Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 429

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Trong tầng hầm im lặng đến kỳ lạ, một người đã ૮ɦếƭ, những người khác không dám tiến lên.
Nhưng mà, vẫn có người không kiềm chế được xao động, không chống đỡ được hiệu lực của thuốc mà tiến lên, điên cuồng nhào vào người Cảnh Dật Thần.
A Hổ và Cảnh Dật Thần tựa lưng vào nhau, hai người đối diện với hàng trăm tên cường tráng, bắt đầu chém Gi*t thật sự.
Trong tầng hầm rất trống trãi, ngoại trừ mấy chục cây cột để chống đỡ thì không còn bất cứ vật gì.
Cứ như vậy, Cảnh Dật Thần cũng không có chỗ nào để tránh né.
Anh nhìn cây cột ở gần nhất, dẫn A Hổ chậm rãi đi về phía bên kia.
Năng lực đánh nhau của A Hổ không kém Cảnh Dật Nhiên bao nhiêu, hắn phụ trách an toàn của Cảnh Dật Thần, đi theo Cảnh Dật Thần Gi*t rất nhiều người, vô số lần lâm vào đường cùng, hắn có thể tồn tại đến giờ, đương nhiên là do hắn có năng lực không thể nghi ngờ.
Tuy tình hình trước mắt không có lợi cho bọn họ, nhưng A Hổ vẫn không cảm thấy tuyệt vọng.
Hắn rất bình tĩnh, mà chút bình tĩnh này, xuất phát từ sự tin tưởng của hắn dành cho thiếu gia nhà mình.
Bọn họ đã nhìn thấy chuyện khó khăn hơn, cũng đã đánh bại người điên cuồng vặn vẹo hơn.
Đường Thư Niên chính là một trong số đó, chẳng qua, hắn chuẩn bị quá đầy đủ, cho nên mới có thể vây khốn bọn họ trong khó khăn.
Đã lâu rồi Cảnh Dật Thần chưa Gi*t nhiều người như vậy, hay có thể nói, đã lâu rồi anh chưa tự mình Gi*t người.
Bởi vì anh không thích ᴆụng vào người khác, không thích cảm giác ghê tởm khi tiếp xúc da thịt, cho nên nhiều khi, anh đều dùng súng để giải quyết, nếu không thể dùng súng, A Hổ cũng sẽ giải quyết vướng bận thay anh.
Một lần nữa Gi*t người, lúc đầu Cảnh Dật Thần cảm thấy rất lạ lẫm, nhưng lập tức liền lưu loát.
Loại đấu pháp này, khơi dậy ý chí chiến đấu đã ngủ say từ lâu của Cảnh Dật Thần, thậm chí làm anh có cảm giác thoải mái, xao động trong cơ thể, tất cả đều phát tiết ra ngoài thông qua đánh đấm.
Động tác của anh đều là trí mạng, hơn nữa còn là một kích đã thành, căn bản không cần ra tay lần hai.
Như vậy có thể giảm bớt sự ᴆụng chạm giữa anh và người khác, lại có thể tiết kiệm được thể lực lớn nhất.
Thi thể dưới chân ngày càng nhiều, bên cạnh cây cột, thi thể chất thành núi nhỏ, nó có thể cản trở sự tiến công của đối phương, áp lực của Cảnh Dật Thần và A Hổ cũng giảm đi rất nhiều.
Có người bị đánh vỡ иộι тạиg, hộc máu mà ૮ɦếƭ, có người lại bị Ϧóþ nát hầu kết, hít thở không thông mà ૮ɦếƭ.
Trải qua nửa tiếng, trong tầng hầm có hơn một trăm thi thể.
Cảnh Dật Thần và A Hổ đã sắp thành người máu, chẳng qua, máu trên người bọn họ là của người khác, trên người Cảnh Dật Thần vẫn như trước, không hề bị thương.
Khi anh bị bắt, là ở trạng thái tốt nhất, cho dù cả đêm chưa ăn gì, anh cũng không có chút khó chịu nào.
Đường Thư Niên muốn hao hết thể lực của anh, làm anh mệt đến nỗi không thể nhúc nhích, lại cho người tra tấn anh, nhưng Cảnh Dật Thần không hề lo lắng.
Anh đâu còn như ngày xưa nữa, anh không chỉ có một mình, anh tin, người của anh đã đi vào nơi này, bắt đầu chiến đấu với người của Đường Thư Niên!
Cảnh Dật Thần rất xem trọng Đường Thư Niên, tuy Đường Thư Niên lợi hại hơn anh tưởng, nhưng mà anh đã bố trí hết rồi.
Nếu Đường Thư Niên muốn mạng của anh, như vậy chắc chắn hắn cũng không sống được!
Anh đoán Đường Thư Niên cũng hiểu rõ điều này, cho nên hắn vẫn không ra tay.
Nếu anh ૮ɦếƭ, sau này Đường Thư Niên sẽ không có ngày yên bình!
Nhưng mà, nếu anh còn sống, chắc chắn Đường Thư Niên cũng không có ngày yên bình.
Cảnh Dật Thần đoán không sai, đúng là Đường Thư Niên biết, nếu Cảnh Dật Thần ૮ɦếƭ, hắn sẽ lập tức ૮ɦếƭ trong tay Cảnh Trung Tu.
Không chỉ có Cảnh Dật Thần biết Cảnh Trung Tu sẽ đến, Đường Thư Niên cũng đã biết từ lâu.
Mười một năm trước, Cảnh Trung Tu từng cho hắn xem thực lực mạnh mẽ của mình!
Ngọn núi trước kia là căn cứ bí mật rất quan trọng của hắn, ở đó có hơn một ngàn bảy trăm người, ba trăm bốn mươi sáu người ૮ɦếƭ trong tay Cảnh Dật Thần, còn lại một ngàn bốn trăm, tất cả đều ૮ɦếƭ trong tay Cảnh Trung Tu, ngay cả một người cũng không trốn được!
Đường Thư Niên nghĩ đến năm đó, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, nếu không phải hắn quá mức tự tin, cảm thấy Cảnh Dật Thần chắc chắn sẽ ૮ɦếƭ, dẫn theo thuộc hạ trung thành rời khỏi nơi đó để xử lý một số chuyện, có lẽ hắn cũng ૮ɦếƭ trong vương quốc ngầm mà hắn tạo nên!
Khi đó, Đường Thư Niên nhận được tin tức rằng quan hệ giữa Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần rất ác liệt, thậm chí đã tới trình độ chán ghét lẫn nhau, hắn nghĩ, cho dù Cảnh Trung Tu có cứu Cảnh Dật Thần, cũng sẽ không làm quá lớn.
Không ngờ, Cảnh Trung Tu lại giống như sắp điên rồi, hắn cho nổ banh ngọn núi thành đồng bằng, mấy chục tầng hầm chắc chắn cũng bị hắn phá huỷ, không buông tha cho bất cứ người nào!
Lúc đó Đường Thư Niên mới biết, lời đồn bên ngoài không hề đáng tin chút nào, Cảnh Trung Tu không chỉ đau lòng cho Cảnh Dật Thần, mà còn đau đến tâm can, mặc kệ là chuyện gì làm Cảnh Dật Thần tổn thương, Cảnh Trung Tu không hỏi nguyên nhân, mặc kệ đúng sai, không tiếc sinh mệnh, không để lại bất kỳ ai!
Dương gia chính là ví dụ tốt nhất.
Cảnh Dật Thần bị thương, cả gia tộc diệt vong, Dương gia bị san bằng, thậm chí người nhà họ Dương lẩn trốn xung quanh cũng biến mất từng người một.
Cảnh Trung Tu là người không sợ gây ra tai hoạ, không thèm để ý ánh mắt người khác, cũng không để ý việc tiêu tốn tài chính khổng lồ khi tiêu diệt một cái đại gia tộc hay là thế lực nào đó.
Có một kẻ điên cuồng như vậy, một người cha mà người khác nghe tên đã sợ đến mất mặt, nếu ai trêu chọc Cảnh Dật Thần, đều phải suy nghĩ cẩn thận.
Đường Thư Niên cũng không muốn rơi vào trong tay Cảnh Trung Tu, hắn bắt Cảnh Dật Thần, điều kiện tiên quyết chính là bản thân phải an toàn, nếu không hắn cần gì phải lãng phí nhiều năm bố trí như vậy.
Chuyện mà Đường Thư Niên muốn làm nhất, thật ra không phải là Gi*t Cảnh Dật Thần, mà là lật đổ Cảnh gia, làm cho Cảnh gia giống như Đường gia năm đó, phá sản lụn bại, cả nhà phải đi ăn xin!
Tra tấn Cảnh Dật Thần, chỉ giúp trong lòng Đường Thư Niên sung sướng một chút mà thôi.
Cảnh Dật Thần phải ૮ɦếƭ, nhưng không phải bây giờ.
Đường Thư Niên trốn trong bóng tối, nhìn thấy Cảnh Dật Thần thoải mái Gi*t người, ra tay tàn nhẫn, mấy trăm thi thể, vậy mà hắn đều không để vào mắt.
Đường Thư Niên nhìn một lát rồi nói với người phía sau: “Kêu năm trăm người nữa đến, tiêm thuốc hưng phấn cho họ, tăng lượng thuốc ở đây lên gấp đôi, tôi muốn nhìn thấy mọi người phát cuồng!”
Đàn em của hắn dạ một tiếng rồi bước đi.
Rất nhanh, người trong tầng hầm còn hưng phấn hơn trước, áp lực của Cảnh Dật Thần lập tức tăng lên, trên người anh bắt đầu xuất hiện vết thương.
Cuối cùng Đường Thư Niên cũng cảm thấy vừa lòng.
Hắn đốt điếu thuốc trong tay, vừa muốn hít một hơi, đột nhiên nhìn thấy màn hình di động sáng lên, phía trên xuất hiện ba chữ “Thượng Quan Ngưng”.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nhìn thấy cái tên hiện lên trên màn hình, khoé môi Đường Thư Niên hiện lên nụ cười nham hiểm.
Thượng Quan Ngưng chủ động gọi cho hắn!
Xem ra, đúng là cô lo lắng cho Cảnh Dật Thần!
Đường Thư Niên cầm di động, xoay người đi đến lối ra tầng hầm.
Điểm khác biệt của nơi này chính là dấu vân tay, không có dấu vân tay của hắn, không ai ra ngoài được!
Tình huống trong tầng hầm, đương nhiên là đã có người nhìn chằm chằm, nơi này không đủ an toàn, hắn muốn đi đến nơi khác.
Đường Thư Niên rời khỏi tầng hầm, ngồi vào trong xe, sau đó nhận cuộc gọi, nói bằng giọng điệu ôn nhu: “Thượng Quan tiểu thư, cô đến chỗ nào rồi?”
“Đường tiên sinh, tôi cũng không rõ, dù sao thì tôi cũng chưa từng tới B thị. Tôi muốn hỏi một chút, chồng tôi có khoẻ không? Anh không có đơn phương phá huỷ thoả thuận của chúng ta chứ?”
Đường Thư Niên cười ra tiếng, giống như cảm thấy Thượng Quan Ngưng nói chuyện rất thú vị.
Hắn ngẩng đầu liếc nhìn Cảnh Dật Thần đang hăng say chiến đấu, dùng giọng điệu vững vàng nói: “Đương nhiên không có việc gì, bây giờ Cảnh Dật Thần rất tốt, chẳng qua, tôi đoán có lẽ hắn rất muốn gặp cô, tôi chúc hai người gặp nhau vui vẻ trước!”
“Tôi có thể nói một câu với anh ấy không?”
“Thật có lỗi quá, Thượng Quan tiểu thư, tôi cho hai người nói chuyện 1 phút, đã rất có thành ý rồi, phải biết rằng, nếu trò chuyện quá lâu, nơi này của tôi sẽ bị định vị, nếu có cảnh sát chạy đến chỗ tôi, chắc chắn tôi chỉ còn đường ૮ɦếƭ.”
“Tôi không có tìm cảnh sát!”
“À, như vậy rất tốt, nếu không tôi cũng không dám cam đoan chồng cô có xảy ra vấn đề gì không.”
Đường Thư Niên cực kỳ phong độ, hắn còn “có lòng” nhắc nhở Thượng Quan Ngưng: “Tôi nghe nói, Cảnh Dật Thần có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, không muốn chạm vào người khác đúng không? Thượng Quan tiểu thư có muốn biết nguyên nhân không? Trùng hợp ghê, tôi cũng có bệnh sạch sẽ, nguyên nhân cũng giống Cảnh Dật Thần, đúng là duyên phận mà!”
“Đường tiên sinh, anh không sợ nói chuyện với tôi quá nhiều sẽ bị tra ra vị trí sao?”
“À, xem ra Thượng Quan tiểu thư không có hứng thú với đề tài này, không muốn biết chuyện năm đó chồng mình bị nhiều người nhục nhã, khi đó, hắn đáng thương như chó con vậy, thân thể trần trụi chạy khắp nơi, sau đó lại bất động, chỉ có thể dùng thi thể che giấu chính mình, tránh việc bị người khác chơi. Thật là đáng tiếc, đàn em của tôi đều bị hắn lừa gạt, hắn vậy mà cũng không để ý đến việc làm rùa đen rút đầu.”
Thượng Quan Ngưng vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại với Đường Thư Niên.
Cô không điên cuồng giống như Đường Thư Niên, nhưng mà, nước mắt của cô vẫn không ngừng rơi xuống.
Tay cô, nắm chặt tay lái, cố gắng khống chế bản thân, sợ mình sẽ khóc thành tiếng, càng sợ bản thân sẽ vì tức giận mà mắng chửi người.
Cô biết Cảnh Dật Thần có bệnh sạch sẽ, biết anh, ngoại trừ cô, sẽ không chạm vào kẻ nào, trước kia cô cứ nghĩ, là do anh thích sạch sẽ, không thích tiếp xúc với người khác mà thôi.
Nhưng mà sau đó, cô phát hiện anh không muốn bị người khác chạm vào, đó không phải là bệnh sạch sẽ!
Cảnh Dật Thần chán ghét cảm giác khi da thịt chạm vào nhau!
Thậm chí anh còn chưa từng bắt tay với người khác, loại lễ tiết cơ bản trên thương trường này, căn bản không có ở chỗ anh.
Cô đã hỏi Cảnh Dật Thần rất nhiều lần, nhưng mà anh chỉ cười cười, vẫn không nói cho cô biết vì sao anh không thích chạm vào người khác.
Thì ra, đầu sỏ gây nên mọi chuyện là Đường Thư Niên!
Cô không biết lời nói của Đường Thư Niên có mấy phần thật giả, nhưng mà sau khi nghe xong, cô rất đau lòng, cô cảm thấy trong tim như bị người ta khoét một lỗ, đau đến nỗi hít thở không thông!
Dật Thần của cô, là người đàn ông hoàn mỹ ưu tú nhất, lại phải chịu đựng nhục nhã và tra tấn như thế!
Đường Thư Niên, đáng ૮ɦếƭ! Nhất định phải ૮ɦếƭ!
Thượng Quan Ngưng âm thầm mắng chửi Đường Thư Niên, cô hận hắn muốn ૮ɦếƭ, hận không thể lập tức Gi*t hắn, hắn không phải là người!
Đường Thư Niên không biết Thượng Quan Ngưng đang tức giận, hắn tiếp tục cười hì hì nói: “Thế nhưng, tuy là Cảnh Dật Thần tránh được một kiếp, nhưng mà tôi nghe nói, có một khoảng thời gian, hắn giống như mất đi năng lực, không biết bây giờ hắn có thể thoả mãn cô không?”
Thượng Quan Ngưng cắn răng, cô không thể chọc giận Đường Thư Niên, ít nhất là bây giờ không thể!
Chọc giận hắn, người chịu tội chính là Cảnh Dật Thần!
Cô im lặng, làm Đường Thư Niên càng không kiêng nể gì, giống như đã lâu rồi hắn chưa nói chuyện với ai, tự nhiên nói hết những lời trong lòng.
“Có lúc tôi rất ghen tị với Cảnh Dật Thần, vận khí của hắn đúng là tốt mà! Hắn luôn được ông trời chiếu cố! Tôi không may mắn như hắn, mười mấy năm trước, tôi bị một đám ông bà già tra tấn đến nỗi sống không bằng ૮ɦếƭ, mỗi ngày khi mở mắt ra đều muốn ૮ɦếƭ, một ngày gian khổ hơn cả một năm.”
“Nhưng mà, cô có biết tôi sống thế nào không? Ha ha, thật ra rất đơn giản, tôi tự nhủ với mình, hại Đường gia phá sản, hại tôi thê thảm như vậy, sao tôi có thể ૮ɦếƭ? Tôi muốn sống, còn sống mới có thể báo thù, mới có thể nhìn thấy Cảnh gia suy sụp, làm đàn ông Cảnh gia ૮ɦếƭ không tử tế, còn phụ nữ, đều trở thành người phụ nữ của tôi!”
“Cô xem, cuối cùng thì tôi cũng làm được, Cảnh Dật Thần bị tôi tra tấn suýt ૮ɦếƭ, cuối cùng tôi cũng có thể ngủ yên ổn. Nhưng mà có một điều làm tôi không yên tâm, hắn vậy mà có thể chạm vào phụ nữ, còn không phải em gái đáng thương đã yêu hắn mười mấy năm của tôi, Đường Vận, mà là cô!”
“Thật là kỳ quái, Thượng Quan tiểu thư, cô có năng lực đặc biệt sao? Nếu không thì sao cô có thể chữa khỏi bệnh sạch sẽ của Cảnh Dật Thần? Không biết, cô có thể chữa khỏi bệnh sạch sẽ của tôi không?”
Thượng Quan Ngưng ngồi trong xe, hai mắt đẫm lệ mơ hồ.
Cô rất muốn nói, Đường Thư Niên, tôi chữa không khỏi, tôi chỉ có thể Gi*t anh!
Nhưng mà cô không thể nói, cô chỉ có thể nhẫn nại!
Chắc chắn Cảnh Trung Tu đã dẫn người đến chỗ Đường Thư Niên, cô cần phải phân tán lực chú ý của Đường Thư Niên, mà hắn lại nguyện ý nói chuyện điện thoại với cô, này đúng là tốt mà!
Thượng Quan Ngưng không muốn trả lời, nhưng Đường Thư Niên không nghe thấy lời cô làm hắn rất không hài lòng.
“Thượng Quan tiểu thư, cô không có gì muốn nói sao? Hay là cô cảm thấy, tôi không xứng để nói chuyện với cô? Hay là, cô muốn Cảnh Dật Thần nếm thử cảm giác nhục nhã mà mười một năm trước hắn đã trải qua?”
“Không, không có!” Thượng Quan Ngưng lập tức kêu lên theo bản năng.
“Tôi nói chuyện với anh, nhưng mà anh phải tuân thủ lời hứa, không có mặt tôi, anh không được tổn thương anh ấy!”
Cô biết Đường Thư Niên sẽ không tuân thủ hứa hẹn, với loại người có tâm lý vặn vẹo như hắn, căn bản sẽ không để ý đến lời hứa, nhưng chỉ cần có thể tách hắn ra, cô sẽ cố gắng tranh thủ!
Đường Thư Niên chỉ cần nói một câu, Cảnh Dật Thần có thể gặp phải uy Hi*p rất lớn!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc