Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 421

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Cuối cùng Triệu An An vẫn không đuổi Trịnh Kinh đi, bởi vì rất đơn giản, Trịnh Kinh đưa cô đi dạo phố ăn cơm, hơn nữa toàn bộ hành trình đều do hắn quẹt thẻ, không cần Triệu An An xuất ra một phân tiền.
Loại việc tốt mà còn tiết kiệm tiền này, lập tức đả động trái tim yêu tiền như mạng của Triệu An An.
Vì thế, hai người cùng đi dạo phố, Triệu An An không ngừng mua mua mua, Trịnh Kinh chỉ quẹt quẹt quẹt như bị lấy máu trong lòng.
Hai người cùng đi dạo phố với nhau, ăn cơm, khó tránh khỏi sẽ bị nhận thức là một đôi tình nhân, nhất là lúc ăn cơm.
Người bán hàng có lòng tốt đề nghị bọn họ: “Cô gái xinh đẹp này, cô có thể ăn phần thức ăn dành cho tình nhân, rẻ hơn những món ăn bình thường nhiều, còn tặng kem tình nhân miễn phí”.
Cho dù Triệu An An có đau lòng tiền đi chăng nữa, cũng sẽ không để cho người ta hiểu lầm như thế này, lập tức không vui nói: “Cậu ấy không phải bạn trai tôi, là bạn trai của bạn thân tôi!”.
Nụ cười trên mặt người bán hàng trực tiếp cương ở trên mặt.
Trên đời này còn có cô gái không biết xấu hổ như vậy!?
Mang theo bạn trai của bạn thân đến ăn cơm, lại còn dám lớn tiếng nói ra!
Vẻ mặt Trịnh Kinh tràn đầy hắc tuyến, rốt cuộc Triệu An An có biết suy nghĩ hay không, nói như vậy càng khiến người khác hiểu lầm nhiều hơn!
Nhưng mà, hắn cũng không có ý muốn giải thích, đây vốn là hiệu quả Thượng Quan Ngưng yêu cầu, càng nhiều người hiểu lầm càng tốt!
Chỉ cần Trịnh Luân không hiểu lầm, là được.
Mọi người ăn cơm ở bàn bên cạnh khe khẽ nói nhỏ.
“Trời ạ, tâm cô gái này thật là đen tối, lại có thể ăn cơm với bạn trai của bạn thân mình!”.
“Cho nên nói, hiện tại đều phòng cháy phòng trộm rồi còn cả phòng bạn thân nha! Như vậy nhất định không được có bạn thân, bằng không không biết khi nào thì bị cạy góc tường!”.
“Mà người đàn ông này cũng không phải người tốt gì, bắt cá hai tay, nếu lúc đầu bạn gái của anh ta biết, nhất định sẽ muốn lật thuyền”.
...
Triệu An An nghe xong những âm thanh nghị luận này vô cùng rõ ràng, nhất thời cơm cũng không ăn, đứng lên muốn lý luận với người ta, Trịnh Kinh không nói hai lời giữ chặ cô, trực tiếp kéo cô đi mất.
“Trịnh Kinh, anh đừng kéo tôi, xem tôi không đánh ૮ɦếƭ mấy người bịa đặt kia! Cái gì cũng không biết, còn ngồi chỗ đó đoán mò, chửi bới danh dự của tôi, sao tôi có thể coi trọng loại người khỏe như trâu giống anh!”.
“Bà cô này, cô ăn một bữa cơm lại quậy phá như vậy!”. Trịnh Kinh trào phúng trực tiếp không nhìn Triệu An An, ôm lấy cô không cho cô lộn xộn: “Cô nói hai chúng ta là bạn bè bình thường là được rồi, làm gì nhất định phải nói thêm tôi là bạn trai của bạn thân cô, đương nhiên người khác sẽ hiểu lầm!”.
“Anh vốn là bạn trai của bạn thân tôi, sao không cho tôi nói ra!”. Triệu An An tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, một bộ tư thế muốn liều mạng với người ta.
Chờ cô hơi an tĩnh hơn một chút, bỗng nhiên phát hiện cô bị Trịnh Kinh ôm vào trong ***, cô lập tức thét chói tai: “Trịnh Kinh, anh cái đồ, không đứng đắn, mau buông ra! Anh lại sờ bụng tôi chiếm tiện nghi của tôi!”.
Trịnh Kinh không nói gì buông tay, hắn hôm nay bồi Triệu An An gần nửa ngày, cảm thấy so với bắt tội phạm hung ác nhất còn mệt hơn!
Cũng không biết là rốt cuộc Mộc Thanh làm thế nào để sống trong tay Triệu An an một thời gian dài như vậy, chắc hẳn sức sống phải thật ngoan cường!
Vẫn là Trịnh Luân nhà hắn tốt hơn, để cho người bớt lo, chưa bao giờ gây thêm phiền toái cho hắn, khắp nơi suy nghĩ vì hắn.
“Đi thôi, đổi chỗ ăn cơm khác, lúc chọn món ăn tốt nhất cô không cần nói gì, tôi biết cô thích ăn gì, tôi giúp cô chọn”.
Trịnh Kinh đi dạo lâu như vậy, đói đến mức bụng dán vào lưng.
Triệu An An vừa muốn biểu đạt bất mãn, trong tầm mắt liền xuất hiện một người đàn ông còn cường tráng hơn Trịnh Kinh.
“An An”. Người đàn ông dừng lại trước mặt Triệu An An, dùng âm thanh hùng hậu kêu cô một tiếng.
Triệu An An nhất thời trợn mắt thật to, kinh ngạc nói: “Tên cơ bắp? Sao anh lại ở chỗ này? Không đúng không đúng, anh vừa kêu tôi là gì?”
Trên mặt Lý Phi Đao không có biểu tình gì, chỉ nhìn cô thật chăm chú, lại kêu lần nữa: “An An”.
Triệu An An nghe Lý Phi Đao kêu mình như vậy, nhất thời tóc gáy cũng dựng thẳng lên: “Đừng đừng đừng, hai ta không thân như vậy, anh đừng kêu tôi như vậy! Tôi còn tính tìm anh báo thù đây, chẳng qua hiện tại anh ở bên người anh tôi, tôi không có cơ hội ra ra tay, đến khi có cơ hội, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!”.
Lý Phi Đao trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: “Cô muốn báo thù như thế nào mới không trách tôi nữa?”.
Triệu An An quái dị nhìn hắn một cái: “Hôm nay anh cố ý tới tìm tôi, để cho tôi báo thù? Tâm an nào có tốt như vậy?”.
Lý Phi Đao lắc đầu: “Không phải, hôm nay tôi tìm cô là có chuyện khác, nhưng mà nếu cô muốn báo thù, tôi cũng sẽ không trốn, cô muốn thế nào cũng được”.
Cái này không chỉ Triệu An An cảm thấy quái dị, ngay cả Trịnh Kinh bên cạnh cũng cảm thấy quái dị.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Thượng Quan Ngưng lâm thời lại phái Lý Phi Đao đến lấy lòng Triệu An An? Nhưng lúc trước hắn không có nghe Thượng Quan Ngưng nói qua có chuyện như vậy nha!
Nhưng mà, nếu không phải vậy, thì sao Lý Phi Đao lại nói câu buồn nôn “Cô muốn thế nào cũng được” như vậy!
Triệu An An vẻ mặt nghi hoặc: “Hôm nay ạn tới tìm tôi là có chuyện gì?”.
Lý Phi Đao thần sắc bình tĩnh, nhìn chằm chằm Triệu An An nói: “Tôi nghe nói, cô chia tay với Mộc bác sĩ, hiện tại đang độc thân?”.
Triệu An An không rõ suy nghĩ của hắn, gật đầu đáp: “Đúng vậy, chia tay, sao vậy, anh có ý kiến?”.
“Không có ý kiến, tôi chỉ muốn hỏi cô một chút, cô có thể làm bạn gái tôi không?”.
Triệu An An trợn to mắt: “Anh nói cái gì?!”.
“Tôi biết chuyện này có hơi đường đột”. Lý Phi Đao luôn ít nói, nhưng hôm nay là ngoại lệ.
“Nhưng mà, tôi sợ tôi nói chậm cô lại thương ngươi khác”. Hắn nói đến người khác, thản nhiên nhìn thoáng qua Trịnh Kinh bên cạnh Triệu An An, làm Trịnh Kinh cười khổ không thôi.
“Tôi vẫn luôn thích cô, ở chung với cô nửa năm, tôi cảm thấy cô là người tốt, rất thích hợp với tôi, tôi muốn cô làm bạn gái của tôi, cô xem được không?”.
Triệu An An đã hoàn toàn hóa đá!
Không ngờ Lý Phi Đao lại thích cô? Điều này sao có thể!
Hai người bọn họ không phải cừu địch sao? Lập trường của hắn thật không kiên định nha!
Trịnh Kinh lại cảm thấy, ngày thường Lý Phi Đao thoạt nhìn rất trầm mặc, một câu cũng không chịu nhiều nói, không nghĩ tới hành động tốt như vậy, một chút sơ hở cũng nhìn không ra! Cao thủ nha!
Đời này Triệu An An được người khác tỏ tình, có thể đếm trên đầu ngón tay, cô đối phó với loại trường hợp này, kinh nghiệm vô cùng thiếu thốn!
Cũng may, bên người cô còn có Trịnh Kinh!
Cô kéo cánh tay Trịnh Kinh, ghét bỏ nhìn Lý Phi Đao: “Tôi sẽ không làm bạn gái anh đâu, nhốt tôi nửa năm còn muốn để tôi đối xử tốt với anh? Anh nằm mơ đi! Hơn nữa, tôi đã có người yêu mới, anh xem xem, bộ dáng người yêu mới của tôi còn soái hơn cả người yêu cũ, so với anh càng soái hơn, anh mau đi nhanh đi, bằng không lát nữa người yêu mới của tôi sẽ tức giận!”.
Trong nháy mắt Trịnh Kinh liền thành “người yêu mới”, thật không biết tiếp theo nên diễn như thế nào.
Kế hoạch của Thượng Quan Ngưng căn bản không có như vậy nha!
Bỗng nhiên lòi ra một Lý Phi Đao đến thổ lộ, đây ý tứ gì?
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Trịnh Kinh rất muốn gọi điện thoại cho Thượng Quan Ngưng, hỏi cô xem hắn nên tranh giành tình cảm với Lý Phi Đao, hay nên đem Triệu An An “Chắp tay cho người”.
Nhưng mà Triệu An An liên tiếp nháy mắt ra hiệu với hắn, tay còn dùng sức ôm cánh tay hắn, không chút biến sắc véo cánh tay hắn, hoàn toàn coi hắn như bia đỡ đạn.
Hắn chỉ có thể tạm thời làm “Tân hoan”.
“Lý Phi Đao, có thể anh còn không biết, nguyên nhân mà An An chia tay với Mộc Thanh, bởi vì cô ấy đã thích tôi, anh không có cơ hội, nhanh chóng quay trở về chỗ Cảnh thiếu làm việc anh nên làm đi!”
Trịnh Kinh nhắm mắt nói dối, trong lòng muốn bao nhiêu khó chịu thì có bấy nhiêu.
Nhưng Triệu An An đối vời lời Trịnh Kinh nói lại rất vừa lòng, lý do này rất giống thật!
“Đúng đúng đúng, tôi bởi vì thích Trịnh Kinh nên mới chia tay với tiểu bạch kiểm Mộc thanh! Anh nhanh chóng biến đi chỗ khác, thấy anh thì tôi liền tức giận muốn đánh người, anh không muốn đầu rơi máu chảy, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của tôi!”
Triệu An An thật sự có bóng ma tâm lý với Lý Phi Đao.
Bởi vì hắn là người đàn ông vô cùng mạnh mẽ, ở chung nửa năm, cô đã dùng hết các loại phương pháp, nhưng lại không thể nào trốn thoát được! Lý Phi Đao giam giữ cô gắt gao, một chút cũng không mất kiên nhẫn, cũng không giống như cô, vì bị nhốt trong phòng mà cảm thấy tâm lý điên mất!
Tố chất tâm lý, tố chất thân thể, năng lực phản ứng, tất cả đều cực kì lợi hại, là người tốt nhất có thể thực hiện việc giam giữ! Bị hắn giam giữ, vĩnh viễn đừng nghĩ chạy thoát!
Triệu An An nhìn thấy hắn, sẽ nhớ tới kia đoạn thời gian không thấy ánh mặt trời, cảm thấy chính mình sẽ tiếp tục bị giam giữ!
Đừng nói trong lòng cô chỉ có một mình Mộc Thanh, kể cả cô thật sự không thích Mộc Thanh, kể cả toàn bộ đàn ông trên đời này đều ૮ɦếƭ hết, cô cũng tuyệt đối không có khả năng ở bên Lý Phi Đao!
Lý Phi Đao nhìn Triệu An An ôm chặt lấy cánh tay của Trịnh Kinh, khẽ cau mày, chưa từ bỏ ý định hỏi: “Tôi thật sự không có cơ hội nào sao? Em là cô gái đầu tiên tôi thích, về sau tôi chắc chắn sẽ đối xử tốt với em, tôi có thể bảo vệ em.”
Nếu là người khác tỏ tình, trong lòng Triệu An An sẽ có chút đắc ý, sẽ cho rằng sức quyến rũ của mình không tồi.
Nhưng mà hôm nay người tỏ tình lại là Lý Phi Đao, cô chỉ cảm thấy cả người đều không thoải mái, chỗ nào cũng thấy khó chịu! Cảm thấy nghẹn một hơi ở ***, không thể lên cũng không thể xuống, buồn bực gần như muốn hộc máu!
Vận đào hoa gần đây cũng quá nhiều rồi!
Vừa mới có một vị thị trưởng muốn cùng cô đến Cục Dân Chính đăng kí kết hôn, lúc này lại nhảy ra một kẻ cơ bắp nói muồn làm bạn trai cô!
Ngày mai có phải lại thêm một người muốn cầu hôn không!
“Đừng nói giỡn, chẳng lẽ vì anh giam giữ tôi hơn nửa năm mà lâu ngày nảy sinh tình cảm? Tôi không cắn ૮ɦếƭ anh là do nể mặt anh tôi, nhanh chóng cút đi, tôi không muốn thấy anh!” Triệu An An tức giận quát Lý Phi Đao, trước kia bị giam giữ, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hiện tại càng sẽ không thể khuất phục.
Không nghĩ tới, Lý Phi Đao một chút cũng không tức giận, vẻ mặt hắn nghiêm túc nói: “Tôi không nói đùa, tôi rất nghiêm túc. Lúc trước giam giữ em là vì bất đắc dĩ, tôi nhận tiền mà làm việc, không phải chính tôi muốn giam giữ em. Hơn nữa lúc tôi giam giữ em, cũng không hề ngược đãi em, vẫn luôn cẩn thận chăm sóc em. Tôi thật sự rất thích em, chắc là do lâu ngày nảy sinh tình cảm.”
Triệu An An nghe xong không còn gì để nói.
Cái gì gọi là cẩn thận chăm sóc cô? Hắn nói ra cũng không thấy ngại!
Cả ngày trừ khoai tây chính là thịt bò, cô ăn tới mức sắp biến thành khoai tây luôn rồi!
Càng không cần phải nói, hắn còn thường xuyên bắt cô nhịn ăn bới vì tìm cách chạy trốn, khiến cô đói tới hôn mê!
Vậy cũng gọi là thích?
Nếu không phải Lý Phi Đao nhìn quá to lớn, cơ bắp cả người đều ẩn chứa sự mạnh mẽ, Triệu An An đã sớm nhào lên hung hăng đánh hắn một trận!
Cô biết rõ sức mạnh của Lý Phi Đao, lúc trước bị hắn giam giữ, cô đã từng đánh nhau với hắn, nhưng mỗi lần đánh hắn, hắn một chút chuyện này không có, mà cánh tay cô lại đau đến ૮ɦếƭ đi sống lại.
Người này đáng sợ như vậy, Triệu An An mỗi lần đều chỉ nói lời hung dữ thật sự không dám động thủ.
Lý Phi Đao không giống như Trịnh Kinh, hắn chính là ván sắt, hơn nữa căn bản không hiểu cái gì là thương hương tiếc ngọc, Trịnh Kinh tốt xấu gì cũng sẽ nhường cô, sẽ không thật sự làm cô bị thương.
Triệu An An nhớ tới chính mình đã từng chịu khổ, áp chế không được cơn tức giận, giận dữ hét: “Cút đi! Tôi một chút cũng không thích anh, cũng không cho anh thích tôi! Tôi không nói anh trai đánh gãy chân anh đã rất nhân từ rồi, anh còn dám tới trêu chọc tôi, muốn ૮ɦếƭ sao?!”
Lý Phi Đao đã ở cùng với Triệu An An hơn nửa năm, cũng đã lĩnh giáo qua công phu “Sư tử hống” của Triệu An An, lúc này nghe cô rít gào, trên mặt một chút phản ứng cũng không có.
Hắn thật ra rất nhớ khoảng thời gian nửa năm ở chung với Triệu An An, trong đời hắn là khoảng thời gian tốt đẹp nhất.
Mỗi ngày không cần đánh đánh giết giết, không cần lo lắng đề phòng, không giống như trước kia không thể ngủ, không thể ăn cơm, thời gian nửa năm, trên người hắn ngoài trừ vết thương do bị Triệu An An cáo, cũng không có vết thương nào khác, quả thật là một việc cực kỳ hạnh phúc!
Phải biết rằng, thời gian trước của hắn, gần như mỗi ngày đều liều sống liều ૮ɦếƭ đánh nhau với người khác, tranh giành địa bàn, mỗi ngày đều sẽ bị thương, mỗi ngày đều sẽ đổ máu.
Mà nửa năm kia, cuộc sống của hắn cực kì nhàn rỗi.
Mỗi ngày đều có thể an an ổn ổn ngồi trong nhà, nghe Triệu An An ríu rít nói chuyện, nghe cô nhàm chán dùng giọng nói dễ nghe hát các loại ca khúc được yêu thích, có đôi khi cùng cô đánh một trận, cũng đều là gãi ngữa, làm trong lòng hắn cực kì thoải mái.
Hắn thậm chí hy vọng, mỗi ngày đều có thể sống như vậy.
Trước kia không phải hắn chưa từng tiếp xúc với cô gái nào, nhưng mà chưa có cô gái nào khiến hắn có suy nghĩ muốn bảo vệ, chỉ có Triệu An An, hắn muốn bảo vệ cô thật tốt.
Tính tình cô có chút tùy tiện, lại nhí nhảnh, trong cuộc sống buồn tẻ nhạt nhẽo của hắn tạo nên một màu sắc tươi sáng.
Hắn đã muốn sớm nói cho Triệu An An biết, muốn cô làm bạn gái của hắn, nhưng hắn không biết phải nói sao, sau đó lại biết cô và Mộc Thanh là một đôi, mà Mộc Thanh quả thật cưng chiều cô đến tận trời, hắn chỉ có thể đem nỗi lòng của mình ép xuống.
Hiện giờ thật vất vả chờ đến lúc hai người bọn họ chia tay, hắn lập tức tới thổ lộ.
Lý Phi Đao không nghĩ tới, Triệu An An lại thích Trịnh Kinh!
Nhưng mà rõ ràng A Hổ đã nói qua,giữa hai anh em Trịnh Kinh và Trịnh Luân có một tình cảm đặc biệt, hai người bọn họ tuyệt đối không chỉ là anh em bình thường.
Lý Phi Đao nhìn Triệu An An cùng Trịnh kinh gắt gao dựa vào cùng nhau, không khỏi ngẩng mặt chất vấn Trịnh Kinh: “Anh rốt cuộc thích cô gái nào?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc