bên tai, một người cao cao tại thượng như vậy, nay bị hắn Tra t** nửa ૮ɦếƭ nửa sống, ngay cả vợ và cha của mình phải vào cứu.
Đây là sỉ nhục của Cảnh Dật Thần, nhưng đây là vinh quang của Đường Thư Niên hắn!
Nhưng mà, loại vinh quang này hóa ra đều là giả!
Hóa ra vì ngày hôm nay Cảnh Dật Thần đã sớm chuẩn bị! Nhất định hắn ta đã sớm biết vương quốc dưới đất mà hắn tân tân khổ khổ mười mấy năm xây dựng nên!
Nếu không người của hắn ta sao có kgar năng nhanh như vậy Cảnh Dật Nhiên đã tìm được nơi cơ mật quan trọng nhất của hắn!
Giải được mật mã của cái cửa?!
Điều này sao có thể!
Tới bây giờ Đường Thư Niên vẫn không tin được, hệ thống cửa phân biệt bằng dấu vân tay của hắn là tiên tiến nhất trên Thế giới, nếu không có tay hắn, những người khác không có khả năng vào trong!
Nhưng mà sự thật xảy ra trước mắt, hắn không thể không nhìn thẳng vào.
Cảnh Dật Nhiên còn đang lải nhải tàn phá tâm tình Đường Thư Niên: “Chậc chậc, Cảnh Dật Thần vì đối phó mày, bỏ ra không ít công sức, tao còn không thấy hắn đối phó tao như vậy đâu, chẳng lẽ bởi vì tao còn đần hơn con chuột như mày? Sao có khả năng như vậy được, sỉ số thông minh của tao ít gì cũng phải một trăm sáu! Nhìn bộ dáng ngu ngốc của mày, sỉ số thông minh bằng một nửa tao là vui lắm rối. Mày con chuột đồng này, cũng có thể tìm ra một chỗ làm người khác tò mò như vậy, còn chỗ khác, chỉ cần có tiền ai làm chẳng được? Thật sự là ngốc muốn ૮ɦếƭ, chuẩn bị hơn mười năm, kết quả tất cả đều là bã đậu!”.
Cãi nhau, trước kia ngay cả Cảnh Dật Thần cũng không phải là đối thủ của Cảnh Dật Nhiên, công phu miệng lưỡi của hắn vô cùng lợi hại, tổn hại đến can của người ta.
Đường Thư Niên có bao giờ ***ng tới người ba gai như vậy, vốn dĩ lòng nóng như lửa đốt chỉ muốn trốn thật nhanh, lúc này trái tim đều bị hắn nói trở nên vỡ vụn!
Bên ngoài tiếng nổ mạnh càng kịch liệt hơn lần trước, làm cả người Đường Thư Niên lạnh như băng, như là đứng trong vết nứt giữa hai mảng băng tuyết.
“Đường công tử, cậu ngồi đi! Một khi tôi ở chỗ này, đám người kia nhất định không dám ném bom vào trong đây đâu. Cậu đó, lát nữa không ૮ɦếƭ, mau mau thừa dịp bản thân còn sống uống chút R*ợ*u, đến âm phủ địa phủ, thành ma quỷ, vậy không uống được cái gì đâu!”.
Đường Thư Niên tức đến hốc mắt đỏ lên, gân xanh trên trán giật thật mạnh, bực tức nói nói: “Cảnh Dật Nhiên, mày đừng vui mừng quá sớm! Mạng của Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần đều ở trong tay tao, nếu mày không cho người bên ngoài dừng tay, tao sẽ lập tức kêu người ném bom ở chỗ đó! Đến lúc đó ai biến thành ma quỷ đi gặp Diêm Vương thì biết!”.
Hắn nghĩ bản thân đã ra đòn sát thủ, nghe được mạng của Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần có thể ૮ɦếƭ bất cứ lúc nào, Cảnh Dật Nhiên sẽ thu liễm một chút, thế nhưng hắn ta lại cười ha ha, cao hứng uống mấy hớp R*ợ*u.
Đường Thư Niên không hiểu nhíu mày, lớn tiếng hỏi: “Mày cười cái gì!”.
“Tao cười mày không phân rõ tao rốt cuộc ở bên phe nào!”. Cảnh Dật Nhiên tuấn mỹ đến cực điểm trên mặt tràn ngập ý cười, hắn trừng to mắt nói: “Chẳng lẽ mày không biết, tao với bọn họ như thủy hỏa bất dung [1] sao? Tao ước gì hai người họ ૮ɦếƭ sớm một chút, bởi vì một khi hai người họ ૮ɦếƭ, tao mới có quyền thừa kế Cảnh gia, người cha tốt của tao và anh trai tốt của tao, dốc sức làm cả đời, giành nhiều tiền như vậy, mỗi ngày tao không làm gì cả, chỉ đốt tiền chơi, cũng phải đốt tới một trăm tám mươi năm mới hết!".
[1] Thủy hỏa bất dung: Nước và lửa không hòa quyện vào nhau, ở đây ý chỉ không hợp nhau. (Thủy: nước; Hỏa: lửa)
Đường Thư Niên bị hắn thay đổi thái độ 180° làm có chút mơ màng, hắn cà lắm nói: “Mày mày mày... mày có ý gì!”.
“Mày xem, tao đã nói chỉ số thông minh của mày không bằng một nửa của tao mà”. Cảnh Dật nhiên giả bộ thất vọng lắc đầu, cười nói: “Ý của tao là, mày cứ cho nổ đi, nổ ૮ɦếƭ đám người bọn họ, sau này tao không cần tốn sức đối phó bọn họ nữa!”.
Đường Thư Niên không thể tin nói: “Mày muốn để bọn họ ૮ɦếƭ?!”.
“Lời nói này, mới vừa rồi rõ ràng là mày muốn nổ ૮ɦếƭ bọn họ, có liên quan gì tới tao đâu! Sau này, chờ cháu tao trưởng thành hỏi lại, tao có thể hợp tình hợp lý, quang minh lỗi lạc trả lời nó, giết cha mẹ và ông nội của nó, là một người khốn nạn tên Đường Thư Niên, không có liên quan tới chú của nó!”.
Đường Thư Niên bị giọng điệu giả mù sa mưa của Cảnh Dật Nhiên làm giận sôi gan, Cảnh Dật Nhiên và Cảnh Dật Thần hoàn toàn đối lập nhau!
Cảnh Dật Thần nói rất ít, tích chữ như vàng, vẻ mặt lạnh lùng, chưa bao giờ ra vẻ với người khác.
Cảnh Dật Nhiên thì hoàn toàn ngược lại với hắn ta, hắn không chỉ có khuôn mặt tuyệt mỹ không phân biệt được nam nữ, hơn nữa còn vô cùng dong dài, cười hì hì cằn nhằn nói không ngừng, giống như tám đời không được nói chuyện vậy! Hết lần này tới lần khác không biết hắn nói câu nào là thật, câu nào là giả!
Đường Thư Niên bị Cảnh Dật Nhiên quấn lấy có chút mệt mỏi, dứt khoát cũng mặc kệ hắn ta muốn cho cha con Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần ૮ɦếƭ là thật hay là giả, hay cố ý phóng bom khói bảo vệ hai người họ, hắn trực tiếp hỏi: “Cảnh Dật Nhiên, rốt cuộc mày tới đât để làm gì! Chẳng lẽ mày dẫn theo nhiều người Cảnh gia như vậy vì muốn nổ banh chỗ này, hay vì đến để uống R*ợ*u?”.
Cảnh Dật Nhiên nghe vậy, nhẹ nhàng đặt ly R*ợ*u xuống, rồi sau đó cười thật sáng sủa, lộ ra ranh nanh trắng đều đáp: “Đương nhiên không phải! Bản công tử không thích uống R*ợ*u ở nơi hang chuột ầm ĩ như vậy, đau đầu!”.
Hắn vươn thon dài Ng'n t chỉ chỉ bóng dáng nhỏ nhắn trên màn ảnh, dùng giọng điệu ngạo nghễ và tự đắc nói: “Đây là người lợi hại nhất, cũng là cô gái của tao! Tao đến để bảo hộ cô ấy!”.
Đường Thư Niên nhìn theo Ng'n t Cảnh Dật Nhiên chỉ trên màn hình.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Trong hình, Tiểu Lộc dùng một chưởng lên lưng thuộc hạ của hắn ra, thuộc hạ của hắn ta “Phốc” một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, sau đó liền ngã xuống trên mặt đất.
Sau đó cô ta cứ làm như vậy, cô ta chỉ cần dùng một chiêu với tất cả mọi người, thậm chí căn bản không cần ra tay lần thứ hai!
Người ta mang theo Thượng Quan Ngưng là một cô gái yếu đối trói gà không chặt, vẫn ung dung giết mấy trăm người, trên người cô ta và Thượng Quan Ngưng không hề có vết thương nào!
Đường Thư Niên chỉ cảm thấy mỗi năm mình tiêu phí mấy chục triệu nuôi dưỡng những người đó, cho ăn ngon uống tốt, sợ bọn họ không sức lực đánh người, hiện tại xem ra quả thật nuôi một đàn heo còn có lời hơn!
Nhưng trước mắt những người đó sống hay ૮ɦếƭ đã không quan trọng, hắn bị Cảnh Dật Nhiên bao vây ở đây, việc quan trọng là tranh thủ tìm cách thoát thân! Núi xanh còn đó không lo không củi đốt, mạng sống của hắn mới là quý giá nhất!
Đường Thư Niên cũng không thèm quản Cảnh Dật Nhiên tại sao lại thích một cô gái quái dị *** như vậy, hắn ta nói rất nhanh: “Nếu tôi để cô ta an toàn ra ngoài, anh có thể để tôi rời đi sao?”
Hiện tại tất cả người của hắn ta đều đang đến chỗ của Cảnh Dật Thần, hai bên cách nhau một con sông, ngày thường người của hắn ta đều phải đi sâu xuống lòng đất mới có thể đi qua bên kia, hiện tại con đường kia đã bị phá hủy, người của hắn ta không thể trở lại, kể cả có quay trở lại cũng đã ૮ɦếƭ hết!
Toàn bộ nơi này đã bị Cảnh Dật Nhiên khống chế, hắn ta chỉ cần bước ra ngoài cửa, khẳng định sẽ bị *** hóa thành tro bụi!
Cũng may Cảnh Dật Nhiên thoạt nhìn cũng không để ý đến sự sống ૮ɦếƭ của ba con Cảnh Trung Tu, chỉ để ý người gọi là Tiểu Lộc kia.
Có nhược điểm thì dễ nói chuyện, hắn ta chỉ sợ Cảnh Dật Nhiên không quan tâm gì hết muốn liều mạng với hắn! Thoạt nhìn người này và thanh danh của hắn hoàn toàn giống nhau, một dáng vẻ phong lưu, khó chơi lại khiến người khác chán ghét, nham hiểm hơn Cảnh Dật Thần rất nhiều!
“Tôi có thể để người phụ nữ của anh an toàn ra ngoài, nhưng trước hết anh phải để cho tôi rời khỏi nơi này! Chờ tôi thật sự an toàn, tôi mới có thể thả người phụ nữ đó ra ngoài!”
Tính cách Đường Thư Niên cẩn thận, hắn ta luôn luôn không thích quyền chủ động ở trong tay người khác.
Lúc này Cảnh Dật Nhiên đã bị tiếng *** ầm ầm bên ngoài làm đầu đau đớn, hắn hận không thể nhanh chóng giải quyết Đường Thư Niên tên khốn kiếp không biết sống ૮ɦếƭ này để đi ra hít thở không khí bên ngoài.
Nhưng mà hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không Đường Thư Niên liều mạng cá ૮ɦếƭ lưới rách, kích hoạt *** bên phía Cảnh Dật Thần, mấy người bọn họ đều xong đời.
Hôm nay hắn tới đây, đương nhiên không phải vì sự an toàn của Tiểu Lộc.
Sự an toàn của Tiểu Lộc căn bản không có vấn đề gì lớn, cô ấy tự có khả năng bảo vệ mình không để ai động tới, không cần hắn tới cứu.
Hắn tới là để cứu Cảnh Dật Thần.
Vừa nhớ tới mình lại có một ngày sẽ cứu Cảnh Dật Thần, cả người Cảnh Dật Nhiên có chút không được tự nhiện!
Hai người bọn họ từ nhỏ đến lớn đều là kẻ thù, cả ngày đều là anh ૮ɦếƭ tôi sống, hiện giờ Cảnh Dật Thần lại yên tâm hợp tác với hắn như vậy, khiến người khác rớt mắt kính!
Đương nhiên trừ bỏ một chút không được tự nhiên, Cảnh Dật Nhiên còn có chút đắc ý.
Xem đi, loại người trâu bò không điểm dừng như Cảnh Dật Thần, hiện tại cũng cần hắn tới cứu, chứng minh bản lĩnh của hắn cũng không nhỏ đâu!
Hiện tại những người ở bên ngoài, tất cả đều là thuộc hạ của Cảnh Dật Thần và Cảnh Trung Tu, lúc này toàn bộ nghe theo hắn chỉ huy, cái này làm cho Cảnh Dật Nhiên có cảm giác làm chủ trời dất, có ảo giác khí phách.
Loại cảm giác này mạnh mẽ bành trướng đến cực điểm, làm cả người hắn đều lâng lâng, tâm trạng rất tốt!
Đây mới là nguyên nhân khiến hắn đối mặt với Đường Thư Niên luôn cười tủm tỉm!
Cảnh Dật Nhiên rất tin tưởng có thể bắt được Đường Thư Niên.
Từ tuần trước, hắn cũng đã bắt đầu phối hợp với Cảnh Dật Thần điều tra Đường Thư Niên, Cảnh Dật Thần không chỉ biết chỗ của vương quốc ngầm, lại còn phái người trà trộn vào bên trong, vẽ một phần bản đồ đơn giản.
Đáng tiếc thời gian quá ngắn, bên trong có rất nhiều cơ quan người của Cảnh Dật Thần cũng không thể biết rõ ràng, cho nên hôm nay công việc dò xét mới không thuận lợi như vậy.
Cảnh Dật Thần còn tìm người chuyên môn nghiên cứu chế tạo một chiếc châm dùng để phá giải hệ thống cửa ở đây, nhưng cũng bởi vì thời gian quá ngắn, chỉ làm được một cái mà thôi, lại cũng không tinh vi, nhưng mà để đối phó với hệ thống cửa của Đường Thư Niên, đã đủ dùng.
Cảnh Dật Nhiên nắm chắc thắng lợi, căn bản không để Đường Thư Niên vào mắt, hắn lười biếng nửa nằm ở trên sô pha mềm mại, dùng một đôi mắt xinh đẹp đào hoa nhìn chằm chằm Đường Thư Niên nói: “Để anh rời đi trước tất nhiên không được, chẳng may anh chạy mất, người phụ nữ của tôi vẫn bị nhốt bên trong không thể ra được thì phải làm sao. Hơn nữa, ai biết anh có âm thầm trả thù hay không, rõ ràng an toàn nhưng lại kích hoạt kíp nổ, đến lúc đó tôi tìm ai để khóc?”
“Anh không cần lo lắng, chút danh dự này tôi vẫn có, tôi khẳng định sẽ không động đến người phụ nữ của anh, cô ta sống hay ૮ɦếƭ cũng không ảnh hưởng đến tôi, tôi chỉ muốn Cảnh Dật Thần và Cảnh Trung Tu xuống địa ngục là được!”
“A? Này chỉ sợ không được!”
Cảnh Dật Nhiên dùng tay ngoáy lỗ tai, giống như làm vậy có thể làm đầu óc mình chịu chấn động ít hơn một chút.
Đường Thư Niên cũng bị tiếng *** ầm ầm như tiếng sấm ảnh hưởng khiến lỗ tai ong ong vang lên, hắn ta chế tạo tầng hầm này, tuy rằng sẽ không bị sụp đổ, nhưng bởi vì là kim loại, tác dụng truyền lại âm thanh cực kì tốt, cả gian phòng bị tiếng nổ bên ngoài tác động khiến rung chuyển không ngừng.
Hắn nghe Cảnh Dật Nhiên nói “Không được”, trong lòng không khỏi trầm xuống, cả người càng thêm nóng nảy bất an.
“Vì sao lại không được?!”
“A, chắc anh còn không biết? Người phụ nữ của tôi ngoài tên gọi là Tiểu Lộc, cô ấy còn có một tên gọi cực kì dễ nghe khác!”
Cảnh Dật Nhiên bắt chéo hai chân, dù bận vẫn ung dung nhìn dáng vẻ nổi trận lôi đình của Đường Thư Niên, trong lòng đừng nói có bao nhiêu thoải mái! Hắn đã lâu không chỉnh người nào thê thảm như vậy!
Tra t** tâm lý so với Tra t** cơ thể còn khiến người ta dễ sụp đổ hơn, huống chi, tâm lý của Đường Thư Niên giống như có chút không bình thường.
Hiện tại Đường Thư Niên đúng là bị Cảnh Dật Nhiên ép tới sắp điên rồi.
Hắn ta rất muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, đối với tên gọi của người phụ nữ đó, một chút cũng không có hứng thú!
Cảnh Dật Nhiên giống như không biết sự thống khổ của hắn ta, dùng giọng nói như muốn nói chuyện rất lâu: “Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm! Tôi còn muốn bắt đầu kể từ năm mà Cảnh Dật Thần đánh tôi bị thương, cô ấy nửa đêm trộm đến thăm tôi. Thân phận của cô ấy, tôi vẫn luôn nghi ngờ, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, cô ấy lại nổi tiếng như vậy……”
Đường Thư Niên hoàn toàn sụp đổ, dựa vào cách nói của Cảnh Dật Nhiên, chỉ sợ muốn nói một ngàn lẻ một đêm mới có thể đem chuyện tình yêu của hai người họ nói xong!
Đến lúc đó đừng nói chạy trốn, hắn sẽ bị tiếng nổ lớn ầm ầm bên ngoài chấn động đến thất khiếu đổ máu mà ૮ɦếƭ!
Trên khuôn mặt đẹp trai của Đường Thư Niên bị tức đến mức đỏ bừng, hắn ta gần như rít gào nói: “Tên cô ta có nổi tiếng hay không nổi tiếng tôi đều không muốn nghe! Anh chỉ cần nói cho tôi biết, vì sao tôi đồng ý thả người phụ nữ của anh mà anh lại không đồng ý thả tôi đi?!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc