Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 435

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Từ lúc Thượng Quan Ngưng chào đời tới nay lần đầu tiên học được cái gì gọi là *** như ma, cũng biết thực của sát thủ xếp thứ hai toàn thế giới lại khủng pố như vậy.
Vốn dĩ cô nhìn thấy mấy trăm người đàn ông vây quanh cô và Tiểu Lộc, trong lòng có chút lo lắng cùng tuyệt vọng, nhiều người như vậy, cô chỉ có sáu viên đạn, căn bản là giết không hết.
Nhưng mà mặc dù Tiểu Lộc phải phân tâm bảo vệ cô, đối phó mấy trăm người lại thành thạo quen thuộc.
Chiêu thức của cô ấy một chút cũng không tốn sức, thông thường đều chỉ đơn giản một chưởng, nếu như có quá nhiều xông tới, cô ấy sẽ sử dụng cả tay lẫn chân, xuất chưởng hơn nữa đá một cái, khiến cho tầng hầm ngầm tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.
Đã thật lâu Tiểu Lộc không được đánh thoải mái như vậy, có lẽ do nguyên nhân thân thể bị virus cải tạo, trong xương cốt cô có chút hiếu chiến, thích thoải mái cùng người khác chém giết như vậy.
Trước kia ở trong tổ chức sát thủ, lúc mới bắt đầu người khác đều bắt nạt cô là một tiểu cô nương nhỏ gầy, dồn dập tới gây phiền toái cho cô, nhưng tất cả mọi người tới gây phiền toài đều thất bại trở về, có người ngay cả mạng sống cũng không còn, sau khi cô đánh bại mọi người, trở thành một học viên ưu tú nhất của tổ chức sát thủ, khiến trong lòng tất cả mọi người đều sợ hãi cô.
Bởi vì cô không sợ ૮ɦếƭ, xuống tay lại cực kì tàn nhẫn, đánh nhau *** đối với cô mà nói là một việc rất K**h th**h, mỗi lần kéo bè kéo lũ đi đánh nhau đôi mắt cô đều sẽ đặc biết phát sáng, hơn nữa, cô phát hiện đánh nhau có thể giảm bớt sự đau đớn cảu virus mang tới cho cô, có thể làm dịu cảm xúc, không đến mức làm cô mê man.
Giống như hiện tại, cô một chưởng đánh nát *** của một người đàn ông khỏe mạnh, một quyền khiến một người đàn ông khác bay ra hơn mười mét, cô sẽ cảm thấy cả tế bào người giống như được sống lại, cơ thể trần đầy sức mạnh, tâm trạng cũng trở nên rất tốt, thế cho nên khóe môi cô đều mang theo một nụ cười như vó như không.
Hiệu suất của Tiểu Lộc rất cao, chỉ hơn mười phút sau mấy trăm người vây quanh cô cùng Thượng Quan Ngưng đều được cô giải quyết sạch sẽ, mấy trăm người trong tầng hầm ngầm bên Cảnh Dật Thần củng giảm đi một nữa.
Đường Thư Niên thông qua camera giám sát, nhìn hơn một ngàn thuộc hạ của mình chỉ trong chớp mắt đã không còn một, sắc mặt không khỏi có chút khó coi.
Hắn ta rất coi trọng thực lực của Cảnh Dật Thần, cho rằng trước sau có gần hai ngàn người vây đánh Cảnh Dật Thần cùng A Hổ, hai người làm sao cũng không có khả năng kiên trì đến bây giờ mới đúng, nhưng mà không nghĩ tới, những thuộc hạ của hắn ta đều sắp ૮ɦếƭ sạch.
Mỗi một lần bị vây công, Cảnh Dật Thần gần như sắp ngã xuống, nhưng luôn kém một chút nữa.
Mà cô gái áo đen nhỏ nhắn xinh xắn mà Thượng Quan Ngưng mang vào kia, thực lực so với Cảnh Dật Thần còn mạnh hơn! *** dễ dang như ăn cơm uống nước, rốt cuộc là quái thai từ nơi nào nhảy ra!
Vốn dĩ hắn ta cũng không để Tiểu Lộc ở trong lòng, bởi vì hắn ta nhận được tin tức, cô gái kêu Tiểu Lộc này tuy rằng sức lực rất lớn, nhưng hình như cái tâm trí không hoàn thiện, đầu óc của cô ta chỉ giống như đứa bé mười tuổi mà thôi, nhưng mà nhìn biểu hiện của cô ta trên màn hình giám sát, tâm trí của cô ta tuyệt đối không phải hơn mười tuổi, xem năng lức phản ứng cùng sức đối phó nguy hiểm, chỉ số thông minh của cô ta khẳng định rất cao, vượt xa người thường.
Gần hai ngàn người bị hai người ***, trong lòng Đường Thư Niên đang nhỏ máu! Loại việc này nói ra chỉ sợ sẽ không có ai tin tưởng!
Phải biết tuy rằng bây giờ Đường Thư Niên rất có tiền, nhưng đào tạo hơn hai ngàn tử sĩ cũng không dễ dàng, rất nhiều người cũng không đồng ý cả ngày lẫn đêm đều sống trong tầng hầm không thấy ánh sáng, không khí không tốt, âm u ẩm ướt, vi khuẩn rất dễ sinh sôi, những người sống một thời gian dài dưới mặt đất, cơ thể rất dễ mặc bệnh về cả sinh lý lẫn tâm lý, cho nên mỗi ngày đều có người ૮ɦếƭ.
Nhưng hắn ta lại không có khả năng để những người này mỗi ngày tùy ý ra vào, nếu không vương quốc ngầm của hắn ta rất nhanh sẽ bại lộ trước mặt người khác.
Đôi tay Đường Thư Niên gắt gao nắm chặt thành nắm đấm, trên khuôn mặt đẹp trai lộ ra sự hung ác.
Những thuộc hạ mà hắn ta vất vả đào tao ra không thể ૮ɦếƭ vô ích, tiền của hắn cũng không thể đổ sông đổ biển, hiện tại Cảnh Dật Thần cùng Cảnh Trung Tu đều đã vào tầng hầm ngầm, hai người khẳng định trốn không thoát!
Vốn dĩ hắn ta cho rằng Cảnh Trung Tu sẽ ૮ɦếƭ, không nghĩ tới mạng ông ta lại lớn như vậy, tránh thoát được một kiếp.
May mắn hắn còn có chuẩn bị, nếu không chẳng phải là muốn để Cảnh Trung Tu chạy thoát!
Chẳng qua Cảnh Trung Tu vẫn một đường đi vào, rất nhiều camera theo dõi trong đường hầm đều đã bị phá hỏng, hiện tại Đường Thư Niên căn bản không có biện pháp khống chế tất cả tình hình, chỉ duy nhất thấy rõ ràng vị trí của Cảnh Dật Thần.
Thứ duy nhất hắn ta có thể dùng, chính là những quả bom được lắp đặt trong tầng hầm, nhưng một khi khởi động kíp nổ, tất cả đường đi và tầng hầm đều sẽ chịu tác động mạnh mà sụp đổ, Cảnh Trung Tu cùng Cảnh Dật Thần sẽ ૮ɦếƭ, những thuộc hạ đang canh giữ ở một số nơi khác cũng sẽ mất mạng.
Rất có thể Thượng Quan Ngưng cũng sống không được, đậy không phải là điều mà Đường Thư Niên mong muốn.
Hắn ta còn chưa thử qua xem mình có thể chạm vào Thượng Quan Ngưng không, đợi nhiều năm như vậy, sống như hòa thượng nhiều năm, thật vất vả mới gặp được một người phụ nữ làm hắn ta cảm thấy có hứng thú, làm sao có thể để cô ૮ɦếƭ dễ dàng như vậy.
Đương nhiên, đây không phải điểm mấu chốt, mấu chốt nhất là những quả bom mà hắn ta lắp đặt một khi nổ sẽ tạo thành cửa ra cho tầng hầm, chẳng may Cảnh Dật Thần cùng Cảnh Trung Tu không bị nổ ૮ɦếƭ, vậy chẳng phải hắn ta lại cho họ một cánh cửa để ra ngoài sao!
Hắn phí nhiều sức lực đợi nhiều năm như vậy, không phải muốn cho hai ba con này đi gặp Diêm Vương, để hắn có thể nuốt hết tài sản của Cảnh gia sao?
Đường Thư Niên ngồi trước màn hình giám sát, nhìn thuộc hạ của mình một người tiếp một người ૮ɦếƭ đi, tức giận tới mức hắn ta ném ૮ɦếƭ một con chuột bạch mà mình thích nhất.
Hắn ta cũng sẽ không buông tha cơ hội tốt để giết ba con Cảnh gia như ngày hôm nay, bởi vậy trực tiếp ra lệnh cho tất cả mọi người tiến vào tầng hầm, hơn nữa lúc này hắn cho phép thuộc hạ mang theo S***g.
Ngày thường, trong vương quốc ngầm của Đường Thư Niên không ai được phép cầm S***g, chỉ một mình hắn ta có tư cách dùng S***g ở đây, nếu không những cái tên thuộc hạ đó điên cuồng lên, khẳng định sẽ bắn ૮ɦếƭ hắn ta, cũng sẽ mất hết lý trí *** đồng đội.
Nhưng mà hiện tại Đường Thư Niên bất chấp tất cả, không có S***g thì không có cách nào *** Cảnh Dật Thần!
Hắn ta phái tất cả thuộc hạ đi đối phó Cảnh Dật Thần và Cảnh Trung Tu, sau đó vội vàng vào thang máy đi lên mặt đất.
Bởi vì, hắn ta đã cảm nhận được sự chấn động dưới nền đất —— đó là do người của Cảnh Trung Tu dùng *** không ngừng oanh tạc, do đó sinh ra động đất.
Phòng ở của hắn ta không sợ nước không sợ lửa, *** cũng giống như vậy, nhưng *** lại gây ra chấn động khiến hắn ta đầu choáng mắt hoa, rất không thoải mái, tiếp tục ở lại đây chỉ sợ sẽ bị chấn động não!
Thỏ khôn có ba hang, ở thành phố B hắn ta vẫn còn vài vương quốc ngầm, nếu chỗ này bị hủy hắn vẫn còn những chỗ khác.
Nhưng mà, mặt đất sớm đã bị người của Cảnh Trung Tu phá hoại không còn chỗ nào nguyên vẹn, Đường Thư Niên không dám lên mặt đất, đành phải lại về tầng hầm ngầm, chuẩn bị từ mật đạo trốn đi.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Tầng hầm ngầm tinh xảo hoàn mỹ giống như hoàng cung kim bích huy của Đường Thư Năm, trên chiếc sô pha màu trắng bằng da không biết khi nào, có một người đàn ông tà mị mà tuấn mỹ ngồi đó.
Người đàn ông một thân quần áo tây trang màu mận chín, áo sơmi màu xanh đậm, giày da màu đen, bắt chéo chân, híp đôi mắt hẹp dài đào hoa thích ý bưng một ly R*ợ*u vang đỏ lên cái miệng nhỏ nhấm nháp.
Mà trên bàn cẩm thạch trắng của hắn tràn đầy bình R*ợ*u vang đỏ mở ra.
Những cái loại R*ợ*u vang đỏ, tất cả đều là do Đường Thư Năm mười mấy năm qua ςướק đoạt từ khắp nơi, mà hiện tại, thứ hắn trân quý bị người khác mở ra hết không dư lại một chai nào, mở ra toàn bộ!
Người đàn ông mặc tây trang màu đỏ R*ợ*u nhìn thấy Đường Thư Năm trở về, vẫn không nhúc nhích ngồi ở chỗ kia như cũ, phảng phất như có cảm giác là đang ngồi ở trong nhà của chính mình, một chút cảm giác bị chủ nhân ở đây phát hiện cũng không có.
Ng'n t thon dài của hắn bưng chiếc ly thủy tinh nhập khẩu từ Thụy Sĩ, nhìn Đường Thư Năm nhướng mày, rồi sau đó trên mặt lại lộ ra một điệu cười tà khí làm điên đảo chúng sinh, đôi mắt đào hoa hẹp dài đẹp đẽ, đôi môi dính chút R*ợ*u nho nên môi có vẻ hồng nhuận mà gợi cảm: “Đường công tử, sao mới đó đã trở lại? Là vì muốn tới uống R*ợ*u với tôi sao? Chậc chậc chậc, người của Cảnh Trung Tu rất nhanh sẽ đi tới nơi này, R*ợ*u của anh tí nữa sẽ bị phá hết, tôi đành phải hy sinh cái dạ dày của mình, giúp anh bảo tồn một chút.”
Đường Thư Năm tức giận không thể áp chế ngay tức khắc, hắn chỉ cảm thấy máu cả người đều bốc *** đầu!
Hắn nghiến răng nghiến lợi rống giận: “Cảnh Dật Nhiên! Không phải mày đã ૮ɦếƭ sao! Mày vào bằng cách nào? Lập tức cút ra ngoài cho tao!”
Đường Thư Năm tuy rằng rống với vẻ mặt nghiêm khắc, nhưng trong lòng lại kinh nghi bất định nhìn thân ảnh màu đỏ trên sô pha kia.
Tầng hầm ngầm của hắn, chỉ có một mình hắn mới có thể mở ra, bởi vì nơi này yêu cầu phải nhận diện dấu vân tay của hắn, những người khác căn bản là không có khả năng đi vào!
Huống chi, chỗ tầng hầm ngầm này có vị trí ẩn nấp rất sâu, nếu không có người dẫn đường thì căn bản là không có khả năng tìm được thông đạo ở trong tầng ngầm giống mê cung này!
Ngay cả Cảnh Trung Tu còn không tìm được, Cảnh Dật Nhiên sao có thể tìm được?!
Cảnh Dật Nhiên lại dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Đường Thư Năm, mặt đầy ý cười nói: “Nha, Đường công tử, anh cư nhiên còn biết tôi, nếu tôi không có nhớ lầm, chúng ta hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt đi? Chẳng lẽ là bởi vì tôi ૮ɦếƭ qua một lần, cho nên đầu óc không được tốt, quên đi một thị trưởng tiêu sái anh tuấn như anh?"
“Hừ! Người của Cảnh gia, làm gì có ai mà tao không quen biết!” Đường Thư Năm thần sắc hung ác nham hiểm mà lạnh băng, vương quốc ngầm của hắn, thế nhưng lại bị Cảnh Dật Nhiên dễ dàng đột phá như vậy, việc này làm cho hắn tức giận muốn mất đi lý trí.
“Hóa ra mày căn bản vẫn chưa ૮ɦếƭ! Xem ra mày là cố ý phối hợp với Cảnh Dật Thần giả ૮ɦếƭ để diễn kịch! Bất quá không quan hệ, hôm nay ba người Cảnh gia các người, một người cũng đừng nghĩ có thể sống sót đi ra ngoài!”
Cảnh Dật Nhiên đối với sự uy hiếp của Đường Thư Năm một chút cũng không để trong lòng, hắn trước kia bị Cảnh Dật Thần uy hiếp qua, lại là người đã ૮ɦếƭ qua một lần, hiện tại nghe đến loại lời nói này, trong lòng quả thật là một chút phản ứng cũng không có.
Hắn tâm tình không tồi lại uống một ngụm R*ợ*u vang đỏ, đem toàn bộ thân thể đều dựa lên ghế sô pha mềm mại, sau đó vươn một Ng'n t ngoắc ngoắc với Đường Thư Năm, ánh mắt mê mang cười nói: “Nga, việc này anh nói sai rồi, tôi cùng Cảnh Dật Thần chính là tử địch, anh ta không có khả năng làm tôi mạo hiểm sinh mệnh nguy hiểm để phối hợp diễn kịch với anh ta.”
Cảnh Dật Nhiên nói, lại sở trường chỉ chỉ đầu của chính mình, không chút để ý nói: “Ở nơi này của tôi, còn có một viên đạn tùy thời cơ sẽ muốn lấy mạng của tôi, nếu là anh, anh sẽ đi diễn sao?"
Hắn đang nói chuyện, bên ngoài lại là “Phanh” một tiếng vang lớn, R*ợ*u vang đỏ trong tay hắn đều bị chấn động rung lên, đá cẩm thạch trên bàn với những cái bình R*ợ*u đó va vào phát ra tiếng lách cách lang cang, tựa như ngay sau đó đều sẽ vỡ vụn.
“Ai, bọn người kia thật là, không thể làm *** nổ mạnh mà vẫn ôn nhu một chút sao? Anh nhìn xem, chấn động đến mức này, R*ợ*u cũng sắp đổ! Ai da, tiếng cũng quá lớn đi, chấn động đến não rồi, không biết trong đầu bản công tử còn có một viên đạn không lấy ra được sao?”
Đường Thư Năm lúc này căn bản là không tin lời của Cảnh Dật Nhiên nói, hắn trước kia nghe được tin tức là Cảnh Dật Nhiên và Cảnh Dật Thần đối phó với nhau, hai người như nước lửa, Cảnh Dật Nhiên thậm chí còn ૮ɦếƭ ở trong tay Cảnh Dật Thần.
Nhưng lúc này Cảnh Dật Nhiên lại êm đẹp ngồi ở trước mặt hắn, hơn nữa vừa thấy chính là người tới không có ý tốt, mặc kệ hắn cùng Cảnh Dật Thần có bao nhiêu ân oán, bọn họ rốt cuộc cũng đều mang họ cảnh, huống chi Cảnh Trung Tu còn bị nhốt trong mê cung ngầm, Cảnh Dật Nhiên khẳng định không phải tới bỏ để bỏ đá xuống giếng, mà là tới hỗ trợ!
Đường Thư Năm tức giận đến mức cả người đều phát run, hắn là nuôi loại thủ hạ gì, tin tức báo lên không có một cái đúng! Vốn dĩ làm cho bọn họ đi chịu ૮ɦếƭ hắn còn cảm thấy có chút đau lòng đáng tiếc, hiện tại lại hận không thể chính mình động tay *** hết đám đồ con lợn kia!
“Cảnh Dật Nhiên, mày rốt cuộc là vào bằng cách nào!?”
Đường Thư Năm có thể xem nhẹ những vấn đề khác, nhưng vấn đề này lại tuyệt đối không thể xem nhẹ, bởi vì nó là toàn bộ tâm huyết cùng sự tin tưởng, nếu Cảnh Dật Nhiên có thể tùy ý ra vào mê cung ngầm của hắn, vậy thì chẳng phải là hắn đã giao tính mạng của mình cho Cảnh Dật Nhiên!
“Nga, cái này sao, nói cho anh cũng không sao, dù sao anh cũng không sống được lâu lắm.”
Cảnh Dật Nhiên bộ dạng rộng lượng hào phóng, dùng ngữ khí làm tức ૮ɦếƭ người không đền mạng nói: “anh không phải là một người có tiền tương đối nhiều hay sao, tôi tuy rằng vẫn luôn không thấy Cảnh Dật Thần vừa mắt, bất quá cũng không thể không thừa nhận, chỉ số thông minh của anh ta là tối cao, cao nhất trong số người mà tôi đã gặp, đạo hạnh của tôi ở trước mặt anh ta quả thật không có tác dụng gì lớn."
Đường Thư năm không thể tin tưởng trừng lớn đôi mắt: “Cảnh Dật Thần?! Chuyện này không có khả năng!”
“Như thế nào lại không có khả năng? Anh cho rằng anh có thể làm khó anh ta? Thật là ấu trĩ! Khi anh ta bị anh bắt tới đây cũng đã an bài nhân thủ chuẩn bị đột phá, chẳng qua anh quá nham hiểm thủ đoạn, làm hại tiến độ bọn họ có chút chậm mà thôi, bằng không tôi đã sớm có thể đi vào ướng R*ợ*u tâm tình với anh xớm hơn! Anh nhìn xem, anh đã bỏ lỡ một cơ hội uống R*ợ*u tâm tìm với tôi! Ngày mai anh đi tới chỗ Diêm Vương, khẳng định sẽ không ai đối xử tốt với anh như rôi đâu!"
Cảnh Dật Nhiên chính là một người lảm nhảm, hắn ngày thường rất thích cùng người khác nói hươu nói vượn, thích nói chuyện phiếm, ở cùng Tiểu Lộc như là cái hũ nút, ngày thường không nói chuyện nhiều, nói giỡn cô cũng đều là ngây thơ mờ mịt, hôm nay thật vất vả mới gặp được người “Không ngại học hỏi kẻ dưới” tùy ý lăn lộn ђàภђ ђạ Đường Thư Năm, đôi mắt đào hoa của hắn đều H**g phấn đảo quang.
“Đúng rồi, nơi này anh rốt cuộc là dùng tài liệu gì chế tạo? Như thế nào mà cứng rắn như một cái mai rùa, phòng cháy không thấm nước, đạn bắn không thủng, *** không tác dụng, nếu không phải ta cầm cái cách phá giải cửa của Cảnh Dật Thần đưa cho tôi hai ngày trước thì quả thật là không vào được!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc